Tiết Bích khẽ cắn môi, trong lòng biết nhiều lời vô dụng, triệu hồi Bích Thủy Kim Tinh Tráo ra, bảo vệ Yến Tử Ngư Nhi, bóng vào trong biển.
Tiên Cung cũng là một thứ cùng loại với pháp bảo, bề ngoài thiết lập vô số trận pháp phòng ngự, cho nên có đầu mối khống chế bên trong, chỉ cần khống chế được cái gì, liền có thể trở thành chủ nhân của Tiên Cung. Trước khi Tiên cung không phát ra hào quang, dù là ai cũng không cách nào tiến vào. Muốn đi vào chỉ có cưỡng ép phá hu, cho nên mới phải chờ tới giờ phút này.
Mà trong biển rộng, vô số động vật cực lớn lao vào ba người các nàng, có một ít Long tử Long tôn đã lặn xuống, xâm nhập vào trong nội cung.
Tiểu Thanh ngậm một giọt Hoàng Lương Nhưỡng, phi thân đánh về phía mặt biển, rút Thanh Long Nháo Hải Kỳ ra, không chút tiếc rẻ rót linh lực vào bên trong đó, đại kỳ đón gió trướng lên, đại kỳ tung bay, trên mặt biển xuất hiện sóng cả vạn trượng, đem những tinh quái công kích vào Ngư Nhi đánh lui, lại quát một tiếng, quét qua ngang trời, lấn át mây đen cuồn cuộn.
Mấy yêu quái Địa Tiên phá nước lao ra ngoài, Tiểu Thanh không lùi mà tiến tới, hay tay cầm cán Thanh Long kỳ múa loạn, sóng biển dưới chân bốc lên, thoáng cái như cự kình hấp thủy, đụng mạnh vào nhau.
Tiếng sóng nổ vang, bọt nước vẩy ra, dưới ánh mặt trời xuất hiện hào quang bảy màu của cầu vồng.
Tiểu Thanh trở tay cầm cờ, đứng trên mặt biển, gương mặt tươi cười ngạo nghễ, Thanh y bay lên, tóc dài cuồng loạn nhảy múa.
Hứa Tiên thì đứng trên đầu rồng. Toàn tâm toàn ý thao túng Đại Nhật Hỏa Long, dưới ánh mặt trời trở nên to lớn hơn trước, Thái Dương Chân Hỏa xuất hiện, bầy yêu kinh hoàng chạy trốn, ngay cả yêu quái Địa Tiên cũng không dám tới gần hắn.
Chỉ dựa vào hai người, một thủy một hỏa, có thể ngăn cản thiên quân vạn mã, vô cùng kỳ quái.
Ngao Nghiễm cau mày, giơ một quả linh châu lên cao cao, thả ra hào quang vạn trượng, "Ích Thủy Châu!"
Sóng cả trên mặt biển bị dẹp yên, Tiểu Thanh lại múa Long kỳ, không còn thần diệu như vừa rồi.
Cùng lúc đó, lại có một bàn tay khổng lồ lăng không đánh tới, rộng hơn mười trượng, duỗi tay nắm chặt Đại Nhật Hỏa Long, hoàn toàn không chút e ngại Thái Dương Chân Hỏa đang bốc cháy hừng hực. Bàn tay khổng lồ dùng sức bớp nát, Đại Nhật Hỏa Long phát ra tiếng gào thét, bị niết nát bấy.
Hứa Tiên né qua một bên, thầm nghĩ, tên Ngao Nghiễm này không hổ là Thần Tiên đỉnh phong, quả nhiên có thủ đoạn quá mạnh mẽ! Mà bày tay khổng lồ kia. Đại khái chính là tín ngưỡng lực, thủ đoạn thao túng của hắn vượt xa Ngư Nhi a.
Hứa Tiên cùng Tiểu Thanh lưng tựa lưng đứng chung một chỗ, ngắm nhìn bốn phía, vô số đôi mắt đỏ tràn ngập sát khí. Mất đi lợi khí, muốn bao phủ hai người bọn họ lại. Bạn đang xem tại - truyenfull.vn
Ngao Nghiễm cười ngạo nghễ, cảm thấy lửa giận trầm tích trong lòng bộc phát, chỉ thấy có một ít tán tiên đứng từ xa xa lao tới, thấy thế trận này, nào có người dám tiến lên chống đỡ chính diện chứ. Trong nội tâm càng đắc ý vạn phần, vung tay lên nói:
- Bắt lấy đám người này cho ta!
Một bên thúc dục pháp lực phong bế bốn phía, phòng ngừa bọn họ dùng độn pháp bỏ chạy, không thể bắt mấy người bọn họ được.
Tiếng tinh quái vang lên bốn phía, hai mắt nhin qua Hứa Tiên, chúng há miệng ra, lộ vô số răng nanh bén nhọn, dưới biển cũng có vô số cái miệng khổng lồ há lớn.
Nhưng mãnh liệt nhất nhưng vẫn là bàn tay khổng lồ đánh tới, che khuất bầu trời, tránh cũng không thể tránh, thề phải nghiền nát bọn họ.
Hứa Tiên cùng Tiểu Thanh nắm chặc tay, cảm giác tâm ý tương thông. Đã không có đường lui, chỉ có thể mở đường máu.
Thân ảnh của hai người bị mây đen bao phủ triệt để.
Đột nhiên có một đạo hàn quang lóe lên, rơi vào vào trong mây đen, thả ra hào quang vạn trượng, lăng liệt sắc bén xuyên phá mây đen.
Mây đen tiêu tán, chỉ thấy vô số tinh quái trong nháy mắt bị đống kết, vẫn duy trì tư thế tấn công.
Mặt biển trong phạm vi mười dặm không còn sóng biển nữa, bởi vì bị đông cứng thành băng trong chớp mắt, băng tỏa ra khói trắng giữa mùa hè, vô số tinh quái trong biển bị băng phong trong băng. Giống như tiêu bản.
Một bóng hình màu trắng tuyết từ trên trời hạ xuống, dung nhan tuyệt mỹ không có biểu lộ gì, mi tâm có một khối băng tinh, càng tăng thêm nét lạnh lùng trên gương mặt thần thánh. Đáp xuống thế giới băng tuyết này, quần áo mềm mại tung bay, giống như thiên tiên hạ phàm.
Ngao Nghiễm rất kinh sợ, quát:
- Hàn Mai tiên tử, vạn năm hàn huyền! Ngươi dám đối nghịch với bổn vương à!
Vạn lần không ngờ Hàn Mai tiên tử lại có lực lượng như vậy, nghe nói nàng vừa vượt qua thiên kiếp, sao khôi phục nhanh như vậy?
Những tán tiên khác trông thấy cảnh này, hiện tại đang há hốc mồm trợn to mắt nhìn qua. Trên biển cũng không có người nào nhìn thấy Hàn Mai tiên tử ra tay chân chính, nhưng khi đã nhìn thấy, cảm nhận được lực lượng của nàng hung mãnh cường đại.
Một chút hàn mang kia, chính là băng mang do bắc cực ngưng tụ mấy chục ức năm hình thành, ngưng tụ ra ra tinh anh trong đó -- vạn năm hàn huyền.
Trong tam tiên, Hàn Mai tiên tử xếp hạng chót nhất, nếu bàn về tu vi tâm tính, pháp thuật thần kỳ cũng không sánh bằng hai vị kia, nhưng nếu luận chiến lực chân chính, thực lực của nàng xếp hàng thứ nhất, bởi vì nàng truy cầu chính là lực lượng cực đoan, không tiếc đóng băng nội tâm của mình làm đại giá.
Ngay cả lực lượng của Hứa Tiên, còn dưới ánh mặt trời, Thái Dương Chân Hỏa cũng không cách nào phá vỡ nụ hôn đóng băng của nàng, chỉ có dùng kiếp lôi mới thoát thân ra ngoài.
Nhưng bởi vì như vậy, mới lưu lại sơ hở thật lớn, thiếu chút nữa đã chết trong thiên kiếp.
Đối mặt với chất vấn của Ngao Nghiễm. Hàn Mai tiên tử vẫn mặc không biểu tình như trước, quay đầu lại nhìn về phía địa phương Hứa Tiên vừa đứng, nhưng thấy ở đó vẫn còn bàn tay khổng lồ. Trong lúc đóng băng vừa rồi, cũng chỉ có bàn tay không bị đông cứng, lúc này vỗ lên mặt biển, băng dày trăm trượng cũng bị đánh nát vụn.
Hồn nhiên không để ý có rất nhiều tinh quái đang bị băng phong bên dưới, tầng băng vỡ vụn, chúng cũng vỡ tan thành nhiều khối.
Ngao Nghiễm cười to nói:
- Đáng tiếc ngươi tới quá muộn, bị đại thủ ấn của ta đập trúng, cho dù thân hinh cường hãn cỡ nào, cũng bị đập chết như con ruồi. Hồn phi phách tán, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, hiện tại ta cũng nên tiễn ngươi đi rồi.
Nhưng tiếng cười của hắn im bật, chỉ cảm thấy lòng bàn tay vô cùng đau đớn.
Hứa Tiên cùng Tiểu Thanh hợp lực giơ hai tay lên, dùng toàn lực chống đỡ cự chưởng này, cho dù thân hình cưỡng hãn, lúc này cũng muốn nứt ra, giống như tùy thời bị nghiền nát.
Đối với đại thủ ấn ngưng kết từ tín ngưỡng lực, cho dù Thái Dương Chân Hỏa hay đóng băng cũng không có tác dụng quá lớn, nhưng chỉ có một thứ.
Tia chớp màu vàng "Xoẹt xoẹt" xoắn xuýt.
Hứa Tiên hóa thành một đạo kim quang đâm vào trong lòng bàn tay kia, tia chớp quấn quanh bàn tay, đến mức, bàn tay bắt đầu tán loạn.
Ban đầu ở trong Linh Ẩn tự, vách tường phật quang bao phủ Đại Hùng bảo điện ngưng kết từ tín ngưỡng lực của vô số phàm nhân trong mấy trăm năm tạo thành. Được xưng không thể phá vỡ, nhưng dưới lôi kiếp, cũng chỉ ngăn cản được mấy cái mà thôi.
Tiết Bích khẽ cắn môi, trong lòng biết nhiều lời vô dụng, triệu hồi Bích Thủy Kim Tinh Tráo ra, bảo vệ Yến Tử Ngư Nhi, bóng vào trong biển.
Tiên Cung cũng là một thứ cùng loại với pháp bảo, bề ngoài thiết lập vô số trận pháp phòng ngự, cho nên có đầu mối khống chế bên trong, chỉ cần khống chế được cái gì, liền có thể trở thành chủ nhân của Tiên Cung. Trước khi Tiên cung không phát ra hào quang, dù là ai cũng không cách nào tiến vào. Muốn đi vào chỉ có cưỡng ép phá hu, cho nên mới phải chờ tới giờ phút này.
Mà trong biển rộng, vô số động vật cực lớn lao vào ba người các nàng, có một ít Long tử Long tôn đã lặn xuống, xâm nhập vào trong nội cung.
Tiểu Thanh ngậm một giọt Hoàng Lương Nhưỡng, phi thân đánh về phía mặt biển, rút Thanh Long Nháo Hải Kỳ ra, không chút tiếc rẻ rót linh lực vào bên trong đó, đại kỳ đón gió trướng lên, đại kỳ tung bay, trên mặt biển xuất hiện sóng cả vạn trượng, đem những tinh quái công kích vào Ngư Nhi đánh lui, lại quát một tiếng, quét qua ngang trời, lấn át mây đen cuồn cuộn.
Mấy yêu quái Địa Tiên phá nước lao ra ngoài, Tiểu Thanh không lùi mà tiến tới, hay tay cầm cán Thanh Long kỳ múa loạn, sóng biển dưới chân bốc lên, thoáng cái như cự kình hấp thủy, đụng mạnh vào nhau.
Tiếng sóng nổ vang, bọt nước vẩy ra, dưới ánh mặt trời xuất hiện hào quang bảy màu của cầu vồng.
Tiểu Thanh trở tay cầm cờ, đứng trên mặt biển, gương mặt tươi cười ngạo nghễ, Thanh y bay lên, tóc dài cuồng loạn nhảy múa.
Hứa Tiên thì đứng trên đầu rồng. Toàn tâm toàn ý thao túng Đại Nhật Hỏa Long, dưới ánh mặt trời trở nên to lớn hơn trước, Thái Dương Chân Hỏa xuất hiện, bầy yêu kinh hoàng chạy trốn, ngay cả yêu quái Địa Tiên cũng không dám tới gần hắn.
Chỉ dựa vào hai người, một thủy một hỏa, có thể ngăn cản thiên quân vạn mã, vô cùng kỳ quái.
Ngao Nghiễm cau mày, giơ một quả linh châu lên cao cao, thả ra hào quang vạn trượng, "Ích Thủy Châu!"
Sóng cả trên mặt biển bị dẹp yên, Tiểu Thanh lại múa Long kỳ, không còn thần diệu như vừa rồi.
Cùng lúc đó, lại có một bàn tay khổng lồ lăng không đánh tới, rộng hơn mười trượng, duỗi tay nắm chặt Đại Nhật Hỏa Long, hoàn toàn không chút e ngại Thái Dương Chân Hỏa đang bốc cháy hừng hực. Bàn tay khổng lồ dùng sức bớp nát, Đại Nhật Hỏa Long phát ra tiếng gào thét, bị niết nát bấy.
Hứa Tiên né qua một bên, thầm nghĩ, tên Ngao Nghiễm này không hổ là Thần Tiên đỉnh phong, quả nhiên có thủ đoạn quá mạnh mẽ! Mà bày tay khổng lồ kia. Đại khái chính là tín ngưỡng lực, thủ đoạn thao túng của hắn vượt xa Ngư Nhi a.
Hứa Tiên cùng Tiểu Thanh lưng tựa lưng đứng chung một chỗ, ngắm nhìn bốn phía, vô số đôi mắt đỏ tràn ngập sát khí. Mất đi lợi khí, muốn bao phủ hai người bọn họ lại. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn
Ngao Nghiễm cười ngạo nghễ, cảm thấy lửa giận trầm tích trong lòng bộc phát, chỉ thấy có một ít tán tiên đứng từ xa xa lao tới, thấy thế trận này, nào có người dám tiến lên chống đỡ chính diện chứ. Trong nội tâm càng đắc ý vạn phần, vung tay lên nói:
- Bắt lấy đám người này cho ta!
Một bên thúc dục pháp lực phong bế bốn phía, phòng ngừa bọn họ dùng độn pháp bỏ chạy, không thể bắt mấy người bọn họ được.
Tiếng tinh quái vang lên bốn phía, hai mắt nhin qua Hứa Tiên, chúng há miệng ra, lộ vô số răng nanh bén nhọn, dưới biển cũng có vô số cái miệng khổng lồ há lớn.
Nhưng mãnh liệt nhất nhưng vẫn là bàn tay khổng lồ đánh tới, che khuất bầu trời, tránh cũng không thể tránh, thề phải nghiền nát bọn họ.
Hứa Tiên cùng Tiểu Thanh nắm chặc tay, cảm giác tâm ý tương thông. Đã không có đường lui, chỉ có thể mở đường máu.
Thân ảnh của hai người bị mây đen bao phủ triệt để.
Đột nhiên có một đạo hàn quang lóe lên, rơi vào vào trong mây đen, thả ra hào quang vạn trượng, lăng liệt sắc bén xuyên phá mây đen.
Mây đen tiêu tán, chỉ thấy vô số tinh quái trong nháy mắt bị đống kết, vẫn duy trì tư thế tấn công.
Mặt biển trong phạm vi mười dặm không còn sóng biển nữa, bởi vì bị đông cứng thành băng trong chớp mắt, băng tỏa ra khói trắng giữa mùa hè, vô số tinh quái trong biển bị băng phong trong băng. Giống như tiêu bản.
Một bóng hình màu trắng tuyết từ trên trời hạ xuống, dung nhan tuyệt mỹ không có biểu lộ gì, mi tâm có một khối băng tinh, càng tăng thêm nét lạnh lùng trên gương mặt thần thánh. Đáp xuống thế giới băng tuyết này, quần áo mềm mại tung bay, giống như thiên tiên hạ phàm.
Ngao Nghiễm rất kinh sợ, quát:
- Hàn Mai tiên tử, vạn năm hàn huyền! Ngươi dám đối nghịch với bổn vương à!
Vạn lần không ngờ Hàn Mai tiên tử lại có lực lượng như vậy, nghe nói nàng vừa vượt qua thiên kiếp, sao khôi phục nhanh như vậy?
Những tán tiên khác trông thấy cảnh này, hiện tại đang há hốc mồm trợn to mắt nhìn qua. Trên biển cũng không có người nào nhìn thấy Hàn Mai tiên tử ra tay chân chính, nhưng khi đã nhìn thấy, cảm nhận được lực lượng của nàng hung mãnh cường đại.
Một chút hàn mang kia, chính là băng mang do bắc cực ngưng tụ mấy chục ức năm hình thành, ngưng tụ ra ra tinh anh trong đó -- vạn năm hàn huyền.
Trong tam tiên, Hàn Mai tiên tử xếp hạng chót nhất, nếu bàn về tu vi tâm tính, pháp thuật thần kỳ cũng không sánh bằng hai vị kia, nhưng nếu luận chiến lực chân chính, thực lực của nàng xếp hàng thứ nhất, bởi vì nàng truy cầu chính là lực lượng cực đoan, không tiếc đóng băng nội tâm của mình làm đại giá.
Ngay cả lực lượng của Hứa Tiên, còn dưới ánh mặt trời, Thái Dương Chân Hỏa cũng không cách nào phá vỡ nụ hôn đóng băng của nàng, chỉ có dùng kiếp lôi mới thoát thân ra ngoài.
Nhưng bởi vì như vậy, mới lưu lại sơ hở thật lớn, thiếu chút nữa đã chết trong thiên kiếp.
Đối mặt với chất vấn của Ngao Nghiễm. Hàn Mai tiên tử vẫn mặc không biểu tình như trước, quay đầu lại nhìn về phía địa phương Hứa Tiên vừa đứng, nhưng thấy ở đó vẫn còn bàn tay khổng lồ. Trong lúc đóng băng vừa rồi, cũng chỉ có bàn tay không bị đông cứng, lúc này vỗ lên mặt biển, băng dày trăm trượng cũng bị đánh nát vụn.
Hồn nhiên không để ý có rất nhiều tinh quái đang bị băng phong bên dưới, tầng băng vỡ vụn, chúng cũng vỡ tan thành nhiều khối.
Ngao Nghiễm cười to nói:
- Đáng tiếc ngươi tới quá muộn, bị đại thủ ấn của ta đập trúng, cho dù thân hinh cường hãn cỡ nào, cũng bị đập chết như con ruồi. Hồn phi phách tán, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, hiện tại ta cũng nên tiễn ngươi đi rồi.
Nhưng tiếng cười của hắn im bật, chỉ cảm thấy lòng bàn tay vô cùng đau đớn.
Hứa Tiên cùng Tiểu Thanh hợp lực giơ hai tay lên, dùng toàn lực chống đỡ cự chưởng này, cho dù thân hình cưỡng hãn, lúc này cũng muốn nứt ra, giống như tùy thời bị nghiền nát.
Đối với đại thủ ấn ngưng kết từ tín ngưỡng lực, cho dù Thái Dương Chân Hỏa hay đóng băng cũng không có tác dụng quá lớn, nhưng chỉ có một thứ.
Tia chớp màu vàng "Xoẹt xoẹt" xoắn xuýt.
Hứa Tiên hóa thành một đạo kim quang đâm vào trong lòng bàn tay kia, tia chớp quấn quanh bàn tay, đến mức, bàn tay bắt đầu tán loạn.
Ban đầu ở trong Linh Ẩn tự, vách tường phật quang bao phủ Đại Hùng bảo điện ngưng kết từ tín ngưỡng lực của vô số phàm nhân trong mấy trăm năm tạo thành. Được xưng không thể phá vỡ, nhưng dưới lôi kiếp, cũng chỉ ngăn cản được mấy cái mà thôi.