- Nguyện ý nghe nương nương hiệu lệnh!
Tiểu Thiến cười nói:
- Tốt lắm! Ta có chút việc muốn mời chư vị hiệp lực, chư vị có bằng lòng hay không?
Đám yêu quái rất là bất an, rất sợ nàng nói ra "mượn đầu các ngươi dùng một lát" hoặc là "mượn nội đan của các ngươi dùng một lát" các loại.
Tiểu Thiến chỉ phía chân núi một cái:
- Liền thỉnh chư vị đem nó thanh lý sạch sẽ một chút. Dù sao Hoàng Sơn này cũng không chỉ thuộc về ta, cũng là cùng chư vị sở hữu.
Đám yêu quái rốt cục an tâm xuống, biết tiểu Thiến không có ý tứ đem bọn họ đuổi ra khỏi Hoàng Sơn như dê. Sau đó không dám chậm trễ, thi triển pháp thuật, thanh lý một mảnh hỗn độn này. Trong đó một đạo thụ tinh khá thâm hậu đem sơn lâm bị phá hủy cũng khôi phục hơn phân nửa. Trong lúc tiểu Thiến lặng lẽ hỏi Hứa Tiên:
- Tướng công nhìn trong những tinh quái này, có còn tinh quái bị thần niệm của Yêu Thần tiêm nhiễm không?
Hứa Tiên mới biết dụng ý của nàng, cũng bội phục nàng cẩn thận tỉ mỉ. Khi đám tinh quái thi pháp, là rất khó che giấu linh lực của chính mình. Vì thế lưu ý quan sát đến, hắn không dám sơ ý, tinh quái bị thần niệm của Yêu Thần phụ thân không chỉ pháp lực tăng nhiều, hơn nữa tính công kích rất mạnh, đợi được sau khi bản thân rời đi. Nếu là phát điên đả thương người, tiểu Thiến mặc dù đã tu thành Địa Tiên, cũng có nguy hiểm. Hắn dùng Thiên Nhãn Thiên Nhĩ Thông, thậm chí hắn tâm thông, bản thân quan sát một phen sau đó mới nhận định nói:
- Hẳn là không có, bằng không Hoàng Hạc đồng tử tất nhiên sẽ gọi ra để đối phó ta!
Tiểu Thiến gật đầu, lại kỳ quái nói:
- Phu quân, nghe ngươi nói có rất nhiều thần niệm của Yêu Thần từ trong Thái Nhất Thần Điện bay ra. Nơi này có nhiều tinh quái như vậy, vì sao chỉ có hai kẻ bị chiếm được đây?
Hứa Tiên nói:
- Theo ta suy đoán, Yêu Thần chiếm được hẳn là có chút quy luật. Nguyên hình của Hoàng Hạc đồng tử là hạc, trên Sơn Hải kinh ghi chép, hình thái của Tất Phương là giống hạc. Có lẽ Tất Phương này nguyên bản chính là một con hạc biến thành đâêu Thần thời đại Hồng hoang bị Long tộc bí pháp cải tạo qua. Tuy rằng đều là hình thù kỳ quái, nhưng nhất định đều có một bản thể bình thường nhất.
Tiểu Thiến nhãn thần chợt lóe:
- Bản thể của Cùng Kỳ kia, có thể chính là một con báo. Ở đây không có tinh quái khác bị phụ thể, có thể chính là bởi vì không có xứng đôi thích hợp.
- Đúng rồi, hơn nữa ta cảm giác, cùng với nói là chủ động phụ thể, chẳng bằng nói là bị hấp dẫn.
- Bị hấp dẫn? Bị cái gì hấp dẫn.
- Huyết mạch.
Có thể là hậu duệ của Yêu Thần truyền thừa, có thể là hậu duệ của dã thú năm xưa bị Long tộc dùng nước mưa tẩy rửa qua mà không có phát sinh dị biến, bất luận sinh linh gì có thể sống đến hôm nay đều tất có một tổ tiên đến từ Viễn Cổ. Thần niệm của Yêu Thần có thể chính là bị loại huyết mạch này hấp dẫn, kích hoạt huyết mạch còn sót lại, mới làm bọn hắn đột nhiên thu được lực lượng như vậy!
- Chẳng lẽ không phải là chủ động phụ thể đoạt xá sao?
- Ta cảm thấy không phải. Thần niệm của những Yêu Thần kia ta đã từng gặp qua. Ngay cả tàn hồn đều không còn, căn bản không có bao nhiêu ý thức tự chủ tồn tại, cũng chưa nói tới đoạt xá. Mà Hoàng Hạc đồng tử kia và Cùng Kỳ rõ ràng đều còn bảo lưu ý thức nguyên bản, chỉ là tính tình đại biến mà thôi. Nếu là có thể thủ vững bản tâm, chống đối ảnh hưởng của thần niệm, đây quả thực là linh dược so với Long Hổ Kim Đan còn tốt hơn. Bất quá đó hầu như là không có khả năng. Thoạt nhìn sợ rằng ngay cả Đông Hải Long Vương Ngao Nghiễm đều đã thất bại.
Tiểu Thiến cả kinh:
- Ngao Nghiễm, ngươi là nói?
- Chỉ sợ hắn lúc ban đầu phát điên cũng không phải chỉ là bị ý niệm cuồng bạo của Yêu Thần, mà là cùng xâm nhập đấu tranh trong cơ thể hắn. Hành vi hiện tại của hắn cũng không phải là điên cuồng, mà là sau khi tâm tình đại biến cùng thực lực đại tăng đã tự tin hơn.
Tiểu Thiến nói:
- Thế nhưng Đông Hoàng Thái Nhất cùng Long tộc không phải là tử địch sao? Hẳn là không thể có Yêu Thần phù hợp với huyết mạch của huyết mạch đi sao!
- Theo ta được biết, trong Yêu Thần thế nhưng có một vị cực nổi danh, tồn tại giống rồng mà không phải rồng. Vị Yêu Thần kia lại so với Tất Phương kia càng cường đại hơn.
Đám Yêu Thần sống lại, nhưng sống lại chỉ là ý chí của bọn hắn mà thôi.
Cổ ý chí này rốt cục sẽ mang đến cho thiên hạ này biến hoá thế nào đây? Minh chủ, văn thành võ đức, thiên thu muôn đời nhất thống giang hồ sao!
Cái gọi là "quốc chi tương vong, tất có yêu nghiêt". Chỉ cần những Yêu Thần này không để ý tới công đức, ý sát nhân, ăn thịt người cường đại, sẽ mang đến cho quốc gia này náo động, liền khó có thể tưởng tượng được. Nếu có kẻ có tâm hại người, mượn dannh nghĩa thần đạo hưng binh làm loạn, vậy hậu quả sẽ càng thêm khó có thể chịu nổi.
Hứa Tiên nhắm mắt trầm ngâm, tiểu Thiến tự nhiên khuyên nhủ: Truyện được copy tại
- Tướng công không cần sầu lo, tất cả đều có biện pháp giải quyết.
Đợi được đem Hoàng Sơn này thanh lý qua, sau đó tiểu Thiến liền đem đan dược Hoàng Hạc đồng tử luyện được lấy ra. Kẻ nào đều tự xuất lực bao nhiêu, sẽ tưởng thưởng cho những tinh quái này một chút.
Những đan dược này đối với nàng đã từng phục dùng qua Long Hổ Kim Đan mà nói, tự nhiên không có gì đáng nói. Nhưng đối với những tinh quái tu hành trong núi này, lại là hàng cao cấp hiếm có, ai nấy đều vui vẻ ra mặt. Nguyên bản còn một vài tinh quái có lòng chậm trễ, trong lòng đã hối hận không ngớt, sai lầm để mất cơ hội tốt như vậy.
Hứa Tiên thấy nàng hành sự có phong độ, cứ như vậy trừ khử được sự ảnh hưởng của Hoàng Hạc đồng tử, trong lòng cũng là âm thầm bội phục.
Đêm khuên tĩnh, dưới chân núi Hoàng Sơn, trong Tân An huyện.
Nhiều người mơ thấy Thần Nữ đi vào giấc mộng, nói:
- Yêu nghiệt giữa núi này đã bị ta tru diệt!
Mọi người vội đi thông báo, trong Hoàng Sơn quang hoa và tiếng nổ đã kinh động rất nhiều người. Ngay cả dưới chân Hoàng Sơn cũng không dám tới gần, nghe được một lời này, liền có người lớn mật lên núi tuần tra một phen. Quả nhiên là bình an vô sự, biết Thần Nữ không có nói sai, không khỏi càng thêm tín phục.
Sau đó du khách lên núi, tiều phu đốn củi, đều trở về nhà. Hoàng Sơn cũng từ từ khôi phục sự yên lặng, vì vị Thần Nữ diệt trừ yêu nghiệt này mà lập miếu, cũng thành xu thế tất yếu. Chi tiết trong đó tự không cần nhiều lời. Mà dưới sự dốc lòng chăm sóc của tiểu Thiến, Hứa Tiên đã khôi phục đến trạng thái tốt nhất. Chỉ là Vân Yên còn đang ngủ say sưa, bộ dáng không hề có dấu hiệu tỉnh lại. Càng có tư thế của Thụy tiên. Nếu không phải linh lực trên người nàng không ngừng tăng thêm, Hứa Tiên đều phải lo lắng vì nàng.
Sai khi lại nói rời chia tay, Hứa Tiên ra đi, nhằm phía Thanh Thành tìm Bạch nương tử, vẫn cứ không biết trên đường rất nhiều hiểm ác đáng sợ còn đang chờ hắn.