- Điều đó không có khả năng, kế hoạch của ta tuyệt đối không có lỗ thủng.
Chúc Long ra đời trong trứng u ám, phải mất đi tất cả trí tuệ của mình, biến thành quái vật thôn phệ tất cả, cho đến khi hủy diệt mình, lúc trước Chúc Long cũng hoàn thành tuần hoàn như vậy.
Tây Vương Mẫu là Thiên Tiên còn sống từ thượng cổ tới giờ, chỉ sợ là người kinh ngạc nhất, bởi vì nàng biết rõ, thượng cổ long tộc cũng không có tiêu diệt Chúc Long, mà là thúc dục Chúc Long gia tốc tuần hoàn từ khi sinh tới khi chết, cũng bởi vì bản thân Chúc Long không có bất cứ trí tuệ gì, nhưng hôm nay Bạch Tố Trinh lại có ý thức thanh tỉnh.
- Không, nhất định là sai lầm ở chỗ nào đó.
Đại Tự Tại Thiên Ma Chủ không ngừng tiến hành suy tính, nàng nương theo năng lực nhìn thấu tươn lai, trên phương diện bói toán chỉ kém hai tổ mà thôi, nhưng căn bản không tính ra sai sót ở chỗ nào, trừ phi là có thứ vượt qua tính toán của nàng.
Nhưng điểm này cho dù là Hứa Tiên vừa mới xuyên việt tới thế giới này cũng không thể nào làm được.
Hứa Tiên chậm rãi mở hai mắt ra, tay phải có chút khó tin sờ lên mặt của Bạch Tố Trinh:
- Nương tử, nàng không sao chớ, vừa rồi, ta dường như nghe được âm thanh của nàng, nói với ta cái gì?
Bạch Tố Trinh đem tay đặt lên bụng trơn nhẵn của mình, nói:
- Ta... Ta giống như... Có...
Hứa Tiên trợn to hai mắt, ngay sau đó hô hấp dừng lại, lúc này tinh tế cảm ứng bụng của nàng, thì ra bằng vào thủ đoạn của Thiên Tiên mới có thể cảm ứng được điểm linh quang bất thường này, đó là hào quang của sinh mệnh.
Hào quang này dung hợp sinh mệnh của hai người và đang lớn mạnh từng chút một.
Đây là kết quả hai người cố gắng thật lâu mà không có kết quả gì, biểu hiện ra nét "Không thuộc mình" của bọn họ, muốn thai nghén ra tính mạng kết tinh khó khăn so với phàm nhân cao hơn hàng tỉ lần, gần như là một chuyện không thể.
Mà trên thực tế, Hứa Tiên với thân phận kẻ xuyên việt mới là nguyên nhân căn bản.
Nhưng giờ này ngày này chuyện không có khả năng biến thành có khả năng, còn phải quy công cho giọt Sớm Mai của Đại Tự Tại Thiên Ma Chủ, khiến cho Bạch Tố Trinh biến thành trứng u ám, ý đồ thai nghén ra sinh vật khủng bố nhất thế giới.
Phật tổ nói:
- Ngươi đang chờ mong lực lương tuyệt vọng, nhưng cuối cùng lại giúp bọn họ thai nghén ra sinh mệnh.
Đạo tổ nói:
- Mà sinh mệnh mới này nhảy ra khỏi tam giới, không thuộc ngũ hành, vượt qua suy tính của ngươi.
Đại Tự Tại Thiên Ma Chủ thấp giọng nói:
- Hứa Tiên không phải chuyện xấu! Bạch Tố Trinh không phải chuyện xấu! Hài tử của Hứa Tiên cùng Bạch Tố Trinh mới được là chuyện xấu! Là ta tự mình tạo chuyện xấu!
Đột nhiên nàng ngẩng đầu, nói:
- Không phải tất cả nằm trong dự liệu của hai người sao?
Đạo tổ nói:
- Không, là ngươi quá thông minh, thông minh tới mức cái gì cũng muốn khống chế hoàn mỹ, màthế giới chúng ta kính sợ này không thể khống chế được, vì vậy bất luận là một điềm xấu gì, đều đủ để đánh vỡ truy cầu hoàn mỹ của ngươi.
Chính là chút điềm xấu nhỏ bé này làm thức tỉnh ý chí của Bạch Tố Trinh, đánh gãy khát vọng thôn phệ tất cả, cũng cứu vớt thế giới này.
Hứa Tiên hiểu được tất cả, mặt mũi tràn đầy cổ quái lẩm bẩm nói:
- Quan Âm tặng hài tử?
Cuối cùng nhất cứu vớt thế giới này không phải là chiến đấu thiên hôn địa ám, mà là nương tử của mình thành công mang thai?
Tuy tự tin đã không còn là trai bao, nhưng loại cảm giác trướng bụng mãnh liệt này là thế nào? Hơn nữa hiện tại lực lượng của nương tử còn vượt qua Hứa đại quân nhân a.
Bạch Tố Trinh ôm ngang Hứa Tiên, nói:
- Hiện tại, chúng ta phải đi cảm tạ nàng thôi!
Ngẩng đầu lên, con mắt tối tăm của nàng giao nhau với ánh mắt lưu ly của Ma Chủ.
Sau một khắc, Hứa Tiên cùng Bạch Tố Trinh liền đi tới ước mặt Đại Tự Tại Thiên Ma Chủ, đồng thời nhìn qua một tăng một đạo kia.
Hứa Tiên nói:
- Các ngươi là Đạo tổ cùng Phật tổ!
Lúc này hắn nhìn thấy hai vị này chính là nhân vật trong truyền thuyết, trong nội tâm ăn cả kinh.
Bạch Tố Trinh thì nhìn chằm chằm vào Đại Tự Tại Thiên Ma Chủ, bộ dáng kích động. Mặc cho ai cũng không muốn bị người mình kính nể lừa gạt, cũng khó mà chịu nổi.
Phật Ma Đạo ba vị Đại La Kim Tiên ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều than thở một tiếng.
Ma Chủ nói:
- Các ngươi thắng, chuyện ước định ta sẽ làm được!
- Muốn đi?
Bạch Tố Trinh ngăn ở trước mặt Ma Chủ, lòng bàn tay có hắc ám gợn sóng.
Chiến đấu hết sức căng thẳng.
Đạo tổ nhẹ nhàng vỗ tay.
Hứa Tiên chỉ cảm thấy giống như đang leo lên phi thuyền, tình cảnh bốn phía nhanh chóng lui ra phía sau, dung nhan mơ hồ, nước lũ như chảy qua bên cạnh.
Hứa Tiên đang muốn lui ra phía sau, trong nội tâm xuất hiện cảm ứng kỳ diệu, bọn họ xuyên thẳng qua không gian, hơn nữa hắn sử dụng phương pháp này là vận dụng Thần Cảnh Thông.
Không đợi hắn nhận ra, nước lũ bỗng nhiên dừng lại, mấy người đã đi tới một tòa cung khuyết, mây trắng trong cung khuyết hiện ra.
Trong đầu Hứa Tiên nhớ lại, trong trí nhớ Đông Nhạc Đại Đế thì mình dường như đã tới dây, nhưng lại có chút mơ hồ không rõ.
Đúng, đây chính là Đâu Suất Cung!
Đâu Suất Cung cũng không phải nằm trong thế giới này, mà là một không giang do đạo tổ mở ra.
Nhưng mây mù trong nội tâm tán đi, ngay cả Hứa Tiên cũng ngạc nhiên im lặng, với tư cách đệ nhất cung của tiên gia, Đâu Suất Cung đại khái có quỳnh lâu tiên hạc, hoặc là hươu nai đang nhàn nhã gặm cỏ.
Nhưng hiện ra trước mắt chính là những dụng cụ khổng lồ, trong đó các đường ống tinh thể đang tỏa ra hào quang sáng ngời, đây chính là thánh địa đạo gia Đâu Suất Cung trong truyền thuyết sao, quả thực là giống phòng nghiên cứu khoa học cao cấp trong truyền thuyết a.
Hứa Tiên lẩm bẩm nói:
- Nơi này là...
Đạo tổ gật đầu mỉm cười nói:
- Không có sai, đây là công lao của ngươi.
Hứa Tiên có cảm giác vớ vẩn, lại có cảm giác thoải mái, cười khổ nói:
- Thì ra tất cả chuyện này là do hai vị an bài, kể cả nương tử của ta?
Đạo tổ nói:
- Yên tâm đi, nàng không có việc gì, ta biết rõ nội tâm của ngươi có rất nhiều nghi vấn, ta cũng giải đáp từng vấn đề cho ngươi biết.
- Còn cần câu trả lời sao? Tất cả chuyện này là do các ngươi sếp đặt? Đều chính là cái gọi mệnh trung chú định?
Hứa Tiên còn nhớ lúc rơi xuống nước nghe được một tiếng phật hiệu to lớn, chắc hẳn chính là phật thâm quá khứ, hiện tại, tương lai của Như Lai phật tổ a!
Đạo tổ thản nhiên nói:
- Là chúng ta đem ngươi tới thế giới này, lại đem ngươi mang về đây, nhưng cũng không phải là an bài, ngược lại đã đánh vỡ mệnh trung chú định.
Hai người hành tẩu trong dụng cục cực lớn, giống như đang hành tẩu trong thành thị to lớn.
Hứa Tiên nói:
- Vì cái gì làm như vậy? Vì thu hoạch những khoa học kỹ thuật của tương lai sao?
Ánh mắt của hắn nhìn qua các dụng cụ này, phát hiện những dụng cụ này không phải là kết quả của khoa học kỹ thuật đơn thuần, phía trên có khắc phù văn cũ kỹ, thay thế hoặc cường hóa công năng.