Danny chăm chú nhìn Arthur đối diện, tuyệt đối không thể dùng cuồng vọng để hình dung một người tuổi trẻ có thể tiếp nhận thách thức của một Đại chủ tế. Một vinh quang như vậy sẽ làm cho bất cứ người trẻ tuổi nào trở nên điên cuồng, nhưng hắn vẫn còn có tâm tình cò kè mặc cả.
Hơn nữa đâu có người nào ở độ tuổi này dám vượt cấp hỏi thăm hướng đi của thượng tầng.
Nàng suy nghĩ một chút, "Chuyện các tuyển thủ còn lại không tiện tiết lộ. Lưu trình lần này là nam bộ cùng bắc bộ tách ra, đồng thời tiến hành. Thực luyện trường của nam bộ chính là Daros, bắc bộ thì là thành Uran. Cuối cùng hai miền nam bắc mỗi bên chọn ra mười người, cùng với mười người của đế đô được tiếp nhận chỉ đạo của kị sĩ mặt trời, chiến sĩ bạc trắng mạnh nhất. Tôi nghĩ hắn sẽ có trợ giúp rất lớn đối với các bạn. Cho dù bạn không hứng thú với sự chỉ đạo của hắn nhưng việc này quan hệ đến vinh quang của tỉnh Thần Diệu, đại nhân Shaman cũng hy vọng các bạn không chịu thua kém người khác".
Sau khi nói ra những lời này Danny tỏ ý không muốn nói tiếp, tuân thủ luật im lặng (Omerta) của kỵ sĩ.
Có điều căn cứ những gì nàng nói Trâu Lượng đã nhận ra một số mùi vị, như vậy còn có chút ý nghĩa. Nói thật ra, mặc dù bốn tỉnh nam bộ có ưu thế tuyệt đối về dân chính và của cải nhưng quân nhân và người mạnh thật sự của đế quốc lại do phương bắc chiếm đa số. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Chẳng hạn như một trong mười đại cao thủ đế quốc, Hội trưởng Công hội chiến sĩ Monphistle chính là người xuất thân phía bắc.
Mình đã đi một vài nơi ở phía nam, gặp không ít cao thủ trẻ tuổi. Thật không biết phía bắc sẽ có những cao thủ trẻ tuổi nào.
Có điều nghĩ như vậy vẫn xa một chút, ngay gần đây, ngay trong tỉnh Thần Diệu, các thành lớn Jerusamer, Florence, Santia, Krone, thánh John, Kị Sĩ đã không biết có bao nhiêu cao thủ rồi.
Càng huống chi trừ tỉnh Thần Diệu, ba tỉnh còn lại của nam bộ là tỉnh Thần Ân, tỉnh Thần Quang, tỉnh Thần Chiếu cũng không phải không có cao thủ.
Khỏi phải nói, có cơ hội có thể biết đến các cao thủ thế hệ trẻ Mông Gia như vậy chính là chuyện tốt. Chỉ không biết ông già Giáo hoàng này muốn khuấy động một chút hay thực sự muốn làm gì. Nói thẳng, sau khi thấy sự ngang tàng của các đế quốc khác trong Thông thiên cảnh quả thực Trâu Lượng hơi lo lắng.
Người của Mông Gia quá thích đấu tranh quyền lực, hơn nữa đồng thời với việc tạo ra sự tự do lớn hơn cho công dân Mông Gia, sự cân bằng của ba thế lực lớn quả thật cũng làm suy yếu sức chiến đấu của Mông Gia. Qua trao đổi với đám người Bóng Ma có thể cảm thấy sự ngang tàng và bạo lực của đế quốc Hannibal.
Sau khi lịch lãm tại Thông thiên cảnh, trình độ bình thường đối với Trâu Lượng đều là phù vân. Trong số ba mươi người cuối cùng có mấy người đủ tư cách đến Thông thiên cảnh?
Hiện nay hắn mới chỉ gặp một Michiwa, bé con này rất lợi hại, Trâu thần côn cũng không nhìn thấu. Đối với gia tộc Nicola luôn đứng đầu đế quốc Trâu thần côn vẫn rất cảnh giác. Hắn sẽ không xem thường một quái vật lớn có thể ở trên đỉnh vinh quang lâu như vậy.
Không cần chuẩn bị gì nhiều, người tuổi trẻ phải luôn thách thức chính mình. Người thú thực dụng không cần chào từ biệt hay đưa tiễn gì cả, quá phiền phức. Mặc dù lần này Arthur và Lộ Dao đến tỉnh lị có thể sẽ ở lại một thời gian, hơn nữa sau đó còn có thể đến đế đô, có điều đại cục Jerusamer bây giờ hoàn toàn tốt đẹp, rời khỏi một thời gian cũng không có vấn đề gì.
Trâu bạn học chỉ gặp Avril dặn dò một chút, nếu như đám người Ernest trở về thì bảo mấy nhóc con này đừng nản chí. Mười đại cao thủ của đế quốc thì khó mà nói nhưng trong mười đại cao thủ ở vùng đất nam bộ này sớm muộn gì sẽ có tấc đất cắm dùi cho các anh em. Tiền đề là không được thả lỏng mình.
Tỉnh lị Daros đối với Trâu thần côn và Lộ Dao đều không xa lạ, hơn nữa có thể trực tiếp đến ở trong nhà Shaman. Dù sao thì họ cũng có tầng quan hệ này. Trâu thần côn vốn muốn tránh điều tiếng nhưng lại nghĩ với trình độ của Subaru hiển nhiên sẽ không để ý đến loại việc nhỏ này, hắn cũng không thể quá rón rén.
Cao hứng nhất đương nhiên là Annie, có điều một thời gian không gặp, tựa hồ bé con này đã lớn lên một chút. Mặc dù một đôi mắt đẹp vẫn nhìn Trâu Lượng chằm chằm nhưng lại không lao lên ôm chầm lấy hắn như trước kia.
Đối với việc này Trâu thần côn cũng thở phào nhẹ nhõm, mặc dù Nini còn nhỏ nhưng dù sao cũng là cháu gái Shaman, nếu quá thân thiết với hắn thì không dám bảo đảm Subaru sẽ không có ý nghĩ khác. Huống hồ bé con này đã trổ mã rất ngon mắt rồi, ít nhất đủ để Trâu Lượng không dám nói mình có thể bình tĩnh như nước.
"Nhóc con, coi như ngươi biết điều, đến Daros nhất định phải đến nơi này của ta".
Nghe nói Arthur đến, Subaru đi ra với tâm tình tốt đẹp, nhìn Nini một cái rồi gật gật đầu hài lòng.
Sau đó hắn ho khan một tiếng đưa tay vẫy Arthur nói: "Arthur, tới vừa lúc. Ta có chuyện muốn nói với con, theo ta đến phòng sách. Nini, con ở lại chơi với chị Lộ Dao nhé".
Nói rồi đại nhân Shaman rất có khí thế chắp tay sau lưng quay đi.
Bây giờ tuổi đã cao, vị trí đã đến nước này, mỗi lần hồi tưởng lại Subaru luôn cảm thấy mình có lỗi với Nini. Có điều tên nhóc Arthur này cái gì cũng tốt, chỉ hơi háo sắc. Đương nhiên đàn ông mà, chuyện này cũng rất bình thường. Nhưng Subaru là người từng trải, hắn nhìn ra được Nini quá tốt với Arthur, mà thằng nhóc này lại quá ưu tú. Nếu như luôn lấy hắn làm tiêu chuẩn thì tương lai có thể Nini khó tìm được người nào vừa ý. Người lớn mà, phải phòng hoạ từ khi chưa xảy ra.
Mà qua biểu hiện của hắn, Arthur cũng tỏ ra rất đúng mực, điều này làm cho đại nhân Shaman cực kì hài lòng. Rất nhiều chuyện nói ra thì không hay, nếu đối phương có thể lĩnh ngộ mới là tốt nhất.
"Sư tổ".
"Ờ, ngồi đi", Subaru chỉ vị trí đối diện qua chiếc bàn dài, "Nơi này không có người ngoài, không cần gò bó".
"Vâng", Trâu bạn học ngồi xuống rất thoải mái. Hắn là một gã rất có khả năng quan sát. Thấy bộ dáng này của Subaru đã biết tâm tình sư tổ không tồi, tám phần là có chuyện tốt gì đó.
Quả nhiên Subaru chỉ hắn cười nói, "Nhóc con nhà ngươi quả là giỏi gây sự. Nam tước Lance, còn có Bá tước Thiết Mộc, Đại chủ tế Ancient, lần lượt..."
Đại nhân Shaman bật cười lắc đầu. Ở vị trí này của hắn đương nhiên sẽ không quan tâm đến những việc vặt vãnh này. Có điều nói thật ra năng lực gây chuyện của tiểu đồ tôn này thật sự đạt tới đỉnh cao. Mới qua thời gian bao lâu, một tháng cũng không đến, vậy mà một loạt người tương đối có ảnh hưởng tại tỉnh lị, thậm chí tại đế đô gặp Arthur đều tan tác mà về. Đúng là một tên khác người.
"Sư tổ, ngài biết đấy, những người này đều tới nhà bắt nạt, là đồ tôn của ngài, cho dù con không vì chính mình cũng không thể làm ngài mất mặt", Trâu bạn học chớp chớp mắt, vẻ mặt Bear hồn nhiên đôn hậu.
"Ha ha, ta biết ngươi luôn có lý do mà".
Subaru dở khóc dở cười, đúng là ranh mãnh, xảo quyệt hết cỡ. Có điều không thể không nói loại vỗ mông ngựa biến tướng này vẫn làm cho lão nhân gia rất vui vẻ.
Vì vậy Subaru cũng không úp mở với Trâu bạn học nữa, "Làm rất khá, coi như giúp Thomas đánh thắng một trận lớn. Nhưng ngươi phải rõ ràng, bất kể thế nào cũng đều là cùng hệ Thần miếu, chừng mực cơ bản vẫn phải có".
"Sư tổ dạy rất phải", Trâu bạn học rất khiêm nhường, suy cho cùng nơi này là tỉnh Thần Diệu, là địa bàn của Subaru. Subaru cần tăng cường sức khống chế chứ không phải muốn xảy ra nội loạn.
"Lần này cải cách thuế Jerusamer dẫn đầu trong số các thành phố, điểm này rất tốt", Subaru mỉm cười, thân thể lại buông lỏng hơn.
"Con chỉ làm việc mình nên làm mà thôi, làm đúng ngài cũng không cần khen thưởng, làm sai ngài phải bảo vệ đồ tôn".
Trâu Lượng cười nói, trước mặt lão già thành tinh như Subaru hắn tuyệt đối sẽ không kiêu ngạo.
Một mặt, thế lực các bên cũng nể mặt sư tổ, mặt khác nhờ có có sư tổ thay bọn họ chặn đứng áp lực của Tổng đốc đại nhân.
Sự thật cũng chính là như thế, nếu như không phải có vị đại nhân Shaman Subaru này tọa trấn Daros thì đám người Thomas có mấy cái mạng cũng không đủ.
Muốn cải cách? Xem xem những người muốn cải cách trong lịch sử bây giờ thi thể ở đâu rồi nói tiếp.
Đương nhiên cũng nhờ có Trâu Lượng giúp Thomas mới lập kế hoạch thực hiện đúng mực được. Có điều Trâu bạn học có nhãn lực, hắn biết lúc nào có thể đắc ý một chút, lúc nào cần phải khiêm nhường để đổi lấy nhiều thiện cảm hơn.
Chưa nói đến năng lực làm việc, chỉ cần có một hậu bối thông minh như vậy bên người đối với lão Shaman công thành danh toại cũng là một chuyện hết sức vui vẻ.
Nếu như không phải nghĩ đến cục diện Thomas vừa triển khai và người tuổi trẻ cần có không gian phát triển thì Subaru nghĩ rằng có thể hắn sẽ giữ Arthur lại bên người.
"Được rồi, tán gẫu thế đủ rồi, ý chỉ của Giáo hoàng lần này..."
Âm thanh của Subaru dừng lại một chút, thâm ý của Giáo hoàng bây giờ còn khó mà nói, nói chuyện cục diện trước mắt thì thực tế hơn.
"Các tuyển thủ của tỉnh bốn nam bộ lần này cơ bản đã đến đủ, tổng cộng hơn sáu mươi người. Mỗi tỉnh có mười mấy người, tất cả đều được lựa chọn kĩ lưỡng, trong đó không thiếu nhân vật kinh tài tuyệt diễm. Lần này thực luyện được tiến hành tại Daros chúng ta, con là đồ tôn của ta, ta nghĩ con biết nên làm thế nào".
Nói tới đây, trong âm thanh của Subaru lộ ra vẻ nghiêm túc. Xem ra chỉ là một lần tuyển chọn người tuổi trẻ đơn giản nhưng dính dáng đến tứ đại Shaman thì đã trở thành một lần khiêu chiến. Số người có thể tới đế đô sẽ tỉ lệ với số nhân tài của một tỉnh, mà danh ngạch lại chỉ có mười. Bốn tỉnh lớn có nhiều chiến sĩ trẻ ưu tú như vậy, chọn ai loại ai thật sự là một vấn đề.
Huống hồ những người có chút bối cảnh đều nhìn kĩ cơ hội lần này. Trước kia Giáo hoàng không thích làm loại chuyện này lắm. Có thể sau khi mượn thuật khảm nạm đánh vỡ liên minh Quan cầm quyền và Công hội điêu khắc sư nên tâm tình thoải mái. Nhưng bất kể thế nào thì có một điều chắc chắn là Giáo hoàng rất coi trọng cơ hội này, vừa phát hiện người tuổi trẻ ưu tú của Mông Gia vừa thu hút họ cho Thần miếu sử dụng, đây là chuyện tốt nhất cử lưỡng tiện. Nhưng vì sao lại để Neberro phụ trách?
Đây không phải tặng đại lễ cho gia tộc Sanchez sao?
Đối với Giáo hoàng, Subaru chưa từng nhìn thấu ông già này. Vận may? Chỉ dựa vào vận may thì không thể trở thành người đứng đầu Mông Gia!
"Sư tổ, chuyện này con hiểu, tuyệt đối sẽ thể hiện được khí thế của Thần Diệu chúng ta".
"Con cần biết đế quốc không thiếu nhất chính là thiên tài, nhưng ta vẫn tin tưởng vào con".
Lời của Subaru dừng lại ở đây, đây là hắn đang khuyến khích Arthur nhưng hắn cũng biết việc phát huy chiến ca sẽ nhận được hạn chế cực lớn.
Nếu như biết bây giờ Trâu Lượng đã là loại người làm mưa làm gió trong Thông thiên cảnh thì sợ rằng đại nhân Shaman cũng kinh ngạc đến rớt cằm.
Đế quốc phát triển đến bây giờ đã mấy ngàn năm, bao nhiêu người kinh tài tuyệt diễm, nhưng trong số này lại có bao nhiêu người chỉ như sao băng thoáng qua? Thiên tài, trước nay chưa bao giờ thiếu. Có thể đi đến nước này thì có ai không đổ mồ hôi, có ai không đổ máu, có ai không có thiên phú?
"Ai sống đến cuối cùng, người đó là người thắng!"
Cặp mắt vẩn đục của Subaru kia nhìn tên đồ tôn đối diện chằm chằm. Giờ khắc này dường như ông già tộc Fox đã trở lại thời trai trẻ. Lời dặn dò của hắn là kinh nghiệm đúc kết của chính mình trong mấy chục năm qua!
Danny chăm chú nhìn Arthur đối diện, tuyệt đối không thể dùng cuồng vọng để hình dung một người tuổi trẻ có thể tiếp nhận thách thức của một Đại chủ tế. Một vinh quang như vậy sẽ làm cho bất cứ người trẻ tuổi nào trở nên điên cuồng, nhưng hắn vẫn còn có tâm tình cò kè mặc cả.
Hơn nữa đâu có người nào ở độ tuổi này dám vượt cấp hỏi thăm hướng đi của thượng tầng.
Nàng suy nghĩ một chút, "Chuyện các tuyển thủ còn lại không tiện tiết lộ. Lưu trình lần này là nam bộ cùng bắc bộ tách ra, đồng thời tiến hành. Thực luyện trường của nam bộ chính là Daros, bắc bộ thì là thành Uran. Cuối cùng hai miền nam bắc mỗi bên chọn ra mười người, cùng với mười người của đế đô được tiếp nhận chỉ đạo của kị sĩ mặt trời, chiến sĩ bạc trắng mạnh nhất. Tôi nghĩ hắn sẽ có trợ giúp rất lớn đối với các bạn. Cho dù bạn không hứng thú với sự chỉ đạo của hắn nhưng việc này quan hệ đến vinh quang của tỉnh Thần Diệu, đại nhân Shaman cũng hy vọng các bạn không chịu thua kém người khác".
Sau khi nói ra những lời này Danny tỏ ý không muốn nói tiếp, tuân thủ luật im lặng (Omerta) của kỵ sĩ.
Có điều căn cứ những gì nàng nói Trâu Lượng đã nhận ra một số mùi vị, như vậy còn có chút ý nghĩa. Nói thật ra, mặc dù bốn tỉnh nam bộ có ưu thế tuyệt đối về dân chính và của cải nhưng quân nhân và người mạnh thật sự của đế quốc lại do phương bắc chiếm đa số. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Chẳng hạn như một trong mười đại cao thủ đế quốc, Hội trưởng Công hội chiến sĩ Monphistle chính là người xuất thân phía bắc.
Mình đã đi một vài nơi ở phía nam, gặp không ít cao thủ trẻ tuổi. Thật không biết phía bắc sẽ có những cao thủ trẻ tuổi nào.
Có điều nghĩ như vậy vẫn xa một chút, ngay gần đây, ngay trong tỉnh Thần Diệu, các thành lớn Jerusamer, Florence, Santia, Krone, thánh John, Kị Sĩ đã không biết có bao nhiêu cao thủ rồi.
Càng huống chi trừ tỉnh Thần Diệu, ba tỉnh còn lại của nam bộ là tỉnh Thần Ân, tỉnh Thần Quang, tỉnh Thần Chiếu cũng không phải không có cao thủ.
Khỏi phải nói, có cơ hội có thể biết đến các cao thủ thế hệ trẻ Mông Gia như vậy chính là chuyện tốt. Chỉ không biết ông già Giáo hoàng này muốn khuấy động một chút hay thực sự muốn làm gì. Nói thẳng, sau khi thấy sự ngang tàng của các đế quốc khác trong Thông thiên cảnh quả thực Trâu Lượng hơi lo lắng.
Người của Mông Gia quá thích đấu tranh quyền lực, hơn nữa đồng thời với việc tạo ra sự tự do lớn hơn cho công dân Mông Gia, sự cân bằng của ba thế lực lớn quả thật cũng làm suy yếu sức chiến đấu của Mông Gia. Qua trao đổi với đám người Bóng Ma có thể cảm thấy sự ngang tàng và bạo lực của đế quốc Hannibal.
Sau khi lịch lãm tại Thông thiên cảnh, trình độ bình thường đối với Trâu Lượng đều là phù vân. Trong số ba mươi người cuối cùng có mấy người đủ tư cách đến Thông thiên cảnh?
Hiện nay hắn mới chỉ gặp một Michiwa, bé con này rất lợi hại, Trâu thần côn cũng không nhìn thấu. Đối với gia tộc Nicola luôn đứng đầu đế quốc Trâu thần côn vẫn rất cảnh giác. Hắn sẽ không xem thường một quái vật lớn có thể ở trên đỉnh vinh quang lâu như vậy.
Không cần chuẩn bị gì nhiều, người tuổi trẻ phải luôn thách thức chính mình. Người thú thực dụng không cần chào từ biệt hay đưa tiễn gì cả, quá phiền phức. Mặc dù lần này Arthur và Lộ Dao đến tỉnh lị có thể sẽ ở lại một thời gian, hơn nữa sau đó còn có thể đến đế đô, có điều đại cục Jerusamer bây giờ hoàn toàn tốt đẹp, rời khỏi một thời gian cũng không có vấn đề gì.
Trâu bạn học chỉ gặp Avril dặn dò một chút, nếu như đám người Ernest trở về thì bảo mấy nhóc con này đừng nản chí. Mười đại cao thủ của đế quốc thì khó mà nói nhưng trong mười đại cao thủ ở vùng đất nam bộ này sớm muộn gì sẽ có tấc đất cắm dùi cho các anh em. Tiền đề là không được thả lỏng mình.
Tỉnh lị Daros đối với Trâu thần côn và Lộ Dao đều không xa lạ, hơn nữa có thể trực tiếp đến ở trong nhà Shaman. Dù sao thì họ cũng có tầng quan hệ này. Trâu thần côn vốn muốn tránh điều tiếng nhưng lại nghĩ với trình độ của Subaru hiển nhiên sẽ không để ý đến loại việc nhỏ này, hắn cũng không thể quá rón rén.
Cao hứng nhất đương nhiên là Annie, có điều một thời gian không gặp, tựa hồ bé con này đã lớn lên một chút. Mặc dù một đôi mắt đẹp vẫn nhìn Trâu Lượng chằm chằm nhưng lại không lao lên ôm chầm lấy hắn như trước kia.
Đối với việc này Trâu thần côn cũng thở phào nhẹ nhõm, mặc dù Nini còn nhỏ nhưng dù sao cũng là cháu gái Shaman, nếu quá thân thiết với hắn thì không dám bảo đảm Subaru sẽ không có ý nghĩ khác. Huống hồ bé con này đã trổ mã rất ngon mắt rồi, ít nhất đủ để Trâu Lượng không dám nói mình có thể bình tĩnh như nước.
"Nhóc con, coi như ngươi biết điều, đến Daros nhất định phải đến nơi này của ta".
Nghe nói Arthur đến, Subaru đi ra với tâm tình tốt đẹp, nhìn Nini một cái rồi gật gật đầu hài lòng.
Sau đó hắn ho khan một tiếng đưa tay vẫy Arthur nói: "Arthur, tới vừa lúc. Ta có chuyện muốn nói với con, theo ta đến phòng sách. Nini, con ở lại chơi với chị Lộ Dao nhé".
Nói rồi đại nhân Shaman rất có khí thế chắp tay sau lưng quay đi.
Bây giờ tuổi đã cao, vị trí đã đến nước này, mỗi lần hồi tưởng lại Subaru luôn cảm thấy mình có lỗi với Nini. Có điều tên nhóc Arthur này cái gì cũng tốt, chỉ hơi háo sắc. Đương nhiên đàn ông mà, chuyện này cũng rất bình thường. Nhưng Subaru là người từng trải, hắn nhìn ra được Nini quá tốt với Arthur, mà thằng nhóc này lại quá ưu tú. Nếu như luôn lấy hắn làm tiêu chuẩn thì tương lai có thể Nini khó tìm được người nào vừa ý. Người lớn mà, phải phòng hoạ từ khi chưa xảy ra.
Mà qua biểu hiện của hắn, Arthur cũng tỏ ra rất đúng mực, điều này làm cho đại nhân Shaman cực kì hài lòng. Rất nhiều chuyện nói ra thì không hay, nếu đối phương có thể lĩnh ngộ mới là tốt nhất.
"Sư tổ".
"Ờ, ngồi đi", Subaru chỉ vị trí đối diện qua chiếc bàn dài, "Nơi này không có người ngoài, không cần gò bó".
"Vâng", Trâu bạn học ngồi xuống rất thoải mái. Hắn là một gã rất có khả năng quan sát. Thấy bộ dáng này của Subaru đã biết tâm tình sư tổ không tồi, tám phần là có chuyện tốt gì đó.
Quả nhiên Subaru chỉ hắn cười nói, "Nhóc con nhà ngươi quả là giỏi gây sự. Nam tước Lance, còn có Bá tước Thiết Mộc, Đại chủ tế Ancient, lần lượt..."
Đại nhân Shaman bật cười lắc đầu. Ở vị trí này của hắn đương nhiên sẽ không quan tâm đến những việc vặt vãnh này. Có điều nói thật ra năng lực gây chuyện của tiểu đồ tôn này thật sự đạt tới đỉnh cao. Mới qua thời gian bao lâu, một tháng cũng không đến, vậy mà một loạt người tương đối có ảnh hưởng tại tỉnh lị, thậm chí tại đế đô gặp Arthur đều tan tác mà về. Đúng là một tên khác người.
"Sư tổ, ngài biết đấy, những người này đều tới nhà bắt nạt, là đồ tôn của ngài, cho dù con không vì chính mình cũng không thể làm ngài mất mặt", Trâu bạn học chớp chớp mắt, vẻ mặt Bear hồn nhiên đôn hậu.
"Ha ha, ta biết ngươi luôn có lý do mà".
Subaru dở khóc dở cười, đúng là ranh mãnh, xảo quyệt hết cỡ. Có điều không thể không nói loại vỗ mông ngựa biến tướng này vẫn làm cho lão nhân gia rất vui vẻ.
Vì vậy Subaru cũng không úp mở với Trâu bạn học nữa, "Làm rất khá, coi như giúp Thomas đánh thắng một trận lớn. Nhưng ngươi phải rõ ràng, bất kể thế nào cũng đều là cùng hệ Thần miếu, chừng mực cơ bản vẫn phải có".
"Sư tổ dạy rất phải", Trâu bạn học rất khiêm nhường, suy cho cùng nơi này là tỉnh Thần Diệu, là địa bàn của Subaru. Subaru cần tăng cường sức khống chế chứ không phải muốn xảy ra nội loạn.
"Lần này cải cách thuế Jerusamer dẫn đầu trong số các thành phố, điểm này rất tốt", Subaru mỉm cười, thân thể lại buông lỏng hơn.
"Con chỉ làm việc mình nên làm mà thôi, làm đúng ngài cũng không cần khen thưởng, làm sai ngài phải bảo vệ đồ tôn".
Trâu Lượng cười nói, trước mặt lão già thành tinh như Subaru hắn tuyệt đối sẽ không kiêu ngạo.
Một mặt, thế lực các bên cũng nể mặt sư tổ, mặt khác nhờ có có sư tổ thay bọn họ chặn đứng áp lực của Tổng đốc đại nhân.
Sự thật cũng chính là như thế, nếu như không phải có vị đại nhân Shaman Subaru này tọa trấn Daros thì đám người Thomas có mấy cái mạng cũng không đủ.
Muốn cải cách? Xem xem những người muốn cải cách trong lịch sử bây giờ thi thể ở đâu rồi nói tiếp.
Đương nhiên cũng nhờ có Trâu Lượng giúp Thomas mới lập kế hoạch thực hiện đúng mực được. Có điều Trâu bạn học có nhãn lực, hắn biết lúc nào có thể đắc ý một chút, lúc nào cần phải khiêm nhường để đổi lấy nhiều thiện cảm hơn.
Chưa nói đến năng lực làm việc, chỉ cần có một hậu bối thông minh như vậy bên người đối với lão Shaman công thành danh toại cũng là một chuyện hết sức vui vẻ.
Nếu như không phải nghĩ đến cục diện Thomas vừa triển khai và người tuổi trẻ cần có không gian phát triển thì Subaru nghĩ rằng có thể hắn sẽ giữ Arthur lại bên người.
"Được rồi, tán gẫu thế đủ rồi, ý chỉ của Giáo hoàng lần này..."
Âm thanh của Subaru dừng lại một chút, thâm ý của Giáo hoàng bây giờ còn khó mà nói, nói chuyện cục diện trước mắt thì thực tế hơn.
"Các tuyển thủ của tỉnh bốn nam bộ lần này cơ bản đã đến đủ, tổng cộng hơn sáu mươi người. Mỗi tỉnh có mười mấy người, tất cả đều được lựa chọn kĩ lưỡng, trong đó không thiếu nhân vật kinh tài tuyệt diễm. Lần này thực luyện được tiến hành tại Daros chúng ta, con là đồ tôn của ta, ta nghĩ con biết nên làm thế nào".
Nói tới đây, trong âm thanh của Subaru lộ ra vẻ nghiêm túc. Xem ra chỉ là một lần tuyển chọn người tuổi trẻ đơn giản nhưng dính dáng đến tứ đại Shaman thì đã trở thành một lần khiêu chiến. Số người có thể tới đế đô sẽ tỉ lệ với số nhân tài của một tỉnh, mà danh ngạch lại chỉ có mười. Bốn tỉnh lớn có nhiều chiến sĩ trẻ ưu tú như vậy, chọn ai loại ai thật sự là một vấn đề.
Huống hồ những người có chút bối cảnh đều nhìn kĩ cơ hội lần này. Trước kia Giáo hoàng không thích làm loại chuyện này lắm. Có thể sau khi mượn thuật khảm nạm đánh vỡ liên minh Quan cầm quyền và Công hội điêu khắc sư nên tâm tình thoải mái. Nhưng bất kể thế nào thì có một điều chắc chắn là Giáo hoàng rất coi trọng cơ hội này, vừa phát hiện người tuổi trẻ ưu tú của Mông Gia vừa thu hút họ cho Thần miếu sử dụng, đây là chuyện tốt nhất cử lưỡng tiện. Nhưng vì sao lại để Neberro phụ trách?
Đây không phải tặng đại lễ cho gia tộc Sanchez sao?
Đối với Giáo hoàng, Subaru chưa từng nhìn thấu ông già này. Vận may? Chỉ dựa vào vận may thì không thể trở thành người đứng đầu Mông Gia!
"Sư tổ, chuyện này con hiểu, tuyệt đối sẽ thể hiện được khí thế của Thần Diệu chúng ta".
"Con cần biết đế quốc không thiếu nhất chính là thiên tài, nhưng ta vẫn tin tưởng vào con".
Lời của Subaru dừng lại ở đây, đây là hắn đang khuyến khích Arthur nhưng hắn cũng biết việc phát huy chiến ca sẽ nhận được hạn chế cực lớn.
Nếu như biết bây giờ Trâu Lượng đã là loại người làm mưa làm gió trong Thông thiên cảnh thì sợ rằng đại nhân Shaman cũng kinh ngạc đến rớt cằm.
Đế quốc phát triển đến bây giờ đã mấy ngàn năm, bao nhiêu người kinh tài tuyệt diễm, nhưng trong số này lại có bao nhiêu người chỉ như sao băng thoáng qua? Thiên tài, trước nay chưa bao giờ thiếu. Có thể đi đến nước này thì có ai không đổ mồ hôi, có ai không đổ máu, có ai không có thiên phú?
"Ai sống đến cuối cùng, người đó là người thắng!"
Cặp mắt vẩn đục của Subaru kia nhìn tên đồ tôn đối diện chằm chằm. Giờ khắc này dường như ông già tộc Fox đã trở lại thời trai trẻ. Lời dặn dò của hắn là kinh nghiệm đúc kết của chính mình trong mấy chục năm qua!