Mắt Michiwa sáng lên, con ngươi màu tím dường như tỏa ra một vầng sáng lấp lánh thần bí.
Tốc độ của nàng trong nháy mắt tăng vọt, vừa đủ để vượt qua Sofi một chút.
Một thiếu nữ tộc Swan, một thiếu nữ tộc Thiên Mị, vóc dáng của ai cũng xinh đẹp, động tác của ai cũng đẹp mắt cả.
Rất giống nhau.
Thần tốc!
Hai thân hình nhỏ nhắn cứ thế phá sóng mà tiến lên. Mặt sông cuồn cuộn cũng bị vẽ thành hai vệt nước thật dài ở phía sau.
Con ngươi của Ba Kỳ thì như muốn lồi cả ra ngoài.
Mẹ, không ai chơi như vậy! Vứt bố lại một mình làm sao bố chịu nổi!
Hắn cũng thấy tức giận rồi. Khẽ cắn chặt môi, tay trái một lần nữa hóa thành tàn ảnh quạt nước siêu tốc độ, điên cuồng tăng tốc đuổi theo hai người đẹp ở phía trước.
Nhưng mà dù sao hắn cũng đã ở trong thế bất lợi, lúc này muốn kéo gần lại khoảng cách lại với Michiwa và Sofi cũng không phải dễ.
"Sofi cố lên! Cố lên! "
Buenaven bên bờ sông vẫn cuồng nhiệt cổ vũ cho Sofi. Thực sự hắn đối với Sofi cũng có nhiều cảm tình, nhất là do tính cách của nàng rất hợp ý của hắn. Đối với người nhà thì dịu dàng, đối với kẻ thù thì lạnh lùng, đó chính là một người phụ nữ quá tuyệt rồi.
Mà dáng điệu của Sofi lúc này đầy vẻ trang nhã, như con thiên nga trắng đang nghịch nước vậy, quả thực rất có sức hấp dẫn với các đấng nam nhi. Bạn đang đọc chuyện tại
Không chỉ Buenaven mà cả bọn Faure, Riera, Quark cũng kêu gào cổ vũ ầm ĩ. Vừa rồi Montmar khá vất vả mới thắng được một trận, lúc này bọn họ cần phát huy hơn nữa mới được.
"Uhm~Arthur, ngươi nghĩ xem Sofi có thắng nổi không?" Joyner đứng bên cạnh Trâu Lượng vuốt vuốt tai hỏi. Trận sau đến lượt nàng lên rồi, lúc này nhìn thấy Sofi cố gắng như thế cũng thấy hơi xúc động trong lòng.
"Thực sự là khó. Sofi đã dùng toàn lực rồi." Trâu thần côn sờ cằm nghĩ ngợi nói: "Ta có cảm giác như Michiwa chưa thực sự chú tâm vào cuộc đua."
Đối với bất cứ người nào có thể đến Thông thiên cảnh, Trâu Lượng đều không muốn cân nhắc theo lẽ thường. Ít nhất là Sofi vẫn chưa đủ tư cách tiến vào Thông thiên cảnh, còn không biết trong ba mươi người ở đây có thể có mấy người vào được nơi đó…Tư chất như Murphy xem ra còn có khả năng.
Quái vật nhà Montaeris kia cũng có thể lắm.
Bắc bộ và đế đô mấy năm nay tương đối yên tĩnh. Lần này có cơ hội cũng nên tử tế kiến thức một chút thân thủ của người kế thừa gia tộc Nicola mới là vương đạo.
Đến khu nước xoáy rồi.
Vòng xoáy nước vô cùng kịch liệt quấy tung mặt sông lên hình thành vô số dòng chảy ngầm hung dữ. Có lẽ cũng chỉ có sức mạnh biến thái của bỉ mông may ra mới có thể đối kháng lại với uy lực khủng bố của thiên nhiên này.
Tuy nhiên cả Sofi và Michiwa đều đã làm được.
Hai cánh sau lưng Sofi vỗ mạnh sát mặt nước hình thành nên những gợn nước lan rộng về phía sau, lực đẩy lập tức tăng gấp đôi giúp nàng có thể chống lại được những dòng chảy ngầm lôi kéo, đồng thời vẫn duy trì được tốc độ khá nhanh.
Còn Michiwa?
Mắt thấy khoảng cách từ vị trí của nàng đến đích vẫn còn hơn bẩy mươi mét nữa.
Tiểu ác ma chợt mỉm cười, "Không vui, không chơi với các ngươi nữa."
Con ngươi trong mắt nàng khẽ lóe lên một tia đùa cợt.
Sau một giây, tốc độ của Michiwa bỗng dưng tăng vọt. Nếu như coi những con sóng lớn và những dòng nước xoáy kinh khủng kia là cơn gió lốc, thì tiểu công chúa tộc Thiên mị này lại càng giống một nàng tiên đang phiêu phù trong gió, tự do tự tại bay lượn xuyên qua những khe hở giữa các dòng chảy ngầm.
Là điệu múa của nàng!
"Mimi thật là, lại đùa người ta rồi…", Gregg vuốt cằm mỉm cười.
Đổi lại là người khác nhất định phải rất coi trọng đối thủ, còn nàng thì chỉ coi như một trò chơi.Nhưng mà, nếu là mình có lẽ cũng sẽ như thế. Ơ…
Chẳng lẽ đây lại là tính cách di truyền của nhà Nicola?Gregg nhàm chán nghĩ ngợi.
Kết quả cuối cùng cũng không có gì bất ngờ lắm. Michiwa nhẹ nhàng vượt qua Sofi và Ba Kỳ để giành thắng lợi, thậm chí còn không ai kịp biết vì sao nàng lại có thể nhanh đến như vậy.
"Không ngờ được! Gia tộc Nicola quả nhiên là gia tộc số một của đế quốc, thật mạnh mẽ quá!" Hai mắt Tân Đạt theo bản năng sáng lên, nếu như không phải cố kỵ có các kỵ sĩ trật tự ở đây thì hắn đã lao xuống xin chữ kí của cô bé kia rồi.
Gã này đúng là trời sinh ra để làm fan của các ngôi sao, chẳng nghĩ chút gì đến lập trường của phe mình cả.
"Đồ ngốc, đừng nói nữa đi…, ngươi xem, bên ta chỉ còn lại mấy người Murphy, Buenaven và đại ca thôi đấy…"
"Lần này đến đế đô thật giá trị mà!" Hai mắt Tân Đạt trợn trừng lên như chuông đồng, hắn đang cảm giác hạnh phúc chết đi được.
Randy với Cote bên cạnh hắn không biết nói gì nữa. Tên nhóc này mỗi lần thấy người mạnh mẽ đều trở nên cuồng nhiệt quá mức như vậy.
Gregg thì nhiệt tình giang hai tay ra nghênh đón Michiwa.
"Em gái, cho anh ôm một cái nào. Em đúng là sự kiêu ngạo của anh trai mà"
Tiểu ma nữ nhẹ nhàng vươn hai ngón tay ra chĩa về chỗ yếu điểm của Gregg làm hắn sợ đến nhảy dựng lên. "Thầy u ơi, đối với anh ruột mà em cũng dám nhẫn tâm như thế hả."
"Khích khích, không thấy quần áo tóc tai người ta đang ướt nhẹp hay sao? Em phải đi thay quần áo cái đã."
Đối với một thiếu nữ mà nói, thi đấu hay chiến đấu đều không phải là việc trọng yếu. Quan trọng nhất chính là y phục bị ướt làm cho nàng rất khó chịu. Nhưng mà lúc Michiwa nói ra, âm thanh mê người phối hợp với vòng eo tinh tế và cặp mông vểnh cao đó quả thực vô cùng hấp dẫn. Có mấy người không nhịn được cũng phải nuốt nước miếng xuống.
Michiwa cứ thế chậm rãi bỏ đi thay quần áo, còn đám đàn ông ở lại thì sợ rằng tên nào cũng có những ý nghĩ đen tối giống nhau cả…
"Rốt cuộc cũng đến lượt ngươi rồi." Gregg quay đầu nhìn thiếu nữ mặc váy trắng đứng đằng trước.
Olivia hơi gật đầu, nàng vẫn bình tĩnh như hồ nước vậy.
"Nana, thể hiện cho tốt nhé."
Trí cáo Buenaven tủm tỉm cười liếc mắt về phía Joyner. Mấy ngày nay nữ mèo được Arthur chỉ điểm nên biểu hiện tăng tiến nhiều, làm cho người khác cũng thấy chờ mong vào nàng.
Murphy cũng giơ nắm đấm của hắn lên khẽ chạm vào quyền nhỏ của của Joyner, biểu đạt ý cổ vũ nàng.
Mấy ngày qua mọi người đều thấy Joyner khá là vất vả. Không thể không nói sát thủ là nghề nghiệp không thích hợp nhất để luyện tập cân bằng ở đây, vì dù sao phong cách chiến đấu của nàng cũng là lấy sự nhẹ nhàng làm chủ. Mà mấy hôm liền tập ở dưới nước cũng làm cho người nàng xanh xao tím tái cả lại.
Trâu thần côn đưa tay vuốt vuốt tóc trên đầu Joyner nói: "Cố gắng."
"Meo! Người ta biết rồi mà." Joyner nhẹ nhàng nhảy ra. Nàng nhìn nước sông Danube chảy xiết rồi làm điệu bộ vuốt vuốt bộ ngực cao vút của mình lè lưỡi nói: " Nhưng mà, nước xiết đáng sợ quá…, mèo rất sợ nước, hu hu"
Bunenaven nhìn Trâu Lượng với Murphy biểu thị rất bất đắc dĩ. Ba người vốn đều hiểu tính của Joyner, không phải là nàng cố ý giả vờ mà kiểu như là hơi bị tâm thần phân liệt ấy. Trong lòng nàng thì rất là nhát gan nhưng ẩn sâu trong đó lại có một sự kích động mạo hiểm đến cực hạn. Tất cả hợp lại đã tạo thành một nữ mèo sát thủ kỳ lạ thế này.
Lượt kiểm tra thứ sáu.
Nam bộ, Joyner.
Bắc bộ, Soros.
Đế đô, Olivia.
Rốt cuộc thì cũng đến lượt tiểu công chúa nhà Swan.
Nàng lên sân khấu nhất định sẽ kéo theo ánh mắt và tâm tư của nhiều người.
Váy áo trắng như tuyết, như hoa bách hợp trong gió, đứng lặng yên như hòa tan vào thiên nhiên vậy.
Trâu Lượng cũng cảm nhận được sự lạnh lùng đó của Olivia. Nàng đứng đó như là một tiên tử không nhiễm chút bụi trần của nhân gian vậy. Mà từ đầu tới cuối nàng cũng không thèm liếc mắt đến chỗ hắn nửa cái.
Mèo nữ Joyner nhẹ nhàng không tiếng động, Olivia yên tĩnh như mặt nước, Soros vẻ mặt vô cùng bình tĩnh. Ba người cùng sóng vai nhau đứng bên bờ sông.
"Bắt đầu." Neberro phất tay.
Joyner là người xuất phát nhanh nhất. Cho dù trên lưng nàng phải mang một cây gỗ lớn nhưng vẫn rất nhẹ nhàng nhảy lên trước tiên, dẫn đầu lao xuống sông. Soros thì theo sát nàng, còn Olivia vẫn không nhanh không chậm đi cuối cùng.
Mất mấy ngày khổ luyện như vậy, lần này Joyner cũng muốn cố gắng biểu diễn ra năng lực mới của mình.
Thân thể nàng trong nước vô cùng nhẹ nhàng và mau lẹ, dường như là không chịu ảnh hưởng lực cản của nước vậy. Biểu hiện này so với mấy ngày hôm trước quả là một trời một vực.
"Joyner làm được lắm." Faure và Riera nhỏ giọng trao đổi với nhau. Bọn hắn vốn thuộc dạng chiến sĩ trâu bò, thấy loại kỹ xảo tinh vi như thế không khỏi nhịn được sự hâm mộ.
Lúc trước nghe Arthur nói chỉ cần xem nước chảy giống như không khí là được.
Bà nội bear, nói thì đơn giản như vậy nhưng đến lúc làm mới thấy khó thế nào.
Dường như là Joyner đã có thể cảm nhận được nơi mà dòng chảy ngầm dưới nước chảy tới. Nàng không đi theo một đường thẳng tắp mà lại nhấp nhô giống một con sóng vậy, vừa tiến nhanh lên phía trước mà lại tiết kiệm được nhiều sức nhất.
Giống như là chiếc đuôi của một con cá hoạt bát đang du ngoạn trên dòng sông Danube.
Phía sau thì Soros vẫn đang theo rất sát.
Bước chân của hắn rất trầm ổn, từng bước từng bước tiến tới. Thấy Joyner đã nhanh nhẹn chạy phía trước tạo ra một chút khoảng cách cũng làm cho hắn khẩn trương hơn muốn tăng sức lên để đuổi kịp.
Cơ đùi cộng với vòng eo rắn chắc của hắn khẽ vặn một cái, trong nháy mắt cả người của hắn phá nước tăng tốc hướng về phía trước như vừa được gắn thêm một chiếc mô tơ nhỏ vậy.
"Đúng là không thể xem nhẹ bất cứ người nào."
Trong lòng của Buenaven cũng đầy cảm khái nói. Michiwa thì không cần nhắc rồi, bọn Long Gia, Gascoigne tuy không biểu hiện nổi bật nhưng ai cũng có những chiêu thức mạnh mẽ còn ẩn giấu. Có thể nói là lần tham gia huấn luyện này ai cũng mang trong mình tuyệt nghệ cả.
Murphy vẫn im lặng từ nãy đến giờ bỗng mở miệng: "Ta nhận ra chiêu này. Là phương pháp phát lực độc môn của chiến tướng Austria cấp vàng sáng ở phía bắc: răng phá!"
"Răng phá?"
Trâu Lượng cũng đã nhận ra, phương thức này chính là sử dụng biện pháp xoắn ốc thân thể lại để dồn sức mạnh. Thân thể được nén đến cực hạn sẽ phát ra lực đạo mạnh mẽ giống như một mũi lao được dồn sức ném đi vậy.
Sức bùng nổ này tương đối tuyệt, phá nước tiến lên cứ gọi là thoải mái.
Soros dựa vào chiêu này dần dần đuổi kịp Joyner. Hai người liền lộ ra cục diện truy đuổi nhau rất rát.
Không vội…
Còn một người tuyệt không thể xem nhẹ.
Olivia đang làm gì?
Swan kiêu ngạo vẫn bình tĩnh như nước, không hề có một chút sốt ruột.
Trong thời khắc ba người rượt đuổi mẫn cảm này, đột nhiên ngón tay trắng như tuyết của Olivia khẽ gạt một cái, thân hình nàng đột nhiên tăng tốc.
Không giống như tộc Thiên Mị, huyết mạch của công chúa Gabriel sau khi tỉnh giấc sẽ trở nên vô cùng mạnh mẽ. Còn một điều quên không nhắc tới, tộc Swan không chỉ có thể bay lượn trên không trung mà còn cực kỳ am hiểu chiến đấu ở dưới nước nữa. Quả thật là đứa con cưng được ưu ái của Thần thú.
Vũ điệu trong nước của tộc Swan cao quý nhất.
Váy áo như tuyết, như bông sen trắng nhấp nhô cùng sóng nước, là thiên nga kiêu ngạo đang bay múa.
Khí thế không thể so sánh!
Thiên phú của Joyner thực sự là dị bẩm. Nàng có thể đem lực cản của nước hạ xuống mức thấp nhất, như là hòa tan vào trong nước vậy. Đó tuyệt đối là một kỹ năng cực kỳ đáng sợ của sát thủ. Mà Soros càng lại là loại chiến sĩ có sức mạnh điển hình, chưa kể phương thức tấn công bá đạo danh bất hư truyền của chiến tướng cấp vàng sáng nữa. Nhưng khi thấy được biểu hiện của Olivia cả hai cũng không khỏi xanh mặt.
Thoải mái vượt qua Soros và Joyner, Olivia xông thẳng qua khu nước xoáy và đoạt lấy thắng lợi.
Tuy Joyner đã rất cố gắng, nhưng mà ngoài cố gắng ra còn cần phải kể đến thiên phú và may mắn. Điều này rõ ràng không thể không thừa nhận.
Đụng ngay phải đối thủ là Olivia cũng làm cho mèo nữ cảm thấy rất bất đắc dĩ.
Nàng khẽ nhếch miệng, dùng sức lắc lắc tóc cho nước văng ra rồi nhảy lên bờ.
Tâm trạng cũng hơi buồn bực.
"Nana, ngươi tuyệt lắm. Xem ra ta sắp không chống lại ngươi được rồi." Buenave ra vẻ khóc lóc thảm thiết như là hắn đang lo lắng cho bản thân lắm vậy.
Joyner vẫn rất khó chịu. Nàng chắp tay hai tay lại, "Ta đúng là quá ngốc mà."
Các đồng đội ở phía nam cũng thấy hơi khó xử…Nếu đổi là bọn họ thì cũng chưa chắc đã thắng được Olivia, huống chi dù có thua thì cũng đâu phải là đi chết đâu.
"Khụ khụ. Nana, ngươi đã làm rất tốt rồi, nói cho cùng…" Trâu thần côn liếc thấy cái miệng đang cong cong khó chịu của Joyner.
"Joyner, ta cảm thấy có lẽ là ngươi nên đi thay quần áo rồi."
"Meo meo~cái gì? A!" Mèo nữ cúi đầu xuống nhìn lại hình dáng của mình lập tức phát hiện ra bộ ngực như hơi lộ ra dưới lớp áo ướt nhẹp. Nàng đỏ mặt hét lên một tiếng, tay che trước ngực chạy đi mất như gió cuốn.
"Arthur, ngươi thật vãi!" Khóe miệng của Buenaven cũng phải nhếch lên, hắn lấy khuỷu tay đụng đụng vào bả vai Trâu Lượng mấy cái.
"Đến lượt ta lên rồi. Ngươi ngồi xem cổ vũ cho ta nhé."
"Nếu như ngươi có thể thắng Peloponnisos thì ta mời ngươi một bữa." Trâu Lượng nhìn thoáng qua Buenaven.
Buenaven tỏ vẻ không quan tâm lắm. Hắn ưỡn ngực giơ nắm tay lên: "Là ngươi nói đấy. Một lời đã định"
Trâu thần côn cười nhạt, "Lên mạnh giỏi."
Buenaven vỗ ngực rồi cười với Murphy một cái, sau đó hắn xoay người đi về phía bờ sông Danube.
Lượt thứ bẩy.
Nam bộ Buenaven, bắc bộ Peloponnisos, đế đô Iba.
Buenaven quay ngang quay dọc bên bờ sông làm động tác khởi động. Bên cạnh hắn là tuyển thủ của đế đô, Iba.
Tên Iba này cũng thuộc tộc Fox. Nghe nói hắn là sát thủ trẻ tuổi có thiên phú tốt nhất ở đây, hắn học bất cứ kỹ xảo nào cũng đều có thể lĩnh hội được trong thời gian rất ngắn. Chẳng những vậy, hắn còn từ một suy thành hai ba loại kỹ xảo khác nữa. Nói hắn trời sinh ra để làm sát thủ cũng không quá đáng.
Buenaven mới chỉ đứng cạnh hắn thôi mà đã có thể cảm nhận được một bầu chiến ý tóe lửa văng ra khắp nơi. Cùng một chủng tộc, cùng nổi danh sát thủ trong ba mươi người ở đây, hai tên này cũng đã sớm nhìn nhau không vừa mắt rồi. Rõ ràng là không ai phục ai.
Trừ hai sát thủ ra, Peloponnisos đến từ phía bắc vẫn lẳng lặng đứng ở bên cạnh, như một ngọn núi không hề động đậy.
Thân hình to lớn của hắn đứng ở nơi đó che đi mất một mảng ánh sáng mặt trời. Nhìn vào vùng tối phía sau lưng hắn cũng làm cho người ta cảm thấy hơi sợ hãi.
Trước đây Buenaven đã từng nghe Faure nhắc đến thiếu chủ Peloponnisos của gia tộc Montaeris là một kẻ rất đáng sợ. Hắn đã luyện đến cực hạn phương pháp luyện thể của nhà Montaeris, sức mạnh cơ thể sợ rằng khủng bố chẳng hề kém bỉ mông.
Nhưng mà trí cáo cũng không có sợ hãi, ngược lại hắn còn thấy hơi hưng phấn nữa.
Gặp mạnh càng mạnh. Chỉ có chiến thắng được kẻ mạnh thì mới có thể đột phá được cực hạn của chính mình.
Ánh mặt trời giữa trưa nắng chói chang làm cho nước sông lạnh buốt lúc này cũng không thể ngăn cản được nhiệt tình đang bừng cháy trong cơ thể hắn.
Kị sĩ mặt trời Neberro nhìn thấy bầu không khí căng thắng đó giữa ba người cũng cảm thấy hài lòng. Ít ra phải như vậy mới có khí thế chứ.
"Bắt đầu"
Hai tiếng vừa cất lên, Buenaven, Iba và Peloponnisos đồng thời khiêng thanh gỗ lớn nhảy vào trong nước.
Nhanh!
Phản ứng nhanh nhất chính là Iba của đế đô!
Thật khó có thể hình dung được tốc độ của hắn. Hắn giống như là một con cá lớn phá tan từng cơn sóng cuộn tới, trong nháy mắt đã vọt ra xa hơn mười mét. Mũi chân hắn lại điểm một phát nữa, tiếp tục lao đi thêm năm mét.
Chỉ hai lần phát lực!
Biểu hiện như thế thực sự đã làm cho mọi người không có cách nào liên tưởng đến nghề nghiệp sát thủ của hắn cả. Sợ rằng cả giáp chiến sĩ cũng chỉ đến mức ấy.
Joyner lại sờ tai nói nho nhỏ: "Meo, sao mà những sát thủ này lại giống như là chiến sĩ vậy."
Trân thần côn ánh mắt rất sắc bén. Hắn mỉm cười nói với nàng: "Joyner, mỗi người đều có kỹ xảo của riêng mình. Kỹ xảo của ngươi còn mạnh hơn bọn họ."
Murphy đứng bên cạnh cũng khẽ gật đầu biểu thị thừa nhận điều đó.
Chiêu này của Iba thoạt nhìn thì có vẻ dọa người, nhưng thực chất cũng gần giống với chiêu thức trước đó của đế đô Julio mà thôi.
Đều là mượn lực từ bên ngoài để phát lực lần thứ hai, giống như là hòn đá xoay tròn chạm vào mặt nước liền bắn lên vậy. Nói chung là cũng tạo ra khác biệt về khoảng cách với những người khác.
Việc này chỉ cần hiểu được kỹ xảo thì đều có thể luyện được. Nhưng dù sao những người có thiên phú sẽ là những người có ưu thế hơn. Họ có thể đem sở trường của mình phát huy đến mức cao nhất.
Trong lúc mấy người còn đang nhỏ giọng trao đổi thì tình cảnh đã xảy ra biến hóa.
Peloponnisos phát động rồi.
Vừa rồi hắn không nóng không vội nhảy vào trong nước, nhưng ngay sau đó mọi người đã được kiến thức cái gì gọi là sức mạnh.
Là sức mạnh! Sức mạnh tuyệt đối.
Thân hình hắn vừa động, bắp thịt toàn thân đã nổi lên cuồn cuộn, hướng về phía trước mạnh mẽ phát lực.
Phách!
Nước bên người hắn trong nháy mắt bị nổ tung văng lên giống như thủy lôi vừa nổ vậy. Dòng xoáy kích động tung bọt trắng xóa khắp nơi.
Sau một khắc, thân hình cường tráng như núi của Peloponnisos đã ngược dòng phá sóng tiến tới.
Giống như là một đầu tầu hỏa không ngừng tăng tốc, phía trước dồn nước dâng cao lên, phía sau kéo ra thành một dải sóng dài trắng xóa. Thanh thế quả thực kinh người.
Sức mạnh thân thể của hắn trực tiếp xung kích với nước sông phát ra những tiếng vang ầm ầm như sấm, trong khoảnh khắc đã vượt qua Iba. Dòng chảy ngầm hay trở ngại gì gì đó trước mặt sức mạnh tuyệt đối đều là vô nghĩa!
"Mạnh đến mức biến thái mất rồi! Thật khó tin, quả không hổ danh là thiếu chủ nhà Montaeris, khí phách khác người!" Tân Đạt liếm liếm môi. Hắn với Buenaven đều là những người sùng bái kỹ thuật, nhưng khi tận mắt thấy sức mạnh khủng bố như vậy, cho dù chỉ đơn thuần là sức mạnh thôi cũng đã cảm thấy bị chấn động mạnh mẽ.
"Không hẳn chỉ là sức mạnh đâu. Bình thường chiến sĩ ở trong nước sẽ rất chậm chạp, nhưng ta thấy hắn chẳng ảnh hưởng gì." Thị lực của cung thủ ưng tộc Patrice rất tốt, hắn nhận ra được sóng lớn của sông Danube và dòng chảy ngầm ở dưới hầu như không có một chút tác động đến Peloponnisos. Có thể thấy Peloponnisos khá là thoải mái.
"Đừng ầm ĩ nữa. Chỉ mong Bueaven cố lên thôi!" Randy thì thầm một câu.
Trên thực tế lúc này bọn họ cũng cảm thấy có một chút khác lạ. Ở lượt thứ bảy này Iba và Peloponnisos đều tỏ ra tràn đầy đấu chí xâm lược, biểu hiện ra ngoài cũng vô cùng mạnh mẽ.
Dưới áp lực của hai người tạo ra Buenaven có thể đứng vững hay không?
Dưới sông, Buenaven không hề vội vã sử dụng sức mạnh xông lên ngay từ đầu. Hắn vẫn muốn quan sát đối thủ một chút, tính toán ưu thế hay bất lợi giữa các bên một chút để còn có phương hướng hành động.
Đây chính là đặc điểm của hắn. Cái tên trí cáo không phải chỉ có hư danh.
Vừa mới nhìn thấy Iba còn đang ở phía trước, thoáng cái đã thấy Peloponnisos vượt qua. Buenaven biết lúc này không thể chờ được nữa, hắn phải đuổi theo ngay vì đối thủ đều đã phát ra sức mạnh rồi.
Nước sông chợt rung động tạo nên một con sóng. Buenaven vừa mới không nhanh không chậm đột nhiên thay đổi, tốc độ của hắn tăng vọt.
Không phải theo đường thẳng tắp mà uốn lượn như hình sóng.
Là bộ pháp hình sóng mà sát thủ Buenaven am hiểu nhất.
"Ơ, không tồi. Buenaven quả nhiên vẫn còn giấu sức." Bên bờ Faure và Quark to nhỏ trò chuyện về biểu hiện của đồng đội ở dưới sông.
Murphy và Trâu thần côn cũng khẽ gật đầu. Hai người hiểu Buenaven hơn một chút, gã này bình thường thì hay tỏ ra nhảm nhí, nhiều khi giả vờ sợ hãi này nọ nhưng ở những thời khắc mấu chốt tuyệt đối là có tâm huyết của đàn ông.
Còn về thực lực, chiêu thức hắn còn ẩn giấu cũng không ít. Như loại bộ pháp này dùng ở dưới nước trước đây còn chưa từng thấy hắn làm qua.
Nguyên lý thì cũng giống như Trâu Lượng đã chỉ điểm cho Joyner coi nước sông là không khí vậy, có thể làm cho ưu thế của bản thân phát huy đến mức lớn nhất.
Trí cáo quả nhiên rất chịu động não.
Sở trường của hắn chính là nắm bắt tiết tấu. Đối với bất cứ sự việc nào trước tiên hắn đều tìm hiểu quy luật trước, sau đó mới định hướng cho hành động của mình.
Giống như bây giờ đang sử dụng bộ pháp hình sóng ở dưới nước vậy.
Dòng chảy ngầm dưới đáy sông cũng giống như một loại sóng trực tiếp xung kích tới Buenaven. Hắn lợi dụng thân pháp hình sóng của mình khống chế động tác, làm cho thân thể mình cộng hưởng với sự rung động của sóng dòng chảy ngầm. Tần suất cộng hưởng càng cao thì lực cản của nước sông đối với hắn càng nhỏ, cuối cùng cũng giống như Joyner thoát ra khỏi lực cản của nước sông.
Bên bờ tất cả các chiến sĩ cũng phải ngẩn ra nhìn. Buenaven chỉ một thoáng đã nhẹ nhàng vọt lên, nhanh chóng đuổi theo Iba ngay ở phía trước.
Ba đối thủ cạnh tranh lúc này giống như là ba mũi tên đang phóng đi trong nước vậy. Peloponnisos là nhanh nhất, Buenaven và Iba thì theo sát ngay sau đó. Tình trạng rượt đuổi vô cùng kịch liệt, tạo cảm giác rất căng thẳng.
Nhưng mà cục diện này đối với Buenaven lại rất có lợi. Bộ pháp hình sóng của hắn tiết kiệm sức lực nhất, giúp cho hắn có đầy đủ thể lực để chờ đến khu nước xoáy quyết định thắng bại.
Lý lẽ này rất rõ ràng, từ mọi người trên bờ cho tới Iba ở dưới nước cũng hiểu được.
Là sát thủ thiên tài của đế đô, hắn không nghĩ rằng sẽ để cho người bạn phía nam này vượt qua được. Khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười tự tin.
Vừa rồi mới là khởi động thôi. Bây giờ mới là biểu hiện thật sự.
Phách!
Thân thể Iba chấn động, đột nhiên sau lưng hắn bọt nước văng tung tóe, tốc độ cũng tăng lên gấp đôi lúc nãy. Trong lúc mọi người còn kinh ngạc thì thoáng cái hắn đã vượt xa Buenaven, thậm chí đã đuổi kịp Peloponnisos ở phía trước.
Hắn vẫn tiếp tục tăng tốc!
"Mẹ, có thể như thế sao?"
Faure và Riera của phía nam cũng phải trợn cả mắt lên. Vừa rồi vẫn còn nghĩ rằng Buenaven sẽ chiếm lợi thế, không ngờ là Iba của đế đô đã mạnh mẽ phản bác như vậy.
"Meo…!" Joyner cũng mở to đôi mắt đẹp ra nhìn Iba không chớp mắt, "Đó là kỹ xảo cao cấp của sát thủ. Trước ta từng nghe sư phụ nói qua, là gió lốc bước. Cũng rất khó luyện thành."
"Gió lốc bước?" Murphy bình tĩnh nhận xét, "Ta nghe nói trong giới sát thủ có một loại bộ pháp giống như là tia chớp liên hoàn, khi tu luyện cần phải đem gân màng trên các khớp xương chân xé ra, còn gân cốt cũng cần phải kéo giãn. Chính là loại này sao?"
"Đúng." Faure vuốt trán nói, "Chiêu này quả thực quá khó luyện, cũng giống như thuật luyện thể của nhà Montaeris chúng ta vậy, cần phải liều mạng mới được. Bản thân vừa phải chịu sự hành hạ, nhưng mà không có thiên phú thì cũng không bao giờ luyện thành."
Trâu thần côn cũng sinh ra điểm hứng thú đối với loại bộ pháp này. Hắn xem xét rất tỉ mỉ, căn cứ vào sự thay đổi của các gợn nước và độ trong của nước sông có thể nhận thấy hai chân của Iba xoay như là chong chóng vậy, đạp liên tục về phía sau tạo nên vô số tàn ảnh.