" Đại ca, anh tỉnh rồi à".
Ernest nói, hắn mang cơm trưa tới.
Trâu Lượng bóp đầu, hắn cảm thấy thân thể vẫn hơi suy yếu, nhưng cảm giác cực kì thoải mái, "Gần đây có buông lỏng luyện tập hay không?"
" Đại ca yên tâm, mỗi ngày em đều chăm chỉ luyện tập".
Trâu Lượng gật đầu, "Đợi sau đợt bận này anh kiểm tra một chút. À, nói với Randy và Cote chuyện của cửa hàng thú linh họ giúp một chút là được, quan trọng nhất vẫn là luyện tập sức mạnh của mình".
" Ờ, bọn họ gần đây đều rất cố gắng".
Ernest gật đầu, Trâu Lượng cười. Hắn rất yên tâm đối với Ernest, hai nhóc con Randy và Cote thì rất hoạt bát, cho dù ra ngoài chơi sợ rằng cũng sẽ không mang Ernest theo. Đế đô phồn hoa như vậy, làm sao bọn họ có thể không làm gì.
Thả lỏng thích hợp là cần thiết, huống hồ bọn chúng cũng đến tuổi tán gái rồi, ha ha.
" Đúng rồi, đại ca, đám Buenaven đã đi huấn luyện rồi, họ nói hôm nay đại ca có thể nghỉ ngơi".
Trâu Lượng gật đầu, giờ đã là buổi trưa, bây giờ mình cần tiêu hóa thu hoạch hôm qua một chút chứ không vội huấn luyện. Hắn nhồm nhoàm ăn sạch mọi thứ cuối cùng cũng khôi phục được chút sức mạnh.
Thấy Trâu Lượng đang suy xét, Ernest yên lặng rời khỏi.
Sóng chấn động mới là chiến ca giai đoạn thứ ba thật sự. Tấn công linh hồn lĩnh ngộ tại thành Doran chỉ có thể xem như sự mở rộng của âm Bass linh hồn.
Lần này lĩnh ngộ không chỉ là trên mặt chiến ca mà ngay cả vận dụng nguyên khí cũng được tăng cường. Phương pháp sử dụng nguyên khí của sóng chấn động có thể làm cho nguyên khí tấn công càng thêm sắc bén, đây xem như sự kết hợp mạnh nhất của công pháp kiếp trước với thế giới hiện nay.
Cho dù đối mặt với chiến sĩ cấp vàng sáng nói không chừng cũng có thể tạo thành sát thương. Nếu như để hắn gặp lại gã cung thủ cấp vàng sáng đã từng tấn công hắn kia thì cũng có sức đánh một trận.
Nhưng Trâu Lượng vẫn phi thường rõ ràng chiến ca vẫn là sát thương phạm vi, có tính hạn chế rất lớn khi đối mặt với những người mạnh siêu cấp đó. Nhưng chiến ca vẫn là thủ đoạn tấn công mạnh nhất của hắn hiện nay, có tấm gương thiên hạ vô song của Benedict tám ở phía trước, Trâu Lượng tràn ngập lòng tin đối với chiến ca.
Bây giờ hắn quan tâm nhất hay là tìm phương pháp chữa trị cho Emma.
Thông thiên cảnh, khi Trâu Lượng đi đến đã nhìn thấy mấy người đang cười hê hê nhìn hắn, chính là lão Ma, Dư Triết và Đại Kim.
Vừa nhìn thấy Trâu Lượng xuất hiện Bóng Ma đã vui vẻ, "Nhóc con giỏi lắm, ngươi còn bận hơn cả chúng ta nhỉ".
"Mấy ngày hôm trước ta có đến, có điều chỉ thấy lão Tà, các ngươi đều không tới".
Đại Kim ngồi bên cạnh nhếch miệng, lão Ma không để ý đập bả vai hắn nói: "Không nói chuyện này nữa, chuyện lần trước ngươi hỏi chúng ta có chút tin tức rồi".
" Thật sự? Đa tạ", Trâu Lượng cũng không nghĩ tới chuyện có thể có kết quả nhanh như vậy, trên thực tế loại chuyện thú linh rạn vỡ này ngay cả Giáo hoàng đều nói không dễ dàng như vậy.
"Với giao tình giữa chúng ta thì cần gì nói cảm ơn", Bóng Ma không để ý xua tay dẫn Trâu Lượng, Đại Kim và Dư Triết đi đến Thông thiên tháp.
Trâu Lượng chú ý tới Hổ Tà vẫn ngồi dưới tháp như bình thường.
" Lão Tà nhắc tới một số đầu mối, ta đã kiểm chứng rồi, mấy năm trước quả thật có người tìm được phương pháp chữa trị thú linh, cụ thể để lão Tà nói".
"Lão Tà", Trâu Lượng nở nụ cười nhưng quả thật có chút sốt ruột.
Lần này vì chuyện của mình mọi người quả thật đều rất thật tâm giúp đỡ. Phần tình cảm này hắn đều ghi tạc trong lòng.
Hổ Tà khẽ gật đầu, cặp mắt sâu hơi mở ra, "Lượng, chuyện là như vậy, muốn tu bổ thú linh phải đi đến một thực luyện trường đặc thù, nhưng hiện nay cũng chỉ có thể nói có thể sẽ xuất hiện".
"Đều không có vấn đề gì", Trâu Lượng bình tĩnh nói: "Chỉ cần biết rằng có thể tìm được ở đâu đã tốt rồi".
Hắn vẫn rất tự tin đối với chính mình. Thông thiên cảnh không thể dùng lẽ thường để tính toán khó khăn, có điều bất kể là đầm rồng hang hổ hắn cũng phải xông vào vì Emma.
Hổ Tà cười nhạt, dường như sớm đã đoán được câu trả lời của Trâu Lượng.
Bóng Ma bên cạnh nhìn Dư Triết và Đại Kim nhún vai, đã biết tính khí bướng bỉnh của tên Lượng này rồi, nếu không thì cũng sẽ không hợp tính đám người này như vậy. Bất kể khó khăn đến đâu nhưng cần làm thì nhất định sẽ đi làm. Chỉ có loại người dứt khoát quyết đoán này mới có thể thành đại sự.
"Thực luyện đường này là khó khăn cấp B hạ đẳng, tên gọi là kính huyễn chi địa, nghe nói hình ảnh bên trong sẽ biến ảo tùy người đi vào khác nhau. Bất quá đây cũng chỉ là nghe nói, cụ thể tình hình như thế nào chúng ta cũng chưa đi qua nên không rõ lắm".
"Một mình ngươi thì vào khó khăn cấp B còn có chút khó khăn, nhưng chúng ta cùng nhau cho dù một lần không được thì thử lại mấy lần cũng không thành vấn đề", Bóng Ma nói rất trọng nghĩa, Dư Triết và Đại Kim bên cạnh cũng gật đầu.
Mọi người hợp tác nhiều lần như vậy cũng càng ngày càng thích người tuổi trẻ gọi là Lượng này. Chẳng những hắn có thể mang đến trợ giúp chiến ca cho đội ngũ mà còn có thể mang đến vận may không tồi. Quan trọng nhất là tính cách của Lượng đủ ngay thẳng, đủ hào phóng, một chút cũng không tính toán về phân chia chiến lợi phẩm. Dù ngoài miệng không nói nhưng trong lòng mọi người đều hiểu rõ, nếu có thể giúp hắn thì ai cũng sẽ không cau mày. Tham gia loại nhiệm vụ này coi như chỉ là để giúp đỡ. Với thân phận của những người này thì rất khó có thể mời họ, nhưng bọn họ lại sẵn lòng giúp Trâu Lượng không công.
"Được, vậy ta sẽ không khách sáo", Trâu Lượng đương nhiên sẽ không từ chối ý tốt của bạn.
"Ngươi còn phải đợi chút, chúng ta phải tìm được chìa khóa mở ra kính huyễn chi địa trước đã".
Trong khi mấy người đang trao đổi thì không gian truyền đến một trận rung động, hai bóng người xuất hiện trong Thông thiên cảnh.
Hai người này vừa xuất hiện đã mang đến một luồng khí trường mạnh, quả thực ngay cả không khí cũng phải ngưng đọng.
Hổ Tà dựa lưng vào Thông thiên tháp mở mắt ra, trong mắt hiện lên một thoáng kinh ngạc.
Hai bóng người nhưng kỳ thực chỉ có một người thật sự mang đến cảm giác áp bách, Augustus mặc một bộ áo giáp vàng tối.
Xuất hiện cùng với Augustus là một thiếu nữ tộc Thiên Mị, nàng có nước da trắng như tuyết, đôi mắt to màu lam trong suốt, mái tóc dài xoã tung trên vai, cả người nhìn qua giống như một con búp bê phương tây xinh xắn.
Hai tay thiếu nữ tộc Thiên Mị để trước người, vai hơi xuôi xuống lộ ra một loại cảm giác ôn thuần, vừa thấy đã biết là được giáo dục trong gia tộc lớn. Có điều dưới khí trường mạnh mẽ của Augustus thì nàng vẫn tỏ ra rất nhỏ bé.
Augustus hiển nhiên cũng đang tìm Trâu Lượng, mà lần này rốt cục hắn đã tìm được.
"Augustus".
Hổ Tà đứng lên, lúc này hắn vẫn phải ra mặt.
Mấy ngày hôm trước hắn từng nói với Trâu Lượng Augustus đang tìm hắn, có điều khi đó Trâu Lượng không để ở trong lòng, không nghĩ tới hôm nay lại gặp nhau trước Thông thiên tháp.
Hơn nữa hắn rất rõ ràng Augustus là nhằm vào Trâu Lượng, loại ánh mắt sắc bén đó lập tức nhìn chăm chú vào Tiểu Lượng, tỏ ra hứng thú nồng hậu.
"Tiểu Lượng, ngươi đi trước", Gã nóng tính Bóng Ma lập tức chặn ở phía trước Trâu Lượng, Dư Triết và Đại Kim phối hợp từ lâu ngầm hiểu lập tức đứng tại vị trí có lợi nhất cho tấn công, hết sức chăm chú. Sẵn sàng nghênh đón tấn công như sét giữa trời quang của Augustus bất cứ lúc nào.
Với quan hệ giữa bọn họ và Lượng, nếu Lượng bị Augustus cướp trước mặt bọn họ thì thể diện của bọn họ ném đi đâu?
"Chuyện không liên quan đến các ngươi, cút ra".
Cặp mắt màu vàng của Augustustrợn lên, một luồng khí thế vô hình nổ tung từ trên người hắn, một loại khí phách quét ngang hết thảy.
Nếu hắn thật sự muốn đại náo thì coi như là ba người Bóng Ma hợp lại cũng không đỡ được.
"Lượng, còn ngẩn ra làm gì? Mau đi đi", Bóng Ma gầm một tiếng, thân thể Đại Kim chặn ở phía trước, cũng thừa nhận áp lực nặng nhất từ khí thế của Augustus. Hắn nhếch miệng, trên người cảm thấy như bị vô số kim thép đâm vào, mặc dù là bỉ mông vàng cũng không chịu nổi.
So với sự căng thẳng của đám người Bóng Ma, Augustus tỏ ra tương đối bình tĩnh cười lạnh nói: "Chạy cái gì mà chạy, lão phu chỉ có lòng yêu tài, muốn chỉ điểm tên nhóc này một chút".
Hắn nhất định phải giành được Trâu Lượng rồi. Cũng khó trách hắn lại như thế, dạo trước bận một vài chuyện quan trọng không có thời gian đến Thông thiên cảnh, kết quả là lần nữa vào Thông thiên cảnh lại phát hiện tên nhóc con hắn thấy hứng thú lại đã lên cao trong danh sách trên tháp rồi. Tốc độ tăng lên như vậy cho thấy điều gì?
Tiềm lực!
Tiềm lực còn mạnh mẽ hơn mình tính toán, người tuổi trẻ như vậy tuyệt đối là thiên tài trăm năm khó gặp, thừa dịp hắn còn chưa phát triển không nắm lấy thì sau này sao còn cơ hội nữa.
"Không cần đâu tiền bối, ta không hứng thú với ngài", Trâu Lượng hoàn toàn không có sự nhiệt tình lẽ ra phải có khi được người mạnh siêu cấp quan tâm, hắn bình tĩnh nhún vai nhưng không hề có dự định rời khỏi, hơn nữa cũng không muốn làm phiền đám người Bóng Ma. Hòa thượng trốn được nhưng miếu không trốn được, đến cấp bậc này của bọn họ nếu ra tay chắc chắn sẽ có rất người phiền phức.
Augustus chớp mắt, đến tuổi này hắn rất muốn tìm một đệ tử để kế thừa sở học của mình, càng khó nhận được càng có hứng thú, huống hồ còn là hạt giống thiên tài có tiềm lực vô hạn.
Đúng là một vật khắc một vật, nhân vật trước kia không sợ trời không sợ đất, lão tổ tông gia tộc Nicola là lại phải hao tâm tổn trí vì một tiểu quái vật.
Thiên tài có một điểm tương đồng chính là quật cường, đã nhận định một chuyện là sẽ rất khó thay đổi. Điểm này bất kể là Augustus hay là Trâu Lượng đều như vậy.
Dùng vũ lực bắt ép Trâu Lượng là không có tác dụng gì, nếu hắn không đáp ứng Augustus có thể làm thế nào? Ra tay giết hắn? Đây chính là Thông thiên cảnh, cùng lắm mất chút thú linh mà thôi, sau này thì làm thế nào?
Đã không bắt buộc được thì với trí tuệ của mình đương nhiên Augustus sẽ nghĩ ra thủ đoạn tốt hơn.
"Nhóc con, đừng thấy ngoại hình ta hung ác mà sợ, kỳ thực ta rất tốt. Lại đây tử tế tâm sự, ta nghe nói ngươi đang tìm phương pháp tu bổ thú linh, cái này ngươi hỏi người khác đều vô dụng, chỉ có ta mới có thể giúp ngươi..."
Ờ?
Bước chân Trâu Lượng lập tức đứng khựng, nếu như Augustus nhắc tới thứ khác thì hắn còn không nhất định để ý, nhưng dính dáng đến tu bổ thú linh, dính dáng đến Emma khiến thân thể Trâu Lượng như bị nam châm hút lại. Hắn nghi hoặc quay lại.
Khóe miệng Augustus cười nhẹ, lần này để có thể cho tên nhóc Lượng này vào túi có thể nói là hắn đã hao tâm tốn sức.
Augustus cũng đang cân nhắc, hắn muốn thu đồ đệ, ba gã Bóng Ma, Dư Triết, Đại Kim này cũng lên dù cũng có chút bản lãnh nhưng không cần lo lắng. Tuy nhiên lão Tà ma quỷ này có chiêu gì không, không đến nước vạn bất đắc dĩ thì hắn cũng không muốn trở mặt, nhất là khi không có chỗ tốt gì.
"Đừng tin hắn! Ngay cả lão Tà cũng không rõ thì hắn sao biết được", Bóng Ma lớn tiếng nhắc nhở Trâu Lượng, Augustus rất mạnh nhưng trong số những người này thì người có kiến thức rộng rãi nhất là Hổ Tà, Augustus muốn dùng chuyện này để lừa Lượng hiển nhiên là không thể.
Hiển nhiên cả Dư Triết và Đại Kim đều nghĩ như vậy nên lần lượt gật đầu, vẫn tiếp tục đứng chặn ở trước mặt Trâu Lượng.
"Ha ha ha...", Augustus ngửa đầu cười to, khí thế bá đạo lúc trước chậm rãi thu hồi, đối phó những người này không cần như vậy. Hắn đã nắm chắc được điểm yếu của Lượng.
Cặp mắt màu vàng nhìn về phía Hổ Tà đang yên lặng bên cạnh: "Các ngươi không tin ta cũng không việc gì, nhưng có thể hỏi Hổ Tà xem người tìm ra phương pháp tu bổ thú linh lần trước là ai?"
Tay hắn vỗ mạnh lên ngực mình: "Chính là ta!"
Những lời này nói ra lập tức làm đám người Bóng Ma cứng họng, thật không?
Đồng loạt quay đầu nhìn Hổ Tà, ông già có tư lịch lâu nhất trên Thông thiên cảnh này chậm rãi gật đầu: "Augustus quả thật đã thành công".
Yên lặng.
Bóng Ma khó chịu vì sự bá đạo của Augustus, đều là cao thủ, cho dù ngươi mạnh hơn một chút cũng không cần phục ngươi. Nhưng trong chuyện tu bổ thú linh thì Augustus quả thật có sức mạnh này. Hắn đã từng thành công, vì vậy cả lão Ma và lão Tà đều bất đắc dĩ.
Im lặng một hồi, cả Bóng Ma, Đại Kim và Dư Triết đều nhìn về phía Trâu Lượng.
"Lượng, ngươi thấy sao?"
"Ta nói chuyện với tiền bối Augustus", Trâu Lượng cười nói bình tĩnh, "Yên tâm đi, ông ta sẽ không làm gì ta đâu", Trâu Lượng tự tin có thể thấy một người có thiện ý hay là ác ý, Augustus đã tốn công sức như vậy chắc chắn không phải muốn bất lợi cho mình. Hơn nữa hắn cũng không cần làm hại hạng vô danh tiểu tốt như mình này.
Nếu như hắn thật sự muốn thu mình làm đồ đệ thì chuyện này từ từ tính, trước hết xem hắn nói thế nào về việc tu bổ thú linh đã.
Trên thực tế lúc này trong lòng Trâu Lượng tuyệt đối không bình tĩnh, hắn tìm kiếm lâu như vậy, liên tiếp thỉnh giáo Giáo hoàng, Bóng Ma và lão Tà nhưng chưa bao giờ đến gần đáp án như vậy.
Lão Tà nói Augustus đã thành công, hắn thành công tu bổ thú linh như thế nào?
Dùng biện pháp của hắn có thể thức tỉnh Emma không?
Nhất định được.
Trâu Lượng duy trì bình tĩnh đi tới trước mặt Augustus, "Tiền bối, mời nói", Hắn còn đang cố chịu đựng, nếu như là lão Tà hay Bóng Ma thì nhất định hắn sẽ hỏi thẳng, nhưng đối với Augustus thì không được. Biểu hiện quá vội vàng trước loại người mạnh này sẽ chỉ thu được hiệu quả trái ngược.
Augustus nhìn Trâu Lượng ý tứ sâu xa, tên nhóc này thật sự nhẫn nhịn được. Tu bổ thú linh là chuyện khó làm như vậy, không phải vì lí do đặc biệt quan trọng thì ai cũng không muốn làm chuyện phiền phức như thế. Nhưng cho dù như vậy hắn vẫn không rối loạn, đây là nhân tài hiếm thấy.
"Nhóc con, không cần cảnh giác như vậy", hai mắt màu vàng của Augustus nhìn kỹ Trâu Lượng, coi như là mấy tên kiệt xuất thế hệ này của gia tộc Nicola ở trước mặt hắn cũng không chịu nổi áp lực của uy hiếp, nhưng tên nhóc con gọi là Lượng này lại có thể thản nhiên đối mặt, thú vị!
Bất kể là ma thú hay là người mạnh Thú tộc khi sức mạnh mạnh đến một mức độ nhất định đều sẽ tự nhiên phát ra uy hiếp, có cực ít người có thể ngăn cản, trừ phi là cao thủ đồng cấp.
Nhưng hiển nhiên Lượng không phải.
Augustus không suy nghĩ nhiều, hắn tiếp tục nói: "Muốn chữa trị thú linh rạn vỡ thì cần có ba thứ. Một là vĩnh hằng chi thủy. Bất luận dùng phương pháp nào để giữ lại tính mạng người bị vỡ thú linh thì tính mạng vẫn dần dần hao mòn. Vĩnh hằng chi thủy có thể rót tính mạng vào thân thể để bù đắp sự hao mòn này".
Mắt Trâu Lượng lập tức sáng ngời, tinh thần hoàn toàn bị thu hút.
Hắn chưa bao giờ nghe chuyện Augustus vừa nói nhưng quả thật có lý. Nếu như không phải hắn đã thật sự trải qua việc này thì chắc chắn không thể rõ ràng như vậy.
Không chỉ Trâu Lượng bị hấp dẫn ngay cả Bóng Ma, Đại Kim cũng kỳ quái lặng lẽ vểnh tai. Chuyện tu bổ thú linh này bọn họ cũng chưa thử, đến cùng cần ba thứ gì? Mặc dù khó chịu với điệu bộ của Augustus nhưng kể cả về sức mạnh hay kiến thức bọn họ đều quả thật không cách nào so với Augustus.
"Thứ hai là quả cây tính mạng. Trong một ảo cảnh tại một nơi nào đó của Thông thiên cảnh có một cây tính mạng cao chọc trời, chỉ có dùng trái cây của nó mới có thể thật sự bù đắp cho thú linh không trọn vẹn của Thú tộc". Augustus giơ hai ngón tay về phía Trâu Lượng, "Mới chỉ có hai thứ này còn không được, còn cần điều kiện thứ ba..."
"Tiền bối cứ nói", vẻ mặt Trâu Lượng không thay đổi nhưng âm thanh lại lộ ra sự run rẩy, tâm tình hắn kích động không thể kiềm chế. Có một số việc hắn có thể bình tĩnh nhưng có những việc hắn không bình tĩnh được. Vì quan tâm nên hắn không thể duy trì sự tỉnh táo như băng lạnh được.
Ánh mắt Augustus hơi động, trong lòng cảm thấy vui vẻ. Nếu như thật sự Trâu Lượng không động tâm, tâm tình không có chút rung động nào thì Augustus sẽ thật sự cho rằng hắn đúng là quái vật.
Có tâm tình, có phản ứng mới là bình thường, ngược lại làm cho Augustus cũng yên tâm. Tính tình thành thật mới đàn ông, mới đáng để mình mạnh tay huấn luyện.
Lạnh lùng như Augustus lại hi vọng đệ tử của mình là người có tình cảm, đây cũng là một điều đặc biệt.
Hơi nheo mắt lại, Augustus nói ra điều kiện cuối cùng, cũng là điều kiện cực kỳ quan trọng.
Ngón tay thứ ba giơ lên, "Một điểm cuối cùng, cho dù đã tu bổ được tính mạng hao tổn và thú linh rạn vỡ nhưng cũng không thể tỉnh lại. Sau khi trọng thương bản thể sẽ suy yếu đến cực điểm, cần một vật phẩm gọi là vòng sáng thức tỉnh, đây là thứ tại Thông thiên cảnh cũng cực kì khó nhận được".
Lời này của Augustus cũng không phải để dọa Trâu Lượng. Tu bổ thú linh không hoàn chỉnh về cơ bản cũng coi như là nghịch thiên, đâu dễ dàng như vậy. Với sức mạnh của tên nhóc này chắc chắn không làm được, lúc đó còn không phải cầu hắn sao, còn không ngoan ngoãn làm đồ đệ của mình sao?
Nhìn Trâu Lượng đang cúi đầu suy tư trước mặt Augustus cũng không nói gì. Có một số việc chỉ cần chạm đến là dừng, nếu như tên nhóc này đủ thông minh thì sẽ biết phải làm thế nào.
Trâu Lượng không để hắn đợi lâu, chỉ một lát sau hắn đã điều chỉnh lại tâm tình bình tĩnh ngẩng đầu nhìn Augustus nói:
"Tiền bối có điều kiện gì?"
Loại người như Augustus này có bao nhiêu chuyện cần làm, tự nhiên chạy tới tìm mình, lại còn dùng biện pháp dụ dỗ này tất có mục đích.
Trâu Lượng đoán được mục đích của hắn vẫn là vì thu đệ tử.
Augustus biết Trâu Lượng ý nghĩ của Trâu Lượng, khóe miệng lộ ra nụ cười tà dị.
"Điều kiện thì có một..."
Trong khi cả Hổ Tà, Đại Kim, Bóng Ma, thậm chí cả Trâu Lượng đều lộ ra vẻ mặt không hề bất ngờ thì Augustus cười tủm tỉm kéo thiếu nữ bên người ra đưa đến trước mặt Trâu Lượng.
"Đây là chắt gái của ta, gọi là Shana. Từ nhỏ nó đã không hề ra cửa, rất ngoan, thật sự..."
Augustus chớp mắt có chút hung thần ác sát cố làm ra vẻ dịu dàng một chút nhưng vẫn không đạt được hiệu quả.
Thiếu nữ tên gọi Shana xấu hổ đỏ mặt, hai tay nắm góc áo nhìn Trâu Lượng hơi cúi chào, âm thanh dịu dàng.
"Mong... mong chỉ giáo", có thể thấy nàng hơi căng thẳng, âm thanh cũng có chút lắp bắp.
Gia tộc Nicola cũng có thể có cô bé với loại tính cách này, thật mẹ nó khác thường. Mấu chốt là tướng mạo Shana không có bất cứ điểm nào giống Augustus mà còn rất xinh đẹp, mặc dù trong tâm trạng hiện nay Trâu Lượng cũng phải than thở.
Tuy tâm chí Trâu Lượng kiên định cũng bị chiêu thức đột nhiên ấy của Augustus làm giật mình, hoàn toàn không nghĩ ra.
Lão yêu quái vô cùng lạnh lùng đột nhiên biến thành ông già hòa nhã tiếp thị chắt gái cho mình?
Đây là chuyện kinh khủng đến mức nào?
Ngươi có thể tưởng tượng một cao thủ máu lạnh đột nhiên biến thành ông già đi tiếp thị cháu gái mình không?
Đám người Bóng Ma cũng có cảm giác muốn hộc máu, lão tiểu tử Augustus này đến cùng muốn làm gì? Thu đồ đệ không được liền quay sang kén rể?
Trong đôi mắt sâu của Hổ Tà vẫn lặng im lộ ra nét cười, với lịch duyệt và tư duy của mình hắn đã nhìn ra vài thứ. Có điều hắn không nói, hắn thích làm một quần chúng yên lặng quan sát hơn, lúc thích hợp mới chỉ điểm một chút.
"Điều kiện của ta chỉ có một, khi ngươi đi thực luyện tìm ba thứ này phải mang chắt gái ta theo. Từ nhỏ nó đã thiếu lịch lãm, đi theo ngươi ta cũng yên tâm", Nhìn thấy thần sắc trên mặt Trâu Lượng biến ảo hắn lại thêm một câu:
"Đừng vội từ chối, trong bí cảnh có những cửa ải có thể ngươi cần Shana giúp đỡ. Còn nữa, ở đây ta có chìa khóa đi đến cảnh thứ nhất, nếu ngươi chịu mang theo Shana thì ta tặng chiếc chìa khóa này cho ngươi".
Chiêu này là tàn nhẫn nhất, chuyện liên quan đến có thể chữa trị thú linh cho Emma cho nên dù muốn hay không Trâu Lượng hoàn toàn không có biện pháp từ chối. Hơn nữa dù thế nào thì đối phương cũng không yêu cầu bất cứ điều gì bất lợi đối với mình.
Hơi suy tư, Trâu Lượng gật đầu nói, "Ta đáp ứng".
"Ha ha, rất tốt, rất sảng khoái, như vậy mới được".
Trong mắt Augustus lộ vẻ vừa thực hiện được gian kế, có điều chỉ trong nháy mắt. Hắn đưa tay vỗ tay Trâu Lượng ba cái, một lời đã định.
Augustus là ai, mọi người gọi là lão tổ tông, trụ chống trời của gia tộc Nicola, đâu thể làm mọi người đoán được dễ dàng như vậy.
Dưa hái xanh không ngọt, cho dù cầm biện pháp tu bổ thú linh để uy hiếp Lượng thì hắn sẽ thật sự chịu sao? Không cam tâm tình nguyện thì có nhận cũng không có hiệu quả. Quan trọng nhất là Lượng hoàn toàn có thể tìm được biện pháp thông qua Hổ Tà và đám người Bóng Ma, có điều tốn thêm chút thời gian mà thôi.
Mà Augustus ra tay trước một bước, sắp xếp cô bé có tính cách dịu dàng nhất gia tộc Nicola này bên người Trâu Lượng chính là bày một ván cờ.
Trải qua hàng chục năm mưa gió có thể đi đến nước này, Augustus cũng sớm đã rõ ràng không phải bất cứ chuyện gì cũng có thể giải quyết bằng sức mạnh. Đó là rơi vào tiểu thừa.
Với lịch duyệt ánh mắt của Augustus thì hắn không khó nhận ra Lượng là người trọng tình nghĩa.
Công tâm làm đầu.
Chỉ cần Shana thành công chinh phục trái tim Lượng thì chuyện sau đó còn không phải dễ như trở bàn tay? Augustus tuyệt đối tin tưởng vào cô chắt gái này của mình, cô bé là người lão đã chọn lựa cho hắn trong rất nhiều hậu bối gia tộc.
"Chắt gái của ta sẽ giao cho ngươi" Nhân lúc vỗ tay Augustus đưa chìa khóa cho Trâu Lượng, "Cậu bé, làm cho tốt, ha ha..."
Mưu kế thành công, Augustus cũng không nhịn được cười to. Để bố trí cục diện hôm nay hắn đã tốn không ít công sức.
"Tiền bối, ngài..." Trâu Lượng phát hiện mình không đoán ra được ý đồ của người mạnh tuyệt thế gia tộc Nicola này rồi. Tại sao hắn lại dễ dàng đồng ý như vậy, tại sao hắn dễ tính như vậy? Ấn tượng này hoàn toàn khác trước đây.
"Nhóc con, không cần nghĩ nhiều, lão phu có thân phận gì, còn phải làm khó một tiểu bối như ngươi sao? Làm việc của ngươi cho tốt đi", Augustus khí phách vẫy tay rồi xoay người rất phóng khoáng, dần dần biến mất trong Thông thiên cảnh.
Bóng Ma và Dư Triết bên cạnh vẫn chú ý đến Augustus đồng thời khinh bỉ trong lòng: Không làm khó mới lạ!
Augustus tuyệt đối là loại lão quái vật thủ đoạn độc ác lục thân không nhận, khi hắn điên lên thì coi như là người của tộc Thiên Mị hắn cũng giết.
Cũng vì Lượng quá đặc biệt, đặc biệt đến mức có thể làm cho Augustus cũng hứng thú nên hắn mới có thể sẵn sàng đầu tư lớn như vậy. Nếu là người bình thường dám nói nửa chữ không trước mặt Augustus thì chỉ sợ đã bị vặn gãy cổ rồi.
Augustus rời đi, xung quanh yên tĩnh một hồi, ánh mắt mọi người đều dừng lại trên người tiểu cô nương Shana.
Cô bé tỏ ra co quắp bất an, hơi cúi đầu, từ mặt xuống cổ đều đỏ bừng.