Đối với đế quốc Mông Gia thích phô trương mà nói, việc lập tượng đài gì đó cũng bình thường như ăn cơm hàng ngày, còn có tượng đài làm bằng vàng ròng nữa kìa.
Nếu không phải là người hiểu rõ Arthur e rằng đều nghĩ như thế.
Trải qua nửa tháng nỗ lực, thành Doran đã đi vào nề nếp, ít nhất biểu hiện ngoài mặt là như vậy, tất nhiên lúc nào cũng có thể bùng phát khó khăn nhưng nhìn chung Trâu Lượng đã có thể thở ra một hơi.
Hắn muốn nâng cao thực lực một cách nhanh nhất chỉ có một cách là đến Thông Thiên Cảnh. Tất nhiên không thể thiếu việc rèn luyện hằng ngày, người khác có thể lười biếng nhưng Trâu Lượng tốn nhiều thời gian để rèn luyện hơn cả, cuộc sống hiện giờ của hắn vô cùng đơn giản, luyện tập, làm việc, đi ngủ, rất thực tế.
Cũng bởi vì Lộ Dao và Joyner không ở đây chăm lo từng li từng tí cho cuộc sống của hắn. Gina có lần đùa rằng nếu Arthur rời xa Lộ Dao thì có lẽ sẽ sống không nổi. Thực ra nếu suy nghĩ thử thì có lẽ đúng là như vậy, Trâu Lượng dường như không cần bận tâm bất cứ chi tiết nhỏ nhặt nào của cuộc sống vì Lộ Dao chăm lo kỹ càng cho hắn và Emma, còn Lộ Dao vốn có thể trải qua cuộc sống cao cao tại thượng như thánh nữ ở đế đô.
Thông Thiên Cảnh không vì thiếu vắng Trâu Lượng mà mất đi màu sắc vốn có, trăm ngàn năm nay, Thông Thiên Cảnh mãi mãi là thế giới mà cao thủ thể hiện bản thân, hơn nữa không ngừng sản sinh ra cao thủ.
Tại nơi không có biên giới quốc gia này, những cuộc đối đầu của cao thủ càng trở nên thẳng thắn hơn.
Lần này xuất hiện ở Thông Thiên Cảnh, Trâu Lượng phát hiện người nhiều hơn rất nhiều, nhưng đều đứng tụ tập thành từng nhóm tán gẫu với nhau, không hề để ý đến hắn.
Trâu Lượng vốn có thể liên hệ với bọn lão Tà, dường như lão Tà đã xác định được vị trí hắn, rất nhanh chóng trả lời. Trâu Lượng đến một góc của đại sảnh Thông Thiên, lão Tà ngồi một bên đang hút thuốc, nhìn thấy Arthur cũng lộ ra nụ cười.
"Thằng nhóc, lâu rồi không gặp, ngươi có chút lười biếng"
"Gần đây quả thật có quá nhiều việc".
"Ha ha, tiến bộ, cái thứ này cũng giống như con thuyền đi ngược dòng, không tiến tức sẽ lùi, trong lòng ngươi tự có tính toán riêng". Lão Tà nói.
Trâu Lượng biết lão Tà muốn tốt cho hắn, lời của người lớn nếu đúng thì sửa, không đúng thì đề phòng để khỏi mắc phải.
"Sao nhiều người thế này, náo nhiệt thật".
"Ha ha, dẫu sao thời gian ngươi đến Thông Thiên Cảnh cũng ngắn, Thông Thiên Cảnh thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một vài con đường thí luyện mang tính mở, thường có phần thưởng rất lớn, mà gần đây lại xuất hiện dấu vết nên mọi người đều đến tham dự cuộc vui".
Lão Tà cười híp mắt nói, có thể nhìn ra được ông ta rất thích chuyện náo nhiệt như thế này, xung quanh toàn là cao thủ cấp Vàng Sáng, cao thủ cấp Vàng Tối bình thường khó mà gặp được cũng thấy khắp mọi nơi. Ngược lại, thế hệ thanh niên lại trở thành phụ, nhưng những thanh niên ở đây người nào cũng ngẩng đầu ưỡn ngực, vô cùng kiêu ngạo.
Có đủ tư cách đến đây vốn đã là một việc đáng kiêu ngạo.
"Ồ, vậy phải tham dự cuộc vui mới được".
Lão Tà tính toán thời gian một chút rồi nói "Bọn Bóng Ma rất nhớ ngươi, bọn hắn cũng sắp tới rồi, vận may của ngươi không tệ, cánh cổng thí luyện này có thể hôm nay sẽ mở".
Lão Tà chỉ về phía trước, vị trí của cánh cổng thí luyện này rất đặc biệt, nằm ngay bên dưới Thông Thiên Tháp, cánh cổng thí luyện tỏa ra ánh sáng năm màu, không hạn chế cấp bậc, khá là có khí thế.
Người đến nơi này đều là những đội nhóm nhỏ không giống nhau, cũng có người yên tĩnh chờ đợi. Thực ra nhìn vào phong cách của áo giáp cũng có thể đoán ra được quốc gia, phong cách điêu khắc của các quốc gia khác nhau có sự khác biệt rất lớn. Trâu Lượng liền bổ sung thêm kiến thức về mặt này, dẫu sao thế giới mà hắn phải đối mặt còn rộng lớn hơn.
Hiện giờ đại lục Thú Thần công nhận năm cường quốc lớn: đế quốc Mông Gia, đế quốc Hannibal, Phong chi quốc, đế quốc Saron, vương quốc Telaar. Năm đế quốc này hùng bá đại lục Thú Thần, thực lực tổng hợp hung mãnh nhất trong ba mươi năm nay phải kể đến đế quốc Hannibal, Phong chi quốc phát triển càng mạnh mẽ, có lẽ đã vượt qua đế quốc Mông Gia, cao thủ xuất hiện tầng tầng lớp lớp.
Còn tại Thông Thiên Cảnh, quan hệ giữa các đế quốc với nhau hiển nhiên đã trở nên nhạt hơn nhiều, quan trọng là thực lực, không cần nói cũng biết cao thủ thật sự của đại lục đều ở nơi này.
Ở Thông Thiên Cảnh có mười đại cao thủ, Thông Thiên thập thánh, người nào cũng là lão quái vật cấp Ám Kim đỉnh cao, có ai bước vào cấp Kim Cương hay không cũng không thể biết được. Những lão quái vật này bình thường khó gặp được một người, có thể nói bọn họ là những tồn tại đã vượt quá tầm quốc gia, cũng không để ý đến chuyện của thế tục, tung hoành không sợ gì cả.
Trâu Lượng đã gặp được hai người: Thiên Lang Sô Câu và Thiên Mị Augustus.
Rất nhanh chóng Trâu Lượng đã phát hiện ra người quen, kị sĩ mặt lìn!
Đây là lần đầu tiên Trâu Lượng chạm mặt Neberro ở Thông Thiên Cảnh... Neberro thân mặc áo giáp bạc tỏ vẻ rất bình tĩnh.
Bên cạnh còn có hội trưởng công hội chiến sĩ Monphistle, còn có một chiến sĩ cấp Vàng Sáng không quen biết, xem ra ba người này đến cùng nhau.
Trâu Lượng vẫn vô cùng có hứng thú với bản lĩnh của Neberro.
"Ha ha, Lượng, lâu rồi không gặp!"
Lão quỷ vừa đến đã lập tức ôm lấy vô cùng niềm nở, Đại Kim cũng sờ sờ đầu Trâu Lượng.
Dư Triết đứng một bên mỉm cười, thực ra Trâu Lượng cũng đầy khâm phục, tuy hợp tác xuyên quốc gia cũng không thiếu nhưng quan hệ tốt như ba người thế này... chính xác mà nói là bốn người, thật sự không gặp nhiều.
"Thằng nhóc nhà người cuối cùng cũng đến, ta còn tưởng ngươi mất tích rồi chứ".
"Xử lí một số chuyện riêng tư ấy mà, may mà vội vàng tới đây, dường như vẫn chưa bỏ lỡ cuộc vui".
"Bà nội nó, nhìn là biết rồi, thật không ít người".
Ở đây có gần trăm người, quan trọng nhất bọn họ đều là cao thủ, đúng là phô trương quá mức, bọn họ phân thành mấy chục tổ đội, dường như số người vẫn đang gia tăng.
"Xem ra phải đục nước béo cò mới được". Bóng Ma nói, thấy cảnh tượng thế này cho dù là Thông Thiên Thập Thánh cũng phải tính toán lại.
"Con đường thí luyện này có món đồ nào tốt không?"
"Phải trông chờ vào vận may thôi, dù sao thì mọi người đều ngập tràn hứng thú với thí luyện dưới Thông Thiên Tháp, dựa theo kinh nghiệm của ta trước giờ thì phần thưởng có lẽ sẽ không tệ đâu".
Bóng Ma nói "Quan tâm làm gì, khó khăn lắm mới có cuộc vui thế này, không tham gia thì phí lắm".
"A, đó không phải là thằng nhóc của Mông Gia các ngươi sao, ta còn nhớ... đúng rồi, là Neberro Sanchez, cái tên ghê gớm đó cũng đến sao".
Bóng Ma nhìn Trâu Lượng, Trâu Lượng nhún vai "Không quen biết".
Nhưng mà Bóng Ma là nhân vật đã thành tinh, làm sao nghe không ra sự khác thường trong lời nói của hắn. Lúc này, dưới Thông Thiên Tháp bỗng ồn ào hẳn lên, có người gây sự!
Ai nói cao thủ không thích xem náo nhiệt, chỉ là vì náo nhiệt chưa đủ lớn mà thôi!
"Cút!"
Cảnh tượng này xảy ra ở Thông Thiên Cảnh nhất định sẽ là một trận đại chiến, huống chi một thanh niên cấp Bạc Trắng lại dám nói với cấp Vàng Sáng như vậy.
Ồn ào vô cùng, thanh niên tộc Fox hoàn toàn không để chiến sĩ cấp Vàng Sáng trước mặt vào trong mắt, khóe mắt dài hẹp toát ra vẻ lạnh lùng tàn khốc, không phải chỉ cãi vã đơn thuần mà thật sự không sợ đánh nhau.
Trâu Lượng cũng biết người bị mắng, là Salem của Phong chi quốc, nhìn có vẻ hắn là chiến sĩ cấp Vàng Sáng vô cùng xem trọng công danh lợi lộc, nhưng công danh lợi lộc gì chứ, bị một người thế hệ sau sỉ nhục như thế này giữa đám đông lại phải nuốt cơn giận xuống.
Thanh niên tộc Cáo cấp Bạc Trắng đến đây một mình, một mình thanh niên dám hung hăng với cao thủ cấp Vàng Sáng như vậy thật là hiếm thấy.
Vấn đề là ba người Salem im lặng một lúc lại tránh qua một bên, cố gắng nuốt cơn giận xuống.
"Mẹ nó, gã này thật là ngầu, lợi hại đến thế sao?" Trâu Lượng kinh ngạc thốt lên, những người khác vì hết náo nhiệt để xem nên hơi thất vọng.
Bọn Salem đến sớm chọn một vị trí khá tốt, có thể dựa vào cột, lại có thể nhìn thấy cánh cổng thí luyện, góc nhìn cũng tốt vô cùng, ai ngờ bị người khác nhìn trúng, ở Thông Thiên Cảnh ngẩng đầu không gặp thì cúi đầu sẽ gặp người quen, bình thường đều nể tình nể mặt nhau mấy phần nhưng cũng có loại không nể mặt người khác.
"Fetterley, một trong mười đại cao thủ của Thông Thiên Cảnh, đệ tử bảo bối của Thiên Hồ Puleston, rất mạnh, nghe nói từng đánh bại cao thủ cấp Vàng Sáng".
Bóng Ma nói "Tính khí của thằng nhóc này còn tệ hơn cả sư phụ của hắn là loại người cha mẹ anh em đều không nhận, ra tay vô cùng ác độc nhưng trong tộc Cáo thật sự là thiên tài trong trăm vạn người mới có một, thêm vào sự dạy dỗ của Puleston, chậc chậc, không dễ đối phó đâu".
Có thể khiến Bóng Ma cấp Vàng Sáng khen ngợi như thế, nhất là trong tình huống nhân phẩm của đối phương chẳng ra làm sao, thực lực của hắn không cần nghĩ cũng biết.
Lão Tà cười "Ở Thông Thiên Cảnh, trong thế hệ thanh niên cũng có năm người thực lực san sát nhau, Neberro, Fetterley chính là hai trong số đó, còn có một người mà ngươi cũng vô cùng quen thuộc".
"Ta?"
"Không sai, ngươi rất quen thuộc!" Bóng Ma mỉm cười, cười đến mức thô tục!
Trâu Lượng ngẩn người "Không phải là..."
"Hi hi, chính là Shana, Shana lạc đường, có phải rất ngạc nhiên không, lúc con bé này nổi điên đúng là rất ghê gớm, Augustus cũng là một tên điên, cháu gái của lão ta cũng thật sự..."
"Ông Bóng Ma!"
Shana không biết xuất hiện từ lúc nào, may là Bóng Ma kịp thời câm miệng, đôi mắt long lanh nước của Shana nhìn Trâu Lượng, đáng thương giống như con cún bị bỏ rơi "Lượng, anh lâu lắm rồi chưa đến đây, có phải... ghét ta không".
Bộ dạng ấy đáng thương đến mức đủ để khiến sắt thép tan chảy, quả thực khiến người khác muốn ôm vào lòng mà vỗ về một hồi.
Nhưng Trâu thần côn hoàn toàn miễn dịch, nói chính xác là rất đau đầu "Khụ khụ, sao có thể như vậy được, chỉ là có chút chuyện thế tục, đã xử lí xong rồi, vừa nghe lão quỷ nhắc tới em, em lại là một trong năm đại cao thủ của thế hệ thanh niên ở Thông Thiên Cảnh, đúng là đã nhìn sai rồi".
"Đó là ông lão quỷ nói bậy, Lượng là lợi hại nhất, người ta đâu có bản lĩnh gì".
Shana cúi đầu, gương mặt hơi ửng hồng, Bóng Ma lập tức đưa mắt nhìn về hướng khác, những người khác cũng mỉm cười không nói, Trâu thần côn lúng túng không biết làm sao. Bản lĩnh thế này e rằng William cũng phải cam lòng chịu thua, trình độ của Shana không chỉ khiến người khác tin tưởng mà cô ta đã đạt đến mức Tự Mình Thôi Miên, quan trọng nhất là Trâu Lượng thật sự còn chưa tìm ra cách đối phó thì đầu của cô bé đã sắp chạm vào ngực.
"Shana, một mình em đến có phải cũng muốn đi con đường thí luyện này không?"
Trâu Lượng vội vàng lảng sang chủ đề khác, tuy hắn rất tin tưởng vào thực lực của bản thân nhưng Shana lại cùng cấp cấp bậc với Neberro, thật không thể nhận lấy hết lời tâng bốc bản thân mình.
"Hi hi, Shana bé bỏng mỗi ngày đều đến Thông Thiên Cảnh đưa tin chính là để chờ ngươi, Thú Thần không phụ người có lòng, số mệnh của thằng nhóc nhà ngươi tốt thật, nhưng nói đi cũng phải nói lại, lúc còn trẻ ta cũng từng phong lưu, cũng từng là trai đẹp có tiếng ở Hannibal".
Bóng Ma nói "... Làm gì thế, ánh mắt của các ngươi sao lại như vậy, không tin à, không tin thì các ngươi cứ hỏi Đại Kim!"
Đai Kim vò đầu, "Thực ra lúc đó ta vẫn còn nhỏ..." nguồn TruyenFull.vn
Ngay lập tức mọi người đều cười phá lên, Đại Kim đúng là thật thà, lão quỷ hơi tức giận, lúc còn trẻ ông ta quả thật đẹp trai, thật sự được rất nhiều mỹ nhân theo đuổi.
Không giống với những nơi khác yên lặng chờ đợi hoặc là tán gẫu, bầu không khí bên này tràn ngập sự ấm áp và sinh động, cảm giác vui vẻ khi những người bạn tri kỷ ở bên nhau. Bọn Trâu Lượng vừa gặp nhau đã rất vui mừng, cho dù tham gia thí luyện, đi mạo hiểm cũng không phải để đạt được thứ gì mà cùng nhau chiến đấu vốn là một thú vui.
Nhưng tiếng cười của bọn họ lại dẫn đến sự chú ý của một số người.
Đối với đế quốc Mông Gia thích phô trương mà nói, việc lập tượng đài gì đó cũng bình thường như ăn cơm hàng ngày, còn có tượng đài làm bằng vàng ròng nữa kìa.
Nếu không phải là người hiểu rõ Arthur e rằng đều nghĩ như thế.
Trải qua nửa tháng nỗ lực, thành Doran đã đi vào nề nếp, ít nhất biểu hiện ngoài mặt là như vậy, tất nhiên lúc nào cũng có thể bùng phát khó khăn nhưng nhìn chung Trâu Lượng đã có thể thở ra một hơi.
Hắn muốn nâng cao thực lực một cách nhanh nhất chỉ có một cách là đến Thông Thiên Cảnh. Tất nhiên không thể thiếu việc rèn luyện hằng ngày, người khác có thể lười biếng nhưng Trâu Lượng tốn nhiều thời gian để rèn luyện hơn cả, cuộc sống hiện giờ của hắn vô cùng đơn giản, luyện tập, làm việc, đi ngủ, rất thực tế.
Cũng bởi vì Lộ Dao và Joyner không ở đây chăm lo từng li từng tí cho cuộc sống của hắn. Gina có lần đùa rằng nếu Arthur rời xa Lộ Dao thì có lẽ sẽ sống không nổi. Thực ra nếu suy nghĩ thử thì có lẽ đúng là như vậy, Trâu Lượng dường như không cần bận tâm bất cứ chi tiết nhỏ nhặt nào của cuộc sống vì Lộ Dao chăm lo kỹ càng cho hắn và Emma, còn Lộ Dao vốn có thể trải qua cuộc sống cao cao tại thượng như thánh nữ ở đế đô.
Thông Thiên Cảnh không vì thiếu vắng Trâu Lượng mà mất đi màu sắc vốn có, trăm ngàn năm nay, Thông Thiên Cảnh mãi mãi là thế giới mà cao thủ thể hiện bản thân, hơn nữa không ngừng sản sinh ra cao thủ.
Tại nơi không có biên giới quốc gia này, những cuộc đối đầu của cao thủ càng trở nên thẳng thắn hơn.
Lần này xuất hiện ở Thông Thiên Cảnh, Trâu Lượng phát hiện người nhiều hơn rất nhiều, nhưng đều đứng tụ tập thành từng nhóm tán gẫu với nhau, không hề để ý đến hắn.
Trâu Lượng vốn có thể liên hệ với bọn lão Tà, dường như lão Tà đã xác định được vị trí hắn, rất nhanh chóng trả lời. Trâu Lượng đến một góc của đại sảnh Thông Thiên, lão Tà ngồi một bên đang hút thuốc, nhìn thấy Arthur cũng lộ ra nụ cười.
"Thằng nhóc, lâu rồi không gặp, ngươi có chút lười biếng"
"Gần đây quả thật có quá nhiều việc".
"Ha ha, tiến bộ, cái thứ này cũng giống như con thuyền đi ngược dòng, không tiến tức sẽ lùi, trong lòng ngươi tự có tính toán riêng". Lão Tà nói.
Trâu Lượng biết lão Tà muốn tốt cho hắn, lời của người lớn nếu đúng thì sửa, không đúng thì đề phòng để khỏi mắc phải.
"Sao nhiều người thế này, náo nhiệt thật".
"Ha ha, dẫu sao thời gian ngươi đến Thông Thiên Cảnh cũng ngắn, Thông Thiên Cảnh thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một vài con đường thí luyện mang tính mở, thường có phần thưởng rất lớn, mà gần đây lại xuất hiện dấu vết nên mọi người đều đến tham dự cuộc vui".
Lão Tà cười híp mắt nói, có thể nhìn ra được ông ta rất thích chuyện náo nhiệt như thế này, xung quanh toàn là cao thủ cấp Vàng Sáng, cao thủ cấp Vàng Tối bình thường khó mà gặp được cũng thấy khắp mọi nơi. Ngược lại, thế hệ thanh niên lại trở thành phụ, nhưng những thanh niên ở đây người nào cũng ngẩng đầu ưỡn ngực, vô cùng kiêu ngạo.
Có đủ tư cách đến đây vốn đã là một việc đáng kiêu ngạo.
"Ồ, vậy phải tham dự cuộc vui mới được".
Lão Tà tính toán thời gian một chút rồi nói "Bọn Bóng Ma rất nhớ ngươi, bọn hắn cũng sắp tới rồi, vận may của ngươi không tệ, cánh cổng thí luyện này có thể hôm nay sẽ mở".Lão Tà chỉ về phía trước, vị trí của cánh cổng thí luyện này rất đặc biệt, nằm ngay bên dưới Thông Thiên Tháp, cánh cổng thí luyện tỏa ra ánh sáng năm màu, không hạn chế cấp bậc, khá là có khí thế.
Người đến nơi này đều là những đội nhóm nhỏ không giống nhau, cũng có người yên tĩnh chờ đợi. Thực ra nhìn vào phong cách của áo giáp cũng có thể đoán ra được quốc gia, phong cách điêu khắc của các quốc gia khác nhau có sự khác biệt rất lớn. Trâu Lượng liền bổ sung thêm kiến thức về mặt này, dẫu sao thế giới mà hắn phải đối mặt còn rộng lớn hơn.
Hiện giờ đại lục Thú Thần công nhận năm cường quốc lớn: đế quốc Mông Gia, đế quốc Hannibal, Phong chi quốc, đế quốc Saron, vương quốc Telaar. Năm đế quốc này hùng bá đại lục Thú Thần, thực lực tổng hợp hung mãnh nhất trong ba mươi năm nay phải kể đến đế quốc Hannibal, Phong chi quốc phát triển càng mạnh mẽ, có lẽ đã vượt qua đế quốc Mông Gia, cao thủ xuất hiện tầng tầng lớp lớp.
Còn tại Thông Thiên Cảnh, quan hệ giữa các đế quốc với nhau hiển nhiên đã trở nên nhạt hơn nhiều, quan trọng là thực lực, không cần nói cũng biết cao thủ thật sự của đại lục đều ở nơi này.
Ở Thông Thiên Cảnh có mười đại cao thủ, Thông Thiên thập thánh, người nào cũng là lão quái vật cấp Ám Kim đỉnh cao, có ai bước vào cấp Kim Cương hay không cũng không thể biết được. Những lão quái vật này bình thường khó gặp được một người, có thể nói bọn họ là những tồn tại đã vượt quá tầm quốc gia, cũng không để ý đến chuyện của thế tục, tung hoành không sợ gì cả.
Trâu Lượng đã gặp được hai người: Thiên Lang Sô Câu và Thiên Mị Augustus.
Rất nhanh chóng Trâu Lượng đã phát hiện ra người quen, kị sĩ mặt lìn!
Đây là lần đầu tiên Trâu Lượng chạm mặt Neberro ở Thông Thiên Cảnh... Neberro thân mặc áo giáp bạc tỏ vẻ rất bình tĩnh.
Bên cạnh còn có hội trưởng công hội chiến sĩ Monphistle, còn có một chiến sĩ cấp Vàng Sáng không quen biết, xem ra ba người này đến cùng nhau.
Trâu Lượng vẫn vô cùng có hứng thú với bản lĩnh của Neberro.
"Ha ha, Lượng, lâu rồi không gặp!"
Lão quỷ vừa đến đã lập tức ôm lấy vô cùng niềm nở, Đại Kim cũng sờ sờ đầu Trâu Lượng.
Dư Triết đứng một bên mỉm cười, thực ra Trâu Lượng cũng đầy khâm phục, tuy hợp tác xuyên quốc gia cũng không thiếu nhưng quan hệ tốt như ba người thế này... chính xác mà nói là bốn người, thật sự không gặp nhiều.
"Thằng nhóc nhà người cuối cùng cũng đến, ta còn tưởng ngươi mất tích rồi chứ".
"Xử lí một số chuyện riêng tư ấy mà, may mà vội vàng tới đây, dường như vẫn chưa bỏ lỡ cuộc vui".
"Bà nội nó, nhìn là biết rồi, thật không ít người".
Ở đây có gần trăm người, quan trọng nhất bọn họ đều là cao thủ, đúng là phô trương quá mức, bọn họ phân thành mấy chục tổ đội, dường như số người vẫn đang gia tăng.
"Xem ra phải đục nước béo cò mới được". Bóng Ma nói, thấy cảnh tượng thế này cho dù là Thông Thiên Thập Thánh cũng phải tính toán lại.
"Con đường thí luyện này có món đồ nào tốt không?"
"Phải trông chờ vào vận may thôi, dù sao thì mọi người đều ngập tràn hứng thú với thí luyện dưới Thông Thiên Tháp, dựa theo kinh nghiệm của ta trước giờ thì phần thưởng có lẽ sẽ không tệ đâu".
Bóng Ma nói "Quan tâm làm gì, khó khăn lắm mới có cuộc vui thế này, không tham gia thì phí lắm".
"A, đó không phải là thằng nhóc của Mông Gia các ngươi sao, ta còn nhớ... đúng rồi, là Neberro Sanchez, cái tên ghê gớm đó cũng đến sao".
Bóng Ma nhìn Trâu Lượng, Trâu Lượng nhún vai "Không quen biết".
Nhưng mà Bóng Ma là nhân vật đã thành tinh, làm sao nghe không ra sự khác thường trong lời nói của hắn. Lúc này, dưới Thông Thiên Tháp bỗng ồn ào hẳn lên, có người gây sự!
Ai nói cao thủ không thích xem náo nhiệt, chỉ là vì náo nhiệt chưa đủ lớn mà thôi!
"Cút!"
Cảnh tượng này xảy ra ở Thông Thiên Cảnh nhất định sẽ là một trận đại chiến, huống chi một thanh niên cấp Bạc Trắng lại dám nói với cấp Vàng Sáng như vậy.
Ồn ào vô cùng, thanh niên tộc Fox hoàn toàn không để chiến sĩ cấp Vàng Sáng trước mặt vào trong mắt, khóe mắt dài hẹp toát ra vẻ lạnh lùng tàn khốc, không phải chỉ cãi vã đơn thuần mà thật sự không sợ đánh nhau.
Trâu Lượng cũng biết người bị mắng, là Salem của Phong chi quốc, nhìn có vẻ hắn là chiến sĩ cấp Vàng Sáng vô cùng xem trọng công danh lợi lộc, nhưng công danh lợi lộc gì chứ, bị một người thế hệ sau sỉ nhục như thế này giữa đám đông lại phải nuốt cơn giận xuống.
Thanh niên tộc Cáo cấp Bạc Trắng đến đây một mình, một mình thanh niên dám hung hăng với cao thủ cấp Vàng Sáng như vậy thật là hiếm thấy.
Vấn đề là ba người Salem im lặng một lúc lại tránh qua một bên, cố gắng nuốt cơn giận xuống.
"Mẹ nó, gã này thật là ngầu, lợi hại đến thế sao?" Trâu Lượng kinh ngạc thốt lên, những người khác vì hết náo nhiệt để xem nên hơi thất vọng.
Bọn Salem đến sớm chọn một vị trí khá tốt, có thể dựa vào cột, lại có thể nhìn thấy cánh cổng thí luyện, góc nhìn cũng tốt vô cùng, ai ngờ bị người khác nhìn trúng, ở Thông Thiên Cảnh ngẩng đầu không gặp thì cúi đầu sẽ gặp người quen, bình thường đều nể tình nể mặt nhau mấy phần nhưng cũng có loại không nể mặt người khác.
"Fetterley, một trong mười đại cao thủ của Thông Thiên Cảnh, đệ tử bảo bối của Thiên Hồ Puleston, rất mạnh, nghe nói từng đánh bại cao thủ cấp Vàng Sáng".
Bóng Ma nói "Tính khí của thằng nhóc này còn tệ hơn cả sư phụ của hắn là loại người cha mẹ anh em đều không nhận, ra tay vô cùng ác độc nhưng trong tộc Cáo thật sự là thiên tài trong trăm vạn người mới có một, thêm vào sự dạy dỗ của Puleston, chậc chậc, không dễ đối phó đâu".
Có thể khiến Bóng Ma cấp Vàng Sáng khen ngợi như thế, nhất là trong tình huống nhân phẩm của đối phương chẳng ra làm sao, thực lực của hắn không cần nghĩ cũng biết.
Lão Tà cười "Ở Thông Thiên Cảnh, trong thế hệ thanh niên cũng có năm người thực lực san sát nhau, Neberro, Fetterley chính là hai trong số đó, còn có một người mà ngươi cũng vô cùng quen thuộc".
"Ta?"
"Không sai, ngươi rất quen thuộc!" Bóng Ma mỉm cười, cười đến mức thô tục!
Trâu Lượng ngẩn người "Không phải là..."
"Hi hi, chính là Shana, Shana lạc đường, có phải rất ngạc nhiên không, lúc con bé này nổi điên đúng là rất ghê gớm, Augustus cũng là một tên điên, cháu gái của lão ta cũng thật sự..."
"Ông Bóng Ma!"
Shana không biết xuất hiện từ lúc nào, may là Bóng Ma kịp thời câm miệng, đôi mắt long lanh nước của Shana nhìn Trâu Lượng, đáng thương giống như con cún bị bỏ rơi "Lượng, anh lâu lắm rồi chưa đến đây, có phải... ghét ta không".
Bộ dạng ấy đáng thương đến mức đủ để khiến sắt thép tan chảy, quả thực khiến người khác muốn ôm vào lòng mà vỗ về một hồi.
Nhưng Trâu thần côn hoàn toàn miễn dịch, nói chính xác là rất đau đầu "Khụ khụ, sao có thể như vậy được, chỉ là có chút chuyện thế tục, đã xử lí xong rồi, vừa nghe lão quỷ nhắc tới em, em lại là một trong năm đại cao thủ của thế hệ thanh niên ở Thông Thiên Cảnh, đúng là đã nhìn sai rồi".
"Đó là ông lão quỷ nói bậy, Lượng là lợi hại nhất, người ta đâu có bản lĩnh gì".
Shana cúi đầu, gương mặt hơi ửng hồng, Bóng Ma lập tức đưa mắt nhìn về hướng khác, những người khác cũng mỉm cười không nói, Trâu thần côn lúng túng không biết làm sao. Bản lĩnh thế này e rằng William cũng phải cam lòng chịu thua, trình độ của Shana không chỉ khiến người khác tin tưởng mà cô ta đã đạt đến mức Tự Mình Thôi Miên, quan trọng nhất là Trâu Lượng thật sự còn chưa tìm ra cách đối phó thì đầu của cô bé đã sắp chạm vào ngực.
"Shana, một mình em đến có phải cũng muốn đi con đường thí luyện này không?"
Trâu Lượng vội vàng lảng sang chủ đề khác, tuy hắn rất tin tưởng vào thực lực của bản thân nhưng Shana lại cùng cấp cấp bậc với Neberro, thật không thể nhận lấy hết lời tâng bốc bản thân mình.
"Hi hi, Shana bé bỏng mỗi ngày đều đến Thông Thiên Cảnh đưa tin chính là để chờ ngươi, Thú Thần không phụ người có lòng, số mệnh của thằng nhóc nhà ngươi tốt thật, nhưng nói đi cũng phải nói lại, lúc còn trẻ ta cũng từng phong lưu, cũng từng là trai đẹp có tiếng ở Hannibal".
Bóng Ma nói "... Làm gì thế, ánh mắt của các ngươi sao lại như vậy, không tin à, không tin thì các ngươi cứ hỏi Đại Kim!"
Đai Kim vò đầu, "Thực ra lúc đó ta vẫn còn nhỏ..." nguồn TruyenFull.vn
Ngay lập tức mọi người đều cười phá lên, Đại Kim đúng là thật thà, lão quỷ hơi tức giận, lúc còn trẻ ông ta quả thật đẹp trai, thật sự được rất nhiều mỹ nhân theo đuổi.
Không giống với những nơi khác yên lặng chờ đợi hoặc là tán gẫu, bầu không khí bên này tràn ngập sự ấm áp và sinh động, cảm giác vui vẻ khi những người bạn tri kỷ ở bên nhau. Bọn Trâu Lượng vừa gặp nhau đã rất vui mừng, cho dù tham gia thí luyện, đi mạo hiểm cũng không phải để đạt được thứ gì mà cùng nhau chiến đấu vốn là một thú vui.
Nhưng tiếng cười của bọn họ lại dẫn đến sự chú ý của một số người.