Lilia khá nhiệt tình, xem ra nếu Arthur không làm nghề bảo tiêu thì chính là lính đánh thuê, qua sự việc lần này cũng thấy được sự yếu ớt của đoàn lính đánh thuê Gào Thét, còn không bằng cứ giao cho Arthur làm, lại còn có thể chú ý đến người của mình.
Trâu Lượng ngẩn người, kiềm không được cười thành tiếng rồi khẽ lắc đầu "Bà chị à, thật sự ta không làm được việc này, thân bất do kỷ".
Gương mặt Lilia tràn đầy vẻ thất vọng "Được thôi, dù sao đi nữa nếu có bất cứ việc gì đều có thể tìm chị, đi, để anh rể của em mời khách, cứ dốc sức mà tiêu xài của hắn một phen!"
Trâu Lượng vừa muốn từ chối bỗng nghĩ lại đây chẳng phải là một cơ hội để tìm hiểu đôi chút tình hình của thành Amer sao.
Lilia dẫn Trâu Lượng đến một nơi khác cao cấp hơn một chút, có thể thấy được Lilia cũng là khách quen của nơi này.
"Chỗ cũ, phòng sát cửa sổ".
Tâm tình của Lilia muốn không tốt cũng khó, hôm qua vừa giải quyết được khó khăn lớn nhất, hôm nay lại gặp được Arthur như ý nguyện, lão Thần Thú nể mặt ta thật đó.
"Chờ một chút, anh rể ngươi rất nhanh sẽ đến, anh ta đã tới mấy khách sạn tìm em, đúng rồi, hiện giờ em ở đây, lại không quen thuộc thành Amer, tới ở chỗ của chị đi, bạn của em cũng tới đó sống chung, không sao đâu, có đủ phòng mà".
Trong lời nói của Lilia tràn đầy sự quan tâm, không thể không nói Trâu Lượng đã lâu chưa có cảm giác này, từ lúc gặp mặt ngày hôm qua đã có loại tình cảm ấm áp đã lâu rồi mới gặp lại, hơn nữa cảm giác không có thế lực ít khi xuất hiện cũng vô tình gợi lên kí ức bị chôn giấu dưới đáy lòng của Trâu Lượng, làm kí ức tuôn trào khắp cõi lòng, cảm xúc rất phức tạp.
"Đã có nơi ở rồi, không cần phiền phức vậy đâu".
"Em thật là, sao cứ xem chị như người ngoài, sống ở ngoài còn phải tốn tiền, hơn nữa sống trong nhà cũng tiện lợi, đúng rồi, có bạn gái chưa, chị gái biết rất nhiều cô gái độc thân, đều là tiểu thư con nhà quyền quý, em thích tộc nào, tính cách ra sao, thích mặt đẹp hay dáng chuẩn".
Trâu Lượng quả thật không biết khóc hay cười, Lilia thật đúng là bà tám nhưng lại khiến Trâu Lượng cảm thấy ấm áp. Vì kiếp trước và kiếp này, bên cạnh hắn đều không có một người hay lải nhải như thế này, kiếp trước ngây ngô dại dột còn kiếp này, ông già đi sớm, Ernest ít nói, những người anh em khác đều là những đứa trẻ chưa trưởng thành, cần sự quan tâm của hắn, còn Emma các nàng đều rất dịu dàng, xem hắn như trung tâm, vì thế đây vẫn là lần đầu tiên hắn gắp được người có tính cách thích nói nhiều như Lilia.
"Chị à, em có vợ rồi".
"À, ghê gớm thật, vậy mà còn đi trước cả chị, có dẫn theo không, cho chị gặp thử, dù thế nào người làm chị cũng phải chào hỏi một chút".
Lilia lộ ra sự vui vẻ từ tận đáy lòng, không thể không nói chuyện của Trâu Lượng đúng là không ai dám quản, ngay cả đại nhân Bích Tú cũng chỉ có thể lui bước nhượng bộ, đây vẫn là lần đầu tiên có người quản nhiều chuyện như vậy.
"Lần này không đến, có cơ hôi nhất định sẽ dẫn tới ra mắt chị".
"A, Lilia!" Âm thanh của một cô gái vang lên, lúc này từ ngả rẽ trên hàng lang xuất hiện hai cô gái cùng nhau bước tới.
"Mia, Yaddle, đến đây, đến đây". Lilia vẫy vẫy tay.
Cô gái được gọi là Mia thuộc tộc Báo, ăn mặc khá nóng bỏng, còn Yaddle thuộc tộc Cáo, phong cách trang nhã hoạt bát.
"Ô, Lilia, lén hẹn hò à, để Josh biết được còn không uất ức mà nhảy sông sao". Mia trêu đùa.
"Lượn đi, Arthur, còn nhớ trước đây ta từng sống ở Jerusamer chứ, đây là em trai hàng xóm của ta, đẹp trai chứ!"
Mia cười thích thú "Là bạn của Lilia thì gọi ta Mia là được rồi, chàng trai, nghe vậy có được không".
Trâu thần côn nhịn không được đổ mồ hôi, phụ nữ ở tỉnh đều nhiệt tình như vậy sao.
"Ta là Yaddle, xin chào". Yaddle tò mò đánh giá Arthur, tộc Cáo vô cùng nhạy bén, cảm thấy khí chất của tên thanh niên tộc Bear trước mắt rất không tầm thường.
"Nhà của Mia làm nghề buôn bán gỗ, nhà của Yaddle buôn bán lương thực, tộc Cáo kiếm tiền rất nhanh, hai người đều là những phụ nữ giàu có".
"Anh chàng đẹp trai, có bạn gái chưa?" Mia cười híp mắt nói.
"Mia, không được dụ dỗ hắn, hắn lập gia đình rồi!"
"Thế này sao gọi là dụ dỗ, có gia đình cũng không sao, ta có thể làm vợ bé mà".
Trâu Lượng biết đối phương đang nói đùa nhưng vẫn cảm thấy rất kích thích, xem ra không chỉ người đế đô phóng túng mà người tỉnh thành cũng rất lợi hại.
"Mia, đừng đùa nữa, hắn không thích ngươi đâu". Yaddle bỗng nói.
"Sao cơ, không thích ta, chẳng lẽ thích ngươi sao?" Mia nói.
"Con bé này, đừng nói với ta là ngươi đã động lòng xuân rồi, chị em tình nghĩa sâu đậm nên nhường cho ngươi đó".
Yaddle lắc lắc đầu "Từ lúc hai người chúng ta xuất hiện, người ta vẫn chưa nhìn thẳng mặt chúng ta lần nào". Trâu Lượng khóc cười đều không được, chẳng lẽ mình phải nhìn chằm chằm vào họ mới là nể mặt sao.
"Khụ khụ, người em trai này của ta rất dễ xấu hổ, các ngươi bớt phóng túng một chút, đừng dọa người ta.
"Được rồi, được rồi, không đùa nữa, Lilia, nghe nói hôm qua các ngươi và tên khốn Fluer lại đánh nhau à, còn đánh gãy răng hắn nữa, thật là sướng, đúng là đã trút giận giùm các chị em, đánh như thế nào vậy!"
Hai mắt Mia sáng lên nói.
Yaddle lại tỏ ra bình tĩnh hơn nhiều "Lilia, các ngươi quá kích động rồi, chuyện này e là không dễ giải quyết đâu".
Lilia cười "Yên tâm, sự việc đã kết thúc rồi, nhưng ta cũng không rõ là chuyện gì, dường như có nhân vật lớn ra mặt trừng trị đối phương, dù sao cũng không sao rồi".
Trái lại, Lilia không hề tát nước theo mưa, dẫu sao đối phương cũng là bá tước Bragi, nếu chuyện này truyền ra ngoài cũng không phải là việc tốt.
Yaddle khẽ ngẩn người "Vậy thì tốt".
"Thiếu gia Fluer, sao ngài lại đến đây, kẻ dưới nên ra cửa đón tiếp mới phải, mời lên lầu, mời lên lầu!"
Âm thanh ở bên dưới trên lên lầu trên, sắc mặt của ba cô gái đều khẽ biến, không biết nên né tránh hay làm sao đây.
Một lúc sau, Fluer mang theo đám bạn bè trời đánh của hắn đi lên, hắn đổi nơi khác để cố sức không nghĩ đến quá khứ, bảo hắn ở trong nhà thật sự hắn ở không nổi, hiện giờ thứ hắn cần là mượn rượu giải sầu.
Tuy lúc nói chuyện tiếng nói vẫn không rõ ràng nhưng sự ngang ngược của Fluer vẫn như cũ, nhưng vừa bước lên lầu, nhìn thấy phòng của bọn Lilia sát cửa sổ, vốn là vị trí tốt.
Lập tức Fluer như bị sét đánh.
"Thành Amer lớn như vậy, sao đi đâu cũng có thể gặp ngươi".
Ngay tức khắc chân của Fluer cũng run lên, đi cũng không được, ở lại cũng không được, nhất là hắn không ngờ ông già từng nói chỉ mình Lilia tha thứ vẫn chưa đủ, quan trọng nhất là hắn phải tha thứ, hắn không tha thứ thì tất cả đều uổng công.
Ông già đã đi Thần miếu, nhưng nhân lúc không có ai hắn mới lén lút chạy ra ngoài, muốn xoa dịu sự đau khổ trong thể xác và tâm hồn một chút, kết quả...
"Nhìn gì mà nhìn, ồ, đây không phải là Lilia sao, ba đóa hoa của Amer đều ở đây, thiếu gia Fluer, một hòn đá trúng ba con chim đấy, cơ hội tốt!"
Thân thể Fluer bỗng run rẩy, không cần nghĩ ngợi vung một tát, sau đó lại đá chân ra, vô cùng trôi chảy, từ trước đến giờ đây là chiêu liên hoàn mà hắn thông thạo nhất, trong chốc lát đã dọa đám bạn trời đánh còn lại của hắn nhảy dựng lên.
Hôm nay thiếu gia Fluer lên cơn điên à, hiển nhiên Fluer vẫn chưa đến mức nói ra chuyện mình đụng phải thép tấm.
Fluer run lẩy bẩy bước tới, bọn Lilia cũng hơi căng thẳng, gương mặt Mia lạnh lùng, Yaddle cũng tỏ vẻ cẩn thận, Lilia thì hơi thấp thỏm, vì cô ta cũng không xác định được chuyện hôm qua là chuyện gì, cha cũng đã đi nghe ngóng nhưng trước mắt chưa có kết quả.
Phốc, Fluer quỳ trên mặt đất, hành động này dọa đám người đi chung với hắn nhảy dựng, những lời hùng tráng vừa lên tới miệng miễn cưỡng bị đè xuống.
"A.... đa... nhân... "
Hiển nhiên vừa mở miệng thì gió đã lọt qua khe hở lùa vào miệng, nói không rõ ràng, Trâu Lượng xua xua tay "Được rồi, được rồi, nói không rõ thì không cần nói nữa, trở về làm người cho tốt".
Fluer như được ân xá, liều mạng gật đầu, cảm giác như dùng thêm tí sức nữa thì đầu hắn sẽ rơi xuống đất.
Nhìn Fluer dẫn đám bạn trời đánh của hắn chạy nhanh như bay, ba cô gái hoàn toàn trợn tròn mắt.
"Chuyện gì vậy?" nguồn TruyenFull.vn
"Xem ra hắn thật sự cải tà quy chính rồi, Lilia, ta còn chút chuyện, không đợi Josh nữa, có thời gian chúng ta gặp lại".
Trâu Lượng đã hiểu đại khái, chuyện này cần phải xử lí một chút, dẫu sao tại tỉnh Thần Ân hắn vẫn cần một vài đồng minh.
Đến khi Trâu Lượng đi khỏi, Lilia mới kịp phản ứng, xông đến cửa sổ "Arthur, năm ngày sau là hôn lễ của chị, nhất định phải đến đó, không có quà cũng không sao, cứ đến là được!"
Trâu Lượng ở bên ngoài vẫy vẫy tay, phóng khoáng bỏ đi.
"Oa, vị đồng hương nhỏ này của ngươi có lai lịch ra sao, nhanh nào, khai thật đi!" Mia nắm lấy Lilia nói.
Lilia nhún vai "Ta thật sự không biết, có lẽ là lính đánh thuê, lần trước là hắn ra tay đánh gãy răng Fluer".
"Ừ, lúc nãy ta đứng cạnh hắn phát hiện cơ bắp của hắn rất săn chắc, nhất định rất mạnh mẽ!"
"Cái thứ phóng đãng này, lại động lòng rồi sao, đừng bắt nạt người hiền lành như hắn!"
"Thôi đi, người chịu thiệt là bà đây cơ mà!"
"Lính đánh thuê à, sao lại to gan như vậy".
"Có lẽ lần này chỉ tiện đường đi qua Amer, ở lại không bao lâu". Lilia nói, hai cô gái bỗng tỉnh ngộ, đúng vậy, tuy nhà của Fluer rất có quyền thế nhưng chủ yếu là tại thành Amer, rời khỏi thành Amer thì ai biết ai nữa, chẳng qua tên Fluer cũng là đồ bỏ, hoàn toàn là một tên nhát gan chỉ biết khinh kẻ yếu sợ kẻ mạnh, sớm biết như vậy thì trước đây không cần phải khách sáo với hắn.
"Không được, ta cảm thấy tên nhóc ngang ngược này thú vị hơn, lên giường một lần cũng được mà!" Mia nói.
"Ta cảm thấy hắn không phải là lính đánh thuê!" Yaddle bỗng nói.
"Ồ, không phải lính đánh thuê vậy hắn có thể làm gì, Lilia, nhà của hắn trước đây làm nghề gì?"
"Thợ rèn thì phải, nhưng đã từ rất nhiều năm trước rồi, nói không chừng gặp được quý nhân!" Lilia nói.
"Thợ rèn?" Yaddle cũng ngẩn người, chẳng lẽ mình phán đoán sai rồi sao, quý nhân đâu có nhiều như thế, hơn nữa cho dù gặp được quý nhân trở thành bảo tiêu cũng không hẳn sẽ phát đạt.
"Các ngươi có chú ý không, vừa rồi Fluer dường như vô cùng sợ hắn, sợ hãi thật sự".
"Ha ha, đổi lại là ai bị đánh rụng răng cũng sẽ sợ thôi, Fluer chính là một tên công tử bột, không phải có câu như thế này sao: lưu manh sợ kẻ lang thang, kẻ lang thang sợ thằng liều mạng. Thật là kích thích!"
"Hỏng rồi!" Lilia bỗng nhiên vỗ đùi.
"Sao vậy?" Hai cô gái kinh ngạc nói, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì lớn sao?
"Ta lại quên hỏi hắn ở đâu". Lilia vỗ vỗ đầu của mình, gần đây trí nhớ bị sao vậy.
Chủ yếu là hành động quỳ gối của Fluer khiến não cô ta hơi choáng váng, nhất thời không phản ứng kịp, đâu còn nhớ được những chuyện khác.
Lilia khá nhiệt tình, xem ra nếu Arthur không làm nghề bảo tiêu thì chính là lính đánh thuê, qua sự việc lần này cũng thấy được sự yếu ớt của đoàn lính đánh thuê Gào Thét, còn không bằng cứ giao cho Arthur làm, lại còn có thể chú ý đến người của mình.
Trâu Lượng ngẩn người, kiềm không được cười thành tiếng rồi khẽ lắc đầu "Bà chị à, thật sự ta không làm được việc này, thân bất do kỷ".
Gương mặt Lilia tràn đầy vẻ thất vọng "Được thôi, dù sao đi nữa nếu có bất cứ việc gì đều có thể tìm chị, đi, để anh rể của em mời khách, cứ dốc sức mà tiêu xài của hắn một phen!"
Trâu Lượng vừa muốn từ chối bỗng nghĩ lại đây chẳng phải là một cơ hội để tìm hiểu đôi chút tình hình của thành Amer sao.
Lilia dẫn Trâu Lượng đến một nơi khác cao cấp hơn một chút, có thể thấy được Lilia cũng là khách quen của nơi này.
"Chỗ cũ, phòng sát cửa sổ".
Tâm tình của Lilia muốn không tốt cũng khó, hôm qua vừa giải quyết được khó khăn lớn nhất, hôm nay lại gặp được Arthur như ý nguyện, lão Thần Thú nể mặt ta thật đó.
"Chờ một chút, anh rể ngươi rất nhanh sẽ đến, anh ta đã tới mấy khách sạn tìm em, đúng rồi, hiện giờ em ở đây, lại không quen thuộc thành Amer, tới ở chỗ của chị đi, bạn của em cũng tới đó sống chung, không sao đâu, có đủ phòng mà".
Trong lời nói của Lilia tràn đầy sự quan tâm, không thể không nói Trâu Lượng đã lâu chưa có cảm giác này, từ lúc gặp mặt ngày hôm qua đã có loại tình cảm ấm áp đã lâu rồi mới gặp lại, hơn nữa cảm giác không có thế lực ít khi xuất hiện cũng vô tình gợi lên kí ức bị chôn giấu dưới đáy lòng của Trâu Lượng, làm kí ức tuôn trào khắp cõi lòng, cảm xúc rất phức tạp.
"Đã có nơi ở rồi, không cần phiền phức vậy đâu".
"Em thật là, sao cứ xem chị như người ngoài, sống ở ngoài còn phải tốn tiền, hơn nữa sống trong nhà cũng tiện lợi, đúng rồi, có bạn gái chưa, chị gái biết rất nhiều cô gái độc thân, đều là tiểu thư con nhà quyền quý, em thích tộc nào, tính cách ra sao, thích mặt đẹp hay dáng chuẩn".
Trâu Lượng quả thật không biết khóc hay cười, Lilia thật đúng là bà tám nhưng lại khiến Trâu Lượng cảm thấy ấm áp. Vì kiếp trước và kiếp này, bên cạnh hắn đều không có một người hay lải nhải như thế này, kiếp trước ngây ngô dại dột còn kiếp này, ông già đi sớm, Ernest ít nói, những người anh em khác đều là những đứa trẻ chưa trưởng thành, cần sự quan tâm của hắn, còn Emma các nàng đều rất dịu dàng, xem hắn như trung tâm, vì thế đây vẫn là lần đầu tiên hắn gắp được người có tính cách thích nói nhiều như Lilia.
"Chị à, em có vợ rồi".
"À, ghê gớm thật, vậy mà còn đi trước cả chị, có dẫn theo không, cho chị gặp thử, dù thế nào người làm chị cũng phải chào hỏi một chút".
Lilia lộ ra sự vui vẻ từ tận đáy lòng, không thể không nói chuyện của Trâu Lượng đúng là không ai dám quản, ngay cả đại nhân Bích Tú cũng chỉ có thể lui bước nhượng bộ, đây vẫn là lần đầu tiên có người quản nhiều chuyện như vậy.
"Lần này không đến, có cơ hôi nhất định sẽ dẫn tới ra mắt chị".
"A, Lilia!" Âm thanh của một cô gái vang lên, lúc này từ ngả rẽ trên hàng lang xuất hiện hai cô gái cùng nhau bước tới.
"Mia, Yaddle, đến đây, đến đây". Lilia vẫy vẫy tay.
Cô gái được gọi là Mia thuộc tộc Báo, ăn mặc khá nóng bỏng, còn Yaddle thuộc tộc Cáo, phong cách trang nhã hoạt bát.
"Ô, Lilia, lén hẹn hò à, để Josh biết được còn không uất ức mà nhảy sông sao". Mia trêu đùa.
"Lượn đi, Arthur, còn nhớ trước đây ta từng sống ở Jerusamer chứ, đây là em trai hàng xóm của ta, đẹp trai chứ!"
Mia cười thích thú "Là bạn của Lilia thì gọi ta Mia là được rồi, chàng trai, nghe vậy có được không".
Trâu thần côn nhịn không được đổ mồ hôi, phụ nữ ở tỉnh đều nhiệt tình như vậy sao.
"Ta là Yaddle, xin chào". Yaddle tò mò đánh giá Arthur, tộc Cáo vô cùng nhạy bén, cảm thấy khí chất của tên thanh niên tộc Bear trước mắt rất không tầm thường.
"Nhà của Mia làm nghề buôn bán gỗ, nhà của Yaddle buôn bán lương thực, tộc Cáo kiếm tiền rất nhanh, hai người đều là những phụ nữ giàu có".
"Anh chàng đẹp trai, có bạn gái chưa?" Mia cười híp mắt nói.
"Mia, không được dụ dỗ hắn, hắn lập gia đình rồi!"
"Thế này sao gọi là dụ dỗ, có gia đình cũng không sao, ta có thể làm vợ bé mà".
Trâu Lượng biết đối phương đang nói đùa nhưng vẫn cảm thấy rất kích thích, xem ra không chỉ người đế đô phóng túng mà người tỉnh thành cũng rất lợi hại.
"Mia, đừng đùa nữa, hắn không thích ngươi đâu". Yaddle bỗng nói.
"Sao cơ, không thích ta, chẳng lẽ thích ngươi sao?" Mia nói.
"Con bé này, đừng nói với ta là ngươi đã động lòng xuân rồi, chị em tình nghĩa sâu đậm nên nhường cho ngươi đó".
Yaddle lắc lắc đầu "Từ lúc hai người chúng ta xuất hiện, người ta vẫn chưa nhìn thẳng mặt chúng ta lần nào". Trâu Lượng khóc cười đều không được, chẳng lẽ mình phải nhìn chằm chằm vào họ mới là nể mặt sao.
"Khụ khụ, người em trai này của ta rất dễ xấu hổ, các ngươi bớt phóng túng một chút, đừng dọa người ta.
"Được rồi, được rồi, không đùa nữa, Lilia, nghe nói hôm qua các ngươi và tên khốn Fluer lại đánh nhau à, còn đánh gãy răng hắn nữa, thật là sướng, đúng là đã trút giận giùm các chị em, đánh như thế nào vậy!"
Hai mắt Mia sáng lên nói.
Yaddle lại tỏ ra bình tĩnh hơn nhiều "Lilia, các ngươi quá kích động rồi, chuyện này e là không dễ giải quyết đâu".
Lilia cười "Yên tâm, sự việc đã kết thúc rồi, nhưng ta cũng không rõ là chuyện gì, dường như có nhân vật lớn ra mặt trừng trị đối phương, dù sao cũng không sao rồi".
Trái lại, Lilia không hề tát nước theo mưa, dẫu sao đối phương cũng là bá tước Bragi, nếu chuyện này truyền ra ngoài cũng không phải là việc tốt.
Yaddle khẽ ngẩn người "Vậy thì tốt".
"Thiếu gia Fluer, sao ngài lại đến đây, kẻ dưới nên ra cửa đón tiếp mới phải, mời lên lầu, mời lên lầu!"
Âm thanh ở bên dưới trên lên lầu trên, sắc mặt của ba cô gái đều khẽ biến, không biết nên né tránh hay làm sao đây.
Một lúc sau, Fluer mang theo đám bạn bè trời đánh của hắn đi lên, hắn đổi nơi khác để cố sức không nghĩ đến quá khứ, bảo hắn ở trong nhà thật sự hắn ở không nổi, hiện giờ thứ hắn cần là mượn rượu giải sầu.
Tuy lúc nói chuyện tiếng nói vẫn không rõ ràng nhưng sự ngang ngược của Fluer vẫn như cũ, nhưng vừa bước lên lầu, nhìn thấy phòng của bọn Lilia sát cửa sổ, vốn là vị trí tốt.
Lập tức Fluer như bị sét đánh.
"Thành Amer lớn như vậy, sao đi đâu cũng có thể gặp ngươi".
Ngay tức khắc chân của Fluer cũng run lên, đi cũng không được, ở lại cũng không được, nhất là hắn không ngờ ông già từng nói chỉ mình Lilia tha thứ vẫn chưa đủ, quan trọng nhất là hắn phải tha thứ, hắn không tha thứ thì tất cả đều uổng công.
Ông già đã đi Thần miếu, nhưng nhân lúc không có ai hắn mới lén lút chạy ra ngoài, muốn xoa dịu sự đau khổ trong thể xác và tâm hồn một chút, kết quả...
"Nhìn gì mà nhìn, ồ, đây không phải là Lilia sao, ba đóa hoa của Amer đều ở đây, thiếu gia Fluer, một hòn đá trúng ba con chim đấy, cơ hội tốt!"
Thân thể Fluer bỗng run rẩy, không cần nghĩ ngợi vung một tát, sau đó lại đá chân ra, vô cùng trôi chảy, từ trước đến giờ đây là chiêu liên hoàn mà hắn thông thạo nhất, trong chốc lát đã dọa đám bạn trời đánh còn lại của hắn nhảy dựng lên.
Hôm nay thiếu gia Fluer lên cơn điên à, hiển nhiên Fluer vẫn chưa đến mức nói ra chuyện mình đụng phải thép tấm.
Fluer run lẩy bẩy bước tới, bọn Lilia cũng hơi căng thẳng, gương mặt Mia lạnh lùng, Yaddle cũng tỏ vẻ cẩn thận, Lilia thì hơi thấp thỏm, vì cô ta cũng không xác định được chuyện hôm qua là chuyện gì, cha cũng đã đi nghe ngóng nhưng trước mắt chưa có kết quả.
Phốc, Fluer quỳ trên mặt đất, hành động này dọa đám người đi chung với hắn nhảy dựng, những lời hùng tráng vừa lên tới miệng miễn cưỡng bị đè xuống.
"A.... đa... nhân... "
Hiển nhiên vừa mở miệng thì gió đã lọt qua khe hở lùa vào miệng, nói không rõ ràng, Trâu Lượng xua xua tay "Được rồi, được rồi, nói không rõ thì không cần nói nữa, trở về làm người cho tốt".
Fluer như được ân xá, liều mạng gật đầu, cảm giác như dùng thêm tí sức nữa thì đầu hắn sẽ rơi xuống đất.
Nhìn Fluer dẫn đám bạn trời đánh của hắn chạy nhanh như bay, ba cô gái hoàn toàn trợn tròn mắt.
"Chuyện gì vậy?" nguồn TruyenFull.vn
"Xem ra hắn thật sự cải tà quy chính rồi, Lilia, ta còn chút chuyện, không đợi Josh nữa, có thời gian chúng ta gặp lại".
Trâu Lượng đã hiểu đại khái, chuyện này cần phải xử lí một chút, dẫu sao tại tỉnh Thần Ân hắn vẫn cần một vài đồng minh.
Đến khi Trâu Lượng đi khỏi, Lilia mới kịp phản ứng, xông đến cửa sổ "Arthur, năm ngày sau là hôn lễ của chị, nhất định phải đến đó, không có quà cũng không sao, cứ đến là được!"
Trâu Lượng ở bên ngoài vẫy vẫy tay, phóng khoáng bỏ đi.
"Oa, vị đồng hương nhỏ này của ngươi có lai lịch ra sao, nhanh nào, khai thật đi!" Mia nắm lấy Lilia nói.
Lilia nhún vai "Ta thật sự không biết, có lẽ là lính đánh thuê, lần trước là hắn ra tay đánh gãy răng Fluer".
"Ừ, lúc nãy ta đứng cạnh hắn phát hiện cơ bắp của hắn rất săn chắc, nhất định rất mạnh mẽ!"
"Cái thứ phóng đãng này, lại động lòng rồi sao, đừng bắt nạt người hiền lành như hắn!"
"Thôi đi, người chịu thiệt là bà đây cơ mà!"
"Lính đánh thuê à, sao lại to gan như vậy".
"Có lẽ lần này chỉ tiện đường đi qua Amer, ở lại không bao lâu". Lilia nói, hai cô gái bỗng tỉnh ngộ, đúng vậy, tuy nhà của Fluer rất có quyền thế nhưng chủ yếu là tại thành Amer, rời khỏi thành Amer thì ai biết ai nữa, chẳng qua tên Fluer cũng là đồ bỏ, hoàn toàn là một tên nhát gan chỉ biết khinh kẻ yếu sợ kẻ mạnh, sớm biết như vậy thì trước đây không cần phải khách sáo với hắn.
"Không được, ta cảm thấy tên nhóc ngang ngược này thú vị hơn, lên giường một lần cũng được mà!" Mia nói.
"Ta cảm thấy hắn không phải là lính đánh thuê!" Yaddle bỗng nói.
"Ồ, không phải lính đánh thuê vậy hắn có thể làm gì, Lilia, nhà của hắn trước đây làm nghề gì?"
"Thợ rèn thì phải, nhưng đã từ rất nhiều năm trước rồi, nói không chừng gặp được quý nhân!" Lilia nói.
"Thợ rèn?" Yaddle cũng ngẩn người, chẳng lẽ mình phán đoán sai rồi sao, quý nhân đâu có nhiều như thế, hơn nữa cho dù gặp được quý nhân trở thành bảo tiêu cũng không hẳn sẽ phát đạt.
"Các ngươi có chú ý không, vừa rồi Fluer dường như vô cùng sợ hắn, sợ hãi thật sự".
"Ha ha, đổi lại là ai bị đánh rụng răng cũng sẽ sợ thôi, Fluer chính là một tên công tử bột, không phải có câu như thế này sao: lưu manh sợ kẻ lang thang, kẻ lang thang sợ thằng liều mạng. Thật là kích thích!"
"Hỏng rồi!" Lilia bỗng nhiên vỗ đùi.
"Sao vậy?" Hai cô gái kinh ngạc nói, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì lớn sao?
"Ta lại quên hỏi hắn ở đâu". Lilia vỗ vỗ đầu của mình, gần đây trí nhớ bị sao vậy.
Chủ yếu là hành động quỳ gối của Fluer khiến não cô ta hơi choáng váng, nhất thời không phản ứng kịp, đâu còn nhớ được những chuyện khác.