Neberro hắng giọng, "Đại nhân Shaman, tìm hiểu rõ nguồn lương thực chưa? Chỉ cần chặt đứt nguồn cung này thì chúng ta còn có cơ hội. Arthur đang dùng tâm lý chiến, theo điều tra thì lương thực của thành Doran không thể duy trì bao lâu".
Neberro vẫn tương đối tỉnh táo, nguồn lương thảo ngoài ý muốn khiến xuất hiện một chút biến cố nhưng còn chưa đến mức thua cả ván cờ. Chưa đến giây phút cuối cùng cũng không biết ai thắng ai bại, loại phản công này mới là bình thường, dù sao đối thủ cũng là Arthur.
Mọi người nhìn về phía Tổng đốc, Douglas nhún vai, "Ta cũng vừa nhận được tin tức, lương thảo đến từ bên ngoài, tình hình cụ thể còn đang tiếp tục điều tra".
Nếu là trước kia thì chắc chắn có thể rêu rao về chuyện này, nhưng bây giờ thành Doran đã được mở cửa, mua lương thực từ bên ngoài là chuyện quá bình thường, vấn đề làm sao hắn có thể mua nhanh như vậy chứ?
Không phải mọi người không suy nghĩ đến mặt này nhưng giao dịch đâu dễ dàng đạt thành như vậy, nhất là số lượng lớn như thế.
"Tổng đốc đại nhân, hiện nay có biện pháp nào chặt đứt không?" Neberro muốn rút củi đáy nồi.
"Việc này rất khó, chúng ta không quản được các đế quốc khác, trừ phi..." Douglas làm một động tác, đó là sử dụng quân đội.
Sablanca hơi lắc đầu, "Mạo hiểm quá lớn, vạn nhất Giáo hoàng biết thì chúng ta đều khó thoát liên quan".
Bất cứ trò chơi nào cũng có quy củ, một khi phá hoại quy củ thì đối phương cũng có thể phá hoại, Giáo hoàng không thể nhúng tay can thiệp vào phương pháp giết người không dao này nhưng nếu như sử dụng quân đội thì quả thực đó chính là cho Giáo hoàng lý do để mang hắn ra khai đao. Hiển nhiên Sablanca không muốn mạo hiểm lúc này.
"Vậy làm thế nào, nếu như hắn thật sự có nguồn cung cấp bên ngoài thì chẳng phải là công lao của chúng ta sẽ đổ biển hết à? Hai vị đại nhân, chúng ta cùng hội cùng thuyền, hai vị không thể đứng nhìn!" Gregg giận dữ.
Trong chuyện này gia tộc lớn đã bỏ vốn rất nhiều, nếu như tình thế thật sự phát triển theo chiều hướng này thì đúng là mất cả chì lẫn chài. Hơn nữa gã Arthur này tuyệt đối không phải thiện nam tín nữ, sau này khi thất bại người ta bỏ đá xuống giếng cũng là điều hiển nhiên.
Xa không nói, riêng tình huống trước mắt cũng không dễ chịu.
Phòng hội nghị yên lặng, hiển nhiên đám người Tổng đốc hơi bất mãn, mặc dù Gregg là đại biểu của gia tộc Nicola nhưng cũng không có tư cách làm càn trước mặt bọn họ.
Neberro xua tay gợi ý Gregg an tâm một chút, "Tổng đốc đại nhân, vẫn phải làm phiền ngài tra rõ nguồn cung lương thực nhanh nhất có thể chúng ta mới tìm được biện pháp đối phó. Thu mua lương thảo từ bên ngoài chắc chắn rất phiền phức, hơn nữa lặn lội đường xa cũng rất chậm, còn liên lụy đến vấn đề chính trị. Hiện nay khả năng Arthur phô trương thanh thế là rất lớn, nếu như chúng ta tìm hiểu tỉ mỉ thì nói không chừng sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn".
Sablanca và Douglas đều gật đầu cho là đúng, bọn họ cũng suy nghĩ như vậy. Lương thảo là vấn đề rất nhạy cảm, đâu có dễ dàng như vậy. Nếu như thương mại xuyên quốc gia dễ làm như vậy thì thời buổi này ai cũng thương nhân rồi. Hơn nữa còn có vấn đề vận chuyển đường dài, quan trọng nhất là Arthur mới đến đây, làm sao có thể tìm được nguồn nhanh như vậy?
Tất cả những điều này đều có vấn đề, Gregg đã quá nôn nóng, thanh niên luôn dễ kích động. Có điều qua chuyện này quả thật bọn họ cũng phải cẩn thận, nếu như làm cho Arthur tránh được kiếp này thì sau này muốn tìm cơ hội như vậy sẽ rất khó khăn.
Đưa chân Shaman và Tổng đốc, Gregg vừa rồi còn nổi giận lôi đình giờ lại bình tĩnh uống trà. Bạn đang đọc chuyện tại
"Biểu diễn hơi quá rồi đấy", Neberro cười nói.
"Thôi đi, loại chuyện đắc tội người khác này lần sau ngươi đi mà làm, có điều hai lão quái vật này không làm gì mà lại đòi ngư ông đắc lợi, thiên hạ đâu có chuyện ngon ăn như vậy!"
Gregg khinh thường nói tiếp, "Chuyện bên ngoài chúng ta không tiện làm, hơn nữa bây giờ cho dù muốn ra tay cũng không kịp. Ta không hiểu làm sao hắn có thể mua được chứ, một số tiền lớn như vậy, hành động lớn như vậy, với thái độ muốn đối phó Mông Gia thì ba đại đế quốc phải ngồi xem náo nhiệt mới đúng chứ.
Gregg không nghĩ ra, các đế quốc khác thiếu tiền như vậy sao, thật là kì lạ.
Lúc đầu không phải Neberro không nghĩ tới khả năng này nhưng hắn cũng loại bỏ giống như Gregg bởi vì mua loại hàng hóa nhạy cảm này từ đế quốc khác có quá nhiều vấn đề. Hơn nữa với số lượng lớn như vậy thì đàm phán cũng rất khó, đối phương rất có thể sẽ nâng giá. Bây giờ đa số tiền bạc của thành Doran đều đầu tư vào xây dựng thành phố, nếu như muốn mua thì Avril sẽ phải điều động tài chính, việc này không thể giấu được bọn họ.
Nhưng cửa hàng thú linh Mạnh Nhất không có hành động nào đáng chú ý.
"Không phải dùng tiền thì có thể mua bằng thứ gì?"
Neberro lắc đầu rơi vào trầm tư, bỗng nhiên hai người liếc nhau, "Thông thiên cảnh!"
Grieg nhảy dựng lên, "Bà nội nó, gã này giỏi thật, dùng trang bị đổi lương thực!"
Nếu như dùng tiền vàng mua thì người sốt ruột là thành Doran, bên bán cũng sẽ trì hoãn một chút để nâng giá, nhưng nếu như bên bán muốn mua trang bị thì bên sốt ruột chính là bọn họ, so với trang bị quý giá thì lương thực vốn dồi dào đã trở nên không đáng một đồng. Mà người có thể mua trang bị trong Thông thiên cảnh sợ rằng trong hiện thực đều có tầm ảnh hưởng và địa vị tương đối, điều động chút lương thảo căn bản không phải vấn đề, an toàn trên đường đi sợ rằng cũng không phải vấn đề.
Vấn đề là Arthur lấy đâu ra nhiều trang bị như vậy?
Hai người liếc nhau, bọn họ phải đi tìm đáp án.
Khi Neberro và Gregg đi tới Thiên Lang các thì cả hai đều không nói được gì, từ bao giờ Thiên Lang các trở nên náo nhiệt như vậy?
Đi vào xem, mẹ, hàng loạt trang bị cấp vàng sáng, còn có không ít trang bị vàng tối và các loại trang bị đặc thù, vậy mà đều có thể dùng tiền và lương thực đổi được.
Trong Thông thiên cảnh không đáng giá nhất chính là tiền, tiền là đồ các thêm trong giao dịch trang bị, chỉ dùng để thêm vào khi giao dịch không cân bằng, vậy mà có người thật sự sẵn lòng dùng thứ thế tục như vậy đổi lấy loại bảo vật này, cho dù là trang bị bình thường cũng có người mua.
Mua để dự phòng cũng tốt, hơn nữa sang tay cũng có thể kiếm được một khoản.
Thông báo của Thiên Lang các là Thiên Lang vương Sô Câu xả hàng tồn kho, riêng danh tiếng này đã hấp dẫn không ít người, sau đó nhìn thấy trang bị phong phú như thế, hơn nữa phương thức mua bán có lợi như thế nên mọi người lập tức tranh mua.
Mới đầu Thiên Lang các chỉ chọn các giao dịch đáng tin và có tốc độ nhanh, bây giờ các giao dịch thành giao đã đủ để duy trì nguồn cung ổn định cho thành Doran trong một thời gian tương đối dài cho nên bắt đầu nâng giá. Đối với người mạnh và quý tộc trong Thông thiên cảnh thì mặt hàng thiết yếu trong cuộc sống như lương thực căn bản chính là thứ bọn họ không để ý, mà khi hoàn thành giao dịch họ cũng đều giao cho thủ hạ đi làm, hàng tiêu dùng thiết yếu không phải thứ bọn họ quan tâm.
Nhưng là thành chủ nên Trâu Lượng bất đồng, so với những trang bị này thì vật tư quan trọng hơn, đã tới Thông thiên cảnh thời gian dài như vậy Trâu Lượng cũng có kiến giải của mình. Đây là một địa điểm giải trí hoặc cạnh tranh do những người muốn thay đổi thế giới trong kiếp trước làm ra, nhưng nếu như mê muội trong Thông thiên cảnh thì chính là lẫn lộn đầu đuôi. Còn thành thần, Trâu Lượng không hề có hứng thú quá lớn, sống tử tế sướng hơn nhiều, thành thần thì có thể thế nào?
Ít nhất hiện nay Trâu Lượng không có dự định này, nhưng hắn quả thật phải nâng cao sức mạnh.
"Mẹ kiếp, đúng là không biết xấu hổ!" Gregg có cảm giác muốn hộc máu, thế này mà mẹ nó cũng nghĩ ra, "Sô Câu có quan hệ gì với hắn?"
Nhìn thấy màn này Gregg mới phát hiện tính nghiêm trọng của vấn đề, nếu có các giao dịch theo phương thức này thì kế hoạch của bọn họ chẳng phải là sẽ thất bại thảm hại?
Vừa nghĩ tới đây Gregg không nhịn được lạnh buốt trong lòng, thật sự là quá đáng sợ.
Neberro rốt cục cũng sa sầm mặt xuống, tiền vốn lớn nhất để hắn có thể tùy ý bắt chẹt Arthur trước kia chính là chỗ dựa và sức mạnh, hắn nắm giữ nhiều tài nguyên hơn Arthur nhiều nên có thể hành hạ Arthur bất cứ lúc nào, nhưng kiểu gì hắn cũng không nghĩ tới trong thời gian ngắn như thế Arthur đã mở ra được cục diện trong Thông thiên cảnh và có thể lợi dụng như thế.
Vì sao Thiên Lang vương Sô Câu giúp hắn như vậy?
"Mẹ nó, biết trước lúc đầu đã giết chết năm con sói đó để xóa sạch hậu hoạn!"
Gregg nhớ lại xung đột xảy ra tại đế đô, chính là lúc đó Sô Câu đã mang anh em Doff đi, mà bây giờ chẳng những anh em Doff đã trở thành Thiên Lang cấp vàng sáng mà còn kế thừa địa bàn của Sô Câu.
Sự thực này làm hắn quá đau lòng.
Nhìn những cao thủ vàng sáng hăng hái bừng bừng Neberro cũng không nói được gì, bởi vì cho dù hắn có năng lực hơn nữa thì cũng không có cách nào ảnh hưởng đến những người này, nói chính xác thì những người này cần gì biết Neberro là thằng nào?
Điều này quả thật đau lòng, thằng Arthur độc thân tiến vào Thông thiên cảnh vậy mà có thể xây dựng nên cục diện như vậy tại một nơi người mạnh chen chúc như Thông thiên cảnh. Đây là điều hắn đã mất rất nhiều năm mà vẫn không làm được.
Khóe miệng Neberro giật giật, chỗ khác có thể chưa biết nhưng trong Thông thiên cảnh thì hắn đã rơi lại sau Arthur, lạc hậu là điều Neberro không muốn thừa nhận nhất.
"Làm thế nào?" Gregg hơi luống cuống.
Sự tự tin của hắn đến từ sức mạnh của chính mình và thế lực của gia tộc, nhưng bây giờ gặp phải nhân tố vượt qua phạm vi ảnh hưởng của gia tộc thì hắn hoàn toàn không có phương pháp có thể giải quyết vấn đề.
Sắc mặt Neberro cũng trầm xuống, một lúc lâu bật ra một từ: "Rút!"
Chữ "rút" này chính là nói gia tộc Nicola phải sớm rút khỏi sự kiện lần này làm cho gia tộc Feller và Jackman đứng mũi chịu sào. Nếu làm khéo còn có thể kiếm được một khoản, dù thế nào thì bây giờ Gregg cũng không thể thua lỗ, cũng không thể mất mặt.
Hai người tính toán một chút rồi Gregg rời đi. Neberro ngồi lẳng lặng, loại cục diện ngoài tầm với này làm cho hắn không nhịn được một lần nữa nhớ lại lần đầu tiên nhìn thấy Arthur, nếu như lúc đó hạ quyết tâm thì thật tốt. Đột nhiên Neberro lại cười cười, bởi vì có sự tồn tại của Arthur nên trò chơi này cũng trở nên thú vị hơn nhiều.
Trong tình hình hiện nay thì hắn cũng không thiệt hại gì, mặc dù không đạp ngã được Arthur nhưng cũng gây ra không ít phiền phức cho hắn, mấu chốt nhất là đã chôn được mầm họa xuống. Quan hệ giữa Sablanca và Arthur đã triệt để xấu đi, một khi hạt giống dục vọng được chôn xuống thì tình hình sẽ càng ngày càng nghiêm trọng, hơn nữa trong tương lai hai người cũng xung đột càng ngày càng lớn. Gregg thì còn hơi non, lần này hắn bỏ rơi Feller và Jackman mặc dù có thể vãn hồi không ít thiệt hại nhưng cũng tự cô lập mình, sau này Gregg chỉ có thể dựa vào Neberro.
Gia tộc Nicola xem trọng Gregg cũng là vì quan hệ giữa hai người, song phương lợi dụng lẫn nhau nhưng Neberro phải từ từ cô lập gia tộc Nicola.
Không phải hai gia tộc bị bỏ rơi không hận, có điều e sợ sự mạnh mẽ của gia tộc Nicola nên giận mà cũng không dám nói gì, dần dần gia tộc Nicola sẽ cảm nhận được áp lực này, và như vậy bọn họ sẽ càng phải dựa vào gia tộc Sanchez.
Sức mạnh của quyền lực là thứ gia tộc sống về đêm như Nicola không hiểu, trước kia mọi người không làm gì được gia tộc Nicola là bởi vì Neberro còn chưa sinh ra!
Neberro hắng giọng, "Đại nhân Shaman, tìm hiểu rõ nguồn lương thực chưa? Chỉ cần chặt đứt nguồn cung này thì chúng ta còn có cơ hội. Arthur đang dùng tâm lý chiến, theo điều tra thì lương thực của thành Doran không thể duy trì bao lâu".
Neberro vẫn tương đối tỉnh táo, nguồn lương thảo ngoài ý muốn khiến xuất hiện một chút biến cố nhưng còn chưa đến mức thua cả ván cờ. Chưa đến giây phút cuối cùng cũng không biết ai thắng ai bại, loại phản công này mới là bình thường, dù sao đối thủ cũng là Arthur.
Mọi người nhìn về phía Tổng đốc, Douglas nhún vai, "Ta cũng vừa nhận được tin tức, lương thảo đến từ bên ngoài, tình hình cụ thể còn đang tiếp tục điều tra".
Nếu là trước kia thì chắc chắn có thể rêu rao về chuyện này, nhưng bây giờ thành Doran đã được mở cửa, mua lương thực từ bên ngoài là chuyện quá bình thường, vấn đề làm sao hắn có thể mua nhanh như vậy chứ?
Không phải mọi người không suy nghĩ đến mặt này nhưng giao dịch đâu dễ dàng đạt thành như vậy, nhất là số lượng lớn như thế.
"Tổng đốc đại nhân, hiện nay có biện pháp nào chặt đứt không?" Neberro muốn rút củi đáy nồi.
"Việc này rất khó, chúng ta không quản được các đế quốc khác, trừ phi..." Douglas làm một động tác, đó là sử dụng quân đội.
Sablanca hơi lắc đầu, "Mạo hiểm quá lớn, vạn nhất Giáo hoàng biết thì chúng ta đều khó thoát liên quan".
Bất cứ trò chơi nào cũng có quy củ, một khi phá hoại quy củ thì đối phương cũng có thể phá hoại, Giáo hoàng không thể nhúng tay can thiệp vào phương pháp giết người không dao này nhưng nếu như sử dụng quân đội thì quả thực đó chính là cho Giáo hoàng lý do để mang hắn ra khai đao. Hiển nhiên Sablanca không muốn mạo hiểm lúc này.
"Vậy làm thế nào, nếu như hắn thật sự có nguồn cung cấp bên ngoài thì chẳng phải là công lao của chúng ta sẽ đổ biển hết à? Hai vị đại nhân, chúng ta cùng hội cùng thuyền, hai vị không thể đứng nhìn!" Gregg giận dữ.
Trong chuyện này gia tộc lớn đã bỏ vốn rất nhiều, nếu như tình thế thật sự phát triển theo chiều hướng này thì đúng là mất cả chì lẫn chài. Hơn nữa gã Arthur này tuyệt đối không phải thiện nam tín nữ, sau này khi thất bại người ta bỏ đá xuống giếng cũng là điều hiển nhiên.
Xa không nói, riêng tình huống trước mắt cũng không dễ chịu.
Phòng hội nghị yên lặng, hiển nhiên đám người Tổng đốc hơi bất mãn, mặc dù Gregg là đại biểu của gia tộc Nicola nhưng cũng không có tư cách làm càn trước mặt bọn họ.
Neberro xua tay gợi ý Gregg an tâm một chút, "Tổng đốc đại nhân, vẫn phải làm phiền ngài tra rõ nguồn cung lương thực nhanh nhất có thể chúng ta mới tìm được biện pháp đối phó. Thu mua lương thảo từ bên ngoài chắc chắn rất phiền phức, hơn nữa lặn lội đường xa cũng rất chậm, còn liên lụy đến vấn đề chính trị. Hiện nay khả năng Arthur phô trương thanh thế là rất lớn, nếu như chúng ta tìm hiểu tỉ mỉ thì nói không chừng sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn".
Sablanca và Douglas đều gật đầu cho là đúng, bọn họ cũng suy nghĩ như vậy. Lương thảo là vấn đề rất nhạy cảm, đâu có dễ dàng như vậy. Nếu như thương mại xuyên quốc gia dễ làm như vậy thì thời buổi này ai cũng thương nhân rồi. Hơn nữa còn có vấn đề vận chuyển đường dài, quan trọng nhất là Arthur mới đến đây, làm sao có thể tìm được nguồn nhanh như vậy?
Tất cả những điều này đều có vấn đề, Gregg đã quá nôn nóng, thanh niên luôn dễ kích động. Có điều qua chuyện này quả thật bọn họ cũng phải cẩn thận, nếu như làm cho Arthur tránh được kiếp này thì sau này muốn tìm cơ hội như vậy sẽ rất khó khăn.
Đưa chân Shaman và Tổng đốc, Gregg vừa rồi còn nổi giận lôi đình giờ lại bình tĩnh uống trà. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
"Biểu diễn hơi quá rồi đấy", Neberro cười nói.
"Thôi đi, loại chuyện đắc tội người khác này lần sau ngươi đi mà làm, có điều hai lão quái vật này không làm gì mà lại đòi ngư ông đắc lợi, thiên hạ đâu có chuyện ngon ăn như vậy!"
Gregg khinh thường nói tiếp, "Chuyện bên ngoài chúng ta không tiện làm, hơn nữa bây giờ cho dù muốn ra tay cũng không kịp. Ta không hiểu làm sao hắn có thể mua được chứ, một số tiền lớn như vậy, hành động lớn như vậy, với thái độ muốn đối phó Mông Gia thì ba đại đế quốc phải ngồi xem náo nhiệt mới đúng chứ.
Gregg không nghĩ ra, các đế quốc khác thiếu tiền như vậy sao, thật là kì lạ.
Lúc đầu không phải Neberro không nghĩ tới khả năng này nhưng hắn cũng loại bỏ giống như Gregg bởi vì mua loại hàng hóa nhạy cảm này từ đế quốc khác có quá nhiều vấn đề. Hơn nữa với số lượng lớn như vậy thì đàm phán cũng rất khó, đối phương rất có thể sẽ nâng giá. Bây giờ đa số tiền bạc của thành Doran đều đầu tư vào xây dựng thành phố, nếu như muốn mua thì Avril sẽ phải điều động tài chính, việc này không thể giấu được bọn họ.
Nhưng cửa hàng thú linh Mạnh Nhất không có hành động nào đáng chú ý.
"Không phải dùng tiền thì có thể mua bằng thứ gì?"
Neberro lắc đầu rơi vào trầm tư, bỗng nhiên hai người liếc nhau, "Thông thiên cảnh!"
Grieg nhảy dựng lên, "Bà nội nó, gã này giỏi thật, dùng trang bị đổi lương thực!"
Nếu như dùng tiền vàng mua thì người sốt ruột là thành Doran, bên bán cũng sẽ trì hoãn một chút để nâng giá, nhưng nếu như bên bán muốn mua trang bị thì bên sốt ruột chính là bọn họ, so với trang bị quý giá thì lương thực vốn dồi dào đã trở nên không đáng một đồng. Mà người có thể mua trang bị trong Thông thiên cảnh sợ rằng trong hiện thực đều có tầm ảnh hưởng và địa vị tương đối, điều động chút lương thảo căn bản không phải vấn đề, an toàn trên đường đi sợ rằng cũng không phải vấn đề.
Vấn đề là Arthur lấy đâu ra nhiều trang bị như vậy?
Hai người liếc nhau, bọn họ phải đi tìm đáp án.
Khi Neberro và Gregg đi tới Thiên Lang các thì cả hai đều không nói được gì, từ bao giờ Thiên Lang các trở nên náo nhiệt như vậy?
Đi vào xem, mẹ, hàng loạt trang bị cấp vàng sáng, còn có không ít trang bị vàng tối và các loại trang bị đặc thù, vậy mà đều có thể dùng tiền và lương thực đổi được.
Trong Thông thiên cảnh không đáng giá nhất chính là tiền, tiền là đồ các thêm trong giao dịch trang bị, chỉ dùng để thêm vào khi giao dịch không cân bằng, vậy mà có người thật sự sẵn lòng dùng thứ thế tục như vậy đổi lấy loại bảo vật này, cho dù là trang bị bình thường cũng có người mua.
Mua để dự phòng cũng tốt, hơn nữa sang tay cũng có thể kiếm được một khoản.
Thông báo của Thiên Lang các là Thiên Lang vương Sô Câu xả hàng tồn kho, riêng danh tiếng này đã hấp dẫn không ít người, sau đó nhìn thấy trang bị phong phú như thế, hơn nữa phương thức mua bán có lợi như thế nên mọi người lập tức tranh mua.
Mới đầu Thiên Lang các chỉ chọn các giao dịch đáng tin và có tốc độ nhanh, bây giờ các giao dịch thành giao đã đủ để duy trì nguồn cung ổn định cho thành Doran trong một thời gian tương đối dài cho nên bắt đầu nâng giá. Đối với người mạnh và quý tộc trong Thông thiên cảnh thì mặt hàng thiết yếu trong cuộc sống như lương thực căn bản chính là thứ bọn họ không để ý, mà khi hoàn thành giao dịch họ cũng đều giao cho thủ hạ đi làm, hàng tiêu dùng thiết yếu không phải thứ bọn họ quan tâm.
Nhưng là thành chủ nên Trâu Lượng bất đồng, so với những trang bị này thì vật tư quan trọng hơn, đã tới Thông thiên cảnh thời gian dài như vậy Trâu Lượng cũng có kiến giải của mình. Đây là một địa điểm giải trí hoặc cạnh tranh do những người muốn thay đổi thế giới trong kiếp trước làm ra, nhưng nếu như mê muội trong Thông thiên cảnh thì chính là lẫn lộn đầu đuôi. Còn thành thần, Trâu Lượng không hề có hứng thú quá lớn, sống tử tế sướng hơn nhiều, thành thần thì có thể thế nào?
Ít nhất hiện nay Trâu Lượng không có dự định này, nhưng hắn quả thật phải nâng cao sức mạnh.
"Mẹ kiếp, đúng là không biết xấu hổ!" Gregg có cảm giác muốn hộc máu, thế này mà mẹ nó cũng nghĩ ra, "Sô Câu có quan hệ gì với hắn?"
Nhìn thấy màn này Gregg mới phát hiện tính nghiêm trọng của vấn đề, nếu có các giao dịch theo phương thức này thì kế hoạch của bọn họ chẳng phải là sẽ thất bại thảm hại?
Vừa nghĩ tới đây Gregg không nhịn được lạnh buốt trong lòng, thật sự là quá đáng sợ.
Neberro rốt cục cũng sa sầm mặt xuống, tiền vốn lớn nhất để hắn có thể tùy ý bắt chẹt Arthur trước kia chính là chỗ dựa và sức mạnh, hắn nắm giữ nhiều tài nguyên hơn Arthur nhiều nên có thể hành hạ Arthur bất cứ lúc nào, nhưng kiểu gì hắn cũng không nghĩ tới trong thời gian ngắn như thế Arthur đã mở ra được cục diện trong Thông thiên cảnh và có thể lợi dụng như thế.
Vì sao Thiên Lang vương Sô Câu giúp hắn như vậy?
"Mẹ nó, biết trước lúc đầu đã giết chết năm con sói đó để xóa sạch hậu hoạn!"
Gregg nhớ lại xung đột xảy ra tại đế đô, chính là lúc đó Sô Câu đã mang anh em Doff đi, mà bây giờ chẳng những anh em Doff đã trở thành Thiên Lang cấp vàng sáng mà còn kế thừa địa bàn của Sô Câu.
Sự thực này làm hắn quá đau lòng.
Nhìn những cao thủ vàng sáng hăng hái bừng bừng Neberro cũng không nói được gì, bởi vì cho dù hắn có năng lực hơn nữa thì cũng không có cách nào ảnh hưởng đến những người này, nói chính xác thì những người này cần gì biết Neberro là thằng nào?
Điều này quả thật đau lòng, thằng Arthur độc thân tiến vào Thông thiên cảnh vậy mà có thể xây dựng nên cục diện như vậy tại một nơi người mạnh chen chúc như Thông thiên cảnh. Đây là điều hắn đã mất rất nhiều năm mà vẫn không làm được.
Khóe miệng Neberro giật giật, chỗ khác có thể chưa biết nhưng trong Thông thiên cảnh thì hắn đã rơi lại sau Arthur, lạc hậu là điều Neberro không muốn thừa nhận nhất.
"Làm thế nào?" Gregg hơi luống cuống.
Sự tự tin của hắn đến từ sức mạnh của chính mình và thế lực của gia tộc, nhưng bây giờ gặp phải nhân tố vượt qua phạm vi ảnh hưởng của gia tộc thì hắn hoàn toàn không có phương pháp có thể giải quyết vấn đề.
Sắc mặt Neberro cũng trầm xuống, một lúc lâu bật ra một từ: "Rút!"
Chữ "rút" này chính là nói gia tộc Nicola phải sớm rút khỏi sự kiện lần này làm cho gia tộc Feller và Jackman đứng mũi chịu sào. Nếu làm khéo còn có thể kiếm được một khoản, dù thế nào thì bây giờ Gregg cũng không thể thua lỗ, cũng không thể mất mặt.
Hai người tính toán một chút rồi Gregg rời đi. Neberro ngồi lẳng lặng, loại cục diện ngoài tầm với này làm cho hắn không nhịn được một lần nữa nhớ lại lần đầu tiên nhìn thấy Arthur, nếu như lúc đó hạ quyết tâm thì thật tốt. Đột nhiên Neberro lại cười cười, bởi vì có sự tồn tại của Arthur nên trò chơi này cũng trở nên thú vị hơn nhiều.
Trong tình hình hiện nay thì hắn cũng không thiệt hại gì, mặc dù không đạp ngã được Arthur nhưng cũng gây ra không ít phiền phức cho hắn, mấu chốt nhất là đã chôn được mầm họa xuống. Quan hệ giữa Sablanca và Arthur đã triệt để xấu đi, một khi hạt giống dục vọng được chôn xuống thì tình hình sẽ càng ngày càng nghiêm trọng, hơn nữa trong tương lai hai người cũng xung đột càng ngày càng lớn. Gregg thì còn hơi non, lần này hắn bỏ rơi Feller và Jackman mặc dù có thể vãn hồi không ít thiệt hại nhưng cũng tự cô lập mình, sau này Gregg chỉ có thể dựa vào Neberro.
Gia tộc Nicola xem trọng Gregg cũng là vì quan hệ giữa hai người, song phương lợi dụng lẫn nhau nhưng Neberro phải từ từ cô lập gia tộc Nicola.
Không phải hai gia tộc bị bỏ rơi không hận, có điều e sợ sự mạnh mẽ của gia tộc Nicola nên giận mà cũng không dám nói gì, dần dần gia tộc Nicola sẽ cảm nhận được áp lực này, và như vậy bọn họ sẽ càng phải dựa vào gia tộc Sanchez.
Sức mạnh của quyền lực là thứ gia tộc sống về đêm như Nicola không hiểu, trước kia mọi người không làm gì được gia tộc Nicola là bởi vì Neberro còn chưa sinh ra!