Bình minh rồi, Trâu Lượng quyết định đổi một bài hát khác, đây là cơ hội luyện tập chiến ca trời cho. Hắn trực tiếp coi thường cái gọi là hệ thống chiến ca do Thomas dạy, tự tạo ra hệ thống phân loại chiến ca của chính mình.
Trâu Lượng xem xét một chút những bài hát mình biết, cái thứ chiến ca này quan trọng nhất là cảm giác. Phần còn lại chính là vận dụng thú linh, tế ti chiến ca bình thường chỉ có thể dựa theo sự truyền thụ của sư phụ, học hát từng chút một, ngoài ra còn phải dung nạp thú linh vào trong câu hát. Nhưng bản thân Trâu Lượng đã có kho ca khúc phong phú vượt qua thời đại này, cộng thêm khả năng phân giải, khống chế thú linh linh hoạt. Luyện tập chiến ca đối với hắn chỉ còn có việc thử nghiệm từng bài mà thôi.
Chiến ca loại tấn công có thể trực tiếp tạo thành sát thương, bài Carmina Burana cấm bay hắn sử dụng trong Thú linh giới kia chính là thuộc về loại này.
Chiến ca loại phụ trợ, có thể phấn chấn sĩ khí hoặc quấy nhiễu kẻ thù, tỷ như hỗn loạn - Chiến ca bồn chồn.
Sáng sớm hôm sau, Trâu Lượng đứng trong hố bắt đầu hát bài bồn chồn của hắn, ngư long đi ra trước hết. Chỉ có điều lần này nó lại không tìm được bóng dáng của Trâu Lượng, nhìn khắp xung quanh hồ, cái gì cũng không có.
Ngư long vùng vẫy, tên nước bay đầy trời, mà trong núi rừng vô số yêu thú cũng đang vùng vẫy. Đám này thật sự sắp nổi điên rồi, nếu như là yêu thú cấp thấp thì bọn chúng đã quay sang đánh nhau từ lâu rồi. Hiển nhiên mặc dù đám yêu thú này cáu kỉnh nhưng còn chưa tới mức điên cuồng, hơn nữa trong thế giới của yêu thú cũng tồn tại quy tắc nào đó trói buộc chúng.
Trâu bạn học cũng mặc kệ mọi chuyện, cứ cách mười lăm phút lại hát một đoạn. Có điều hắn phát hiện yêu thú cũng có sức chống cự tương đối đối với chiến ca, bồn chồn mãi rồi thôi, phản ứng của chúng cũng thấp rồi.
Cho nên Trâu Lượng lại chuyển sang hỗn loạn - Chiến ca Hi Bá Bá (Hi bá bá là tên bài hát, những bài hát dùng làm chiến ca hiện nay đều là bài hát có thật tại Trung Quốc, sau này Trâu Lượng mới sáng tác thêm), quả nhiên lại có tác dụng như khi mới hát bồn chồn, yêu thú rất cáu kỉnh, ngư long càng cáu kỉnh.
Vừa mới bắt đầu rất mạnh nhưng Trâu Lượng nhanh chóng rõ ràng, sử dụng thú linh quá độ cũng rất mệt. Hắn cũng bắt đầu điều chỉnh sách lược của mình, tỷ như nửa giờ hát một lần, đồng thời học chiêu đào ba hang xảo quyệt của Rabbit. Ban đêm hắn và Cầu Cầu đào hang khắp nơi dọc theo tuyến an toàn bên hồ.
Còn vấn đề ăn uống, căn bản không cần Cầu Cầu động thủ, mỗi lần ngư long giày vò sẽ có rất nhiều món thuỷ sản bị hất văng lên bờ. Với sự trợ giúp của Cầu Cầu, Trâu Lượng còn hái được một ít trái cây, dù sao Cầu Cầu dám ăn Trâu Lượng cũng dám thử một chút. Bổ sung chút vitamin, không thể không nói khẩu vị của tên này không tồi, về cơ bản các loại trái cây nó thích đều rất ngon.
Mỗi ngày luyện tập chiến ca, còn có thể quan sát đủ loại yêu thú, một người tuổi trẻ sẽ không cảm thấy cô quạnh. Mấu chốt nhất là hy vọng, Trâu Lượng có thể cảm thấy hy vọng chiến thắng ngư long, đương nhiên không phải hắn tự mình ra tay.
Ngư long biết phát ra một loại âm thanh hấp dẫn yêu thú, trước kia còn tương đối có trật tự. Mỗi lần loại tiếng kêu này phát lên sẽ có một bộ phận yêu thú ra tìm cái chết, nhưng từ khi Trâu Lượng bắt đầu tạo tiếng ồn thì yêu thú vẫn sẽ đi ra như cũ nhưng số lượng rất nhiều. Hơn nữa tương đối khó chịu, do có sự tồn tại của ngư long những yêu thú này sẽ không tự giết lẫn nhau, nhất tề trút lửa giận lên ngư long, chỉ có điều vẫn không dám phản kháng, chỉ có những con bị ăn mới chống cự.
Trong lúc ngư long ăn Trâu Lượng và Cầu Cầu cũng vẫn rình xem. Chút thay đổi rất nhỏ này không tránh được mắt Trâu Lượng. Điều này nói rõ chiến ca của hắn đang phá hoại quy tắc ngầm của không gian này. Chỉ cần hắn chăm chỉ hát một ngày nào đó có thể làm cho tất cả yêu thú nơi này tạo phản.
Lại qua nửa tháng, Trâu bạn học đã không để ý hát bài nào nữa rồi, dù sao tất cả chiến ca đều có ảnh hưởng bất lợi đối với yêu thú, trọng điểm chính là giày vò.
Mà trật tự của không gian tầng hai thế giới ngầm vốn vô cùng ổn định này cũng dần sụp đổ cùng với sự giày vò của Trâu Lượng. Đây là chuyện trước đó chưa từng có, từ khi thế giới ngầm xuất hiện tới nay trật tự luôn luôn cố định. Yêu thú tuân thủ theo bản năng, thú tộc cũng bất lực, nhưng Trâu bạn học quan tâm làm gì.
Cùng với việc không ngừng hát mỗi ngày của hắn, những yêu thú trong không gian đã bắt đầu đánh nhau với ngư long rồi, còn người khởi xướng thì đang ngồi ăn đồ nướng với Cầu Cầu.
Cầu Cầu đứng trên một tảng đá, trong tay cầm một cành cây, bên trên xiên một chuỗi gì đó giống như tôm. Dưới sự huấn luyện của Trâu Lượng, Cầu Cầu đã có thể tự mình làm đồ ăn, còn có thể hầu hạ Trâu đại lão gia một chút.
Hai đầu xâu tôm nướng là mấy cái nấm, mùi thơm phức lan tỏa ra xung quanh, Cầu Cầu giơ xâu tôm nướng từ trên tảng đá nhảy xuống, lắc mông đi tới trước mặt Trâu Lượng đưa xâu tôm cho hắn.
" Thật ngoan, Cầu Cầu, mày bảo hôm nay tao hát bài gì thì tốt?"
Trâu Lượng vừa ăn tôm nướng vừa cân nhắc, hắn cảm thấy của cáu kỉnh của những quái vật này đã tích lũy đến mức độ nhất định rồi. Chỉ cần thêm chút kích thích tương đối là có thể làm gay gắt mâu thuẫn của chúng một cách triệt để.
Ở đâu có áp bức ở đó có đấu tranh, những yêu thú này hiển nhiên cũng không muốn bị ngư long lần lượt ăn mất.
Đang ăn thì tiếng kêu của ngư long lại bắt đầu vang lên, từ khi có chiến ca loại kêu gọi này cũng trở nên càng chói tai, càng bén nhọn hơn dĩ vãng. Yêu thú trong không gian từ trong rừng núi tuôn ra giống như thủy triều, trong đó Trâu Lượng có thể nhận ra rất ít loài. Còn Trâu Lượng và Cầu Cầu sớm đã trốn vào trong địa đạo của họ.
Từ cửa hang thò đầu lên hết sức thận trọng, cơn sóng yêu thú lần này vượt quá sức tưởng tượng, là lần có quy mô lớn nhất Trâu Lượng từng thấy. Mà ngư long hiển nhiên không để ý, nằm ở đỉnh điểm của chuỗi thức ăn trong không gian cô lập này căn bản nó không biết sợ hãi vật gì.
Trâu Lượng rụt đầu lại dựa vào tường, "Cầu Cầu, thành hay bại trông chờ lần này thôi, hôm nay phải hát cho mày một bài thật hoành tráng mới được". Bạn đang xem tại - truyenfull.vn
Cầu Cầu vui vẻ vẫy vẫy bàn chân, là người nghe trung thành nhất của Trâu Lượng nó ra vẻ hết sức mong chờ. Tuy nhiên quái vật nhỏ vẫn nhắc nhở chiến ca bình thường không được, phải lợi hại một chút nó mới thích.
Trâu Lượng cười cười xoa đầu Cầu Cầu, IQ của tiểu quái vật này sợ rằng còn vượt qua ngư long, "Yên tâm đi, tao có tính toán!"
Có một bài hát, người bình thường hát không nổi, Trâu Lượng trước kia chắc chắn cũng hát không nổi, nhưng có thú linh rồi, nhất là có giọng hát của thú tộc. Trâu Lượng cũng chưa thử nhưng trải qua nhiều ngày lịch lãm như vậy hắn quyết định tung đòn quyết định kết thúc cái không gian này, bản Opera số hai của Vitas, Trâu bạn học đặt tên là chiến ca gió lốc!
Bên hồ ngư long đang phát ra sự đe dọa của một yêu thú thượng vị như nó, mãnh liệt xua đuổi yêu thú xung quanh, mà mấy ngàn yêu thú trung cấp cũng đang đối kháng. Cấp bậc chắc chắn không cách nào đánh đồng nhưng sức mạnh của quần thể là rất lớn, có điều trước kia chúng chưa bao giờ dám phản kháng thôi.
Bài chiến ca trầm thấp vang lên, đàn yêu thú bắt đầu rối loạn, ngư long cũng bắt đầu nôn nóng. Trải qua thời gian đối kháng dài như vậy đám yêu thú đã quá mẫn cảm với chiến ca, có điều vừa mới bắt đầu thì bài chiến ca này không hề sôi nổi. Đàn yêu thú bắt đầu giằng co cùng ngư long, bầu không khí trở nên ngưng trệ.
Cầu Cầu lắc lắc mông rung đùi đắc ý, hữu tam tả tam, lúc này âm cao cực hạn của chiến ca gió lốc đã vang lên.
Đang trầm thấp đột nhiên lên đến đỉnh điểm, điên cuồng, ngư long khởi xướng tấn công trước tiên. Sự nôn nóng do chiến ca tích lũy trong thân thể ngư long bất lâu nay phút chốc kích thích đến đỉnh cao. Tên nước bắt đầu bắn ra bao trùm không phân biệt, đàn yêu thú rốt cục bị chọc giận rồi. Chúng coi thường sự khác biệt về cấp bậc, vô số yêu thú các loại tràn vào trong hồ bất kể biết bơi hay không đều điên rồi.
Cả không gian đều tràn ngập yêu lực kinh người, một khi mâu thuẫn bùng nổ, vượt qua áp lực của cấp bậc. Sự sợ hãi và giận dữ lắng đọng trong đám yêu thú từ lâu toàn bộ bùng nổ, cùng với bài chiến ca gió lốc cực hạn kinh thiên động địa của Trâu Lượng tất cả hướng về ngư long như ong vỡ tổ.
Dưới sự tấn công của ngư long, một loạt gần trăm yêu thú trung cấp bị giết gọn, nhưng đếm không hết yêu thú từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn không ngừng vọt tới. Cùng lúc đó, Trâu Lượng cũng tiến vào trạng thái điên cuồng, một đoạn lại tiếp một đoạn, âm cao điên cuồng duy trì, có vai trò lan rộng của thiên nhiên loại âm cao này xông thẳng lên trời cao.
Bình minh rồi, Trâu Lượng quyết định đổi một bài hát khác, đây là cơ hội luyện tập chiến ca trời cho. Hắn trực tiếp coi thường cái gọi là hệ thống chiến ca do Thomas dạy, tự tạo ra hệ thống phân loại chiến ca của chính mình.
Trâu Lượng xem xét một chút những bài hát mình biết, cái thứ chiến ca này quan trọng nhất là cảm giác. Phần còn lại chính là vận dụng thú linh, tế ti chiến ca bình thường chỉ có thể dựa theo sự truyền thụ của sư phụ, học hát từng chút một, ngoài ra còn phải dung nạp thú linh vào trong câu hát. Nhưng bản thân Trâu Lượng đã có kho ca khúc phong phú vượt qua thời đại này, cộng thêm khả năng phân giải, khống chế thú linh linh hoạt. Luyện tập chiến ca đối với hắn chỉ còn có việc thử nghiệm từng bài mà thôi.
Chiến ca loại tấn công có thể trực tiếp tạo thành sát thương, bài Carmina Burana cấm bay hắn sử dụng trong Thú linh giới kia chính là thuộc về loại này.
Chiến ca loại phụ trợ, có thể phấn chấn sĩ khí hoặc quấy nhiễu kẻ thù, tỷ như hỗn loạn - Chiến ca bồn chồn.
Sáng sớm hôm sau, Trâu Lượng đứng trong hố bắt đầu hát bài bồn chồn của hắn, ngư long đi ra trước hết. Chỉ có điều lần này nó lại không tìm được bóng dáng của Trâu Lượng, nhìn khắp xung quanh hồ, cái gì cũng không có.
Ngư long vùng vẫy, tên nước bay đầy trời, mà trong núi rừng vô số yêu thú cũng đang vùng vẫy. Đám này thật sự sắp nổi điên rồi, nếu như là yêu thú cấp thấp thì bọn chúng đã quay sang đánh nhau từ lâu rồi. Hiển nhiên mặc dù đám yêu thú này cáu kỉnh nhưng còn chưa tới mức điên cuồng, hơn nữa trong thế giới của yêu thú cũng tồn tại quy tắc nào đó trói buộc chúng.
Trâu bạn học cũng mặc kệ mọi chuyện, cứ cách mười lăm phút lại hát một đoạn. Có điều hắn phát hiện yêu thú cũng có sức chống cự tương đối đối với chiến ca, bồn chồn mãi rồi thôi, phản ứng của chúng cũng thấp rồi.
Cho nên Trâu Lượng lại chuyển sang hỗn loạn - Chiến ca Hi Bá Bá (Hi bá bá là tên bài hát, những bài hát dùng làm chiến ca hiện nay đều là bài hát có thật tại Trung Quốc, sau này Trâu Lượng mới sáng tác thêm), quả nhiên lại có tác dụng như khi mới hát bồn chồn, yêu thú rất cáu kỉnh, ngư long càng cáu kỉnh.
Vừa mới bắt đầu rất mạnh nhưng Trâu Lượng nhanh chóng rõ ràng, sử dụng thú linh quá độ cũng rất mệt. Hắn cũng bắt đầu điều chỉnh sách lược của mình, tỷ như nửa giờ hát một lần, đồng thời học chiêu đào ba hang xảo quyệt của Rabbit. Ban đêm hắn và Cầu Cầu đào hang khắp nơi dọc theo tuyến an toàn bên hồ.
Còn vấn đề ăn uống, căn bản không cần Cầu Cầu động thủ, mỗi lần ngư long giày vò sẽ có rất nhiều món thuỷ sản bị hất văng lên bờ. Với sự trợ giúp của Cầu Cầu, Trâu Lượng còn hái được một ít trái cây, dù sao Cầu Cầu dám ăn Trâu Lượng cũng dám thử một chút. Bổ sung chút vitamin, không thể không nói khẩu vị của tên này không tồi, về cơ bản các loại trái cây nó thích đều rất ngon.
Mỗi ngày luyện tập chiến ca, còn có thể quan sát đủ loại yêu thú, một người tuổi trẻ sẽ không cảm thấy cô quạnh. Mấu chốt nhất là hy vọng, Trâu Lượng có thể cảm thấy hy vọng chiến thắng ngư long, đương nhiên không phải hắn tự mình ra tay.
Ngư long biết phát ra một loại âm thanh hấp dẫn yêu thú, trước kia còn tương đối có trật tự. Mỗi lần loại tiếng kêu này phát lên sẽ có một bộ phận yêu thú ra tìm cái chết, nhưng từ khi Trâu Lượng bắt đầu tạo tiếng ồn thì yêu thú vẫn sẽ đi ra như cũ nhưng số lượng rất nhiều. Hơn nữa tương đối khó chịu, do có sự tồn tại của ngư long những yêu thú này sẽ không tự giết lẫn nhau, nhất tề trút lửa giận lên ngư long, chỉ có điều vẫn không dám phản kháng, chỉ có những con bị ăn mới chống cự.
Trong lúc ngư long ăn Trâu Lượng và Cầu Cầu cũng vẫn rình xem. Chút thay đổi rất nhỏ này không tránh được mắt Trâu Lượng. Điều này nói rõ chiến ca của hắn đang phá hoại quy tắc ngầm của không gian này. Chỉ cần hắn chăm chỉ hát một ngày nào đó có thể làm cho tất cả yêu thú nơi này tạo phản.
Lại qua nửa tháng, Trâu bạn học đã không để ý hát bài nào nữa rồi, dù sao tất cả chiến ca đều có ảnh hưởng bất lợi đối với yêu thú, trọng điểm chính là giày vò.
Mà trật tự của không gian tầng hai thế giới ngầm vốn vô cùng ổn định này cũng dần sụp đổ cùng với sự giày vò của Trâu Lượng. Đây là chuyện trước đó chưa từng có, từ khi thế giới ngầm xuất hiện tới nay trật tự luôn luôn cố định. Yêu thú tuân thủ theo bản năng, thú tộc cũng bất lực, nhưng Trâu bạn học quan tâm làm gì.
Cùng với việc không ngừng hát mỗi ngày của hắn, những yêu thú trong không gian đã bắt đầu đánh nhau với ngư long rồi, còn người khởi xướng thì đang ngồi ăn đồ nướng với Cầu Cầu.
Cầu Cầu đứng trên một tảng đá, trong tay cầm một cành cây, bên trên xiên một chuỗi gì đó giống như tôm. Dưới sự huấn luyện của Trâu Lượng, Cầu Cầu đã có thể tự mình làm đồ ăn, còn có thể hầu hạ Trâu đại lão gia một chút.
Hai đầu xâu tôm nướng là mấy cái nấm, mùi thơm phức lan tỏa ra xung quanh, Cầu Cầu giơ xâu tôm nướng từ trên tảng đá nhảy xuống, lắc mông đi tới trước mặt Trâu Lượng đưa xâu tôm cho hắn.
" Thật ngoan, Cầu Cầu, mày bảo hôm nay tao hát bài gì thì tốt?"
Trâu Lượng vừa ăn tôm nướng vừa cân nhắc, hắn cảm thấy của cáu kỉnh của những quái vật này đã tích lũy đến mức độ nhất định rồi. Chỉ cần thêm chút kích thích tương đối là có thể làm gay gắt mâu thuẫn của chúng một cách triệt để.
Ở đâu có áp bức ở đó có đấu tranh, những yêu thú này hiển nhiên cũng không muốn bị ngư long lần lượt ăn mất.
Đang ăn thì tiếng kêu của ngư long lại bắt đầu vang lên, từ khi có chiến ca loại kêu gọi này cũng trở nên càng chói tai, càng bén nhọn hơn dĩ vãng. Yêu thú trong không gian từ trong rừng núi tuôn ra giống như thủy triều, trong đó Trâu Lượng có thể nhận ra rất ít loài. Còn Trâu Lượng và Cầu Cầu sớm đã trốn vào trong địa đạo của họ.
Từ cửa hang thò đầu lên hết sức thận trọng, cơn sóng yêu thú lần này vượt quá sức tưởng tượng, là lần có quy mô lớn nhất Trâu Lượng từng thấy. Mà ngư long hiển nhiên không để ý, nằm ở đỉnh điểm của chuỗi thức ăn trong không gian cô lập này căn bản nó không biết sợ hãi vật gì.
Trâu Lượng rụt đầu lại dựa vào tường, "Cầu Cầu, thành hay bại trông chờ lần này thôi, hôm nay phải hát cho mày một bài thật hoành tráng mới được". Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn
Cầu Cầu vui vẻ vẫy vẫy bàn chân, là người nghe trung thành nhất của Trâu Lượng nó ra vẻ hết sức mong chờ. Tuy nhiên quái vật nhỏ vẫn nhắc nhở chiến ca bình thường không được, phải lợi hại một chút nó mới thích.
Trâu Lượng cười cười xoa đầu Cầu Cầu, IQ của tiểu quái vật này sợ rằng còn vượt qua ngư long, "Yên tâm đi, tao có tính toán!"
Có một bài hát, người bình thường hát không nổi, Trâu Lượng trước kia chắc chắn cũng hát không nổi, nhưng có thú linh rồi, nhất là có giọng hát của thú tộc. Trâu Lượng cũng chưa thử nhưng trải qua nhiều ngày lịch lãm như vậy hắn quyết định tung đòn quyết định kết thúc cái không gian này, bản Opera số hai của Vitas, Trâu bạn học đặt tên là chiến ca gió lốc!
Bên hồ ngư long đang phát ra sự đe dọa của một yêu thú thượng vị như nó, mãnh liệt xua đuổi yêu thú xung quanh, mà mấy ngàn yêu thú trung cấp cũng đang đối kháng. Cấp bậc chắc chắn không cách nào đánh đồng nhưng sức mạnh của quần thể là rất lớn, có điều trước kia chúng chưa bao giờ dám phản kháng thôi.
Bài chiến ca trầm thấp vang lên, đàn yêu thú bắt đầu rối loạn, ngư long cũng bắt đầu nôn nóng. Trải qua thời gian đối kháng dài như vậy đám yêu thú đã quá mẫn cảm với chiến ca, có điều vừa mới bắt đầu thì bài chiến ca này không hề sôi nổi. Đàn yêu thú bắt đầu giằng co cùng ngư long, bầu không khí trở nên ngưng trệ.
Cầu Cầu lắc lắc mông rung đùi đắc ý, hữu tam tả tam, lúc này âm cao cực hạn của chiến ca gió lốc đã vang lên.
Đang trầm thấp đột nhiên lên đến đỉnh điểm, điên cuồng, ngư long khởi xướng tấn công trước tiên. Sự nôn nóng do chiến ca tích lũy trong thân thể ngư long bất lâu nay phút chốc kích thích đến đỉnh cao. Tên nước bắt đầu bắn ra bao trùm không phân biệt, đàn yêu thú rốt cục bị chọc giận rồi. Chúng coi thường sự khác biệt về cấp bậc, vô số yêu thú các loại tràn vào trong hồ bất kể biết bơi hay không đều điên rồi.
Cả không gian đều tràn ngập yêu lực kinh người, một khi mâu thuẫn bùng nổ, vượt qua áp lực của cấp bậc. Sự sợ hãi và giận dữ lắng đọng trong đám yêu thú từ lâu toàn bộ bùng nổ, cùng với bài chiến ca gió lốc cực hạn kinh thiên động địa của Trâu Lượng tất cả hướng về ngư long như ong vỡ tổ.
Dưới sự tấn công của ngư long, một loạt gần trăm yêu thú trung cấp bị giết gọn, nhưng đếm không hết yêu thú từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn không ngừng vọt tới. Cùng lúc đó, Trâu Lượng cũng tiến vào trạng thái điên cuồng, một đoạn lại tiếp một đoạn, âm cao điên cuồng duy trì, có vai trò lan rộng của thiên nhiên loại âm cao này xông thẳng lên trời cao.