Gần 11 giờ,Nhiếp Chính Thần mạo phạm xin phép đưa cô về. Diệp Gia Giai cũng không từ chối mà vui vẻ đồng ý. Vì sợ gia đình Diệp trông thấy đêm khuya mà đi cùng với một người đàn ông xa lạ thì cô sẽ bị tra tấn cả đêm liền tạm biệt anh ở đầu đường.
Nhiếp Chính Thần vẫy tay tạm biệt Diệp Gia Giai xong cũng đi ngược ra đường lớn, đứng bắt một chiếc taxi xong lên xe đi mất. Ngồi trên xe anh không ngừng nhớ lại cô gái nhỏ kia. Anh hỏi cô sao lại biết chuyện anh không có nhà. Cô liền nói theo suy nghĩ của mình nhưng mà cũng đúng. Anh hiện tại chính là kẻ không có nhà a. Gần một tuần đây hai bộ đồ thay phiên nhau khoác lên người anh, anh lúc nào cũng chết gí trong quán rượu không thì lại là quán bar. Không phải là không có nhà mà là tên bạn thân chó chết của anh - Thẩm Nhiên, chã biết cái sở thích quái ác ghiện đi du lịch của hắn ta đang hại chính người chí cốt của hắn đây. Tên kia nỡ lòng nào lại gom đồ sẵn tiện gom luôn chìa khóa nhà anh mà vác vali đi du lịch chứ. Nếu không phải anh vừa mới đổi mật mã ngu ngốc sao lại quên mất thì anh đầu phải khổ thế này chứ. “Tới Mông Lư.”
Hàn Doãn đi vào thang máy riêng của mình ở Hàn thị, ánh mắt anh nhìn vào đồng hồ đeo tay. Còn 10 phút nữa. Con số trên thang máy nhảy tới số 78 liền dừng lại. Cánh cửa mở ra bên ngoài là 2 hàng những người đàn ông cao lớn mặc đồ đen đứng thẳng. Cao Tư Vỹ từ xa đi đến, Hàn Doãn bước ra khỏi thang máy, cao ngạo lạnh lùng tiến vào phòng. Bên trong là một cô gái tóc xám ăn mặc quyến rũ, đôi môi đầy đặn đỏ mọng. Vừa thấy Hàn Doãn vào liền vội vàng đứng lên yểu điệu đi đến bên người anh. “ Doãn, người ta nhớ anh.. “ Hai cánh tay ô chặt lên cổ anh.
Hàn Doãn bị mùi nước hoa nồng nặc trên người cô gái sốc vào mũi không khỏi nhíu mi, giọng nói lạnh lẽo vang lên “Ai cho em vào đây“.
Cô gái bị lời nói lạnh thấu xương gan kia làm cho hoảng sợ không khỏi rùng mình. Cô biết anh trước giờ rất lạnh lùng, phải nói ai muốn tiếp cận anh cũng khó. Vậy mà mấy hôm trước anh mời cô ăn cơm rồi lại tặng dây chuyền vàng cho cô, chẳng phải là động lòng với cô sao. Cô mặc kệ là thế nào, Hồng Minh Nguyệt cô chính là mỹ nữ trong số mỹ nữ, cô tin tưởng vào vẻ đẹp của mình có thể khiến anh yêu cô. Hồng Minh Nguyệt nuốt ngụm nước bọt rồi tiếp tục làm nũng “Doãn, hai ngày rồi anh không có gọi cho em, em nhớ chết đi được.”
Hàn Doãn quét đôi mắt đầy ẩn ý, lạnh nhạt phóng lên người Hồng Minh Nguyệt, khẽ nhếch miệng lộ nụ cười như không “Ngoan, anh bận, xong việc anh sẽ tìm em.”
Hồng Minh Nguyệt thấy anh phản hồi trong lòng liền dâng lên một bậc cảm xúc. Cô vui vẻ nói “Được a, vậy khi nào anh xong việc nhớ tìm em đấy” Hồng Minh Nguyệt khẽ nhón chân hôn nhẹ lên môi anh xong chạy ra ngoài.
Màn vừa rồi đều được Cao Tư Vỹ và Trình Lâm Phong trông thấy. Phút trước còn thấy anh ôn nhu dỗ cô nàng kia phút sau liền thấy anh lạnh lùng rút khăn tay ra rồi chộp lấy chai khoáng xịt vài cái rồi chùi mạnh lên môi mình. Rõ ràng như muốn đem nụ hôn kia ra vò nát rồi vứt đi.”Ây da~ đúng là …” Trình Lâm Phong thả áo khoác xuống ghế rồi mở laptop đặt lên bàn. “Còn 2 phút nữa, cổ phiếu bên Mỹ sẽ bắt đầu mở, nếu như không có gì xảy ra thì chúng ta nắm chắc phần thắng rồi.” Trình Lâm Phong không nhanh không chậm mở phần mềm kiểm tra đẩy ra cho hai người kia xem.
“Lấy tài liệu Hồng thị qua đây” Ánh mắt Hàn Doãn không rời màn hình máy tính trông vào dữ liệu đang chạy kia. Cao Tư Vỹ thu thật nhanh các tài liệu trên bàn đem tới.
Sau khi cổ phiếu bên Mỹ hoạt động. Cổ phiếu Hàn thị cũng tăng cao, nhưng ngược lại cổ phiếu Hồng thị lại tuột giá vô tội vạ. Cũng phải thôi, Hàn Doãn đã động tay vào thì đừng trách sao nước biển lại mặn. Tiếp cận cô gái nhỏ ổng Hồng lão cũng chỉ vì 2 mục đích. Thứ nhất là tìm lý do để tiếp cận Hồng lão gia, mượn tay cô trà trộn vào Hồng thị. Thứ hai, có lẽ điều này sẽ khiến Hồng lão gia khi biết được sự thật con gái cưng của ông bán đứng ông thì ông sẽ tức chết thôi. Không thể tin khi mà anh tặng dây chuyền vàng cho cô nói muốn cưới cô, cô ta ngu ngốc liền đem hết cổ phần của cô trong Hồng thị mà cho anh. Xem ra, mục đích thu mua Hồng thị với giá bèo đã thành công mà cô ta cũng đã hết giá trị lợi dụng.
Hàn Doãn ngã lưng ra ghế khoanh tay trước ngừng nhìn con số trên màn hình. Cao Tư Vỹ cũng không khỏi cười trong lòng. Phải nói khi bên Mỹ mở cổ phiếu, không thể ngờ Hàn thị lại lội được cú ngoạn mục như thế. Nếu không phải vì sự cố PH7 xảy ra khiến tất cả mọi người trong Hàn thị không khỏi nín thở. PH7 thật giả lẫn lộn. Cổ phiếu Hàn thị lại rớt giá nhanh đến chóng mặt. Sau khi điều tra thì phát hiện là người trong công ti làm. Vì không muốn người khác nói rằng Hàn tổng làm việc không có căn cứ nên Hàn tổng đã triệu tập Trình Lâm Phong từ Mỹ về. Để rồi phát hiện ra thì ra là người kia cùng Hồng giá có quan hệ với nhau.
“Cậu tính sao về Chu tổng?” Trình Lâm Phong quay mắt nhìn thẳng vào Hàn Doãn “Ông ta lại dám mạo danh PH7”
“Đừng nóng vôi, tôi đang cần một câu trả lời của ông ta vào họp cổ đông ngày kia.”
Nhiếp Chính Thần vẫy tay tạm biệt Diệp Gia Giai xong cũng đi ngược ra đường lớn, đứng bắt một chiếc taxi xong lên xe đi mất. Ngồi trên xe anh không ngừng nhớ lại cô gái nhỏ kia. Anh hỏi cô sao lại biết chuyện anh không có nhà. Cô liền nói theo suy nghĩ của mình nhưng mà cũng đúng. Anh hiện tại chính là kẻ không có nhà a. Gần một tuần đây hai bộ đồ thay phiên nhau khoác lên người anh, anh lúc nào cũng chết gí trong quán rượu không thì lại là quán bar. Không phải là không có nhà mà là tên bạn thân chó chết của anh - Thẩm Nhiên, chã biết cái sở thích quái ác ghiện đi du lịch của hắn ta đang hại chính người chí cốt của hắn đây. Tên kia nỡ lòng nào lại gom đồ sẵn tiện gom luôn chìa khóa nhà anh mà vác vali đi du lịch chứ. Nếu không phải anh vừa mới đổi mật mã ngu ngốc sao lại quên mất thì anh đầu phải khổ thế này chứ. “Tới Mông Lư.”
Hàn Doãn đi vào thang máy riêng của mình ở Hàn thị, ánh mắt anh nhìn vào đồng hồ đeo tay. Còn 10 phút nữa. Con số trên thang máy nhảy tới số 78 liền dừng lại. Cánh cửa mở ra bên ngoài là 2 hàng những người đàn ông cao lớn mặc đồ đen đứng thẳng. Cao Tư Vỹ từ xa đi đến, Hàn Doãn bước ra khỏi thang máy, cao ngạo lạnh lùng tiến vào phòng. Bên trong là một cô gái tóc xám ăn mặc quyến rũ, đôi môi đầy đặn đỏ mọng. Vừa thấy Hàn Doãn vào liền vội vàng đứng lên yểu điệu đi đến bên người anh. “ Doãn, người ta nhớ anh.. “ Hai cánh tay ô chặt lên cổ anh.
Hàn Doãn bị mùi nước hoa nồng nặc trên người cô gái sốc vào mũi không khỏi nhíu mi, giọng nói lạnh lẽo vang lên “Ai cho em vào đây“.
Cô gái bị lời nói lạnh thấu xương gan kia làm cho hoảng sợ không khỏi rùng mình. Cô biết anh trước giờ rất lạnh lùng, phải nói ai muốn tiếp cận anh cũng khó. Vậy mà mấy hôm trước anh mời cô ăn cơm rồi lại tặng dây chuyền vàng cho cô, chẳng phải là động lòng với cô sao. Cô mặc kệ là thế nào, Hồng Minh Nguyệt cô chính là mỹ nữ trong số mỹ nữ, cô tin tưởng vào vẻ đẹp của mình có thể khiến anh yêu cô. Hồng Minh Nguyệt nuốt ngụm nước bọt rồi tiếp tục làm nũng “Doãn, hai ngày rồi anh không có gọi cho em, em nhớ chết đi được.”
Hàn Doãn quét đôi mắt đầy ẩn ý, lạnh nhạt phóng lên người Hồng Minh Nguyệt, khẽ nhếch miệng lộ nụ cười như không “Ngoan, anh bận, xong việc anh sẽ tìm em.”
Hồng Minh Nguyệt thấy anh phản hồi trong lòng liền dâng lên một bậc cảm xúc. Cô vui vẻ nói “Được a, vậy khi nào anh xong việc nhớ tìm em đấy” Hồng Minh Nguyệt khẽ nhón chân hôn nhẹ lên môi anh xong chạy ra ngoài.
Màn vừa rồi đều được Cao Tư Vỹ và Trình Lâm Phong trông thấy. Phút trước còn thấy anh ôn nhu dỗ cô nàng kia phút sau liền thấy anh lạnh lùng rút khăn tay ra rồi chộp lấy chai khoáng xịt vài cái rồi chùi mạnh lên môi mình. Rõ ràng như muốn đem nụ hôn kia ra vò nát rồi vứt đi.”Ây da~ đúng là …” Trình Lâm Phong thả áo khoác xuống ghế rồi mở laptop đặt lên bàn. “Còn 2 phút nữa, cổ phiếu bên Mỹ sẽ bắt đầu mở, nếu như không có gì xảy ra thì chúng ta nắm chắc phần thắng rồi.” Trình Lâm Phong không nhanh không chậm mở phần mềm kiểm tra đẩy ra cho hai người kia xem.
“Lấy tài liệu Hồng thị qua đây” Ánh mắt Hàn Doãn không rời màn hình máy tính trông vào dữ liệu đang chạy kia. Cao Tư Vỹ thu thật nhanh các tài liệu trên bàn đem tới.
Sau khi cổ phiếu bên Mỹ hoạt động. Cổ phiếu Hàn thị cũng tăng cao, nhưng ngược lại cổ phiếu Hồng thị lại tuột giá vô tội vạ. Cũng phải thôi, Hàn Doãn đã động tay vào thì đừng trách sao nước biển lại mặn. Tiếp cận cô gái nhỏ ổng Hồng lão cũng chỉ vì 2 mục đích. Thứ nhất là tìm lý do để tiếp cận Hồng lão gia, mượn tay cô trà trộn vào Hồng thị. Thứ hai, có lẽ điều này sẽ khiến Hồng lão gia khi biết được sự thật con gái cưng của ông bán đứng ông thì ông sẽ tức chết thôi. Không thể tin khi mà anh tặng dây chuyền vàng cho cô nói muốn cưới cô, cô ta ngu ngốc liền đem hết cổ phần của cô trong Hồng thị mà cho anh. Xem ra, mục đích thu mua Hồng thị với giá bèo đã thành công mà cô ta cũng đã hết giá trị lợi dụng.
Hàn Doãn ngã lưng ra ghế khoanh tay trước ngừng nhìn con số trên màn hình. Cao Tư Vỹ cũng không khỏi cười trong lòng. Phải nói khi bên Mỹ mở cổ phiếu, không thể ngờ Hàn thị lại lội được cú ngoạn mục như thế. Nếu không phải vì sự cố PH7 xảy ra khiến tất cả mọi người trong Hàn thị không khỏi nín thở. PH7 thật giả lẫn lộn. Cổ phiếu Hàn thị lại rớt giá nhanh đến chóng mặt. Sau khi điều tra thì phát hiện là người trong công ti làm. Vì không muốn người khác nói rằng Hàn tổng làm việc không có căn cứ nên Hàn tổng đã triệu tập Trình Lâm Phong từ Mỹ về. Để rồi phát hiện ra thì ra là người kia cùng Hồng giá có quan hệ với nhau.
“Cậu tính sao về Chu tổng?” Trình Lâm Phong quay mắt nhìn thẳng vào Hàn Doãn “Ông ta lại dám mạo danh PH7”
“Đừng nóng vôi, tôi đang cần một câu trả lời của ông ta vào họp cổ đông ngày kia.”