Chú thích
-Tài đại khí thô: là có tài nhưng khí chất thì thô thiển, khoe khoang thô tục.
__________
Đối với chuyện để Long Trấn Hùng gặp vợ cũ, Cao Dật Phi thập phần yên tâm. Khả năng là bởi Long Trấn Hùng trước mặt Cao Dật Phi có bao nhiêu chiều chuộng khả ái, làm cho Cao Dật Phi cảm thấy, cho dù Long Trấn Hùng có khuynh hướng bạo lực, cũng sẽ không phát sinh xung đột ngay mặt với vợ cũ.
Hơn nữa, Long Trấn Hùng đáp ứng y kiêng rượu, lúc không uống rượu thì đầu óc hắn vẫn rất thanh tỉnh; Hắn cũng đã đáp ứng sẽ không nói lời thô tục và đánh nhau trước mặt Tiểu Tri Hành, vậy nên, lấy tính cách ngoan ngoãn của Long Trấn Hùng, tuyệt đối sẽ không đột nhiên nổi khùng đánh vợ cũ y. Đã vậy thì, Cao Dật Phi cũng không nghĩ nhiều nữa. Yên tâm đem Tiểu Tri Hành giao cho Long Trấn Hùng, an tâm đi làm.
Bất quá nha, cho dù không có xung đột ngay mặt, nhưng xung đột bên trong liền có!
Long Trấn Hùng lúc thấy gặp Bàng Lỵ Lỵ liền cảm thấy khó chịu kinh khủng, nhịn không được đem bản thân và vợ cũ Cao Dật Phi tự so sánh.
Hắn không thể không thừa nhận, Bàng Lỵ Lỵ ngoại hình nhu hoà, làn da trắng nõn, nói tóm lại chính là mỹ nhân; Lại biết trang điểm thêm phần xinh đẹp, tóc dài uốn lọn to càng tăng thêm phần nữ nhân độc thân quyến rũ; Dáng người đủ tốt, có trước có sau, còn mặt váy ngắn và tất da, hai chân thon dài lộ ra không bỏ sót.
Những điều đó làm cho Long Trấn Hùng cảm thấy mình có thể so bì được, tuy Bàng Lỵ Lỵ là mỹ nữ, nhưng hắn lại là dạng soái ca nam tính, làn da cơ thịt cái gì cũng không kém! Một điều duy nhất hắn nhận thua là, khí chất trí tuệ của Bàng Lỵ Lỵ, đó là sự tích luỹ của giáo dục, văn hoá cư xử. Bàng Lỵ Lỵ như vậy thật văn nhã, khí chất tựa như Cao Dật Phi, cùng Long Trấn Hùng một thân hào khí một trời một vực. Dẫn đến Long Trấn Hùng có chút hậm hực, nếu Cao Dật Phi cùng vợ cũ đứng một chỗ, nhất định rất phù hợp.
Lại nghĩ đến cảnh tối hôm qua Cao Dật Phi lau nước mắt cho vợ cũ, cho dù cô ta có là quá khứ đi nữa, cũng làm cho hắn có cảm giác hắn như biến thành tiểu tam phá hoại gia đình người khác. Nếu không có hắn nhảy vào, Cao Dật Phi rất có khả năng sẽ cùng giáo viên tiểu học gì gì đó hẹn hò rồi. Xem ra Cao Dật Phi là thích những nữ nhân văn nhã.
Vợ cũ cùng hắn chênh lệch nhiều như vậy, kia Cao Dật Phi là như thế nào chấp nhận một người thô kệch như hắn, nguyện ý cùng hắn cả ngày ân ái?
Nhất định chính là mị lực của hắn quá lớn ~![*/ω *] cho nên thân ái Cao Dật Phi nhà hắn ngay cả loại hình yêu thích cũng thay đổi triệt để như vậy ~!
Cho nên dù lớn lên dễ nhìn bao nhiêu ăn mặc dụ hoặc bao nhiêu cũng không có tác dụng đâu!
Không có biện pháp, ai biểu ông đây mị lực lớn làm chi ╮[╯_╰]╭. Xem xem, thân ái Cao Dật Phi của hắn lần này ngay cả gặp cô ta cũng không muốn ~!
Long Trấn Hùng đắm chìm bên trong sự tự hào về mị lực của bản thân hoàn toàn quên mất Cao Dật Phi vốn không rảnh, chứ không phải cố ý không gặp vợ cũ.
Mà Bàng Lỵ Lỵ lúc thấy Long Trấn Hùng, lại càng kinh ngạc chào hỏi:”Long tiên sinh, buổi sáng tốt lành, anh cũng đến đây sao.” Lại nhìn chung quanh, hỏi:”Xin hỏi Dật Phi đâu rồi?” Tối hôm qua cô nhắn tin, có thể cùng cô đưa con ra ngoài chơi không, Cao Dật Phi rõ ràng còn trả lời lại “Ok”, sao bây giờ không thấy y?
Long Trấn Hùng đắm chìm trong cái do mị lực quá lớn mà tự hào vô cùng liếc mắt nhìn cô, khinh thường trả lời:”Anh ấy đột nhiên có việc, cho nên tôi mang Tiểu Tri Hành đến chơi.” Lắc lắc tay Tiểu Tri Hành:”Tiểu Tri Hành, đây là Bàng a di.”
Tiểu Tri Hành nhu nhuận nói:”Nga, Bàng a di hảo.”
Một câu Bàng a di, trực tiếp đâm vào tim Bàng Lỵ Lỵ, rõ rành là con mình sinh ra, vốn là mẫu tử máu mủ tình thâm, lại dưới sự giới thiệu của người khác gọi mình hai tiếng a di. Ai bảo do lúc trước cô bỏ đi làm chi? Quả đắng hôm nay cũng chính cô phải chịu.
Cũng muốn sau này bổi thường con trai thật tốt, để cho nó có thể nhận ra người mẹ này.
Vì thế Bàng Lỵ Lỵ chủ động nói:”Chúng ta vào đây chơi đi, tôi cũng đã mua vé vào cửa cho cả ba người chúng ta rồi.”
Long Trấn Hùng cực kỳ bất ngờ hỏi:”Dật Phi không nói với cô sao? Chúng tôi có vé vào cửa cả năm rồi! Tại sao lại lãng phí mua thêm làm gì? Cô tự mua cho mình là được rồi.”
Tiểu Tri Hành thích đến công viên hải dương chơi, mà nơi này lại quá lớn, không chơi hết một lần được, vì thế Long Trấn Hùng tài đại khí thô vì ba người bọn họ mua vé cả năm, muốn đến đây lúc nào cũng được.
Bàng Lỵ Lỵ vốn định nhân cơ hội này lấy lòng bọn họ, không nghĩ được lại thành dạng này, nhất thời xấu hổ vô cùng. Nhưng cô không nghĩ tới kế tiếp lại càng nhiều chuyện xấu hổ.
Không tưởng được chỉ mới cùng con trai tách ra hai năm, đã có nhiều sự xa cách như vậy.
Kế tiếp Bàng Kỵ Lỵ tiếp tục ra sức lấy lòng bọn họ, bày ra các loại kỹ năng hống con nít: Cho ăn, kể chuyện, đùa giỡn vân vân. Nhưng là sự chú ý của Tiểu Tri Hành dành cho Bàng Lỵ Lỵ rất thấp, ngẫu nhiên nghe một hai câu, liền bị đủ loại sinh vật biển bán manh hấp dẫn ~! Tỷ như nói đám sứa khổng lồ kia thật nhiều, nheo mắt nhoẻn miệng cười, nhìn thấy cái gì lạ liền quấn lấy Long Trấn Hùng hỏi tên, đặc tính của chúng nó.
Bàng Lỵ Lỵ có điểm hối hận đã đề nghị đến công viên chơi, rõ ràng con trai cô là thích động vật chứ không thích cùng cô thân cận.
Bàng Lỵ Lỵ lại không nghĩ đến, kỳ thật, rất nhiều lúc thái độ của con nít được quyết định bởi thái độ của người lớn.
Tỷ như, lần đầu tiên Long Trấn Hùng đến sở thú chơi với Tiểu Tri Hành, Cao Dật Phi đã nghiêm túc giới thiệu Long Trấn Hùng với Tiểu Tri Hành, để Tiểu Tri Hành chăm sóc hắn, giao trách nhiệm cao cả cho Tiểu Tri Hành, phải nhớ đem Long Trấn Hùng mang về cấp ba ba.
Mà bây giờ, Long Trấn Hùng đã thành công đánh vào sinh hoạt của cha con Cao Dật Phi, Tiểu Tri Hành cũng xem Long Trấn Hùng như người thân vậy, thừa nhận Long Trấn Hùng là cha nuôi. Thấy Long Trấn Hùng thái độ khinh thường lãnh đạm không thèm nhìn Bàng Lỵ Lỵ, Tiểu Tri Hành chỉ biết kỳ quái: A di này lúc trước chưa từng thấy qua nha, tự dưng lại cùng chúng ta đi chơi chứ? Cho nên thái độ đối với Bàng Lỵ Lỵ sẽ không quá quan tâm.
Long Trấn Hùng không chỉ giữ thái độ lãnh đạm mọi lúc mọi nơi, mà mỗi lần Bàng Lỵ Lỵ muốn tiếp cận Tiểu Tru Hành, hắn liền chen vào dẫn dắt Tiểu Tri Hành rời đi lực chú ý trên người cô ta! Tóm lại, Long Trấn Hùng dùng thái độ giống như đề phòng cướp để đề phòng Bàng Lỵ Lỵ tiếp cận Tiểu Tri Hành.
Bàng Lỵ Lỵ vốn tưởng, lúc vui chơi nếu Tiểu Tri Hành không để ý đến cô vậy thì lúc bọn họ nghỉ ngơi cô có thể bày tỏ tình cảm chăm sóc nó. Nhưng là! Ngay cả lúc bọn họ nghỉ ngơi cô cũng không có được chăm sóc Tri Hành, bị Long Trấn Hùng cướp hết một mình ôm lấy mọi việc! Cô không mang theo mũ, kính đen, khăn, quần áo dự bị cho Tiểu Tri Hành; Tiểu Tri Hành thích ăn cái gì cô cũng không biết, mua đồ uống lại bị nói là ăn cơm nóng không nên uống đồ lạnh; Ngay cả lúc đi WC, cũng là Long Trấn Hùng mang Tiểu Tri Hành vào toa lét nam; Tiểu Tri Hành mệt mỏi nằm trên lưng Long Trấn Hùng, cô muốn ôm một cái, lại vì không đủ sức, không thể ôm đi lâu được. Hai năm thời gian, thật sự bõ lỡ quá nhiều. Rõ ràng cảm nhận được sự xa lạ của Tri Hành đối với mình, Bàng Lỵ Lỵ cho dù có sức chịu đựng lớn như nào đi nữa, cũng không tránh khỏi nổi giận. Cô biết Long Trấn Hùng có địch ý với mình, cũng không biết đây là địch ý đề phòng vợ cũ, hay là vì lúc trước cô vô trách nhiệm, nói chung Long Trấn Hùng chính là có thành kiến với cô.
Nếu như lần này là cùng Cao Dật Phi chăm sóc Tiểu Tri Hành, Bàng Lỵ Lỵ tuyệt sẽ không xấu hổ như vậy, nhưng sự thật thường chính là không vừa lòng người như thế.
Long Trấn Hùng lại cảm thấy, bản thân thật đúng là mị lực quá lớn, không có biện pháp, Cao Dật Phi vì hắn mà đổi tính hướng, Tiểu Tri Hành cũng thích chơi với hắn mà không cần Bàng Lỵ Lỵ ~
Cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng, Long Trấn Hùng nắm thế chủ động, Bàng Lỵ Lỵ lại đoán không ra quan hệ giữa Long Trấn Hùng và Cao Dật Phi, còn nghĩ Long Trấn Hùng chỉ là cha nuôi Tiểu Tri Hành nên phải kính trọng hắn. Bằng không, Bàng Lỵ Lỵ khẳng định có thể giở ra thủ đoạn đối phó tiểu tam.
Bàng Lỵ Lỵ nghĩ đến đây, thừa dịp Tiểu Tri Hành vào khu vui chơi trẻ em chơi, tìm cơ hội bắt đầu quanh co hỏi thăm chuyện ‘Tiểu tam’ từ Long Trấn Hùng, nói bản thân thực lo lắng người yêu hiện tại của Cao Dật Phi đối xử không tốt với Tiểu Tri Hành, hy vọng Long Trấn Hùng có thể giúp đỡ một chút vân vân.
Bàng Lỵ Lỵ vốn muốn tìm hiểu tình huống hiện tại, đáng tiếng cô chọn lầm đối tượng rồi ~
Lần này Long Trấn Hùng không có không để ý cô nữa, mà là biểu thị công khai chủ quyền, nói với Bàng Lỵ Lỵ:”Bọn họ ân ái vô cùng ~! Dật Phi thương người đó yêu người đó muốn chết. Lúc trước nghe đâu còn tính về gặp hai vị gia trưởng, chính thức vào cửa nhà. Tôi nói cô nghe, người yêu hiện tại của Cao Dật Phi rất tốt, tính cách vừa ôn nhu lại biết châm sóc, đôi với Tiểu Tri Hành hay Cao Dật Phi đều rất tốt, Tiểu Tri Hành rất thích người đó! Cho nên cô hãy yên tâm đi.”
Long Trấn Hùng tự mình khen mình thế này, cũng có điểm thẹn thùng, nhớ tới mỗi đêm thân mật, lại tiếp tục thẹn thùng, thật sự là phải nghẹn cười đến mức khó chịu nga!
-Tài đại khí thô: là có tài nhưng khí chất thì thô thiển, khoe khoang thô tục.
__________
Đối với chuyện để Long Trấn Hùng gặp vợ cũ, Cao Dật Phi thập phần yên tâm. Khả năng là bởi Long Trấn Hùng trước mặt Cao Dật Phi có bao nhiêu chiều chuộng khả ái, làm cho Cao Dật Phi cảm thấy, cho dù Long Trấn Hùng có khuynh hướng bạo lực, cũng sẽ không phát sinh xung đột ngay mặt với vợ cũ.
Hơn nữa, Long Trấn Hùng đáp ứng y kiêng rượu, lúc không uống rượu thì đầu óc hắn vẫn rất thanh tỉnh; Hắn cũng đã đáp ứng sẽ không nói lời thô tục và đánh nhau trước mặt Tiểu Tri Hành, vậy nên, lấy tính cách ngoan ngoãn của Long Trấn Hùng, tuyệt đối sẽ không đột nhiên nổi khùng đánh vợ cũ y. Đã vậy thì, Cao Dật Phi cũng không nghĩ nhiều nữa. Yên tâm đem Tiểu Tri Hành giao cho Long Trấn Hùng, an tâm đi làm.
Bất quá nha, cho dù không có xung đột ngay mặt, nhưng xung đột bên trong liền có!
Long Trấn Hùng lúc thấy gặp Bàng Lỵ Lỵ liền cảm thấy khó chịu kinh khủng, nhịn không được đem bản thân và vợ cũ Cao Dật Phi tự so sánh.
Hắn không thể không thừa nhận, Bàng Lỵ Lỵ ngoại hình nhu hoà, làn da trắng nõn, nói tóm lại chính là mỹ nhân; Lại biết trang điểm thêm phần xinh đẹp, tóc dài uốn lọn to càng tăng thêm phần nữ nhân độc thân quyến rũ; Dáng người đủ tốt, có trước có sau, còn mặt váy ngắn và tất da, hai chân thon dài lộ ra không bỏ sót.
Những điều đó làm cho Long Trấn Hùng cảm thấy mình có thể so bì được, tuy Bàng Lỵ Lỵ là mỹ nữ, nhưng hắn lại là dạng soái ca nam tính, làn da cơ thịt cái gì cũng không kém! Một điều duy nhất hắn nhận thua là, khí chất trí tuệ của Bàng Lỵ Lỵ, đó là sự tích luỹ của giáo dục, văn hoá cư xử. Bàng Lỵ Lỵ như vậy thật văn nhã, khí chất tựa như Cao Dật Phi, cùng Long Trấn Hùng một thân hào khí một trời một vực. Dẫn đến Long Trấn Hùng có chút hậm hực, nếu Cao Dật Phi cùng vợ cũ đứng một chỗ, nhất định rất phù hợp.
Lại nghĩ đến cảnh tối hôm qua Cao Dật Phi lau nước mắt cho vợ cũ, cho dù cô ta có là quá khứ đi nữa, cũng làm cho hắn có cảm giác hắn như biến thành tiểu tam phá hoại gia đình người khác. Nếu không có hắn nhảy vào, Cao Dật Phi rất có khả năng sẽ cùng giáo viên tiểu học gì gì đó hẹn hò rồi. Xem ra Cao Dật Phi là thích những nữ nhân văn nhã.
Vợ cũ cùng hắn chênh lệch nhiều như vậy, kia Cao Dật Phi là như thế nào chấp nhận một người thô kệch như hắn, nguyện ý cùng hắn cả ngày ân ái?
Nhất định chính là mị lực của hắn quá lớn ~![*/ω *] cho nên thân ái Cao Dật Phi nhà hắn ngay cả loại hình yêu thích cũng thay đổi triệt để như vậy ~!
Cho nên dù lớn lên dễ nhìn bao nhiêu ăn mặc dụ hoặc bao nhiêu cũng không có tác dụng đâu!
Không có biện pháp, ai biểu ông đây mị lực lớn làm chi ╮[╯_╰]╭. Xem xem, thân ái Cao Dật Phi của hắn lần này ngay cả gặp cô ta cũng không muốn ~!
Long Trấn Hùng đắm chìm bên trong sự tự hào về mị lực của bản thân hoàn toàn quên mất Cao Dật Phi vốn không rảnh, chứ không phải cố ý không gặp vợ cũ.
Mà Bàng Lỵ Lỵ lúc thấy Long Trấn Hùng, lại càng kinh ngạc chào hỏi:”Long tiên sinh, buổi sáng tốt lành, anh cũng đến đây sao.” Lại nhìn chung quanh, hỏi:”Xin hỏi Dật Phi đâu rồi?” Tối hôm qua cô nhắn tin, có thể cùng cô đưa con ra ngoài chơi không, Cao Dật Phi rõ ràng còn trả lời lại “Ok”, sao bây giờ không thấy y?
Long Trấn Hùng đắm chìm trong cái do mị lực quá lớn mà tự hào vô cùng liếc mắt nhìn cô, khinh thường trả lời:”Anh ấy đột nhiên có việc, cho nên tôi mang Tiểu Tri Hành đến chơi.” Lắc lắc tay Tiểu Tri Hành:”Tiểu Tri Hành, đây là Bàng a di.”
Tiểu Tri Hành nhu nhuận nói:”Nga, Bàng a di hảo.”
Một câu Bàng a di, trực tiếp đâm vào tim Bàng Lỵ Lỵ, rõ rành là con mình sinh ra, vốn là mẫu tử máu mủ tình thâm, lại dưới sự giới thiệu của người khác gọi mình hai tiếng a di. Ai bảo do lúc trước cô bỏ đi làm chi? Quả đắng hôm nay cũng chính cô phải chịu.
Cũng muốn sau này bổi thường con trai thật tốt, để cho nó có thể nhận ra người mẹ này.
Vì thế Bàng Lỵ Lỵ chủ động nói:”Chúng ta vào đây chơi đi, tôi cũng đã mua vé vào cửa cho cả ba người chúng ta rồi.”
Long Trấn Hùng cực kỳ bất ngờ hỏi:”Dật Phi không nói với cô sao? Chúng tôi có vé vào cửa cả năm rồi! Tại sao lại lãng phí mua thêm làm gì? Cô tự mua cho mình là được rồi.”
Tiểu Tri Hành thích đến công viên hải dương chơi, mà nơi này lại quá lớn, không chơi hết một lần được, vì thế Long Trấn Hùng tài đại khí thô vì ba người bọn họ mua vé cả năm, muốn đến đây lúc nào cũng được.
Bàng Lỵ Lỵ vốn định nhân cơ hội này lấy lòng bọn họ, không nghĩ được lại thành dạng này, nhất thời xấu hổ vô cùng. Nhưng cô không nghĩ tới kế tiếp lại càng nhiều chuyện xấu hổ.
Không tưởng được chỉ mới cùng con trai tách ra hai năm, đã có nhiều sự xa cách như vậy.
Kế tiếp Bàng Kỵ Lỵ tiếp tục ra sức lấy lòng bọn họ, bày ra các loại kỹ năng hống con nít: Cho ăn, kể chuyện, đùa giỡn vân vân. Nhưng là sự chú ý của Tiểu Tri Hành dành cho Bàng Lỵ Lỵ rất thấp, ngẫu nhiên nghe một hai câu, liền bị đủ loại sinh vật biển bán manh hấp dẫn ~! Tỷ như nói đám sứa khổng lồ kia thật nhiều, nheo mắt nhoẻn miệng cười, nhìn thấy cái gì lạ liền quấn lấy Long Trấn Hùng hỏi tên, đặc tính của chúng nó.
Bàng Lỵ Lỵ có điểm hối hận đã đề nghị đến công viên chơi, rõ ràng con trai cô là thích động vật chứ không thích cùng cô thân cận.
Bàng Lỵ Lỵ lại không nghĩ đến, kỳ thật, rất nhiều lúc thái độ của con nít được quyết định bởi thái độ của người lớn.
Tỷ như, lần đầu tiên Long Trấn Hùng đến sở thú chơi với Tiểu Tri Hành, Cao Dật Phi đã nghiêm túc giới thiệu Long Trấn Hùng với Tiểu Tri Hành, để Tiểu Tri Hành chăm sóc hắn, giao trách nhiệm cao cả cho Tiểu Tri Hành, phải nhớ đem Long Trấn Hùng mang về cấp ba ba.
Mà bây giờ, Long Trấn Hùng đã thành công đánh vào sinh hoạt của cha con Cao Dật Phi, Tiểu Tri Hành cũng xem Long Trấn Hùng như người thân vậy, thừa nhận Long Trấn Hùng là cha nuôi. Thấy Long Trấn Hùng thái độ khinh thường lãnh đạm không thèm nhìn Bàng Lỵ Lỵ, Tiểu Tri Hành chỉ biết kỳ quái: A di này lúc trước chưa từng thấy qua nha, tự dưng lại cùng chúng ta đi chơi chứ? Cho nên thái độ đối với Bàng Lỵ Lỵ sẽ không quá quan tâm.
Long Trấn Hùng không chỉ giữ thái độ lãnh đạm mọi lúc mọi nơi, mà mỗi lần Bàng Lỵ Lỵ muốn tiếp cận Tiểu Tru Hành, hắn liền chen vào dẫn dắt Tiểu Tri Hành rời đi lực chú ý trên người cô ta! Tóm lại, Long Trấn Hùng dùng thái độ giống như đề phòng cướp để đề phòng Bàng Lỵ Lỵ tiếp cận Tiểu Tri Hành.
Bàng Lỵ Lỵ vốn tưởng, lúc vui chơi nếu Tiểu Tri Hành không để ý đến cô vậy thì lúc bọn họ nghỉ ngơi cô có thể bày tỏ tình cảm chăm sóc nó. Nhưng là! Ngay cả lúc bọn họ nghỉ ngơi cô cũng không có được chăm sóc Tri Hành, bị Long Trấn Hùng cướp hết một mình ôm lấy mọi việc! Cô không mang theo mũ, kính đen, khăn, quần áo dự bị cho Tiểu Tri Hành; Tiểu Tri Hành thích ăn cái gì cô cũng không biết, mua đồ uống lại bị nói là ăn cơm nóng không nên uống đồ lạnh; Ngay cả lúc đi WC, cũng là Long Trấn Hùng mang Tiểu Tri Hành vào toa lét nam; Tiểu Tri Hành mệt mỏi nằm trên lưng Long Trấn Hùng, cô muốn ôm một cái, lại vì không đủ sức, không thể ôm đi lâu được. Hai năm thời gian, thật sự bõ lỡ quá nhiều. Rõ ràng cảm nhận được sự xa lạ của Tri Hành đối với mình, Bàng Lỵ Lỵ cho dù có sức chịu đựng lớn như nào đi nữa, cũng không tránh khỏi nổi giận. Cô biết Long Trấn Hùng có địch ý với mình, cũng không biết đây là địch ý đề phòng vợ cũ, hay là vì lúc trước cô vô trách nhiệm, nói chung Long Trấn Hùng chính là có thành kiến với cô.
Nếu như lần này là cùng Cao Dật Phi chăm sóc Tiểu Tri Hành, Bàng Lỵ Lỵ tuyệt sẽ không xấu hổ như vậy, nhưng sự thật thường chính là không vừa lòng người như thế.
Long Trấn Hùng lại cảm thấy, bản thân thật đúng là mị lực quá lớn, không có biện pháp, Cao Dật Phi vì hắn mà đổi tính hướng, Tiểu Tri Hành cũng thích chơi với hắn mà không cần Bàng Lỵ Lỵ ~
Cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng, Long Trấn Hùng nắm thế chủ động, Bàng Lỵ Lỵ lại đoán không ra quan hệ giữa Long Trấn Hùng và Cao Dật Phi, còn nghĩ Long Trấn Hùng chỉ là cha nuôi Tiểu Tri Hành nên phải kính trọng hắn. Bằng không, Bàng Lỵ Lỵ khẳng định có thể giở ra thủ đoạn đối phó tiểu tam.
Bàng Lỵ Lỵ nghĩ đến đây, thừa dịp Tiểu Tri Hành vào khu vui chơi trẻ em chơi, tìm cơ hội bắt đầu quanh co hỏi thăm chuyện ‘Tiểu tam’ từ Long Trấn Hùng, nói bản thân thực lo lắng người yêu hiện tại của Cao Dật Phi đối xử không tốt với Tiểu Tri Hành, hy vọng Long Trấn Hùng có thể giúp đỡ một chút vân vân.
Bàng Lỵ Lỵ vốn muốn tìm hiểu tình huống hiện tại, đáng tiếng cô chọn lầm đối tượng rồi ~
Lần này Long Trấn Hùng không có không để ý cô nữa, mà là biểu thị công khai chủ quyền, nói với Bàng Lỵ Lỵ:”Bọn họ ân ái vô cùng ~! Dật Phi thương người đó yêu người đó muốn chết. Lúc trước nghe đâu còn tính về gặp hai vị gia trưởng, chính thức vào cửa nhà. Tôi nói cô nghe, người yêu hiện tại của Cao Dật Phi rất tốt, tính cách vừa ôn nhu lại biết châm sóc, đôi với Tiểu Tri Hành hay Cao Dật Phi đều rất tốt, Tiểu Tri Hành rất thích người đó! Cho nên cô hãy yên tâm đi.”
Long Trấn Hùng tự mình khen mình thế này, cũng có điểm thẹn thùng, nhớ tới mỗi đêm thân mật, lại tiếp tục thẹn thùng, thật sự là phải nghẹn cười đến mức khó chịu nga!