"Haha. Đã 1 rưỡi hơn rồi. Shinigami (tử thần) sẽ ko xuất hiện đâu."
"Haha phải rồi. Cứ đi đêm thoải mái."
Kịch. 4 chiếc ô tô đen bóng mui trần dừng lại ngay trước mặt bọn này. Họ đeo 1 chiếc mặt nạ, cả người tỏa ra khí chất lạnh thấu xương.Cạch. 4 người con trai bước xuống xe, tay cầm vũ khí. Gương mặt bị che đi bởi 1 chiếc mặt nạ có lông vũ màu đen tuyền.
Phải. Đêm nay là 1 đêm ko trăng, ko sao. Đêm nay là đêm đầu tiên Tứ Đại Diêm Vương xuất hiện trên thế giới, bóng tối hoàn toàn nuốt trọn mặt trăng.
"Ê. Định giả dạng thần chết đó hả mấy cu?" 1 tên trong số đó cười nói.
"Giải quyết thế nào đây?" giọng nói lạnh nhạt phát ra từ 1 chàng trai cao mét 80, tay phải cầm 1 cuộn dây thừng đỏ.
"Bọn vô tích sự này..... xử hết đi. Ko cần lôi thôi."
"Ê hê hê. Định giở trò......." tên đó chưa kịp nói xong đã bị 1 cây roi sắt gắn móc nhọn rạch ngang người. Hắn gục xuống, lăn ra đất, mắt mở to vô hồn.
"Hả. Mới thế đã chết rồi sao?" chàng trai tay cầm côn giọng nghi ngờ.
"M đóng kịch giỏi quá rồi đó." Kin tay cầm hờ 1 cây gậy dài mảnh.
"Vô dụng"
"Ko. Hắn chết rồi. Vũ khí của bọn này là hàng tối tân nhất. Mặc dù nhìn nó có vẻ bình thường" 1 cô gái nói.
"Nghe cho kĩ đây. 4 người đứng trước mặt bọn ngươi xưng vương đêm nay là đại diện của vị thần phía đông- Thanh Long" cô nàng đeo mặt nạ hình bước tóc ngắn ngang vai ép cụp nói to. Mấy thằng còn lại nghe thế sợ chạy mất dép.
"4 người đó được mệnh danh là Tứ Đại Diêm Vương." 1 giọng nữ khác vang lên trong đêm tối.
"Người mang trong tay côn nhị khúc mật danh là Bạch hổ."
"1 người dùng dây thừng đỏ có tên là Thanh Long."
"Huyền Vũ là người mang trong mình cây gậy đôi."
"Cuối cùng là người cầm roi sắt có biệt hiệu Chu Tước"
Tạch. Sau khi mấy đứa bọn nó kết thúc màn giới thiệu thì nó bấm cái gì đó rồi ném về phía anh trai nó. Anh Yuhan mở cái máy Laptop ra nối dây cắm luôn cái máy ghi âm.
"Gì vậy?!" Hắn nhăn nhó nhìn đăm đăm.
"Load lên mạng cho toàn thế giới biết" Minzi nhai nhai kẹo cao su.
"Tại sao?"
"Thông minh thì nghĩ xem.
"Lên xe. Đi tiếp"
Họ tiếp tục đi tới 1 quán bar lớn. Hai thằng mặc áo đen, trông đô con mặt hất lên nhìn bọn nó.
"Bỏ mặt nạ, vũ khí xuống. ĐI tay ko vào."
"Đây là địa bàn cảu bang Evil. Bọn mày muốn vào thì phải tuân theo quy định."
"Ko nói nhiều. Bọn ta tới để khiêu chiến. "
"Khiêu chiến?! Haha. Chỉ với từng nay người,"
"Để t vào thông báo dù sao chúng nó cũng đặc biệt.
Trước cửa quán bar
"Đứa nào ngông cuồng đi thách thức t thế này?" 1 thằng vênh váo, mặt dày như cái chảo đi ra quát.
"Bao nhiêu người." Win lạnh lùng vang lên.
"Hiện giờ chỉ có 160 thằng thôi. Cố tiếp nhá"
"Chỉ có thế thôi?! Tự sử đi" Sine nói huỵch tẹt.
"Thứ lỗi nhá..... mấy em hót rác" Kai vung cây côn lên quăng vào người đối thủ gây thương tích lớn.
Kin rút gậy ra làm 2 thanh kiếm chuôi dài... chém vào điểm yếu của chúng. Kan quật những đòn roi nhọn hoắt vào chúng ko thương tiếc. Còn hắn chẳng biết nên làm gì với sợi dây ngắn cũn này. Đứng ngơ ngác 1 lúc thấy thằng cầm đầu đang ngoác mồm ra cười mình. Hắn tức quá, vòng sợi dây thành vòng trong quăng về phía hắn.
Có điều khác thường là hắn ở rất xa nhưng sợi dây thừng đó.... ngoắc qua cổ hắn. Ken hiểu ra rằng ngán để giảm độ vướng còn co dãn tùy theo ý của chủ nhân. Ken cười nghịch ngợm, kéo dây ra phía sau mình....... lôi luôn tên đó theo.
"Biết cách sử dụng vũ khí là đã khó. Nhưng đánh thức đợc sức mạnh đã ngủ quên của nó và làm chủ của nó còn khó hơn" Kami nhếch môi chăm chú nhìn người con trai trong tay cầm dây thừng đỏ- sợi dây có tên Lá Phong.
Khoảng 15' sau,4 chàng trai có cái tên Diêm Vương vẫn đứng vững với quần áo và vũ khí bê bết máu tùm lum. Trong khi đó, hơn trăm tên nằm la liệt dưới nền đấtlạnh chỉ trực chờ thần chết tới gọi hồn chúng đi.
"Tới đây thôi. Đi về".
4 cái xe hơi mới toanh vừa quay đầu thì 1 thằng nằm dưới đất nhổm dậy nhìn số xe nhưng tuyệt nhiên ko có, nó đã bị che bởi 1 thứ gì đó.
"Bọn anh là thành viên của tổ chức K. Nếu đã là bang chủ bang Angel thì sao các em ko đi cùng con đường vs bọn anh"Tại bãi đất hoang gần quán bar
"Tại sao à? Mấy người đủ sức thắng đc tụi này ko đã" Mizin thách thức.
"Hoặc ít ra bọn m cũng nên biết đối thủ của bọn m là ai chứ nhỉ." Sari cười nửa miệng, cái nhìn lạnh lẽo.
"Ồ. Vậy các em là ai""Chà. Anh bắt đầu tò mò rồi đấy."
"Anh sao nỡ hạ thủ với các em xinh đẹp chứ"
"Biết bọn t là ai thì m khó sống đấy." Karin
"Nói đi, ko sao. Thích j thì bọn anh chiều."
Bọn nó nhìn nhau, rút các loại vũ khí ra. Là thứ vũ khí mà bọn nó cưng nhất. Và đây, dưới ánh trăng và đèn, lấp lánh trong thứ vũ khí của bọn nó là viên kim cương to mang màu đỏ. Biểu tượng cho 'Mặt Trăng máu'. Đó chính la f trong số những điểm đặc biệt của Tứ Đại Nữ Vương để nhận diện được trong bóng tối.
"Cái.....cái....cái j"
"Ko thể nào"
"Là đồ giả. Đồ giả phải ko"
"Ê. Con nhỏ kia ko có chắc nó là đứa yêu s nhất." tên chỉ vào nó và chạy về phía nó. con kia ko quan tâm. Và trong khi đó thì nó đang ngồi vắt vẻo trên ko, mắt nhắm nghiền, tai đeo MP.
Nghe tiếng động, nó mở mắt ra, tay rút kenzama ở thắt lưng.
Xẹt..."Hự". Trong khi tên kia định kéo nó xuống, tay cầm dao. Kiểu định biến nó thành con tin. Nhanh như chớp, thanh kiếm đâm thẳng vào bụng tên đó, rồi sau đó nó rút ra chém đứt đầu tên đó. Thậm chí hắn còn chưa biết hắn chết vì lí do gì.
Giữa chuôi kiếm của nó lóe lên ' mặt trăng máu' làm người ta ko khỏi chú ý.
"B...bá..u.....báu vật ở trong bảo kiếm. Nó là người mạnh nhất P.A.D.J"
Chúng còn chưa kịp quyết định chạy hay đánh thì đã tắt thở bơi rnhuwxng đòn đánh nhanh và gọn của người còn lại.
Nhờ mấy cái xác nằm bất động ở đó mà chúng nó tìm đc căn cứ bí mật cách nhanh chóng.
ngày ăn chơi, quậy phá chúng nó đi vào việc chính. Tại địa bàn của K
"Lớn phết nhỉ. Tên này cũng giàu đấy"
"Chà. Ko có ai nhỉ. Điều này ko bt tí nào."
Klich. Nó hơi giật mình, tay rút khẩu súng ở thắt lưng ra. Viên đạn từ khẩu súng bạc của nó bắn ra.
Bịch. thứ gì đó rơi. Đừng lạ vì sao nó lại dùng súng trong khi Sari mới là người có thói quen dùng súng. Nó là người nhanh và nhạy cảm nhất. Nhất là khi ở trong bóng tối và .........tiếng súng ở rất xa.
"Súng tự động" Karin nhặt vật đó lên, rọi đền pin "Ko có người"
"Hàng độc à. Chưa có loại này mà" Sari săm soi
Nó ko bận tâm vì ở bên cạnh nó là bức tường rất lạnh, nhiệt độ cực thấp. Và điều đặc biệt hơn là tay nó sờ vào vết hơi lõm, hình chữ nhật dài, có khắc kí hiệu gì đó.
Nó vội cướp lấy đèn pin từ tay Karin soi vào tường. Đúng là có kí tự đc khắc ấn vào tường. Và đó la chữ tượng hình có nghĩa là Shinigami !!! Nói cách khác là 'Thần Chết'
"Mizin, đưa đây" nó cất giọng nhẹ
"Cái j. À. Cái này hả" cô bé ngây thơ lấy ra tấm thẻ đen hình chữ nhật dài đưa cho nó.
Thứ này lấy từ mấy tên kia. Đứa nào cũng có cái. Quả nhiên ........có kí tự y hệt trên tường, khoảng cách cũng vừa chuẩn. Nó đặt lên. Trùng khít.... Nhưng ko có hiện tượng gì xảy ra cả. Nó ấn, đập ko tác dụng. Còn cách cuối cùng ....... nó xoay.
"Ê. Làm gì vậy. Nó là bức tường"
"Quay thật kìa"
Kẹt t ttt. cách cửa mở ra. Và cái dấu đó là ổ khóa. Vốn dĩ chẳng phải khắc vào tường gì cả. Nó là nam châm, chịu áp lực từ sắt, nó sẽ chuyển động căn phòng này. Có thể nó sẽ .............. dẫn thẳng đến tầng cao nhất.
Đi mãi mới thấy cách cửa. Trên cửa ko có tay mở. Nó đặt nhẹ bàn tay lên cửa, từ đso hiện ra bảng mã. Nó soi kĩ tấm thẻ, thấy con số nhỏ, mờ. Nó bấm thử.
"Hở. Gì vậy. Sinh nhật m mà."
Nó ngừng tay . Trợn mắt lên nhìn. Bản thân nó cũng chẳng biết con số mà nó thấy rồi ấn chẳng có gì đặc biệt. Tại sao lại ngắn thế nhỉ.
Cạch. Thế nhưng cánh cửa thật đã bật mở. Nó đẩy cửa ra. chàng trai trong đấy, mái tóc màu bạch kim quay mặt ra cửa sổ. Cả người anh ta tỏa ra tử khí chết người.
"Ai thế này, giết người của ta rồi còn bước qua cánh của mật thất này. Cho hỏi quý danh tên gì??!"
"Tứ Đại Nữ Vương- người của tổ chức P.A.D.J"
"Hừm. Bất ngờ đấy. Tới khiêu chiến ah. Nhanh thật đấy."
"Dương Âu Phàm" nó nhìn người con trai đó, bất giác gọi tên.
Chàng trai đó giật mình, quay người lại nhìn bọn nó. Ai cũng đeo mặt nạ kín bưng. Nhưng ánh mắt sắc lạnh màu xanh dương đó thì hắn ko lẫn vào đâu đc.
"Chà. Thánh Nữ đã nói vậy thì đúng là như vậy rồi."
"Đúng rồi. Xưa nay Thánh Nữ rất nhanh nhạy về giác quan và cả về trí nhớ nữa."
"Nếu đúng là Dương Âu Phàm thì bỏ vũ khí xuống và đi thôi."
Anh cười, bỏ cái mặt lạ xuống.
"Quả nhiên vẫn là lợi hại. Anh thật ko biết rằng mấy em lại là kẻ được tương truyền trong nhân gian."
"Vậy năm qua là anh biệt tích để học tất cả và bây giờ quay lại để lập ra tổ chức như thế này hay sao??!" Mizin nhăn nhó nói.
"Uk. Vì anh muốn giúp ích gì đó cho người con gái mà anh yêu"