"Giờ chơi thế nào?"- Thượng Quan Khương hỏi. Bình thường thì hắn cũng không hứng thù với mấy cái chuyện linh tinh này nhưng không hiểu sao lần này lại hứng thú.
"Hai ngươi một nhóm bọn ta một nhóm. Sau đó...."- Chưa nói xong, Hải Vân ở trên giường đã tỉnh dậy, kêu:
"Tuyết Tuyết cho tớ chơi với"
"Hả??? Vân Vân cậu tỉnh rồi à?"- Tuyết Tuyết lo lắng.
"Ờ..."- Vân Vân trả lời như không.
"Sao tự dưng lại đi uống?"- Huyết Tử hỏi. Nàng biết Vân Vân của nàng nhận ra được xuân dược mà.
"Máu nghiên cứu nổi dậy í mà"- Hải Vân cười xòa, gãi đầu. Nàng lỡ làm hai con bạn nàng lo lắng rồi.
"Cậu này"- Kiều Tuyết búng trán Hải Vân. Tỏ vẻ hờn dỗi.
"Xin lỗi mà...."- Hải Vân cười dễ thương.
Đằng sau, Thượng Quan Khương và Thượng Quan Phong mắt tròn mắt dẹt ngạc nhiên. Tam đệ bọn hắn đúng là có phúc mà không biết hưởng.
"Có chơi không?"- Huyết Tử hỏi
"Có có chứ"- Hải Vân
"Mà cho hỏi hai người này là ai?"- Hải Vân chỉ tay về phía bọn hắn.
"Nhị vương gia và đại vương gia. Thượng Quan Phong và Thượng Quan Khương"- Huyết Tử trả lời.
"Ta gọi hai người là Phong và Khương thôi nhé"- Hải Vân hỏi.
"Được"- Thượng Quan Phong trả lời. Hắn khá có hảo cảm với cô "em dâu tương lai" này. Hơn nữa hắn muốn cho Huyết Tử thấy mặt tốt của hắn.
"Chơi không?"- Thượng Quan Khương giục.
"Vậy chia thành 5 nhóm luôn nhá. Lần lượt từng người đặt câu hỏi. Chỉ có mười giây để trả lời. Ai trả lời nhanh nhất sẽ là người tiếp tực ra câu hỏi. Những người còn lại sẽ bị phạt 5 ly rượu. Nếu không ai trả lời được thì 4 người còn lại phạt 8 chén mỗi người. Ai say trước thua"- Kiều Tuyết giải thích.
"Thua thì sao?"- Thượng Quan Khương hỏi
"Bốn người thua phải đáp ứng người thắng bốn yêu cầu."
"ok chơi luôn"- Hải Vân nói
"ô kê?"- Thượng Quan Phong khó hiểu hỏi.
"À không có gì đâu chơi thôi"- Hải Vân cười gượng giải thích.
Vì các nàng có tửu lượng cao nên mới dám thách thức trò chơi này. Hơn nữa Kiều Tuyết vì muốn trả thù vụ Thượng Quan Khương dám cãi nàng nên nàng đã lén đổ một lượng chất gây say nặng do Hải Vân chế ra vào hai chai rượu để gần nhất bọn hắn vào rồi. Chắc chắn nàng sẽ thắng.
~o0o~
[3 tiếng sau, 5 giờ sáng]
Hải Vân và Huyết Tử đều đã gục. Nằm lăn lóc trên bàn. Bọn hắn thì vẫn tươi tỉnh. Thượng Quan Phong còn đỡ đầu Huyết Tử để nàng gục vào vai hắn. Kiều Tuyết cũng sắp không chịu được nữa rồi. Nàng đã ngà ngà say. Dưới đất, hơn mười chai rỗng rượu vứt lung tung, có chai còn vỡ ra. Nguyên là do năm chai rượu Thượng Quan Phong mang đến lúc đầu đã hết. Thượng Quan Phong đành đi lấy thêm mười chai nữa. Ai ngờ mới thêm được năm chai các nàng này đã gục gần hết. Đã thế Huyết Tử gục trông đáng yêu quá đi. Hắn cười cười trông rất gian manh lấy lý do gục xuống bàn sẽ mỏi mà làm cái gối cho Huyết Tử dựa vào. Sắp thắng lại còn có mỹ nhân ở bên hắn đúng là sướng quá mà. Hắn nhất định phải hạ gục hoàng huynh hắn để giây phút này trở thành giây phút đẹp nhất cuộc đời hắn mới được.
Kiều Tuyết thấy hai con bạn mình đã gục thì lo lắng gọi họ dậy. Nàng sắp thua rồi a. Nhưng mà hai con heo Hải Vân và Huyết Tử cứ ngủ say như chết ấy. Đã thế Huyết Tử còn gục lên vai đàn ông ngủ nữa. Trông thật ngứa mắt quá đi.
"Tử Tử!!! Mi mau dậy cho...."- Kiều Tuyết định bụng dùng vũ lực kêu Huyết Tử dậy thì lại nghe nàng nói mơ:
"Uy Phong! Ta giết ngươi"
Uy Phong...
Uy Phong...
Uy....Phong....
Hai cái chữ Uy Phong cứ liên tục hiện lên trong đầu nàng. Đã bao lâu nàng xa hắn rồi nhỉ? Mới có hai ngày thôi. Chỉ mới hai ngày thôi mà. Tại sao nàng như cứ ngỡ đã một tháng. Nàng tuy hận hắn nhưng cũng không thể không thừa nhận rằng nàng ngày càng yêu hắn. Yêu hắn nhiều hơn nàng tưởng.
"Vân Vân cậu....VÂN!!!!!!!"- Thấy Hải Vân đang chống một tay lên bàn, ngồi bệt xuống đất, Huyết Tử và Kiều Tuyết chạy đến lo lắng.
"Vân Vân cậu làm sao vậy?"- Kiều Tuyết chạy lại lay người Hải Vân. Hải Vân ngước ánh mắt mơ hồ lên nhìn nàng, đầu óc quay cuồng.
"Tớ....nóng"- Hải Vân nói một cách khó nhọc.
"Cậu ấy làm sao vậy Tử Tử?"
"Tớ không biết"
Bỗng Thượng Quan Phong đi tới nhấc tay Hải Vân lên bắt mạch. Hắn nói:
"Cô ta chúng xuân dược rồi"
"Xuân dược?"- Kiều Tuyết cùng Huyết Tử tròn mắt ngạc nhiên. Xuân dược sao?
"Phải. Ta vẫn chưa hiểu. Cô ta chỉ uống phải một lượng xuân dược nhỏ nằm trong rượu giao bôi thôi mà. Sao lại có tác dụng mạnh đến như vậy được?"
"À....điều này....tại Vân Vân dị ứng với mấy thuốc này. Mà sao giải được bây giờ?"
Thượng Quan Khương lôi từ trong tay áo ra một bình thuốc giải nhỏ chỉ bằng hai ngón tay cộng lại. Đua cho Kiều Tuyết, hắn nói:
"Cho cô ta uống đi"
Kiều Tuyết cầm lấy lọ thuốc giải, cho Hải Vân uống. Lập tức Hải Vân không còn nóng nữa. Nàng xụi lơ.
"Huynh nha....đào hoa đến mức lúc nào cũng thủ sẵn thuốc giải xuân dược trong người là sao?"- Thượng Quan Phong nói kháy.
"Đệ im đi"- Thượng Quan Khườn lườn lại.
Kiều Tuyết quay lưng về phía Thượng Quan Khương không nói không rằng. Nàng rất muốn cảm ơn hắn một tiếng nhưng mà lòng tự trọng của nàng cùng thói kiêu ngạo lại không cho phép. Cho dù thế nào thì con trai vẫn là con trai mà thôi. Giang sơn dễ đổi bản tính khó rời. Dù gì cũng không phải hạng tốt đẹp gì. Huyết Tử biết điều đó nên nói:
"Phong! Đại vương gia! Cảm ơn"
"Sao ngươi biết ta là đại vương gia?"- Thượng Quan Khương khó hiểu hỏi. Hắn có nói cho nàng biết hắn là đại vương gia sao?
"Dựa theo thứ bậc"- Kiều Tuyết thay nàng trả lời.
"Thứ bậc?"- Thượng Quan Khương lại thắc mắc.
"Không hiểu sao ngươi lại là đại vương gia được nữa. Ngươi là đần thật hay giả đần vậy? Tân lang hôm nay là tam vương gia. Mà tân lang lại gọi các ngươi là sư huynh thì các ngươi sẽ phải là đại vương gia, nhị vương gia hoặc hoàng thượng rồi. Mà hoàng thượng thì phải giữ thể diện. Ít nhất là phải lịch sự và thông minh hơn các ngươi. Mà Thượng Quan Phong gọi ngươu là huynh thì dĩ nhiên ngươi phải là đại vương gia chứ sao"
"Xin hỏi quý danh vị đại vương gia đây"- Huyết Tử lịch sự. Nàng tốt nhất không nên cư xử như Kiều Tuyết a. Mất đầu như chơi ấy. Từ lúc nàng biết bọn hắn là người hoàng tộc thì nàng đã không còn được tự nhiên mà chửi mắng nữa rồi.
"Ta là Thượng Quan Khương"
Kiều Tuyết ngồi xuống ghế ở phòng tân hôn, nâng chai rượu giao bôi lên nói:
"Vậy ta thỉnh nhị vương gia và tam vương gia chơi một trò chơi"
Nàng định uống thì ngay lập tức Thượng Quan Khương đánh văng chai rượu.
"Chơi thì được nhưng rượu này không được uống"
"Ể....Sao vậy????"- Kiều Tuyết chán nản hỏi.
"Rượu giao bôi nàng uống rồi lấy ai?"- Hắn tự tiếu phi tiếu.
"Không rượu sao chơi?"- Mặt Kiều Tuyết chảy dài ra. Đầy vẻ thất vọng.
"Ta đi lấy cho"- Thượng Quan Phong xung phong.
"Ngươi là nhị vương gia mà. Sao không sai người đi lấy tự lấy chi cho khổ vậy?"- Kiều Tuyết chỉ chỉ.
"Chúng ta chiếm phòng tân hôn của người ta làm chỗ chơi chưa đủ sao mà cậu còn muốn cả làng cả nước biết nữa"- Huyết Tử nhăn mặt.
Tầm một khắc sau, Thượng Quan Phong quay lại, tay ôm năm chai rượu.
"Lấy nhiều vậy? Chắc gì họ đã uống được."- Thượng Quan Khương chỉ tay về phía Huyết Tử và Kiều Tuyết.
Thượng Quan Phong cùng Kiều Tuyết và Huyết Tử cười nhẹ. Nhầm to!!!!