Ra là vậy. Huyết Tử là muốn xem trò vui.
Cạch
Cửa phòng lại được mở ra. Lần này không phải ba nữ tử nữa mà là hai nam nhân. Một người vận Thanh y giản dị đầy khí chất. Một người vận Lam y tao nhã.
Thấy hai nam nhân đó bước vào, bỗng ả Thanh Thanh ngồi rụp xuống, nức nở. Vừa khóc vừa nói:
"Tham kiến Nhị vương gia, tam vương gia. Thứ lỗi vì đã để hai người nhìn thấy thần thiếp trong hoàn cảnh này.
"Thanh nhi! Nàng sao vậy?"- Tam vương gia Thượng Quan Hàn Kì hỏi trong khi Thượng Quan Phong còn đang chú mục tới Huyết Tử mặt xị ra khi nhìn thấy cảnh này cùng với hai cái má rát đỏ của Kiều Tuyết cùng Hải Vân. Hắn đã hiểu chuyện gì vừa diễn ra rồi. Thượng Quan Phong tới bên Huyết Tử, định hỏi gì đó thì lại bị Huyết Tử nhéo một phát đau điếng vào lưng. Hắn thật mất hình tượng trước vị nữ nhân này. (T-T)
Huyết Tử là đề nghị hắn giúp. Khi hắn còn ngơ ngác chưa hiểu vì sao mình bị vậy thì Huyết Tử đã vùi đầu vào ngực hắn, nũng nịu. Nàng biết hắn sẽ giúp nàng. Nàng linh cảm vậy.
"Phong Phong!!! Ngài xem. Ta cùng bạn ta bị ăn hiếp nè"
Giọng nàng làm hắn sởn gai ốc. Hoàn Thanh Thanh cùng Thượng Quan Khương giật mình quay đầu lại.
"Dám gọi thẳng tên nhị vương gia và động vào người ngài ấy nữa sao?"- Hoàn Thanh Thanh cười thầm trong lòng, cất giọng.
Thượng Quan Phong không nói gì.
"Sao nhị huynh lại nhân từ đột suất vậy nhỉ?"- Thượng Quan Phong ngạc nhiên.
"Phong Phoooooonnnnnngggggg!!! Ả bắt nạt ta"- Huyết Tử kéo dài giọng. Nàng hơi bực rồi nha. Sao cái tên mà nàng nghĩ là bạn tốt lại chẳng phản ứng gì thế này? Bộ hắn không hiểu nàng đang muốn gì sao? Nhưng mà hắn là nhị vương gia đó. Đừng nói với nàng nhị vương gia của cái Quan quốc rộng lớn này lại là một phế vật sao?
"Ngươi làm gì bọn họ?"- Thượng Quan Phong trầm giọng. Hắn tưởng nàng bị thật. Trong khi đó, Huyết Tử cùng Kiều Tuyết như mở cờ trong bụng. Thầm khen hắn diễn khéo.
"Thần....thần......"- ả ta sợ hãi. Ai mà không biết nhị vương gia tàn nhẫn như thế nào chứ? Nãy thấy vương gia hiền từ như vậy mà sao giờ thành ra đáng sợ như thế này?
"Nàng lui ra đi"- Thượng Quan Hàn Kì ra lệnh khi thấy không khí đột nhiên căng thẳng. Và tất nhiên là ả Thanh Thanh ngoan ngoãn lui ra rồi. Ả ta nào dám ở lại thêm phút giây nào nữa chứ.
"Hừ...ngươi phá hỏng chuyện tốt của bọn ta đấy Tam Vương Gia"- Kiều Tuyết cất tiếng.
"Xì..."- Huyết Tử cũng thở dài và buông Thượng Quan Phong ra. Hắn khó hiểu hỏi:
"Chuyện tốt?"
"Chỉ là diễn kịch thôi"
"Vậyà nàng làm ta lo quá"- Thượng Quan Phong trở về như bình thường, cười nhẹ.
"Ngươi cả tin quá đấy Phong. Bà già đó đâu bị lừa dễ vậy"- Kiều Tuyết nói móc.
"Tuyết!!!"
"Hì... lỡ miệng nói ra sự thật mất rồi"
"Cậu..."
"Khoan đã vậy là các người cố tình đệ nhị huynh tức giận với Thanh nhi?"- Thượng Quan Hàn Kì chen ngang. Tuy hắn không mấy quan tâm đến sườn phi của hắn nhưng mà làm vậy giống như động vào lòng tự trọng cao ngút trời của một bậc đế vương.
"Không"
"Đây"- Thượng Quan Phong chỉ tay vào Hải Vân.
Hắn bất ngờ. Đó là tân nương của hắn sao? Nử tử có khí chất hơi cao ngạo với lượng khí rất lớn. Đó thật là tân nương của hắn sao?
"Nàng là nương tử...."- Hắn quay sang Hải Vân, định hỏi nàng thì nàng chen ngang:
"Tử Tử! Tuyết Tuyết! Phong! Khương! Chơi tiếp đi"-Hải Vân nói. Nàng muốn bơ hắn. Cho hắn nếm mùi tức giận.
"Ơ ờ"- Kiều Tuyết
Huyết Tử dường như hiểu ý nàng, cũng nói:
"Tiếp nào. Ta chưa thua đâu"
...
...
Có lẽ hôm nay là ngày tuyệt vời nhất của họ kể từ khi họ đến được nơi này. Lần đầu tiên những nụ cười thực sự hiện trên môi họ. Không còn là nụ cười nhếch mép khinh khỉnh như mọi khi. Không còn là nụ cười giả tạo cố kìm nén những giọt nước mắt trong tim. Không phải nụ cười giả tạo được nặn ra để che mắt mọi người. Mà đó là nụ cười đến từ chính họ, đến từ bản chất thật trong tâm hồn họ. Những nụ cười ấy thật đẹp, nhưng liệu có thể duy trì được bao lâu, khi mà....mọi chuyện chỉ mới là sự khởi đầu?
~oo~
Từ khi chuyển về Vương phủ, mọi chuyện đối với các nàng trở nên thật buồn chán. Mọi thứ bị chèn ép trong khuôn khổ. Các nàng cả ngày chỉ loanh quoanh trong vương phủ. Thật là chán đến tận cổ rồi. Tên Tam Vương gia thì đi đâu không biết. Thượng Quan Khương suốt ngày bận việc triều chính. Phong thì thỉnh thoảng cũng lui tới chơi. Các nàng cũng nhiều lần xin hắn cho ra ngoài. Nhưng tất cả những gì mà các nàng nhận được là cái lắc đầu. Hôm nay là ngày thứ hai kể từ lúc các nàng tới vương phủ. Có lẽ các "tắc kè hoa" sẽ ghé thăm ngay hôm nay.
Cạch
Một nữ nhi bước vào phòng của bọn hắn. Không gõ cửa. Thật là thiếu phép tắc. Theo sau ả ta là hai nô tì trông có vẻ cũng rất xấc xược. Ả ta hiên ngang đi vào, mặt hất ngược lên trời. Huyết Tử không thèm để ý, tao nhã nâng chén trà lên miệng nhấp một ngụm, nàng nói:
"Cô nương đây có..."
Nàng chưa nói hết, ả ta đã cắt ngang bằng giọng điệu chanh chua cao ngạo:
"Ta là Sườn Phi của Tam vương gia Hoàn Thanh Thanh. Là người được Tam Vương gia sủng ái nhất. Không phải cái loại vương phi thất sủng như ngươi đâu nên khôn hồn thì biết điều đi"
Hải Vân ngồi im quan sát, chả vờ rụt dè yếu đuối. Huyết Tử cũng vậy. Kiều Tuyết thì tặc lưỡi thương cảm. Có vậy thôi mà cũng khoe khoang nữa. Chẳng khác gì tự nhận mình đi lên bằng cửa hậu. Nữ nhân ngu ngốc!!!
Thấy không ai nói gì, tưởng mình đã thắng thế, ả ta ra lệnh cho hai nô tì đang đứng cạnh mình:
"Cạy miệng bắt chúng nó nói cho ta."
Bọn nô tì này có đôi chút sợ hãi. Tuy nhiên khi nghe thấy chủ tử mình bảo Tam Vương Phi thất sủng thì mạnh dạn xông lên. Hoàng cung có một quy luật mà bắt buộc các nữ nhi phải tuân theo. Đấu Tranh Dành Quyền Sủng Ái!!! Nghĩa là phải loại bỏ tất cả những kẻ ngáng chân mình bất chấp thủ đoạn. Mà ví dụ về nhân vật điển hình ở Vương phủ này là Sườn phi Hoàn Thanh Thanh.
Một ả nô tì đi đến định tát Hải Vân một phát. Nàng nhanh chóng đưa tay ra chặn lại. Nhưng ngay khi định đưa tay ra thì đã bị Huyết Tử chặn lại. Nàng chịu chọn vẹn một cái tát đau điếng, đỏ cả một bên má. Hải Vân cùng Kiều Tuyết vô cùng ngạc nhiên. Một ả nô tì khác lại đi về phía Kiều Tuyết khi nàng còn mải suy nghĩ về hành động mà Huyết Tử vừa làm.
CHÁT
Âm thanh chói tai lần nữa lại vang lên. Kiều Tuyết cảm thấy má mình hơi rát. Mặt nàng lật sang một bên. Và cũng vì cú lật đó, nàng nhận ra một điều. Thì ra là vậy. Huyết Tử là muốn xem trò vui.
~oo~
Akame yêu cầu bạn nào bê truyện của Akame đi đâu thì ghi rõ tên tác giả là Akame Hell cho mình. Mình thấy có bạn bê truyện mình đi linh tinh mà không ghi rõ tên mình mà ghi tên một người khác vào. Mình yêu cầu chấm dứt nhé. Mình nếu biết còn có thêm trang web nào như vậy mình sẽ không full hay ra chương mới nhanh đâu.