-Bọn khốn! Ta...-Chưa kịp nói hết câu, một âm thanh lạnh lùng đã cắt ngang.
-Đặt cô gái xuống và cút đi!- Vâng, vâng, âm thanh này phát ra từ cái người mà từ nãy đến giờ vẫn đơ như bức tượng, không ai khác ngoài Thượng Quan Khương.
Tên to con rút cái đặc trưng của mình ra khỏi cô gái. Bị làm phiền khi cao hứng, hắn trở nên rất bực mình. Quay sang Kiều Tuyết và Thượng Quan Khương, hắn nói:
-Bọn chó! Tao sẽ xử...-Chưa kịp nói hết câu, đầu hắn đã lìa ra khỏi cổ, ngay đằng sau nơi mà hắn ngã xuống, bóng dáng Thượng Quan Khương ung dung tự tại đóng cây quạt của mình lại. Trên đầu cây quạt là một miếng sắt nhỏ và nhọn, vẫn còn dính máu tươi.
"Nhanh quá!" Đó là ý nghĩ duy nhất hiện lên trong đầu Kiều Tuyết lúc này. Tốc độ ấy, nàng còn không thể nhìn ra, hắn đã làm cách nào vậy? Tốc độ quá kinh khủng. Khoan, hình như huyền khí của hắn là...không gian....mà nhỉ?
Tên to con còn lại thấy đồng bọn mình chết không kịp ngáp như thế nên đâm ra rất sợ hãi. Hắn thả cô gái xuống, để mặc cô ngã sõng soài, quay chân chạy mất.
Tất nhiên, dù hắn có chạy cũng chẳng thể nào thoát nổi lưỡi hái tử thần. Kiều Tuyết vận nội công bay lên trên cao, đáp xuống ngay giữa đầu hắn. Hắn đương nhiên là ngã xuống, và đương nhiên cái tư thế ngã của hắn cũng làm người ta cảm thấy lo sợ. Kiều Tuyết đang đè một chân lên đầu hắn, dùng lực giẫm thật mạnh xuống.
Đừng trách Kiều Tuyết nàng dã man mà có trách thì phải trách tại sao tên Thượng Quan kia lại dành hết phần của nàng. Chỉ còn đúng một tên để xả hận, nàng đương nhiên mạnh tay hơn.
Thượng Quan Khương tiến đến gần cô gái, đưa tay đỡ cô gái dậy, trang phục cô ta giờ xộc xệch, mồ hôi nhễ nhại. Thượng Quan Khương trố mắt. Cô gái này...quả không tệ....
Cô gái nhanh tay chỉnh đốn y phục, nhìn Thượng Quan Khương bằng ánh mắt biết ơn. Giữa khung cảnh anh hùng cứu mỹ nhân lãng mạn ấy, Kiều Tuyết giường như chỉ muốn ói. Gì chứ cái khung cảnh này...Uy Phong.
Nàng lại đột nhiên nhớ đến Uy Phong. Nói gì thì nói, Thượng Quan Khương khá giống Uy Phong.
Đang lúc trầm mặc thì..."CẠCH" Một mảnh gỗ rơi ra từ y phục của người đàn ông đang bị nàng dẫm lên đầu. Nàng cúi xuống, nhặt lên. Cái này là...lệnh bài.
Thượng Quan Khương cùng cô gái vừa bị hiếp dâm kia đang nồng nàn hương vị tình chàng ý thiếp thì bỗng có một giọng nói phũ phàng chen ngang:
-Này, Thượng Quan kia, ngươi nhìn cái này xem.- Kiều Tuyết dơ ra tấm lệnh bài. Thượng Quan Khương nhìn. Tấm lệnh bài này là của công tử con của quan tri huyện. Vậy cái tên nàng vừa giết, hắn là...
Thượng Quan Khương gật gật đầu, xem như đã hiểu ý. Tưởng rằng hắn sẽ đến cái phủ tri huyện làm một trận đại náo rồi đem tất cả tống vào nhà giam như trong các loại tiểu thuyết thì ai ngờ, hắn lại quay sang cô gái kia, dịu dàng hỏi thăm:
-Nhà nàng ở đâu? Ta sẽ đưa nàng về.- Thượng Quan Khương vừa nói xong, cô gái kia lần nữa lại đỏ mặt. Gì chứ đỏ mặt là chuyện đương nhiên. Được vị ân nhân vừa cứu mình, đã thế còn là một bậc anh tuấn lộng lẫy đẹp rạng ngời hỏi thăm, ai mà lại không thích có chứ.
Nhưng mà chẳng hiểu sao, khung cảnh lãng mạn ấy lọt vào mắt Kiều Tuyết thì nàng ta lại cảm thấy khó chịu vô cùng. Cái tên Thượng Quan Khương kia biến thanh Thượng Quan Hàn Kì hồi nào vậy? Bây giờ nàng mới biết hắn thích gái à nha. Cứ tưởng hắn là loại trong sáng không vương chút bụi nào chứ. Ai ngờ...chẹp....mà cái sở thích của hắn lại cũng rất lạ kì à nha. Xử nữ thì không thích, lại đi thích phụ nữ đã mất đi lần đầu. Triều đình có một người như vậy làm đại vương gia thì thật hổ thẹn nha.
-Thiếp...thiếp không có nhà.- Cô gái tỏ vẻ đáng thương.
Một lần nữa lại chẳng hiểu sao cái sự đáng thương kia lọt vào mắt Kiều Tuyết thì nàng lại thấy cô ta thật giả tạo. Nàng không tin cô ta không có nhà. Đợi đấy, nàng sẽ vạch trần bộ mặt giả dối của cô ta.
~~~CHUYÊN MỤC HỎI ĐÁP~~~
Câu hỏi: Trong chương này, cô gái bị hiếp được Thượng Quan Khương và Kiều Tuyết cứu đã nói rằng mình không có nhà. Theo các bạn đó là sai hay đúng?
Nhanh tay trả lời nào. Chỉ lấy một bạn thôi nha
~~~GIẢI THƯỞNG SẼ ĐƯỢC TRAO VÀO CHAP NÀO CÓ CÂU TRẢ LỜI~~~
~~~Câu trả lời và giải thưởng của
"Tinh" Trong chiếc túi bên thắt lưng Kiều Tuyết, một tiếng Tinh vang lên rõ to. Ấy ấy, có lẽ Thượng Quan Phong cùng Huyết Tử lại sốt ruột rồi. Cũng tại tên Thượng Quan Khương. Bà nó, làm trễ thời gian quá.
"Gì?"Kiều Tuyết lấy ra trong túi một ống nghe như cái ống nghe lần trước hồi ở trong địa bàn của phiến quân phản loạn, áp lên tai.
"..."
"Rồi. Tớ sẽ về ngay" Sau khi nghe Huyết Tử nói gì đó ở đầu dây bên kia, khuôn mặt Kiều Tuyết bỗng trở nên nghiêm trọng hơn. Nàng quay về phía Thượng Quan Khương, giục:
-Thượng Quan Khương, về nhanh thôi. Có chuyện rồi.- Nếu Thượng Quan Khương kia còn tiếp tục lề mề nữa, nàng sẽ bỏ hắn ở đây mà về luôn. Cho dù Thượng Quan Phong và Huyết Tử có hỏi thì cũng đâu phải lỗi của nàng mà ha. Tại tên Thượng Quan Khương ấy chứ.
-Ờm.-Thượng Quan Khương gật đầu, kéo tay cô gái bên cạnh đi sau Kiều Tuyết. Hắn tạm thời muốn giữ cô gái này ở bên cạnh mình...
Không gian im ắng một hồi. Bỗng, Thượng Quan Khương len tiếng hỏi Kiều Tuyết:
-Rốt cuộc thì có chuyện gì?
Kiều Tuyết dừng chân, định nói cho Thượng Quan Khương biết những gì Huyết Tử vừa nói với mình thì sực nhớ ra ở đây vẫn còn một người ngoài. Kiều Tuyết đánh mắt về phía cô gái, tỏ ý không định nói.
Hiểu ý, Thượng Quan Khương gật đầu. Ý hắn là "Cứ nói đi. Không sao đâu"
Kiều Tuyết hơi gượng gạo. Gì chứ? Thượng Quan Khương tin tưởng cô ta đến mức đó sao? Thượng Quan Khương bị cô ta cho ngửi phải cái bùa mê thuốc lú gì rồi à? Cái bản tính cảnh giác của hắn biến đi đâu mất rồi?
-Thị trấn này rất kì lạ.-Không phải không muốn nói. Nhưng mà nàng cũng là không muốn nói bây giờ. Kiểu gì Thượng Quan Khương cũng biết. Việc gì phải nói ở đây và phải nói trước mặt cô gái này. Nàng không tin cô ta.
-C...cô nương...-Bỗng cô gái đang tay trong tay với Thượng Quan Khương kia lên tiếng gọi Kiều Tuyết lại. Kiều Tuyết nhíu mi. Lại gì nữa đây?
-N...nếu cô nương có việc gì cần nói với đại hiệp đây thì cứ coi như tôi là không khí là được rồi. T...tôi không muốn làm hai người khó xử.- Cô gái nói bằng giọng mềm nhũn đầy yếu đuối. Cái giọng điệu này, cái bộ dáng này, nếu Hải Vân mà ở đây thì chắc chắn cũng sẽ bị cô ta "quyến rũ" mất thôi.
-Chẳng có gì để nói. Cô cũng không cần phải lo việc đó. Việc bọn ta, bọn ta tự liệu được.- Ý tứ trong lời nói của Kiều Tuyết phải chăng quá rõ ràng rồi đi. Kể cả kẻ ngốc cũng nhận ra Kiều Tuyết đang nhấn mạnh rằng cô ta chỉ là người ngoài. Tốt nhất đừng nên can thiệp quá sâu.
-Kiều Tuyết!-Thượng Quan Khương gằn giọng, nhắc nhở Kiều Tuyết nên biết giữ phép tắc.
-Ồ ồ, Thượng Quan Khương~ ngươi đang lo lắng cho tình nhân của mình đó hả.-Kiều Tuyết tính khi ương ngạnh nên dù có bị cảnh báo bao nhiêu lần vẫn không sợ. Nàng giở giọng đùa cợt.
Cô gái bên cạnh Thượng Quan Khương nghe thấy vậy thì vội vã bỏ tay Thượng Quan Khương ra. Thượng Quan Khương nhìn cô gái khó hiểu. Cô mới lên tiếng giải thích:
-Nếu...nếu ta thân mật với đại hiệp đây thì sẽ làm vị cô nương kia ghen mất.- Có lẽ cô gái này hiểu nhầm thành Kiều Tuyết và Thượng Quan Khương là vợ chồng đang giận nhau nên mới có chút lo lắng như vậy. Bất quá câu nói đó đối với Kiều Tuyết thì như đổ thêm dầu vào lửa. Nàng yêu cái tên chết dẫm Thượng Quan Khương hồi nào mà ghen với cô ta cơ chứ. Nàng ghét hắn còn chưa đủ kìa.
-Ngươi...-đang định nói gì đó thì bỗng từ trên cao, một giọng nói quen thuộc vọng xuống.
-Tránh!-Nhìn lên trên. A....là Huyết Tử, nàng ta đang làm gì ở đây? Mà khoan đã, tại sao nàng ta lại....
Chưa kịp định thần những gì đang diễn ra, Huyết Tử đã chuẩn bị dùng một chân đạp thẳng vào đầu Thượng Quan Khương định để lấy đà phi lên đằng trước. Nhưng vì có võ công cao cường nên Thượng Quan Khương lại nhanh chóng né tránh nên thành ra cái kế hoạch lấy Thượng Quan Khương thành đòn bẩy trở nên bất khả thi. Nàng đành đáp chân xuống đất.
Khi đã đứng thẳng lên, đột nhiên nàng nhanh chóng vận huyền khí, tạo ra sát kiếm phi thẳng về phía Kiều Tuyết.
-Kiều Tuyết!- Thượng Quan Khương trợn mắt, lên tiếng cảnh báo Kiều Tuyết. Kiều Tuyết chưa kịp định thần đã thấy Huyết Tử đang cầm kiếm lao về phía mình với vận tốc cao.
KENG...
~~~CHUYÊN MỤC HỎI ĐÁP~~~
Câu hỏi: Chắc các bạn đang rất thắc mắc tại sao nam chính Thượng Quan Khương của chúng ta lại bảo vệ người ngoài mà mắng nữ chính Kiều Tuyết như vậy. Akame sẽ để các bạn đoán nhé. Hãy tìm lý do xem nào!
Các bạn đừng quên VOTE
Cảm ơn các bạn đã đón đọc.
~~~"""~~~"""~~~