Biển Xanh Một Tiếng Cười làm việc rất hiệu quả, khi Lâm Mạc Tang và Tô Y Thược đưa nhân vật tới Thế Ngoại Đào Nguyên, thì nơi đó đã giăng đèn kết hoa xong hết rồi, thời gian trong trò chơi và thực tế là như nhau, nên lúc này trong trò chơi cũng đã nửa đêm rồi, có điều, đèn hoa sáng rực rỡ, biển người bắt đầu di chuyển.
“Cậu ta là em trai anh à?” Tô Y Thược chợt nhớ có lần cái tên Tình Yêu Thiên Sứ Hoa Hướng Dương gì gì đó kia từng gọi Lâm Mạc Tang là ‘anh’ ở trong game.
“Ừ, Lâm Văn Cảng.” Lâm Mạc Tang rất thành thật.
Lâm Văn Cảng??? Đôi lông mày thanh tú của Tô Y Thược khẽ nhướng lên, cái tên này nghe hơi quen tai… Trong đầu cô chợt nhớ đến một gương mặt rất xinh xắn, không phải là cậu ta chứ?!
“Hai người đã từng gặp nhau rồi.” Nhìn giai nhân mặc áo cưới đỏ đứng cùng mình trong Đào Nguyên cư, giọng nói của Lâm Mạc Tang cũng mang theo vẻ vui sướng, hoàn toàn không sợ Tô Y Thược biết được anh đã chú ý đến cô từ lâu.
Quả nhiên!!! Không ngờ Lục Hân lại giúp họ lừa mình, mà điểm mấu chốt ở đây là, sau khi biết sự thật, cô lại không hề giận anh!!! Tô Y Thược nhất thời hơi buồn bực.
“Lúc đó em còn không biết anh, vì sao anh lại tiếp cận em?” Không hiểu sao khi nghĩ Lâm Mạc Tang cố tình tiếp cận mình, trong lòng Tô Y Thược lại thấy không thoải mái lắm. Lúc này, Nguyệt lão đã tới phòng khách của Đào Nguyên cư, tất cả khách mời đều tự giác tản sang hai bên để dành lối đi ở giữa cho đôi tân nhân.
“Chuyện này liên quan đến thân phận của anh, em thực sự muốn biết sao?” Lâm Mạc Tang nhìn Tô Y Thược đầy dí dỏm.
Lại là lý do này?!!! Tô Y Thược không còn gì để nói, biết rõ là anh trêu chọc nhưng lại không thể đáp trả được. Cô mà lại bị một câu nói áp chế tuyệt đối thế này à?!!! Nghĩ vậy, trong lòng cô thầm giận dữ.
Tô Y Thược không thèm để ý người bên cạnh nữa, chăm chú nhìn vào màn hình. Cô luôn cảm giác Phong Lăng Tuyết sẽ không bỏ qua cho cô dễ dàng như vậy. Một người con gái như cô ta sao có thể cam lòng kìm nén cơn giận được.
Thấy Tô Y Thược không hỏi nữa, Lâm Mạc Tang khẽ cười.
Theo trình tự hôn lễ, trước tiên Tô Y Thược sẽ được hệ thống đưa về nhà mẹ đẻ của mình, cũng chính là Phù Dung cốc, sau đó đội ngũ đón dâu sẽ tới đón cô. Để tăng thêm hứng thú, trong thời gian đón dâu, dù là người chơi nào cũng có thể tham gia cướp dâu được. Chỉ cần đánh bại cô dâu, thì coi như cướp dâu thành công, hệ thống sẽ cưỡng chế cô dâu kết hôn với người cướp được dâu, đồng thời không thể ly hôn.
Lúc này Nhất Thược đang ngồi trong kiệu không cần Tô Y Thược điều khiển gì, cô nhàm chán nhìn quanh nhìn quẩn, trừ rèm đỏ ra cũng chẳng có gì khác, khiến cô không biết phải làm gì cho hết thời gian.
Tô Y Thược len lén liếc sang nhìn Lâm Mạc Tang, không biết anh đang xem gì mà trong mắt thoáng có nụ cười, làn da trắng càng nổi bật lên đôi môi hồng đào, khóe môi khẽ cong lên, Tô Y Thược nhìn mà ngẩn người.
“Cẩn thận!” đôi môi mỏng của Lâm Mạc Tang hé ra khép lại, thức tỉnh Tô Y Thược đang lạc vào cõi thần tiên.
Cô lập tức thu lại ánh mắt đang nhìn lén của mình, ra vẻ rất chăm chú nhìn màn hình.
Cô nhóc con này mà cũng biết nhìn lén anh cơ đấy, Lâm Mạc Tang vui như mở cờ, hơi dịch sang gần Tô Y Thược hơn một chút mà cô không phát hiện ra.
Sắp đến Thế Ngoại Đào Nguyên rồi, chẳng lẽ cô nàng kia đã tỉnh ngộ?!
Khi Tô Y Thược còn đang nghi hoặc, đột nhiên hệ thống thông báo: Người chơi Hình Phong tham gia cướp cô dâu, trận đấu bắt đầu sau 10 giây nữa.
Hình Phong? Sao bang chủ bang Thiên Hạ lại tới cướp dâu? Vấn đề này không ngừng quanh quẩn trong đầu Tô Y Thược, những người chơi khác cũng đang thắc mắc không hiểu tình huống này là thế nào, người phụ nữ của Đại thần mà cũng dám cướp sao?
Dù thế nào, thì trận chiến này vẫn phải được tiếp nhận.
Tô Y Thược ấn chuột một cái, chuẩn bị điều chỉnh lại thuộc tính, nhưng cô gái áo đỏ không hề nghe theo sự điều khiển của cô, thử đi thử lại vẫn không có phản ứng gì, chẳng lẽ bị hack acc sao? Nghĩ tới đây, ánh mắt Tô Y Thược trở nên rất nặng nề.
Lâm Mạc Tang nhận ra luồng khí lạnh phát ra từ người Tô Y Thược, nhìn sang màn hình của cô, chỉ thấy cô gái áo đỏ lẳng lặng đứng đó không nhúc nhích nhưng bên ngoài này, cô vẫn đang ra sức ấn chuột. Chỉ có thể là bị hack acc.
“Mật mã.”
Tô Y Thược ngẩn người, anh hỏi mật mã của cô làm gì?
“Truy đuổi ngược lại.”
“*******” Tô Y Thược đọc mật mã, không thèm bận tâm đến chuyện Lâm Mạc Tang động đến acc của cô. Cô tin anh!
Nhìn những số liệu dày đặc chằng chịt trên màn hình laptop của Lâm Mạc Tang, Tô Y Thược khẽ nhíu mày, cô không hiểu gì mấy về những thứ này, nhưng hình như anh có vẻ rất am hiểu, còn có vẻ rất lợi hại là đằng khác.
Nhìn địa chỉ IP hiển thị trên màn hình, Lâm Mạc Tang rút điện thoại ra gọi:
“IP: **************”
“Ừ.”
Tô Y Thược chỉ nghe được Lâm Mạc Tang nói, cũng không biết nội dung cụ thể hai người nói là gì, chỉ thấy sắc mặt Lâm Mạc Tang hơi trầm xuống.
“Sao thế?” Tô Y Thược hơi lo lắng hỏi.
“Không sao.” Lâm Mạc Tang lại khôi phục sắc mặt bình thường, dường như Lâm Mạc Tang thâm trầm vừa rồi chỉ là ảo giác của Tô Y Thược vậy.
Tô Y Thược không hỏi nữa, quay lại yên lặng nhìn cô gái áo đỏ đang đứng sững trong màn hình, cuộc đấu đã bắt đầu được một lúc.
Rõ ràng Hình Phong xuống tay không hề lưu tình chút nào, vừa bắt đầu đã sử dụng chiêu thức rất mạnh, mà Nhất Thược chỉ đứng yên đó đón nhận đòn tấn công của Hình Phong, lượng máu tụt xuống một nửa. Người xem trận chiến hiển nhiên đều khó hiểu với tình cảnh này.
[Thế giới] Làm Một Phát: Ặc… Đại thần, sao cô không đánh trả?!
[Thế giới] Tình Yêu Thiên Sứ Hoa Hướng Dương: Chị dâu, không phải chị muốn bỏ chạy với người khác đấy chứ?!
[Thế giới] Hân Duyệt Thành Phục: Anh im ngay cho em! Y Thược, có chuyện gì thế?
Mọi người bàn tán ầm ĩ, nhưng đương sự lại chẳng nói năng câu gì, nhìn tình huống kỳ dị này, mọi người lại tha hồ suy đoán.
[Thế giới] Phong Lăng Tuyết: Tám phần mười là đổi ý ở phút chót, phải lòng người khác rồi chứ gì. Nếu không, với uy danh của đệ nhất dược sư, sao có thể không trả đòn?! Cũng chỉ có Nhược Thủy Tam Thiên mới thích được loại phụ nữ lăng nhăng này!
Câu nói của Phong Lăng Tuyết khiến mọi người ngừng bàn tán lại, nhìn hết về phía cô ta.
Sao cô ta lại xuất hiện?! Tô Y Thược nhìn người con gái đang đứng thêu dệt chuyện kia một cách đầy châm biếm, xem ra lần trước dạy dỗ cô ta vẫn chưa đủ, chuyện hack acc lần này chắc chắn có liên quan tới cô ta.
Chỉ không ngờ Hình Phong lại hợp tác với cô ta. Cô vẫn cho rằng hắn là một người đàn ông chín chắn, thông minh, lúc trước trong chuyện của Mộ Dung Ngữ Yên, hắn chỉ nói là giúp đỡ nhưng cũng không ra tay. Vì thế nên cô nghĩ hắn khá thông minh sáng suốt, dù sao thân phận của hắn lúc đó cũng không hợp để nhúng tay vào mấy việc này, ngoại trừ ai đó thích xen vào chuyện người khác…
Tô Y Thược liếc nhìn người nào đó đang chuyên tâm nhìn chằm chằm máy vi tính ở bên cạnh mình. Sau chuyện này, cô nghĩ Hình Phong đã hoàn toàn bước ra khỏi thế giới của cô. Từ nay về sau chỉ là hai người xa lạ lướt qua nhau mà thôi.
Lượng máu của cô chỉ còn lại một phần ba, chiêu thức của Hình Phong vừa mạnh vừa nhanh, sắc bén, rõ ràng là không đạt được mục đích sẽ không chịu thôi.
Lúc này, cô gái áo đỏ cử động, cầm một cây kiếm màu bạc hơi gỉ sét tung kỹ năng hôn mê về phía Hình Phong đang tung tuyệt chiêu ra, hiển nhiên là Hình Phong không ngờ Nhất Thược đột ngột xuất chiêu, trúng phải chiêu này, hắn không thể nhúc nhích được nữa.
Cô gái áo đỏ cũng không cho Hình Phong có cơ hội phản kích, lại tung tiếp một kỹ năng nữa, trên đầu Hình Phong nhảy lên tổn thương (-1), lực công kích chỉ 1 thôi sao?!!!
Tô Y Thược thoáng kinh ngạc vì động tác của Nhất Thược, nghĩ là Lâm Mạc Tang phản kích thành công, nhưng lực tấn công này càng khiến cô ngạc nhiên hơn, nếu cô nhớ không nhầm thì lực tấn công của cô tuyệt đối không thể thấp như vậy được.
[Thế giới] Phong Lăng Tuyết: Tôi đã nói mà, cô ta cố tình!!! Mọi người nhìn lực tấn công này mà xem, một đệ nhất dược sư như cô ta làm sao sát thương chỉ như vậy được chứ?
“Anh đang điều khiển à?” Tô Y Thược hỏi.
“Ừ.” Câu trả lời của Lâm Mạc Tang khiến cô hơi nhíu mày. Chuyện này thật kỳ quái, cô không kìm được liền nghiêng người lại gần Lâm Mạc Tang.
Biển Xanh Một Tiếng Cười làm việc rất hiệu quả, khi Lâm Mạc Tang và Tô Y Thược đưa nhân vật tới Thế Ngoại Đào Nguyên, thì nơi đó đã giăng đèn kết hoa xong hết rồi, thời gian trong trò chơi và thực tế là như nhau, nên lúc này trong trò chơi cũng đã nửa đêm rồi, có điều, đèn hoa sáng rực rỡ, biển người bắt đầu di chuyển.
“Cậu ta là em trai anh à?” Tô Y Thược chợt nhớ có lần cái tên Tình Yêu Thiên Sứ Hoa Hướng Dương gì gì đó kia từng gọi Lâm Mạc Tang là ‘anh’ ở trong game.
“Ừ, Lâm Văn Cảng.” Lâm Mạc Tang rất thành thật.
Lâm Văn Cảng??? Đôi lông mày thanh tú của Tô Y Thược khẽ nhướng lên, cái tên này nghe hơi quen tai… Trong đầu cô chợt nhớ đến một gương mặt rất xinh xắn, không phải là cậu ta chứ?!
“Hai người đã từng gặp nhau rồi.” Nhìn giai nhân mặc áo cưới đỏ đứng cùng mình trong Đào Nguyên cư, giọng nói của Lâm Mạc Tang cũng mang theo vẻ vui sướng, hoàn toàn không sợ Tô Y Thược biết được anh đã chú ý đến cô từ lâu.
Quả nhiên!!! Không ngờ Lục Hân lại giúp họ lừa mình, mà điểm mấu chốt ở đây là, sau khi biết sự thật, cô lại không hề giận anh!!! Tô Y Thược nhất thời hơi buồn bực.
“Lúc đó em còn không biết anh, vì sao anh lại tiếp cận em?” Không hiểu sao khi nghĩ Lâm Mạc Tang cố tình tiếp cận mình, trong lòng Tô Y Thược lại thấy không thoải mái lắm. Lúc này, Nguyệt lão đã tới phòng khách của Đào Nguyên cư, tất cả khách mời đều tự giác tản sang hai bên để dành lối đi ở giữa cho đôi tân nhân.
“Chuyện này liên quan đến thân phận của anh, em thực sự muốn biết sao?” Lâm Mạc Tang nhìn Tô Y Thược đầy dí dỏm.
Lại là lý do này?!!! Tô Y Thược không còn gì để nói, biết rõ là anh trêu chọc nhưng lại không thể đáp trả được. Cô mà lại bị một câu nói áp chế tuyệt đối thế này à?!!! Nghĩ vậy, trong lòng cô thầm giận dữ.
Tô Y Thược không thèm để ý người bên cạnh nữa, chăm chú nhìn vào màn hình. Cô luôn cảm giác Phong Lăng Tuyết sẽ không bỏ qua cho cô dễ dàng như vậy. Một người con gái như cô ta sao có thể cam lòng kìm nén cơn giận được.
Thấy Tô Y Thược không hỏi nữa, Lâm Mạc Tang khẽ cười.
Theo trình tự hôn lễ, trước tiên Tô Y Thược sẽ được hệ thống đưa về nhà mẹ đẻ của mình, cũng chính là Phù Dung cốc, sau đó đội ngũ đón dâu sẽ tới đón cô. Để tăng thêm hứng thú, trong thời gian đón dâu, dù là người chơi nào cũng có thể tham gia cướp dâu được. Chỉ cần đánh bại cô dâu, thì coi như cướp dâu thành công, hệ thống sẽ cưỡng chế cô dâu kết hôn với người cướp được dâu, đồng thời không thể ly hôn.
Lúc này Nhất Thược đang ngồi trong kiệu không cần Tô Y Thược điều khiển gì, cô nhàm chán nhìn quanh nhìn quẩn, trừ rèm đỏ ra cũng chẳng có gì khác, khiến cô không biết phải làm gì cho hết thời gian.
Tô Y Thược len lén liếc sang nhìn Lâm Mạc Tang, không biết anh đang xem gì mà trong mắt thoáng có nụ cười, làn da trắng càng nổi bật lên đôi môi hồng đào, khóe môi khẽ cong lên, Tô Y Thược nhìn mà ngẩn người.
“Cẩn thận!” đôi môi mỏng của Lâm Mạc Tang hé ra khép lại, thức tỉnh Tô Y Thược đang lạc vào cõi thần tiên.
Cô lập tức thu lại ánh mắt đang nhìn lén của mình, ra vẻ rất chăm chú nhìn màn hình.
Cô nhóc con này mà cũng biết nhìn lén anh cơ đấy, Lâm Mạc Tang vui như mở cờ, hơi dịch sang gần Tô Y Thược hơn một chút mà cô không phát hiện ra.
Sắp đến Thế Ngoại Đào Nguyên rồi, chẳng lẽ cô nàng kia đã tỉnh ngộ?!
Khi Tô Y Thược còn đang nghi hoặc, đột nhiên hệ thống thông báo: Người chơi Hình Phong tham gia cướp cô dâu, trận đấu bắt đầu sau giây nữa.
Hình Phong? Sao bang chủ bang Thiên Hạ lại tới cướp dâu? Vấn đề này không ngừng quanh quẩn trong đầu Tô Y Thược, những người chơi khác cũng đang thắc mắc không hiểu tình huống này là thế nào, người phụ nữ của Đại thần mà cũng dám cướp sao?
Dù thế nào, thì trận chiến này vẫn phải được tiếp nhận.
Tô Y Thược ấn chuột một cái, chuẩn bị điều chỉnh lại thuộc tính, nhưng cô gái áo đỏ không hề nghe theo sự điều khiển của cô, thử đi thử lại vẫn không có phản ứng gì, chẳng lẽ bị hack acc sao? Nghĩ tới đây, ánh mắt Tô Y Thược trở nên rất nặng nề.
Lâm Mạc Tang nhận ra luồng khí lạnh phát ra từ người Tô Y Thược, nhìn sang màn hình của cô, chỉ thấy cô gái áo đỏ lẳng lặng đứng đó không nhúc nhích nhưng bên ngoài này, cô vẫn đang ra sức ấn chuột. Chỉ có thể là bị hack acc.
“Mật mã.”
Tô Y Thược ngẩn người, anh hỏi mật mã của cô làm gì?
“Truy đuổi ngược lại.”
“” Tô Y Thược đọc mật mã, không thèm bận tâm đến chuyện Lâm Mạc Tang động đến acc của cô. Cô tin anh!
Nhìn những số liệu dày đặc chằng chịt trên màn hình laptop của Lâm Mạc Tang, Tô Y Thược khẽ nhíu mày, cô không hiểu gì mấy về những thứ này, nhưng hình như anh có vẻ rất am hiểu, còn có vẻ rất lợi hại là đằng khác.
Nhìn địa chỉ IP hiển thị trên màn hình, Lâm Mạc Tang rút điện thoại ra gọi:
“IP: ”
“Ừ.”
Tô Y Thược chỉ nghe được Lâm Mạc Tang nói, cũng không biết nội dung cụ thể hai người nói là gì, chỉ thấy sắc mặt Lâm Mạc Tang hơi trầm xuống.
“Sao thế?” Tô Y Thược hơi lo lắng hỏi.
“Không sao.” Lâm Mạc Tang lại khôi phục sắc mặt bình thường, dường như Lâm Mạc Tang thâm trầm vừa rồi chỉ là ảo giác của Tô Y Thược vậy.
Tô Y Thược không hỏi nữa, quay lại yên lặng nhìn cô gái áo đỏ đang đứng sững trong màn hình, cuộc đấu đã bắt đầu được một lúc.
Rõ ràng Hình Phong xuống tay không hề lưu tình chút nào, vừa bắt đầu đã sử dụng chiêu thức rất mạnh, mà Nhất Thược chỉ đứng yên đó đón nhận đòn tấn công của Hình Phong, lượng máu tụt xuống một nửa. Người xem trận chiến hiển nhiên đều khó hiểu với tình cảnh này.
[Thế giới] Làm Một Phát: Ặc… Đại thần, sao cô không đánh trả?!
[Thế giới] Tình Yêu Thiên Sứ Hoa Hướng Dương: Chị dâu, không phải chị muốn bỏ chạy với người khác đấy chứ?!
[Thế giới] Hân Duyệt Thành Phục: Anh im ngay cho em! Y Thược, có chuyện gì thế?
Mọi người bàn tán ầm ĩ, nhưng đương sự lại chẳng nói năng câu gì, nhìn tình huống kỳ dị này, mọi người lại tha hồ suy đoán.
[Thế giới] Phong Lăng Tuyết: Tám phần mười là đổi ý ở phút chót, phải lòng người khác rồi chứ gì. Nếu không, với uy danh của đệ nhất dược sư, sao có thể không trả đòn?! Cũng chỉ có Nhược Thủy Tam Thiên mới thích được loại phụ nữ lăng nhăng này!
Câu nói của Phong Lăng Tuyết khiến mọi người ngừng bàn tán lại, nhìn hết về phía cô ta.
Sao cô ta lại xuất hiện?! Tô Y Thược nhìn người con gái đang đứng thêu dệt chuyện kia một cách đầy châm biếm, xem ra lần trước dạy dỗ cô ta vẫn chưa đủ, chuyện hack acc lần này chắc chắn có liên quan tới cô ta.
Chỉ không ngờ Hình Phong lại hợp tác với cô ta. Cô vẫn cho rằng hắn là một người đàn ông chín chắn, thông minh, lúc trước trong chuyện của Mộ Dung Ngữ Yên, hắn chỉ nói là giúp đỡ nhưng cũng không ra tay. Vì thế nên cô nghĩ hắn khá thông minh sáng suốt, dù sao thân phận của hắn lúc đó cũng không hợp để nhúng tay vào mấy việc này, ngoại trừ ai đó thích xen vào chuyện người khác…
Tô Y Thược liếc nhìn người nào đó đang chuyên tâm nhìn chằm chằm máy vi tính ở bên cạnh mình. Sau chuyện này, cô nghĩ Hình Phong đã hoàn toàn bước ra khỏi thế giới của cô. Từ nay về sau chỉ là hai người xa lạ lướt qua nhau mà thôi.
Lượng máu của cô chỉ còn lại một phần ba, chiêu thức của Hình Phong vừa mạnh vừa nhanh, sắc bén, rõ ràng là không đạt được mục đích sẽ không chịu thôi.
Lúc này, cô gái áo đỏ cử động, cầm một cây kiếm màu bạc hơi gỉ sét tung kỹ năng hôn mê về phía Hình Phong đang tung tuyệt chiêu ra, hiển nhiên là Hình Phong không ngờ Nhất Thược đột ngột xuất chiêu, trúng phải chiêu này, hắn không thể nhúc nhích được nữa.
Cô gái áo đỏ cũng không cho Hình Phong có cơ hội phản kích, lại tung tiếp một kỹ năng nữa, trên đầu Hình Phong nhảy lên tổn thương (-), lực công kích chỉ thôi sao?!!!
Tô Y Thược thoáng kinh ngạc vì động tác của Nhất Thược, nghĩ là Lâm Mạc Tang phản kích thành công, nhưng lực tấn công này càng khiến cô ngạc nhiên hơn, nếu cô nhớ không nhầm thì lực tấn công của cô tuyệt đối không thể thấp như vậy được.
[Thế giới] Phong Lăng Tuyết: Tôi đã nói mà, cô ta cố tình!!! Mọi người nhìn lực tấn công này mà xem, một đệ nhất dược sư như cô ta làm sao sát thương chỉ như vậy được chứ?
“Anh đang điều khiển à?” Tô Y Thược hỏi.
“Ừ.” Câu trả lời của Lâm Mạc Tang khiến cô hơi nhíu mày. Chuyện này thật kỳ quái, cô không kìm được liền nghiêng người lại gần Lâm Mạc Tang.