Cậu... Hữu Huân không nói lên lời
- Thôi, tôi chỉ nói đùa một chút ý mà.
Giờ đây, đã phát hiện thế rồi anh thấy ý nghĩa của nó ra sao đây hả? Ngài thiếu úy đáng kính. Dương Vũ vẻ mặt nghiêm túc mà hỏi
- Tôi cũng chưa biết là nên làm gì tiếp theo, nhưng các người hãy nhớ lấy lời tôi: Khi vụ này được làm sáng tỏ các người sẽ thấy một người đàn bà tên viết tắt là LKT dính líu đến vụ án này.
- Tôi xin lỗi. Dương Vũ hướng ánh mắt về phía tên công an mà nói. Anh là người đầu tiên cho chúng tôi thấy chi tiết này, và có thể kẻ viết những chữ này là nhân vật thứ hai trong vụ án. Nói thật là tôi chưa có kịp xem kĩ gian phòng này, nhưng bây giờ mạn phép các anh, tôi sẽ xem xét kĩ một lần.
Nói xong, anh rút trong túi ra một cái thước dây và một cái kính lúp, dò soát khắp căn phòng, lúc thì đứng lại hồi lâu, lúc quỳ hẳn gối xuống sàn; thậm chí có lúc nằm xoài, úp bụng xuống. Anh bị thu hút vào công việc đến nỗi hình như quên luôn hẳn mọi người xung quanh, vì anh lầm bầm nho nhỏ một mình, thỉnh thoảng lại khẽ reo lên, xuýt xoa, làu bầu hay huýt sáo miệng. Tất cả những hành động ấy có thể diễn đạt những hy vọng của anh, song chúng có thể coi là những lời anh tự khích lệ trong công việc của mình.
Trong hai mươi phút, anh mải mê tìm tòi, dùng thước đo một cách tỉ mỉ khoảng cách giữa các dấu vết. Đôi khi, anh lại úp cái thước dây vào tường, ở một chỗ trên sàn nhà, anh hết sức thận trọng thu nhặt từng nhúm nhỏ thứ bụi xám xám và cất vào phong bì. Sau cùng anh dùng kính lúp soi từng nét chữ của cái từ bí ẩn viết trên tường. Sau đó, anh có vẻ hài lòng, cất thước dây và kính lúp vào túi, du ra một nhận xét:
- Có người bảo rằng thiên tài là khả năng lao động hết sức kiên trì. Định nghĩa ấy hoàn toàn không chính xác, nhưng áp dụng vào công việc của người thám tử thì rất đúng.
Ngài thiếu úy và mọi người đều đã theo dõi mọi động tác của Dương Vũ với một vẻ mặt tò mò, thắc mắc. Họ cùng lên tiếng hỏi:
- Cậu có ý kiến gì không, nhị thiếu gia?
Dương Vũ đáp, giọng đầy châm chọc:
- Cho tôi được phép giúp các anh một tay có khác gì làm hoen mờ đi vinh quang của các anh trong vụ này. Các người sẽ tự giải quyết nó một cách chóng vánh và trọn vẹn, để một kẻ thứ ba xen vào thì không có được hay cho lắm. Dẫu vậy, thì tôi sẽ lấy làm hân hạnh được giúp đỡ các anh. Trong khi chờ đợi, tôi muốn gặp tay cảnh sát đã phát hiện ra xác nạn nhân. Ngài thiếu úy có thể cho tôi biết tên và địa chỉ người ấy được không?
Hữu Huân nhìn vào cuốn sổ tay:
- Hoàng Thanh Long. Hiện giờ, anh ta đã hết ca làm việc. Cậu có thể lại nhà anh ta ở số 59 đường An Lập, khu tập thể Vĩnh Hy
Dương Vũ ghi địa chỉ rồi bảo 2 trợ lý:
- Hai người đi thôi, chúng ta sẽ đi đến gặp anh chàng này bây giờ. Nói xong anh quay sang ngài thiếu úy và các tay cảnh sát mà nói:
- Đây là một vụ ám sát, thủ phạm là một người đàn ông... Một người đàn ông lực lưỡng, cao hơn một mét tám mươi, tuổi trung niên. So với tầm vóc thì chân hơi nhỏ. Hắn đi giày mũi vuông, hút xì - gà. Hắn đến đây cùng với nạn nhân trên một chiếc xe ngựa bốn bánh. Con ngựa kéo xe có móng sắt cũ và một móng sắt mới ở chân trái trước. Thủ phạm có bộ mặt đỏ gay, móng tay phải của hắn đặc biệt dài. Và như tôi đã nói ở trên nạn nhân bị giết bằng chất độc Zentada9110. Sau khi, nạn nhân bị giết bằng thuốcđộc xong thì hung thủ tạt axit vào người nhằm muốn khử đi mùi thuốc phát ra từ miệng và rồi hắn ta moi hết lục phủ ngũ tạng ra ngoài. Còn chữ viết tắt LKT là người đàn bà tên Lưu Khổng Túnên ngài thiếu úy không cần phải đau đầu để tìm ra cô ta làm gì nữa đâu
Sau ngón đòn nhẹ này, Dương Vũ bỏ về, để lại đằng sau địch thủ há hốc mồm không thốt lên lời.
- Thôi, tôi chỉ nói đùa một chút ý mà.
Giờ đây, đã phát hiện thế rồi anh thấy ý nghĩa của nó ra sao đây hả? Ngài thiếu úy đáng kính. Dương Vũ vẻ mặt nghiêm túc mà hỏi
- Tôi cũng chưa biết là nên làm gì tiếp theo, nhưng các người hãy nhớ lấy lời tôi: Khi vụ này được làm sáng tỏ các người sẽ thấy một người đàn bà tên viết tắt là LKT dính líu đến vụ án này.
- Tôi xin lỗi. Dương Vũ hướng ánh mắt về phía tên công an mà nói. Anh là người đầu tiên cho chúng tôi thấy chi tiết này, và có thể kẻ viết những chữ này là nhân vật thứ hai trong vụ án. Nói thật là tôi chưa có kịp xem kĩ gian phòng này, nhưng bây giờ mạn phép các anh, tôi sẽ xem xét kĩ một lần.
Nói xong, anh rút trong túi ra một cái thước dây và một cái kính lúp, dò soát khắp căn phòng, lúc thì đứng lại hồi lâu, lúc quỳ hẳn gối xuống sàn; thậm chí có lúc nằm xoài, úp bụng xuống. Anh bị thu hút vào công việc đến nỗi hình như quên luôn hẳn mọi người xung quanh, vì anh lầm bầm nho nhỏ một mình, thỉnh thoảng lại khẽ reo lên, xuýt xoa, làu bầu hay huýt sáo miệng. Tất cả những hành động ấy có thể diễn đạt những hy vọng của anh, song chúng có thể coi là những lời anh tự khích lệ trong công việc của mình.
Trong hai mươi phút, anh mải mê tìm tòi, dùng thước đo một cách tỉ mỉ khoảng cách giữa các dấu vết. Đôi khi, anh lại úp cái thước dây vào tường, ở một chỗ trên sàn nhà, anh hết sức thận trọng thu nhặt từng nhúm nhỏ thứ bụi xám xám và cất vào phong bì. Sau cùng anh dùng kính lúp soi từng nét chữ của cái từ bí ẩn viết trên tường. Sau đó, anh có vẻ hài lòng, cất thước dây và kính lúp vào túi, du ra một nhận xét:
- Có người bảo rằng thiên tài là khả năng lao động hết sức kiên trì. Định nghĩa ấy hoàn toàn không chính xác, nhưng áp dụng vào công việc của người thám tử thì rất đúng.
Ngài thiếu úy và mọi người đều đã theo dõi mọi động tác của Dương Vũ với một vẻ mặt tò mò, thắc mắc. Họ cùng lên tiếng hỏi:
- Cậu có ý kiến gì không, nhị thiếu gia?
Dương Vũ đáp, giọng đầy châm chọc:
- Cho tôi được phép giúp các anh một tay có khác gì làm hoen mờ đi vinh quang của các anh trong vụ này. Các người sẽ tự giải quyết nó một cách chóng vánh và trọn vẹn, để một kẻ thứ ba xen vào thì không có được hay cho lắm. Dẫu vậy, thì tôi sẽ lấy làm hân hạnh được giúp đỡ các anh. Trong khi chờ đợi, tôi muốn gặp tay cảnh sát đã phát hiện ra xác nạn nhân. Ngài thiếu úy có thể cho tôi biết tên và địa chỉ người ấy được không?
Hữu Huân nhìn vào cuốn sổ tay:
- Hoàng Thanh Long. Hiện giờ, anh ta đã hết ca làm việc. Cậu có thể lại nhà anh ta ở số 59 đường An Lập, khu tập thể Vĩnh Hy
Dương Vũ ghi địa chỉ rồi bảo 2 trợ lý:
- Hai người đi thôi, chúng ta sẽ đi đến gặp anh chàng này bây giờ. Nói xong anh quay sang ngài thiếu úy và các tay cảnh sát mà nói:
- Đây là một vụ ám sát, thủ phạm là một người đàn ông... Một người đàn ông lực lưỡng, cao hơn một mét tám mươi, tuổi trung niên. So với tầm vóc thì chân hơi nhỏ. Hắn đi giày mũi vuông, hút xì - gà. Hắn đến đây cùng với nạn nhân trên một chiếc xe ngựa bốn bánh. Con ngựa kéo xe có móng sắt cũ và một móng sắt mới ở chân trái trước. Thủ phạm có bộ mặt đỏ gay, móng tay phải của hắn đặc biệt dài. Và như tôi đã nói ở trên nạn nhân bị giết bằng chất độc Zentada9110. Sau khi, nạn nhân bị giết bằng thuốcđộc xong thì hung thủ tạt axit vào người nhằm muốn khử đi mùi thuốc phát ra từ miệng và rồi hắn ta moi hết lục phủ ngũ tạng ra ngoài. Còn chữ viết tắt LKT là người đàn bà tên Lưu Khổng Túnên ngài thiếu úy không cần phải đau đầu để tìm ra cô ta làm gì nữa đâu
Sau ngón đòn nhẹ này, Dương Vũ bỏ về, để lại đằng sau địch thủ há hốc mồm không thốt lên lời.