Trung tâm mua sắm lớn nhất tại Việt Nam.Nó và hắn mở cửa xe bước xuống.Hắn đưa cho bảo vệ chìa khóa xe rồi khoác vai nó bước vào.Bước vào đến cửa thì mọi ánh mắt đều hướng về phía nó và hắn.Tất nhiên là có rất nhiều lời khen ngợi lun,nào khen nó nào thì khen hắn,nào thì khen đẹp đôi, bla...bla...Shop Đồ dành cho nam.Nó cứ đi đi đi lại ngắm đủ thứ quần áo.Thế rồi,...
-Khánh,ông mặc thử cái áo này coi
-Ko...
-Sao ko mặc?
-Ko thích
-Tại sao ko thích?
-Ko thích là ko thích,hỏi nhiều
-Mặc,NHANH...
-KO
-Hừ..._nó lại treo cái áo vào móc rồi lại đi thêm một vòng nữa
-''...''_lắc đầu,cầm cái đt lên ngồi chơi game
-Cho tôi xem những hàng mới nhập về..._giọng một cô gái vang lên gần chỗ nó đang đứng
-Dạ,mời cô quay chỗ này_cô nhân viên hướng tay về phía gian hàng cạnh chỗ nó
-Tôi lấy cái này_cả nó và người con gái đó đồng thanh ns và cùng chạm vào một chiếc áo sơ mi
-''...''
-''...''
Cuộc đấu mắt diễn ra trg vòng vài giây rồi cô gái kia lên tiếng
-Là tôi nhìn thấy trc cơ mà
-Ai bảo là cô thấy trc,tôi ms là người lấy trc
-Là cô nhân viên này chỉ cho tôi chứ,cô đứng đấy mà ko lấy trc thì đừng kêu là thấy trc
-Thì tôi còn pải ngắm những bộ khác nữa chứ,đúng lk đó tôi ms để ý đến
-Ko bàn cãi nữa,cái áo này là của tôi,thanh toán
-Cái áo là của tôi,chị thanh toán cho tôi
-Hai tiểu thư ..._cô nhân viên phân bua
-Có thanh toán ko thì bảo?
-Dạ...
-Thanh toán cho tôi,điếc à?
-Nhưng...cả hai...tiểu thư đều...
-Ồn ào quá!_hắn bước tới
-A,Khánh ông mau giúp tôi đi
-A-Anh Khánh...?!
-Hai người có cần pải tranh giành nhau cái áo ko dành để phụ nữ mặc ko?
-Thì tôi tính định mua cho ông mà...
-Ờ.Thế còn cô,Dương Nhi?
-E...Em..._cô ta cứ nhìn hắn chằm chằm
-Chị ơi,thanh toán..._nó đưa cho chị nhân viên thẻ tín dụng
-Nhanh lên..._hắn ns chị nhân viên
-Ơ...D..Dạ..._cô nhân viên cầm cái áo vs cái thẻ tín dụng nó đưa cho đi ra quầy thanh toán
-Tôi ra đó nha_nó chỉ theo cô nhân viên rồi ns vs hắn
-K-...Uk...
-Anh Khánh,em...
-''...''
-Em có...chuyện muốn ns...vs anh...
-...Xl,tôi ko rảnh,hẹn khi khác...
-Anh...
-Sao rồi?
-Tại sao bà lại...?
-À...Để ông lm rõ vs cô ta thôi mà
-''...''
-Nhưng tui nghĩ lk này để một một hai hai vs cô ta thì chưa đúng lk cho lắm
-Về,chán rồi!
-Ukm
-Còn chuyện cái áo...
-Sao?
-Bỏ đi
-Là sao?
-Tôi mặc ko vừa đâu
-Tui pik,size này ông đâu có mặc vừa,định trêu cô ta thôi
-Ukm...
-Mà nè...
-Ns đi
-Tui...ko muốn trả thù nữa...
*KÉ TTTTTTTTTT .......*Tiếng hắn phanh gấp,nó suýt đập đầu vào phía trc
-''...''_nó ko ns gì
-CÁI - GÌ ....??????_hắn gằn lên từng chữ,tiếng hắn phát ra đầy sát khí khiến nó có chút lạnh xương sống
-Tui đã ns xong đâu
-''...''
-Tôi ko muốn trả thù nữa vì...
-Vì sao?
-Tôi muốn lm cho họ thật đau khổ,pải thật đau,pải đau hơn thứ đc gọi là trả thù
-Tưởng gì,tùy..._hắn cười nhạt rồi nhấn ga đi tiếp
...Biệt thự nhà hắn...Nó trở về Việt Nam sớm hơn dự định là do hôm nay là sinh nhật hắn.Sinh nhật hắn đc chia ra lm hai part.Part một là những khách hàng,nhà đầu tư quan trọng của nhà hắn,phần này thì hắn chỉ đi loanh quanh còn bố mẹ hắn lo tất.Part hai là bn bè trg lớp,fans của hắn,...công nhận rất đông đủ.Và hai người đó cx đc mời.Phòng hắn...
-Nè,lm gì mà lâu thế,tính ngủ luôn trg đó hả?_hắn mở cửa phòng bước vào
-Còn 35' nữa thì bữa tiệc ms bắt đầu cơ mà,lo gì_nó vẫn ung dung ns
-Ờ...Nhanh thay đồ đi
-Pik rồi,ra ngoài đi,định nhìn hả?
-Ờ...
-Cái đồ biến thái
-Đùa thôi,nhanh lên đấy
-Ukm...
Nó đặt cái đt thoại xuống.Màn hình vẫn hiện lên một tấm ảnh chụp đại gđ họ Hoàng.Bây giờ nó ko mang họ Hoàng nữa,mà nó đã là...Phan Pha Lê.Nó là con cháu của gia tộc họ Phan.Trc đây khi ba mẹ đẻ của nó ms lên thành phố,họ chẳng có gì cả.Mẹ nó sinh nó trg bệnh viện nhưng ko đủ tiền để trả viện phí.Rất may,ba mẹ nó có quen ba mẹ nuôi nó trc đây.Ba mẹ nuôi nó giúp ba mẹ nó trả tiền viện phí và nhận nuôi nó và hứa sau này,khi nào ba mẹ nó có một cuộc sống ổn định thì đón nó về.Và tận 16 năm sau nó ms có thể quay về vs chính gđ thật của nó.
Phan Pha Lê và Hoàng Pha Lê ''hai'' con người này có giống nhau ko?
Trung tâm mua sắm lớn nhất tại Việt Nam.Nó và hắn mở cửa xe bước xuống.Hắn đưa cho bảo vệ chìa khóa xe rồi khoác vai nó bước vào.Bước vào đến cửa thì mọi ánh mắt đều hướng về phía nó và hắn.Tất nhiên là có rất nhiều lời khen ngợi lun,nào khen nó nào thì khen hắn,nào thì khen đẹp đôi, bla...bla...Shop Đồ dành cho nam.Nó cứ đi đi đi lại ngắm đủ thứ quần áo.Thế rồi,...
-Khánh,ông mặc thử cái áo này coi
-Ko...
-Sao ko mặc?
-Ko thích
-Tại sao ko thích?
-Ko thích là ko thích,hỏi nhiều
-Mặc,NHANH...
-KO
-Hừ..._nó lại treo cái áo vào móc rồi lại đi thêm một vòng nữa
-''...''_lắc đầu,cầm cái đt lên ngồi chơi game
-Cho tôi xem những hàng mới nhập về..._giọng một cô gái vang lên gần chỗ nó đang đứng
-Dạ,mời cô quay chỗ này_cô nhân viên hướng tay về phía gian hàng cạnh chỗ nó
-Tôi lấy cái này_cả nó và người con gái đó đồng thanh ns và cùng chạm vào một chiếc áo sơ mi
-''...''
-''...''
Cuộc đấu mắt diễn ra trg vòng vài giây rồi cô gái kia lên tiếng
-Là tôi nhìn thấy trc cơ mà
-Ai bảo là cô thấy trc,tôi ms là người lấy trc
-Là cô nhân viên này chỉ cho tôi chứ,cô đứng đấy mà ko lấy trc thì đừng kêu là thấy trc
-Thì tôi còn pải ngắm những bộ khác nữa chứ,đúng lk đó tôi ms để ý đến
-Ko bàn cãi nữa,cái áo này là của tôi,thanh toán
-Cái áo là của tôi,chị thanh toán cho tôi
-Hai tiểu thư ..._cô nhân viên phân bua
-Có thanh toán ko thì bảo?
-Dạ...
-Thanh toán cho tôi,điếc à?
-Nhưng...cả hai...tiểu thư đều...
-Ồn ào quá!_hắn bước tới
-A,Khánh ông mau giúp tôi đi
-A-Anh Khánh...?!
-Hai người có cần pải tranh giành nhau cái áo ko dành để phụ nữ mặc ko?
-Thì tôi tính định mua cho ông mà...
-Ờ.Thế còn cô,Dương Nhi?
-E...Em..._cô ta cứ nhìn hắn chằm chằm
-Chị ơi,thanh toán..._nó đưa cho chị nhân viên thẻ tín dụng
-Nhanh lên..._hắn ns chị nhân viên
-Ơ...D..Dạ..._cô nhân viên cầm cái áo vs cái thẻ tín dụng nó đưa cho đi ra quầy thanh toán
-Tôi ra đó nha_nó chỉ theo cô nhân viên rồi ns vs hắn
-K-...Uk...
-Anh Khánh,em...
-''...''
-Em có...chuyện muốn ns...vs anh...
-...Xl,tôi ko rảnh,hẹn khi khác...
-Anh...
-Sao rồi?
-Tại sao bà lại...?
-À...Để ông lm rõ vs cô ta thôi mà
-''...''
-Nhưng tui nghĩ lk này để một một hai hai vs cô ta thì chưa đúng lk cho lắm
-Về,chán rồi!
-Ukm
-Còn chuyện cái áo...
-Sao?
-Bỏ đi
-Là sao?
-Tôi mặc ko vừa đâu
-Tui pik,size này ông đâu có mặc vừa,định trêu cô ta thôi
-Ukm...
-Mà nè...
-Ns đi
-Tui...ko muốn trả thù nữa...
KÉ TTTTTTTTTT .......Tiếng hắn phanh gấp,nó suýt đập đầu vào phía trc
-''...''_nó ko ns gì
-CÁI - GÌ ....??????_hắn gằn lên từng chữ,tiếng hắn phát ra đầy sát khí khiến nó có chút lạnh xương sống
-Tui đã ns xong đâu
-''...''
-Tôi ko muốn trả thù nữa vì...
-Vì sao?
-Tôi muốn lm cho họ thật đau khổ,pải thật đau,pải đau hơn thứ đc gọi là trả thù
-Tưởng gì,tùy..._hắn cười nhạt rồi nhấn ga đi tiếp
...Biệt thự nhà hắn...Nó trở về Việt Nam sớm hơn dự định là do hôm nay là sinh nhật hắn.Sinh nhật hắn đc chia ra lm hai part.Part một là những khách hàng,nhà đầu tư quan trọng của nhà hắn,phần này thì hắn chỉ đi loanh quanh còn bố mẹ hắn lo tất.Part hai là bn bè trg lớp,fans của hắn,...công nhận rất đông đủ.Và hai người đó cx đc mời.Phòng hắn...
-Nè,lm gì mà lâu thế,tính ngủ luôn trg đó hả?_hắn mở cửa phòng bước vào
-Còn ' nữa thì bữa tiệc ms bắt đầu cơ mà,lo gì_nó vẫn ung dung ns
-Ờ...Nhanh thay đồ đi
-Pik rồi,ra ngoài đi,định nhìn hả?
-Ờ...
-Cái đồ biến thái
-Đùa thôi,nhanh lên đấy
-Ukm...
Nó đặt cái đt thoại xuống.Màn hình vẫn hiện lên một tấm ảnh chụp đại gđ họ Hoàng.Bây giờ nó ko mang họ Hoàng nữa,mà nó đã là...Phan Pha Lê.Nó là con cháu của gia tộc họ Phan.Trc đây khi ba mẹ đẻ của nó ms lên thành phố,họ chẳng có gì cả.Mẹ nó sinh nó trg bệnh viện nhưng ko đủ tiền để trả viện phí.Rất may,ba mẹ nó có quen ba mẹ nuôi nó trc đây.Ba mẹ nuôi nó giúp ba mẹ nó trả tiền viện phí và nhận nuôi nó và hứa sau này,khi nào ba mẹ nó có một cuộc sống ổn định thì đón nó về.Và tận năm sau nó ms có thể quay về vs chính gđ thật của nó.
Phan Pha Lê và Hoàng Pha Lê ''hai'' con người này có giống nhau ko?