Đó là điều hắn trăn trở cho đến bây giờ, nhận thì dở và không nhận cũng dở, nhận thì có lỗi với tổ tiên , không nhận thì ko có cớ, ko có tính chính danh, sau này làm gì cũng khó, nhất là việc thu phục nhân tâm.
Sau đó hắn nhớ trong phim Đấu phá Thương Khung ngoại truyện Hải Đông Ba, phần này có câu nói rất được:
-Thế giới này là thế giới cá lớn nuốt cá bé, thế giới này phát điên rồi, ta ko có khả năng ngăn chặn chiến tranh xảy ra nhưng ta sẽ bảo vệ những gì mà ta yêu quý.
Bân lúc này bình tâm suy nghĩ lại và thấy điều này rất đúng.
Thời hiện đại tuy có pháp luật mạnh mẽ ước thúc nhưng vẫn còn tồn tại tình trạng cá lớn nuốt cá bé, không chỉ nội bộ xã hội nước mà còn trong quan hệ các nước với nhau, nhiều khi công lí thuộc kẻ mạnh.
Điển hình ở đây là các cuộc chiến tranh Irap, Libia, Syria, afganixtan, Việt Nam, Nam Tư, campuchia với các lí do gây chiến tranh cực kì dời ơi đất hỡi, khi Nga đánh Ucà vì đám này muốn gia nhập Nato và mang tên lữa Nato trước cửa của Nga thì lũ kêu nhân quyền hay kẻ xâm lược.
Nếu như Nato xâm lược nước khác như Pháp đánh Lybia, Thổ Nhĩ Kì đánh Syria và irap, Mĩ đánh Irrap thì ko sao vì anh có quyền.
Tuy nhiên, Liên hợp quốc lặng thinh, các nước lớn cứ bắn phá mà chả thằng nào làm cái mẹ gì, chả cấm vận hay trừng phạt, đơn giản bố mày là siêu cường nên thích thì làm thôi, ko chịu thì bố cắt tiền tài trợ chơi theo luật riêng.
Các nước chả dám nói gì vì dơn giản nó ở trong Liên hợp quốc nên nó còn bị ước thúc bằng luật pháp quốc tế nên còn kiểm soát phần hoặc siêu cường còn sợ dư luận quốc tế đánh vào hình ảnh nước mình.
Nếu như mà cho chúng nó chơi riêng và tự chơi theo luật của mình thì nó ko sợ bố con thằng nào hết, lúc này ko ai kiểm soát được, nó cũng ko kiêng rè gì nữa.
Liên hệ tới việc này thì Bân biết mới ngộ ra điều rằng:
-“không cần quan tâm nước Việt có chính danh hay không! Chỉ cần đó là đất người Hán chiếm thì chúng nó sẽ xâm chiếm mình với lí do thống nhất đất triều cũ.
Có chính danh chỉ là có lợi trên mặt trận ngoại giao mà thôi, nó chỉ kéo dài hơn chút thời gian trước khi giặc phương Bắc kéo xuống xâm chiếm nước ta lần nữa”.
-Vì vậy hắn muấn viết lại lịch sử để người Việt ko thờ Triệu Đà, ko phải lo chính danh hay không với quân Đường thì chỉ còn cách đó là hắn phải mạnh, phải cực mạnh.
Mạnh đến mức đấm vỡ mồm bất kì thằng nào nói nước Việt thuộc đất người Hán, mạnh đến mức đánh cho quân Đường thất bại đau đớn.
Mạnh đến mức phải như Cao Câu Ly đánh cho Lí Thế dân dặn con cháu trước khi chết ko đc đánh Cao Ly nữa.
Khi hắn mạnh thì mọi lời hắn nói đều có giá trị, thời đại này chỉ dùng lễ nghĩa nho giáo vô hình kiềm chế ko có tòa án quốc tế, ko có luật pháp quốc tế ước thúc nên thằng nào mạnh, thằng đấy có quyền.
-Chính vì vậy mà hắn cần phải đấm vỡ mồm quân Hậu Lương và quân Đường rồi mới có thể độc lập, đó là lí lẽ của kẻ mạnh, lí lẽ của thé giới.
Khi hắn đấm vỡ chúng vài lần thì tự khắc bọn chúng sẽ tự công nhận mà thôi, không cần có lí do gì.
Người Trung quốc hay chơi trò Viễn Giao cận công, xa thân, gần đánh, chúng chỉ muốn sống hòa bình với nước bên cạnh mình khio nước đó mạnh mà thôi.
Điển hình là các triều đại Phong kiến Việt Nam mỗi khi chống quân xâm lược Phương Bắc và ví dụ cạnh triều đại phía tây và tây nam Trung Quốc.
-Vì lịch sử như vậy, Nếu mình mạnh thì giặc Phương Bắc sẽ đấm mình nên mình ở gần nó mà ko đấm vỡ mồm nó vài lần với trường hợp nó tấn công trước thì đảm bảo sau này con cái mình bị chúng nó đánh lâu dài.
Vì tụi nó ko bao giờ coi mình là nước độc lập mà coi là kẻ thù cần tiêu diệt dù mình chẳng làm hại gì đến nó.
Chính vì vậy mà ko đánh vài trận cho chúng nó mất mấy chục năm phục hồi là ko đc, vì bọn này thù rất dai mặc dù lỗi sai thuộc về chúng nó.
Đó là lí do vì sao mà Các triều đại Phong kiến Trung hoa ko dám đánh Thổ Phồn, Mông cổ, Liêu Đông, có đánh thắng thì cũng phải rút về trường thành.
Vì đơn giản Họ quá hiểu sự mạnh mẽ của đám người này, họ biết đánh nữa thì sau này mệt hơn vì vậy chỉ cố gắng cho đám này chơi theo luật của mình mà thôi.
Vì vậy Bân quyết định ko công nhận Triệu Đà nữa mà sử dụng chính sức mạnh cả về chính trị, tình báo, kinh tế, quân sự bắt tất cả mọi người phải hành động theo tôn chỉ của hắn.
Điều này có chút cực đoan nhưng cần thiết vì hắn mạnh và vì người Việt cần xây dựng lại quá khứ huy hoàng, để sau này người Hán ko còn tỉ tê về lịch sử áp đặt văn hóa, con người lịch sử lên các dân tộc khác.
Thổ Phồn là Ví dụ rõ nhất, khi nhà Đường cực thịnh thời Lí Thế Dân ko dám đánh Thổ Phồn vì bọn chúng sợ khí hậu cao nguyên khiến binh lính bị bệnh chết cả đám, nhưng cũng phải nói Thổ PhỒN lúc đấy cũng cực mạnh, với kị binh cực kì thiện chiến.
Nếu như Thổ Phồn mà yếu thì Lí thế Dân cũng chả ngại diệt quốc đâu vì bọn chúng bao giờ cũng sợ quốc gia rộng lớn, đông dân, giàu có bên cạnh mình.
Đó là tâm trạng của hắn hiện tại, hắn đã quyết định việc có tính hệ trọng với tương lai của cả dân tộc, tương lai của cả châu á, tương lai cả thế giới, vì đơn giản là nhà Đường có ảnh hưởng rất lớn đối với thế giới như cung cấp thế giới công nghệ làm giấy, thuốc nổ, in ấn thông qua vụ An Lộc Sơn.
Chưa kể thời nhà đường còn là đầu mối giao thương quan trọng của thế giới thời bấy giờ, họ buôn bán, hấp thu tinh hoa, phát triển KH-KT.
Họ là trong phần quan trọng tạo nên bản sắc, văn hóa người Trung quốc hiện đại cũng như ảnh hưởng mạnh mẽ văn hóa của mình tạo nên bản sắc của nhiều dân tộc trong các nước đồng văn đông á.
Thời nhà Đường giao thông đường thủy bắt đầu phát triển mạnh, tuy tàu chỉ đi gần bờ vì ko có la bàn cũng như bản đồ, tàu đủ sức tải nhưng cũng đã cực kì phát triển, ko thiếu đoàn buôn đi từ tây sang đông bằng đường biển.
Bân thực ra vẫn dấu mọi người về trong kho của hằng khứa kia có khoang rất nhiều tàu biển từ gỗ đến sắt, hắn tính đưa ra số tàu gỗ để mọi người dùng, học tập cách thiết kế và đóng.
Tàu to như tàu châu âu thời kì phục hung hay thời kì trung đại công ty đông ấn anh và Hà Lan làm bá chủ trên biển cũng có nhuwg ko có nhiều.
Vì đá không gian có mấy Km mà các tàu này khá to, tốn diện tích, chưa kể nhiều loại tàu khác nhau, nhiều loại quá hiện đại dù ở thời thế kỉ -.
Tuy nhiên do độ phức tạp và trình độ thiết kế và các loại vật liệu đóng tàu cần số loại gỗ nhất định cũng như công thức các loại sơn mà hắn tạm thời để đấy, chỉ lấy các loại tàu thời Tống - Nguyên, Lí Trần mà cho người của mình tập đóng.
Hắn lại vùi đầu vào việc điều người, đào tạo nhân sự và các kế hoạch tại các căn cứ.
bg-ssp-{height:px}
Người của hắn hiện tại thâm nhập rất nhiều vào các cơ sở chính quyền và các gia tộc, nhất là các vị trí cấp thấp.
số kẻ đã lên trưởng, phó quầy bán hàng của các gia tộc trong vài năm, sau đó lại tuyển dụng người của hắn vào làm tạo nên căn cứ tình báo.
Trong cái trấn vùng của hắn, đó là cái ổ tình báo của hắn với người của hắn nhan nhản, thậm chí là trong quân đội với vai trò là lính hoặc thập trưởng, nhiều người lính là người Việt được giác ngộ, chỉ cần có cơ hội là trở cờ.
Chưa kể dân phu hay người giúp việc cua quân đội, sai nha dịch, người làm công trong quan phủ, nếu thích, hắn có thể chiếm cái trấn mấy - ngàn người này trong ngày.
Các truyện thâm cung bí sử chốn quan lại của trấn, các gia tộc lớn trong trấn hắn nắm khá rõ như vợ huyện lệnh đứng đầu trấn ngoại tình với tay quản gia, đứa con thứ là con quản gia hắn cũng biết, hắn từng cho người lấy mẫu ADN xét nghiệm nhanh thì đúng.
Người thời đại này đâu biết thứ có tên máy ghi âm, máy điện tín đâu, thông tin được truyền về mà ko có người phải chạy ra ngoài báo hay bồ câu đưa thư, cực khó phát hiện.
Khoa học kĩ thuật và nông nghiệp cũng như chăn nuôi của hắn cũng có bước tiến lớn, máy quạt thóc, máy tuốt lúa bằng và guồng chống hạn được áp dụng khiến cho việc thu hoạch dễ dàng hơn dàng hơn.
Máy sáy thóc đun bằng củi và than đã được các học sinh, thợ rèn, thợ mộc, thợ xây thiết kế và chế tạo thành công.
Chăn nuôi thì đã nuôi thành công giống bò sữa và đã cho sinh đẻ lứa đầu tiên, khu người Mường được dùng làm thử nghiệm chăn nuôi bò sữa và đã thành công sau khi vài lứa đầu ko có sữa hoặc bị bệnh phải thịt.
Bân tham gia sự kiện này với lười vui mừng của trưởng Bản khi họ được uống những dòng sữa ngọt thơm trước giờ chưa bao giờ được uống, cánh đồng của họ mới trồng - mẫu cỏ bò mà thôi do chỉ mới nuôi được chưa đến chục con thành công.
Bò có rồi, sữa bò có rồi nhưng bảo quản lại là cả vấn đề vì sữa bò chỉ dùng được trong ngày, sang ngày hôm sau là hỏng, mùa đông thì được hơn ngày, mùa hè nắng nóng thì có khi chưa đc ngày.
Để lạnh trong thùng có tạo nước đá bằng diêm tiêu thì được vài ngày, Bân mới chỉ bảo cho mọi người cách vắt và cho trẻ em trong bản uống khi đến trường học.
Người của hắn đang tập làm cách chuyển đổi từ sữa thành bơ, phô mai, sữa đặc để bảo quản lâu hơn, việc này cả sinh viên, giảng viên, bên kĩ thuật của bọn hắn tham gia vào khi Bân cho bọn này uống thử sữa tươi tiệt trung có đường cũng như sữa ông thọ thần thánh.
Ngoài ra hắn đã thử tạo sữa chua và đã thành công bằng công thức nhà làm đó là lấy hộp sữa chua cho vào l sữa bò hoặc sữa ông thọ đã pha trong nước ấm, sau đó ủ tiếng rồi cho vào tủ lạnh.
Cái gì chứ vì sự nghiệp ăn uống, hắn cho phát cái máy điện suốt ngày chỉ để đơn giản cho cái tủ lạnh nằm ngang làm đông toàn bộ số số sữa chua mà hắn làm xếp đầy tủ, làm xong thì thưởng cho những người có công trạng cống hiến.
Còn hắn và nữ tì thì ăn sữa chua hiện đại làm, phê hơn nhiều.
Có rất nhiều việc hiện tại hắn cần làm, đấy chỉ là thời gian rảnh hắn ta làm, công việc thì bù đầu, may mà có mấy nữ minh tinh đấm bóp xoa dịu, ngoài ra hắn muốn ổn định nội bộ sắp xếp công việc để nó vào guồng đúng trình tự của nó.
Bây giờ nhìn công việc tuy ít nhưng còn suy nghĩ xâu xa hơn ngày xưa hắn làm, thì hắn khá mệt, hắn muốn về nhà, hắn đã làm vơi cảm giác nhớ nhà bằng chiếc phòng ngủ hiện đại.
Hắn rất mệt, hôm nay trời sáng bảnh mắt tới gần trưa thì hắn mới dậy vì hắn muốn ngủ giấc an bình, vì sau này có thể khó có những giấc ngủ như thế này nữa, nên tận hưởng đc bao nhiêu thì tận hưởng.
Thế giới người lớn đúng là mệt thật, con trẻ luôn muốn mình lớn để quyết định đc cuộc sống của mình nhưng ko có nghĩ đến trách nhiệm, nghĩa vụ mà lưng phải gánh vác, cái đầu lúc nào cũng mệt mỏi khi về nhà và phải dậy sớm đi làm như con trâu cày ruộng.
Bên sắt thép của Lão Tượng lúc này hắn ko dám và ko muốn cho lão này chế tạo Pháo khi mà lão thấy mô hình thiết kế cũng như hình dáng của Pháo cối quá dễ chế tạo, lão muốn chế tạo thử.
Tuy nhiên, Bân gạt phắt khi mà trình độ kĩ thuật thế kỉ mà còn làm quả pháo cối ly to tổ bố nặng cả tấn bằng thép với thuốc nổ đen.
Hay pháo cối thời chiến quốc Nhật Bản cũng nòng ngắn và to, tầm bắn gần bằng đồng và thép.
Với cái kĩ thuật mới thế kỉ chưa chế tạo đc lò Bessemer, chưa kể dù có lò Lò chuyển đổi Bessemer và công thức pha trộn thép mới thì cũng phải có hệ thống khuôn và nguyên lí chế tạo đi kèm với máy móc phụ trợ.
Thế mà cuối thế kỉ đầu thì cối vẫn nặng bỏ mẹ, dù mang vác được nhưng vẫn còn cồng kềnh, tầm bắn ko xa do cả thuốc nổ nữa.
Bây giờ mấy lão này mới có tay nghề thế kỉ , với thuốc nổ đen mà cho lão chế tạo Pháo cối thì cả tháng, mấy tháng mới được khẩu hoàn chỉnh bắn được, chưa kể đạn.
Đã thế đạn thuốc nổ đen, thép trong nòng kích nổ và lò xo có chịu được nhiệt ko, thép ở nòng có chịu đc nhiệt ko hay chỉ bắn tầm chục quả chỉ với thuốc nổ đen là nứt nòng, lúc đánh nhau thì cần bao nhiêu khẩu cho vừa.
Không khéo người của hắn dùng đồ đám này đúc vũ khí nóng có khi thương tật và chết do vũ khí nổ và hỏng trong quá trình sử dụng còn nhiều hơn là trên chiến trường.
Cho đám này chế tạo pháo Napoleon thôi hắn đã sợ vãi đái ra quần rồi, đảm bảo bọn này ko chế đc mà có chế đc chắ cực nặng và dễ nổ, chứ đừng nói đến các loại pháo hiện đại.
Cùng lắm hắn chỉ cho đám này chế tạo pháo bằng đồng, gang của Hồ Nguyên Trừng hoặc hồng y Pháo của Nhà Minh, hay con hàng của Ba Tư khi tấn công Châu Âu thế kỉ .
Đến pháo nạp hậu của Pháp thời chiến tranh Pháp Thanh đã áp dụng lò Bessemer mà còn đúc nòng dày bỏ mẹ ra.
Bọn này mà dám chế tạo Pháo hiện và cận đại hắn thề sẽ chém đầu thằng nêu ra ý tưởng vì làm mát bao người thợ, kĩ sư giàu kinh nghiệm và sáng tạo của hắn.
Chưa kể thép làm vũ khí khác hẳn các loại thép khác, thép khác tái chế được nhưng thép chế tạo vũ khí thì khi vũ khí hỏng chỉ còn nước vứt đi để đúc các sản phẩm khác ko phải vũ khí.
Thép làm vũ khí mà hỏng mà đem nó nấu lên và đúc làm vũ khí mới thì chi phí chế tạo còn đắt hơn là làm cái mới, đó cũng là lí do vì sao mà khi vũ khí quân đội hỏng là họ mang hết đi bán sắt vụn từ súng, pháo, máy bay, xe tăng, xe bọc thép.
Những đống vũ khí hỏng sẽ được đồng nát thu mua và nung đúc thành các vật dụng cá nhân hay các sản phẩm khác, chứ ko ai điên mà dùng nó đi đúc vũ khí mới.
Chính vì vậy mà số thép đám này tạo ra mà bị hỏng chỉ dùng làm sắt vụn mà ko có tác dụng nào, sau đó bị nấu chảy làm đồ gia dụng, tốn bao nhiêu tiền của hắn tại thời kì thép cực kì đắt như thế này.