Sau buổi lễ đính hôn, ai nấy đều rất vui mừng. Khi khách khứa và họ hàng của hai nhà về hết, thì Jen và Kan đang chọn ảnh để cho đăng lên báo. Phục vụ thì tranh thủ dọn dẹp. Trong căn phòng phía sau nhà. Alex nhìn Kai với ánh mắt ngạc nhiên (theo như lời Yun dặn thì Alex tốt nhất là coi như không biết gì?)
‘‘Sao anh lại ở đây?’’ Alex nhìn Kai, anh tỏ vẻ ngạc nhiên
‘‘Anh là vệ sĩ của BJ (Benjamin)’’
‘‘BJ…. Ý anh là Ryan sao?’’ Alex ấp úng hỏi lại Kai
‘‘Ừ’’ Kai gật đầu
‘‘Vậy còn cảnh sát?’’
‘‘Anh đã nộp đơn xin từ chức rồi’’
‘‘Migel? Cậu ra đây đi’’ Ryan đột nhiên chạy vào tìm Kai thì bắt gặp Alex đang ở đây
‘‘Sao cậu lại ở đây?’’ Ryan nhìn Alex mà có chút tò mò (hai chị em nhà này làm gì cũng khiến người ta nghi ngờ hết vậy)
‘‘Chị Yun sai tôi chuẩn bị phòng cho vệ sĩ của anh. Tôi đã xong việc rồi nên đi đây’’ Alex nhìn Ryan với ánh mắt khó chịu, anh quay sang Kai
‘‘Hẹn gặp lại anh sau’’ Alex bước đi. Ryan vẫn có chút nghi ngờ nhưng cũng mặc kệ
‘‘Mình muốn nhờ cậu việc này?’’ Ryan mỉm cười
‘‘Cậu nói đi’’ Migel nhìn Ryan
‘‘Tối nay cậu có thể lên trên nhà chỉ mình vài động tác võ được không?’’ Ryan nhìn Migel
‘‘Không phải Yun rất giỏi võ sao?’’ Migel nói nhỏ nhưng vô tình lọt vào tai Ryan
‘‘Yun? Ý cậu là vợ mình sao?’’ Ryan ngạc nhiên khi nghe đến tên đó
‘‘À không? Ý mình nói là Kun. Vệ sĩ theo sau vợ cậu đó. Mình được biết cậu ấy rất giỏi võ’’ Migel giả vờ cười đùa để tránh sự chú ý của Ryan
‘‘Nhưng mình thích cậu dạy. Tối nay nha. Chúng ta tập xong rồi ăn cơm chung luôn. Dù gì trong nhà cũng có 2 người. Ăn vậy chán lắm’’ Ryan mỉm cười rồi lấy điện thoại từ túi áo ra xem tin nhắn
‘‘Mẹ mình kiếm, mình đi trước đây’’
Tại phòng Yun, sau khi cô thay đồ thì đang ngồi nói chuyện với dì. Cô mặc một bộ đồ giản dị: một chiếc quần jeans đen ngắn và áo thun cổ tròn
‘‘Sao con không lấy Kai?’’ dì Ana nghiêm túc nhìn Yun, sáng nay dì ấy mới qua đây nên việc mới biết là không có gì lạ. Lúc trước, khi nghe tin tức, dì chỉ nghĩ là những chiêu trò dùng để quảng cáo nhưng không ngờ những gì báo chí nói đều là sự thật
‘‘Dì à. Con không thể’’ Yun buồn bã nhìn dì. Từ lúc Yun qua Paris học, dì là người chăm sóc cô như mẹ vậy, dì yêu thương, lo lắng
‘‘Đừng nói vì chuyện của chú con’’ dì Ana nhìn Yun, vẻ mặt không tốt chút nào
‘‘Con đã giải quyết xong chuyện đó rồi. Ông ấy muốn đến gặp dì để nói lời xin lỗi nhưng con không đồng ý’’ cô nhìn dì với ánh mắt buồn bã
‘‘Hôm nay con đính hôn mà, phải vui lên chứ’’ dì cô tránh né những lời Yun vừa nói, hai tay đặt lên vai cô như khích lệ cháu của mình phải vui lên
‘‘Ông ta hiện giờ đang ở Hàn. Nếu dì muốn gặp thì hãy tới đó’’ cô nhìn dì của mình, ánh mắt lạnh lùng
‘‘Ta cảm ơn con đã tha cho ông ấy. Nhưng Yun à, Kai không có lỗi. Cậu ấy đâu được chọn sinh ra trong nhà nào hay trong hoàn cảnh nào đâu? Nhưng con nên biết một điều: dù gia đình cậu ấy ra sao đi chăng nữa thì Kai vẫn là một người tốt, Kai vẫn là Kai không có gì thay đổi cả. ta nghĩ con nên suy nghĩ lại quyết định của mình đi’’ dì ấy nói lời an ủi cũng như mong muốn cháu gái mà mình yêu quý được hạnh phúc
‘‘Con không thể. Cứ mỗi lần con nhắm mắt lại, hình ảnh mẹ vì cứu con mà đánh nhau với họ, hình ảnh mẹ ngã ngục trước mắt con. Con không thể nào tha thứ cho chuyện đó được, con không tha thứ cho bản thân con cũng như không thể nào quên Kai chính là con của kẻ đã giết mẹ. Con biết ơn anh ấy nhưng với con, chúng như là những dác dao đâm vào tim’’ nước mắt Yun chảy ra, thấm vào lớp trang điểm chưa được tẩy, giọng cô ngập ngừng, đau đớn
‘‘Dì biết con yêu Kai như thế nào mà. Con yêu anh ấy nhưng con không thể vì chuyện đó mà làm trái với lương tâm của mình. Kai là chàng trai tốt, con tin, với tài năng cũng như sự tốt bụng ấy, sẽ có người con gái khác xứng với anh ấy. Con không thể vì con mà cướp đi người cha mà anh ấy mong muốn gặp suốt mười nấy năm,cũng như không thể vì con mà anh ấy phải từ bỏ ước mơ mà anh ấy hằng ao ước. Cho dù ông ta khiến mẹ con qua đời nhưng con không muốn Kai vì việc đó mà bị ba con làm khó’’ Yun nhìn dì của mình, dì ấy nghe xong nước mắt cũng chảy ra vì cô. Những lời nói của Yun khiến người lạnh lùng, đã đóng chặt trái tim như dì cô cũng phải mềm lòng
‘‘Con hứa với ba con những gì?’’
‘‘Con hứa với ba sẽ kết hôn với người mà ba con muốn cũng như cho anh ta cơ hội đi vào tim con’’
‘‘Đổi lại’’ dì cô nhìn đứa cháu mình mà tức giận
‘‘Ba con sẽ quên chuyện đó và tha cho ông ấy cũng như giữ bí mật mọi chuyện với Kai rằng chính ba anh ấy đã giết chết mẹ con’’
‘‘Em nói gì chứ?’’ Kan ở ngoài nghe hết mọi chuyện nên rất sốc, sắc mặt anh trắng bệch nhìn em gái của mình
‘‘Em nói gì? Ai giết mẹ cơ?’’ Kan nắm lấy vai của em mình, Yun nhìn anh mình mà đau khổ
‘‘Anh nghe lầm rồi? Mẹ chỉ do tai nạn nên mới qua đời thôi’’
‘‘Em nói thật cho anh biết đi. Chuyện này có liên quan đến ông ta thật sao?’’ Kan hét vào mặt em mình, đây là lần đầu tiên anh làm như vậy với người em gái mà anh yêu mến
‘‘Em xin lỗi’’ Yun cúi mặt xuống, ánh mắt cô đỏ hoe. Kan vì thế mà trở nên sụp đổ, tâm trạng cũng như sức lực như mất hết
‘‘Anh hai, anh không sao chứ?’’ Yun đỡ lấy Kan
‘‘Sao em lại lừa dối anh chứ?’’
‘‘Em không muốn anh dính đến những chuyện này nữa. Em đã giải quyết xong mọi việc rồi. Với lại, bây giờ ông ấy không còn gì cả: danh dự, tài sản. Em xin anh hãy quên mọi chuyện đi’’ Yun năn nỉ anh mình
‘‘Em nói anh quên là sao chứ? Còn chuyện với Kai, em định lừa dối cậu ấy sao?’’
‘‘Em không lừa dối. Sự thật là ông ấy đã hại mẹ em nhưng trong câu chuyện đó, em chỉ nói là thuộc hạ ông ấy làm thôi chứ không phải ông ấy đã sai người làm như vậy. Ông ấy đã hối hận, vì thế ông ấy mới đến đó ngăn cản nhưng đã không kịp. Ông ấy đã biết lỗi rồi và cũng đã xin lỗi em và ba em. Bây giờ ông ấy đang ở Hàn để gặp mẹ em để nói lời xin lỗi. Vì thế, em xin anh, hãy quên mọi chuyện đi. Hứa với em, quên tất cả và trở lại như trước đây. Yêu thương chị Jen và con gái của anh cũng như đứa con trai sắp chào đời’’ Yun an ủi anh mình
‘‘Yun nói đúng đó Kan. Gia đình cháu cần có cháu, đừng vì quá khứ mà cảm thấy đau hay hối hận. Dì lúc trước cũng như cháu bây giờ vậy. Bây giờ dì có gia đình: có Kan, Yun và cả những đứa con sắp chào đời của hai cháu. Chúng ta là gia đình, vì thế, hãy vui vẻ sống cùng nhau, cùng nhau chia sẽ và bỏ qua mọi sai lầm. Ta tin, ông ấy từ giờ sẽ sống tốt hơn. Và ta cũng tin, mẹ hai đứa ở trên trời sẽ rất tự hào và hãnh diện khi có những đứa con biết tha thứ và bao dung’’
‘‘Con biết rồi’’ Kan lạnh lùng nói
‘‘Được rồi, chúng ta xuống nhà thôi. Chắc bây giờ gia đình thông gia chuẩn bị về rồi’’ dì Ana nhìn hai người
‘‘Anh, chúng ta xuống dưới thôi’’ Yun kéo anh mình đi cũng như không quên lau nước mắt cho anh mình
Dưới sân, mọi người đang chào tạm biệt
‘‘Con trai, nhớ chăm sóc vợ con đó. Con bé cũng mệt mấy bữa nay rồi’’ bà Winston nhìn Ryan
‘‘Con biết rồi’’
‘‘Con dâu, ba về đây’’ ông Winston mỉm cười nhìn Yun, ánh mắt nhân hậu, hiền từ
‘‘Bác về cẩn thận’’
‘‘Còn bác sao? nên gọi là ba mẹ chứ’’ ông Winston chọc cô
‘‘Chắc do em ấy chưa quen đó mà. Khi nào kết hôn, gọi vẫn chưa muộn mà’’ Jen mỉm cười nhìn họ, cô rất hiểu rõ. Lúc trước, khi gặp gia đình Kan, cô cũng ngại vậy còn gì?
‘‘Chuyện đám cưới phải nhờ con rồi, nhưng con đang mang thai, sẽ không sao chứ?’’ ông thông gia lo lắng cho Jen
‘‘Dạ, không sao đâu. Có anh Kan giúp con mà. Với lại đứa bé này sẽ rất vui nếu được tự tay chuẩn bị hôn lễ cho cô của nó đó’’ Jen mỉm cười, xoa bụng
‘‘Vậy ta cảm ơn cháu nha. Nếu có gì khó khăn thì ta sẽ giúp cháu’’ bà Winston mỉm cười
‘‘Dạ, không sao đâu ạ. Chỉ là chụp hình cưới với lại trang trí lễ đường thôi. Nhưng thiệp cười, con nghĩ nên để hai vợ chồng tương lai làm thì sẽ tốt hơn đó’’ Jen nhìn Yun và Ryan
‘‘Tất nhiên rồi. Dù gì đây là đám cưới của em và cô ấy. Em sẽ giúp chị một tay’’ Ryan lên tiếng
‘‘Như vậy mới là chồng tôt chứ’’ ông Stanford mỉm cười
‘‘Trễ rồi. chúng tôi về trước đây’’ ông Winston nhìn đồng hồ đeo tay
‘‘Tạm biệt mọi người’’
Sau khi gia đình Winston đi, mọi người nhìn nhau rồi bước vào nhà. Jen cảm thấy chồng mình không được vui lắm nên hỏi
‘‘Anh mệt à hay không khỏe?’’
‘‘Anh không sao đâu? Chắc dạo này công việc nhiều quá’’ Kan mỉm cười để khiến Jen bớt lo lắng
‘‘Chồng em nên nghĩ ngơi nhiều mới phải. Mai con gái chúng ta sẽ bắt đầu kì nhập học đó. Em hi vọng chồng em sẽ vui vẻ, cười thật tươi, được không?’’ Jen nhìn Kan, ánh mắt cô hiền lành, trong trẻo
‘‘Vợ anh là nhất’’ Kan ôm lấy vợ mình, nhìn Jen, anh cảm giác như tất cả mọi thứ được giải tỏa
‘‘Chồng em lại như con nít nữa rồi’’
Ba cô bước vào phòng
‘‘Con và con rể sẽ ở đây. Ta hi vọng Ryan sẽ chăm sóc tốt cho con ta. Ngày mai, ba có việc phải quay lại New York cùng với Kan và Jen vài ngày mai. Nên tối nay, ba sẽ ngủ ở phòng với Alex’’
‘‘Không phải ngày mai cháu của con nhập học sao?’’ Yun đột nhiên nhớ
‘‘Cô vẫn còn nhớ sao?’’ đứa bé gái chạy lại
‘‘Tất nhiên rồi nhưng mai cô có việc rồi. Cô chúc cục cưng của ta nhập học vui và kết thêm nhiều bạn nha’’
‘‘Dạ nhưng cô Yun tặng con một món quà đi?’’
‘‘Con muốn gì?’’
‘‘Cuốn sách có chữ ký của ông chủ Facebook:Mark Zuckerberg’’
‘‘OK. Con có thể lên phòng sách tầng hai lấy’’
‘‘Cô là nhất’’
Sau khi ba cô cùng Alex lên phòng nghĩ ngơi. Jen và Kan cũng cùng con gái mình đi ngủ, cô và Ryan đang ngồi tại bàn làm việc phòng cô. Phòng cô nằm ở lầu hai nên rất rộng. Ngoại trừ phòng sách ra thì phòng ngủ, hay phòng thay đồ đều thoáng đãng với các tủ đồ chứa quần áo, giày và túi sách
‘‘Anh dọn đồ vào rồi chứ?’’
‘‘Ừ. Nảy Migel giúp anh rất nhiều’’
‘‘Vậy tốt rồi’’
‘‘Em có nên giới thiệu cho anh một chút không?’’
‘‘À. Anh có thể ở chung phòng này với tôi. Sử dụng tất cả mọi thứ. Ngủ chung giường cũng được vì dù gì chúng ta cũng sắp là vợ chồng. Nhưng tôi nhắc anh, sinh con tôi không có ý định. Anh muốn tập gym thì phòng dưới có máy chạy bộ và một số thiết bị. Anh có thể sử dụng hồ bơi thoải mãi nhưng đừng lên sân thượng. Trên đó là phòng của Alex, em ấy không thích ai đụng vào đồ tùy ý nên anh tuyệt đối đừng lên đó’’ Yun vừa nói vừa gõ bàn phím
‘‘Anh biết rồi’’ Ryan nhìn cô nhưng cô không hề để ý, chỉ tập trung vào làm việc
‘‘Nhìn sắc mặt em không được tốt’’
‘‘Anh không cần lo’’ cô bước ra khỏi phòng chỉ để Ryan lại một mình
‘‘Tôi sẽ khiến em yêu tôi’’ Ryan nhìn cô, ánh mắt có chút thách thức. Anh không tin rằng có một ngày anh phải khiến một trái tim ai đó rung động vì anh.
Kai đang đi tìm cô, khi đến cầu thang thì anh bắt gặp cô đang đi xuống
‘‘Yun’’ Kai nhìn cô với ánh mắt lo lắng
‘‘Anh tìm Ryan sao? Anh ta đang ở trong phòng’’ cô lạnh nhạt với anh khiến anh có chút buồn nhưng anh lại mỉm cười nhìn cô
‘‘Anh pha sữa rồi. Em uống đi’’ Kai đưa ly sữa cho cô
‘‘Anh vẫn còn nhớ sao?’’ cô nhìn Kai, ánh mắt thờ thẫn
‘‘Sao anh có thể quên. Đừng làm việc khuya quá’’
Cô nhận lấy ly sữa từ tay anh, Kai mỉm cười nhìn cô rồi quay sang
‘‘Cậu xuống rồi sao?’’ Kai nhìn Ryan
‘‘Chúng ta tập thôi’’ Ryan chạy lại khoác vai Kai, cô xoay người lại bước lên phòng. Ryan nhìn cô bước đi rồi cũng cùng với Kai đi xuống
‘‘Em ấy trông có vẻ mệt’’
‘‘Cậu nên chăm sóc Yun, em ấy làm việc rất khuya nên phải có đầy đủ chất dinh dưỡng. Tốt nhất là cứ giờ này, cậu pha cho em ấy một ly sữa nóng, em ấy không thích tự mình pha sữa’’ Kai vô ý nói khiến Ryan có chút ngạc nhiên
‘‘Sao cậu biết?’’
‘‘Lúc nảy mình nghe mấy vệ sĩ của em ấy nói ở dưới nhà nên cũng biết một ít’’ Kai vội nói để Ryan đừng để ý
‘‘Mình biết rồi’’ Ryan nói đùa. Cả hai bắt đầu tập chạy bộ dưới sân. Ở trên sân thượng, có hình bóng hai người đang nhìn xuống
‘‘Có vẻ họ rất thân nhau’’ Alex nhìn xuống, cô cũng đang đứng ở kế bên, trên tay đang cầm ly sữa
‘‘Em cho người bảo vệ Kai, chị sợ ba sẽ làm khó anh ấy’’
‘‘Bác biết rồi sao?’’
‘‘Chưa. Chị hi vọng sẽ giấu được’’
‘‘Chị cứ để thế này sao? Đến khi Ryan biết mối quan hệ của chị với Kai thì sao?’’ Alex nói có vẻ lo lắng
‘‘Chị không muốn suy nghĩ nhiều nữa. Tạm thời chị sẽ ở đây để tìm nhà thiết kế. Em trở về tập đoàn giúp chị giải quyết một số công việc đi. Chị đã gửi tài liệu qua mail cho em rồi đó. Cuối tuần sẽ có cuộc họp cổ đông nên em giúp chị chuẩn bị, được chứ?’’ Yun nhìn Alex
‘‘Được rồi. Chị cũng đi nghĩ sớm đi’’ Alex nhìn Yun lo lắng, sắc mặt cô không tốt cho lắm
‘‘Ừ. Mà ba ngủ rồi chứ?’’
‘‘Em đã pha cho bác ly sữa, uốn song bác ngủ rất ngon’’
‘‘Vậy tốt rồi. Chị xuống dưới nhà đây?’’ Yun mỉm cười, rồi rời khỏi. Alex nhìn Yun mà trong lòng có chút lo lắng. Anh không biết làm sao mới giúp được cho chị mình.
CHƯƠNG : ĐÍNH HÔN
Trên đường cao tốc, một chiếc xe đang chạy. Trong xe là bầu không khí ngột ngạt, tiếng nhạc vẫn du dương vang lên khiến tâm trạng cả hai trở nên yên tĩnh
“Jay, em tin là cô ấy sẽ chấp nhận anh’’ Yun quay sang mỉm cười nhìn Jay
“Anh không nghĩ vậy?’’ Jay có chút buồn
Một giờ trước
“Em đồng ý’’ Yun nghiêm túc nhìn Jay mỉm cười
“Cảm ơn em’’ Jay ôm lấy cô vào lòng, anh cảm thấy rất vui khi nghe được lời nói này từ miệng cô, người con gái mà anh rất yêu
“Anh không cần cảm ơn em đâu. Em tin là cô ấy sẽ động lòng trước lời tỏ tình của anh mà thôi’’ Yun mỉm cười nhìn Jay nhưng
“Em nói gì chứ?’’ Jay bất ngờ buông cô ra, hai mắt anh nhìn lấy Yun
“Em nói là người mà anh định tỏ tình sẽ chấp nhận anh thôi. Mà em thấy người con gái nào may mắn lắm mới lấy được anh đó. Vừa tài giỏi, lại rất biết chăm sóc người khác’’
“Ờ… em nói đúng’’ Jay ngượng ngùng nhìn cô, anh không thể ngờ những lời mình vừa nói ra thật lòng đó lại được cô xem như là một kịch bản để anh tỏ tình với người khác
“Chúng ta vào lề đường thôi’’ cô nắm lấy tay Jay dắt anh đi
“Cảm ơn anh đã cứu em nha’’
“Sao em lại đi sang đường như vậy? Cũng may là anh thấy đó’’
“Chỉ là em gặp một chút rắc rối nên tâm trạng không được tốt cho lắm’’ Yun lại nhớ đến chuyện lúc nảy
“Em đó, sao này có chuyện không tốt thì nhớ gọi anh còn không thì gọi cho Alex. Anh không yên tâm để em ra ngoài đường một mình’’ Jay lo lắng
“Anh đừng như thế, cho dù anh có sắp lấy vợ thì em sẽ cứ bám đuôi anh đó. Ai bảo anh như là anh hai của em làm chi’’ Yun khoác tay lên vai anh, vui vẻ đùa giỡn
“Anh cõng em’’
“Ok’’ Yun nhanh chóng leo lên lưng Jay, Jay đỡ lấy cô rồi chạy thật nhanh. Cô dang tay ra tạo thành hình máy bay. Cả hai vui vẻ đùa giỡn khiến ai đi qua cũng ngưỡng mộ Tại khách sạn, trong căn hộ sang trọng hiện giờ là không khí trầm lắng
“Nói thiệt cho tôi biết đi, Yun đâu rồi?’’ ông Swilezn nhìn vệ sĩ, tâm trạng ông không được tốt lắm
“Ông chủ. Cô chủ đi với cậu Alex rồi’’ vệ sĩ lo sợ nhìn ông
“Ai kêu cậu nói vậy? Alex không phải đang ở Hàn Quốc sao?’’ ông ngạc nhiên nhìn đám vệ sĩ
“Bác à, lúc nảy cậu ấy đến nhà đón Yun đi rồi’’ Ryan lên tiếng giúp đám vệ sĩ khiến họ thở phào nhẹ nhõm
“Vậy sao?’’ ông không nói gì hết
Lúc này, cánh cửa mở ra. Yun bước vào nhà thì ngạc nhiên
“Ba’’ cô do dự
“Em à, em muốn ăn gì anh nấu cho’’ Jay ngay lập tức cũng vui vẻ bước vào
Yun nắm lấy tay Jay để cho anh đừng có hành động gì kì lạ
“Cháu chào hai bác’’ Yun cúi đầu. Jay ngay lập tức cũng làm theo cô
“Chào mọi người’’
“Con trai, sao con cũng ở đây?’’ một người đàn ông trung niên đứng dậy
Ai nấy đều bất ngờ nhìn cô và Jay
“Anh hai’’
Jay nghe những lời nói kì lạ, cúi đầu lên
“Ba mẹ, Ryan. Sao mọi người lại ở đây?’’ Jay bất ngờ
“Hai đứa ngồi xuống đi’’ ông Swilezn nhìn cô rồi chỉ xuống hai cái ghế sofa
“Chúng ta vào thôi’’ cô mỉm cười nhìn Jay
Sau khi ánh mắt mọi người nhìn nhau
“Sao ba mẹ lại ở nhà Yun’’ Jay lên tiếng
“Ba mẹ phải hỏi con mới đúng, sao con lại ở cùng với con dâu’’ bà Winston nhìn anh
“Con dâu, không lẽ ba mẹ biết rồi sao?’’ trong đầu Jay hiện giờ toàn là suy nghĩ khiến ai cũng bật cười (không lẽ ba mẹ biết mình thích em ấy sao?)
“À… ba mẹ quên không nói với con. Yun sẽ là em dâu của con đó’’ bà Winston nhìn con trai mình
“Con đó, cứ làm việc tối ngày. Ba mẹ cũng không kịp thông báo cho con’’ ông Winston cũng nhìn con trai mình
“Em dâu sao?’’ Jay ngạc nhiên, bất ngờ
“Jay, Yun nhà bác sẽ đính hôn với em trai cháu vào cuối tuần này đó’’ ba cô cũng lên tiếng
“Mà sao anh lại đi cùng với Yun’’ Ryan nhìn anh trai mình
“À, anh là bạn thân cũng như là…’’ Jay ấp úng nhưng lúc này Yun kịp chen vào
“Jay học chung với tôi tại đại học’’
“Đúng vậy đó’’ Jay mỉm cười nhưng nụ cười khiến người ta cảm thấy khó chịu
“Vậy sao?’’Ryan nhìn hai người họ với ánh mắt có chút nghi ngờ
….
Tại phòng làm việc, Jay đang đứng trước ba mình. Anh nhìn ba với ánh mắt rất nghiêm túc
“Con phản đối Ryan lấy Yun’’ anh nghiêm túc đến người ngồi đối diện anh phải sợ hãi
“Tại sao?’’ ông vẫn hết sức bình tĩnh nhìn con trai mình. Mặc dù, ông không có ý định ép hôn nhưng sự việc lần này là do cả hai bên (Ryan, Yun) đã đồng ý
“Ba biết rõ Ryan là một đứa ăn chơi như thế nào mà. Yun là tiểu thư gia đình danh giá. Nếu như thằng bé chỉ đùa giỡn với em ấy thì sao?’’ Jay trong lòng đang rất lo lắng cho cô, sợ cô sẽ đau khổ
“Con trai, hôn lễ này là do Ryan tự nguyện đồng ý. Ba tin thằng bé sẽ có trách nhiệm’’ ông nghiêm nghị nhìn con mình
“Ryan không có việc, thằng bé sẽ ra sao khi sống cùng Yun. Con không muốn danh dự của Yun bị mất chỉ vì Ryan’’
“Anh không cần phải lo việc đó đâu’’ Yun mở cánh cửa bước vào, trên tay cô cầm một phong thư
“Yun, sao con ở đây?’’
“Con có chuyện muốn nói với bác’’ Yun mỉm cười nhìn họ
“Con ngồi xuống đi’’ ông Winston mỉm cười
“Vậy để anh ra ngoài’’ Jay đứng lên định bước đi nhưng cô ngăn cản
“Anh cứ ngồi lại đi. Việc này anh cũng nên biết’’
Jay ngồi xuống, cô đưa cho Jay và ông Winston phong thư cô đang cầm
“Mọi người mở ra đi’’
Sau khi hai người họ mở, cô bắt đầu nói
“Trước hết là con chỉ muốn đính hôn, còn việc kết hôn thì hãy để cuối năm. Từ giờ tới đó còn ít nhất là năm tháng.’’
“Việc này ta đồng ý’’ ông Winston nhìn cô, ông rất khâm phục và tự hào khi biết mình có một cô con dâu vừa giỏi, vừa tài năng như thế này
“Mọi người lật ra trang sau đi. Benjamin Winston, tốt nghiệp khoa y trường Harvard và là giáo sư của bệnh viện hàng đầu tại Thụy sĩ, đang học để lấy PhD’’ cô nói tới đây thì hai người họ bất ngờ
“Đây là Ryan sao? Không phải thằng bé’’ Jay do dự
“Anh nhìn không lầm đâu. Anh ấy hiện giờ là đại sứ cho UNICEF tại Châu Phi’’ cô tiếp tục nói
“Ta không ngờ Ryan lại là bác sĩ mà mọi người ngưỡng mộ’’ ông Winston tự hào về con mình
“Con đưa mọi người xem chủ yếu là muốn mọi người giúp con một việc’’
“việc gì?’’
“Con muốn Ryan công bố thân phận thật sự trước khi kết hôn. Con không muốn có một bài báo nào tiếp tục bàn tán việc Ryan là hoàng tử ăn chơi’’ Yun nhìn họ với vẻ mặt rất nghiêm túc. Thật sự lúc đầu cô không muốn đi sâu đến thế này, nhưng vì cô muốn Kai an tâm khi chia tay với cô nên cô bắt buộc phải làm đến nông nổi này
“Ta sẽ khuyên thằng bé’’ ông Winston nhìn cô
“Vậy cháu cảm ơn’’
Mấy ngày sau, tại bãi biển thơ mộng Hollywood. Trong căn nhà sang trọng ở gần biển, diện tích xung quanh được bao phủ bởi cây cối và có cả một bể bơi to lớn giữa trước nhà. Thêm vào đó, ngôi nhà trở nên lộng lẫy hơn khi có cả gara xe riêng chứa tới vài ba chiếc siêu xe. Nơi đây, đang rất rộn nhịp tổ chức lễ đính hôn của hai gia đình. Bạn bè thân thiết và những người trong gia tộc nội, ngoại đều có mặt. Ai nấy đều vui mừng trước buổi đính hôn này vì với họ, cuộc hôn nhân này đem lại lợi nhuận rất to lớn và phải công nhận một điều: chú rể và cô dâu đúng là trai tài gái sắc
Bên cạnh sự vui vẻ thì gương mặt rầu rĩ, buồn bã của Jay khiến cho cô có chút áy náy. Cô hiểu rõ Jay, tuy cô không nói nhưng cô biết Jay thật sự thích cô rất nhiều
‘‘Em biết Jay thích em chứ?’’ Kan nhìn em gái mình với vẻ lo lắng, buồn rầu
‘‘Tức nhiên là em biết rồi. Chính vì thế em càng phải khiến anh ấy từ bỏ cũng như từ chối lời tỏ tình của anh ấy một cách tế nhị, để em và anh ấy còn có nhìn mặt nhau mà không cảm thấy bối rồi chứ’’ Yun nhìn Kan, với Kan, cô coi anh mình như là mẹ. Mọi chuyện về cô, chỉ có Kan mới hiểu rõ nhất
‘‘Em đã lớn thiệt rồi’’
‘‘Em đã lớn từ năm trước rồi. Tại anh vẫn coi em là con nít thôi chứ’’ Yun mỉm cười, lời nói có chút đùa giỡn khiến Kan cũng thấy nhẹ nhõm hơn
‘‘Em muốn đính hôn với Benjamin chứ?’’ Kan mỉm cười nhưng sau đó lại rất nghiêm túc để nói chuyện với đứa em gái này
‘‘Đúng vậy. Em sẽ đính hôn và có thể sẽ kết hôn nếu thấy anh ta không cản trở công việc của em’’
‘‘Không vì tình yêu’’
‘‘Không. Trái tim em bây giờ đã đóng băng rồi’’ Yun lạnh lùng nhìn anh mình
‘‘Anh hi vọng em sẽ yêu một lần nữa’’ Kan nhìn em gái mình
‘‘Anh biết không? Bao năm qua, khi em rời xa Kai, em nhận ra rằng Kai không thật sự thuộc về em. Sở dĩ em tha cho ông ta cũng vì em nghĩ đến anh ấy. Em không muốn anh ấy vì em mà phải bỏ công việc hiện tại. Em muốn anh ấy có thể theo đuổi ước mơ trở thành một cảnh sát quốc tế tài giỏi’’ cô nhìn anh hai, ánh mắt cô có chút đỏ
‘‘Anh hiểu ý em rồi’’ Kan đi đến bên Yun, ôm cô vào lòng
‘‘Ngày mai em đã là cô dâu rồi, nên đi ngủ sớm đi’’ anh đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên má cô, rồi bước ra khỏi phòng
‘‘Em tàn nhẫn lắm phải không?’’
Mọi người ra vào rất đông đúc, những thợ chụp ảnh chuyên nghiệp đều được mời tới.
Ai nấy đều nhanh chóng ngồi vào chỗ ngồi của hai gia đình. Trước họ là một cái bàn dài có cô dâu và chú rể ngồi giữa. Phía hai bên là gia đình của họ
Ba Yun (ông Swilezn) đại diện đứng lên phát biểu
"Kính thưa hai bên gia đình. Tôi rất vui khi được đại diện cho họ nhà gái để nói đôi lời. Yun là con mà tôi yêu nhất trong hai anh em, con bé là đứa con ngoan. Vì thế, tôi cũng không ngại nói thẳng, nếu Benjamin Winston làm con gái tôi bị tổn thương, thì tôi sẽ không để yên cho cậu đâu’’ ông Swilezn mỉm cười, lời nói có chút đùa giỡn nhưng ai cũng biết ông đang rất nghiêm túc
"Con sẽ chăm sóc em ấy’’ Ryan mỉm cười
"Ta sẽ chúc phúc cho hai đứa. Chỉ cần hai đứa cho ta cháu ngoại thì ta sẽ cho hai đứa một mảnh đất ở Thụy Sĩ, cũng như quyền thừa kế cổ phần của tập đoàn điện tử HB’’ ông nói xong thì ngồi xuống. Cô ngạc nhiên nhìn ba mình
"Ba à, không phải ba có cháu nội rồi sao?’’
"Nhưng ta cũng muốn bế cháu ngoại trước khi ra đi cùng với mẹ các con. Ta phải bế nó thì ta mới kể được cho bà ấy nghe cháu của ta đẹp và tài giỏi như thế nào chứ’’
Lúc này bà Winston đứng lên nói
"Con dâu, bây giờ con đã là con của ta rồi. Nếu thằng bé Benjamin làm con buồn, thì cứ nói với ta’’ bà mỉm cười nhìn con dâu của mình
"Ta cũng có điều muốn nói’’ ông Winston đứng lên
"Ta cũng muốn như ông thông gia, hai đứa phải cho ta đứa cháu nội’’ ông Winston mỉm cười rồi tiếp tục nói
"Tập đoàn HB mà trước đây ta thành lập riêng sẽ giao lại cho hai đứa, và hai đứa sẽ chính thức trở thành cổ đông lớn nhất của HB’’ ông nói xong cũng ngồi xuống. Ryan nhìn ba mình
"Ba à…’’
"Không nhưng nhị gì hết’’ ông nhìn con trai mình rồi quay sang MC
"Bắt đầu đi’’
"Kính chào các vị quan khách. Hôm nay tôi đại diện cho hai gia đình xin nói lời cảm ơn các vị đã đến buổi lễ ngày hôm nay. Bây giờ là phần quan trọng nhất của buổi lễ. Xin mời cô dâu và chú rể trao nhau nhẫn đính hôn’’ MC thật ra là Alex, cậu có chút buồn nhưng vì chị mình nên cậu cũng nhẫn nhịn, không làm khó Ryan
Ở đâu đó, tại một góc khuất của căn nhà. Một chàng trai đang đứng nhìn
"Anh yêu em, Yun à'' ánh mắt người con trai nhìn cô, tâm trạng đang rất mâu thuẫn, anh nên ngăn chặn những gì đang xảy ra trước mắt, hay cứ thế mà để cô đồng ý, chấp nhận người con trai đó
Hình bóng người con trai đó, cô đã quan sát suốt cả buổi lễ. Cô và Ryan đang đối mặt nhau nhưng cô không hề để ý đến anh mà ngược lại, người cô quan tâm, lo lắng chính là Kai. Ryan mỉm cười, cầm tay cô một cách ấm áp
"Cảm ơn em đã chấp nhận anh’’ trước lời nói đó, mọi người lấy làm ghen tị với cô. Ryan lấy chiếc nhẫn từ hộp mà Alex và Mi a đang cầm
"Kai, sao anh lại tới đây? Em xin lỗi'' tâm trạng Yun rối bời, chiếc nhẫn đang dần dần được đeo vào tay cô nhưng cô lại không hề có chút cảm nhận gì. Cô bây giờ chẳng quan tâm điều gì. Kai đang từng bước rời khỏi
"Khoan đã'' cô đột nhiên lên tiếng. Mọi người ngạc nhiên trước lời nói đó
"Có chuyện gì sao con?'' ba cô ngạc nhiên nhìn con cái, ông không biết chuyện gì đã xảy ra với con gái mình
Kai sau khi nghe được tiếng đó, cũng dừng lại nhìn cô. Cô vẫn nhìn Kai nhưng sau đó quay lại, nhìn xuống tất cả mọi người. Chiếc nhẫn chưa được đeo hết vào tay cô
"Con có chuyện muốn nói'' cô nhìn mọi người rồi sau đó quay sang đối diện với Ryan
"Tôi xin lỗi’’
"Tại sao?’’ Ryan nhìn cô, anh không có chút gì ngạc nhiên.
"Em định hủy hôn sao?’’ Ryan nói nhỏ với Yun nhưng chỉ nhận được nụ cười lạnh lẽo
"Em xin lỗi anh. Có lẽ em không phải là người con gái tốt. Nhưng em cảm ơn anh đã đồng ý lấy em. Cảm ơn anh đã cho em một cơ hội để làm vợ của một bác sĩ tốt như anh’’ cô mỉm cười, những lời nói đó khiến Ryan có chút thật lòng. Ryan tiếp tục đeo nốt phần còn lại. Yun cũng cầm lấy chiếc nhẫn đeo cho Ryan. Mọi người vỗ tay chúc mừng.
Hai người ôm lấy nhau nhưng giọng nói của cô lạnh lùng vang bên tai Ryan
"Thật không công bằng nếu chỉ có mình anh diễn. Anh thấy tôi diễn tốt chứ’’ lời nói đó như cắt đứt mạch cảm xúc của Ryan, nhưng anh không vì thế mà tỏ ra tức giận, ngược lại, anh còn đẩy cô ra. Rồi kéo cô ôm lấy mình, anh đặt lên môi cô một nụ hôn
Mọi người ở dưới rất ngạc nhiên, ngay cả cô cũng vậy
Ryan sau đó buông cô ra "Như vậy mới là diễn’’
Cô tức giận nhìn anh ta nhưng cũng cố mỉm cười với mọi người. Jay nảy giờ chỉ đứng yên nhìn mọi chuyện "Anh không tin là Yun lại chọn em, anh sẽ mãi đợi cô ấy’’
Sau khi làm lễ xong, Ryan dẫn cô đi gặp một người. Khi gặp người đó, cô thật sự rất bất ngờ
"Giới thiệu với em, đây là Migel (Kai). Người sẽ làm vệ sĩ của anh’’ Ryan vui vẻ giới thiệu
"Tại sao phải là anh ta chứ'' Yun nổi giận nhìn Kai
"Anh ta thì có sao đâu. Chỉ là một vệ sĩ thôi mà'' Ryan mỉm cười nhìn cô
"Anh...''
"Được rồi. Chuyện này tôi đã quyết rồi. Không phải em muốn tôi có vệ sĩ sao. Cậu ấy học võ rất tốt''
"Chào cô’’ Kai đưa tay ra bắt với cô nhưng cô không bắt. Giọng nói lạnh nhạt vang lên
"Tôi hi vọng anh sẽ chăm sóc và bảo vệ chồng tôi thật tốt’’ Yun nói xong rồi rời khỏi, Ryan quay sang nhìn Migel
"Cảm ơn cậu đã chấp nhận làm vệ sĩ của tôi ba tháng. Cậu có thể qua đây ở’’
"Không có gì đâu? Cậu cũng là ân nhân của tôi mà’’
Ba ngày trước, tại một khu nhà hoang, Kai đang làm một nhiệm vụ thì bắt gặp một người thanh niên lạ ở đó
"Ông bình tĩnh lại đi, cô ấy là con gái của ông’’ người thanh niên đang hết sức khuyên ngăn người cha bỏ con dao xuống
“Con sao? Cô ta không phải là con tôi’’
“Kết quả DNA chứng minh cô ấy chính là con ông. Có lẽ có người muốn chia cách hai người’’
“Cậu nói thật’’
“Đúng vậy. Tôi là bác sĩ, sẽ không nói dối bệnh nhân của mình’’
“Cậu sai rồi. Bác sĩ sẽ nói dối bệnh nhân nếu người nhà yêu cầu’’ một người phụ nữ bước vào
“Mọi người. Chúng ta cần phải cứu được con tin’’ Kai quay sang nhìn cấp dưới của mình
“Rõ… yes sir’’
Kai ra hiệu, mọi người lập tức chia nhau ra bao vây khu nhà.
“Cô sai rồi. Cô ấy thực sự là con của ông ấy’’ cậu thanh niên đó vẫn bình tĩnh trả lời
“Cậu diễn rất sâu’’
“Các người im hết cho tôi’’ người đàn ông đó la lên
“Ông coi bảng xét nghiệm DNA chưa? Hay chỉ nghe người khác nói’’ cậu ta nhìn ông ấy
“Là cô ấy nói với tôi’’
“Vậy tôi nghĩ ông nên thả cô bé ra đi. Tôi thấy ông rất yêu con gái ông’’
“Ba à’’
“Con gái’’ cả hai người ôm nhau. Ông ấy thả cô bé ra rồi chạy lại chỗ bác sĩ
“Cảm ơn chú’’
“Các người’’ người phụ nữ tức giận rút súng ra, ngay lập tức cảnh sát và vệ sĩ bao vây
“Các người muốn gì?’’ người phụ nữ cầm súng chĩa xung quanh
“Mau đưa cô bé và ông ta đến nơi an toàn’’ một cảnh sát lên tiếng ngay lập tức có hai người dẫn họ xuống, cậu thanh niên cũng đi theo
“Các người không được đi’’ cô ta la hét, bắn súng vào cô bé nhưng đã có người ngăn cản
“Đội trưởng’’
Xe cấp cứu lập tức đến
“Tôi là bác sĩ, tôi sẽ đi cùng với cậu ấy’’ cậu thanh niên lên xe cứu thương
“Vị trí đạn gần tim nên mọi người nhất định phải di chuyển cẩn thận’’
“Tôi cần các anh giúp đỡ’’
“Anh cứ nói’’
“Tôi muốn các anh dẫn đường. Xe cấp cứu cần phải đến bệnh viện trong vòng phút’’
“ phút sao?’’
“Tôi muốn mọi người giúp tôi có đường dành riêng chỉ có cấp cứu đi qua. Nếu đi với tốc độ cao thì cậu ta có thể sẽ được cứu sống’’
“Được rồi. Mọi người xuất phát đi’’ cậu cảnh sát đó nói xong, rồi cũng lên xe liên hệ với các cảnh sát trên đường
“Đội trưởng, anh nhất định phải không sao?’’
“Bệnh nhân ra nhiều máu. Gọi kêu bệnh viện chuẩn bị máu đi. Cậu cảnh sát, cậu ta nhóm máu nào?’’
“Dạ là…’’
Hai tiếng sau
“Ca phẫu thuật rất thành công’’
“Cảm ơn bác sĩ’’
…
“Chị à, Benjamin đã gặp anh Kai vậy đó’’ Alex nhìn chị họ của mình. Sau khi nghe xong, cô không phản ứng gì cả, chỉ lạnh nhạt nhìn Kai
“Vậy anh ấy đã từ chức’’
“Ông JK không tiếp nhận đơn xin từ chức. Ông ấy nói sẽ cho anh Kai tạm thời nghỉ phép dài hạn’’
“Vậy tốt rồi. Anh ấy chắc chắn sẽ ở nhà này. Chuẩn bị cho anh ấy phòng tốt nhất. Cho anh ấy sống một mình, anh ấy không thích có người khác làm phiền’’ cô quay sang nhìn Alex
“Nếu Benjamin nghi ngờ thì sao?’’
“Chị sẽ có cách giải quyết’’ cô nói xong thì vào tiếp khách. Alex lo lắng cho chị mình nhưng cũng không biết phải làm sao?
Trước cổng, Jay đang đứng để chờ xe. Chiếc xe thể thao được vệ sĩ lái tới
“Cậu Jay. Xe của cậu’’ vệ sĩ của cô đưa chìa khóa cho anh
“Nói với Yun tôi sẽ tới thăm em ấy sau. Công việc có chút vấn đề nên tôi phải giải quyết’’ Jay mỉm cười rồi mở cửa xe, bước vào. Cùng lúc đó, một cô gái cũng mở cửa xe bước vào
“Lâu ngày không gặp anh?’’ cô ta mỉm cười nhìn Jay, ánh mắt có chút tinh nghịch
“Sao cô lại ở đây?’’ Jay ngạc nhiên nhìn cô gái đó
“Tôi đến để xem kịch thôi nhưng không ngờ không có gì cho tôi xem’’ cô gái đó nhìn Jay rồi mở nhấn nút mở trần xe
“Thật ra tôi rất thích anh, nhưng tiếc là anh lại thích thiên kim tiểu thư đã có vị hôn thê rồi. Nhưng không sao, hôm nay tôi cũng muốn được làm lọ lem được hoàng tử trở trên chiếc xe nhập ngoại này. Anh trở tôi đi biển đi’’ cô gái đó quay sang nhìn Jay, Jay cảm giác khó chịu
“Nè cô, tôi không đi chơi. Mời cô xuống xe, tôi còn có việc gấp phải trở lại phố Wall’’ Jay nhìn người con gái đó
“Không sao. Tôi cũng đã mặt dày tới đây rồi. Anh trở tôi đi tới phố Wall cũng được’’ cô gái đó nói xong, nhấn nút bật nhạc rồi nhắm mắt lại, tựa vào ghế ngủ
“Nè cô…’’ Jay tức giận nhưng không thấy phản ứng gì từ cô ta cả, nên cũng mặc kệ cô ta. Chiếc xe phóng nhanh trên đường
PhD viết tắt của từ Doctor Philosophy :bằng tiến sĩ