-Các anh lại chỗ tụi em ăn nè .
-Anh Nhật lại đây ngồi nè .
Cứ thế đám con gái cứ lãi nhãi bên tai ,Lam và Phương nghe vậy bịt tay lại khổ sở và thầm nghĩ :Ko biết sao mình luôn gặp cảnh này hả trời đã giả lam sinh rồi mà cũng ko khác gì ,cùng lúc đó là tiếng thở dài quen thuộc .
Nhìn sang bên cạnh với ánh mắt cầu cứu ,Lan lắc đầu và khuôn mặt trở lên lạnh tanh ko một chút xíu cảm xúc bộc lộ trên khuôn mặt và nhìn đám nữ sinh đó nói :
-Các cô có thể lé sang một bên cho chúng tôi qua dc ko -Kèm theo ánh mắt như tóe lữa .
Thấy vậy đám con gái đó tự nhiên rùng mình và ko hiểu sao tự dưng lé sang một bên .
Bước lại ngồi gần cửa sổ Lam đứng nên nói :
-Các cậu ngồi ở đây đi tớ đi chọn thức ăn /.
Nghe vậy Lan đang hướng mắt nhìn cảnh đẹp buổi sáng quay lại mỉm cười với Lam nói :
-Ừm nhưng cấm cậu chọn đồ ngọt đó ._Sau đó mỉm cười như ám chỉ Lam là người thích ăn đồ ngọt .
Thấy ánh mắt đó Lam hiểu và nói giọng nhí nhảnh :
-Ghét cậu ghê ,yên tâm đi tớ biết tính cậu quá mà .
Sau khi Lam đi ,Phương nhìn Lan hỏi ngay một câu :
-Vậy socola hàng năm lễ tình nhân của mọi người cậu sử lý làm sao _giọng nói nhỏ đi ở những từ cuối .
Lan mỉm cười trả lời bâng quơ:
-Thì ai thích ăn thì tớ cho thôi .
Nghe vậy Phương bó tay khi biết người Lan sám chỉ là ai .
Đúng lúc đó Lam quay lại với những món ăn trên khay .
Thấy vậy Phương hỏi giọng ngạc nhiên :
-Sao cậu chọn thức ăn nhanh vậy .
Lam liếc mắt nhìn Lan và nói :
-Thì ko biết tại sao đám con gái thấy mình tự động đều lé hết nên chọn nhanh thôi .
Nghe vậy Phương cười nhìn Lan đang ngắm mây trời nói :
-Ko ngờ ánh mắt của cậu lại đáng sợ như vậy.
Lam ngồi xuống gật đầu như đồng ý với câu nói đó :
-Ừm .
Nghe vậy lúc này Lan mới quay lại mỉm cười :
-Tớ mà lị ,thôi các cậu ăn đi rồi còn vào lớp xem kịch hay nữa chứ.
Đang cầm đũa định sử lý đám thức ăn Phương và Lam ngẩn lên khi nghe và thắc mắc :
-Kịch gì nữa vậy .
Sau đó nhìn Lan với ánh mắt long lanh sáng cả hai người nói nhỏ :
-Cậu có trò gì mới à .
Lan nghe vậy đưa tay nên cốc vào đầu Phương và Lam rồi nói trong ánh mắt muốn giết người của 2 bạn mình :
-Thôi đi mấy người suốt ngày chỉ muốn đi trêu chọc người khác đi .
Nghe vậy Lam mặt phụng phịu nói :
-Thì tại cậu nói có kịch hay để coi thì tụi này thắc mắc chút ý mà .
Lắc đầu trước suy nghĩ quá hay ho của Lam ,Lan nói:
-Thôi đi lo mà ăn đi .
Nói xong câu đó Lan nhìn lại thì đã thấy 2 con bạn mình đang chiến đấu nhiệt tình đối với các mon ăn trên bàn .Mỉm cười Lam cũng cuối đầu ăn .
Sáng hôm sau bầu trời trong sang chim hót líu lo ,ánh sáng chiếu qua cánh cửa .Trên giường có 3 nàng công chúa xinh đẹp đang nằm ngủ ánh sáng chiếu vào làm bọn nó động đậy và người vươn vai tỉnh dậy nhìn lại nói :
-Trời sáng rồi hà ,mệt quá đi mất .
Sau đó nhìn lại và mỉm cười khi thấy 2 con bạn mình con đang nằm ngủ .Lan đành phải kêu :
-Các cậu mau dậy đi.
Tiếng kêu đó ko ảnh hưởng gì đến 2 con người đang nằm trên giường ,nhìn thấy vậy Lan chỉ biết lắc đầu đi đến bên cửa sổ mở ra nhìn bầu trời binh minh đang nên với ánh đỏ trong rất đẹp .
Còn ở trên giường lúc này 2 người bị ánh sáng chiếu vào mắt nhắm mắt mở nói trong giọng ngáy ngủ :
-Lan cậu đóng cửa lại đi ,để bọn tớ ngủ một chút
Lắc đầu Lan quay lại nhìn thấy 2 người đang nhắm mắt nên đàng nói :
-Các cậu gọi mình là sâu ngủ nhưng mình lại thấy chính các cậu mới là con sâu ngủ đó .
Nhưng 2 con người nằm trên giường nào nghe thấy câu nói đó vẫn ung dung cuộn chăn ngủ tiếp ,Lan quay lại tiếp tục nhìn cảnh buổi sáng bình minh và nói nhỏ :
-Thôi để 2 cậu ngủ đó ,dù sao thì Quân cũng ko thể về phòng giờ này đc rồi _nói xong tự nhiên mỉm cười .
Lan chống tay dựa vào cửa sổ ngước mặt nên nhìn bầu trời trong xanh và tâm hồn như thư giản hơn .Trong đầu lúc này Lan chợt nhớ đến những việc ngày hôm qua và thêm vào đó làm cho Lan cảm giác như sẽ có việc gì xảy ra cho mẹ Phương ,nhưng Lan đàng phải nói thầm trong đầu :Chắc đây chỉ là ảo giác thôi .
Mỉm cười một lần nữa Lan ngước mắt lên nhìn bầu trời xanh và nói :
-Thật tốt nêu như mình giống như làn mây kia có thể tự do tự tại thì tốt biết mấy .
Thở dài khi nghĩ đến điều đó Lan thầm nhủ:Thôi đừng nhớ đến điều đó nữa .
Nhìn lại đồng hồ trên tay Lan giật mình và lại chỗ giường lay lay 2 cái người đang say sưa chìm vào giấc mộng đẹp kia .
-Các cậu dậy mau ._Giọng nhỏ nhẹ .
Nhưng 2 con người đang nằm ngủ kia ko biết sao vẫn chìm vào giấc ngủ say ,lúc này thì Lan đã bắt đầu cáu và Lan giật tấm mền ra và nói to :
-Các cậu có dậy ko hả ?
Tiếng hét đó 1 lần nữa khiến cho 2 người mở mắt ra nhưng chưa kịp mừng thì đã thấy 2 người đó nhắm mắt lại cùng câu nói giọng ngáy ngủ :
-Lan cậu có thể để 2 chúng tớ ngủ thêm một chút ko ,tối hôm qua đến 2 giờ tụi tớ mới ngủ mà .
Lần này thì tính kiên nhẫn trong đầu Lan đã hết và dùng hét lực Lan hét lên :
-Tớ cho các cậu 1′ để tỉnh dậy bằng ko các cậu sẽ biết tay tớ .
Nghe thấy tiếng hét đinh tay nhức óc ,2 người trên giường lặp tức mở mắt ra và ngồi dậy rụi rụi mắt nhìn Lan đang đứng bên giường chống tay vào hông nhìn mình thì nói :
-Cậu sao vậy mới sang sớm mà mặt hầm hầm vậy ,sợ quá đi .
Lan lúc này nghe vậy nói :
-Tại ai tớ bị vậy hả ?_nhấn mạnh ở câu cuối .
Lam và Phương nghe vậy ngơ ngác nhìn nhau và cuối cùng nhìn Lan nói :
-Vậy ai làm cho cậu giận vậy ?
Lắc dầu trước câu hỏi đó Lan khôi phục lại dáng vẻ bình thường nhìn 2 con bạn ngây thơ vô số tội nói :
-Thôi dù sao người chọc giận mình con ko biết thì tớ nói làm gì ,thôi các cậu mau dậy đi gần giờ học rồi đó .
Nghe câu đó 2 người nhìn xung quanh và hét nên :
-Sao tụi tớ lại ở đây ?
Lan nghe xong câu hỏi chỉ nói :
-Các cậu quên chuyện tối hôm qua rồi hả ?
Lúc này trong đầu 2 người xuất hiện từng diễn biến tối hôm qua từ đi tìm tư liệu đến việc dọa ma ,nhớ xong 2 người nhìn Lan nói :
-Vậy Quân về phòng chưa .
Cười cười Lan nói :
-Nếu Quân về thì các cậu có thể làm con sâu ngủ như vậy ko ?
Nghe vậy 2 người cười và gãi đầu nói :
-Hì vậy là tớ biết nguyên nhân cậu nóng giận buổi sáng sớm rồi .
Lan nghe vậy thì nói :
-Vậy giờ 2 cậu có thể vào phòng vệ sinh cá nhân giùm tớ .
Trên đường đi xuống căn tin Lam nhìn 2 con bạn thắc mắc :
-Sao họ chưa về phòng vậy ,ko lẽ họ sợ quá ngất luôn đến sáng à .
Lan chỉ mỉm cười ko có câu trả lời trong khi đó Phương lại suy nghĩ và nói :
-Ko ly nào đâu làm gì có chuyện mới bị tí xíu hù dọa mà ngất tới bi giờ chứ .
Lam nghe vậy suy nghĩ một chút và cũng cảm thấy điều đó là phi hợp lý nên nói :
-Ừm cũng đúng nhưng sao từ hôm qua tới giờ họ ko về phòng nữa .
Sau câu nói đó 2 người vừa đi vừa suy nghĩ trong khi đó Lan đi bên cảnh chỉ mỉm cười thấy vậy Lam và Phương nhìn thấy sau đó nhớ đến câu tối hôm qua Lan nói:
-À tớ nhớ 1 câu tối qua cậu nói là họ sẽ ko về phòng sớm ,vậy Lan câu đã làm gì họ vậy .
Trước ánh mắt dò xét của 2 con bạn Lan chỉ cười và nói 1 câu :
-Đến lúc thích hợp tớ sẽ nói .
Sau đó bỏ đi trước ,để lại ánh mắt khó hiểu dành cho 2 con bạn khi nghe vậy .
Dù ngạc nhiên nhưng Lam và Phương sau khi nhìn nhau và chưa kịp tiêu hóa câu nói đó nhìn lại thấy Lan đã đi xa một đoạn thì nói với theo :
-Nhật cậu đợi mình với (Sử dụng tên giả vì lúc này họ đều đang giả nam trang ).
Bọn nó vừa đi vào căn tin ,ngay lập tức bị đám con gái quay quanh nói :
-Các anh lại chỗ tụi em ăn nè .
-Anh Nhật lại đây ngồi nè .
Cứ thế đám con gái cứ lãi nhãi bên tai ,Lam và Phương nghe vậy bịt tay lại khổ sở và thầm nghĩ :Ko biết sao mình luôn gặp cảnh này hả trời đã giả lam sinh rồi mà cũng ko khác gì ,cùng lúc đó là tiếng thở dài quen thuộc .
Nhìn sang bên cạnh với ánh mắt cầu cứu ,Lan lắc đầu và khuôn mặt trở lên lạnh tanh ko một chút xíu cảm xúc bộc lộ trên khuôn mặt và nhìn đám nữ sinh đó nói :
-Các cô có thể lé sang một bên cho chúng tôi qua dc ko -Kèm theo ánh mắt như tóe lữa .
Thấy vậy đám con gái đó tự nhiên rùng mình và ko hiểu sao tự dưng lé sang một bên .
Bước lại ngồi gần cửa sổ Lam đứng nên nói :
-Các cậu ngồi ở đây đi tớ đi chọn thức ăn /.
Nghe vậy Lan đang hướng mắt nhìn cảnh đẹp buổi sáng quay lại mỉm cười với Lam nói :
-Ừm nhưng cấm cậu chọn đồ ngọt đó ._Sau đó mỉm cười như ám chỉ Lam là người thích ăn đồ ngọt .
Thấy ánh mắt đó Lam hiểu và nói giọng nhí nhảnh :
-Ghét cậu ghê ,yên tâm đi tớ biết tính cậu quá mà .
Sau khi Lam đi ,Phương nhìn Lan hỏi ngay một câu :
-Vậy socola hàng năm lễ tình nhân của mọi người cậu sử lý làm sao _giọng nói nhỏ đi ở những từ cuối .
Lan mỉm cười trả lời bâng quơ:
-Thì ai thích ăn thì tớ cho thôi .
Nghe vậy Phương bó tay khi biết người Lan sám chỉ là ai .
Đúng lúc đó Lam quay lại với những món ăn trên khay .
Thấy vậy Phương hỏi giọng ngạc nhiên :
-Sao cậu chọn thức ăn nhanh vậy .
Lam liếc mắt nhìn Lan và nói :
-Thì ko biết tại sao đám con gái thấy mình tự động đều lé hết nên chọn nhanh thôi .
Nghe vậy Phương cười nhìn Lan đang ngắm mây trời nói :
-Ko ngờ ánh mắt của cậu lại đáng sợ như vậy.
Lam ngồi xuống gật đầu như đồng ý với câu nói đó :
-Ừm .
Nghe vậy lúc này Lan mới quay lại mỉm cười :
-Tớ mà lị ,thôi các cậu ăn đi rồi còn vào lớp xem kịch hay nữa chứ.
Đang cầm đũa định sử lý đám thức ăn Phương và Lam ngẩn lên khi nghe và thắc mắc :
-Kịch gì nữa vậy .
Sau đó nhìn Lan với ánh mắt long lanh sáng cả hai người nói nhỏ :
-Cậu có trò gì mới à .
Lan nghe vậy đưa tay nên cốc vào đầu Phương và Lam rồi nói trong ánh mắt muốn giết người của 2 bạn mình :
-Thôi đi mấy người suốt ngày chỉ muốn đi trêu chọc người khác đi .
Nghe vậy Lam mặt phụng phịu nói :
-Thì tại cậu nói có kịch hay để coi thì tụi này thắc mắc chút ý mà .
Lắc đầu trước suy nghĩ quá hay ho của Lam ,Lan nói:
-Thôi đi lo mà ăn đi .
Nói xong câu đó Lan nhìn lại thì đã thấy 2 con bạn mình đang chiến đấu nhiệt tình đối với các mon ăn trên bàn .Mỉm cười Lam cũng cuối đầu ăn .