-Anh Thắng chờ em một chút .
Phương nhìn ra sau và ngạc nhiên hỏi :
-Ủa em làm gì ở đây giờ này vậy ?
Lam nghe vậy cũng nhìn và nói :
-Đúng đó giờ này em phải học chứ sao sang đây .
Trâm nở nụ cười dễ thương nhìn Thắng nói :
-Hì em sang đây kiếm anh đó .
Nghe vậy Phương chỉ vào người mình nói :
-Tìm ch…i à anh chi vậy ?_ngạc nhiên khiến cho Phương quên mình đang là nam .
Trâm nghe vậy thì nói :
-Anh Thắng sao anh lại xưng chị vậy ?
Lúng túng ko biết làm sao thì Lan đang đứng ngoài suy nghĩ 1 điều gì đó nghe vậy choàng tay qua vai cười nói :
-Chắc em nghe lầm đó _cười nhẹ .
Lam thấy vậy cũng cười giả lả nói theo :
-Đúng đó Trâm chắc em nghe nhầm đó .
Thấy vậy Trâm gãi đầu nhìn 3 chàng trai trước mắt một cách dò xét ,thấy vậy bọn nó vã mồ hôi ra và thầm nghĩ
”Vái trời đừng đừng …”
Một lúc sau Trâm nói :
-Hì chắc em nghe lầm quá mấy anh đẹp trai như thế này sao là nữ đc nhỉ _cười vô tư .
Nghe vậy bọn nó gật đầu lia lịa cười ngượng ngạo nói :
-Đúng vậy sao tụi anh có thể là nữ đc .
Sau đó ,Lam nhìn Trâm hỏi như lảng tránh :
-Mà em sang khu cấp 3 làm gì vậy ,hay là đi kiếm anh trai .
Trâm lắc đầu nhìn sang Phương mặt hơi đỏ lên nói :
-Ko ạ .
Ngạc nhiên Lam nhìn theo và thấy cô em gái Lâm đang nhìn Phương với anh mắt ngượng ngùng còn đỏ mặt nữa ,sau đó ko biết sao Lam lùi xuống 1 bước và thầm thì vào tai Lan :
-Lan cậu có thấy ko hình như em gái Lâm thích Phương của chúng ta hay sao ý .
Lan che tay lại nói nhỏ chỉ cho Lam nghe :
-Tớ đã nghi ngờ chuyện đấy lâu rồi ,nhưng có khi đó chỉ là mình nghi vậy thôi ,cứ chờ xem sao đã .
Và 2 người đang thầm thì to nhỏ thì bắt gặp ánh mắt của Trâm và
Phương đang nhìn ,nở nụ cười Lam nhìn lại và hỏi :
-Sao 2 người nhìn tụi này như vậy ,còn em Trâm nữa đừng nhìn anh với ánh mắt đó đc ko ?
Trâm nghe vậy thì nói:
-Tại em thấy mấy anh nói chuyện gì đó mà lại nói nhỏ nữa chứ ?
Giật mình Lam nhìn và cười trước câu trả lời có phần chân thật như vậy :
-Hà hà tụi anh chỉ nói chuyện với nhau thôi mà .
Đúng lúc đó tự nhiên có một giọng nói làm tụi nó lạnh dống lưng :
-Trâm em sang đây làm gì vậy ?
Đồng loạt quay lại nhìn sau đó ko biết nghĩ sao tụi nó nhìn nhau thông qua ánh mắt có thể nhận thấy là tụi nó đang hỏi :các cậu có thấy người này quen quen ko ?
Rồi tụi nó chưa kịp tìm ra đáp án thì Trâm đã nên tiếng :
-Anh Khai anh ở đây làm gì vậy?
Câu nói vừa xong tụi nó há hốc miệng ra và nhìn thấy nhìn ánh mắt như giết của anh chàng vừa xuất hiện ,sau đó anh chàng quay sang
Trâm nói :
-À anh đi đến lớp thấy em thì dừng lại thôi ,mà em sang đây tìm anh trai em đang bị ngất hả ,để anh dẫn em đi nhé .
Trâm nghe vậy thì nói :
-Sao anh trai em bị ngất ,vậy đi thôi
Sau đó nhìn sang Phương nói :
-Thôi em đi đây hẹn gặp anh sau nhé .
Và một lần nữa ánh mắt như muốn giết người sau đó mới đi .
Tụi nó sau khi những người đó đi ,Phương mới quay lại nhìn 2 con bạn mình nói :
-Mình ko biết sao ánh mắt anh ta làm mình cảm giác lạnh sống lưng vậy ,các cậu có cảm giác vậy ko ?
Gật đầu Lam nói :
-Ừm ,mình cũng có cảm giác như vậy nữa mà hình như hắn ta còn nhìn chúng ta với cặp mắt tóe ra lữa nữa kìa .
Nghe vậy Lan ko bình luận gì chỉ nói :
-Các cậu mà ko đi mà đứng đó tám coi chừng muộn giờ vào học bây giờ ?
Ngạc nhiên Lam và Phương vừa đi bên cạnh nhìn Lan hỏi :
-Ủa cậu chăm học như vậy hồi nào vậy ,mình nhớ mấy lần trước chúng ta có đi học như vậy nhưng chưa từng thấy cậu chăm chỉ đến lớp chừ trường hợp …._Đang nói thì bị bịt miệng Phương nói ú ớ ho..c đ..ai ..h..o..c.
Lan vừa lấy tay bịt miệng Phương vừa liếc sang Lam phòng trừ Lam cũng nói như vậy mà sau khi thấy Phương đã thôi nói Lan rút tay lại và giờ mới nói :
-Các cậu ko thể ko im lặng đc sao ,với lại giờ chúng ta ko phải là đi chơi như mấy đợt trước đâu _nói xong kiềm theo ánh mắt như băng nhìn 2 con bạn .
Giật mình như nhớ mình đang làm gì Lam và Phương gãi đầu nói :
-Hì hì tụi tớ quên mất .
Lắc đầu Lan suy sụp tình thần và nói nhỏ :
-Ko biết chúng ta có hoàn thành nhiệm vụ khi các cậu cứ như vậy ko ?
Nghe vậy Phương vỗ vai Lan nói :
-Yên tâm đi tụi tớ sẽ ko nói như thế nữa đâu ,tụi tớ sẽ cẩn thẩn hơn mà _sau đó quay sang Lam như tìm đồng minh .
Bắt gặp ánh mắt đó Lam hiểu ý nói theo:
-Ừm đúng vậy tụi tớ sẽ cẩn thận hơn .
Lan chỉ còn biết lắc đầu và nói :
-Các cậu còn trẻ con lắm ,cẩn thận đi.
Nhưng đi mtj quãng tự nhiên Lam suy nghĩ ra điều gì đó quay sang hỏi :
-Nhưng tớ vẫn còn thắc mắc là anh chàng hồi nãy chúng ta hình như đã gặp ở đâu rồi ý .
Phương nghe vậy cũng nói:
-Ừm tớ nãy giò cũng suy nghĩ nhưng thật sự là ko nhớ ra .
Cứ thế 2 nguoif im lặng suy nghĩ còn Lan thì ko nối gì chỉ khi thấy cửa lớp thì dừng lại nói :
-Thì là Anh Khai trưởng khu kí túc xa 2 đó ,mà các cậu thôi nghĩ đi chúng ta đến lớp rồi đấy .
Nghe vậy 2 người ngẩn ra nhìn cửa lớp và quay nhìn nhau nói :
-Đến lớp hồi nào vậy ?_ngơ ngác nhìn .
Lan lúc này chỉ biết thở dài trước 2 con bạn nói:
-Thôi vào lớp đi ,đừng suy nghĩ gì nữa .
Lúc này trong khi bọn nó cười thì Quân chợt nói chủ yếu nhằm vào Lan :
-Chà xem ra cậu cũng hiểu bạn mình quá hả ?
Đang cười theo 2 con bạn nghe vậy Lan đang định nên tiếng vì biết câu nói này nhằm vào mình ,thì Phương đã nói :
-Đương nhiên tụi này là như vậy mà .
Lan nghe vậy ko nói gì để xem Quân nói sao.
Quân nghe vậy nhún vai trả lời giọng mang tính khách khí :
-Tại tui đây tưởng các cậu hiểu nhau như vậy thì đừng khiêu khích tụi này chứ .
Nghe vậy Lâm nói :
-Cậu hay thật đó Quân .
Và cười nhìn Phương chờ phản ứng .
Và đúng như vậy Phương nên tiếng:
-Thì chỉ chọc một chút thôi bộ các cậu có tật giật mình hả ?
Lan nghe vậy ko nói gì chỉ đứng đút tay vào tui im lặng xem xét tình hình một cách im lặng còn Lam lúc này nhìn bọn hắn nói:
-Hừ bộ tụi này quan tâm các cậu ko đc sao ?_giọng nói nhỏ nhẹ nhưng mang 1 âm sắc sắt bén với cái nhìn như thấu vào tâm can vì đơn giản nếu người nào đó đụng vào tình bạn của nhóm thì Lam quyết ko để yên.
Trong khi Huy khá bất ngờ với con người khác hoàn toàn vẻ trẻ con thì giờ đây lại thay thể bằng 1 con người hoàn toàn mới có vẻ trưởng thành hơn .
Quân nghe vậy chỉ nhếch miệng nói :
-Xem ra các cậu quan tâm nhau ghê ta vậy các cậu có giám nhận lời thách đấu giữa các chàng trai ko ?
Lan ko biết đang nghĩ gì tự nhiên cười .
Thấy vậy Phương đang tức khi nghe lời khiêu khích đó nhưng chợt nghe thấy tiếng cười của Lan thì ngạc nhiên vì từ trước tới giờ Lan ít khi cười và quay sang hỏi :
-Cậu cười à .
Lam cũng vậy ngạc nhiên ko kém Phương hỏi:
-Cậu cười thật hả ?
Sau đó còn ko tin quay sang hỏi Phương :
-Thắng ,La…_đang nói tới đó tự nhiên bị Phương đứng cạnh bịt miệng lại nói :
-Cậu đang định nói là Nhật cười chứ gì .
Nghe vậy Lam giật mình khi biết xém chút nữa mình gọi tên của Lan ,cười nhìn Phương gật đầu .
Thấy vậy Lan mới nói nếu ko thì sẽ khiến cho 2 con bạn mình lộ ra sơ hở mất nên nhìn thẳng vào Quân cười nói :
-Chà xem ra Quân cậu thích đánh nhau lắm hay sao ,hãy nhớ mình là kí túc trưởng của khu một đó nhớ ko _cười to .
Nụ cười đó khiến cho Lam và Phương ko biết vui hay buồn vì từ trước đến giò mỗi khi cười như vậy tính cách khác trong con người Lan sẽ khiến người khác điên đảo .
Và đúng như thế Quân đã tỏ ra lúng túng trước câu công kích của
Lan và ko còn giữ vẻ thản nhiên nữa mà bắt đầu nói :
-Thì tôi chỉ nói vậy thôi cậu ko cần phải phản ứng thái quá vậy chứ /.
Lắc đầu trở lại dáng vẻ bình thường vốn có Lan nói :
-Vậy hả .
Sau đó mặc kệ Quân nói gì tiếp Lan chỉ nhìn 2 con bạn nói :
-Thôi các cậu về chỗ ngồi đi ,thầy sắp vào rồi đó .
Và trước ánh mắt như lữa từ bọn hấn tụi nó ung dung vào chỗ ngồi .
Reng …Reng …..
Thầy bước vào lớp tiến lên bục giảng nhìn xuống nhìn bọn hắn hỏi :
-Các em có sao ko nếu chưa khỏe ko cần phải học đâu .
Nghe thầy giáo nói vậy đám học sinh bắt đầu xôn xao nói :
-Đúng đó Lâm nếu anh mệt thì xin nghĩ đi .
-Anh Quân nếu mệt thì nghĩ đi ko cần phải nên lớp học đâu .
-Huy anh hôm qua xỉu chắc còn mệt nên nghĩ đi .
-@##$$$#%$%$^%^%^%%^%^^%^%^%^%
-#@#@$$$#$%%$%$%$%$%$%^^%^%
Riêng bên đám con trai nghe vậy có chút khó chịu nhưng trước thế lực của ba người đc coi là hoàng tử của trường .
Bọn nó lúc này thì tuy có nghe nhưng làm ngơ ko thèm chú ý nhìn ,riêng Lan ngồi gần cửa Lan nhìn ra ngoài xem cảnh sắc trời đất .
Thầy giáo nghe tiếng ồn hét nên :
-Các em trật tự đi có đc ko ?
Nghe vậy cả lớp bắt đầu im lặng ,thấy tình hình đã khả quan ông thầy nhìn bọn hắn mới nói :
-Sao các em có nghỉ ko ?
Tui hắn nghe vậy nói :
-Tụi em khỏe rồi có thể có thể học đc rồi thầy mau dạy đi ạ .
Cứ thế những tiết học cứ thế trôi qua ,Trong những tiết học bọn nó cảm nhận có ánh mắt của bọn hắn đang nhìn mình tuy ko biết cái nhìn đó ám chỉ điều gì nhưng trong lòng bọn nó là quyết tâm ko để lộ sơ hở ra ngoài .