Một ngày trôi qua bình yên ,buổi sảng của Đà Lạt sương mù bao phủ nhưng ở 1 góc trong sân vườn của khách sạn ,khu vườn đang khoe màu sắc của tấc cả các loài hoa cùng hương thơm .
Bước ra cổng khách sạn lan hít thở bầu ko khí trong lành của một buổi sáng sớm .
Đi đến vườn hoa Lan hít vào trong không khí ,một mùi hường ngào ngạt của tấc cả các loài hoa và Lan lẩm nhẩm ;
-Hương hoa hồng ,hoa cẩm tú cầu , hoa Forget me not (hoa lưu ly ), …..
Cuối cùng là hoa Mai Anh đào đây là loài hoa mà hôm qua sém chút nữa chính bản thân mình mắc phải một sai lầm vì tưởng nó là Hoa Anh Đào ,nhưng khi ngữi mùi hường cùng quan sát thì Lan đã nhận ra sự khác biệt này và Lan đã hỏi người trong khách sạn mới biết tên của nó .
Hoa Anh Đào là loài hoa tượng trưng của Nhật bản cũng là loài hoa mà Lan rất yêu thích nhất trong tấc cả các loài hoa ,nhưng ko vì thế mà Lan ko ngừng nghiên cứu các loài hoa khác để tạo nên những mùi hương khác nhau trong nghiên cứu các loại nước hoa đây cũng là nhiệm vụ quan trọng hàng đầu của Lan .
Nghĩ là nghĩ như thế nhưng Lan hôm nay bước vào đây ko phải là nghiên cứu về hoa mà là tập luyện võ thuật ,ngày nào cũng vậy Lan bao giờ cũng là người dậy sớm nhất và tập luyện vào buổi sáng có thể để rèn luyện sức khỏe cùng tập thể dục buổi sáng ,những động tác linh hoạt và có thể nói nói nhờ sự rèn luyện này mà Lan ngày cảng giỏi hơn trong các chiêu thức võ thuận .
Và qua bao nhiêu năm ko một ai biết rằng sáng sáng Lan đều luyện võ và đây là điều lý giải vì sao Lam và Phương ko hề biết Lan có võ ,vì từ nhỏ Lan đã đc ông bà dạy võ từ khi mới có 5t để kế thừa võ thuật của gia tộc nigia của mình đây là bí mật ko một ai biết cả trừ 1 số người đặc biệt của Nhật ,đó cũng là nguyên nhân của nhiều truyện xảy ra trong gia tộc vì thế Lan bắt buộc phải học võ từ thuở nhỏ và đc coi là 1 trong những thiên tài về Võ thuật .
Sau khi tập luyện xong Lan bắt đầu bước vào khách sạn và thấy mọi người đã bắt đầu làm việc ,sau khi chào hỏi các anh chị đang làm việc thì Lan bước lên lầu và bước vào phòng .
Công việc đầu tiên và rất quen thuộc hồi học ở Mỹ nhưng khi về Vn vì bọn nó ko đc ở cùng nhau nên ko có diễn ra và Lan bước đến đầu giường của Phương và nói :
-Dậy đi Phương .
Thấy Phương lay động người vì tiếng nói quen thuộc và lấy tay kéo ra khỏi tấm chăn và ngồi dậy rụi rụi mắt tỉnh dậy và nhìn Lan nói :
-Sáng rồi hả ,lâu rồi mới nghe tiếng cậu kêu dậy buổi sáng nha .
Lan mỉm cười khi nghe vậy và bước sang giường của Lam ,và nghĩ :chậc kêu Phương dậy thì dễ chứ kêu Lam thì khó đây và quả như thể :
-Dậy nào sang rồi .
Tiếng kêu đó ko làm người trên giường tỉnh dậy nhưng từ trong tâm chăn :
-Để tớ ngủ thêm một tý đi Lan .
Nói xong Lam lại chìm vào giấc mộng đẹp .
Lắc đầu Lan nói :
-Dậy chuẩn bị đi hình như hôm nay chúng ta sẽ đi chơi ở Thiền Viện Trúc Lâm hay sao đó ,này có nghe tớ ko ,dậy đi .
Ở trong chăn Lam nghe vậy thì ko thể ngủ tiếp và lấy tay hất ra tấm chăn nhìn Lan với ánh mắt buồn ngủ nói :
-Lan ơi cậu ko cần ác vậy chứ tớ đang mơ giấc mơ đẹp mà lỡ lòng nào cậu phá vậy hả ?
Lắc đầu Lan mỉm cười giọng nói chọc ghẹo :
-Chà ko biết cậu mơ gì nhưng tớ nghi nghi là cậu lại mơ về bạch mã hoàng tử của mình nữa chứ gì ?
Lam đang chư kịp phản ứng thì Phương bước ra từ phòng thay đồ nhìn Lam nói :
-Còn Tớ thì cho rằng Lam đang mơ về Huy đó Lan .
Lan nghe vậy gật gật đầu nhìn Phương và bật cười khi thấy Lam đỏ mặt và bước nhanh vào phòng thay đồ mà ko có một tiếng phản bác nào .
Sau khi cười vui vẻ khi thấy thái độ là lạ của Lam ,đặc biệt là từ hôm qua và Phương nên tiếng :
-Lan này ko biết sao chứ tớ thấy Huy cũng hợp với Lam đó chứ.
Lan nghe vậy gật đầu nói :
-Ừm .
Đi theo lớp đang định ngồi xuống ghế trên xe để chuẩn bị đến Thiền viện Trúc Lâm thì tự nhiên có tiếng nói vang nên :
-Đi chỗ khác chỗ này của tôi rồi .
Nghe vậy Phương quay lại đang định nói nhưng thấy Tuyết đang đứng bên cạnh Lâm ,và đảm bảo người nên tiếng là ai nên Phương cũng ko muốn gây chuyện nên lặng lặng keo tay Lan đi xuống ghế dưới nhưng chưa kịp ngồi xuống thì đã có người khác chạy lại và chiếm chỗ ,nhìn người chiếm chỗ Phương lúc này ko thể nhịn nữa nên tiếng :
-Chỗ này tụi này chọn trước rồi mà .
Lúc này Thư ngồi trên ghế quay sang nhìn Phương nói :
-Người nghèo thì ko nên ngồi ở chỗ này .
Giọng nói mang tính miệt thị .
Nghe vậy Phương nên tiếng :
-Nhưng tôi nhớ ko lầm thì cô đi xe khác mà .
Thư nghe vậy thì nhìn sang Quân nói :
-Anh yêu sao anh ko nói cho người khác nói vậy chứ ,em chỉ muốn đi theo anh thôi mà .
Quân nghe ng yêu nói vậy thì nhìn sang Phương nói :
-Thôi cậu xuống ghế dưới ngồi đi
Giọng nói mang vẻ bình thường .
Nghe thấy vậy Phương nhìn sang Lan chờ ý kiến .
Thấy ánh mắt đó của Phương ,Lan ko nói gì và kéo tay Phương đi xuống .
Lam ngồi ở dưới Quân thấy vậy nhìn Lan và Phương kêu ;
-Ngồi với tớ nè .
Nghe vậy Lan và Phương nhìn nhau và thấy Huy đang đi sau mình thì nhìn nhau và đi xuống ghế tiếp của Lam và nói :
-Huy ngồi ở đây này .
Chỉ vào chỗ ghế ngồi cạnh Lam và nhìn Lam chọc ghẹo .
Huy thấy vậy thì ngồi xuống quay xuống nhìn Phương và Lan nói :
-Thanks .
Nhìn 2 người ngồi chung một chỗ mà Phương nghĩ :nếu ko phải tại mình thì chắc 2 ng này có thể thành 1 cặp rồi ,bây giờ trong thân phận con trai thì làm sao mà thành 1 cặp đc .
Đang chuẩn bị đi thì tự nhiên có 3 người bước lên xe mà 3 người đó chả xa lại gì đó là ông Tùng ,bà hiệu trưởng .
Và người cuối cùng là mẹ Phương ,thấy vậy bọn nó nhìn nhau lo lắng ko biết hôm nay sẽ có chuyện gì xảy ra với mẹ mình ngày hôm nay ,xem ra chuyện gì xảy ra thì ắc xảy ra .
Muốn đến chỗ mẹ mình nhưng Phương biết giờ mà mình đến chả khác nào lộ diện cả ,nên đành im lặng chờ xem diễn biến gì xảy ra .
Trong khi đó Lan và Lam tuy ko có nói ra nhưng họ đều cảm nhận thấy điều đó khiến cho 2 người giờ cũng ko biết làm gì chỉ cầu mong là sẽ ko có chuyện gì xảy ra .
Huy ngồi bên cạnh Lam nhìn và cảm nhận thấy 1 điều gì đó đang diện ra trong nội tâm của Lam ,vì qua nét mặt Huy đã cảm nhận như vậy ,nhưng ko biết chắc đó là điều gì đó thôi .
Xe thì cứ đi ,nhưng trên xe không khí ồn ào của mọi ng ko làm cho tụi nó ròi khỏi suy nghĩ trong đầu .
Đồng thời mẹ Phương ngồi ở ghế trên gần bác tài xế và chồng mình cũng như người tình bí mật của chồng mình ,xưa nay bà Hoa mẹ Phương ko phải là ko biết việc làm mờ ám của chồng mình nhưng với bản tính là người phụ nữ phương đông là nhẫn nhịn và cam chịu nhưng đến một lúc thì sức nhẫn nhịn đó cũng ko thể nào chịu đựng được nữa và một lần trong sự đau khổ tột cùng bà Hoa đã thông báo cho đứa con gái mình biết vụ việc này trong khi đó từ trước khi mình đã cho cô con gái mình sang Hàn du học từ khi 10t và giờ đây khi nhìn cô con gái còn nhỏ mà đã phải chịu 1 sự đã kích rất lớn khi biết ba mình 1 ng đc coi là ng yêu thương của mình đang phản bội lại mẹ mình .
Điều đó sẽ khiến cho mẹ Phương cảm thấy buồn đặc biệt khi thấy chồng mình đang lo lắng cho cô bồ nhí của mình bằng cử chỉ yêu thương lỗ liễu như bây giờ nhưng giờ có nói gì cũng là vô tác dụng thôi .
Tuy Phương đang ngồi và chìm trong suy nghĩ và mọi người chung quanh đều suy nghĩ rằng Phương đang ngủ và các cô gái ngồi trên xe đang nhìn nhắm 3 chàng trai hotboy này vì đơn giản 2 hoàng tử kia đã bị công chúa động chiếm rồi nên giờ sự chú ý của họ đều tập trung vào 4 hotboy kia .
Tuy vậy họ nhìn Thiên thì thấy Huy liếc mắt nhìn họ thì trong lòng đều reo mừng vui vẻ vì đc người mình yêu thích liếc nhìn .
Nhưng họ đâu biết rằng ánh mắt đó nhằm cảnh cảo ko cho ai nhìn người mà Huy đã để ý ,sau khi liếc đám con gái đang nhìn Lam thì Huy lại quay sang nhìn Lam đang dựa vào cửa sổ ngủ thì mỉm cười và lấy tay nhẹ nhành nâng đầu Lam để dự vào vai mình và để Lam ngủ.
Lam thì tuy nhắm mắt nhưng Lam thật ra vẫn chưa ngủ vì vẫn trong
suy nghĩ làm cách nào để đối phó với tình trạng sắp diễn ra .Và Lam biết Huy đụng mình thì ko dám nhúc nhích Lam đành giả bộ ngủ ,tuy bề ngoài Lam ko tỏ mấy thân thiện với Huy nhưng trong thâm tâm những hành động quan tâm của Huy giàng cho mình đã đc Lam để trong lòng nói dành Lam có tình cảm hơn tình bạn với Huy thì có thể nhưng nói vè tình yêu thì chưa .
Đơn giản vì xưa nay Lam luôn đc mọi ng chú ý vì mình là 1 người nỗi tiếng ở Hàn là một trong những người đc mênh danh là công chúa trong nền âm nhạc của Hàn nên luôn đc mọi người chú ý và tân sủng chính vì điều đó mà Lam ko có mấy hứng thú với nam nhân vì họ chỉ chú ý đến sự giàu có của Lam mà thôi ,nên những lần họ tỏ tình Lam đều từ chối một cách khéo léo .
Một ngày trôi qua bình yên ,buổi sảng của Đà Lạt sương mù bao phủ nhưng ở góc trong sân vườn của khách sạn ,khu vườn đang khoe màu sắc của tấc cả các loài hoa cùng hương thơm .
Bước ra cổng khách sạn lan hít thở bầu ko khí trong lành của một buổi sáng sớm .
Đi đến vườn hoa Lan hít vào trong không khí ,một mùi hường ngào ngạt của tấc cả các loài hoa và Lan lẩm nhẩm ;
-Hương hoa hồng ,hoa cẩm tú cầu , hoa Forget me not (hoa lưu ly ), …..
Cuối cùng là hoa Mai Anh đào đây là loài hoa mà hôm qua sém chút nữa chính bản thân mình mắc phải một sai lầm vì tưởng nó là Hoa Anh Đào ,nhưng khi ngữi mùi hường cùng quan sát thì Lan đã nhận ra sự khác biệt này và Lan đã hỏi người trong khách sạn mới biết tên của nó .
Hoa Anh Đào là loài hoa tượng trưng của Nhật bản cũng là loài hoa mà Lan rất yêu thích nhất trong tấc cả các loài hoa ,nhưng ko vì thế mà Lan ko ngừng nghiên cứu các loài hoa khác để tạo nên những mùi hương khác nhau trong nghiên cứu các loại nước hoa đây cũng là nhiệm vụ quan trọng hàng đầu của Lan .
Nghĩ là nghĩ như thế nhưng Lan hôm nay bước vào đây ko phải là nghiên cứu về hoa mà là tập luyện võ thuật ,ngày nào cũng vậy Lan bao giờ cũng là người dậy sớm nhất và tập luyện vào buổi sáng có thể để rèn luyện sức khỏe cùng tập thể dục buổi sáng ,những động tác linh hoạt và có thể nói nói nhờ sự rèn luyện này mà Lan ngày cảng giỏi hơn trong các chiêu thức võ thuận .
Và qua bao nhiêu năm ko một ai biết rằng sáng sáng Lan đều luyện võ và đây là điều lý giải vì sao Lam và Phương ko hề biết Lan có võ ,vì từ nhỏ Lan đã đc ông bà dạy võ từ khi mới có t để kế thừa võ thuật của gia tộc nigia của mình đây là bí mật ko một ai biết cả trừ số người đặc biệt của Nhật ,đó cũng là nguyên nhân của nhiều truyện xảy ra trong gia tộc vì thế Lan bắt buộc phải học võ từ thuở nhỏ và đc coi là trong những thiên tài về Võ thuật .
Sau khi tập luyện xong Lan bắt đầu bước vào khách sạn và thấy mọi người đã bắt đầu làm việc ,sau khi chào hỏi các anh chị đang làm việc thì Lan bước lên lầu và bước vào phòng .
Công việc đầu tiên và rất quen thuộc hồi học ở Mỹ nhưng khi về Vn vì bọn nó ko đc ở cùng nhau nên ko có diễn ra và Lan bước đến đầu giường của Phương và nói :
-Dậy đi Phương .
Thấy Phương lay động người vì tiếng nói quen thuộc và lấy tay kéo ra khỏi tấm chăn và ngồi dậy rụi rụi mắt tỉnh dậy và nhìn Lan nói :
-Sáng rồi hả ,lâu rồi mới nghe tiếng cậu kêu dậy buổi sáng nha .
Lan mỉm cười khi nghe vậy và bước sang giường của Lam ,và nghĩ :chậc kêu Phương dậy thì dễ chứ kêu Lam thì khó đây và quả như thể :
-Dậy nào sang rồi .
Tiếng kêu đó ko làm người trên giường tỉnh dậy nhưng từ trong tâm chăn :
-Để tớ ngủ thêm một tý đi Lan .
Nói xong Lam lại chìm vào giấc mộng đẹp .
Lắc đầu Lan nói :
-Dậy chuẩn bị đi hình như hôm nay chúng ta sẽ đi chơi ở Thiền Viện Trúc Lâm hay sao đó ,này có nghe tớ ko ,dậy đi .
Ở trong chăn Lam nghe vậy thì ko thể ngủ tiếp và lấy tay hất ra tấm chăn nhìn Lan với ánh mắt buồn ngủ nói :
-Lan ơi cậu ko cần ác vậy chứ tớ đang mơ giấc mơ đẹp mà lỡ lòng nào cậu phá vậy hả ?
Lắc đầu Lan mỉm cười giọng nói chọc ghẹo :
-Chà ko biết cậu mơ gì nhưng tớ nghi nghi là cậu lại mơ về bạch mã hoàng tử của mình nữa chứ gì ?
Lam đang chư kịp phản ứng thì Phương bước ra từ phòng thay đồ nhìn Lam nói :
-Còn Tớ thì cho rằng Lam đang mơ về Huy đó Lan .
Lan nghe vậy gật gật đầu nhìn Phương và bật cười khi thấy Lam đỏ mặt và bước nhanh vào phòng thay đồ mà ko có một tiếng phản bác nào .
Sau khi cười vui vẻ khi thấy thái độ là lạ của Lam ,đặc biệt là từ hôm qua và Phương nên tiếng :
-Lan này ko biết sao chứ tớ thấy Huy cũng hợp với Lam đó chứ.
Lan nghe vậy gật đầu nói :
-Ừm .
Đi theo lớp đang định ngồi xuống ghế trên xe để chuẩn bị đến Thiền viện Trúc Lâm thì tự nhiên có tiếng nói vang nên :
-Đi chỗ khác chỗ này của tôi rồi .
Nghe vậy Phương quay lại đang định nói nhưng thấy Tuyết đang đứng bên cạnh Lâm ,và đảm bảo người nên tiếng là ai nên Phương cũng ko muốn gây chuyện nên lặng lặng keo tay Lan đi xuống ghế dưới nhưng chưa kịp ngồi xuống thì đã có người khác chạy lại và chiếm chỗ ,nhìn người chiếm chỗ Phương lúc này ko thể nhịn nữa nên tiếng :
-Chỗ này tụi này chọn trước rồi mà .
Lúc này Thư ngồi trên ghế quay sang nhìn Phương nói :
-Người nghèo thì ko nên ngồi ở chỗ này .
Giọng nói mang tính miệt thị .
Nghe vậy Phương nên tiếng :
-Nhưng tôi nhớ ko lầm thì cô đi xe khác mà .
Thư nghe vậy thì nhìn sang Quân nói :
-Anh yêu sao anh ko nói cho người khác nói vậy chứ ,em chỉ muốn đi theo anh thôi mà .
Quân nghe ng yêu nói vậy thì nhìn sang Phương nói :
-Thôi cậu xuống ghế dưới ngồi đi
Giọng nói mang vẻ bình thường .
Nghe thấy vậy Phương nhìn sang Lan chờ ý kiến .
Thấy ánh mắt đó của Phương ,Lan ko nói gì và kéo tay Phương đi xuống .
Lam ngồi ở dưới Quân thấy vậy nhìn Lan và Phương kêu ;
-Ngồi với tớ nè .
Nghe vậy Lan và Phương nhìn nhau và thấy Huy đang đi sau mình thì nhìn nhau và đi xuống ghế tiếp của Lam và nói :
-Huy ngồi ở đây này .
Chỉ vào chỗ ghế ngồi cạnh Lam và nhìn Lam chọc ghẹo .
Huy thấy vậy thì ngồi xuống quay xuống nhìn Phương và Lan nói :
-Thanks .
Nhìn người ngồi chung một chỗ mà Phương nghĩ :nếu ko phải tại mình thì chắc ng này có thể thành cặp rồi ,bây giờ trong thân phận con trai thì làm sao mà thành cặp đc .
Đang chuẩn bị đi thì tự nhiên có người bước lên xe mà người đó chả xa lại gì đó là ông Tùng ,bà hiệu trưởng .
Và người cuối cùng là mẹ Phương ,thấy vậy bọn nó nhìn nhau lo lắng ko biết hôm nay sẽ có chuyện gì xảy ra với mẹ mình ngày hôm nay ,xem ra chuyện gì xảy ra thì ắc xảy ra .
Muốn đến chỗ mẹ mình nhưng Phương biết giờ mà mình đến chả khác nào lộ diện cả ,nên đành im lặng chờ xem diễn biến gì xảy ra .
Trong khi đó Lan và Lam tuy ko có nói ra nhưng họ đều cảm nhận thấy điều đó khiến cho người giờ cũng ko biết làm gì chỉ cầu mong là sẽ ko có chuyện gì xảy ra .
Huy ngồi bên cạnh Lam nhìn và cảm nhận thấy điều gì đó đang diện ra trong nội tâm của Lam ,vì qua nét mặt Huy đã cảm nhận như vậy ,nhưng ko biết chắc đó là điều gì đó thôi .
Xe thì cứ đi ,nhưng trên xe không khí ồn ào của mọi ng ko làm cho tụi nó ròi khỏi suy nghĩ trong đầu .
Đồng thời mẹ Phương ngồi ở ghế trên gần bác tài xế và chồng mình cũng như người tình bí mật của chồng mình ,xưa nay bà Hoa mẹ Phương ko phải là ko biết việc làm mờ ám của chồng mình nhưng với bản tính là người phụ nữ phương đông là nhẫn nhịn và cam chịu nhưng đến một lúc thì sức nhẫn nhịn đó cũng ko thể nào chịu đựng được nữa và một lần trong sự đau khổ tột cùng bà Hoa đã thông báo cho đứa con gái mình biết vụ việc này trong khi đó từ trước khi mình đã cho cô con gái mình sang Hàn du học từ khi t và giờ đây khi nhìn cô con gái còn nhỏ mà đã phải chịu sự đã kích rất lớn khi biết ba mình ng đc coi là ng yêu thương của mình đang phản bội lại mẹ mình .
Điều đó sẽ khiến cho mẹ Phương cảm thấy buồn đặc biệt khi thấy chồng mình đang lo lắng cho cô bồ nhí của mình bằng cử chỉ yêu thương lỗ liễu như bây giờ nhưng giờ có nói gì cũng là vô tác dụng thôi .
Tuy Phương đang ngồi và chìm trong suy nghĩ và mọi người chung quanh đều suy nghĩ rằng Phương đang ngủ và các cô gái ngồi trên xe đang nhìn nhắm chàng trai hotboy này vì đơn giản hoàng tử kia đã bị công chúa động chiếm rồi nên giờ sự chú ý của họ đều tập trung vào hotboy kia .
Tuy vậy họ nhìn Thiên thì thấy Huy liếc mắt nhìn họ thì trong lòng đều reo mừng vui vẻ vì đc người mình yêu thích liếc nhìn .
Nhưng họ đâu biết rằng ánh mắt đó nhằm cảnh cảo ko cho ai nhìn người mà Huy đã để ý ,sau khi liếc đám con gái đang nhìn Lam thì Huy lại quay sang nhìn Lam đang dựa vào cửa sổ ngủ thì mỉm cười và lấy tay nhẹ nhành nâng đầu Lam để dự vào vai mình và để Lam ngủ.
Lam thì tuy nhắm mắt nhưng Lam thật ra vẫn chưa ngủ vì vẫn trong
suy nghĩ làm cách nào để đối phó với tình trạng sắp diễn ra .Và Lam biết Huy đụng mình thì ko dám nhúc nhích Lam đành giả bộ ngủ ,tuy bề ngoài Lam ko tỏ mấy thân thiện với Huy nhưng trong thâm tâm những hành động quan tâm của Huy giàng cho mình đã đc Lam để trong lòng nói dành Lam có tình cảm hơn tình bạn với Huy thì có thể nhưng nói vè tình yêu thì chưa .
Đơn giản vì xưa nay Lam luôn đc mọi ng chú ý vì mình là người nỗi tiếng ở Hàn là một trong những người đc mênh danh là công chúa trong nền âm nhạc của Hàn nên luôn đc mọi người chú ý và tân sủng chính vì điều đó mà Lam ko có mấy hứng thú với nam nhân vì họ chỉ chú ý đến sự giàu có của Lam mà thôi ,nên những lần họ tỏ tình Lam đều từ chối một cách khéo léo .