Tụi nó đang quay qua nói chuyện với nhau ,chủ yếu là các chủ đề về thời trang ,kinh tế ,…
Tụi nó nói với nhau mà các học sinh trong lớp 1 lần nữa ngạc nhiên ,vì những gì họ nói hoàn toàn ko phù hợp với lứa tuổi học sinh .
Nhưng sau một lúc những thành viên trong lớp ko chú ý nữa ,vì lúc này có một giọng nói vang nên :
-Xem ra em rễ đã chuẩn bị tốt nhỉ _mang vẻ mặt vui vẻ giả tạo .
Chính giọng nói ấy ,lại kéo bọn nó ra khỏi câu chuyện và ai cũng nhìn ra cửa ,và Lam thắc mắc hỏi 2 con bạn :
-Ai mà có giọng điệu hách dịch đó nhỉ .
Phương nhìn và thấy Lâm đang bối rối ,thì nói:
-Các cậu nhìn thái độ của Lâm kết hợp với câu nói kia ,sẽ tìm ra đáp án thôi.
Lam tuy ức chế vì câu hỏi ko có đáp án ,nhưng vẫn nhìn theo và như hiểu ra ,sau đó nhìn Phương như nói :_hóa ra là anh rễ của Lâm ,hà có chuyện hay để xem rồi .Tỏ ra thích thú .
Riêng Lan thì ko nói gì chỉ nhìn ng bước vào lớp với thái độ khiêu khích thì ngạc nhiên ,và nhớ mình đã thấy ở đâu rồi .
Sau một lúc thì Lan nhớ ra và kêu nên :
-À…….mình nhớ ra rồi .
Thấy vậy Lam và Phương đồng loạt quay lại hỏi :
-Cậu nhớ ra gì vậy _vẻ mặt tò mò .
Lan nhìn vậy thì tỏ ra vẻ bí mật nói :
-Bộ 2 cậu muốn biết hả ?
Nghe vậy 2 cái đầu gật đầu như đồng ý và nói thêm :
-Đương nhiên cậu đừng tỏ vẻ bí mật vậy đc ko?
Thấy vậy Lan cười và nói:
-Muốn biết hả ,thì mình nói nè .
Sau một lúc dừng lại tỏ vẻ bí ẩn ,làm cho 2 con bạn mình hồi hộp chơi ,thì Lan cũng nói vào vấn đề chính :
-Theo mình biết thì anh chàng này là trưởng khu kí túc xá 2 tên là Anh Khai ,học sinh lớp 11A1.
Nghe đến đây Lam và Phương tỏ vẻ thắc mắc :
-Thật ko ,mà sao cậu biết .
Lan nhìn Phương nói:
-Cậu ko nhớ là tụi mình đã xem ảnh của trưởng các kí túc xá sao .
Nghe đến đây 2 ng chợt nhớ là mình đã điều tra rồi ,và cười nhìn Lan nói:
-Vậy mà ko nói sớm còn tỏ vẻ bí ẩn nữa chứ .
Trước lời buộc tội của 2 con bạn Lan cười hì hì nói:
-Là do đầu óc các cậu để ở đâu lên ko nhớ thôi ,sao lại trách mình .
Lúc này Lam và Phương nhìn nhau và chung ý nghĩ:_Hix….mỗi lần nói chuyện với Lan là luôn ko nói đc à …tức chết đi đc.
-Trời chúng ta LẠI THUA cậu NỮA RỒI _Lan và Phương chỉ biết nói câu đó thôi .
Riêng Lan thấy vậy thì cười thích thú ,trước vẻ mặt ko cam lòng của 2 con bạn yêu quý và nói:
-Thôi ko nói nữa xem anh chàng đó nói gì đi nào .
Vừa nói xong bọn nó đồng loạt nhìn lên chổ bọn hắn và xem anh chàng vừa xuất hiện kia nói gì ???
Quay lại chỗ bọn hắn .
Anh chàng tên Anh Khai ,theo bọn nó biết có vẻ như muốn khiêu chiến với lớp nó vậy .Điều đó dc bọn nó đoán qua vẻ mặt cùng lời nói mang tính ẩn ý của anh chàng này :
-Chà xem ra lớp này cũng vui quá chứ .Thích lễ hội đến thế sao .
Và bọn nó thấy Lâm tức giận và Phương nghĩ thầm :Hay rồi đây xem em rễ đối phó với anh ra sao (Còn sao 2 ng đó có quan hệ đó mọi ng hãy đón xem ở các chương sau nha ).
-Anh Khai đây là lớp em ,mà lớp em có phấn khích quá thì cũng ko cần anh nêu ý kiến đâu nhỉ .
Bọn nó nghe vậy thì nghĩ :chà xem ra cũng là kẻ 8 lạng ng nữa cân đây ,thú vị thật .Mà anh đến đây làm gì ?
Và bọn nó chú ý và nghe anh chàng đó nói:
-Thì anh đến khiêu chiến với chú mày đây .Sao dám ko ?
Lúc này thì bọn nó thấy ko riêng gì Lâm tức giận mà đến ngay cả Huy ng có nụ cười thân thiện ,theo tụi nó nhận xét vậy cũng đỏ mặt nói:
-Ồ thế à?
-Vậy để em nhắc anh Kí túc xá 1 tụi em cũng quyết ko thua kém đâu .
Nghe vậy bọn nó quay sang nhìn thái độ có vẻ mất tự nhiên của anh chàng có tên Khai kia nghĩ :_Chà vui thật hì ko uổng phí xem kịch miễn phí.
Và nghe anh chàng nói tiếp sau khi khôi phục lại dáng vẻ tự tin ban đầu :
-Dám nói với đàn anh như vậy sao ?
Bọn nó lúc này chỉ biết lắc đầu trước vẻ mặt tỏ vẻ ta đây của anh chàng ,và nhìn bọn hắn xem ai sẽ nên tiếng tiếp theo và tụi nó thấy lần này Quân là ng nói .
Và tụi nó nhìn nhau có cùng suy nghĩ :Hà ko biết hôm nay là ngày gì mà chúng ta đc coi kịch miễn phí vậy hả trời …Nhìn lên trần lớp bọn nó tự xướng.
Trong khi đó thì Quân lại nói :
-Xin lỗi bạn em vẫn chưa nói hết các anh nên dành thời gian để nâng cao trí thức ,luyện tập sức khỏe đi là vừa ,thì chắc anh em chúng ta có thể cạnh tranh đó.
Sau câu nói đó cả lớp đều vỗ tay trước câu nói đó ,và cười chế nhạo .
Bọn nó thì ko nằm trong nhóm đó ,nên nhìn xem phản ứng của anh chàng đó và có vẻ thất vọng khi thấy anh chàng đó có vẻ tức tối và đi .Trước khi đi còn để lại 1 câu:
-Tốt .Tốt lắm ,các em đã dám đấu khẩu với anh ,mà anh ko đáp lễ thì thô thiễn quá vậy chúng ta sẽ thi đấu ở lễ hội trường nhé .Nếu kí túc xá nào thua thì ng đó phải xin lỗi và chịu lời sai khiến >OK .
Và bọn hắn cũng nói theo :
-Được tụi em đồng ý ,anh cứ chờ đấy ,ko biết ai thua ai đâu .
Sau khi anh chàng đó đi ,Lâm nhìn mọi ng trong lớp sau đó nhìn Lam nói :
-Thiên ,có phải cậu ko tham gia cuộc thi giả gái ko ?
Nghe đến đây cả lớp nhìn bọn nó đặc biệt là Lam nói:
-Đúng đó Thiên cậu mà tham gia thì cơ hội cho kí túc xá chúng ta chiến thắng là rất cao.
Trong khi đó Lam nghe vậy thì có hơi bối rối nói ngập ngừng :
-Tớ xin lỗi mọi ng .
Nghe xong câu trả lời của Lam ,nhưng Lâm quyết ko có bỏ qua và nghĩ :hừ đã đụng trúng tôi thì đừng hòng tôi bỏ quá .Cười nụ cười gian tà .
Và đương nhiên Lam và Phương đều nhìn thấy và nghĩ :_Ko biết Lâm có suy nghĩ đen tối gì đây .Phải cẩn thận hơn mới đc .
Trong khi đó Lan nhìn ra khung cửa sổ thấy một số ng quen ,Lan tự dưng đứng dậy đi ra cửa .
Lâm lúc này nói với bọn nó :
-Tôi nghĩ là Thiên ko thích tham gia lễ hội với chúng ta thì có .
Lam và Phương lúc này thấy hạnh động đột xuất đứng dậy của Lan thì ko để ý gì chạy theo Lan.
Thấy vậy mọi ng trong lớp ai cũng ngạc nhiên trước hành động của bọn nó .
Còn Huy lúc này mới nhìn Lâm và nói:
-Cậu quá đáng Thiên đã nói là ko muốn tham gia thì thôi sao cứ ép ng ta vậy ?
Nghe đến đây Lâm lập tức nhìn Huy nói:
-Sao cậu lại quan tâm đến Thiên thế ,lạ à nha ,tuy tớ biết cậu hay giúp đỡ ng khác nhưng cũng ko cần quan tâm thế chứ ?
Huy nghe vậy thì nhún vai nói:
-Cậu đã biết vậy tớ cũng nói luôn ,Thiên ghét con gái nên đừng bắt Thiên giả gái .
Nghe vậy các học sinh nữ tròng lớp buồn bã và nói lại:
-Ghét con gái…….ko chịu đâu .
-Trời ơi …..
Bọn hắn nghe vậy thì chỉ biết lắc đầu thôi .
Lâm thì nghe vậy nhưng nghĩ tôi sẽ quyết tâm ko bỏ qua cho Thiên đâu (bọn nó).
Hoa của “trái tim mong chờ”.
Hoa của “tình yêu không phai
Hoa của sự “tan tác sinh-ly
(Hoa ti gôn)
Trong khi Lâm quyết ăn thua đối với bọn nó ,thì Lan lại đi ra vườn trường trong một góc khuất có tiếng nói :
-Bà chủ có mệnh lệnh gì đối với chúng tôi vậy ?_đám đó hô to .
Đang chờ trả lời thì Lam và Phương cũng đứng đàng sau và hỏi nhỏ :
-Có chuyện gì mà cậu đi ra đây vậy .
Nghe vậy Lan đông cứng ng nhìn ra xem thử mấy ng kia có nghe thấy ko và quay lại đưa ngón tay nên miệng nói:
-Suýt ,có gì chút nữa tớ giải thích giờ nghe đã .
Lam và Phương tuy có ngạc nhiên trước thái độ khác lạ của Lan ,nhưng với tư cách trong nghề thám tử thì 2 ng ko nói gì .
Nhưng riêng Lan lấp đàng sau bức tường cách cuộc đối tượngkha xa mà họ giờ này lại nói nhỏ nên ko nghe rõ lắm ,và Lan rủa thầm :Chết tiệt …
Sau đó nhìn 2 con bạn đang đứng ở đàng sau nói nhỏ :
-Các cậu đứng ở đây nha .
Nói xong Lan từng bước nhẹ nhành tiến lại chỗ những con ng kia .
Thấy thái độ đó Lam và Phương nhìn nhau sau đó ko ai nói gì ,đều đồng loạt lấp ló cái đầu ra nhìn và ngạc nhiên khi thấy bà hiệu trưởng “mụ hồ ly tinh ” đang đứng với một đám ng xem ra ko có vẻ gì lương thiện nữa ,bao năm trong nghề thám tử nên 2 ng nhìn là biết ko cần nói .Đó là suy nghĩ của cả 2 ng khi thấy đám ng kia .
Sau đó họ nhìn theo bóng dáng Lan đang tiến thẳng đến chỗ mấy ng đó trong lo lắng ,và 2 ng ko biết sao mình lại lo lắng như vậy .
Trong khi đó Lan đã thành công trước mục tiêu tiếp cận và nghe lén những con ng này .
Sau hàng rào hoa hồng Lan núp xuống chui vào bụi hoa nhìn nên và nghe lén :
Trong khi đó đám ng đó ko hề nhận ra là có ng đang nghe lén nên vẫn vô tư nói .
Và Lan nghe thấy ”mụ hồ ly ”nói với đám ng kia :
-Trong lễ hội này ng dàn bà tên Liên kia sẽ xuất hiện các ng hãy nghĩ cách làm cho mụ ta biết mất đi _cười một cách độc ác .
Nghe vậy trong bụi cây Lan có phần giật mình và nghĩ thầm :_Đúng như những gì mình nghĩ những ng này đã bắt đầu hành động rồi .
_”Và trong đầu Lan lúc này đã bắt đầu xuất hiện những chiến lượt phá hoại kế hoạch của mụ đàn bà cướp chồng ng khác ,mà còn rất độc ác nữa .Hừ tôi sẽ ko để bà thành công đâu .”
Và Lan tiếp tục nghe lén xem họ dịnh làm gì nhưng thật thất vọng khi nghe ng đàn bà đó nói:
-Có gì tối nay gặp ở bar Sao Đêm ,sẽ bàn kĩ hơn.
Đám ng kia nghe vậy thì cúi đầu và đồng loạt nói :
-Vâng thưa chị hai .
Sau đó mấy ng đó đi .Còn ở lại một ng có dáng vẻ phong lưu theo cảm nhận của Lan .
Trong khi đó ở chỗ Lam và Phương ,thấy đám ng kia đi về chỗ mình nên đàng phải di và núp vào 1 góc trong bóng tối và những ng đó đi qua còn nói:
-Công nhận bà chủ tâm lý thật bàn việc mà đến Bar _nói xong còn cười man rợ và thích thú .
Và điều đó làm cho 2 ng đang núp phải ngạc nhiên và cùng suy nghĩ :_”có chuyện gì đây ,mà sao cảm giác khó chịu vậy ,ko lẽ …” Lam và Phương nhìn nhau sau đó cùng lắc đầu như ko đồng ý trước lối duy nghĩ đó .
Còn Lan đang định đi lại chỗ các bạn mình để nghĩ cách thì tiếng nói của ng đàn ông kia vang lên làm
Lan phải dừng lại nghe tiếp :
-Em yêu ,chúng ta giết chết mụ Liên đó ,em sẽ trở thành phu nhân Mai Điền thì có tiền rồi ._cười đa tình .
Nghe đến đây Lan giật mình và nghĩ :ko ngờ mụ ta có tình nhân sau ba Phương .Và cũng biết vì sao ng đàn bà này lại yêu ba Phương tấc cả là do tiền mà thôi .
Sau đó Lan nhìn “hồ ly tinh ” đang ngã vào lòng ng đàn ông đó nũng nịu nói:
-Anh yêu đúng vậy .
Người đàn ông đó nựng nhẹ mặt mụ hồ ly dó tỏ vẻ ghen nói:
-Nhưng anh thật sự ghen tỵ với ông ta đó .
Nghe vậy mụ hồ ly tinh đó cười ngọt ngào với ng tình nói:
-Anh yêu à ,em là của anh mà yên tâm đi ,khi em lấy đc hết tài sản của ông ta ,em sẽ là của anh mà .
Nghe vậy ng đàn ông đó nâng cằm mụ hồ ly tinh đó nhìn vào mắt và nói:
-Nhưng anh thật sự là rất ghen với ông ta .
Mụ hồ ly lúc đó ko nói gì chỉ nhìn vào mắt ng đàn ông đó và họ trao cho nhau một nụ hôn .
Lan nhìn và nghĩ :_hừ các ng đc lắm ,nhưng rất tiếc tôi sẽ ko để điều đó xảy ra đâu .Hãy chờ xem.
Sau đó lặng lẽ rút lui vì biết giờ họ đã kết thúc cuộc nói chuyện rồi ,với lại đã vào lớp rồi,tốt nhất ko đễ ai nghi ngờ thì hơn ,sẽ giúp cho mình nắm bắt đc thêm âm mưu của mụ hồ ly tinh đó >Lan nghĩ thầm khi chứng kiến toàn bộ câu chuyện .
Sau đó Lan đi lại chỗ mấy con bạn mình ,thấy tụi nó nhìn với ánh mắt đằng đằng sát khí làm cho Lan hơi có chút giật mình ,nhưng ko phải vì sợ 2 con bạn .
Đồng thời Lan nhìn ra sau xem 2 ng kia có chú ý ko ,nhưng xem ra mình đã thừa hơi ,vì khi nhìn Lan thấy 2 ng đó đang hôn nhau đắm đuối .
Nhưng Lan cũng ko thể chủ quan ,thế là ko nói gì cầm tay hai con bạn kéo đi như chạy .
Lam và Phương tuy có bất ngờ nhưng vẫn chạy theo tay nắm của Lan .
Sau khi dốc hết toàn lực để chạy theo ,và Lam và Phương tự dưng nói khi thấy Lan còn muốn chạy nữa :
-Từ từ thôi ,tụi này chết mất .
Nghe vậy Lan dừng lại quay lại thì thấy 2 con bạn mình chạy mới vậy mà ng nào ng đó đã mồ hôi chảy hết ra mặt thở dốc nữa chứ .Thế là Lan nhìn và cười nói đểu:
-Trời có ai như 2 cậu ko mới chạy một chút xíu mà 2 cậu trong thê thảm quá đi ._còn thêm động tác lắc đầu nữa chứ .
Nhìn thấy vậy Lam tức mình hét nên :
-Cậu nói chạy vậy mà ko mệt à ,tụi này có phải cậu đâu mà chạy nhanh như cậu .
Phương thì ko nói gì vì thấy nụ cười nhẹ của Lan thì biết Lan chỉ muốn chọc ghẹo 2 ng ,với lại Phương cũng thắc mắc chuyện lúc nãy nên nói :
-Thôi ko nói nữa ,Lan cậu nói chuyện lúc nãy đi.
Lam nghe vậy cũng ko la hét gì nữa thay vào đó là đôi mắt tò mò nói:
-Nói đi ,tớ cũng thắc mắc lắm đó nha ._tạo vẻ mặt cực kì dễ thương .
Lan nhìn vậy thì vẫn bình tĩnh nói :
-có gì mình nói sau ,giờ nên lớp thôi muộn rồi .
Nghe đến đây Lam và Phương giật mình và hét nên :
-Chết rồi mau thôi ,tiết toán đó ,ông thầy này khó tính lắm đó .
Thấy vậy Lan chỉ biết bo tay trước 2 con bạn thân yêu của mình ,cùng một tâm trạng khó diễn đạt và nghĩ :tớ chỉ mong cậu luôn có nụ cười trên khuôn mặt thôi ,liệu rằng tớ có thể ko ???_một câu hỏi khó có câu trả lời đc xuất hiện trong đầu Lam khi nhìn Phương .
Sau đó bọn nó bất đầu chạy .
Trở lại chỗ bọn hắn ,khi thấy giáo đc đám học sinh đặc biệt danh “Sát thủ học đường “.mà điều đó cũng đồng nghĩa với việc ông thầy là một chuỗi những điều khủng khiếp khi nghe đến tên .
Bọn hắn khi thấy ông thầy vào lớp rồi ,và nhìn chỗ trống bên cạnh ko thấy tụi nó thì Lâm và Quân cũng nghĩ :”_Chết chưa ,biết là ông thầy khó tính mà còn vào muộn ,xem ra có trò hay để xem rồi đây ”
Riêng Huy nhìn 2 thằng bạn thân qua nét mặt ,Huy đoán đc suy nghĩ của 2 ng ,nhưng ko biết làm sao Huy lại có cảm giác lo lắng cho
Thiên chứ .Sau đó Huy giật mình nghĩ :trời mình nghĩ gì trong đầu vậy ,sao giống bạn trai lo lắng cho bạn gái vậy ,trời ơi :Thiên là con trai mà _Cười trước suy nghĩ vớ vẫn của bản thân và quay lại nhìn lên bảng .
Trong khi đó tụi nó chạy với tốc độ tên lữa ,từ tầng 1 đến tầng 5 ,dừng lại trước cửa lớp tụi nó thở dốc mệt mỏi ,trừ Lan vận động viên marathon mà .Vì thế Lan là ng nên tiếng nói:
-Thưa thầy cho tụi em vào lớp._giọng nói mang tính lễ phép .
Ông thầy đang giải bài nghe thấy vậy quay lại nhìn tụi nó hỏi :
-Các em làm gì vào lớp muộn thế ,các em ko biết kĩ luật của trường à .
Nghe đến đây bọn nó giả bộ biết lỗi nói dù trong lòng đang rũa thầm ông thầy :
-Thưa thầy tụi em có chút chuyện cần giải quyết mà thầy _vẻ mặt vẫn ko thay đổi vẫn tỏ ra ”con ngoan trò giỏi ”
Trong khi đó ông thầy lại ko dễ đối phó ,trước thái độ của mấy em học sinh có vẻ ngoan ,ông thầy nói:
-Các em vào lớp đi nhưng chỉ lần này thôi ,nếu có lần sau thì đứng ở ngoài đó ._giọng nghiêm khắc .
Nghe được lời cho phép của ông thầy thì bọn nó đồng thanh nói:
-Dạ ,tụi em biết rồi thưa thầy .
Tụi nó về chỗ ngồi trong sự thắc mắc của mọi thành viên trong lớp ,khi ông thầy lại cho tụi nó vào lớp .
Còn tụi nó đang mừng vì thoát khỏi ông thầy hắc ám này .Bước xuống bàn tụi nó đc bọn hắn hoan nghênh bằng câu nói:
-Chà xem ra các cậu cũng ko vừa nhỉ ,dám trốn học đi chơi .
Nghe vậy Lan và Phương ko nói gì .Thái độ đó làm cho bọn hắn tức điên ng nhưng ko thể nói gì nên cũng làm ngơ luôn.
Trong khi đó ở bàn Lam lại khác ,Huy nhìn Lam và hỏi giọng quan tâm:
-Ủa các cậu sao vào muộn thế .
Lam nghe vậy thì nói qua loa :
-À tụi tớ có việc đó mà .
Sau đó Lam giả bộ nhìn lên bảng ,để cắt đứt câu chuyện .
Một lúc sau ông thầy cho bài tập ,sau đó nhìn xuống lớp một lượt sau đó hỏi :
-Các em ai có thể làm bài này .
Tụi nó nghe vậy thì nhìn các thành viên trong lớp thấy ai cũng có vẻ mặt lo lắng .Trừ bọn hắn ,và tụi nó nghĩ :_Làm gì mà mọi ng sợ vậy nhỉ ,bài tập này dễ mà .
Ông thầy sau một lúc nhìn lớp thì lại nhìn vào bọn hắn ,theo cảm nhận của bọn nó là như vậy .Và ông thầy nên tiếng :
-Sao các cán bộ học sinh các em giải đc bài này chứ .
Dù hỏi vậy nhưng ông thầy biết những học sinh này giải đc ,nên lúc nào ông thầy cũng dành sự yêu thương cho bọn hắn .
Bọn hắn nghe vậy thì ko nói gì ,riêng Lâm ko biết nghĩ gì bỗng nên tiếng :
-Thưa thầy ,theo em thầy nên kêu mấy bạn mới lên giải bài thử đi thầy .
Nghe vậy cả lớp cũng đồng thanh chủ yếu là để thoát ra khỏi tầm ngắm của ông thầy .
-Đúng đó thầy .
Trước thái độ của học sinh trong lớp ,thầy giáo nhìn xuống lớp và hỏi :
-Ai là học sinh mới lên giải bài tập giúp cho cả lớp nào .
Nghe vậy bọn nó ở chỗ ngồi nhìn nhau và Phương đành đứng lên và đi lên bảng .
Còn Lâm nhìn theo Phương và khẽ nhếch môi nghĩ :Hà(cười ) ,dám động vào tôi à ,xem cô có thoát khỏi tôi ko ?
Còn Lan và Lam ngồi dưới lớp vẫn bình thản nhìn Phương giải bài vì dù sao bọn nó cũng đã tốt nghiệp ba trường đại học rồi mà (Đương nhiên trong trường này ko ai biết rồi )tự nhiên nhỉ đến đây Lan và Lam mỉm cười.
Nụ cười đó đc Huy chú ý và nhìn Lam hỏi:
-Cậu cười gì vậy ,bộ cậu ko lo lắng cho bạn cậu à ,bài này ở dạng khó đó .
Lam nghe vậy thì nhìn Huy nói :
-Ko có gì đáng lo cả _cười nhẹ
Huy có chút ngạc nhiên nhưng cũng ko hỏi nữa .
Bọn hắn đều nhìn nên bảng và một lần nữa ko thể ko ngạc nhiên khi thấy trong vòng 15′ mà Phương đã giải hết bài ,và theo bọn hắn thì phải mất 30′ mới giải xong trừ Quân ra .
Ông thầy thì cũng ko thoát khỏi ngạc nhiên ,khi thấy cách giải vừa dễ hiểu ,vừa ngắn gọn nhưng cho ra kết quả hoàn toàn đúng ,xen vào đó là thời gian giải bài này lại rất nhanh .Và ông thầy nhìn xuống và nói :
-Em làm bài tốt lắm ._giọng nói có vẻ khâm phục
Sau đó nhìn cả lớp nói :
-Các em chép bài vào vở đi .
Cả lớp nghe vậy thì ngạc nhiên khi thấy ông thầy nói vậy ,.và học sinh nữ trong lớp càng có vẻ mê mệt bọn nó.Nhìn thôi mà bọn nó còn cảm thấy rùn mình khi nhìn những ánh mắt “háo sắc “đó /
Riêng Lâm thì tức tôi khi ko thể trả thù đc thay vào đó là làm cho học sinh trong lớp nhìn với vẻ mạt đó nữa .Lâm rũa thầm :_chết tiệt ,lần này lại thất bại nữa rồi .
Sau đó tiết học kết thúc cũng với câu nói của ông thầy :
-Chúc các em cuối tuần vui vẻ .
Ông thầy vui vẻ vì hôm nay kiếm đc 1 học sinh giỏi ,nên tâm trạng hôm nay cực kì thoải mái .Điều đó ai trong lớp cũng cảm nhận dc .
Nhưng câu nói đó làm cho bọn nó thắc mắc ,riêng Lam thì quay sang Huy thắc mắc hỏi :
-Ông thầy nói vậy là có ý gì .
Nghe vậy Huy vui vẻ nhìn Lam và giải thích :
-Ý của thầy là cuối tuần thì học sinh chúng ta có thể rời khỏi kí túc xá đó mà .
Lam nghe vậy thì gật đầu như hiểu ra .Riêng Lan nghe thấy vậy thì nghĩ :đây là cơ hội để hành động rồi ._Cười gian tà .Nhưng ko 1 ai nhận ra nụ cười đó với lớp mặt lạ lạnh lùng vốn có .
Sau khi ông thầy ra khỏi lớp ,bọn hắn bắt đầu nói .Người đầu tiên lên tiếng là Lâm :
-Mọi ng đã chọn cho mình môn thi trong lễ hội chưa .
Nghe vậy học sinh trong lớp đồng thanh nói:
-Để tuần sau đi lớp phó ,giờ cho chúng tôi về đi ,dù sao tới thứ 7 tuần sau mới tổ chức mà .
Lâm thấy vậy thì quay nhìn 2 thằng bạn hỏi ý kiến .Thấy tình trạng này Quân nghĩ :”_có nói mọi ng trong lớp cũng ko để ý chi bằng để họ về cho rồi ,dù sao thời gian còn nhiều mà “.
Thế là Quân đứng lên giải vây cho Lâm nói :
-Thôi mọi ng về đi ,có gì thứ 2 nói cho tụi này là đc rồi .
Mọi ng trong lớp nghe vậy thì mặt mày vui vẻ nhìn Quân nói:
-Hì lớp trưởng hiểu tâm lý của tụi này ghê .
Nói xong mọi ng đứng dậy đi về .
Còn riêng bọn nó thì ko nói gì ,nhưng còn chưa bước ra khỏi lớp .Bọn hắn thấy vậy thì có chút ngạc nhiên ,Huy là ng nên tiếng hỏi :
-Các cậu ko về sao ?
Nghe đến đây Phương nói :
-Chưa muốn các cậu có thể về trước đi .
Bọn hắn nghe vậy có chút phận lòng nhưng lại nghĩ :thôi kệ dù sao tôi cũng ko quan tâm .
Sau đó bọn hắn đi ra khỏi lớp .
Còn lại ở trong lớp Phương và Lam nhìn Lan và nói :
-Sao về thôi .
Nghe vậy Lan như thoát khỏi suy nghĩ và gật đầu .Vì nãy giờ 2 ng nhìn con bạn mà ko biết tại sao Lan lại vậy ,nên tụi nó mới nói như thế kia với bọn hắn ,chứ ko thì có thể khiến bọn hắn nghi ngờ thì ko tốt .
Tụi nó bước ra cổng trường trong tiếng cười khi nghe Lam kể truyện .Thì bổng có 1 chiếc xe BMW màu đen chạy đến và từ trong xe có một ng phụ nữ với đôi kính đen mở cửa ra nói:
-Các con mau nên xe thôi.
Nhìn thấy mẹ mình bọn nó có chút giật mình ,và nhìn xung quanh ,may mắn thay giờ phút này ko có ai biết _Suy nghĩ của tụi nó .
Xong đâu đó tụi nó nhanh chân mở cửa xe và bước vào .Sau đó tụi nó quay lên chỗ tài xế nói;
-Bác chạy nhanh nên .
Ng tài xế như hiểu ý tụi nó ,nên nói:
-Vâng thưa các tiểu thư.
Bọn nó nghe thấy vậy thì cười ,vì tụi nó biết bác tài xế rất trung thành với mẹ tụi nó .Từ khi mẹ tụi nó về làm dâu gia tộc nhà họ Mai (Mẹ Phương là ng Nhật nhưng có dòng máu Việt ,nên là bạn thân của mẹ Lan ,đây cũng là nguyên nhân tại sao Lan và Phương lại là bạn thân ).
Trên xe mẹ Phương nhìn tụi nó và cười nói:
-Công nhận các con đẹp trai thật đó nha .
Sau đó còn lấy tay che miệng cười khúc khích và nhìn tụi nó với ánh mắt gian gian nói :
-Mẹ nghĩ các con của mẹ làm khối cô theo đuổi rồi nha .
Nghe vậy Lan và Phương nhìn nhau trước lời trọc ghẹo của mẹ mình ,trong khi đó Lam hỏi giọng ngây thơ :
-Mẹ nói vậy cũng đúng ,tụi con được mệnh danh là hotboy đó mẹ ._giọng nũng nịu .
Vừa nghe xong lời nói ngây thơ của Lam ,bà Liên bật cười vui vẻ ,cònnhìn 2 đứa con mình nói như châm chọc thêm :
-Các con đc chọn là hotboy à _cười to chảy cả nước mắt .
Trong khi Lam ngơ ngác vì ko hiểu chuyện gì ,thì Lan và Phương chỉ biết lắc đầu trước lời nói ngây thơ của Lam ,để giờ đây tụi nó trở thành trò cười của mẹ kèm vị tài xế ,mà tụi nó coi như ng một nhà .
Đúng lúc đó điện thoại của mẹ Phương có tính hiệu ,thế là bà Liên bắt máy và trở lại về thái độ nghiêm túc .Qua cuộc nói chuyện tụi nó biết là mẹ mình đang giải quyết công việc .
Thấy vậy tụi nó thở phào nhẹ nhõm vì ko nghe thấy tiếng cười trêu chọc của mẹ mình và ko nói gì 2 ng nhìn thủ phạm tạo ra tiếng cười đó với ánh mắt ”muốn ăn tươi nuốt sống Lam.
Thấy ánh mắt của 2 con bạn nhìn mình Lam vẫn ngây thơ ko hiểu vì sao 2 con bạn thân yêu nhìn mình bằng ánh mắt ”yêu thương ”đó ,nên hỏi :
-Các cậu sao vậy .
Nghe câu đó xong ko khác nào” châm thêm vào dầu vào lữa ” 2 cái đầu đang bốc cháy cả .
Bổng dưng 2 ng nở nụ cười như muốn mang Lam ra ”xử tử ” ngay tức khắc, nhưng may nắm là cho Lam là họ đang ở trên xe nên Phương đành nói vào tai Lam với ánh mắt ”sát khí” :
-Cậu hay lắm dám nói vậy để mẹ mình trêu chọc chút nữa về đến nhà thì ko yên với tụi tớ đâu
Nghe vậy Lam nhìn 2 đứa bạn mình vì giờ phút này Lam đã biết mình vì sao mình đắc tội gì với 2 con bạn thân ,vì vậy Lam nhìn 2 con bạn với ánh mắt biết lỗi kèm theo một chút nước mắt nói:
-Thông cảm đi mà mình có biết đâu .
Sao đó nói như đỗ thừa :
-Mà cũng tại 2 cậu biết ng ta ”ngây thơ ”ko biết mà ko ngăn lại để giờ mang tớ ra xử tử là sao .Ko chịu đâu .
Lan và Phương trước nước mắt sắp chảy ra của Lam thì có chút động lòng ,nhưng sau khi nghe Lam nói câu tiếp theo thì cơn tức đó tiếp tục bộc phát và nếu ko để ý đến mẹ mình đang bàn công việc thì 2 ng đã hét ngay vào mặt Lam rồi .
Nhìn vậy Lam biết 2 con bạn mình đang tức ,nên tiếp tục làm bộ mặt đáng thương nói;
-Thôi mà” ng ta ”biết tội rồi mà ,tha cho tớ đi .
Bọn nó gật đầu và nguôi giận nói :
-Ừ biết lỗi là tốt đó ”bé ”
Lam biết 2 con bạn mình đã ko còn giận mình nữa nên thở phào nhẹ nhõm .
Cùng lúc đó chiếc xe màu đen đó dừng trước cánh cổng biệt thự ”Hạnh phúc” .
”Tên này có từ khi ba mẹ Phương lấy nhau và sống trong hạnh phúc ,nhưng có lẽ giờ đã thây đổi rồi thể thay đổi rồi ”._suy nghĩ xuất hiện ngay trong đầu Phương khi trở về căn nhà thân yêu của mình .
Lan nhìn vậy đoán ra suy nghĩ đang ẩn dấu trong đầu Phương thì chỉ biết thở dài và cầu trời cho mọi chuyện đừng diễn ra tồi tệ hơn thôi .
Vào phòng ,bọn nó bắt đầu vào bàn công việc ,khác một chỗ là lúc này ko khí im lặng một cách đáng sợ rất khác với thường ngày .Vì lúc này Phương và Lam thấy Lan ko nói gì nên đành nên tiếng trước .Lam nói :
-Sao cậu nói nên bàn việc mà sao nãy giờ ko nói gì vậy ?
Nhìn chăm chú vào Phương ,Lan nghĩ :”_mình có nên nói cho Phương hay ko ,thạt sự Phương là ng mạnh mẽ nhưng cũng mít ướt ko kém ,sợ rằng nghe xong Phương sẽ buồn thì sao ,thật là khó quá đi ”
Thấy Lan nhìn mình như vậy Phương biết việc này có liên quan đến mình ,nên nói :
-Cậu cứ nói đi ko sao đâu _cười nhẹ nhưng có chút lo lắng .
Lan lúc này đành nên tiếng nhưng là nói như dò hỏi :
-Nếu chuyện này liên quan đến ba cậu thì cậu sẽ làm như thế nào ?
Phương biết ngay là Lan đã bắt đầu vào câu chuyện nên suy nghĩ một chút sau đó Phương nên tiếng giọng quả quyết :
-Tớ sẽ bình thường như mọi khi ,sẽ ko để ý dù sao tớ cũng biết ba tớ có ”bồ nhí ”,nhưng các cậu tốt nhất đừng nói cho mẹ tớ biết là đc rồi .
Lan thấy vậy thì gật đầu và nói :
-Cậu suy nghĩ vậy là tốt ,mình chỉ sợ cậu nghe xong thì buồn thôi .
Bước đến cánh cửa nhìn ra bầu trời trong xanh ,Phương nói :
-Tớ có buồn nhưng tớ có những ng bạn như các cậu ở bên cạnh nên sẽ ko buồn đâu ,yên tâm đi .
Lam nãy giờ im lặng nghe giờ mới nên tiếng :
-Cậu nói đúng dù có chuyện gì thì chúng ta sẽ luôn sát cánh bên nhau .
Lan nghe vậy thì mỉm cười lòng thấy thoải mái hơn khi giấu trong lòng .Bước đến cửa sổ nhưng khác với Phương đang nhìn ngắm bầu trời thì Lan lại nhìn xuống đất nói nhưng bông hoa đang vươn nên đón ánh nắng mặt trời và bắt đầu câu chuyện .
-Cậu rất giống với loài hoa Phong lan đó .
Nghe đến đây Phương bật cười trước sự ví von đầy hoa cỏ của Lan và nói trong nụ cười :
-Cậu thật là con ng mà cậu cứ ví như các loài hoa ,riêng tính cách này cậu rất giống mẹ cậu nha .
Lam ngồi trên giường cũng nên tiếng khi Phương vừa dứt lời :
-Cậu nói đúng quá sá luôn ._cười theo Phương .
Thấy 2 con bạn đã cười Lan cũng cười theo và nói nhỏ :
-Ko tớ nói thật loài hoa phong lan mang ý nghĩ “với tôi bạn luôn là người thành thật ” .
Sau một lúc không khí có vẻ vui vẻ hơn Lan bắt đầu câu chuyện :
-Hôm trước tớ đã nghe một chuyện như sau .
Lam và Phương biết Lan bắt đầu vào nội dung chính nên im lặng nghe Lan nói ,trước đó Phương nói:
-Cậu cứ nói tiếp đi .
Nghe xong câu đó Lan bắt đầu luôn vào câu chuyện :
-Mình nghe đc thông tin trong ngày lễ hội trường ,”mụ hồ ly _hiệu trưởng ” âm mưu giết mẹ cậu ,còn họ dự tính những gì thì tớ hoàn toàn ko biết .
Lam nghe vậy thì giật mình nhìn sang Phương và thấy vẻ mặt hoàn toàn bình thản thì thở phào nhẹ nhõm .Nhưng cũng lúc đó Phương nên tiếng khi chưa hiểu một chuyện :
-Vậy cậu ko biết họ định âm mưu gì sao ?
Lan gật đầu và nói thêm :
-Nhưng tớ biết tối nay họ sẽ bàn công việc ở bar Sao đêm .
Giật mình khi nghe Lan nói 2 ng đồng thanh :
-Vậy là chuyện hồi sang nay ,và những ng kia là …._nói đến đây thì dừng .
Ko thể nói gì hơn Lan chỉ nói thêm vào :
-Họ là ng của mụ hồ ly tinh đó .
Sau đâu đó Lan kể hoàn toàn vụ việc mình đã mắt thấy tai nghe .