Tiểu nha đầu khỏe mạnh, khiến cho cuộc sống của Tiêu Vọng Thư và Vũ Văn lập tức tràn ngập ánh sáng. Tần Vô Song nhìn thấy một nhà ba người bọn họ vui vẻ hòa thuận, trong lòng cũng được an ủi rất nhiều. Bất giác, Mộ Dung Nhạn phía sau đã nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn, nhìn thấy cảnh này, Mộ Dung Nhạn hiển nhiên trong lòng cũng vô cùng cảm động. Đồng thời, cũng cảm nhận sâu sắc rằng trong thế giới này, nếu kẻ yếu không có kỳ tích xuất hiện, cuộc sống sẽ khó khăn biết nhường nào. Nghĩ như vậy, Mộ Dung Nhạn cảm thấy rất may mắn. May mắn có một phu quân như vậy, có thể lúc nào cũng mang tới cho người khác cảm giác ấm áp, cảm giác an toàn. Tần Vô Song dù sao kiếp trước cũng đã sống ở thế giới này hai mươi mấy năm, đối với quy tắc vận hành của thế giới này cũng rất hiểu, thêm vào thực lực cường đại của hắn, rất nhanh, sản nghiệp mấy tỷ đã được hắn sắp xếp đâu vào đấy. Xem ra rất giống thật! Lại còn ở Bắc Kinh, Thượng Hải, Vũ Hán, Tam Á, Thành Đô, mỗi nơi bố trí một biệt thự xa hoa, khung cảnh tao nhã yên bình. Chỗ này, cũng đã tiêu mất hai ba trăm triệu. Ngoài ra những phương tiện cần thiết của cuộc sống, người giúp việc, đều tuyển chọn cẩn thận, trang bị đầy đủ. Tần Vô Song không thể đem theo bọn họ đi, nhưng có thể cho bọn họ một cuộc sống giàu có hoàn mỹ. Đối với một nhà ba người mà nói, rời Địa Cầu cùng Tần Vô Song tới Đại lục Thiên Huyền, nhất định không thích ứng được. Đối với bọn họ mà nói, sống vui vẻ một đời, mới là một cuộc sống lý tưởng. Cho nên, Tần Vô Song nhất định phải trên cơ sở này, cố gắng làm tới hoàn mỹ. Sản nghiệp dùng không hết, cái này không khó để làm được, với thủ đoạn của Tần Vô Song, trong vòng một tháng là có thể làm xong. Quan trọng là địa vị xã hội, Tần Vô Song không hài lòng với địa vị bình thường. Đối với thế giới này mà nói, một nhà ba khẩu này phải có địa vị siêu nhiên. Cho dù là quốc gia mạnh nhất, cho dù là trung tâm quyền lực của thế giới này, cũng không thể vượt qua được địa vị siêu nhiên của họ. Làm được điều này lại không hề dễ dàng. Tuy nhiên đối với Tần Vô Song mà nói, không có gì khó khăn. Nếu có thể được, Tần Vô Song cảm thấy cho họ con cá, không bằng cho họ cái cần câu. Nhưng mà, với căn cốt của Vũ Văn bọn họ, trong thời gian ngắn tu luyện thành công, căn bản là kẻ ngốc nằm mơ. Không nói gì khác, cho dù là Vũ Tinh Hà tái sinh, ở trên thế giới này, không có linh lực trợ giúp, cũng không thể nào tu luyện tới thực lực cao thâm. Có thể đột phá Tiên Thiên cũng là vấn đề, càng không nói tới những cảnh giới Hư Võ Cảnh, Kỳ Diệu Huyền Cảnh hay Thần đạo đằng sau. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm. Cho nên, hướng cho bọn họ tu luyện, căn bản là không thể được. Tuy nhiên, vẫn phải đề phòng bất ngờ ngoài ý muốn, cho nên Tần Vô Song quyết định lưu lại một phi thuyền Chủ Thần, và phái ba Thần Đạo Khôi Lỗi ở lại bảo vệ. Bình thường không có việc gì, ba Thần Đạo Khôi Lỗi có thể ở trong phi thuyền Chủ Thần tu luyện. Do phi thuyền Chủ Thần do Tần Vô Song thao túng, do vậy khi khống chế không sợ bất kỳ vấn đề trung thành gì cả. Trong ba Thần Đạo Khôi Lỗi, có một Chủ Thần Khôi Lỗi, là di sản do sư phụ Lý Huyền Phong lưu lại cho hắn. Hai tên còn lại, là Chân Thần Đạo Khôi Lỗi do Tần Vô Song luyện chế. Có ba khôi lỗi này, có thể đối mặt với mọi đổi thay trên Địa Cầu này. Cho dù Địa Cầu xảy ra chiến tranh hủy diệt, có Thần đạo cường giả ở đó, đủ để bảo vệ một nhà ba khẩu bọn họ. Mà cho dù có xảy ra ngày tận thế, có phi thuyền Chủ Thần, cũng có thể dễ dàng đem bọn họ rời khỏi Vị diện này. Còn những quốc gia và tổ chức bí mật kia, tuy có vũ khí tiên tiến và các thủ đoạn giết người xuất thần nhập quỷ. Nhưng ở trước mặt Thiên Thần Đạo cường giả, chung quy chỉ là trò cười mà thôi. Với lực lượng phi thuyền Chủ Thần, hủy diệt một Vị diện như Địa Cầu chỉ là việc nhỏ. Tất nhiên, ba Thần đạo cường giả này, chỉ âm thầm bảo vệ, những tình huống thông thường không tiện xuất đầu lộ diện. Do vậy, huấn luyện một đội ngũ cận vệ tinh anh cũng là không thể thiếu. Điểm này, Tần Vô Song mượn quan hệ của người kiếp trước, với thân phận bạn của Vũ Tinh Hà, rất nhanh đã xây dựng thành công, đồng thời truyền cho một môn võ điển, dùng để tổ chức bảo vệ. Đội ngũ này số lượng không lớn, nhưng là chủ lực để bảo vệ ba người nhà Vũ Văn. Tiến hành như vậy, quả thực là suy nghĩ chu đáo đến mọi mặt.
Khi Tần Vô Song làm xong những việc này, một nhà ba khẩu nhà Vũ Văn cũng đã dần dần chấp nhận sản nghiệp của Vũ Tinh Hà. Bọn họ biết, Tần Vô Song tâm ý rất kiên quyết, bọn họ không thể từ chối được. Nhưng đối với gia đình bình thường này mà nói, hạnh phúc này đến nhanh quá. Nhân sinh thay đổi cũng thật nhanh. Nửa năm trước còn lo lắng cho bệnh tình của Tiêu Vũ, một gia đình nhỏ cơ hồ sắp tan vỡ, mà nửa năm sau, lại có cuộc sống của quý tộc, một cuộc sống khiến những người bình thường phải ngưỡng mộ. Những chuyển biến này, khiến bọn họ thập phần kinh ngạc, nửa năm mà vẫn chưa thể hoàn toàn quen được. Tần Vô Song lợi dụng quan hệ và năng lực của mình, cùng với tiền bạc, giúp gia đình Vũ Văn đánh thông rất nhiều quan hệ. Đặc biệt là gặp phải những khúc xương khó gặm, Tần Vô Song thậm chí không tiếc sử dụng thủ đoạn lợi hại buộc bọn chúng phải đi vào khuôn khổ. Với thủ đoạn của Tần Vô Song, muốn đối phó với một người, có hàng nghìn biện pháp có thể nghĩ ra. Sắp xếp trong hết thảy việc này, Tần Vô Song cảm thấy hiện tại là lúc mọi việc đã chuẩn bị đầy đủ, chỉ còn thiếu gió đông nữa. Cỗ gió đông này, đương nhiên là diệt sát những tổ chức bí mật nước ngoài kia. Những tổ chức bí mật nước ngoài này, năm xưa truy sát Vũ Tinh Hà, tuy đã là chuyện của kiếp trước, nhưng Tần Vô Song mỗi lần nhớ lại việc này, trong lòng liền cảm thấy không thoải mái. Kiếp trước nếu không phải là những tổ chức bí mật này bám theo không dứt, hắn căn bản không thể nào chân lực phản phệ mà chết. Tuy sau đó xuyên qua sống lại, nhờ đó mà vì họa được phúc, nhưng chung quy vẫn chưa phát tiết được. Tới nay cho hắn một cơ hội, Tần Vô Song sao có thể bỏ qua. Đặc biệt là tổ chức Thực Huyết Tường Vy, Tần Vô Song thực sự vô cùng căm ghét. Những tổ chức bí mật này, tiếng thối vô cùng, vì tiền bạc và lợi ích, không có bất cứ giới hạn nào, không từ bất cứ tội ác nào. Kiếp trước, Vũ Tinh Hà có thực lực đối chọi với bọn chúng, nhưng không có thực lực tiêu diệt bọn chúng. Nhưng kiếp này thì khác, đừng nói là những tổ chức bí mật này, cho dù là bất cứ ai ở thế giới này, Tần Vô Song muốn thủ cấp của hắn, thì nhất định là có thể làm được, tuyệt đối không xảy ra bất ngờ gì ngoài ý muốn.
Thông qua quan hệ của Ngân Hồ, Tần Vô Song lấy được một bản danh sách, bao gồm những tổ chức và cá nhân trong bốn năm qua đã tới Trung Quốc, quấy nhiễu, điều tra về gia đình Vũ Văn, một người cũng không bỏ sót. Mà cho dù chưa từng tới, chỉ cần có động cơ, hoặc những tổ chức đã nhằm vào Vũ Tinh Hà, cũng đều không tha. Trên danh sách tổng cộng có mười một tổ chức. Tần Vô Song kiếp trước đối với những tổ chức này đều không xa lạ gì, tới này nghiên cứu kỹ, càng là ấn tượng sâu sắc. Mười một cái tên, phân bố trên khắp thế giới, nhưng chủ yếu là Châu Âu và Mỹ, sau đó là các tổ chức bí mật ở các khu vực khác. Trong thế giới ngầm, mười một cái tên này, bất cứ cái nào cũng đều như sấm nổ bên tai. Rất nhiều chính khách trên thế giới, đều không dám đắc tội với những tổ chức này. Tần Vô Song đem danh sách này nhớ trong đầu, rồi đem danh sách hủy đi. Khóe miệng nở ra nụ cười nhạt, danh sách này, liền giống như độc trùng, Tần Vô Song một chút nhân từ cũng không thể có.
Điểm dừng chân đầu tiên, là một tổ chức Ninja nào đó. Tần Vô Song dùng diện mạo của một người bình thường, xuất thần nhập quỷ giết vào tận khu vực trung tâm của tổ chức này. Tần Vô Song không dùng bất cứ thần lực nào, mà dùng thủ đoạn cổ võ đỉnh cao, đem thành viên chủ chốt của tổ chức này, hơn hai trăm ba mươi người giết sạch, một người không để sót. Điểm thứ hai, Châu Âu… Trạm thứ ba, vẫn là Châu Âu. Trạm thứ mười một, Bắc Mỹ, Tổng bộ của tổ chức Thực Huyết Tường Vy! Là tổ chức bí mật lớn nhất thế giới, Thực Huyết Tường Vy vừa được biết các tổ chức sát thủ bí mật từ Châu Á, Châu Âu, trong cùng một ngày bị tập kích! Kẻ tập kích không ngờ diện mạo hoàn toàn giống nhau, tất cả các băng ghi hình đều rất rõ ràng thể hiện, hung thủ là một siêu cấp sát thủ có khuôn mặt hoàn toàn giống nhau! Thực Huyết Tường Vy bốn năm nay đã bồi dưỡng ra rất nhiều sát thủ, tuy vẫn chưa thể nào so sánh được với thập đại sát thủ, nhưng qua bốn năm phục hồi, tổ chức này đã cơ bản thoát khỏi đáy vực, có đủ khả năng để nắm giữ lại vị thế đứng đầu thế giới ngầm quốc tế. Chỉ là, trong vòng một ngày, có mười tổ chức sát thủ bí mật bị giết, loại đe dọa này, tất nhiên bao phủ lên đầu Thực Huyết Tường Vy. Loại đe dọa này, cũng không phải là hào ngôn tráng ngữ có thể xua tan đi được. Cần biết rằng, những tổ chức kia, tuy không so được với Thực Huyết Tường Vy, nhưng tuyệt đối không đến nỗi một chút năng lực phản kháng đều không có. Nếu mười tổ chức này liên kết lại với nhau, thực lực liền ở trên Thực Huyết Tường Vy! Vậy mà, mười tổ chức này, trong vòng một ngày, bị người ta giết sạch, cơ nghiệp hoàn toàn bị hủy. Mà địch thủ này đáng sợ ở chỗ, hắn dường như biết rất rõ tình hình vận hành của tổ chức bí mật, một khi tấn công, luôn đánh trúng chỗ hiểm nhất. Ác mộng, lập tức khiến cho vô số tổ chức bí mật trên thế giới cảm thấy lo sợ. Đặc biệt là Thực Huyết Tường Vy, lại càng khiếp sợ. Trong mắt bọn họ, đây không nghi ngờ gì nữa, chính là một lần tấn công nhằm vào các tổ chức bí mật trên toàn thế giới. Hơn nữa lực đả kích, chưa từng có tiền lệ. Không ngờ có thể làm cho mười tổ chức bí mật đã tồn tại hàng nghìn năm, hoàn toàn biến mất. Kẻ thù này đáng sợ đến thế, Thực Huyết Tường Vy một khi không cẩn thận, e rằng sẽ không tránh khỏi số phận bị tiêu diệt hoàn toàn. - BOSS, phải cảnh giác. Tôi xem hung thủ, mục tiêu tiếp theo nhất định là Thực Huyết Tường Vy. Chúng ta không thể đợi hắn đến cửa, nhất định phải có sự chuẩn bị! - Ừ, khởi động cảnh báo cấp bậc CC! Nam nhân được xưng là BOSS, đại khái bốn năm chục tuổi, dáng vẻ đích thực là đại ca cấp bậc ông trùm! Chỉ là, ông trùm hiện nay cũng bị hiện thực tàn khốc làm cho tâm thần không yên. Cùng một lúc tiêu diệt mười tổ chức bí mật mạnh nhất, điều này quả thực quá chấn động. Hắn cơ hồ nghi ngờ chính phủ các nước trên toàn cầu đạt được đồng thuận, bắt đầu đối phó với tổ chức bí mật, quét sạch thực lực này. - Hung thủ, giống nhau như vậy, giống như là giả tượng cố tình bày đặt ra. Cái này không thể nào là cùng một người làm được. Trong một ngày, cho dù hắn có mọc cánh, cũng không thể nào chu du khắp thế giới để đồ sát được! - Đúng, nhất định là mấy người cùng hành động, chỉ là dùng mặt nạ giống nhau mà thôi. Bộ phận đầu não của Thực Huyết Tường Vy, mỗi người một ý kiến. Tới lúc này, bọn chúng cũng không thể do dự được nữa rồi
Một đám người ngựa chừng năm sáu mươi tên đang đứng bên ngoài vùng ngoại ô trấn Đông Lâm. Những người này rõ ràng là không quen đường, đi lại lung tung nên thỉnh thoảng lại có cảnh ngựa sa vũng lầy.
- Tứ Hải gia, chỗ quỷ quái này chúng ta cố đừng đi nhầm nhé.
Một tên con cháu Hứa gia, tay cầm đuốc cố soi phía trước nhưng chỉ thấy mênh mông ruộng đồng ngút tầm mắt.
- Nơi này là đồng bằng, làm sao đi nhầm được?
Hứa Tứ Hải nạt.
Tên kia chỉ biết bĩu môi, không dám trả lời nhưng trong lòng thì nghĩ, nơi này bằng phẳng thì bằng phẳng thật nhưng làm sao được gọi là đồng bằng, chỉ cần không lạc mất người phía trước là tốt lắm rồi.
- Mọi người đề phòng chút, đừng hãm vó ngựa.
Hứa Tứ Hải nhắc nhở:
- Theo bản đồ mà Cẩu Thánh đưa cho thì điền sản nhà Tần gia chỉ ở không xa đây thôi.
Tứ Hải ngoài miệng nói cứng thế thôi nhưng trong bụng thì hối hận lắm. Sớm biết thế này từ đầu hắn đã không chọn đi đường này. Sở dĩ hắn chọn đi đường vòng bên ngoài vì nghĩ dễ chạy, nếu như người của Tần gia có đến kịp thì chưa chắc đã làm gì được hắn.
Tính toán thì hay vậy nhưng làm sao mà hắn biết được con đường này không phù hợp để đi ngựa, chuyện này ảnh hưởng rất nhiều đến tốc độ thực hiện của bọn chúng.
- Không biết Tộc trưởng bọn họ đã hoàn thành nhiệm vụ chưa nhỉ? Tộc trưởng và Nhạc Trưởng lão đã đích thân ra tay thì Tần gia trang có là gì. Ta phải đẩy nhanh tốc độ, nói không chừng bọn họ đã làm xong rồi, bên ta tụt lại sau mất!
Nghĩ vậy, Hứa Tứ Hải vội vã giục giã mọi người:
- Mọi người, cố lên chút nữa, sắp tới rồi. Kẻ nào lười biếng làm ảnh hưởng mọi người, kẻ đó sẽ là tội nhân lớn nhất.
Đúng lúc này thì một tên trong đám người phía sau chạy lên vừa thở hổn hển vừa nói:
- Tứ Hải gia, không thấy Tiểu Tường đâu nữa.
- Không thấy? Hắn đi đâu rồi?
Hứa Tứ Hải không hiểu nổi chỉ có mười mấy con người sao bây giờ lại thiếu đi một.
- Con… con không biết.
Tên kia ngập ngừng nói.
- Ngươi không biết?
Hứa Tứ Hải trợn trừng mắt:
- Con đường này bằng phẳng vậy mà ngươi không biết nó đi đâu? Vậy ngươi có biết nó mất tích từ lúc nào không?
- Nhất định ngã xuống cái hố nào rồi ngủ luôn rồi, mọi người quay lại tìm nó.
Tên Tiểu Tường này trong Hứa gia cũng được coi là một tên thiếu niên có triển vọng nên mọi người càng phải chăm sóc bảo vệ hắn kỹ hơn.
Vừa nghe thấy phải quay lại, mọi người có vẻ không vui nhưng vẫn phải bất đắc dĩ quay lại tìm. Nhưng trở đi trở lại mấy lần mà vẫn không thấy bóng dáng một ai.
Hứa Tứ Hải không phải kẻ ngu độn gì, đương nhiên là hắn đã cảm nhận được có điều gì bất ổn nên khoát tay, quát lớn:
- Không tìm nữa, mọi người đề cao cảnh giác, nhìn nhau cho kỹ, đừng rời đội hình quá xa.
Đám người Hứa gia nghe Hứa Tứ Hải nói vậy không khỏi giật mính, cảnh giác nhìn quanh, dường như trong bóng tối ngoài kia đang ẩn nấp những con ma hút linh hồn sẵn sàng lao ra tấn công chúng bất cứ lúc nào.
Đi được một lúc, một tên nữa lại hét lớn:
- A Lạc không thấy đâu nữa rồi.
Lại là một con ngựa trên lưng không có người, bốn phía xung quanh không có lấy một bóng người, thậm chí ngay cả dấu vết con người cũng không có nữa. Nguồn:
Vậy rốt cục bọn chúng mất tích kiểu gì, bất luận Hứa Tứ Hải hỏi thế nào thì bọn chúng đứa nào cũng chỉ ba không: không biết mất tích kiểu gì, không biết mất tích lúc nào, không biết bất cứ điều gì hết.
Hứa Tứ Hải không nén nổi cơn giận, quất đen đét chiếc roi ngựa trong tay, quát lớn:
- Kẻ nào đang giở trò dọa ma dọa quỷ. Có bản lĩnh ra mặt đọ sức với ta.
Nhưng mặc kệ hắn gào thét thế nào bốn phía vẫn im lặng như tờ, ngoài tiếng gió đêm xào xạc ra thì chỉ còn tiếng con trùng kêu rả rích.
- Đồ nhu nhược! Nhu nhược!
Hứa Tứ Hải rủa thầm trong miệng mấy câu:
- Tiếp tục tiến lên, lão tử không tin lại có chuyện ma quỷ ở đây?
Khó khăn lắm đoạn đường trước mặt mới rộng ra đôi chút, đám người Hứa gia vội vã thúc nhanh ngựa, chạy như điên như đằng sau đang có quỷ đuổi theo chúng thật.
Dốc sức chạy gần một tiếng, cuối cùng địa thế cũng bắt đầu khớp với bản đồ.
- Dừng lại.
Hứa Tứ Hải vung cao roi ngựa, lại lôi bản đồ ra xem xét, có lẽ đúng là chỗ này rồi.
Hắn đang định mở miệng nói thêm điều gì thì đột nhiên cảm thấy hơi kỳ lạ, hình như có luồng khí lạnh đang phả vào lưng hắn khiến tóc gáy hắn dựng hết cả lên.
Trực giác nói cho hắn biết có chuyện gì đó đang xảy ra ở đây nhưng cụ thể là chuyện gì thì hắn không dám quay đầu nhìn lại. Nhưng hắn không thể không quay được. Nhưng vừa quay đầu thì thiếu chút nữa hắn đã rơi khỏi lưng ngựa.
Một, hai, ba, bốn…
Tất cả ngựa đều có mặt ở đây, không thiếu con nào nhưng người trên lưng ngựa thì đã biến mất không dấu vết. Trong một giây đó, dường như người trên thế giới này đều biến mất không một tiếng động.
Người đâu?
Trán Hứa Tứ Hải bắt đầu lấm tấm mồ hôi, mắt đảo quanh bốn phía cố gắng tìm chút dấu vết mong manh. Hắn biết hắn gặp rắc rối rồi, mà rắc rối này còn không nhỏ nữa.
Cố gắng níu kéo chút uy phong, quất quất roi ngựa, gào rít:
- Là ai, là ai làm vậy? Là người là ma thì cũng ra đây! Hứa Tứ Hải ta mà sợ ngươi thì ta không phải hảo hán.
Nói như vậy thôi nhưng trong lòng hắn thì sợ lắm, hắn đang cố dùng mấy câu nói để cố che đi nỗi sợ này.
- Ngươi không sợ? Vậy thì tốt.
Một giọng nói lạnh lẽo không biết tự lúc nào vang lên từ trước mặt Hứa Tứ Hải.
Hứa Tứ Hải quay ngoắt đầu lại, không biết hắn có bị hoa mắt hay không mà mới đấy đã xuất hiện một người.
Người này dáng người cao lớn, khuôn mặt thanh tú, tuổi cũng không nhiều, đặc biệt đôi mắt sáng như sao trời, hai tay khoang trước ngực nhìn Hứa Tứ Hải như nhìn một người chết.
Hứa Tứ Hải hít một hơi thật sau, giọng khàn đặc:
- Là ngươi?
- Là ta.
- Sao ngươi lại ở đây?
- Vậy sao ngươi lại ở đây?
Người đó không ai khác chính là Tần Vô Song vừa kịp đến, bây giờ đang đứng đây thản nhiên hỏi lại Hứa Tứ Hải. Hắn đến đây chẳng mất bao nhiêu thời gian, vẫn còn kịp bày trò ma quỷ dọa Hứa Tứ Hải, hạ từng tên từng tên một đi theo hắn.
Hứa Tứ Hải giận đến phát nghẹn, rít lên trong miệng:
- Ngươi cần biết ta đến đây làm gì? Chịu chết đi, thằng ranh!
- Muốn động võ?
Tần Vô Song cười nhạt, túm chặt cương ngựa:
- Động võ, Hứa Tam Lập còn chưa làm được nói chi là ngươi.
Nói đoạn dùng lực, túm Hứa Tứ Hải ném xuống ngựa dẫm chân lên ngực hắn, chưa hết, hắn còn điều khiển cho ngựa lộn đi lộn lại, biến Hứa Tứ Hải thành một đống thịt nhão. Rồi một tay ném thi thể hắn lên ngựa, dẫn đoàn ngựa đến ao cá.
Nếu như bọn người Hứa gia tìm điền sản nhà Tần gia khó như vậy thì ao cá không cần phải nói, vì vị trí của nó còn heo hút hơn rất nhiều, không khéo người với ngựa bây giờ vẫn còn lạc ấy chứ.
Trên con đường bên ngoài Trấn Đông Lâm, toán người Hứa gia đã đốt thành công tất cả các cửa hiệu của Tần gia, lửa bốc ngút trời.
Đang định đi đến xưởng ép dầu đốt tiếp thì đột nhiên nghe thấy người của Tần gia trang phóng ngựa tới.
Cánh này của Hứa gia chỉ là những Chân Võ Cảnh Nhị đẳng nên nhìn thấy Tần Liên Sơn đích thân đưa nguồi đến thì hoảng sợ vô cùng, bỏ chạy tán loạn, không dám nghênh chiến.
May mà Tần Liên Sơn vốn đã có suy nghĩ dập lửa trước nên chỉ vội vã ra lệnh:
- Cắt đứt nguồn hàng, ngăn chặn ngọn lửa, những thứ đã cháy cứ mặc kệ nó, tránh để bị thương!
Chỉ cần Tổ đường Tần gia vẫn còn là Tần Liên Sơn đã mừng lắm rồi. Chuyện cửa hiệu bị đốt ông vẫn còn có thể lo được, cử người sang bên xưởng ép dầu kiểm tra thì được báo về:
- Tộc trưởng, xưởng ép dầu vẫn an toàn, chưa bị xâm nhập gì.
Tần Liên Sơn gật đầu:
- Tốt!
Rồi đích thân chỉ huy dập lửa, cứu nguồn hàng. Một lúc sau những thành viên còn lại của gia tộc cũng đến tập trung.
Gia đinh Tần gia vốn nhiều, lại thêm Tần gia xưa nay sống ôn hòa nên hàng xóm láng giềng thấy cửa hiệu nhà Tần gia cháy thì cũng mang chậu ra cứu giúp. Thông tin cửa hiệu Tần gia bị cháy lan truyền nhanh chóng khắp trấn Đông Lâm, ai ai cũng khẩn trương như chuyện nhà mình. Tần Liên Sơn nhìn thấy cảnh này, xem chừng cảm động lắm, hai mắt hoe hoe.
- Nhanh, cứu hỏa, cứu hỏa cho ta!
Lúc này bên kia đường xuất hiện một tốp người ngựa, tốp người này đều đã qua huấn luyện nên sức đương nhiên cũng mạnh hơn người thường gấp trăm lần. Bọn họ là một Hàn môn khác của trấn Đông Lâm: Hồ gia, gia tộc của Hồ Tư Ngôn. Và tín hiệu này cũng là một tín hiệu rất rõ ràng. Hồ gia đã chấp nhận vị trí Hào môn của Tần gia ở trấn Đông Lâm nên đưa người ngựa đến trợ giúp Tần gia!
Người đông sức lớn, hỏa lực có mạnh đến mấy rồi cũng bị dập tắt.
Tần Liên Sơn nhìn lại toàn bộ mọi thứ rồi chắp tay nói với mọi người:
- Chư vị, đại ân này không lời nào nói hết, Liên Sơn nguyện ghi tạc trong lòng. Chờ hôm nào Tần gia trang mở tiệc, mời chư vị hàng xóm láng giềng đến tham dự!
- Được!
- Tần gia vạn tuế!
Tiếng reo hò làm rung động cả bầu trời trấn Đông Lâm.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Tiểu nha đầu khỏe mạnh, khiến cho cuộc sống của Tiêu Vọng Thư và Vũ Văn lập tức tràn ngập ánh sáng. Tần Vô Song nhìn thấy một nhà ba người bọn họ vui vẻ hòa thuận, trong lòng cũng được an ủi rất nhiều. Bất giác, Mộ Dung Nhạn phía sau đã nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn, nhìn thấy cảnh này, Mộ Dung Nhạn hiển nhiên trong lòng cũng vô cùng cảm động. Đồng thời, cũng cảm nhận sâu sắc rằng trong thế giới này, nếu kẻ yếu không có kỳ tích xuất hiện, cuộc sống sẽ khó khăn biết nhường nào. Nghĩ như vậy, Mộ Dung Nhạn cảm thấy rất may mắn. May mắn có một phu quân như vậy, có thể lúc nào cũng mang tới cho người khác cảm giác ấm áp, cảm giác an toàn. Tần Vô Song dù sao kiếp trước cũng đã sống ở thế giới này hai mươi mấy năm, đối với quy tắc vận hành của thế giới này cũng rất hiểu, thêm vào thực lực cường đại của hắn, rất nhanh, sản nghiệp mấy tỷ đã được hắn sắp xếp đâu vào đấy. Xem ra rất giống thật! Lại còn ở Bắc Kinh, Thượng Hải, Vũ Hán, Tam Á, Thành Đô, mỗi nơi bố trí một biệt thự xa hoa, khung cảnh tao nhã yên bình. Chỗ này, cũng đã tiêu mất hai ba trăm triệu. Ngoài ra những phương tiện cần thiết của cuộc sống, người giúp việc, đều tuyển chọn cẩn thận, trang bị đầy đủ. Tần Vô Song không thể đem theo bọn họ đi, nhưng có thể cho bọn họ một cuộc sống giàu có hoàn mỹ. Đối với một nhà ba người mà nói, rời Địa Cầu cùng Tần Vô Song tới Đại lục Thiên Huyền, nhất định không thích ứng được. Đối với bọn họ mà nói, sống vui vẻ một đời, mới là một cuộc sống lý tưởng. Cho nên, Tần Vô Song nhất định phải trên cơ sở này, cố gắng làm tới hoàn mỹ. Sản nghiệp dùng không hết, cái này không khó để làm được, với thủ đoạn của Tần Vô Song, trong vòng một tháng là có thể làm xong. Quan trọng là địa vị xã hội, Tần Vô Song không hài lòng với địa vị bình thường. Đối với thế giới này mà nói, một nhà ba khẩu này phải có địa vị siêu nhiên. Cho dù là quốc gia mạnh nhất, cho dù là trung tâm quyền lực của thế giới này, cũng không thể vượt qua được địa vị siêu nhiên của họ. Làm được điều này lại không hề dễ dàng. Tuy nhiên đối với Tần Vô Song mà nói, không có gì khó khăn. Nếu có thể được, Tần Vô Song cảm thấy cho họ con cá, không bằng cho họ cái cần câu. Nhưng mà, với căn cốt của Vũ Văn bọn họ, trong thời gian ngắn tu luyện thành công, căn bản là kẻ ngốc nằm mơ. Không nói gì khác, cho dù là Vũ Tinh Hà tái sinh, ở trên thế giới này, không có linh lực trợ giúp, cũng không thể nào tu luyện tới thực lực cao thâm. Có thể đột phá Tiên Thiên cũng là vấn đề, càng không nói tới những cảnh giới Hư Võ Cảnh, Kỳ Diệu Huyền Cảnh hay Thần đạo đằng sau. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm. Cho nên, hướng cho bọn họ tu luyện, căn bản là không thể được. Tuy nhiên, vẫn phải đề phòng bất ngờ ngoài ý muốn, cho nên Tần Vô Song quyết định lưu lại một phi thuyền Chủ Thần, và phái ba Thần Đạo Khôi Lỗi ở lại bảo vệ. Bình thường không có việc gì, ba Thần Đạo Khôi Lỗi có thể ở trong phi thuyền Chủ Thần tu luyện. Do phi thuyền Chủ Thần do Tần Vô Song thao túng, do vậy khi khống chế không sợ bất kỳ vấn đề trung thành gì cả. Trong ba Thần Đạo Khôi Lỗi, có một Chủ Thần Khôi Lỗi, là di sản do sư phụ Lý Huyền Phong lưu lại cho hắn. Hai tên còn lại, là Chân Thần Đạo Khôi Lỗi do Tần Vô Song luyện chế. Có ba khôi lỗi này, có thể đối mặt với mọi đổi thay trên Địa Cầu này. Cho dù Địa Cầu xảy ra chiến tranh hủy diệt, có Thần đạo cường giả ở đó, đủ để bảo vệ một nhà ba khẩu bọn họ. Mà cho dù có xảy ra ngày tận thế, có phi thuyền Chủ Thần, cũng có thể dễ dàng đem bọn họ rời khỏi Vị diện này. Còn những quốc gia và tổ chức bí mật kia, tuy có vũ khí tiên tiến và các thủ đoạn giết người xuất thần nhập quỷ. Nhưng ở trước mặt Thiên Thần Đạo cường giả, chung quy chỉ là trò cười mà thôi. Với lực lượng phi thuyền Chủ Thần, hủy diệt một Vị diện như Địa Cầu chỉ là việc nhỏ. Tất nhiên, ba Thần đạo cường giả này, chỉ âm thầm bảo vệ, những tình huống thông thường không tiện xuất đầu lộ diện. Do vậy, huấn luyện một đội ngũ cận vệ tinh anh cũng là không thể thiếu. Điểm này, Tần Vô Song mượn quan hệ của người kiếp trước, với thân phận bạn của Vũ Tinh Hà, rất nhanh đã xây dựng thành công, đồng thời truyền cho một môn võ điển, dùng để tổ chức bảo vệ. Đội ngũ này số lượng không lớn, nhưng là chủ lực để bảo vệ ba người nhà Vũ Văn. Tiến hành như vậy, quả thực là suy nghĩ chu đáo đến mọi mặt.
Khi Tần Vô Song làm xong những việc này, một nhà ba khẩu nhà Vũ Văn cũng đã dần dần chấp nhận sản nghiệp của Vũ Tinh Hà. Bọn họ biết, Tần Vô Song tâm ý rất kiên quyết, bọn họ không thể từ chối được. Nhưng đối với gia đình bình thường này mà nói, hạnh phúc này đến nhanh quá. Nhân sinh thay đổi cũng thật nhanh. Nửa năm trước còn lo lắng cho bệnh tình của Tiêu Vũ, một gia đình nhỏ cơ hồ sắp tan vỡ, mà nửa năm sau, lại có cuộc sống của quý tộc, một cuộc sống khiến những người bình thường phải ngưỡng mộ. Những chuyển biến này, khiến bọn họ thập phần kinh ngạc, nửa năm mà vẫn chưa thể hoàn toàn quen được. Tần Vô Song lợi dụng quan hệ và năng lực của mình, cùng với tiền bạc, giúp gia đình Vũ Văn đánh thông rất nhiều quan hệ. Đặc biệt là gặp phải những khúc xương khó gặm, Tần Vô Song thậm chí không tiếc sử dụng thủ đoạn lợi hại buộc bọn chúng phải đi vào khuôn khổ. Với thủ đoạn của Tần Vô Song, muốn đối phó với một người, có hàng nghìn biện pháp có thể nghĩ ra. Sắp xếp trong hết thảy việc này, Tần Vô Song cảm thấy hiện tại là lúc mọi việc đã chuẩn bị đầy đủ, chỉ còn thiếu gió đông nữa. Cỗ gió đông này, đương nhiên là diệt sát những tổ chức bí mật nước ngoài kia. Những tổ chức bí mật nước ngoài này, năm xưa truy sát Vũ Tinh Hà, tuy đã là chuyện của kiếp trước, nhưng Tần Vô Song mỗi lần nhớ lại việc này, trong lòng liền cảm thấy không thoải mái. Kiếp trước nếu không phải là những tổ chức bí mật này bám theo không dứt, hắn căn bản không thể nào chân lực phản phệ mà chết. Tuy sau đó xuyên qua sống lại, nhờ đó mà vì họa được phúc, nhưng chung quy vẫn chưa phát tiết được. Tới nay cho hắn một cơ hội, Tần Vô Song sao có thể bỏ qua. Đặc biệt là tổ chức Thực Huyết Tường Vy, Tần Vô Song thực sự vô cùng căm ghét. Những tổ chức bí mật này, tiếng thối vô cùng, vì tiền bạc và lợi ích, không có bất cứ giới hạn nào, không từ bất cứ tội ác nào. Kiếp trước, Vũ Tinh Hà có thực lực đối chọi với bọn chúng, nhưng không có thực lực tiêu diệt bọn chúng. Nhưng kiếp này thì khác, đừng nói là những tổ chức bí mật này, cho dù là bất cứ ai ở thế giới này, Tần Vô Song muốn thủ cấp của hắn, thì nhất định là có thể làm được, tuyệt đối không xảy ra bất ngờ gì ngoài ý muốn.
Thông qua quan hệ của Ngân Hồ, Tần Vô Song lấy được một bản danh sách, bao gồm những tổ chức và cá nhân trong bốn năm qua đã tới Trung Quốc, quấy nhiễu, điều tra về gia đình Vũ Văn, một người cũng không bỏ sót. Mà cho dù chưa từng tới, chỉ cần có động cơ, hoặc những tổ chức đã nhằm vào Vũ Tinh Hà, cũng đều không tha. Trên danh sách tổng cộng có mười một tổ chức. Tần Vô Song kiếp trước đối với những tổ chức này đều không xa lạ gì, tới này nghiên cứu kỹ, càng là ấn tượng sâu sắc. Mười một cái tên, phân bố trên khắp thế giới, nhưng chủ yếu là Châu Âu và Mỹ, sau đó là các tổ chức bí mật ở các khu vực khác. Trong thế giới ngầm, mười một cái tên này, bất cứ cái nào cũng đều như sấm nổ bên tai. Rất nhiều chính khách trên thế giới, đều không dám đắc tội với những tổ chức này. Tần Vô Song đem danh sách này nhớ trong đầu, rồi đem danh sách hủy đi. Khóe miệng nở ra nụ cười nhạt, danh sách này, liền giống như độc trùng, Tần Vô Song một chút nhân từ cũng không thể có.
Điểm dừng chân đầu tiên, là một tổ chức Ninja nào đó. Tần Vô Song dùng diện mạo của một người bình thường, xuất thần nhập quỷ giết vào tận khu vực trung tâm của tổ chức này. Tần Vô Song không dùng bất cứ thần lực nào, mà dùng thủ đoạn cổ võ đỉnh cao, đem thành viên chủ chốt của tổ chức này, hơn hai trăm ba mươi người giết sạch, một người không để sót. Điểm thứ hai, Châu Âu… Trạm thứ ba, vẫn là Châu Âu. Trạm thứ mười một, Bắc Mỹ, Tổng bộ của tổ chức Thực Huyết Tường Vy! Là tổ chức bí mật lớn nhất thế giới, Thực Huyết Tường Vy vừa được biết các tổ chức sát thủ bí mật từ Châu Á, Châu Âu, trong cùng một ngày bị tập kích! Kẻ tập kích không ngờ diện mạo hoàn toàn giống nhau, tất cả các băng ghi hình đều rất rõ ràng thể hiện, hung thủ là một siêu cấp sát thủ có khuôn mặt hoàn toàn giống nhau! Thực Huyết Tường Vy bốn năm nay đã bồi dưỡng ra rất nhiều sát thủ, tuy vẫn chưa thể nào so sánh được với thập đại sát thủ, nhưng qua bốn năm phục hồi, tổ chức này đã cơ bản thoát khỏi đáy vực, có đủ khả năng để nắm giữ lại vị thế đứng đầu thế giới ngầm quốc tế. Chỉ là, trong vòng một ngày, có mười tổ chức sát thủ bí mật bị giết, loại đe dọa này, tất nhiên bao phủ lên đầu Thực Huyết Tường Vy. Loại đe dọa này, cũng không phải là hào ngôn tráng ngữ có thể xua tan đi được. Cần biết rằng, những tổ chức kia, tuy không so được với Thực Huyết Tường Vy, nhưng tuyệt đối không đến nỗi một chút năng lực phản kháng đều không có. Nếu mười tổ chức này liên kết lại với nhau, thực lực liền ở trên Thực Huyết Tường Vy! Vậy mà, mười tổ chức này, trong vòng một ngày, bị người ta giết sạch, cơ nghiệp hoàn toàn bị hủy. Mà địch thủ này đáng sợ ở chỗ, hắn dường như biết rất rõ tình hình vận hành của tổ chức bí mật, một khi tấn công, luôn đánh trúng chỗ hiểm nhất. Ác mộng, lập tức khiến cho vô số tổ chức bí mật trên thế giới cảm thấy lo sợ. Đặc biệt là Thực Huyết Tường Vy, lại càng khiếp sợ. Trong mắt bọn họ, đây không nghi ngờ gì nữa, chính là một lần tấn công nhằm vào các tổ chức bí mật trên toàn thế giới. Hơn nữa lực đả kích, chưa từng có tiền lệ. Không ngờ có thể làm cho mười tổ chức bí mật đã tồn tại hàng nghìn năm, hoàn toàn biến mất. Kẻ thù này đáng sợ đến thế, Thực Huyết Tường Vy một khi không cẩn thận, e rằng sẽ không tránh khỏi số phận bị tiêu diệt hoàn toàn. - BOSS, phải cảnh giác. Tôi xem hung thủ, mục tiêu tiếp theo nhất định là Thực Huyết Tường Vy. Chúng ta không thể đợi hắn đến cửa, nhất định phải có sự chuẩn bị! - Ừ, khởi động cảnh báo cấp bậc CC! Nam nhân được xưng là BOSS, đại khái bốn năm chục tuổi, dáng vẻ đích thực là đại ca cấp bậc ông trùm! Chỉ là, ông trùm hiện nay cũng bị hiện thực tàn khốc làm cho tâm thần không yên. Cùng một lúc tiêu diệt mười tổ chức bí mật mạnh nhất, điều này quả thực quá chấn động. Hắn cơ hồ nghi ngờ chính phủ các nước trên toàn cầu đạt được đồng thuận, bắt đầu đối phó với tổ chức bí mật, quét sạch thực lực này. - Hung thủ, giống nhau như vậy, giống như là giả tượng cố tình bày đặt ra. Cái này không thể nào là cùng một người làm được. Trong một ngày, cho dù hắn có mọc cánh, cũng không thể nào chu du khắp thế giới để đồ sát được! - Đúng, nhất định là mấy người cùng hành động, chỉ là dùng mặt nạ giống nhau mà thôi. Bộ phận đầu não của Thực Huyết Tường Vy, mỗi người một ý kiến. Tới lúc này, bọn chúng cũng không thể do dự được nữa rồi