Tần Vô Song rất là lãnh đạm, hắn biết, mỗi cá nhân hành sự, khẳng định đều có dự tính của mình. Còn nhân vật giống như sư phụ, nhất cử nhất động khẳng định đều có ý nghĩ sâu xa của hắn. Từ sâu trong nội tâm, hắn thật sự không hi vọng sư phụ đích thân động thủ giết chết Cực Âm Lão Quái.
Cực Âm Lão Quái, là một nhân vật sau khi Tần Vô Song tiến nhập vào cảnh giới Tiên Thiên, ở chỗ sâu thẳm trong tâm hồn vô cùng thống hận. Lạm sát người vô tội, thủ đoạn độc ác, trấn Đông Lâm một trận sát kiếp, đã khiến Tần Vô Song nổi lên chí hướng trong lòng, nhất định phải tận tay giết chết Cực Âm Lão Quái, để những vong hồn ấy cảm thấy an ủi!
Liễu Sứ giả cũng trầm ngâm nói:
- Nhị Điện chủ, Cực Âm Lão Quái đó tính cách kiên định, hôm nay hắn chịu thỏa hiệp, tất nhiên không phải thật tâm chịu thua. Mà là kiêng nể uy nghiêm của ngài, không thể không tạm thời thỏa hiệp.
Truân Trung Trì thản nhiên nói:
- Tâm tư mánh khóe này của hắn, há có thể giấu diếm được ta? Bản Điện chủ không giết hắn, đương nhiên là có suy nghĩ. Hôm nay Đế quốc Đại La ta ngoài mặt nhìn vẫn là phong quang vô hạn, nhưng tình cảnh thật sự, đã có chút phức tạp. Gần trăm năm nay, nhân tài của Đế quốc Đại La ta, dần dần hiện ra thế cục đáng sợ đời sau không bằng đời trước. Đây là một loại tín hiệu vô cùng nguy hiểm. Ở Đại lục Thiên Huyền, suy vong của một Đế quốc, thường thường là từ tuyệt tự nhân tài bắt đầu xuất hiện rạn nứt, sau đó lỗ hổng này chậm rãi hóa thành lớn. Một khi bị Đế quốc khác phát hiện ra lỗ hổng này, vậy thì ngoại lực công kích, dưới tình cảnh loạn trong giặc ngoài, tình thế lại càng thêm bất lợi.
Liễu Sứ giả và Tần Vô Song đều rùng mình, chuyện liên quan đến cơ mật, Nhị Điện chủ có thể nói cho bọn họ, đương nhiên đã xem bọn họ là người tâm phúc.
- Thí luyện Võ đồng lần này, trên danh nghĩa là Đế quốc Đại La chủ trì. Kỳ thực, sau lưng Hoàng thất của Đế quốc Đại La chính là ý chí của Tinh La Điện ta. Ngay cả Tinh La Điện ta tuyển nhận đệ tử hậu bối cũng gặp vấn đề, tình cảnh của những thế lực khác của Đế quốc Đại La, không cần nghĩ cũng biết. Tình cảnh của toàn bộ Đế quốc Đại La, cũng không cần nói vẫn biết rõ.
- Nhị Điện chủ, Đệ tử Sơ cấp của Tinh La Điện ta có hơn vạn người, Đệ tử Cao cấp cũng có tiến lên, Đệ tử Trung tâm cũng có gần trăm. Làm thế nào mà nhân tài lại tuyệt tự?
Liễu Sứ giả có chút khó hiểu. Nguồn truyện:
Nhị Điện chủ cười khổ một tiếng:
- Được rồi, thảo luận của chuyện này đến đây là dừng. Nếu tiến thêm sẽ liên quan đến cơ mật. Nói tóm lại, nếu muốn nhìn cường suy của một Tông phái, cũng không thể chỉ nhìn số người nhiều ít. Mấu chốt hơn là nhìn vào tiềm lực, đặc biệt là tiềm lực trở thành cường giả cao cấp!
Liễu Sứ giả có chút đăm chiêu gật gật đầu, về điểm này hắn thật ra có thể hiểu được. Kiến thiết Tông phái, kỳ thực đại bộ phận đệ tử cũng chỉ là đảm nhiệm mặt ngoài. Quyết định cuối cùng đến vận mệnh của Tông phái vẫn là mấy nhân tài cao cấp. Có thể chống đỡ được tiền đồ của Tông phái hay không, cũng được quyết định bởi mấy nhân vật trung tâm cao cấp. Có đôi khi, một Tông môn xuất hiện một siêu cấp cường giả, thậm chí có thể trực tiếp áp đảo Tông môn thực lực vốn cao hơn một bậc.
Thử nghĩ một chút, một gã cường giả Linh Võ Đại viên mãn xuất hiện, cho dù môn phái khác nhân tài có nhiều, trước mặt cường giả tuyệt đối, đồng dạng cũng phải cúi thấp đầu.
Linh Võ Đại viên mãn một khi ra tay, cho dù đệ tử Tiên Thiên của ngươi có chất thành đống, đồng dạng cũng chỉ là vật hi sinh.
Cùng là thực lực cảnh giới Linh Võ Cảnh, Linh Võ Đại viên mãn, cho dù là trước một trăm gã Sơ Linh Võ Giả, cũng chẳng làm nên chuyện gì. Trừ phi phân tán chạy trốn, nếu không vẫn khó tránh được vận mệnh bị tiêu diệt. Vì vậy, những lời này của Truân Trung Trì, có thể nói là không cần phải nghi ngờ gì.
Liễu Sứ giả gật gật đầu, tiếp lời nói:
- Nói như vậy, Nhị Điện chủ thả cho Cực Âm Lão Quái một con đường sống, cũng là vì suy nghĩ cho toàn bộ phương diện đại cục của Đế quốc Đại La ta?
- Không sai. Cực Âm Lão Quái mặc dù nham hiểm độc ác, tính tình hiểm độc. Nhưng tu vi của hắn ở Đế quốc Đại La, cũng được xem là một nhân tài. Người như vậy, phải đáng tiếc giết hắn cố nhiên là một phương diện. Then chốt hơn là, nếu ta đích thân ra tay tiêu diệt Cực Âm Tông, tất nhiên sẽ tạo ra sự bất an cho các thế lực khác của Đế quốc Đại La. Từ đó sẽ ảnh hưởng đến cục diện ổn định của toàn bộ Đế quốc Đại La. Giữa giết và không giết, sự khác biệt rất lớn. Trừ phi Cực Âm Lão Quái chủ động muốn chết, nếu không hôm nay ta xác thực không có dự định giết hắn!
Liễu Sứ giả đột nhiên nói:
- Vậy còn thù hận cá nhân giữa Vô Song Hầu và Cực Âm Lão Quái?
Truân Trung Trì nói:
- Chuyện này để sau hãy bàn. Ta đã xác lập thời gian mười năm. Trong mười năm này, Cực Âm Lão Quái tất nhiên không dám nhúc nhích. Còn mười năm sau, Vô Song nếu biểu hiện ra đủ tiềm lực và thực lực, vậy thì hắn đương nhiên có quyền lên tiếng ở Tinh La Điện, giết hay không giết Cực Âm, đến lúc đó hắn tất nhiên đã có quyền quyết định!
Lại nói với Tần Vô Song:
- Vô Song, mười năm, đây là mong đợi của vi sư đối với ngươi. Mười năm sau, nếu ngươi không thể vượt qua Cực Âm Lão Quái, vậy vi sư có chút thất vọng rồi.
Tần Vô Song vội nói:
- Đệ tử nhất định dốc hết toàn lực, không dám phụ ân sư phụ.
- Được! Có chí khí, đồ nhi tốt!
Truân Trung Trì cười ha ha:
- Không nhiều lời nữa, chúng ta lập tức quay về Tinh La Điện, bái kiến bốn vị Điện chủ khác. Để bọn họ biết, Truân mỗ ta lần này đi không uổng công, thu nhận được một đồ đệ tốt, ha ha.
Trong năm vị Điện chủ, ngoài địa vị của Đại Điện chủ tương đối siêu nhiên ra, giữa bốn vị Điện chủ còn lại, ít nhiều vẫn có chút cạnh tranh. Đặc biệt là đối với sự phát triển của nhất mạch mình, cực kỳ coi trọng. Thường xuyên sẽ vì xuất hiện một hạt giống tốt, dẫn đến cục diện tranh giành đến mức đỏ mặt tía tai. Lần này đi ra, Truân Trung Trì cũng phải lưỡi nở ra hoa sen, đánh bại mấy vị Điện chủ khác trong cuộc chiến nước bọt, mới có được cơ hội này.
May mắn, chuyến đi này không uổng phí, nếu không quay về, không bị các vị Điện chủ khác chê cười mới là chuyện lạ.
Tinh La Điện, nằm ở sơn mạch lớn nhất của Đế quốc Đại La – Sơn mạch Lăng Tiêu.
Sơn mạch Lăng Tiêu này, kéo dài vạn dặm, linh khí mặc dù không thể nói là vô cùng sung túc, nhưng ở cảnh nội của Đế quốc Đại La, có thể nói là sự tồn tại độc nhất vô nhị.
Cũng chính vì như vậy, mới có thể bồi dưỡng ra Đại Tông phái Tinh La Điện như vậy, mới có thể chống đỡ được danh tiếng Đế quốc Trung phẩm của Đế quốc Đại La như vậy!
- Vô Song Hầu, Tinh La Điện chúng ta, cùng phân Chủ điện, trái phải trước sau bốn điện. Vì vậy có năm vị Điện chủ. Năm vị Điện chủ xưa nay tọa trấn ở năm điện, nhưng gặp chuyện tập thể, đều tập hợp ở Chủ điện. Tôn sư Nhị Điện chủ, là chưởng quản tiền điện, Thanh Vân Điện.
Liễu Sứ giả kiên nhẫn giới thiệu, có thể nhìn ra, hắn có dụng tâm muốn kết giao thành bằng hữu của Tần Vô Song. Tần Vô Song cũng không kiêu ngạo, chân thành lắng nghe.
Bất luận như thế nào, gia nhập vào một Đại Tông phái như vậy, nói thế nào cũng không phải là chuyện xấu. Một khi gia nhập vào đó, có một chút hiểu biết mang tính cơ bản là chuyện rất tất yếu. Lập tức khiêm tốn lắng nghe, chân thật thụ giáo. Ngoài miệng khách khí nói:
- Liễu Sứ giả, ba chữ "Vô Song Hầu" này, là xưng hô ở Bách Việt Quốc, mang tới trong Tinh La Điện, sợ rằng không ổn. Nếu Liễu Sứ giả không ngại, có thể gọi ta một câu Vô Song sư đệ, hoặc là Tần sư đệ, ta thì gọi ngươi là Liễu sư huynh, thế nào hả?
Với lối xưng hô sư huynh đệ này, mối quan hệ đương nhiên là thân thiết hơn rất nhiều. Liễu Sứ giả tất nhiên là cầu mà không được, cười nói:
- Nếu Vô Song sư đệ đã nói như vậy, ta cũng mạo muội tự xưng là sư huynh.
- Danh phận như vậy, há có thể nói là mạo muội? Liễu sư huynh không cần khách khí. Sau này sư đệ còn có rất nhiều vấn đề, vẫn xin Liễu sư huynh chỉ điểm nhiều hơn mới đúng.
- Ha ha, điều đó là đương nhiên. Ngu huynh đương nhiên tận tâm hết sức, vì sư đệ mà loại bỏ ưu sầu, giải trừ khó khăn. Đúng rồi, Vô Song sư đệ, ngu huynh lại giảng cho ngươi nghe về tình hình hiện nay của Tinh La Điện. Ngoài năm đại Điện chủ ra, Tinh La Điện ta có hơn vạn đệ tử, chỉ có Đệ tử Cao cấp, mới có cơ hội tiến vào năm Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu tu luyện. Còn Lăng Vân Phong, Chủ mạch lớn nhất của Sơn mạch Lăng Tiêu, lại chỉ có Đệ tử Trung tâm mới có tư cách tiến nhập. Còn lại những Đệ tử Sơ cấp, chỉ có thể ở một số nhánh núi khác của Sơn mạch Lăng Tiêu tu luyện. Đãi ngộ ở bên trong, cũng hoàn toàn khác nhau. Những cấp bậc phân loại như vậy, cũng là vì muốn kích thích đệ tử các mạch có thêm động lực. Đệ tử Sơ cấp không cần lo, chỉ cần ngươi nỗ lực, khảo hạch mỗi năm, đều có cơ hội để ngươi tấn thăng. Đồng dạng, ngươi muốn tấn thăng lên Đệ tử Trung tâm cũng không có vấn đề, chỉ cần trong khảo hạch cuối năm thể hiện thực lực của mình… Đạo lý đồng dạng, Đệ tử Trung tâm nếu không nỗ lực, thành tích khảo hạch không lý tưởng, đồng dạng sẽ bị giáng cấp xử lý. Cơ chế thăng hàng như vậy, Vô Song sư đệ có hiểu không?
Điều này cũng không khó hiểu, nói đi nói lại một hồi lâu, cốt lõi đơn giản chỉ là bốn chữ "cạnh tranh sinh tồn", kẻ nào có lực thích ứng mạnh thì phát triển, không thích ứng được thì bị đào thải.
- Liễu sư huynh giải thích rõ ràng như vậy, tiểu đệ không hiểu thì chẳng khác nào là kẻ đầu gỗ. Ha ha, xin hỏi sư huynh, cơ chế thăng cấp này cụ thể thực thi như thế nào?
Liễu Sứ giả mỉm cười nói:
- Kỳ thật cũng rất đơn giản, đơn giản chính là đơn vị xếp hạng căn cứ vào mục đích tổng thể và mục đích cụ thể của đơn vị, kết hợp với tình hình thực tế mà chế định ra quy chế. Chỉ là vấn đề danh nghạch nhiều hay ít. Ví dụ nói, Đệ tử Trung tâm, danh ngạch lưu động mỗi năm là từ ba đến năm người. Nếu khảo hạch xếp trong số ba đến năm hạng cuối cùng, vậy đương nhiên giáng cấp. Còn Đệ tử Cao cấp muốn trở thành Đệ tử Trung tâm, thành tích khảo hạch có thể xếp trong nhóm ba đến năm người đứng đầu, thì tự động được thăng cấp. Còn về Đệ tử Sơ cấp muốn tấn chức lên Đệ tử Cao cấp, danh ngạch cũng nhiều hơn, có mấy chục danh ngạch, cơ hội tương đối lớn hơn rất nhiều.
Tần Vô Song gật gật đầu, đại khái đã hiểu được, đột nhiên cười hỏi:
- Sư huynh, địa vị của huynh ở Tinh La Điện, có lẽ sớm là Đệ tử Trung tâm rồi đúng không?
- Ừm, mười vị Điện tiền Sứ giả, đều là Đệ tử Trung tâm. Còn môn nhân đắc ý của năm vị Điện chủ, cũng đa số đều là Đệ tử Trung tâm. Những đệ tử của Pháp vương, Trưởng lão, cũng có một số là Đệ tử Trung tâm. Dù sao danh ngạch của Đệ tử Trung tâm cũng không tới trăm người. Nhưng Vô Song sư đệ ngươi thiên tư trác tuyệt, tin tưởng rằng Nhị Điện chủ nhất định có thể vì ngươi trực tiếp tìm kiếm được một danh ngạch của Đệ tử Trung tâm.
Đồng thời khi Liễu Sứ giả đang giới thiệu về Tinh La Điện với Tần Vô Song, Nhị Điện chủ đang ở Chủ điện cùng với bốn vị Điện chủ khác tiến hành trận chiến nước bọt.
- Đại Điện chủ, mời ngươi phán xét, ta khó khăn lắm mới thu nhận được một đệ tử như vậy, nếu không cấp cho danh ngạch Đệ tử Trung tâm, ta cũng không còn mặt mũi làm sư phụ người ta nữa!
Nhị Điện chủ Truân Trung Trì khẩu khí thâm trầm kêu lên.
Hiển nhiên, bọn họ vừa mới trải qua một trận tranh chấp. Xem ra, Đại Điện chủ vẫn không biểu lộ thái độ, còn ba vị Điện chủ khác, hiển nhiên đều tâm tư tương thông, không đồng ý phá lệ.
Bất luận ai tiến nhập vào Tinh La Điện, đều phải theo nguyên tắc. Từ Đệ tử Sơ cấp mà làm. Đây là quy tắc, từ trước đến nay chưa có ngoại lệ.
Đại Điện chủ trầm ngâm không nói, các Điện chủ khác trái lại phản đối không thôi.
- Nhị Điện chủ, chuyện này chính là ngươi không phải. Tinh La Điện chúng ta tại sao có thể trở thành Đệ nhất Tông phái của Đế quốc Đại La, trở thành trụ cột của Đế quốc Đại La, tất cả chính là dựa vào kỷ luật như sắt. Nếu lần này ngươi đặc biệt phá lệ, vậy thì sau này mỗi người thu nhận đồ đệ cũng trực tiếp muốn danh ngạch Đệ tử Trung tâm, há không phải lộn xộn sao? Đệ tử Trung tâm lan tràn, không đáng giá. Đối với Tinh La Điện ta há có thể trở thành chuyện tốt gì sao?
Người đứng ra phản đối đầu tiên là Ngũ Điện chủ, hắn bị Nhị Điện chủ cướp đi cơ hội trước, đến bây giờ vẫn canh cánh trong lòng, lúc này há có thể đáp ứng được sao?
Bọn họ đều biết Tần Vô Song có thực lực vô cùng xuất sắc, cũng biết nếu hắn tham dự vào cuộc khảo hạch của Đệ tử Cao cấp, nhất định cũng sẽ chiếm được các thành tích tốt.
Nhưng mà, có thể như Tần Vô Song, ở trong thời gian hai mươi giây liền có thể phá vỡ hoàn toàn mười cái tượng gỗ, không cái nào còn được hoàn toàn toàn vẹn, bởi vậy vòng đầu tiên cuộc khảo hạch, thành tích của Tần Vô Song đã ở vị trí dẫn đầu.
Sau một vòng này, cơ hồ như phân nửa các Đệ tử Cao cấp, thậm chí là cả mười điểm cũng chưa có mò tới được. Bởi vì dưới sự phòng ngự của các Chấp sự, bọn họ căn bản không có bất kỳ cách gì để có thể có hy vọng tiến tới mấy cái bức tượng.
Nguyên Phong cũng là ở trong thời cơ cuối cùng, lợi dụng kỹ năng phi đao, đánh tan được ba cái tượng gỗ, đạt được ba mươi điểm. Trong thời điểm này, ở trong hàng ngũ của các Đệ tử Cao cấp, có thể xem như là thành tích khá cao.
Không hề nghi vấn, sau khi vòng khảo hạch đầu tiên đã kết thúc, thành tích dẫn đầu đã là tập đoàn của các Tiên Thiên cường giả.
Khảo hạch vòng thứ nhất, ước chừng cũng tốn hai canh giờ, nghỉ ngơi và hồi phục một chút mới bắt đầu cho khảo hạch của vòng thứ hai.
Khảo hạch vòng thứ hai, là khảo hạch thân pháp.
Giám khảo đứng ở hàng phía trước, cao giọng nói:
- Khảo hạch tốc độ, nội dung cũng không phức tạp. Cách nơi đây năm mươi dặm về phía Tây, có một trạm khảo hạch, các ngươi xuất phát từ đây đi tới trạm khảo hạch đó, lấy một khối ngọc bài ứng với số thứ tự của mình. Khảo hạch thân pháp này, thứ nhất là tốc độ tuyệt đối, trên đường còn có thể xen kẽ khảo hạch độ nhanh nhẹn cùng lực phản ứng. Cũng có nghĩa là trong đoạn đường các ngươi phía trước sẽ có những cái bẫy, sẽ có phục kích, sẽ có ám khí, có những sự quấy rối thế này hoặc thế kia. Mà các ngươi trong lúc đó phải ngay lập tức có phản ứng nhanh nhẹn, mỗi một lần trúng chiêu đều bị trừ đi mười điểm. Nếu hoàn toàn không bị trúng một chiêu nào, nội trong thời gian quy định có thể quay trở về đây, theo như bậc thang thời gian hao tốn cho điểm tương ứng. Tổng điểm cao nhất cũng là một trăm điểm.
Giám khảo kia liếc mắt nhìn một cái, quát:
- Đều hiểu rõ cả chưa?
- Hiểu rõ!
Chút quy tắc ấy, đọc lên thì cũng không có gì gọi là phức tạp, Tần Vô Song ngẫm nghĩ một chút liền hiểu được vấn đề mấu chốt trong vòng khảo hạch này. Tốc độ càng nhanh, thời gian hoàn thành nhiệm vụ càng ngắn, tự nhiên điểm lại càng cao.
Mà tốc độ cho dù nhanh như ánh sáng thì cũng không đủ, bởi vì ven đường có thiết kế bố trí rất nhiều chướng ngại ngăn cản, một khi bị chướng ngại ngăn cản một lần sẽ bị trừ đi mười điểm, cái này đối với tốc độ nhanh nhẹn cùng với lực phản ứng có yêu cầu rất cao. Nói trắng ra, những cái này đều trong nội dung phạm vi khảo hạch thân pháp
Tần Vô Song tràn đầy tin tưởng, hắn thực sự tự tin, cấp bậc khảo hạch thân pháp này khẳng định là không thể làm khó được hắn. Tuy rằng không phải là sự tự đại mù quáng nhưng không hề nghi ngờ, vẫn là có thể kiếm được điểm tuyệt đối.
Một vòng xét duyệt này, lại là một trăm người một tổ, mỗi xuất phát cách nhau nửa khắc.
Tần Vô Song được phân ở tổ đầu tiên, vừa xuất phát liền khai triển thân pháp, phóng đi vô cùng nhanh, dự định vừa bắt đầu sẽ rời ra khỏi đội ngũ, làm kẻ dẫn đầu chạy trước.
Chỉ là, ý tưởng như vậy của hắn lại không thể nào mà qua mắt được mấy gã Tiên Thiên cường giả khác ở trong tổ. Mấy gã Tiên Thiên cường giả này, mỗi người đều có những dự định của mình. Danh ngạch tiến cấp cũng chỉ có tối đa năm người, ai cũng không muốn để cho kẻ khác có cơ hội chiếm thế thượng phong, cũng dự định vừa xuất ra liền ở trên khí thế áp đảo những đối thủ cạnh tranh khác.
Bởi vậy, bao gồm cả Tần Vô Song ở trong đó, đám Tiên Thiên cường giả này có thể nói là một đám xung phong, ngay trong thời gian xuất phát đầu tiên liền đem bỏ xa các đồng bọn còn lại.
Tần Vô Song một bên bay nhanh, một bên quan sát đối thủ một chút, lại nhìn thấy bên trong mấy tên Tiên Thiên cường giả này có một kẻ có linh lực vô cùng dồi dào, xem ra là một đối thủ mạnh.
Mà mấy kẻ khác, tuy rằng trong đoạn đường đầu tiên thì tốc độ cũng không hề chậm. Nhưng phải liên tục duy trì tốc độ cao trong năm mươi dặm đường như vậy thì e rằng cũng không thể duy trì nỗi. Hơn nữa lúc đi là năm mươi dặm, lúc về cũng năm mươi dặm như vậy, vừa đi vừa về đã là một trăm dặm đường. Đối với Tiên Thiên cường giả mà nói thì một trăm dặm cũng chẳng đáng kể gì. Nhưng phải duy trì toàn lực lượng Tiên Thiên để bứt lên trước lại không phải là một thử thách nhỏ. Huống chi, trên đường còn có các loại ngăn cản, chướng ngại không thể tưởng tượng trước được.
Tần Vô Song quan sát một lát liền không suy nghĩ nhiều, toàn thân tập trung vào việc triển khai tốc độ. Trong lúc chạy băng băng, tập trung toàn bộ tinh thần rất chăm chú, duy trì cảnh giác cao độ, cảm thụ từng tia biến hóa ở xung quanh.
Lúc này, linh lực Tiên Thiên của Tần Vô Song toàn bộ được mở rộng, đối với sự nắm chắc hoàn cảnh xung quanh thì có thể nói là đã đạt được đến cảnh giới tỉ mỉ, bất kỳ một tia biến hóa nhỏ nào cũng đều có thể có một sự dự đoán trước đó.
Đột nhiên, tinh thần trong đầu Tần Vô Song vừa động, cước bộ hoạt động Lăng Vân Tiên Bộ ở tốc độ cao vận hành, trong lòng bất loạn, thân thể mạnh mẽ vắt qua, hướng bên phải liền bất chợt hiện ra hai đạo ám khí.
Chỉ nghe thấy hai tiếng âm thanh xé gió "Xuy Xuy", Tần Vô Song tốc độ không chậm, cười lạnh một tiếng tiếp tục phóng lên phía trước.
Đạo ám khí đánh lén thứ nhất, liền bị hắn nhẹ nhàng thoải mái tránh thoát.
Tiếp sau đó, Tần Vô Song lợi dụng linh lực, làm ra ba lượt vượt qua chướng ngại vật, năm mươi dặm chỉ trong khoảnh khắc liền đạt tới điểm cuối cùng.
Đột nhiên, Tần Vô Song vung sợi roi xà hình lên, trực tiếp đánh lên hai gốc đại thụ to lớn gần đó.
Rầm rầm, một cái lưới lớn từ bên trên phủ xuống dưới. Cước bộ của Tần Vô Song đột nhiên giống như đạp mạnh một cái, dẫm lên mặt đất, cái lưới cũng đã dừng lại ở phía sau.
Thân thể bay lên không trung một vòng, giống như chim én bay nhẹ nhàng. Nhanh chóng thả lỏng lướt qua những chướng ngại vật, tốc độ bay nhanh, hướng mục đích phía trước mà chạy tới.
Trong nháy mắt, liền tiến tới phía trước trạm khảo hạch.
Ngọc bài số thứ tự tới tay, Tần Vô Song lúc này mới thong dong quay lại, lặp lại lộ trình lúc đầu, cũng thực vô cùng thoải mái dễ dàng. Mới vừa đi ra một hai dặm, mấy gã Tiên Thiên cường giả trước kia cùng hắn ganh tỵ cũng đang rất nhanh tiến đến, nhìn thấy Tần Vô Song đã trên đường trở về, trong mắt hiện một tia quang mang kỳ lạ, kính nể thán phục không thôi.
Trên đường trở về của Tần Vô Song, một đám người đang chạy trên đường nhìn thấy hắn đã trên đường trở về, đều không nhịn được nhìn chằm chằm, nhưng bọn chúng, ngoài những kẻ có thể nhìn thấy thân ảnh ra thì căn bản những kẻ khác thì không nhìn thấy cái gì.
Chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên một cái, như gió thổi qua. Lúc nhìn lại thì chỉ một một đạo bóng dáng đã ở xa rồi.
- Kẻ này là ai, sao lại kỳ dị biến thái như vậy? Không phải lại là cái gã kêu là Tần Vô Song đấy chứ?
Dọc đường không ngừng có kẻ nghĩ như vậy. Xét đến cùng thì theo như thành tích phát huy của vòng thứ nhất, làm cho tâm lý của mọi người quá chấn động, khiến bọn chúng phải kêu gào một cái, cảm giác cái cuộc đời này sao mà có lắm sự bất công.
Tại sao mà năm nay bọn chúng tham gia khảo hạch Đệ tử Cao cấp lại xuấy hiện một kẻ quái dị biến thái đến như vậy, khiến cho khảo hạch Đệ tử Cao cấp nhìn quả thật là không hề nhẹ nhàng như bọn chúng đã chờ mong.
- Tên Tần Vô Song kia rõ ràng có thực lực của Đệ tử Trung tâm, lại tới tham gia khảo hạch Đệ tử Cao cấp, quả nhiên là vô cùng bất công mà.
Những kẻ giữ cái ý tưởng đó chẳng chẳng những là Hậu Thiên võ giả, ngay cả một bộ phận đệ tử Tiên Thiên cũng không kềm được có cảm xúc như thế.
Lúc Tần Vô Song vừa trở về trạm khảo hạch thì những vị giám khảo kia cũng không ngừng được giơ ngón tay cái lên:
- Hảo tiểu tử, tốc độ này của ngươi quả thật giống như mây bay gió thổi.
Không hề nghi vấn, Tần Vô Song lại được điểm tuyệt đối.
Có được kinh nghiệm của hai vòng thi trước, Tần Vô Song đối với khảo hạch Đệ tử Cao cấp này cũng dần dần có chút nhận thức. Đối với những Đệ tử Cao cấp bình thường mà nói thì có lẽ đó là một khó khăn quá lớn. Nhưng với trình độ của hắn thì nội dung khảo hạch của Đệ tử Cao cấp trên thực tế không hình thành được sự uy hiếp quá lớn.
Trừ phi bản thân hắn chủ động mắc phải sai lầm, chứ nếu không nghĩ hắn không chiếm được ba vị trí đầu thì là điều khó có thể xảy ra.
Qua hai vòng khảo hạch, Tần Vô Song căn bản là không hề để mất một điểm nào, bảng thành tích này, hắn đã dẫn đầu bảng ở cách rất xa.
Mà ở vòng khảo hạch thứ hai này, những gã Tiên Thiên cường giả khác hoặc ít hoặc nhiều đều bị mất điểm. Điều đó khiến Tần Vô Song càng củng cố thêm vị trí dẫn đầu của mình. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Vòng khảo hạch thứ ba, lại là khảo hạch trên phương diện lực lượng.
Bài khảo hạch này đối với Tần Vô Song mà nói thì cũng không có chút lạ lẫm. Lúc trước ở trong cuộc thi Thí nghiệm Võ đồng ở quận La Giang cũng đã từng tiến hành qua. Chỉ là lần này, ngoài lực lượng vác nặng, vẫn còn có thêm một cái là khảo hạch lực công kích đơn thể của cá nhân.
Lực công kích đơn thể, kỳ thực vẫn là hơn thua ở cảnh giới tu luyện.
Tiên Thiên cường giả giống như Tần Vô Song, đối với khả năng vận dụng lực tự nhiên vốn là vô cùng thành thạo, Tiên Thiên cường giả nếu như xuất lực một chút, lực công kích đơn thể có thể nói là làm kẻ khác tương đối kinh ngạc.
Vòng khảo hạch này, tự nhiên cũng không có bất cứ sự ngoài ý muốn nào. Chỉ có thể khiến cho thành tích của Tần Vô Song càng thêm ổn định.
Không hề có chút trở ngại, Tần Vô Song lại một lần nữa đạt điểm tối đa.
Ba vòng khảo hạch đầu tiên, ba cái điểm tối đa, tổng cộng là ba trăm điểm, dẫn trước xa kẻ đứng ở vị trí thứ hai, chỉ có hai trăm bốn mươi điểm.
Ba vòng khảo hạch đầu tiên kết thúc, ngày đã về chiều hoàng hôn, ngày khảo hạch đầu tiên coi như đã kết thúc.
Khảo hạch Cuối năm, chỉ có thời gian ba ngày.
Cuộc khảo hạch thi đấu cam go, quyết liệt nhất vẫn là trận bài danh Đệ tử Trung tâm. Đây mới là trận đấu mà được nhiều kẻ mong chờ nhất trong năm. Còn như khảo hạch, cũng chỉ là một cuộc biểu diễn khảo hạch mà thôi.
Kẻ nào cũng đều biết, khảo hạch lần này không thể có nhiều sự bất ngờ xuất hiện. Nhưng trận thi đấu bài danh của Đệ tử Trung tâm thì lại hoàn toàn khác. Thậm chí có những Đệ tử Trung tâm ở trong cuộc khảo hạch cố ý lưu lại chút khí lực để chờ đợi thời điểm trận thi đấu bài danh mà bùng nổ.
So với việc Tần Vô Song dẫn đầu rất xa ở trong khảo hạch Đệ tử Cao cấp thì cuộc khảo hạch Đệ tử Trung tâm lần này, tình tiết gay cấn không làm người khác kinh ngạc. Trên cơ bản thì tất cả mọi người vẫn duy trì tình trạng của năm trước. Rất hiển nhiên, những kẻ có thực lực đều chưa phát hết toàn bộ lực.
Cũng bởi vì trong các Đệ tử Trung tâm cũng chẳng có tin tức lớn gì, nên biểu hiện nổi trội của Tần Vô Song càng khiến cho sự chú ý lan rộng.
Ngày khảo hạch đầu tiên kết thúc, đâu đâu cũng đều đang nghị luận, bàn tán xôn xao.
- Nghe nói chưa? Bên trong khảo hạch Đệ tử Cao cấp, xuất hiện một kẻ biến thái, ba hạng khảo hạch đều không mất một chút điểm nào, toàn bộ đều được điểm tối đa, việc này hình như là mấy chục năm qua chưa từng có xuất hiện?
- Đúng vậy, quả thật là rất biến dị, nếu như không nhớ nhầm thì lần xuất hiện rầm rộ như vậy thì là mười sáu năm trước, nhất mạch Đại Điện chủ có vị Đại sư huynh Vi Dực là đã từng có biểu hiện yêu nghiệt như vậy!
- Nhưng Đại sư huynh Vi Dực kia vốn là có Linh căn Tiên Thiên, ở trong Tinh La Điện của chúng ta là tồn tại độc nhất. Tần Vô Song này chẳng lẽ cũng là Linh căn Tiên Thiên sao?
- Chắc cũng không phải chứ? Nghe nói hắn là từ một Công quốc tới đây, mà Công quốc thì không thể nào có khả năng sinh ra một kẻ là Linh căn Tiên Thiên được. Tên Tần Vô Song này nói đúng ra thì hẳn là thiên tài tu luyện Hậu Thiên!
- Chậc chậc, cùng là tu luyện Hậu Thiên mà lại có sự chênh lệch lớn đến như vậy?
- Lại không biết, tên Tần Vô Song này có thể đạt được thành tích như của Đại sư huynh Vi Dực không? Thật hy vọng xuất hiện một cục diện như vậy, song tinh chiếu rọi, tương lai của Tinh La Điện chúng ra càng thêm tuyệt vời a.
Tiếng nghị luận mang theo các loại tình cảm, cảm xúc hâm mộ tràn ra trên diện rộng toàn bộ Tinh La Điện.
Mà đám môn hạ đệ tử nhất mạch Nhị Điện chủ Truân Trung Trì đang tập hợp tinh thầm nghe ngóng các đệ tử môn hạ báo cáo thành tích. Nghe được đến thành tích của Tần Vô Song thì Truân Trung Trì không nhịn được cười phá lên lên.
Không thể không nói, tiếng cười của Truân Trung Trì là xuất phát từ sự khoái trá vui vẻ, mang theo một loại tinh thần vô cùng hưng phấn và đắc ý.