Bách Việt Quốc tấn thăng lên làm Công quốc Thượng phẩm, đây là vinh dự thuộc về quốc gia, nhất vinh câu điển, Tần Vô Song thật ra không có nhiều cảm giác, nhưng nghĩ đến có thể giúp hoàn thành tâm nguyện của Võ Thánh đại nhân Bách Việt Quốc cũng cảm thấy không tệ. Còn về Tần gia, phong làm Tịnh Kiên Vương, ngang hàng với Hoàng thất của Bách Việt Quốc, thượng triều không cần yết kiến, chuyện này đã đủ vinh dự rồi, chỗ tốt thực chất có hạn. Còn cá nhân hắn, phong làm Đại La quốc sĩ, địa vị tương đối tôn sùng. Mặc dù ở cảnh nội Đế quốc Đại La, cũng là sự tồn tại vô cùng siêu nhiên. Tới cảnh nội của Công quốc cấp dưới, địa vị lại càng thêm tôn sùng. Chuyện này kỳ thật cũng là vì muốn tạo thuận lợi cho Tần Vô Song, để hắn đi đến đâu, cũng sẽ không gặp phải bất cứ liên lụy nào của thế tục. Trên cơ bản, Đệ tử Trung tâm của Tinh La Điện đều có vinh dự này. Điều mà Tần Vô Song chờ mong, chính là Tinh La Điện có thể thưởng cho một chút vật chất. Quả nhiên, Đại Điện chủ mở miệng nói: - Ngươi là Quán quân của Thí luyện Võ đồng lần này, khen thưởng cá nhân, tất nhiên sẽ có, nhưng sẽ không nhiều. Nguyên nhân cụ thể, Nhị Điện chủ có thời gian nhất định sẽ nói rõ với ngươi. Ngươi hiện tại đã là Tiên Thiên cường giả, có ba món khen thưởng cho ngươi lựa chọn. Một, Tiên Thiên vũ khí Sơ cấp Linh Võ thuộc tính công kích. Hai, Tiên Thiên hộ giáp phòng ngự Sơ cấp Linh Võ. Ba, một loại đan dược phụ tá. Trong ba món này, ngươi cũng chỉ có thể chọn ra một món trong đó. Đây là quy củ từ trước đến giờ của Tinh La Điện. - Đan dược? Có Nhục Thân Kim Đan, hay là Tiên Thiên Sơ cấp Linh đan cùng công dụng không? Tần Vô Song trong lòng khẽ rung động. Đại Điện chủ cười ha ha, lắc đầu nói: - Nhục Thân Kim Đan. Đây là kim đan trợ giúp Hậu Thiên võ giả đánh sâu vào cảnh giới Tiên Thiên, là đan dược thăng cấp, không phải đan dược có tính phụ tá. Đan dược có tính phụ tá là đan dược có các công dụng như khôi phục linh lực, chữa thương cứu mạng. Hai loại tính chất khác nhau. Nói về mặt nguyên tắc, đan dược thăng cấp căn bản là không dùng để làm vật khen thưởng. Vì đan dược thăng cấp vô cùng hiếm thấy. Còn đan dược có tính phụ tá mới có thể dùng làm vật khen thưởng. Có được lời giải thích này, Tần Vô Song ít nhiều có chút thất vọng. Vật phẩm cấp Tiên Thiên hắn kỳ thực cần nhất chính là đan dược thăng cấp, nếu có thể được thưởng cho một viên Nhục Thân Kim Đan, hắn thà rằng bỏ qua các chọn lựa khác. Nếu Tần gia có thể xuất hiện thêm một gã Tiên Thiên cường giả nữa, vậy thì trong con đường tu luyện sau này của hắn, cũng sẽ càng yên tâm thêm một chút, bớt đi một chút vướng bận. - Nếu đã như vậy, vãn bối sẽ chọn hộ giáp phòng ngự! Tần Vô Song suy nghĩ một lát, vũ khí Tiên Thiên có tính công kích, hắn đã đoạt được một món từ chỗ Lệ Vô Kỵ, mặc dù hắn tạm thời không dùng được, nhưng chí ít đã có một món. Hiện tại còn thiếu chính là thiếu một món khí cụ mang tính phòng ngự. Đại Điện chủ gật gật đầu: - Được, Thần Sơn Pháp vương! Một gã trong tám vị Pháp vương, đi ra: - Có thuộc hạ! Đại Điện chủ nói với Tần Vô Song: - Vị Thần Sơn Pháp vương này, là tổng thủ lãnh cai quản Tàng bảo các của Tinh La Điện, ngươi đợi lát nữa đi theo Pháp vương chọn một món vật phẩm. - Vâng! Tần Vô Song đáp. - Chư vị, Tần Vô Song một khi đã trải qua khảo hạch của Nhị Điện chủ, thu nhận làm đệ tử, vậy thì kiểm tra nâng cao của Thí luyện Võ đồng lần này, hắn không cần phải tham gia. Kỳ kiểm tra nâng cao Thí luyện Võ đồng tiếp theo, mọi người đều phải hết sức quan tâm, tranh thủ ra sức khai thác thêm nhiều hạt giống tốt. - Vâng! - Được rồi, việc hôm nay đến đây là dừng. Mọi người giải tán đi!
Sau khi giải tán, Truân Trung Trì dẫn theo Tần Vô Song, tự mình đi chọn lựa linh khí phòng ngự cất trong kho. Vì Tần Vô Song trước mắt chỉ là Tiên Thiên Sơ Linh Võ Giả, vì vậy phần thưởng dành cho hắn cũng chỉ có thể là cấp bậc tương ứng. Chọn đi chọn lại, cuối cùng chọn được một món Thương Vân Giáp tương đối tổng hợp các phương diện lực phòng ngự. Sau khi quay về tiền điện Thanh Vân Điện của Nhị Điện chủ Truân Trung Trì chấp chưởng, Truân Trung Trì cười nói: - Vô Song, hôm nay ngươi đã mang về cho vi sư bao nhiêu uy phong, khá lắm khá lắm! Những tên gia hỏa đó, kẻ nào cũng chờ xem trò cười. Đáng tiếc, ha ha, để bọn chúng đỏ mắt rồi! Vô Song, vi sư trước đó ở Chủ điện tranh cãi với bọn chúng đỏ mặt tía tai. Vì một danh ngạch Đệ tử Trung tâm, đáng tiếc, những kẻ khốn khiếp đó vẫn không đáp ứng, sợ tiện lợi cho ta. Nhưng cũng không quan hệ gì, ngươi hãy chịu chút ủy khuất trước, bắt đầu từ Đệ tử Cao cấp. Đợi khảo hạch cuối năm, hãy để lộ tài hoa xuất chúng, đem những Đệ tử Trung tâm đó quét xuống, đường hoàng tiến nhập vào giai tầng Đệ tử Trung tâm, xem đến lúc đó bọn họ còn có thể chít chít chét chét nói gì nữa không! Tần Vô Song thật ra rất lạnh nhạt, đối với hắn mà nói, Đệ tử Cao cấp và Đệ tử Trung tâm mặc dù có chênh lệch, nhưng cũng không ảnh hưởng gì lắm. Mặc dù là có chênh lệch, nhưng cho dù là Đệ tử Sơ cấp, thì cũng là đệ tử của Tinh La Điện. Bước khởi đầu quá cao, dư luận ngược lại rất bất lợi. Từ Đệ tử Cao cấp tiến lên, cũng tránh khỏi không ít tranh luận thị phi, huống chi là muốn Đệ tử Trung tâm cơ chứ. Đến lúc đó dựa vào bản lĩnh thật sự, tiến nhập vào giai tầng của Đệ tử Trung tâm, chẳng phải là càng thêm thể diện? Bước khởi đầu thấp, nhưng dù thấp thế nào cũng không thể thấp bằng khi hắn vừa sống lại, một Hàn môn, gia tộc bấp bênh, lung lay muốn ngã, khi đó cũng chưa bi quan, lúc này càng không có đạo lý bi quan. - Sư tôn, thân phận Đệ tử Trung tâm, Vô Song thật ra thấy rất bình thường. Khi đệ tử ở Bách Việt Quốc, chỉ biết hết thảy lấy thực lực nói chuyện. Khi đệ tử vừa mới đến đây, nếu khởi bước đã là Đệ tử Trung tâm, chỉ sợ các đồng môn khác có lời thị phi. Đến lúc đó, dựa vào thực lực của bản thân tiến nhập vào giai tầng Đệ tử Trung tâm, những người khác cũng không có gì để nói. - Được! Có chí khí. Trên người ngươi, vi sư nhìn thấy khí chất không giống với những thiếu niên khác. Không lõi đời, không khách sáo, lúc nào cũng có thể xác minh chính xác địa vị của mình, cho dù tiến nhập vào Tinh La Điện, cũng không đánh mất bản thân, điều này rất khó có được! Vô Song, nhất mạch này của vi sư, môn hạ đích truyền không dưới trăm người, đồ tôn đồng lứa, cộng lại cũng có hơn ngàn người. Nhưng cho đến tận bây giờ, ta vẫn chưa tìm được một môn nhân nào thích hợp kế thừa tư tưởng và học thuật của ta. Trên người ngươi, vi sư thấy được hi vọng! Kỳ thực khó trách Truân Trung Trì để tâm như vậy, hắn xác thực rất yêu thích Tần Vô Song, lòng yêu nhân tài tràn lan. Đệ tử đích truyền trước đây của hắn không ít, tiến nhập vào giai tầng Đệ tử Trung tâm cũng có mười hai người, nhưng chưa có người nào khiến hắn cảm thấy yên tâm. - Sư tôn kỳ vọng cao, đệ tử cảm thấy rất hổ thẹn. Nhưng không biết những đệ tử khác của sư tôn, bây giờ đang ở đâu? - Bọn họ đều đang vùi đầu vào tu luyện. Ngươi hiện tại đã là Đệ tử Cao cấp, dựa vào lệnh bài thân phận, có thể trực tiếp tiến nhập vào Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu để tu luyện. Nhưng Chủ mạch Lăng Vân Phong trong Sơn mạch, ngươi tạm thời không được phép đặt chân đến. Tinh La Điện gia pháp uy nghiêm, không thể khiêu khích. - Sư tôn, nơi tu luyện, chẳng lẽ cũng có khác biệt? Tần Vô Song hiếu kỳ hỏi. - Khác biệt rất lớn! Truân Trung Trì chậm rãi nói: - Sơn mạch Lăng Tiêu của Tinh La Điện, ngoài năm Chủ mạch của năm điện ra, còn có sáu nhánh núi lớn. Nhưng những nhánh núi đó, đều chỉ thuộc về khu vực của những Đệ tử Sơ cấp và Đệ tử Ngoại môn. Linh lực tương đối loãng hơn rất nhiều, cơ hội xuất hiện linh vật cũng nhỏ hơn rất nhiều. Còn Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu, cũng là cảnh nội của toàn bộ Đế quốc Đại La, là nơi linh khí tràn đầy nhất, sung túc nhất. Quan trọng nhất là, đại cường giả của Tinh La Điện bao đời đều ở Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu tu luyện, vì vậy bên trong Chủ mạch, ẩn chứa rất nhiều kỳ ngộ. Những kỳ ngộ này, nếu ngươi cố ý đi tìm, đi đào bới, có lẽ một trăm năm cũng khó thu được. Nhưng nếu cơ duyên đã đến, trong lúc vô ý lại có thể có được. Đây chính là cái gọi là cơ duyên. Nhưng có một điều phải khẳng định là, tu luyện ở nơi linh lực càng sung túc, tốc độ và tiến độ tu luyện khẳng định sẽ càng khả quan. Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao vi sư vì ngươi mà tranh chấp cái danh ngạch Đệ tử Trung tâm. - Thì ra là như vậy! Tần Vô Song đăm chiêu gật đầu. Đột nhiên lại hỏi: - Trước đó ở Chủ điện, Đại Điện chủ nói, sư tôn sẽ nói cho ta biết, tại sao Tinh La Điện lại không ban thưởng hậu hĩnh đối với những cá nhân. - Ha ha, Vô Song, toàn bộ vấn đề, kỳ thực trước đó chúng ta đã nói tới rồi. Chuyện này có quan hệ đến tình cảnh của toàn bộ Đế quốc Đại La. Nói thẳng ra, vẫn là tài nguyên khan hiếm. Tinh La Điện không phải không muốn ban thưởng mạnh mẽ, kỳ thực là có chút xấu hổ. Bất kể là Vũ khí Linh Võ loại hình tấn công cũng vậy, Vũ khí Linh Võ loại hình phòng ngự cũng vậy, đan dược cấp bậc Linh Võ cũng vậy, Tinh La Điện trước mắt tổng thể mà nói chính là hai chữ - Thiếu thốn! Muốn chế tạo Vũ khí Linh Võ, nhất định cần vật liệu đầy đủ, còn cần phải có Luyện khí sư có kinh nghiệm và trình độ đầy đủ. Đồng dạng, chế tạo đan dược Linh Võ, cũng cần vật liệu, phương thuốc và Luyện đan sư. Thiếu bất cứ một loại nào trong những phân đoạn này, đều không thể vận hành! Tinh La Điện chúng ta hôm nay, tài liệu linh vật cố nhiên là ít, nhưng chí ít vẫn có thể cung cấp một chút. Nhưng Luyện khí sư và Luyện đan sư, lại cần thời gian bồi dưỡng. Không có tay nghề tốt, cố gắng luyện chế thì cũng là uổng công. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL Nếu không phải nghe sư phụ giảng giải, Tần Vô Song thực sự khó tưởng tượng, một Tinh La Điện rộng lớn như vậy, lại có thể nghèo rớt mồng tơi như vậy. Trong thế giới của cảnh giới Tiên Thiên, tài nguyên thật sự là hữu hạn. Thân là thế lực quyền uy vô thượng của Đế quốc Đại La, đã như vậy, vậy thì tình cảnh của những Tông phái nhỏ khác, sợ rằng càng thêm gian nan hơn nhiều. Chẳng trách, trên người Lệ Vô Kỵ mặc dù có phương thuốc, nhưng cuối cùng cũng không thể có được một viên Long Hổ Tố Thân Đan. Bây giờ Tần Vô Song cuối cùng cũng đã hiểu được. - Sư phụ, vậy những Đế quốc xung quanh Đế quốc Đại La chúng ta, tài nguyên chẳng phải rất sung túc sao? Truân Trung Trì cười khổ liên tục: - Sung túc? Có thể sung túc đến đâu chứ? Vô Song, nếu một quốc gia nào đó đột nhiên phát hiện ra tài nguyên sung túc, vậy thì không đến trăm năm, khẳng định có thể thăng cấp. Khẳng định có thể trổ hết tài năng. Tình hình phổ biến của quốc gia nhân loại đều là khan hiếm tài nguyên! Nói xong, lại bất đắc dĩ lắc lắc đầu, bổ sung thêm một câu nói: - Nơi có tài nguyên sung túc thật sự, quốc gia nhân loại cũng không cách nào đặt chân vào trong, đó đều là những cấm địa của Đại lục Thiên Huyền! - Vậy sao? Tần Vô Song nghe đến đây, cảm thấy rất thích thú. - Vô Song, những chuyện này để sau hãy nói. Nhiệm vụ chủ yếu trước mắt của ngươi chính là tu luyện. Những thứ này, khi nào ngươi cần hiểu, đương nhiên cũng sẽ hiểu. Nhưng nếu ngươi cảm thấy hứng thú, vi sư cũng không ngại tiết lộ một chút với ngươi! Trong khẩu khí của Truân Trung Trì tràn ngập ý tứ thâm trầm hàm xúc: - Ba Đại Đế quốc Thượng phẩm, chín Đại Đế quốc Trung phẩm của Đại lục Thiên Huyền, nói thẳng ra, đều không tính là kẻ thống trị chân chính của Đại lục Thiên Huyền! Những lãnh địa mà các quốc gia này chiếm hữu, kỳ thực đều là những nơi còn lại sau khi thế lực thống trị chân chính chọn lựa xong! Nói cách khác, những thế lực Đế quốc này, ở trước mặt thế lực cường đại chân chính, đơn giản cũng chỉ là một chút thế lực thế tục mà thôi! - Ồ? Nghe xong lời này, Tần Vô Song thật sự có chút giật mình. Những tin tức này, thật sự hắn mới lần đầu nghe thấy. Trong tri thức mà nắm giữ trước đây, Đế quốc Thượng phẩm có lẽ chính là sự tồn tại cao cấp nhất của Đại lục Thiên Huyền. Nhưng lúc này, nghe sư phụ nói như vậy, tựa hồ những Đại Đế quốc này, chẳng qua chỉ là thế lực nhị lưu mà thôi. Lẽ nào nói, cường giả thật sự của Đại lục Thiên Huyền, không chỉ dừng ở đấy? Truân Trung Trì hiển nhiên đoán được Tần Vô Song sẽ có phản ứng như vậy, cười nói: - Vô Song, cũng khó trách ngươi. Đại lục Thiên Huyền mênh mông vô bờ, cụ thể lớn bao nhiêu, sợ rằng ngay cả Đại Điện chủ không nói rõ được. Ngươi xuất thân trong một Công quốc Bách Việt Quốc như vậy, tin tức bế tắc, cũng là chuyện dễ hiểu. Cho dù là Võ Thánh hộ quốc của Bách Việt Quốc ngươi, hắn có biết cũng đơn giản chỉ là một chút như vậy mà thôi. Thực lực hiện nay của vi sư, là Cao Linh Võ Giả, ở Đế quốc Đại La, đương nhiên là cường giả cao nhất không cần tranh luận. Cho dù là Đại Điện chủ, cũng chỉ là Cao Linh Võ Giả. Chỉ là về độ lão luyện thắng được thực lực của chúng ta, những người này ở trước mặt Cực Âm Lão Quái, đấu uy phong cố nhiên là dư dả, nhưng đặt ở trên vũ đài cao nhất của Đại lục Thiên Huyền, chỉ sợ vẫn không thể ngẩng cao đầu! Chứ đừng nói, ba Đại Đế quốc Thượng phẩm, đều có cường giả Linh Võ Đại viên mãn tọa trấn! Chỉ riêng điểm này, cũng không phải là thế lực mà những Đế quốc Trung phẩm ta có thể sánh vai! Nói đến đây, trong khẩu khí của Truân Trung Trì tràn đầy cảm khái!
Tuổi của Tần Vô Song ở kiếp này qua năm mới cũng chỉ mới mười tám mà thôi. Nhưng hắn đã trải qua rất nhiều tang thương, trải qua tôi luyện, nhìn hình dáng, vẻ mặt bên ngoài lại không có khí độ giống như mới mười mấy tuổỉ, thành ra nhìn qua cũng có một chút già dặn.
Chu Phù này thật ra cũng khiêm tốn, cười nói:
- Đó là sự thành thục và khí độ không hợp với tuổi của ngươi. Mười bảy tuổi tiến vào cảnh giới Tiên Thiên, Vô Song sư đệ, ngươi còn sớm hơn ta hai năm à.
- Sư tỷ, lúc trước ngươi nói, muốn tìm ta nói một sự kiện, là gì vậy?
Thấy Chu Phù đã nói lệch đề tài, vội hỏi nói.
- Đúng vậy, có chút vấn đề. Vô Song sư đệ, thứ ta muốn nói kỳ thực cũng không có phức tạp. Sư tỷ chính là muốn nói cho ngươi biết, ngươi ở Thanh Vân Điện không cần có bất cứ một áp lực gì cả, không cần phải lo lắng cách nghĩ của sư tỷ hoặc là những sư huynh đệ khác, có thể biểu hiện cái gì thì liền hết sức phát huy nó, không cần phải lo lắng nổi bật quá mức so với đồng môn. Trong đồng môn chúng ta ở Thanh Vân Điện chỉ có giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau tiến bộ, tuyệt đối không có xuất hiện tình huống ghen tỵ, đố kỵ lẫn nhau.
Chu Phù trịnh trọng nói.
- Ta tuy rằng là Đại sư tỷ, nhưng dù sao cũng là thân nữ nhi, làm một Đại sư tỷ như ta cũng luôn luôn lo sợ hết sức, sợ rằng sẽ phụ lòng sư phụ. Hôm nay có sư đệ Vô Song ngươi thì càng tốt rồi. Ta hy vọng ngươi hướng tới một ngày, trở thành hào kiệt như Vi Dực sư huynh, tiến tới gánh vác Thanh Vân Điện, sư tỷ tuyệt đối sẽ không ghen tức mà ngược lại, còn dùng toàn lực để ủng hộ ngươi, trợ giúp cho ngươi.
Lời nói của Chu Phù xuất ra chân thành, trong đôi mắt đẹp tràn đầy thành ý và niềm mong đợi, hàng lông mi lá liễu khẽ nhíu lại, nhìn Tần Vô Song, hiển nhiên là muốn biết Tần Vô Song đối với những lời nói này như thế nào.
Tần Vô Song trầm tư một lát, than nhẹ một tiếng, nghiêm mặt nói:
- Sư tỷ, Vô Song thân là đệ tử của Thanh Vân Điện, tự nhiên sẽ vì vi sư mà lo lắng, xuất lực vì Thanh Vân Điện. Sau này muốn Tần Vô Song xuất lực, tuyệt đối sẽ không do dự, chỉ là Tần Vô Song trời sinh tính không thích sự ràng buộc, yêu cầu ta cố gắng trở thành kẻ đứng đầu Thanh Vân Điện, e rằng còn rất dài, không tránh khỏi làm sư phụ và sư tỷ thất vọng.
Chu Phù lắc đầu:
- Không có kẻ nào trời sinh đã có tính lãnh đạo, ngay cả bậc Đế vương cũng đều là từ ngây ngô đi tới sự thành thục, thực lực từ dưới thấp mới lên tới đỉnh cao. Vô Song sư đệ, tính cách của ngươi trầm ổn, tâm tư kín đáo, bàn mưu tính kế trước rồi sau đó mới hành động, có tiến có lui, hiếm một thanh niên nào có được năng lực như vậy. Nếu ngươi không thích hợp, thì trong mười hai người Đệ tử Trung tâm chúng ta càng không có kẻ nào có thể thích hợp nữa.
Cũng không phải là Chu Phù đang dồn người vào thế bí, mà là từ khi nàng nhập môn tới nay là người hiểu rõ tâm tư của sư phụ Truân Trung Trì nhất, mà nữ nhi cũng là quan sát những thứ nhỏ bé tỉ mỉ nhất.
Nàng biết, sư phụ từ trước tới nay đều vì kiếm một kẻ nối nghiệp mà suy nghĩ lo lắng. Cả nhất mạch Thanh Vân Điện này, thiên phú cao nhất, truyền nhân có tiềm lực cao nhất, vậy mà lại là phận nữ nhi như Chu Phù.
Ở trong đường tu luyện, nhất là Đại tông phái như Tinh La Điện, thân nữ nhi ở rất nhiều lúc cũng có chút không tiện. Nếu muốn tu luyện trở thành một cường giả không khó, nhưng phải thống lĩnh một Điện thì thân là nữ nhi có nhiều khi lực bất tòng tâm.
Lần này biết Tần Vô Song nhập môn, Chu Phù trong các đồng môn, lập tức cảm thấy áp lực của nàng trên vai dường như nhỏ đi rất nhiều, cũng thực sự từ đáy lòng hy vọng, Tần Vô Song có thể trở thành trọng tâm bồi dưỡng, là kẻ nối nghiệp sau này của sư phụ, lại hướng tới một ngày có thể cùng Vi Dực tranh cao thấp.
Có ấn tượng trên lôi đài chiến đấu cá cược lần trước, lại thêm những chiến tích gần đây của Tần Vô Song ở Công quốc, nhất là sau khi khảo hạch Đệ tử Cao cấp ngày hôm nay thì càng làm cho Chu Phù kiên định tư tưởng như vậy.
Cho nên, nàng quyết định giãi bày tất cả cùng Tần Vô Song, vui vẻ cùng hắn nói về vấn đề này, cũng để giải trừ những băn khoăn trong lòng nàng. Chỉ là, xét đến cùng cũng vừa mới trở thành đồng môn, đối với tính cách của Tần Vô Song nàng cũng thực không biết nhiều.
Tần Vô Song hành sự, theo tính chất mà làm, chỉ hỏi tâm mình. Nếu như hắn phải biểu hiện bản thân, cũng tuyệt đối không có ý áp chế sự nổi bật của kẻ khác.
Tần Vô Song tự hỏi bản thân, chỉ nghe theo lòng mình. Nếu không ngày đó ở trên lôi đài chiến đấu cá cược hắn cũng sẽ không như vậy, dưới sự uy hiếp của nhất mạch Đại Điện chủ, có thể một mực làm theo ý của mình.
Nhìn thấy một mảnh thành tâm thành ý của Chu Phù, trong ánh mắt lộ ý thiết tha, Tần Vô Song trong lòng bùi ngùi xúc động nói:
- Sư tỷ, trước mắt tiểu đệ không dám hứa trước với tỷ cái gì. Khi ta đã nhập môn, cũng từng nói qua với sư phụ, trên con đường tu luyện ta thích tự do, không muốn bị bó buộc điều gì, ta sẽ không gánh những áp lực trên vai, nhưng Thanh Vân Điện đã là sư môn của ta, một ngày là thầy suốt đời là cha. Chuyện của Thanh Vân Điện ta ắt phải có trách nhiệm với tương lai của nó thế nào, tiểu đệ sẽ không phát triển hy vọng gì quá sớm, chỉ có bốn chữ: thuận theo tự nhiên.
Thuận theo tự nhiên, đây lại chính là tôn chỉ của Tần Vô Song, tự nhiên là đạo lý vô cùng sâu sắc.
Chu Phù khẽ cắn môi, như có chút suy nghĩ, giật mình chợt hiểu ra cái gì đó, than nhẹ một tiếng, gật đầu nói:
- Sư tỷ hiểu, Vô Song sư đệ, sư tỷ vẫn là kém cỏi tầm thường, vẫn là sư phụ càng hiểu rõ ngươi hơn.
Truân Trung Trì đối với Tần Vô Song hoàn toàn không có điều gì gò bó ép buộc, cũng không có gây cho hắn bất kỳ một áp lực gì. Mong đợi kẻ nối nghiệp, tiền đồ của Thanh Vân Điện, những cái này dù là sự lo lắng mỗi ngày của Truân Trung Trì, nhưng từ trước tới giờ, hắn chưa từng đề cập trước mặt Tần Vô Song một câu nào.
Truân Trung Trì biết, tất cả những sự biến đổi bên trong, tình cảm của Tần Vô Song đối với Thanh Vân Điện cũng không phải là do sư phụ như hắn nuôi dưỡng là liền có thể xuất hiện được, cái này là cần phải có cả một quá trình.
Hắn cho Tần Vô Song có không gian, ngầm trong đó là cấp cho hắn vô số sự quan tâm, bầu không khí như vậy lâu ngày sẽ sinh tình cảm, để cho Tần Vô Song đối với Thanh Vân Điện lâu ngày sẽ từ từ tăng lên tình cảm.
Truân Trung Trì tin tưởng vào con mắt nhìn người của mình, Tần Vô Song đối với Bách Việt Quốc tận tâm tận lực như vậy thì ngày khác cũng có thể sẽ đối với Thanh Vân Điện như thế. Trên thực tế, Tần Vô Song tuy rằng mới nhập môn chưa lâu, nhưng trong đoạn thời gian nhập môn cho tới nay, bất kể là ở Tinh La Điện hay là ở cố hương xa xôi Bách Việt Quốc, hắn trước giờ đều cảm giác được sự che chở của sư phụ Truân Trung Trì. Nếu không phải là hắn có sự che chở lớn như vậy thì những vị Võ Thánh hộ quốc của các Công quốc kia cũng không thể sợ hắn như thế.
Bởi vậy, trong mơ hồ, sự đồng cảm của Tần Vô Song đối với Truân Trung Trì cũng là không ngừng tăng lên mạnh mẽ.
Mượn lần khảo hạch Đệ tử Cao cấp lần này mà nói, Tần Vô Song vô cùng muốn đạt được số điểm tối đa, chính là để cho sư phụ vui vẻ.
Tuy rằng Tần Vô Song cũng không có hứa hẹn với Chu Phù điều gì cả, nhưng lúc nói chuyện đêm nay Tần Vô Song vẫn là rất có cảm xúc, chẳng những không có sự phản cảm mà ngược lại lại có một loại cảm giác vô cùng ấm áp. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Dù sao thì ngày đầu tiên gặp các đồng môn, làm một kẻ Đại sư tỷ như Chu Phù có thể bộc lộ chân thành như vậy, nói lên mấy điều này thì cũng đủ thấy tấm lòng chân thành của sư tỷ, là một sự thân thiết vô cùng lớn đối với đồng môn, đây cũng là một chuyện may mắn.
Rạng sáng ngày hôm sau, Tần Vô Song dậy từ rất sớm, bước quanh bốn phía của Thanh Vân Điện, dùng qua chút ăn điểm tâm sáng, sau đó liền hướng tiến tới phía Chủ điện.
Sự phát huy ngày đầu tiên của Tần Vô Song như vậy cũng làm cho hắn nổi danh hơn nhiều. Hiện tại ở cả Tinh La Điện cơ hồ ai ai cũng thảo luận chuyện của hắn, thảo luận xem hắn có thể sáng ngang với biểu hiện kiệt xuất của Đại sư huynh Vi Dực mười sáu năm trước hay không, giành lấy điểm tối đa ở sáu vòng khảo hạch.
Bởi vậy, khi Tần Vô Song xuất hiện trên quảng trường trước cửa đại điện, xung quanh tự nhiên có rất nhiều ánh mắt chú ý, không ít các đệ tử Tinh La Điện chỉ chỉ trỏ trỏ ca ngợi thán phục không thôi.
Tần Vô Song thong dong bình tĩnh, nhắm mắt làm ngơ, bỏ ngoài tai những ánh mắt xung quanh.
Đang lúc đi hướng về phía trước, ánh mắt của Tần Vô Song đột nhiên dừng lại trong đám người đang nhìn, bởi vì ánh mắt của hắn vừa cảm nhận được một đạo ánh mắt ác tâm vô cùng oán hận, từ trong đám người đó mà bắn tới, dừng lại một lát trên người của Tần Vô Song.
Khi hắn đang muốn nhìn lại ánh mắt đó thì nó lại biến mất chẳng thấy đâu. Tuy biết là là nó xuất phát từ đám người của Đệ tử Sơ cấp nhưng Tần Vô Song vẫn là phán đoán vô cùng tinh tường, kẻ đó chính là kẻ lần trước đã bị hắn lăng nhục ở Tây Phong Ao – Tề Ngâm Phong, cũng chính là cháu nội đích tôn của Võ Thánh hộ quốc Đại Ngô Quốc Tề Thắng Nam.
Tần Vô Song ở Đại Ngô Quốc, tự tay giết chết Tề Thắng Nam, tin tức này hiển nhiên đã đến tai Tề Ngâm Phong, điều này làm cho Tề Ngâm Phong khiếp sợ không thôi, từ đó về sau đối với Tần Vô Song càng trở nên hận thấu xương tủy.
Tần Vô Song lại liếc liếc mắt, trong lòng thầm nghĩ:
- Tên Tề Ngâm Phong này là cháu nội đích truyền, e là trong lòng đối với mình là vô cùng căm hận. Sớm muộn cũng là một mầm tai họa, lúc này là đồng môn, ta không thể đi giết hắn, nhưng hắn cũng chớ có động đến ta. Nếu không thì mặc cho liều mạng chịu trách nhiệm thì ta cũng cần phải tiêu diệt hắn, cắt đứt hậu họa sau này.
Chủ ý đã quyết định, đang đi tới, đột nhiên đằng sau có kẻ kêu lên:
- Tần huynh…
Quay đầu lại nhìn, Tần Vô Song phát hiện ra chính là Đồng Ngôn của Ly Hỏa Cung đang vô cùng kích động chạy ra, vẻ mặt vui sướng:
- Tần huynh, quả nhiên là ngươi, ta cứ luôn lo lắng sẽ không gặp được ngươi. Hôm qua là ngày tụ hội mùng tháng chạp, người ở quảng trường nhiều như vậy, ta không biết phải đi đâu tìm ngươi, không ngờ rằng chạng vang tối quay về thì lại nghe tất cả mọi người đang luận bàn về ngươi, lúc đó mới biết ngươi đã quay trở về Tinh La Điện, hơn nữa thành tích của ngươi lại tốt như vậy!
Cùng là Võ đồng xuân thân từ Bách Việt Quốc, Đồng Ngôn đối với thành tích của Tần Vô Song cũng là vô cùng tự hào. Hơn nữa, gia tộc truyền tới tin thắng trận, hiểm họa của Bách Việt Quốc đã được giải quyết, chém giết Đại Ngô Quốc đến mức không thể phục hồi lại được. Điều duy nhất tiếc nuối là Võ Thánh hộ quốc đã mất, nhưng bởi vì Tần Vô Song xuất thế, Bách Việt Quốc chẳng những không phải vì thế mà không phục hồi lại được mà ngược lại cực kỳ hưng thịnh.
Trên Võ Thánh Sơn, lại truyền tới tin tức tốt, Tử Bào Đại Tôn giả đã tiếp nhận vị trí Võ Thánh của Cừu Lệnh Đức trước kia, trở thành Tiên Thiên cường giả, nắm giữ Võ Thánh Sơn đã được Hoàng đế của Bách Việt Quốc sắc phong thành Võ Thánh hộ quốc mới.
Gia tộc còn trịnh trọng dặn dò bảo Đồng Ngôn ở Tinh La Điện nhất định phải tìm cách thiết lập mối quan hệ tốt đẹp với Tần Vô Song. Đồng Ngôn mới vừa sáng sớm liền ở đây chờ, rốt cục cũng đợi được Tần Vô Song xuất hiện, tự nhiên rất hưng phấn.
- Tần huynh, tin chiến thắng của Bách Việt Quốc truyền đi, cuộc sống sau này của chúng ta sẽ rất hứng thú rồi, ha ha ha. Sự kinh sợ của đám Võ đồng Đại Ngô Quốc trong đoạn thời gian này hiển hiện rõ ràng là không còn dáng vẻ kiêu ngạo, bệ vệ như trước, nhìn thấy Võ đồng Bách Việt Quốc chúng ta cũng phải cúi người đi vòng. Tần huynh, tất cả những điều này đều nhờ ngươi trở về thể hiện ra thần uy a. Đám người Hạ Tử Trọng nếu như biết được huynh đã là Tiên Thiên cường giả thì nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc.
Tần Vô Song khẽ cười, lại hỏi:
- Mấy người các ngươi, thành tích khảo hạch thế nào?
Đồng Ngôn nhắc tới chuyện này bất giác có chút buồn rầu, cau mày lo lắng, khổ sở nói:
- Dù sao thì hôm nay ta khẳng định cũng không có trông mong có thành tích tốt gì, chỉ cầu ở trong khảo hạch của Đệ tử Sơ cấp thành tích không quá thấp kém. Thăng lên Đệ tử Cao cấp, ta tạm thời không có cái dã tâm này, hy vọng ba năm sau thì có đủ thực lực để đánh sâu vào mục tiêu này!
Trong đầu óc của Đồng Ngôn rất hiểu mình và bình tĩnh, cũng không có sự theo đuổi xa xôi. Bọn chúng thân là những Võ đồng được tuyển chọn từ các Công quốc, bản thân đặt ở bản quốc thì thiên phú cũng không tệ, nhưng đặt ở trong bối cảnh của Tinh La Điện thì lại hoàn toàn không có sự nổi trội, bởi vậy cũng chỉ có thể làm Đệ tử Sơ cấp. Ba năm sau, tiến đánh sâu vào Đệ tử Cao cấp vẫn như cũ là một mục tiêu tương đối cao. Thành ra Đồng Ngôn nói lên cũng lại không phải là vô cùng tự tin.
- Được rồi, Tần huynh, khảo hạch sẽ bắt đầu ngay sau đây, ngày ăn mừng năm mới mới, nếu có thể chúng ta tổ chức đoàn tụ một chút.
Đồng Ngôn phất tay, liền trở về trong hàng ngũ của Đệ tử Sơ cấp, Tần Vô Song cũng bước nhanh hướng về phía Đệ tử Cao cấp.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Bách Việt Quốc tấn thăng lên làm Công quốc Thượng phẩm, đây là vinh dự thuộc về quốc gia, nhất vinh câu điển, Tần Vô Song thật ra không có nhiều cảm giác, nhưng nghĩ đến có thể giúp hoàn thành tâm nguyện của Võ Thánh đại nhân Bách Việt Quốc cũng cảm thấy không tệ. Còn về Tần gia, phong làm Tịnh Kiên Vương, ngang hàng với Hoàng thất của Bách Việt Quốc, thượng triều không cần yết kiến, chuyện này đã đủ vinh dự rồi, chỗ tốt thực chất có hạn. Còn cá nhân hắn, phong làm Đại La quốc sĩ, địa vị tương đối tôn sùng. Mặc dù ở cảnh nội Đế quốc Đại La, cũng là sự tồn tại vô cùng siêu nhiên. Tới cảnh nội của Công quốc cấp dưới, địa vị lại càng thêm tôn sùng. Chuyện này kỳ thật cũng là vì muốn tạo thuận lợi cho Tần Vô Song, để hắn đi đến đâu, cũng sẽ không gặp phải bất cứ liên lụy nào của thế tục. Trên cơ bản, Đệ tử Trung tâm của Tinh La Điện đều có vinh dự này. Điều mà Tần Vô Song chờ mong, chính là Tinh La Điện có thể thưởng cho một chút vật chất. Quả nhiên, Đại Điện chủ mở miệng nói: - Ngươi là Quán quân của Thí luyện Võ đồng lần này, khen thưởng cá nhân, tất nhiên sẽ có, nhưng sẽ không nhiều. Nguyên nhân cụ thể, Nhị Điện chủ có thời gian nhất định sẽ nói rõ với ngươi. Ngươi hiện tại đã là Tiên Thiên cường giả, có ba món khen thưởng cho ngươi lựa chọn. Một, Tiên Thiên vũ khí Sơ cấp Linh Võ thuộc tính công kích. Hai, Tiên Thiên hộ giáp phòng ngự Sơ cấp Linh Võ. Ba, một loại đan dược phụ tá. Trong ba món này, ngươi cũng chỉ có thể chọn ra một món trong đó. Đây là quy củ từ trước đến giờ của Tinh La Điện. - Đan dược? Có Nhục Thân Kim Đan, hay là Tiên Thiên Sơ cấp Linh đan cùng công dụng không? Tần Vô Song trong lòng khẽ rung động. Đại Điện chủ cười ha ha, lắc đầu nói: - Nhục Thân Kim Đan. Đây là kim đan trợ giúp Hậu Thiên võ giả đánh sâu vào cảnh giới Tiên Thiên, là đan dược thăng cấp, không phải đan dược có tính phụ tá. Đan dược có tính phụ tá là đan dược có các công dụng như khôi phục linh lực, chữa thương cứu mạng. Hai loại tính chất khác nhau. Nói về mặt nguyên tắc, đan dược thăng cấp căn bản là không dùng để làm vật khen thưởng. Vì đan dược thăng cấp vô cùng hiếm thấy. Còn đan dược có tính phụ tá mới có thể dùng làm vật khen thưởng. Có được lời giải thích này, Tần Vô Song ít nhiều có chút thất vọng. Vật phẩm cấp Tiên Thiên hắn kỳ thực cần nhất chính là đan dược thăng cấp, nếu có thể được thưởng cho một viên Nhục Thân Kim Đan, hắn thà rằng bỏ qua các chọn lựa khác. Nếu Tần gia có thể xuất hiện thêm một gã Tiên Thiên cường giả nữa, vậy thì trong con đường tu luyện sau này của hắn, cũng sẽ càng yên tâm thêm một chút, bớt đi một chút vướng bận. - Nếu đã như vậy, vãn bối sẽ chọn hộ giáp phòng ngự! Tần Vô Song suy nghĩ một lát, vũ khí Tiên Thiên có tính công kích, hắn đã đoạt được một món từ chỗ Lệ Vô Kỵ, mặc dù hắn tạm thời không dùng được, nhưng chí ít đã có một món. Hiện tại còn thiếu chính là thiếu một món khí cụ mang tính phòng ngự. Đại Điện chủ gật gật đầu: - Được, Thần Sơn Pháp vương! Một gã trong tám vị Pháp vương, đi ra: - Có thuộc hạ! Đại Điện chủ nói với Tần Vô Song: - Vị Thần Sơn Pháp vương này, là tổng thủ lãnh cai quản Tàng bảo các của Tinh La Điện, ngươi đợi lát nữa đi theo Pháp vương chọn một món vật phẩm. - Vâng! Tần Vô Song đáp. - Chư vị, Tần Vô Song một khi đã trải qua khảo hạch của Nhị Điện chủ, thu nhận làm đệ tử, vậy thì kiểm tra nâng cao của Thí luyện Võ đồng lần này, hắn không cần phải tham gia. Kỳ kiểm tra nâng cao Thí luyện Võ đồng tiếp theo, mọi người đều phải hết sức quan tâm, tranh thủ ra sức khai thác thêm nhiều hạt giống tốt. - Vâng! - Được rồi, việc hôm nay đến đây là dừng. Mọi người giải tán đi!
Sau khi giải tán, Truân Trung Trì dẫn theo Tần Vô Song, tự mình đi chọn lựa linh khí phòng ngự cất trong kho. Vì Tần Vô Song trước mắt chỉ là Tiên Thiên Sơ Linh Võ Giả, vì vậy phần thưởng dành cho hắn cũng chỉ có thể là cấp bậc tương ứng. Chọn đi chọn lại, cuối cùng chọn được một món Thương Vân Giáp tương đối tổng hợp các phương diện lực phòng ngự. Sau khi quay về tiền điện Thanh Vân Điện của Nhị Điện chủ Truân Trung Trì chấp chưởng, Truân Trung Trì cười nói: - Vô Song, hôm nay ngươi đã mang về cho vi sư bao nhiêu uy phong, khá lắm khá lắm! Những tên gia hỏa đó, kẻ nào cũng chờ xem trò cười. Đáng tiếc, ha ha, để bọn chúng đỏ mắt rồi! Vô Song, vi sư trước đó ở Chủ điện tranh cãi với bọn chúng đỏ mặt tía tai. Vì một danh ngạch Đệ tử Trung tâm, đáng tiếc, những kẻ khốn khiếp đó vẫn không đáp ứng, sợ tiện lợi cho ta. Nhưng cũng không quan hệ gì, ngươi hãy chịu chút ủy khuất trước, bắt đầu từ Đệ tử Cao cấp. Đợi khảo hạch cuối năm, hãy để lộ tài hoa xuất chúng, đem những Đệ tử Trung tâm đó quét xuống, đường hoàng tiến nhập vào giai tầng Đệ tử Trung tâm, xem đến lúc đó bọn họ còn có thể chít chít chét chét nói gì nữa không! Tần Vô Song thật ra rất lạnh nhạt, đối với hắn mà nói, Đệ tử Cao cấp và Đệ tử Trung tâm mặc dù có chênh lệch, nhưng cũng không ảnh hưởng gì lắm. Mặc dù là có chênh lệch, nhưng cho dù là Đệ tử Sơ cấp, thì cũng là đệ tử của Tinh La Điện. Bước khởi đầu quá cao, dư luận ngược lại rất bất lợi. Từ Đệ tử Cao cấp tiến lên, cũng tránh khỏi không ít tranh luận thị phi, huống chi là muốn Đệ tử Trung tâm cơ chứ. Đến lúc đó dựa vào bản lĩnh thật sự, tiến nhập vào giai tầng của Đệ tử Trung tâm, chẳng phải là càng thêm thể diện? Bước khởi đầu thấp, nhưng dù thấp thế nào cũng không thể thấp bằng khi hắn vừa sống lại, một Hàn môn, gia tộc bấp bênh, lung lay muốn ngã, khi đó cũng chưa bi quan, lúc này càng không có đạo lý bi quan. - Sư tôn, thân phận Đệ tử Trung tâm, Vô Song thật ra thấy rất bình thường. Khi đệ tử ở Bách Việt Quốc, chỉ biết hết thảy lấy thực lực nói chuyện. Khi đệ tử vừa mới đến đây, nếu khởi bước đã là Đệ tử Trung tâm, chỉ sợ các đồng môn khác có lời thị phi. Đến lúc đó, dựa vào thực lực của bản thân tiến nhập vào giai tầng Đệ tử Trung tâm, những người khác cũng không có gì để nói. - Được! Có chí khí. Trên người ngươi, vi sư nhìn thấy khí chất không giống với những thiếu niên khác. Không lõi đời, không khách sáo, lúc nào cũng có thể xác minh chính xác địa vị của mình, cho dù tiến nhập vào Tinh La Điện, cũng không đánh mất bản thân, điều này rất khó có được! Vô Song, nhất mạch này của vi sư, môn hạ đích truyền không dưới trăm người, đồ tôn đồng lứa, cộng lại cũng có hơn ngàn người. Nhưng cho đến tận bây giờ, ta vẫn chưa tìm được một môn nhân nào thích hợp kế thừa tư tưởng và học thuật của ta. Trên người ngươi, vi sư thấy được hi vọng! Kỳ thực khó trách Truân Trung Trì để tâm như vậy, hắn xác thực rất yêu thích Tần Vô Song, lòng yêu nhân tài tràn lan. Đệ tử đích truyền trước đây của hắn không ít, tiến nhập vào giai tầng Đệ tử Trung tâm cũng có mười hai người, nhưng chưa có người nào khiến hắn cảm thấy yên tâm. - Sư tôn kỳ vọng cao, đệ tử cảm thấy rất hổ thẹn. Nhưng không biết những đệ tử khác của sư tôn, bây giờ đang ở đâu? - Bọn họ đều đang vùi đầu vào tu luyện. Ngươi hiện tại đã là Đệ tử Cao cấp, dựa vào lệnh bài thân phận, có thể trực tiếp tiến nhập vào Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu để tu luyện. Nhưng Chủ mạch Lăng Vân Phong trong Sơn mạch, ngươi tạm thời không được phép đặt chân đến. Tinh La Điện gia pháp uy nghiêm, không thể khiêu khích. - Sư tôn, nơi tu luyện, chẳng lẽ cũng có khác biệt? Tần Vô Song hiếu kỳ hỏi. - Khác biệt rất lớn! Truân Trung Trì chậm rãi nói: - Sơn mạch Lăng Tiêu của Tinh La Điện, ngoài năm Chủ mạch của năm điện ra, còn có sáu nhánh núi lớn. Nhưng những nhánh núi đó, đều chỉ thuộc về khu vực của những Đệ tử Sơ cấp và Đệ tử Ngoại môn. Linh lực tương đối loãng hơn rất nhiều, cơ hội xuất hiện linh vật cũng nhỏ hơn rất nhiều. Còn Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu, cũng là cảnh nội của toàn bộ Đế quốc Đại La, là nơi linh khí tràn đầy nhất, sung túc nhất. Quan trọng nhất là, đại cường giả của Tinh La Điện bao đời đều ở Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu tu luyện, vì vậy bên trong Chủ mạch, ẩn chứa rất nhiều kỳ ngộ. Những kỳ ngộ này, nếu ngươi cố ý đi tìm, đi đào bới, có lẽ một trăm năm cũng khó thu được. Nhưng nếu cơ duyên đã đến, trong lúc vô ý lại có thể có được. Đây chính là cái gọi là cơ duyên. Nhưng có một điều phải khẳng định là, tu luyện ở nơi linh lực càng sung túc, tốc độ và tiến độ tu luyện khẳng định sẽ càng khả quan. Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao vi sư vì ngươi mà tranh chấp cái danh ngạch Đệ tử Trung tâm. - Thì ra là như vậy! Tần Vô Song đăm chiêu gật đầu. Đột nhiên lại hỏi: - Trước đó ở Chủ điện, Đại Điện chủ nói, sư tôn sẽ nói cho ta biết, tại sao Tinh La Điện lại không ban thưởng hậu hĩnh đối với những cá nhân. - Ha ha, Vô Song, toàn bộ vấn đề, kỳ thực trước đó chúng ta đã nói tới rồi. Chuyện này có quan hệ đến tình cảnh của toàn bộ Đế quốc Đại La. Nói thẳng ra, vẫn là tài nguyên khan hiếm. Tinh La Điện không phải không muốn ban thưởng mạnh mẽ, kỳ thực là có chút xấu hổ. Bất kể là Vũ khí Linh Võ loại hình tấn công cũng vậy, Vũ khí Linh Võ loại hình phòng ngự cũng vậy, đan dược cấp bậc Linh Võ cũng vậy, Tinh La Điện trước mắt tổng thể mà nói chính là hai chữ - Thiếu thốn! Muốn chế tạo Vũ khí Linh Võ, nhất định cần vật liệu đầy đủ, còn cần phải có Luyện khí sư có kinh nghiệm và trình độ đầy đủ. Đồng dạng, chế tạo đan dược Linh Võ, cũng cần vật liệu, phương thuốc và Luyện đan sư. Thiếu bất cứ một loại nào trong những phân đoạn này, đều không thể vận hành! Tinh La Điện chúng ta hôm nay, tài liệu linh vật cố nhiên là ít, nhưng chí ít vẫn có thể cung cấp một chút. Nhưng Luyện khí sư và Luyện đan sư, lại cần thời gian bồi dưỡng. Không có tay nghề tốt, cố gắng luyện chế thì cũng là uổng công. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL Nếu không phải nghe sư phụ giảng giải, Tần Vô Song thực sự khó tưởng tượng, một Tinh La Điện rộng lớn như vậy, lại có thể nghèo rớt mồng tơi như vậy. Trong thế giới của cảnh giới Tiên Thiên, tài nguyên thật sự là hữu hạn. Thân là thế lực quyền uy vô thượng của Đế quốc Đại La, đã như vậy, vậy thì tình cảnh của những Tông phái nhỏ khác, sợ rằng càng thêm gian nan hơn nhiều. Chẳng trách, trên người Lệ Vô Kỵ mặc dù có phương thuốc, nhưng cuối cùng cũng không thể có được một viên Long Hổ Tố Thân Đan. Bây giờ Tần Vô Song cuối cùng cũng đã hiểu được. - Sư phụ, vậy những Đế quốc xung quanh Đế quốc Đại La chúng ta, tài nguyên chẳng phải rất sung túc sao? Truân Trung Trì cười khổ liên tục: - Sung túc? Có thể sung túc đến đâu chứ? Vô Song, nếu một quốc gia nào đó đột nhiên phát hiện ra tài nguyên sung túc, vậy thì không đến trăm năm, khẳng định có thể thăng cấp. Khẳng định có thể trổ hết tài năng. Tình hình phổ biến của quốc gia nhân loại đều là khan hiếm tài nguyên! Nói xong, lại bất đắc dĩ lắc lắc đầu, bổ sung thêm một câu nói: - Nơi có tài nguyên sung túc thật sự, quốc gia nhân loại cũng không cách nào đặt chân vào trong, đó đều là những cấm địa của Đại lục Thiên Huyền! - Vậy sao? Tần Vô Song nghe đến đây, cảm thấy rất thích thú. - Vô Song, những chuyện này để sau hãy nói. Nhiệm vụ chủ yếu trước mắt của ngươi chính là tu luyện. Những thứ này, khi nào ngươi cần hiểu, đương nhiên cũng sẽ hiểu. Nhưng nếu ngươi cảm thấy hứng thú, vi sư cũng không ngại tiết lộ một chút với ngươi! Trong khẩu khí của Truân Trung Trì tràn ngập ý tứ thâm trầm hàm xúc: - Ba Đại Đế quốc Thượng phẩm, chín Đại Đế quốc Trung phẩm của Đại lục Thiên Huyền, nói thẳng ra, đều không tính là kẻ thống trị chân chính của Đại lục Thiên Huyền! Những lãnh địa mà các quốc gia này chiếm hữu, kỳ thực đều là những nơi còn lại sau khi thế lực thống trị chân chính chọn lựa xong! Nói cách khác, những thế lực Đế quốc này, ở trước mặt thế lực cường đại chân chính, đơn giản cũng chỉ là một chút thế lực thế tục mà thôi! - Ồ? Nghe xong lời này, Tần Vô Song thật sự có chút giật mình. Những tin tức này, thật sự hắn mới lần đầu nghe thấy. Trong tri thức mà nắm giữ trước đây, Đế quốc Thượng phẩm có lẽ chính là sự tồn tại cao cấp nhất của Đại lục Thiên Huyền. Nhưng lúc này, nghe sư phụ nói như vậy, tựa hồ những Đại Đế quốc này, chẳng qua chỉ là thế lực nhị lưu mà thôi. Lẽ nào nói, cường giả thật sự của Đại lục Thiên Huyền, không chỉ dừng ở đấy? Truân Trung Trì hiển nhiên đoán được Tần Vô Song sẽ có phản ứng như vậy, cười nói: - Vô Song, cũng khó trách ngươi. Đại lục Thiên Huyền mênh mông vô bờ, cụ thể lớn bao nhiêu, sợ rằng ngay cả Đại Điện chủ không nói rõ được. Ngươi xuất thân trong một Công quốc Bách Việt Quốc như vậy, tin tức bế tắc, cũng là chuyện dễ hiểu. Cho dù là Võ Thánh hộ quốc của Bách Việt Quốc ngươi, hắn có biết cũng đơn giản chỉ là một chút như vậy mà thôi. Thực lực hiện nay của vi sư, là Cao Linh Võ Giả, ở Đế quốc Đại La, đương nhiên là cường giả cao nhất không cần tranh luận. Cho dù là Đại Điện chủ, cũng chỉ là Cao Linh Võ Giả. Chỉ là về độ lão luyện thắng được thực lực của chúng ta, những người này ở trước mặt Cực Âm Lão Quái, đấu uy phong cố nhiên là dư dả, nhưng đặt ở trên vũ đài cao nhất của Đại lục Thiên Huyền, chỉ sợ vẫn không thể ngẩng cao đầu! Chứ đừng nói, ba Đại Đế quốc Thượng phẩm, đều có cường giả Linh Võ Đại viên mãn tọa trấn! Chỉ riêng điểm này, cũng không phải là thế lực mà những Đế quốc Trung phẩm ta có thể sánh vai! Nói đến đây, trong khẩu khí của Truân Trung Trì tràn đầy cảm khái!