Tất cả năm vị Điện chủ của Tinh La Điện, đều là cảnh giới Cao Linh Võ Giả, nhưng cùng là Cao Linh Võ Giả, chênh lệch lẫn nhau vẫn có bất đồng rất khác nhau. Ở dưới Điện chủ, là Pháp vương và Trưởng lão, đều là Trung Linh Võ Giả, cũng không có bất cứ một người nào ngoại lệ. Nhưng cùng là Trung Linh Võ Giả, thực lực cũng có phân ra mạnh yếu. - Vô Song, ở Đại lục Thiên Huyền, có mấy nơi là ngàn vạn lần không được đặt chân vào. Truân Trung Trì dặn dò nói: - Những danh sách cấm địa này, ngươi phải nhớ cho kỹ. Ví dụ như Hiên Viên Khâu, ví dụ như Mộng Huyễn Thiên Trì, Vô Tận Đông Hải, Cực Bắc Tuyết Nguyên. Tần Vô Song chăm chú lắng nghe, chỉ riêng những cái tên này, đã khiến hắn vô cùng say mê rồi. - Tương truyền, những nơi đó, mới là địa phương của những người thống trị chân chính của Đại lục Thiên Huyền. Những địa phương như thế này, có một số là cường giả nhân loại tu vi cao cấp nắm giữ, có một số là bị một số giống loài cường đại khác nắm giữ. Những nơi này mới là những nơi có linh lực sung túc nhất, là trung tâm cao nhất của toàn bộ Đại lục Thiên Huyền. Đáng tiếc, trong số những quốc gia nhân loại này, chúng ta cũng chỉ có thể hoạt động ở mảnh đất bên cạnh mà thôi. - Giống loài khác? Tần Vô Song chớp mắt, vẻ mặt nghi vấn. - Đúng vậy, ở quốc gia nhân loại, những vật chủng này cũng không có không gian sinh tồn, rất là quý trọng. Nhưng trong thổ nhưỡng sinh tồn của bọn chúng, năng lực sinh sản của bọn chúng, không hề thua kém so với nhân loại. Hơn nữa, địa bàn mà bọn chúng chiếm cứ, đại bộ phận đều ưu việt hơn quốc gia nhân loại. - Không phải nhân loại, lẽ nào là Thú tộc sao? Tần Vô Song hiếu kỳ hỏi. - Nghiêm túc mà nói, bọn chúng cũng không tính là Thú tộc. Mà là thuộc về vật chủng đồng dạng có trí tuệ. Chỉ là hình dáng bên ngoài tương đối khác so với nhân loại, mà giống Thú tộc hơn, vì vậy có lúc sẽ được gọi là Thú tộc. Kỳ thực cách gọi chuẩn xác hơn là Yêu tộc. Bọn chúng sinh ra từ tự nhiên, sinh trưởng trong tự nhiên, hấp thu lực tự nhiên. Chỉ cần tiến nhập cảnh giới Tiên Thiên, đều có thể được gọi là Yêu tộc! Loại Yêu tộc này, bao gồm đủ loại động vật, đi trên đất, trèo lên cây, bơi dưới nước, đều gọi chung là Yêu tộc. Sự cường đại của Yêu tộc, quốc gia nhân loại tuyệt đối không thể nào tưởng tượng được. Nếu không phải nhân loại cũng có một bộ phận kẻ tu luyện mạnh, nắm giữ một bộ phận nơi có linh lực sung túc của Đại lục Thiên Huyền, sợ rằng Đại lục Thiên Huyền căn bản không thể có không gian sinh tồn của nhân loại… Truân Trung Trì cảm khái một phen, nghiêm mặt nói: - Vô Song, nhưng chuyện này ngươi tạm thời đừng suy nghĩ đến. Trừ phi ngươi có một ngày nào đó tu luyện vượt qua năm vị Điện chủ chúng ta, tiến nhập vào Linh Võ Đại viên mãn. Nếu không những bí mật nghe thấy nhất định vẫn chỉ là những bí mật, quan hệ không lớn đến ngươi. Tần Vô Song cười cười: - Sư phụ, cho dù là nghe một chút náo nhiệt, hiểu biết nhiều hơn một chút vẫn tốt hơn. Yên tâm đi, đồ nhi sẽ không tự cao tự đại, đồ nhi rất biết mình biết ta mà! - Ồ, vậy thì được! Truân Trung Trì nói: - Kỳ vọng đầu tiên của vi sư đối với ngươi, chính là tiến nhập vào giai tầng Đệ tử Trung tâm. Khảo hạch cuối năm cũng chỉ còn bốn tháng nửa. Ngươi phải nỗ lực, tiến nhập vào giai tầng Đệ tử Trung tâm, không có một người nào không phải là cảnh giới Tiên Thiên. Ngàn vạn lần không được lơ là! - Đồ nhi hiểu rồi! Tần Vô Song nghiêm nghị, nghĩ thầm không thẹn là Đệ nhất Tông phái trong Đế quốc Đại La. Chỉ riêng đệ tử cảnh giới Tiên Thiên cũng đã hơn trăm tên, số lượng này còn chưa bao gồm những cao thủ cao cấp. Chẳng trách Tinh La Điện vừa mở miệng, nhân vật cường hãn như Cực Âm Lão Quái cũng phải khuất phục. Tần Vô Song khởi điểm còn có chút giật mình, lúc này lĩnh hội được thực lực cường đại của Tinh La Điện, lúc này mới giật mình hiểu ra. Còn muốn ngẫm lại những lời sư phụ vừa nói lúc nãy, Đế quốc Đại La trong toàn bộ Đại lục Thiên Huyền, cũng chỉ là thế lực nhị lưu, cho dù là trong Đế quốc thế tục, còn có ba Đại Đế quốc Thượng phẩm ở mặt trên đè xuống. Xem ra, trong thế giới này, nếu muốn đứng trên đỉnh cao, thật sự không phải là chuyện dễ dàng. - Tốt lắm, một khi ngươi đã là đệ tử đích truyền của ta, ở Thanh Vân Điện đương nhiên sẽ có lãnh địa riêng. Đợi một lát nữa ngươi hãy tới chọn một gian mật thất tu luyện thuộc về ngươi. Ở Tinh La Điện, bình thường chỉ có Đệ tử Trung tâm ở các điện mới có thể có mật thất chuyên môn. Ngươi là một ngoại lệ. - Đa tạ sư tôn ưu ái! Tần Vô Song biết đây là chiếu cố đặc biệt của Truân Trung Trì đối với hắn. - Lời khách khí không cần phải nói, chỉ cần ngươi trong khảo hạch cuối năm thể hiện bản lĩnh, vượt qua kẻ đi trước, đem lại thể diện cho vi sư, so với vạn câu nói dễ nghe còn hữu dụng hơn nhiều. Ta khảo hạch đệ tử, một là xem thành tích, hai là xem nhân phẩm, những cái còn lại không quan tâm! - Đệ tử hiểu rồi! Tần Vô Song rất thích loại phong cách quan tâm hiệu suất không thích lễ nghi rườm rà của Truân Trung Trì. Sau khi dẫn theo Tần Vô Song đi chọn một gian mật thất, Truân Trung Trì lại nói: - Từ nay về sau, nơi này chính là nơi cá nhân của ngươi. Ngoài tình huống đặc thù ra, nếu không cho dù là trưởng bối Tinh La Điện, cũng không thể tùy tiện xông vào. Nơi này là một mật thất tu luyện, cũng là một kho dự trữ tư nhân. Ngươi có bất cứ đồ vật gì quý giá, đều có thể cất ở bên trong, tuyệt đối không cần lo lắng bị mất! - Đệ tử hiểu rồi! Truân Trung Trì gật gật đầu: - Được rồi, mang theo lệnh bài của ngươi, bây giờ có thể tiến vào Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu tu luyện rồi. Sơn mạch Lăng Tiêu kéo dài vạn dặm, cho dù là bất cứ tổ sư đời nào của Tinh La Điện, cũng không thể đi đến tận hang cùng ngõ hẹp. Nhớ kỹ, ngoài Lăng Vân Phong ra, những nơi khác, ngươi đều có thể đi đến! - Vâng! - Có một điều cần nhớ kỹ! Giữa bất cứ đệ tử nào của Tinh La Điện, đều tồn tại cạnh tranh, bao gồm cả sư huynh đệ trong cùng một mạch. Bởi vì tài nguyên quý hiếm, một khi xuất hiện thiên tài địa bảo gì đó, rất có thể sẽ xuất hiện cục diện cạnh tranh theo đuổi. Đến lúc đó, ngươi nhất định phải toàn lực đoạt lấy, không thể nhường nhịn. Tinh La Điện không tôn sùng đồng môn tàn sát, nhưng xem trọng quy tắc cường giả vi tôn. Ngươi có thực lực, bất kể trường hợp như thế nào, chỉ cần không giết hại đồng môn, bất cứ thủ đoạn nào cũng được cho phép. Nhớ kỹ, cho dù thế nào, việc đáng làm vẫn phải làm! Tần Vô Song nghiêm nghị, gật gật đầu: - Đồ nhi ghi nhớ lời dạy bảo! - Được rồi, ngày lễ mồng tám tháng chạp, nhất định phải chạy về Thanh Vân Điện tập hợp, đến lúc đó vi sư sẽ dẫn ngươi gặp mặt các đồng môn khác. Ba bốn tháng này, ngươi hãy tự do hoạt động. Trước khảo hạch cuối năm, vi sư tạm thời sẽ không truyền thụ bất cứ kỹ năng nào cho ngươi. Hơn nữa, ngươi có thể giết chết Lệ Vô Kỵ, chí ít tạm thời không cần lo lắng về phương diện kỹ thuật chiến đấu. Nhiệm vụ ngươi phải làm bây giờ, chính là củng cố cảnh giới Tiên Thiên, lĩnh ngộ sự ảo diệu của Tiên Thiên, lĩnh ngộ lực của tự nhiên, nắm bắt được tinh túy cần thiết của hấp thu lực tự nhiên. Ở đây có một cuốn Hấp Linh Lục Vấn, tóm tắt lại sự hữu dụng về việc hấp thu của cảnh giới Linh Võ Cảnh đối với lực tự nhiên. Vô cùng thích hợp với Tiên Thiên cường giả mới tiến nhập vào cảnh giới Linh Võ Cảnh. Ngươi có thể tham khảo một chút, nhưng nhất định không được rập khuôn hoàn toàn. Hiểu rõ rồi chứ? - Đồ nhi hiểu rồi! Tần Vô Song nhận lấy, bỏ vào trong lòng, lại cười nói: - Bất cứ điển tịch gì đều chỉ là kinh nghiệm tu luyện của tiền nhân, đáng để tham khảo xem thêm, nhưng cũng không rập khuôn. Khi đọc sách cần phải tăng thêm phân tích, không thể mù quáng say mê, không thể tin tưởng tuyệt đối. Con đường tu luyện, thói quen và thiên phú của mỗi người đều không giống nhau. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn Truân Trung Trì hài lòng gật gật đầu, Tần Vô Song khiến hắn nhìn thế nào thích thế ấy. Môn đồ học một suy ba, nói một biết mười như vậy, ngộ tính cực cao, xác thực tốt hơn bất cứ một gã đệ tử nào mà hắn đã thu nhận trước đó. - Vô Song, thời gian này, ngươi ngoại trừ ngọn núi Lăng Vân Phong cao nhất của Sơn mạch Lăng Tiêu, những nơi khác cũng đều có thể đi tới. Vi sư không hạn chế hoạt động của ngươi, chỉ cần ở cảnh nội của Đế quốc Đại La, đều có thể đi được. Nếu ngươi muốn rời cảnh nội, nhất định phải thông qua sự đồng ý của vi sư! Điều này thật ra không phải Truân Trung Trì cố ý hạn chế tự do của hắn. Mà là xuất phát từ suy nghĩ an toàn. Dù sao Đại lục Thiên Huyền mênh mông vô bờ, cường giả đông vô kể, một Tiên Thiên Sơ Linh Võ Giả, đặt ở Đại lục Thiên Huyền, thực sự có chút nhỏ bé căn bản không có tư cách gì đi lung tung. Tần Vô Song tạm thời chưa có dự định rời khỏi cảnh nội, gật đầu đồng ý. Nghe xong sư phụ dạy bảo, Tần Vô Song sau khi làm quen một chút với địa hình đại khái của Tinh La Điện, liền hướng về sau núi mà đi. Tu luyện, còn cần nơi yên tĩnh, mặc dù không thể tiến nhập vào Lăng Vân Phong cao nhất, nhưng chí ít có thể tiến vào các Chủ mạch khác của Sơn mạch Lăng Tiêu. Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu có vô số ngọn núi lớn nhỏ, mà Đệ tử Cao cấp cũng không quá trăm. Thoạt nhìn số lượng người đông, nhưng thật ra đặt ở khu vực Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu hai vạn dặm, kỳ thực cũng như hạt cát trên sa mạc mà thôi. Nếu không phải là vô cùng trùng hợp, cơ hội chạm mặt giữa đệ tử kỳ thực là vô cùng hiếm. Thử nghĩ một chút, trong phạm vi khu vực hai vạn dặm, tổng cộng có mấy trăm người, nếu muốn chạm mặt, vậy xác suất có thể lớn bao nhiêu không cần nghĩ cũng biết. Đại Tông phái chính là Đại Tông phái, nơi tu luyện này cũng tương đương với một Công quốc. Phải biết rằng, lãnh địa của Bách Việt Quốc cũng không vượt quá lãnh thổ trong hai ba vạn dặm. Nhưng Bách Việt Quốc lại có ba mươi hai châu nhỏ, chứa sáu triệu nhân khẩu! Còn Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu này, lại chỉ cho phép mấy trăm Đệ tử Cao cấp tiến vào. Chênh lệch to lớn, không cần nghĩ cũng biết. Tần Vô Song hiện tại cũng càng ngày càng có thể hiểu được. Tại sao người của thế giới này, tất cả đều vót nhọn suy nghĩ muốn trèo lên trên. Địa vị càng cao, tài nguyên chiếm cứ càng nhiều, chênh lệch trong đó tựa hồ đã đến mức độ biến thái. Sau khi tiến vào Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu, Tần Vô Song cũng không dám lơ là, thiếu cảnh giác, sư phụ trước khi ra khỏi cửa đã dặn dò, Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu này, mặc dù là địa bàn của Tinh La Điện, nhưng cũng không phải là nơi hoàn toàn không có Yêu thú xuất hiện. Đồng môn của Tinh La Điện không cho phép tàn sát lẫn nhau, nhưng nếu trong thời gian tu luyện vận khí không tốt, đụng phải Yêu thú, thì chỉ còn biết cầu cho bản thân nhiều may mắn hơn một chút. Chọn một ngọn núi hiểm trở, Tần Vô Song xuyên qua sườn núi, cảm nhận được khí tức nồng đậm của linh lực trong Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu. Xác thực, linh lực của Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu này dày hơn rất nhiều so với Võ Thánh Sơn. Trước kia, Tần Vô Song trước khi tiến nhập vào cảnh giới Tiên Thiên, cảm ngộ đối với linh lực cũng không mẫn cảm, chỉ là dừng bước ở một loại trạng thái thể ngộ mông lung. Nhưng sau khi tiến nhập vào cảnh giới Tiên Thiên, lực cảm ứng của Tần Vô Song đối với linh lực, giống như đột nhiên thông suốt. Cảm giác vô cùng rõ ràng tư nhiên, rất nhẹ nhàng có thể nắm bắt được khác biệt trong đó. - Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu này, quả nhiên không bình thường. So với Võ Thánh Sơn, thật sự là một trời một vực. Chẳng trách cường giả Tiên Thiên của Tinh La Điện lại nhiều như vậy. Công lao của Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu, tuyệt đối không chỉ là một chỗ tu luyện mà thôi. Thế nhưng mà cho dù lúc này là ở tại Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu, nhưng Tần Vô Song vẫn không tìm thấy được cảm giác kỳ diệu như lần đầu tiên tiến vào cái sơn động kỳ bí kia tại Đại Thương Sơn lúc trước. Tần Vô Song nhớ tới trải nghiệm trong sơn động ở vách đá Đại Thương Sơn ngày đó, đến bây giờ vẫn rõ ràng trước mặt, không thể nào quên. Cảm giác rửa tội lần đó quả thực là quá tuyệt vời. Lúc này hồi tưởng lại, rửa tội lần đó, có lẽ chính là một quá trình của quán thể linh lực, cũng chính là quá trình đó khiến hắn tỉnh tỉnh mê mê tiến nhập vào cảnh giới Tiên Thiên. Chỉ là, hắn không hiểu là, rửa tội lần đó nếu là quán thể linh lực, tại sao cơ thể của hắn lại có thể chịu được sự chuyển tải linh lực mạnh như vậy? Bình thường mà nói, nếu cơ thể không đạt được cường độ nào đó, không cách nào chịu tải được linh lực tự nhiên, kết quả duy nhất chính là cơ thể bạo liệt mà chết. Nhưng lần đó, hắn lại bình an vô sự, hơn nữa còn rất hưởng thụ. Tất cả những điều này, tựa hồ hoàn toàn trái ngược với kiến thức thông thường trên con đường Tiên Thiên Linh Võ Cảnh. - Có lẽ, năm luồng kỳ quang đó còn có huyền ảo khác! Tần Vô Song nghĩ, bắt đầu tìm kiếm một góc yên tĩnh. Hắn chuẩn bị một chút, để tham khảo một chút quyển Hấp Linh Lục Vấn mà sư phụ vừa đưa cho!
Sáu trăm tên Đệ tử Cao cấp được khảo quan dẫn ra một bãi đất trống ở phía sau của Chủ điện, bốn phía xung quanh mảnh đất này có sáu cây cột rất cao, cũng không biết là dùng loại ngọc gì xây thành, khiến cho người ta có một loại cảm giác thần bí.
Vị khảo quan kia nói:
- Ở sân này là một cái trận pháp ngưng tụ linh lực, vị trí các ngươi đang đứng cũng chính là trung tâm của trận pháp. Đến lúc đó, ở giữa trận pháp này sẽ thúc giục ra một trận linh lực, hình thành uy lực áp chế các ngươi. Đối với những kẻ tham gia khảo hạch, nếu chống đỡ không được thì có thể lựa chọn đi ra ngoài sáu cây cột này, thì sẽ không bị lực lượng của trận pháp áp chế. Đây chính là cuộc khảo hạch đối với sự chịu đựng của các ngươi, cũng là nội dung khảo hạch thứ tư. Tất cả đều hiểu cả rồi chứ?
- Hiểu rồi!
- Được, căn cứ vào độ dài thời gian chống đỡ của các ngươi, cũng sẽ có một bậc thang tính điểm, tương đương với số điểm của các ngươi. Sau khi các ngươi ra ngoài thì sẽ biết được điểm! Đều chuẩn bị tốt cả chưa?
- Chuẩn bị tốt rồi!
Tiếng hô đồng thanh rầm rầm. Hiển nhiên trải qua một đêm nghỉ ngơi và hồi phục, bất kể là thể năng hay là tinh lực của mấy kẻ đệ tử này cũng đã khôi phục không ít, bởi vậy ý chí chiến đấu lại tràn đầy. Hiển nhiên là hi vọng trong cuộc khảo hạch của ngày hôm sau sẽ đạt được thành tích tốt.
- Được, vậy thì bắt đầu đi!
Một bãi đất trống to như vậy, sáu trăm người đều khoanh chân mà ngồi, tìm được vị trí của mình rồi thì mỗi kẻ trong lúc đó cũng đều chừa ra một khoảng cách nhất định, không quấy rầy lẫn nhau.
Nghiêm Phong cũng ở trong hàng ngũ này, tìm được một vị trí ngồi xuống, đột nhiên ngẩng đầu lên lại thấy Tần Vô Song đang yên vị trước mặt hắn, khẽ chớp chớp ánh mắt.
- Tần sư huynh, lần này ngươi nhất định vẫn là điểm tối đa!
Nghiêm Phong nói.
Tần Vô Song khẽ cười, gật gật đầu, lại nói:
- Tập trung, không cần phân tâm, chuyên chú, giữ vững tâm trí.
Tuy rằng Tần Vô Song không biết trận pháp ngưng tụ linh lực này cụ thể như thế nào nhưng hắn căn cứ theo kinh nghiệm đối với loại xâm nhập linh lực này, duy trì ý chí, không để tạp niệm quấy nhiễu, phải làm tốt việc bảo vệ tâm trí bản thân trước.
Càng phân tâm, lực chú ý càng phân tán, lại càng dễ bị công kích.
Trận pháp ngưng tụ linh lực nhanh chóng mở ra, sáu trăm gã đệ tử ở đây nhất thời có thể cảm giác được một luồng lực lượng đang từ bốn phương tám hướng đè ép đi tới. Loại cảm giác này thật giống như trên mặt chỗ trũng của mặt đất đột nhiên bị thủy triều phun từ bốn phía mà tới, vây quanh bọn chúng. Loại cảm giác như nước trút xuống đầu mãnh liệt.
Sự xung kích của linh lực này khiến cho một bộ phận Đệ tử Cao cấp có tu vi không cao lập tức trên ngực dâng lên một trận đè nén, vội vàng vận khí đối kháng.
Tần Vô Song hoàn toàn không ngờ, nhíu mày xuống, trong ánh mắt khẽ không ngờ là như vậy, vẫn dường như ngồi thiền bình thường, đối với biến hóa của cảnh giới bên ngoài dường như là không hề có để ý tới. Bất luận sấm sét đùng đoàng, mưa đá sấm chớp cũng không có cách gì khiến hắn mảy may tới.
Đứng thả lỏng, ngồi tập trung. Tần Vô Song giờ phút này tựa như một cái chuông đồng, mưa gió cũng bất động, dường như thiên địa có đổ nát cùng không có cách nào khiến hắn có thể mở mắt.
Gợn sóng của linh lực giống như gợn sóng bình thường vậy.
Chỉ là cái gợn sóng này không phải là hướng ra ngoài mà là khuếch trương ở bên trong, hướng vào phía trong mà đè ép, không ngừng hấp thụ. Cảm giác tựa như một cái dây thừng đang lớn lên vô hạn, quấn bện trói chặt từng vòng từng vòng khủng bố không ngừng cuốn tới.
Sự thúc giục của linh lực này tuy rằng công kích không có như sóng to gió lớn, cũng không có cuồng liệt dữ dội giống như cuồng phong bão táp nhưng luôn luôn kéo ra thật dài, liên tục quấn tiến lên phía trước.
Như vậy từng giọt từng giọt không ngừng tích lũy, giống như chảy thành sông biển, giống như từng tấc đất góp thành núi cao, uy áp tự nhiên càng tích lũy thì càng dày đặc.
Sau một khắc liền có một số Đệ tử Cao cấp cảm thấy trong lòng bực dọc nóng nảy, bắt đầu cảm thấy áp lực hung mãnh vô cùng, dồn dập hít thở, khiến mặt cũng bị đỏ bừng. Dường như chỉ cần không thận trọng thì sẽ tuyệt khí mà chết.
Nhưng mà những kẻ này vẫn là gắng gượng chịu đựng, ai cùng không đứng lên biểu hiện bỏ cuộc.
Đệ tử Cao cấp tốt xấu gì cùng đều có tồn tại thân phận, ở đây có sáu trăm tên Đệ tử Cao cấp, tự nhiên chẳng kẻ nào hy vọng mình là kẻ đầu tiên đứng lên tuyên bố bỏ cuộc.
Sau đó, loại kiên trì này rất nhanh trở thành một loại tra tấn. Đệ tử chống đỡ cường áp này chỉ cảm thấy trong tai những tiếng ong ong ù tai, lục phủ ngũ tạng dường như bị một thứ gì đó vô hình đang mạnh mẽ đấm bên trong toàn thân, không ngừng chèn ép, không ngừng chà xát, lập tức ngũ quan cũng cơ hồ đều bị đè ép.
Phù phù!
Rốt cuộc cũng có kẻ chống đỡ không được, một ngụm máu tươi phun ra. Hắn lảo đảo đứng lên, nghiêng ngả lảo đảo lết ra bên ngoài. Kẻ này cũng biết có tiếp tục chống đỡ thì chỉ sợ ngay cả mạng cũng chẳng dám đảm bảo, chứ đừng nói đến cái gì gọi là thành tích của khảo hạch.
Xuất hiện kẻ thứ nhất bỏ cuộc, những Đệ tử Cao cấp khác đang miễn cưỡng chống đỡ, tâm lý phòng tuyến cũng lập tức bị buông lỏng, ý chí cũng sinh ra sự dao động.
Một khi ý chí bị dao động thì cách sự bỏ cuộc cùng không còn xa nữa rồi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lần lượt như vậy, quá nửa canh giờ sau, có quá nửa Đệ tử Cao cấp rời khỏi. Mà những kẻ này hiển nhiên là đều có điểm thấp.
Còn lại mấy đệ tử trong sân này, có một bộ phận thì vẫn đạm nhạt như cũ, theo vẻ mặt thì căn bản không thể nhìn ra bất kỳ một cảm giác không ổn nào cả.
Nếu lúc này đứng xem ở bên ngoài thì thực có thể dễ dàng nhận ra, kẻ nào tu luyện cao thì kẻ đó chịu được mạnh, kẻ nào không chịu được thì cũng sắp phải rời ra.
Trải qua nửa canh giờ thử thách, bộ phận tu vi cao kia, áp lực cố nhiên là lớn, nhưng hiển nhiên đều có thể hóa giải nhẹ nhàng áp lực kia.
Mà bộ phận tu vi bình thường tuy rằng vẫn còn nỗ lực chống đỡ nhưng hiển nhiên vẫn kiên cường cứng rắn.
Linh lực uy áp tới giai đoạn này đã không còn có cảm giác như thủy triều uy áp bốn phía nữa mà nó căn bản như cái hố to, trực tiếp hút bọn chúng sâu vào trong.
Chính là loại cảm giác chôn sống này đè nặng khiến cho cảm giác vô cùng nghẹt thở.
Vù!
Lại có mấy kẻ đứng lên, chạy bán sống bán chết hướng ra ngoài mấy câu cột. Cố gắng chống đỡ thì chỉ sợ ngay cả tim cũng bị vỡ vụn.
Loại áp lực trình độ tới giờ phút này đã không phải là Đệ tử Cao cấp bình thường có khả năng áp chế được.
Nghiêm Phong trong giờ phút này cũng đã cắn chặt răng mà chống đỡ. Mấy lần hắn đã muốn đứng lên bỏ cuộc, nhưng mở mắt nhìn thấy Tần Vô Song kia vẫn đang biểu hiện vô cùng tự nhiên, không hề thay đổi khí chất so với lúc đầu thì vô hình chung cũng khiến hắn miễn cưỡng chống đỡ, để hắn cố gắng chống đỡ thêm một khắc.
Lúc này, trán của Nghiêm Phong đã bắt đầu lấm tấm những giọt mồ hôi không ngừng rơi xuống, gân xanh trên trán cũng hiện lên gấp hai lần bình thường.
Hắn biết, nếu không đi ra ngoài thì một khi linh lực uy áp này xâm nhập trong cơ thể chỉ sợ trực tiếp công kích bạo phát trong mạch máu, gân mạch hắn, trong lòng bất đắc dĩ than nhẹ một tiếng, nhìn thấy trong một trận pháp lớn như thế này đã chỉ còn lại mấy chục kẻ, mà trong bộ phận này phần lớn lại đều là Tiên Thiên cường giả.
Lại nhìn Tần Vô Song, vẫn ngồi thiền bình thường như trước, hoàn toàn không có một chút áp lực gì, theo vẻ mặt của hắn thì lại càng không có bất kỳ áp lực gì. Dường như đây không phải là một trận pháp ngưng tụ linh lực mà là một suối nước nóng, khiến hắn thích thú vô cùng, chuyên tâm hưởng thụ.
Thế nhưng thực tế lại đúng như ý nghĩ của Nghiêm Phong, Tần Vô Song lúc này lại đang hưởng thụ, hắn khác với bất kỳ kẻ nào. Những kẻ khác cho dù là Đệ tử Cao cấp cấp bậc Tiên Thiên nhưng cũng phải nỗ lực để đối kháng linh lực uy áp này, chỉ có duy nhất Tần Vô Song thì tựa như ăn cơm vậy, hấp thụ linh lực xuất ra từ bên trong trận pháp.
Loại linh lực do trận pháp ngưng tụ linh lực này phóng ra, vô cùng nồng đậm, so với tu luyện đích thực ở bên ngoài từ trước tới giờ thì không chỉ nồng đậm gấp bội, khiến cho Tần Vô Song đụng tới tự nhiên giống như là đang buồn ngủ đột nhiên được đưa cho một cái gối lót đầu vậy.
Bất thình lình Bắc Minh Đại Pháp thúc giục, không ngừng hấp thu linh lực, mới đầu hắn hấp thu chỉ là linh lực xâm nhập vào trong người hắn.
Đợi Bắc Minh Đại Pháp bắt đầu vận chuyển mạnh mẽ hơn, thì linh lực xâm nhập vào trong người đã không đủ để cho hắn hấp thu nữa, phạm vi hấp thu cũng tự nhiên mở rộng.
Đầu ngón tay khẽ di chuyển, hai tay đặt trên đầu gối, nhìn như một tư thế ngồi xếp bằng, Tần Vô Song lại tự mình cảm nhận rõ ràng, đây là thủ quyết hành công của Bắc Minh Đại Pháp.
Hai ngón tay cái khẽ vểnh lên phía trước, đúng là lợi dụng huyệt Thiếu Thương. Lợi dụng Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm phối hợp phương pháp hành công Bắc Minh Đại Pháp hấp thu linh lực ở phía trước, theo huyện Thiếu Thương mà tiến tới, lưu thông trên một đường cuối cùng cũng tiến vào giữa bụng.
Con đường vận chuyển linh lực này, Tần Vô Song đã vô cùng thuần thục, lúc trước ở Sơn mạch Lăng Tiêu, hắn hấp thu qua linh lực nội đan của Hỏa Vân Điểu, lại hấp thu qua linh lực khí hải của gã áo đen, tự nhiên là quen thuộc, không có nửa điểm cảm giác bị ngưng trệ.
Nghiêm Phong vốn đã không chống đỡ được đột nhiên thấy lực áp bách nhất thời nhẹ đi rất nhiều, sự trói buộc của linh lực quanh thân, dường như cảm giác đột nhiên bị rút đi, thân thể đang bị trói buộc dường như đã được giải thoát, vô cùng nhẹ nhàng thoải mái vui sướng.
Nghiêm Phong quá đỗi mừng rỡ, nhất thời không hiểu rõ đã xảy ra cái gì, chỉ cảm thấy linh lực xung quanh thân mình vừa chạm đến tầng da thịt bên ngoài thì liền lập tức bị một thế lực bá đạo nào đó hút đi, hoàn toàn không trói buộc thân thể của hắn nữa.
Điều này làm cho tâm lý chuẩn bị bỏ cuộc của hắn giống như kẻ chết đuối vớ được cái phao, vui sướng như điên, khoanh chân ngồi trở lại tư thế cũ, lại giả dạng đang vận hành chân khí chống đỡ.
Tần Vô Song tuy rằng vẫn luôn không mở mắt ra nhưng tất cả cảm giác của Nguyên Phong thì hắn quả thực đã có ý hành động.
Hắn cảm nhận được Nguyên Phong sắp từ bỏ, thì niệm tình cái giao tình giữa hai người bọn hắn. Nhờ có Nghiêm Phong dẫn hắn đến Vạn Tượng Cốc mới có thể đạt được tám khỏa nội đan kia, đạt được Tiên Thiên Sơ Linh Đan. Loại thiện duyên này nếu giương mắt nhìn Nghiêm Phong bỏ cuộc thì Tần Vô Song hắn cũng tự nhiên sẽ không ngồi yên mà không để ý tới được.
Chỉ là, sự ưu đãi của Tần Vô Song chỉ trong phạm vi của Nghiêm Phong. Phạm vi hấp thụ cũng chỉ là ở trong phạm vi khu vực của hắn và Nghiêm Phong, chứ tuyệt đối không thâm nhập sang những kẻ khác.
Bởi vậy chung quanh các Đệ tử Cao cấp khác lại không hề cảm nhận được một chút nào sự biến hóa nhỏ này.
Bởi vậy, Nghiêm Phong ngược lại vẫn còn ngồi ở giữa trận pháp, ngoài Tần Vô Song ra thì hắn chính là kẻ thoải mái nhất.
Xét đến cùng thì mấy kẻ đệ tử khác cho dù là Tiên Thiên cường giả cũng căn bản không thể chịu đựng quá lâu dưới loại uy áp linh lực ở đây được, đối với hấp thu linh lực, dù sao loại công pháp kỳ dị Bắc Minh Đại Pháp không phải kẻ nào cũng có thể thấy được. Những kẻ này chỉ có thể miễn cường đối kháng linh lực, cũng không thể đem linh lực trực tiếp hấp thụ.
Sự khác biệt giữa một cố gắng chống đỡ với một hấp thu này đủ để có sự chênh lệch hoàn toàn, cho dù là các khảo quan bên ngoài hiển nhiên cũng không có khả năng cảm nhận được sự biến đổi nhỏ đó.
Hai canh giờ trôi qua, không ngừng có kẻ bỏ cuộc. Trong trận pháp lúc này càng ngày càng ít người, đến cuối cùng, Đệ tử Cao cấp cấp bậc Tiên Thiên đều đã rút khỏi, giữa sân chỉ còn ít ỏi bốn kẻ vẫn đang ngồi.
Mà bốn kẻ này, ngoài Tần Vô Song cùng Nghiêm Phong, hai gã đệ tử kia cũng mồ hôi nhễ ngại trên mặt, lúc nào cũng có khả năng bỏ cuộc.
Đương nhiên Nghiêm Phong giờ phút này tự nhiên cũng không tránh khỏi "mồ hôi nhễ nhại", nhưng mà cái đổ mồ hôi nhễ nhại này cũng là dốc hết toàn lực để giả bộ ra.
Tuy rằng ép bắt buộc cho mình ra mồ hôi cũng là chuyện vô cùng khó, nhưng so với việc đối kháng với linh lực vô cùng vô tận kia, hiển nhiên là đổ mồ hôi càng dễ làm hơn.
Các vị giám khảo tập trung theo dõi trong pháp trận, đối với biểu hiện của hắc mã Nghiêm Phong này cũng là bái phục không thôi.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Tất cả năm vị Điện chủ của Tinh La Điện, đều là cảnh giới Cao Linh Võ Giả, nhưng cùng là Cao Linh Võ Giả, chênh lệch lẫn nhau vẫn có bất đồng rất khác nhau. Ở dưới Điện chủ, là Pháp vương và Trưởng lão, đều là Trung Linh Võ Giả, cũng không có bất cứ một người nào ngoại lệ. Nhưng cùng là Trung Linh Võ Giả, thực lực cũng có phân ra mạnh yếu. - Vô Song, ở Đại lục Thiên Huyền, có mấy nơi là ngàn vạn lần không được đặt chân vào. Truân Trung Trì dặn dò nói: - Những danh sách cấm địa này, ngươi phải nhớ cho kỹ. Ví dụ như Hiên Viên Khâu, ví dụ như Mộng Huyễn Thiên Trì, Vô Tận Đông Hải, Cực Bắc Tuyết Nguyên. Tần Vô Song chăm chú lắng nghe, chỉ riêng những cái tên này, đã khiến hắn vô cùng say mê rồi. - Tương truyền, những nơi đó, mới là địa phương của những người thống trị chân chính của Đại lục Thiên Huyền. Những địa phương như thế này, có một số là cường giả nhân loại tu vi cao cấp nắm giữ, có một số là bị một số giống loài cường đại khác nắm giữ. Những nơi này mới là những nơi có linh lực sung túc nhất, là trung tâm cao nhất của toàn bộ Đại lục Thiên Huyền. Đáng tiếc, trong số những quốc gia nhân loại này, chúng ta cũng chỉ có thể hoạt động ở mảnh đất bên cạnh mà thôi. - Giống loài khác? Tần Vô Song chớp mắt, vẻ mặt nghi vấn. - Đúng vậy, ở quốc gia nhân loại, những vật chủng này cũng không có không gian sinh tồn, rất là quý trọng. Nhưng trong thổ nhưỡng sinh tồn của bọn chúng, năng lực sinh sản của bọn chúng, không hề thua kém so với nhân loại. Hơn nữa, địa bàn mà bọn chúng chiếm cứ, đại bộ phận đều ưu việt hơn quốc gia nhân loại. - Không phải nhân loại, lẽ nào là Thú tộc sao? Tần Vô Song hiếu kỳ hỏi. - Nghiêm túc mà nói, bọn chúng cũng không tính là Thú tộc. Mà là thuộc về vật chủng đồng dạng có trí tuệ. Chỉ là hình dáng bên ngoài tương đối khác so với nhân loại, mà giống Thú tộc hơn, vì vậy có lúc sẽ được gọi là Thú tộc. Kỳ thực cách gọi chuẩn xác hơn là Yêu tộc. Bọn chúng sinh ra từ tự nhiên, sinh trưởng trong tự nhiên, hấp thu lực tự nhiên. Chỉ cần tiến nhập cảnh giới Tiên Thiên, đều có thể được gọi là Yêu tộc! Loại Yêu tộc này, bao gồm đủ loại động vật, đi trên đất, trèo lên cây, bơi dưới nước, đều gọi chung là Yêu tộc. Sự cường đại của Yêu tộc, quốc gia nhân loại tuyệt đối không thể nào tưởng tượng được. Nếu không phải nhân loại cũng có một bộ phận kẻ tu luyện mạnh, nắm giữ một bộ phận nơi có linh lực sung túc của Đại lục Thiên Huyền, sợ rằng Đại lục Thiên Huyền căn bản không thể có không gian sinh tồn của nhân loại… Truân Trung Trì cảm khái một phen, nghiêm mặt nói: - Vô Song, nhưng chuyện này ngươi tạm thời đừng suy nghĩ đến. Trừ phi ngươi có một ngày nào đó tu luyện vượt qua năm vị Điện chủ chúng ta, tiến nhập vào Linh Võ Đại viên mãn. Nếu không những bí mật nghe thấy nhất định vẫn chỉ là những bí mật, quan hệ không lớn đến ngươi. Tần Vô Song cười cười: - Sư phụ, cho dù là nghe một chút náo nhiệt, hiểu biết nhiều hơn một chút vẫn tốt hơn. Yên tâm đi, đồ nhi sẽ không tự cao tự đại, đồ nhi rất biết mình biết ta mà! - Ồ, vậy thì được! Truân Trung Trì nói: - Kỳ vọng đầu tiên của vi sư đối với ngươi, chính là tiến nhập vào giai tầng Đệ tử Trung tâm. Khảo hạch cuối năm cũng chỉ còn bốn tháng nửa. Ngươi phải nỗ lực, tiến nhập vào giai tầng Đệ tử Trung tâm, không có một người nào không phải là cảnh giới Tiên Thiên. Ngàn vạn lần không được lơ là! - Đồ nhi hiểu rồi! Tần Vô Song nghiêm nghị, nghĩ thầm không thẹn là Đệ nhất Tông phái trong Đế quốc Đại La. Chỉ riêng đệ tử cảnh giới Tiên Thiên cũng đã hơn trăm tên, số lượng này còn chưa bao gồm những cao thủ cao cấp. Chẳng trách Tinh La Điện vừa mở miệng, nhân vật cường hãn như Cực Âm Lão Quái cũng phải khuất phục. Tần Vô Song khởi điểm còn có chút giật mình, lúc này lĩnh hội được thực lực cường đại của Tinh La Điện, lúc này mới giật mình hiểu ra. Còn muốn ngẫm lại những lời sư phụ vừa nói lúc nãy, Đế quốc Đại La trong toàn bộ Đại lục Thiên Huyền, cũng chỉ là thế lực nhị lưu, cho dù là trong Đế quốc thế tục, còn có ba Đại Đế quốc Thượng phẩm ở mặt trên đè xuống. Xem ra, trong thế giới này, nếu muốn đứng trên đỉnh cao, thật sự không phải là chuyện dễ dàng. - Tốt lắm, một khi ngươi đã là đệ tử đích truyền của ta, ở Thanh Vân Điện đương nhiên sẽ có lãnh địa riêng. Đợi một lát nữa ngươi hãy tới chọn một gian mật thất tu luyện thuộc về ngươi. Ở Tinh La Điện, bình thường chỉ có Đệ tử Trung tâm ở các điện mới có thể có mật thất chuyên môn. Ngươi là một ngoại lệ. - Đa tạ sư tôn ưu ái! Tần Vô Song biết đây là chiếu cố đặc biệt của Truân Trung Trì đối với hắn. - Lời khách khí không cần phải nói, chỉ cần ngươi trong khảo hạch cuối năm thể hiện bản lĩnh, vượt qua kẻ đi trước, đem lại thể diện cho vi sư, so với vạn câu nói dễ nghe còn hữu dụng hơn nhiều. Ta khảo hạch đệ tử, một là xem thành tích, hai là xem nhân phẩm, những cái còn lại không quan tâm! - Đệ tử hiểu rồi! Tần Vô Song rất thích loại phong cách quan tâm hiệu suất không thích lễ nghi rườm rà của Truân Trung Trì. Sau khi dẫn theo Tần Vô Song đi chọn một gian mật thất, Truân Trung Trì lại nói: - Từ nay về sau, nơi này chính là nơi cá nhân của ngươi. Ngoài tình huống đặc thù ra, nếu không cho dù là trưởng bối Tinh La Điện, cũng không thể tùy tiện xông vào. Nơi này là một mật thất tu luyện, cũng là một kho dự trữ tư nhân. Ngươi có bất cứ đồ vật gì quý giá, đều có thể cất ở bên trong, tuyệt đối không cần lo lắng bị mất! - Đệ tử hiểu rồi! Truân Trung Trì gật gật đầu: - Được rồi, mang theo lệnh bài của ngươi, bây giờ có thể tiến vào Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu tu luyện rồi. Sơn mạch Lăng Tiêu kéo dài vạn dặm, cho dù là bất cứ tổ sư đời nào của Tinh La Điện, cũng không thể đi đến tận hang cùng ngõ hẹp. Nhớ kỹ, ngoài Lăng Vân Phong ra, những nơi khác, ngươi đều có thể đi đến! - Vâng! - Có một điều cần nhớ kỹ! Giữa bất cứ đệ tử nào của Tinh La Điện, đều tồn tại cạnh tranh, bao gồm cả sư huynh đệ trong cùng một mạch. Bởi vì tài nguyên quý hiếm, một khi xuất hiện thiên tài địa bảo gì đó, rất có thể sẽ xuất hiện cục diện cạnh tranh theo đuổi. Đến lúc đó, ngươi nhất định phải toàn lực đoạt lấy, không thể nhường nhịn. Tinh La Điện không tôn sùng đồng môn tàn sát, nhưng xem trọng quy tắc cường giả vi tôn. Ngươi có thực lực, bất kể trường hợp như thế nào, chỉ cần không giết hại đồng môn, bất cứ thủ đoạn nào cũng được cho phép. Nhớ kỹ, cho dù thế nào, việc đáng làm vẫn phải làm! Tần Vô Song nghiêm nghị, gật gật đầu: - Đồ nhi ghi nhớ lời dạy bảo! - Được rồi, ngày lễ mồng tám tháng chạp, nhất định phải chạy về Thanh Vân Điện tập hợp, đến lúc đó vi sư sẽ dẫn ngươi gặp mặt các đồng môn khác. Ba bốn tháng này, ngươi hãy tự do hoạt động. Trước khảo hạch cuối năm, vi sư tạm thời sẽ không truyền thụ bất cứ kỹ năng nào cho ngươi. Hơn nữa, ngươi có thể giết chết Lệ Vô Kỵ, chí ít tạm thời không cần lo lắng về phương diện kỹ thuật chiến đấu. Nhiệm vụ ngươi phải làm bây giờ, chính là củng cố cảnh giới Tiên Thiên, lĩnh ngộ sự ảo diệu của Tiên Thiên, lĩnh ngộ lực của tự nhiên, nắm bắt được tinh túy cần thiết của hấp thu lực tự nhiên. Ở đây có một cuốn Hấp Linh Lục Vấn, tóm tắt lại sự hữu dụng về việc hấp thu của cảnh giới Linh Võ Cảnh đối với lực tự nhiên. Vô cùng thích hợp với Tiên Thiên cường giả mới tiến nhập vào cảnh giới Linh Võ Cảnh. Ngươi có thể tham khảo một chút, nhưng nhất định không được rập khuôn hoàn toàn. Hiểu rõ rồi chứ? - Đồ nhi hiểu rồi! Tần Vô Song nhận lấy, bỏ vào trong lòng, lại cười nói: - Bất cứ điển tịch gì đều chỉ là kinh nghiệm tu luyện của tiền nhân, đáng để tham khảo xem thêm, nhưng cũng không rập khuôn. Khi đọc sách cần phải tăng thêm phân tích, không thể mù quáng say mê, không thể tin tưởng tuyệt đối. Con đường tu luyện, thói quen và thiên phú của mỗi người đều không giống nhau. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn Truân Trung Trì hài lòng gật gật đầu, Tần Vô Song khiến hắn nhìn thế nào thích thế ấy. Môn đồ học một suy ba, nói một biết mười như vậy, ngộ tính cực cao, xác thực tốt hơn bất cứ một gã đệ tử nào mà hắn đã thu nhận trước đó. - Vô Song, thời gian này, ngươi ngoại trừ ngọn núi Lăng Vân Phong cao nhất của Sơn mạch Lăng Tiêu, những nơi khác cũng đều có thể đi tới. Vi sư không hạn chế hoạt động của ngươi, chỉ cần ở cảnh nội của Đế quốc Đại La, đều có thể đi được. Nếu ngươi muốn rời cảnh nội, nhất định phải thông qua sự đồng ý của vi sư! Điều này thật ra không phải Truân Trung Trì cố ý hạn chế tự do của hắn. Mà là xuất phát từ suy nghĩ an toàn. Dù sao Đại lục Thiên Huyền mênh mông vô bờ, cường giả đông vô kể, một Tiên Thiên Sơ Linh Võ Giả, đặt ở Đại lục Thiên Huyền, thực sự có chút nhỏ bé căn bản không có tư cách gì đi lung tung. Tần Vô Song tạm thời chưa có dự định rời khỏi cảnh nội, gật đầu đồng ý. Nghe xong sư phụ dạy bảo, Tần Vô Song sau khi làm quen một chút với địa hình đại khái của Tinh La Điện, liền hướng về sau núi mà đi. Tu luyện, còn cần nơi yên tĩnh, mặc dù không thể tiến nhập vào Lăng Vân Phong cao nhất, nhưng chí ít có thể tiến vào các Chủ mạch khác của Sơn mạch Lăng Tiêu. Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu có vô số ngọn núi lớn nhỏ, mà Đệ tử Cao cấp cũng không quá trăm. Thoạt nhìn số lượng người đông, nhưng thật ra đặt ở khu vực Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu hai vạn dặm, kỳ thực cũng như hạt cát trên sa mạc mà thôi. Nếu không phải là vô cùng trùng hợp, cơ hội chạm mặt giữa đệ tử kỳ thực là vô cùng hiếm. Thử nghĩ một chút, trong phạm vi khu vực hai vạn dặm, tổng cộng có mấy trăm người, nếu muốn chạm mặt, vậy xác suất có thể lớn bao nhiêu không cần nghĩ cũng biết. Đại Tông phái chính là Đại Tông phái, nơi tu luyện này cũng tương đương với một Công quốc. Phải biết rằng, lãnh địa của Bách Việt Quốc cũng không vượt quá lãnh thổ trong hai ba vạn dặm. Nhưng Bách Việt Quốc lại có ba mươi hai châu nhỏ, chứa sáu triệu nhân khẩu! Còn Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu này, lại chỉ cho phép mấy trăm Đệ tử Cao cấp tiến vào. Chênh lệch to lớn, không cần nghĩ cũng biết. Tần Vô Song hiện tại cũng càng ngày càng có thể hiểu được. Tại sao người của thế giới này, tất cả đều vót nhọn suy nghĩ muốn trèo lên trên. Địa vị càng cao, tài nguyên chiếm cứ càng nhiều, chênh lệch trong đó tựa hồ đã đến mức độ biến thái. Sau khi tiến vào Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu, Tần Vô Song cũng không dám lơ là, thiếu cảnh giác, sư phụ trước khi ra khỏi cửa đã dặn dò, Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu này, mặc dù là địa bàn của Tinh La Điện, nhưng cũng không phải là nơi hoàn toàn không có Yêu thú xuất hiện. Đồng môn của Tinh La Điện không cho phép tàn sát lẫn nhau, nhưng nếu trong thời gian tu luyện vận khí không tốt, đụng phải Yêu thú, thì chỉ còn biết cầu cho bản thân nhiều may mắn hơn một chút. Chọn một ngọn núi hiểm trở, Tần Vô Song xuyên qua sườn núi, cảm nhận được khí tức nồng đậm của linh lực trong Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu. Xác thực, linh lực của Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu này dày hơn rất nhiều so với Võ Thánh Sơn. Trước kia, Tần Vô Song trước khi tiến nhập vào cảnh giới Tiên Thiên, cảm ngộ đối với linh lực cũng không mẫn cảm, chỉ là dừng bước ở một loại trạng thái thể ngộ mông lung. Nhưng sau khi tiến nhập vào cảnh giới Tiên Thiên, lực cảm ứng của Tần Vô Song đối với linh lực, giống như đột nhiên thông suốt. Cảm giác vô cùng rõ ràng tư nhiên, rất nhẹ nhàng có thể nắm bắt được khác biệt trong đó. - Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu này, quả nhiên không bình thường. So với Võ Thánh Sơn, thật sự là một trời một vực. Chẳng trách cường giả Tiên Thiên của Tinh La Điện lại nhiều như vậy. Công lao của Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu, tuyệt đối không chỉ là một chỗ tu luyện mà thôi. Thế nhưng mà cho dù lúc này là ở tại Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu, nhưng Tần Vô Song vẫn không tìm thấy được cảm giác kỳ diệu như lần đầu tiên tiến vào cái sơn động kỳ bí kia tại Đại Thương Sơn lúc trước. Tần Vô Song nhớ tới trải nghiệm trong sơn động ở vách đá Đại Thương Sơn ngày đó, đến bây giờ vẫn rõ ràng trước mặt, không thể nào quên. Cảm giác rửa tội lần đó quả thực là quá tuyệt vời. Lúc này hồi tưởng lại, rửa tội lần đó, có lẽ chính là một quá trình của quán thể linh lực, cũng chính là quá trình đó khiến hắn tỉnh tỉnh mê mê tiến nhập vào cảnh giới Tiên Thiên. Chỉ là, hắn không hiểu là, rửa tội lần đó nếu là quán thể linh lực, tại sao cơ thể của hắn lại có thể chịu được sự chuyển tải linh lực mạnh như vậy? Bình thường mà nói, nếu cơ thể không đạt được cường độ nào đó, không cách nào chịu tải được linh lực tự nhiên, kết quả duy nhất chính là cơ thể bạo liệt mà chết. Nhưng lần đó, hắn lại bình an vô sự, hơn nữa còn rất hưởng thụ. Tất cả những điều này, tựa hồ hoàn toàn trái ngược với kiến thức thông thường trên con đường Tiên Thiên Linh Võ Cảnh. - Có lẽ, năm luồng kỳ quang đó còn có huyền ảo khác! Tần Vô Song nghĩ, bắt đầu tìm kiếm một góc yên tĩnh. Hắn chuẩn bị một chút, để tham khảo một chút quyển Hấp Linh Lục Vấn mà sư phụ vừa đưa cho!