Trận thi đấu của vòng này có thể coi là không có sóng gió sợ hãi gì. Bởi vì không có tuyển thủ hạt giống tham gia. Trận đấu bất luận là tuyệt vời ngoạn mục thế nào thì cũng không có điều gì thấp thỏm mong chờ, không khiến cho người ta có sự mong chờ gì đặc biệt. Điều duy nhất khiến mọi người tò mò đó là mấy tên vượt cấp từ Đệ tử Cao cấp kia tới Đệ tử Trung tâm có biểu hiện như thế nào. Đáng tiếc là, ngoài Tần Vô Song kẻ đạt Quán quân trong cuộc khảo hạch Đệ tử Cao cấp thì hai kẻ xếp hạng thứ hai, thứ ba đều bất hạnh bị đào thải ra ngoài. Cái gọi là hắc mã biểu diễn trên võ đài quả thực rất khó để phát sinh ra. Tất cả đều phải dựa vào thực lực mà nói chuyện. Cho dù ngươi ở trong Đệ tử Cao cấp có cường hãn tới đâu, một khi đã lên sân khấu cao trên này thì cũng phải thất bại như bình thường. Đương nhiên Tần Vô Song là ngoại lệ, bởi vì hắn kiểm tra sáu hạng đều đạt điểm tối đa, là nhân vật siêu việt nhất định tiến vào lịch sử của Tinh La Điện. Người như vậy mới có thể thực sự là hắc mã, mới có thể làm rối loạn trận doanh của Đệ tử Trung tâm, thậm chí hình thành một hắc mã có lực công kích cực mạnh. Lúc trước, có rất nhiều dư luận của Tinh La Điện, nhiều ít cũng có sự nghi ngờ Tần Vô Song rốt cuộc là có thể giữ lại được bao nhiêu biểu hiện. Dù sao hắn cũng chỉ là một Đệ tử Cao cấp, là một gã đệ tử mới vừa từ Bách Việt Quốc mà thăng cấp, cách giai đoạn Võ đồng mới chưa tới nửa năm, vậy có khả năng tới đâu? Tuy rằng nghe đồn hắn giết hai Võ Thánh hộ quốc của hai Công quốc. Nhưng cuối cùng hai Võ Thánh hộ quốc của Công quốc rốt cuộc có so được với Đệ tử Trung tâm của Tinh La Điện hay không, còn phải xem lại. Sự biểu hiện của vòng thứ nhất của Tần Vô Song có thể nói là vô cùng quy củ, xem ra cũng có không nhiều màu sắc. Ít nhất thì những kẻ bên ngoài nhìn vào thì tuyệt đối không cảm thấy kinh ngạc. Dù sao thì gã số 68 cũng không tính là nhân vật siêu việt gì, vậy mà Tần Vô Song lại cần tốn thời gian lâu như vậy để thu phục đối thủ thì thành tích này cũng chẳng phải cái gì rất giỏi. Nhưng những kẻ trong nghề thì lại rất lưu ý trận thi đấu vừa rồi, lại không cho rằng như vậy. Nhất là Truân Trung Trì, hắn cùng vài Điện chủ khác ở vị trí trên cao, xem tình thế ở phía bên dưới, nhìn tổng thể ba mươi hai khu quyết đấu này, thời gian để hắn nhìn những đệ tử khác cũng không nhiều bằng theo dõi trận đấu của Tần Vô Song. Đối với sự nghi ngờ dương dương tự đắc của những kẻ bên ngoài thì Truân Trung Trì lại vô cùng hài lòng, thậm chí còn vô cùng vui mừng. Hắn ở trên người Tần Vô Song có thể thấy một loại khí chất mà trước kia chưa từng gã đệ tử nào có. Trước kia Tần Vô Song giết Lệ Vô Kỵ, quay về Bách Việt Quốc giết hai tên đại Võ Thánh, Khảo hạch Cuối năm đều là một đường thẳng lao tới, phong quang vô cùng thịnh, không hề có bất kỳ ngăn trở gì. Một hơi không ngừng lao vun vút hướng về phía trước. Mà giờ phút này, hắn lại thấy được một Tần Vô Song đang ngấm ngầm ẩn nhẫn. Không hề nghi vấn, trận đấu ở vòng thi thứ nhất này, tuyệt đối không phải là thực lực thực sự của Tần Vô Song, ở trong sự điều chỉnh trạng thái của hắn, chính là đang che dấu thực lực thật sự. Đó chính là điểm ở Tần Vô Song mà khiến cho Truân Trung Trì vô cùng vui mừng, cũng là cảm thấy Tần Vô Song có điểm trưởng thành, thành thục. Nếu như vừa ra tay mà đã sấm vang chớp giật thì chưa chắc đã là chuyện tốt gì. Trạng thái ra tay sớm như vậy một khi khí thế không còn, sau đó muốn quay lại trạng thái đỉnh cao như lúc đầu thì trong một chốc một lát cũng rất khó để có thể điều chỉnh ra ngay được. Từng bước mà làm, không ngừng tăng lên, đem trạng thái phong độ đến tận cuối cùng mới phát huy ra. Chiến lược như vậy, ở trong loại này có thể kéo dài liên tục tới tận bảy vòng, vô cùng quan trọng. Cần thoát ra từ chín mươi sáu gã Đệ tử Trung tâm, đánh sâu vào ba hạng đầu, thì phải đánh đủ bảy vòng. Vòng đấu thứ nhất vừa kết thúc, thực lực xuất sắc của các đệ tử của năm vị Điện chủ cũng đã thể hiện ra ngoài. Môn hạ của năm vị Điện chủ, những gã Đệ tử Trung tâm bị đào thải, mỗi mạch đều chỉ có một hai gã. Những gã còn lại, đều là môn hạ của các Pháp vương và các Trưởng lão. Nói cách khác, môn hạ Đệ tử Trung tâm của Pháp vương cùng Trưởng lão có thể tiến nào sáu mươi bốn hạng đầu cũng là vô cùng ít ỏi, chỉ có bảy tám gã mà thôi. Mà bảy tám gã này, có thể qua được vòng đấu thứ hai, thành công thăng lên trong ba mươi hai hạng đầu, cuối cùng có mấy gã, cũng lại là một ẩn số lớn. Bởi vậy có thể thấy được, trong Tinh La Điện, quyền uy của năm vị Điện chủ là không thể dao động được.
Vòng đấu thứ nhất chấm dứt, thời gian nghỉ ngơi một ngày. Mỗi một vòng đấu là như thế, kết thúc một vòng thì nghỉ ngơi hồi phục một ngày. Một là dễ dàng cho việc thống kê thứ hạng. Hai là để cho những đệ tử Đệ tử Trung tâm có chút thời gian nghỉ ngơi và hồi phục. Ngày nghỉ ngơi này, Tần Vô Song cũng không có dụng công quá độ, vẫn là bình thường nhàn nhạt trải qua như vậy. Hiện tại hắn tâm vô tạp niệm, mục tiêu chỉ có hướng về phía trước, không ngừng hướng về phía trước. Ngày cho vòng đấu thứ hai cuối cùng cũng chầm chậm tiến tới. Ngày này, tuy rằng không khí vẫn mãnh liệt như trước nhưng trên bầu trời lại xuất hiện ánh nắng. Điều này lại khiến cho Tinh La Điện càng thêm vài phân không khí nhiệt tình. Hôm nay, ba mươi hai gã bị đào thải từ vòng thứ nhất đã không có việc gì làn nữa, bọn họ cũng theo thứ tự bài danh trong kỳ Khảo hạch Cuối năm mà tiến ra ngoài. Hôm nay bọn họ cùng các đệ tử khác giống nhau, đều là những kẻ đứng xem. Mà những diễn viên chính ngày hôm nay, lại là các Đệ tử Trung tâm sáu mươi bốn hạng đầu. Lúc này đây, mặc kệ là tuyển thủ ba mươi hai hạng đầu cũng vậy, tuyển thủ hạt giống cũng vậy. Vòng thứ hai này, đều cần phải tham gia chiến đấu. Chỉ là, vòng đấu này, lại phải lựa chọn cách thi đấu bảo vệ tuyển thủ hạt giống. Mười sáu tuyển thủ hạt giống, vì để cho bọn chúng không xuất hiện cục diện đấu lẫn nhau, nên được miễn cho phần rút thăm đấu cặp. Lúc rút thăm, mười sáu tuyển thủ hạt giống không có đánh loạn lên, mà là đặt ở trong một cái thùng riêng, mà bốn mươi tám thẻ số thứ tự của bốn mươi tám tuyển thủ còn lại thì lại được đặt trong một cái thùng khác. Đại Điện chủ vẫn mang thần thái khoan dung hiền hậu như trước, mỉm cười nói: - Chư vị, quy tắc của trận thi đấu bài danh Đệ tử Trung tâm tin rằng tất cả mọi người đều đã nắm vững như lòng bàn tay. Trận đấu vòng thứ hai, tuyển thủ hạt giống đã được đặc biệt chiếu cố. Vì tránh cho bọn chúng gặp nhau quá sớm, bởi vậy đợt rút thăm thứ hai này, một tay rút ra thẻ số thứ tự của một tuyển thủ hạt giống, sau đó do chính tuyển thủ hạt giống đã được rút ra này lên rút một thẻ số thứ tự tuyển thủ bình thường làm đối thủ, cùng nhau tranh đấu. Cho đến khi mười sáu gã tuyển thủ đã được rút hết thì ba mươi hai thẻ số thứ tự còn lại sẽ rút thăm lần thứ hai, làm đối thủ của nhau. Vòng rút thăm này, có thể nói là vô cùng tàn khốc. Bởi vì vận số hên xui sẽ trở nên vô cùng quan trọng. Một khi kẻ nào số xui, bất hạnh gặp đúng phải tuyển thủ hạt giống, thậm chí là gặp phải tuyển thủ hạt giống ba hạng đầu thì cũng chỉ có thể tự than thở mệnh khổ, nhất định là sẽ bị đào thải. Cho dù là thực lực của ngươi trong hàng ngũ tuyển thủ hạt giống vô cùng vượt bậc, gặp phải cao thủ ba hạng đầu thì cũng tất nhiên vẫn là bất hạnh, dù sao Tinh La Điện bao nhiêu năm thi đấu bài danh như vậy, mấy tên cao thủ vượt bậc kia cùng với sự chênh lệch của Đệ tử Trung tâm vẫn là rõ như ban ngày. Dù kẻ nào có tự tin đi chăng nữa thì cũng biết rõ giao đấu cùng với Vi Dực thì tất nhiên là không thể so bì được. Cùng Chu Phù và mấy tên đệ tử kiệt xuất khác thì vẫn có sự chênh lệch rất lớn. Ngoài mấy gã tuyển thủ hạt giống vẻ mặt lạnh nhạt này ra thì những tuyển thủ khác đều mang vẻ mặt rất chăm chú, ngưng trọng. Hiển nhiên tất cả mọi người đều không hy vọng sẽ gặp phải đối thủ khó chơi. Không hy vọng sau khi tuyển thủ hạt giống rút thăm xong thì chính thẻ số thứ tự của mình cũng bị rút ra. Rất nhiều Đệ tử Trung tâm, thậm chí ở trong nội tâm cũng đang âm thầm cầu nguyện, bốn mươi tám gã Đệ tử Trung tâm bình thường cùng với mười sáu gã đệ tử tuyển thủ hạt giống, tỷ lệ xác suất bị rút là một phần ba. Xác suất này nói cao không cao, nói thấp cũng không hề thấp. Tần Vô Song lại là lạnh nhạt, sắc mặt bình thản, không có gì quá nhiệt tình, cũng không có nửa điểm suy tính thiệt hơn, lo được mất. Theo hắn thấy nếu đã rút thăm thì không có cách gì có thể làm giả được, tất cả sự lo lắng cũng chỉ là thừa. Kết quả, tay rút thăm ra thẻ số thứ tự cũng nhất định là có rồi. Trước đó ngươi có đấu tranh thế nào, có lo lắng ra sao thì cũng đều là việc vô bổ. Quy củ thì vẫn là quy củ cũ, Ngũ Điện chủ Điền Tri Hành rút ra cái thứ nhất đó chính là Nhị sư huynh Lữ Đằng của nhất mạch Truân Trung Trì. Trong kỳ thi đấu bài danh Đệ tử Trung tâm lần trước, hắn đạt được bài danh đứng thứ tám, thực lực vô cùng cao, nghe mọi người bên ngoài đồn thì hắn thậm chí có thể đánh sâu vào sáu hạng đầu. Nhân vật như vậy một khi đã được rút ra, những gã Đệ tử Trung tâm bình thường tự nhiên là không hề muốn đối mặt. Mỗi kẻ trong lòng đều âm thầm cầu nguyện – đừng rút trúng ta, đừng rút trúng ta. - Lữ Đằng, ngươi tiến lên rút thăm đối thủ của mình đi. Theo quy tắc, tuyển thủ hạt giống được rút ra sau đó sẽ tự mình lên rút đối thủ cho chính mình. Điều này cũng là để tránh cho các Điện chủ có thể làm bừa. Lữ Đằng tiến lên trên, cũng không hoang mang gì, tay rút ra một thẻ số thứ tự. Vừa bỏ ra nhìn thì thấy là số 46. Gã số 46 bị rút ra rên rỉ kêu lên một trận, vô cùng buồn bực thở dài: - Trời ơi, ta lại là kẻ húp canh nóng đầu tiên, chẳng lẽ hôm nay ta trước khi bước ra cửa chưa coi hoàng lịch sao? Buồn bực quá đi. Một trận than khóc này của hắn lại khiến làm dịu đi không khí ở hiện trường nhất thời, tất cả các Đệ tử Trung tâm đều không đừng được, đều cười lớn lên. Vẻ mặt của Lữ Đằng vẫn là bình thản, không có biểu hiện ra phong quang gì cả, dáng vẻ bình tĩnh hướng lên vị trí của mình. Tiếp sau đó, rút thăm vô cùng thuận lợi, mười sáu gã tuyển thủ hạt giống không ngừng được rút ra, mà mấy tên tuyển thủ hạt giống này cũng không ngừng tiến lên rút đối thủ cho chính mình. Tần Vô Song thực là hy vọng có thể được đấu với một tuyển thủ hạt giống thử xem sao, nhưng đáng tiếc là hắn trước sau cũng không có bị rút ra, liên tục mười sáu tuyển thủ đã rút ra đối thủ, nhưng hắn vẫn ở vị trí như cũ, không hề có được rút ra. Điều định trước như thế này, vòng thứ hai của hắn là không có cơ hội gặp tuyển thủ hạt giống. - Như vậy cũng tốt, tốt nhất thì cũng không phải gặp tuyển thủ hạt giống nhất mạch của sư phụ. Tần Vô Song tự mình an ủi như vậy, thẻ số thứ tự của hắn sau đó cũng bị rút ra. Còn lại ba mươi hai gã Đệ tử Trung tâm bình thường cũng là bị rút ra. Đối thủ ở vòng này của Tần Vô Song, lại không phải là nhất mạch Ngũ Điện chủ mà là một gã đệ tử của Pháp vương. Cũng là kẻ mạnh trong số sáu mươi bốn hạng đầu, thực lực cũng tiếp cận những gã tài giỏi là môn hạ Đệ tử Trung tâm của các Điện chủ. Số thứ tự này có thể nói là sự bốc thăm đối thủ tốt nhất. Đương nhiên đối với Tần Vô Song mà nói điều này cũng không đủ để khiến hắn vui mừng, cũng không đủ để khiến hắn lo lắng. Một khi kết quả rút thăm đã như thế này, hắn trừ phi dựa theo quy tắc mà hành sự ra, cũng không có bất cứ kết quả nào khác. Dù sao, ba mươi hai trận chiến đấu của vòng đấu thứ hai vẫn còn cách xa thời khắc phấn khích, tuyệt vời nhất. Đối với Tần Vô Song mà nói, trận đấu thứ hai này cơ hồ là làm lại như vòng thứ nhất. Lại lên Diễn võ đài, Tần Vô Song lần này quyết định dùng đối thủ này để luyện Tử Dương Kiếm. Trong khoảng thời gian, hắn cũng luôn không bỏ qua cơ hội lĩnh ngộ kiếm ý. Kiếp trước một bộ Độc Cô Cửu Kiếm ở trong đầu hắn đã thôi diễn không dưới ngàn lần. Hắn quyết định, cửa này thao luyện kiếm pháp một chút. Bộ Độc Cô Cửu Kiếm này có thể nói là kiếm kỹ vô cùng thần diệu, tinh tế một cái kiếm ý "vô chiêu thắng hữu chiêu". Tên là Cửu Kiếm nhưng kỳ thật lại không chỉ có một kiếm mà lại có hàng ngàn vạn kiếm cùng xuất. Vô cùng kỳ diệu!
Song Tử Tinh Tinh La Điện
Mùa hè ở Đế quốc Thiên Trì không quá nóng nực. Sau khi màn đêm buông xuống, Tần Vô Song dạo bước trên con đường trồng đầy tùng bách ở hậu viện Khách điếm Tùng Hạc. Phía ngoài quán trọ này tuy náo nhiệt nhưng trong hậu viện lại vô cùng yên tĩnh, dường như cách biệt với những huyên náo trần thế. Tần Vô Song rất thích cái cảm giác này.
Tần Vô Song ngẩng đầu nhìn bầy trời, vô vàn ngôi sao lấp lánh, mênh mông mà xa vời. Mỗi ngôi sao dường như đều mang trong mình vô số bí mật khiến người ta suy nghĩ mãi không thông.
Tần Vô Song lòng tĩnh như mặt nước, đang chậm rãi đi trên con đường nhỏ thì bỗng nghe thấy phía sau có tiếng bước chân khẽ, ngoảnh lại nhìn thì thấy một bóng người áo trắng, dưới sự chiếu sáng của những vầng tinh tú, người đó có phần phong độ ngời ngời.
- Tần sư đệ.
Nhìn thấy Tần Vô Song, người đó cũng mỉm cười và tiến lại.
- Vi sư huynh cũng ra đây tản bộ sao?
- Ừm, còn bốn năm ngày nữa là bắt đầu cuộc thi rồi.
Vi Dực khẽ cảm khái.
- Đúng vậy, cao thủ trẻ tuổi của ba nước phía Đông nhiều như vậy, là rồng hay rắn cũng phải ra mặt rồi.
Tần Vô Song nói. Vi Dực ngẩng đầu nhìn bầu trời sao:
- Tần sư đệ, đệ nhập môn mới một năm, có thể nhiều chuyện còn chưa biết. Đệ có biết Đại hội So tài Đông Tam quốc này tại sao lại được ba đại Đế quốc coi trọng vậy không?
- Cái này đúng là đệ không biết, xin Vi Dực sư huynh giải đáp.
Vi Dực thở dài:
- Chuyện này khó có thể nói trong một hai câu. Phía Đông của ba đại Đế quốc là vùng Vô Tận Đông Hải. Đây là vùng thần bí có thể coi là đệ nhất trên Đại lục Thiên Huyền. Mênh mông vô tận, còn lớn hơn cả lãnh thổ hàng trăm nghìn lần. Đối với nhân loại mà nói, Vô Tận Đông Hải là khu vực cấm, là nơi không thể động đến. Nhưng cũng chính vì thế mà nhân loại rất hiếu kỳ, cũng có rất nhiều lời đồn. Trong đó có vô số kỳ ngộ, đủ thứ thần kỳ. Mà trước đây, thỉnh thoảng có những người của ba nước phía Đông mạo hiểm đến Đông Hải. Nhưng cuối cùng thì chưa từng có ai trở về. Vì thế sau này ba nước cùng nhất trí phong tỏa Vô Tận Đông Hải, dù là nước nào cũng không cho phép bất cứ ai mạo hiểm tự ý vào khu vực Đông Hải…
Tần Vô Song kiên nhẫn nghe, khi nhập môn hắn từng nghe sư phụ Truân Trung Trì nhắc đến một vài địa danh nhân loại không được mạo phạm. Một trong số đó chính là Đông Hải, thì ra còn có điển cố như vậy.
- Vi sư huynh, thế Vô Tận Đông Hải và Đại hội So tài Đông Tam quốc có liên quan gì với nhau?
Vi Dực gật gật đầu nói tiếp:
- Sau khi ba nước đạt được thỏa thuận, sau mấy chục năm yên bình thì cảm thấy không cam tâm khi để không, không khai thác bảo khố khổng lồ là Vô Tận Đông Hải kia. Vậy là, ba nước giao hẹn, hai mươi năm một lần sẽ tổ chức cuộc thi đấu giao lưu. Dựa vào thứ tự trong cuộc thi, cứ hai mươi năm lại đi khám phá Đông Hải một lần. Mà số lượng người theo thứ tự giảm dần. Quán quân có thể có mười người, nhưng Á quân chỉ có sáu người, đứng cuối chỉ bốn người.
- Khám phá Vô Tận Đông Hải?
Tần Vô Song có phần cảm thấy hồ nghi:
- Nếu nơi đó là khu vực cấm thì sao lại còn đi khám phá?
- Khám phá ở đây đương nhiên chỉ là ở bề mặt mà thôi. Sâu nhất là ba nghìn dặm, không thể xuống sâu hơn. Hải vực trong vòng ba nghìn dặm tuy có nguy hiểm nhưng cũng có mức độ. Một khi vượt khỏi ba nghìn dặm thì đi bước nào là nguy hiểm bước ấy. Sóng còn lớn hơn trời, xoáy nước, biển động đều có thể cùng lúc xảy ra.
Vi Dực thở dài:
- Những điều này ta cũng chỉ nghe các vị tiền bối nhắc qua, cụ thể khám phá Đông Hải là thế nào thì ta không biết.
Tần Vô Song coi như hiểu, Đại hội So tài Đông Tam quốc, trên danh nghĩa là ba nước phía Đông giao lưu học hỏi lẫn nhau, nói đi nói lại cũng chỉ là tranh suất đi đến Vô Tận Đông Hải. Nói vậy thì đi khám phá Vô Tận Đông Hải chắc chắn là một cơ hội rất lớn thì ba đại Đế quốc mới tranh giành đến sức đầu mẻ trán như vậy.
- Vi sư huynh, tự cổ đến nay khám phá Đông Hải có thu hoạch gì lớn không?
- Thu hoạch lớn thì chưa nghe thấy bao giờ.
Vi Dực mỉm cười:
- Nhưng các môn phái rõ ràng là nhận được ngọt bùi nhiều hơn đắng cay, nếu không thì nghìn năm nay sao lại khao khát tham gia cuộc thi đến vậy?
Tần Vô Song nghĩ cũng thấy có lý, nếu không có chút thu hoạch nào thì việc gì phải để tâm cái thứ hạng hư danh đó? Đương nhiên, việc tranh suất đi cũng có ý nghĩa to lớn với việc khám phá Vô Tận Đông Hải.
Nguyên tắc của thế giới này cũng gần giống kiếp trước, "không có lợi thì không dậy sớm". Ba đại Đế quốc dốc sức như vậy chắc chắn có nguyên nhân nội tại của nó.
Trên danh nghĩa thì các Đại tông phái của ba nước đều có tư cách tham gia thi đấu. Nhưng thực tế, những tông phái nhỏ kia chỉ để làm nền mà thôi. Chủ yếu là Tinh La Điện, Thiên Cơ Tông và Long Hổ Môn đấu với nhau.
Vi Dực cười lớn, rồi bỗng hỏi:
- Tần sư đệ, đệ có mục tiêu gì của riêng mình với cuộc thi này không?
Tần Vô Song ngạc nhiên, lắc đầu nói:
- Đệ không biết gì về quy tắc của cuộc thi này, càng không biết tranh nhau vì cái gì, đương nhiên chẳng thể có cái gì gọi là mục tiêu cá nhân. Nhưng đệ thấy Đại Điện chủ và sư phụ đều rất coi trọng cuộc thi này. Trưởng bối như vậy, tiểu bối chúng ta cũng phải dốc toàn lực giành Quán quân để họ được vui lòng.
Vi Dực gật đầu trịnh trọng:
- Nếu Tần sư đệ không biết quy tắc, vừa hay ta có nghiên cứu qua về quy tắc, giờ cũng đang rảnh, ta sẽ nói cho đệ một chút!
Tần Vô Song mừng rỡ:
- Thế thì còn gì bằng!
Nửa năm nay Tần Vô Song ẩn cư ở Tần gia trang, quay về Tinh La Điện cũng chỉ gặp sư phụ rồi đi ngay. Còn Truân Trung Trì thì định sau khi đến Đế quốc Thiên Trì mới nói cho Vô Song về quy tắc để tránh việc hắn bị phân tâm. Nhưng hôm nay tập hợp ở đây lại không có thời gian để nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Vi Dực nói:
- Đại hội So tài Đông Tam quốc có phần giống với Khảo hạch Cuối năm ở Tinh La Điện chúng ta, nhưng không phải giống hoàn toàn. Có tất cả ba vòng. Mỗi quốc gia đều chỉ có thể phái mười sáu đệ tử trẻ tuổi tham gia. Mà mười sáu đệ tử này cũng phải lựa chọn rất kỹ càng. Mỗi quốc gia, đệ nhất tông phái được chọn mười người, còn các tông phái khác sáu người.
Vi Dực dừng một chút mới tiếp tục:
- Vòng thứ nhất không tính điểm, là thi đấu loại trực tiếp. Trong bốn mươi tám người của cả ba nước sẽ loại ra một nửa, một nửa còn lại vào vòng hai bắt đầu thi đấu chính thức.
- Loại một nửa? Là mỗi nước loại một nửa hay loại không phân quốc tịch?
- Loại một nửa không phân quốc tịch!
Vi Dực trịnh trọng nói:
- Lượt một ban đầu không tính điểm, nhưng sự cạnh tranh đã bắt đầu ngay từ lúc này. Lượt này sẽ quyết định người vào thi đấu bán kết. Đệ nghĩ xem, nếu thành tích của lượt một không lý tưởng, số người vào bán kết ít hơn số trung bình là tám người vậy thì rắc rối rồi. Vì trong bán kết, sự khác biệt giữa nhiều hơn và ít hơn một người của mỗi quốc gia đôi khi có tính quyết định. Trừ phi có quốc gia nào đó xuất hiện kẻ nào một chọi được hai.
- Một chọi hai?
Tần Vô Song mỉm cười:
- Đệ và Vi Dực sư huynh chọi hai Sơ Linh võ giả chắc không thành vấn đề nhỉ?
- Đương nhiên không vấn đề gì.
Vi Dực cười:
- Nhưng mỗi nước đều có Trung Linh võ giả nên đôi khi loại ưu thế này sẽ triệt tiêu lẫn nhau. Đương nhiên, lần này Tinh La Điện chúng ta có hai Trung Linh võ giả, ưu thế này có thể trở thành nhân tố có tính quyết định. Nếu hai nước kia chỉ có một Trung Linh võ giả thì chúng ta có lợi thế trong vòng này, thậm chí có thể quyết định hướng đi cuối cùng của cuộc thi.
Vi Dực cảm thán:
- Dọc đường đến đây ta cũng cảm nhận được sự kỳ vọng của các đồng môn với mình, cảm nhận được áp lực làm Đại sư huynh. Lúc đó ta nghĩ nếu có Tần sư đệ thì Tinh La Điện chúng ta sẽ khác. Không ngờ Tần sư đệ đã ở đây. Đệ không biết sự xuất hiện của đệ đã khiến gánh nặng trên vai ta nhẹ đi một nửa đâu.
- Vô Song cũng mong muốn được cùng Vi Dực sư huynh chiến đấu vì quang vinh của Tinh La Điện!
Vi Dực cười:
- Quay về vấn đề chính nhé! Vòng đấu loại lượt một, quy tắc cũng gần giống lần Thí luyện Võ đồng, hình thức tương tự, nhưng nội dung có khác biệt. Cái này đệ chỉ cần biết qua, đến lúc đó sẽ có người nói cụ thể quy tắc. So với lần Thí luyện Võ đồng lần trước thì ít một chút tính ngẫu nhiên và nhiều tính tất nhiên hơn. Khảo nghiệm đối với cảnh giới, thực lực và các mặt khác khá nghiêm khắc. Mạnh một chút, yếu một chút, biểu hiện ra sẽ rất rõ ràng. Vì thế không phải hoàn toàn không có bất ngờ, nhưng cũng rất nhỏ. Sau khi đấu loại kết thúc, lượt hai vẫn là đủ loại sát hạch, cũng có chấm điểm. Sau đó là lượt ba, đây mới là lúc tỷ võ thật sự! Tỷ võ, có thể nói là phổ biến nhất ở Đại lục Thiên Huyền, cũng là phương thức thi đấu trực tiếp nhất. Tuy nó nguyên thủy, đơn điệu, nhưng lại có sức thuyết phục nhất!
Giờ Tần Vô Song đã hiểu tại sao hàng năm Tinh La Điện đều có Khảo hạch Cuối năm. Sát hạch liên tục như vậy là có mục đích chứ không phải vô nghĩa. Mà mục đích đương nhiên là nhằm vào Đại hội So tài Đông Tam quốc này rồi.
Về mặt hình thức và nội dung cũng tương tự, Tần Vô Song nghe đến đây thì đã không còn lạ lẫm gì với nó nữa.
Nhưng Vi Dực lại nói:
- Tần sư đệ, tỷ võ này không giống như cuộc thi đấu bài danh Đệ tử Trung tâm ở Tinh La Điện chúng ta, tuyệt đối không cho bốc thăm. Nói cách khác, đó không phải đấu loại trực tiếp nhưng lại có sự tàn khốc của loại trực tiếp. Cũng có nghĩa, hoặc là cứ tiếp tục như vậy hoặc là xuất hiện hai khả năng.
- Ồ?
Tần Vô Song tò mò:
- Xin hỏi Vi Dực sư huynh, nội dung cụ thể của cuộc tỷ võ này thế nào?
Nghe Vi Dực nói Tần Vô Song lại có hứng thú với quy tắc của cuộc tỷ võ.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Trận thi đấu của vòng này có thể coi là không có sóng gió sợ hãi gì. Bởi vì không có tuyển thủ hạt giống tham gia. Trận đấu bất luận là tuyệt vời ngoạn mục thế nào thì cũng không có điều gì thấp thỏm mong chờ, không khiến cho người ta có sự mong chờ gì đặc biệt. Điều duy nhất khiến mọi người tò mò đó là mấy tên vượt cấp từ Đệ tử Cao cấp kia tới Đệ tử Trung tâm có biểu hiện như thế nào. Đáng tiếc là, ngoài Tần Vô Song kẻ đạt Quán quân trong cuộc khảo hạch Đệ tử Cao cấp thì hai kẻ xếp hạng thứ hai, thứ ba đều bất hạnh bị đào thải ra ngoài. Cái gọi là hắc mã biểu diễn trên võ đài quả thực rất khó để phát sinh ra. Tất cả đều phải dựa vào thực lực mà nói chuyện. Cho dù ngươi ở trong Đệ tử Cao cấp có cường hãn tới đâu, một khi đã lên sân khấu cao trên này thì cũng phải thất bại như bình thường. Đương nhiên Tần Vô Song là ngoại lệ, bởi vì hắn kiểm tra sáu hạng đều đạt điểm tối đa, là nhân vật siêu việt nhất định tiến vào lịch sử của Tinh La Điện. Người như vậy mới có thể thực sự là hắc mã, mới có thể làm rối loạn trận doanh của Đệ tử Trung tâm, thậm chí hình thành một hắc mã có lực công kích cực mạnh. Lúc trước, có rất nhiều dư luận của Tinh La Điện, nhiều ít cũng có sự nghi ngờ Tần Vô Song rốt cuộc là có thể giữ lại được bao nhiêu biểu hiện. Dù sao hắn cũng chỉ là một Đệ tử Cao cấp, là một gã đệ tử mới vừa từ Bách Việt Quốc mà thăng cấp, cách giai đoạn Võ đồng mới chưa tới nửa năm, vậy có khả năng tới đâu? Tuy rằng nghe đồn hắn giết hai Võ Thánh hộ quốc của hai Công quốc. Nhưng cuối cùng hai Võ Thánh hộ quốc của Công quốc rốt cuộc có so được với Đệ tử Trung tâm của Tinh La Điện hay không, còn phải xem lại. Sự biểu hiện của vòng thứ nhất của Tần Vô Song có thể nói là vô cùng quy củ, xem ra cũng có không nhiều màu sắc. Ít nhất thì những kẻ bên ngoài nhìn vào thì tuyệt đối không cảm thấy kinh ngạc. Dù sao thì gã số 68 cũng không tính là nhân vật siêu việt gì, vậy mà Tần Vô Song lại cần tốn thời gian lâu như vậy để thu phục đối thủ thì thành tích này cũng chẳng phải cái gì rất giỏi. Nhưng những kẻ trong nghề thì lại rất lưu ý trận thi đấu vừa rồi, lại không cho rằng như vậy. Nhất là Truân Trung Trì, hắn cùng vài Điện chủ khác ở vị trí trên cao, xem tình thế ở phía bên dưới, nhìn tổng thể ba mươi hai khu quyết đấu này, thời gian để hắn nhìn những đệ tử khác cũng không nhiều bằng theo dõi trận đấu của Tần Vô Song. Đối với sự nghi ngờ dương dương tự đắc của những kẻ bên ngoài thì Truân Trung Trì lại vô cùng hài lòng, thậm chí còn vô cùng vui mừng. Hắn ở trên người Tần Vô Song có thể thấy một loại khí chất mà trước kia chưa từng gã đệ tử nào có. Trước kia Tần Vô Song giết Lệ Vô Kỵ, quay về Bách Việt Quốc giết hai tên đại Võ Thánh, Khảo hạch Cuối năm đều là một đường thẳng lao tới, phong quang vô cùng thịnh, không hề có bất kỳ ngăn trở gì. Một hơi không ngừng lao vun vút hướng về phía trước. Mà giờ phút này, hắn lại thấy được một Tần Vô Song đang ngấm ngầm ẩn nhẫn. Không hề nghi vấn, trận đấu ở vòng thi thứ nhất này, tuyệt đối không phải là thực lực thực sự của Tần Vô Song, ở trong sự điều chỉnh trạng thái của hắn, chính là đang che dấu thực lực thật sự. Đó chính là điểm ở Tần Vô Song mà khiến cho Truân Trung Trì vô cùng vui mừng, cũng là cảm thấy Tần Vô Song có điểm trưởng thành, thành thục. Nếu như vừa ra tay mà đã sấm vang chớp giật thì chưa chắc đã là chuyện tốt gì. Trạng thái ra tay sớm như vậy một khi khí thế không còn, sau đó muốn quay lại trạng thái đỉnh cao như lúc đầu thì trong một chốc một lát cũng rất khó để có thể điều chỉnh ra ngay được. Từng bước mà làm, không ngừng tăng lên, đem trạng thái phong độ đến tận cuối cùng mới phát huy ra. Chiến lược như vậy, ở trong loại này có thể kéo dài liên tục tới tận bảy vòng, vô cùng quan trọng. Cần thoát ra từ chín mươi sáu gã Đệ tử Trung tâm, đánh sâu vào ba hạng đầu, thì phải đánh đủ bảy vòng. Vòng đấu thứ nhất vừa kết thúc, thực lực xuất sắc của các đệ tử của năm vị Điện chủ cũng đã thể hiện ra ngoài. Môn hạ của năm vị Điện chủ, những gã Đệ tử Trung tâm bị đào thải, mỗi mạch đều chỉ có một hai gã. Những gã còn lại, đều là môn hạ của các Pháp vương và các Trưởng lão. Nói cách khác, môn hạ Đệ tử Trung tâm của Pháp vương cùng Trưởng lão có thể tiến nào sáu mươi bốn hạng đầu cũng là vô cùng ít ỏi, chỉ có bảy tám gã mà thôi. Mà bảy tám gã này, có thể qua được vòng đấu thứ hai, thành công thăng lên trong ba mươi hai hạng đầu, cuối cùng có mấy gã, cũng lại là một ẩn số lớn. Bởi vậy có thể thấy được, trong Tinh La Điện, quyền uy của năm vị Điện chủ là không thể dao động được.
Vòng đấu thứ nhất chấm dứt, thời gian nghỉ ngơi một ngày. Mỗi một vòng đấu là như thế, kết thúc một vòng thì nghỉ ngơi hồi phục một ngày. Một là dễ dàng cho việc thống kê thứ hạng. Hai là để cho những đệ tử Đệ tử Trung tâm có chút thời gian nghỉ ngơi và hồi phục. Ngày nghỉ ngơi này, Tần Vô Song cũng không có dụng công quá độ, vẫn là bình thường nhàn nhạt trải qua như vậy. Hiện tại hắn tâm vô tạp niệm, mục tiêu chỉ có hướng về phía trước, không ngừng hướng về phía trước. Ngày cho vòng đấu thứ hai cuối cùng cũng chầm chậm tiến tới. Ngày này, tuy rằng không khí vẫn mãnh liệt như trước nhưng trên bầu trời lại xuất hiện ánh nắng. Điều này lại khiến cho Tinh La Điện càng thêm vài phân không khí nhiệt tình. Hôm nay, ba mươi hai gã bị đào thải từ vòng thứ nhất đã không có việc gì làn nữa, bọn họ cũng theo thứ tự bài danh trong kỳ Khảo hạch Cuối năm mà tiến ra ngoài. Hôm nay bọn họ cùng các đệ tử khác giống nhau, đều là những kẻ đứng xem. Mà những diễn viên chính ngày hôm nay, lại là các Đệ tử Trung tâm sáu mươi bốn hạng đầu. Lúc này đây, mặc kệ là tuyển thủ ba mươi hai hạng đầu cũng vậy, tuyển thủ hạt giống cũng vậy. Vòng thứ hai này, đều cần phải tham gia chiến đấu. Chỉ là, vòng đấu này, lại phải lựa chọn cách thi đấu bảo vệ tuyển thủ hạt giống. Mười sáu tuyển thủ hạt giống, vì để cho bọn chúng không xuất hiện cục diện đấu lẫn nhau, nên được miễn cho phần rút thăm đấu cặp. Lúc rút thăm, mười sáu tuyển thủ hạt giống không có đánh loạn lên, mà là đặt ở trong một cái thùng riêng, mà bốn mươi tám thẻ số thứ tự của bốn mươi tám tuyển thủ còn lại thì lại được đặt trong một cái thùng khác. Đại Điện chủ vẫn mang thần thái khoan dung hiền hậu như trước, mỉm cười nói: - Chư vị, quy tắc của trận thi đấu bài danh Đệ tử Trung tâm tin rằng tất cả mọi người đều đã nắm vững như lòng bàn tay. Trận đấu vòng thứ hai, tuyển thủ hạt giống đã được đặc biệt chiếu cố. Vì tránh cho bọn chúng gặp nhau quá sớm, bởi vậy đợt rút thăm thứ hai này, một tay rút ra thẻ số thứ tự của một tuyển thủ hạt giống, sau đó do chính tuyển thủ hạt giống đã được rút ra này lên rút một thẻ số thứ tự tuyển thủ bình thường làm đối thủ, cùng nhau tranh đấu. Cho đến khi mười sáu gã tuyển thủ đã được rút hết thì ba mươi hai thẻ số thứ tự còn lại sẽ rút thăm lần thứ hai, làm đối thủ của nhau. Vòng rút thăm này, có thể nói là vô cùng tàn khốc. Bởi vì vận số hên xui sẽ trở nên vô cùng quan trọng. Một khi kẻ nào số xui, bất hạnh gặp đúng phải tuyển thủ hạt giống, thậm chí là gặp phải tuyển thủ hạt giống ba hạng đầu thì cũng chỉ có thể tự than thở mệnh khổ, nhất định là sẽ bị đào thải. Cho dù là thực lực của ngươi trong hàng ngũ tuyển thủ hạt giống vô cùng vượt bậc, gặp phải cao thủ ba hạng đầu thì cũng tất nhiên vẫn là bất hạnh, dù sao Tinh La Điện bao nhiêu năm thi đấu bài danh như vậy, mấy tên cao thủ vượt bậc kia cùng với sự chênh lệch của Đệ tử Trung tâm vẫn là rõ như ban ngày. Dù kẻ nào có tự tin đi chăng nữa thì cũng biết rõ giao đấu cùng với Vi Dực thì tất nhiên là không thể so bì được. Cùng Chu Phù và mấy tên đệ tử kiệt xuất khác thì vẫn có sự chênh lệch rất lớn. Ngoài mấy gã tuyển thủ hạt giống vẻ mặt lạnh nhạt này ra thì những tuyển thủ khác đều mang vẻ mặt rất chăm chú, ngưng trọng. Hiển nhiên tất cả mọi người đều không hy vọng sẽ gặp phải đối thủ khó chơi. Không hy vọng sau khi tuyển thủ hạt giống rút thăm xong thì chính thẻ số thứ tự của mình cũng bị rút ra. Rất nhiều Đệ tử Trung tâm, thậm chí ở trong nội tâm cũng đang âm thầm cầu nguyện, bốn mươi tám gã Đệ tử Trung tâm bình thường cùng với mười sáu gã đệ tử tuyển thủ hạt giống, tỷ lệ xác suất bị rút là một phần ba. Xác suất này nói cao không cao, nói thấp cũng không hề thấp. Tần Vô Song lại là lạnh nhạt, sắc mặt bình thản, không có gì quá nhiệt tình, cũng không có nửa điểm suy tính thiệt hơn, lo được mất. Theo hắn thấy nếu đã rút thăm thì không có cách gì có thể làm giả được, tất cả sự lo lắng cũng chỉ là thừa. Kết quả, tay rút thăm ra thẻ số thứ tự cũng nhất định là có rồi. Trước đó ngươi có đấu tranh thế nào, có lo lắng ra sao thì cũng đều là việc vô bổ. Quy củ thì vẫn là quy củ cũ, Ngũ Điện chủ Điền Tri Hành rút ra cái thứ nhất đó chính là Nhị sư huynh Lữ Đằng của nhất mạch Truân Trung Trì. Trong kỳ thi đấu bài danh Đệ tử Trung tâm lần trước, hắn đạt được bài danh đứng thứ tám, thực lực vô cùng cao, nghe mọi người bên ngoài đồn thì hắn thậm chí có thể đánh sâu vào sáu hạng đầu. Nhân vật như vậy một khi đã được rút ra, những gã Đệ tử Trung tâm bình thường tự nhiên là không hề muốn đối mặt. Mỗi kẻ trong lòng đều âm thầm cầu nguyện – đừng rút trúng ta, đừng rút trúng ta. - Lữ Đằng, ngươi tiến lên rút thăm đối thủ của mình đi. Theo quy tắc, tuyển thủ hạt giống được rút ra sau đó sẽ tự mình lên rút đối thủ cho chính mình. Điều này cũng là để tránh cho các Điện chủ có thể làm bừa. Lữ Đằng tiến lên trên, cũng không hoang mang gì, tay rút ra một thẻ số thứ tự. Vừa bỏ ra nhìn thì thấy là số 46. Gã số 46 bị rút ra rên rỉ kêu lên một trận, vô cùng buồn bực thở dài: - Trời ơi, ta lại là kẻ húp canh nóng đầu tiên, chẳng lẽ hôm nay ta trước khi bước ra cửa chưa coi hoàng lịch sao? Buồn bực quá đi. Một trận than khóc này của hắn lại khiến làm dịu đi không khí ở hiện trường nhất thời, tất cả các Đệ tử Trung tâm đều không đừng được, đều cười lớn lên. Vẻ mặt của Lữ Đằng vẫn là bình thản, không có biểu hiện ra phong quang gì cả, dáng vẻ bình tĩnh hướng lên vị trí của mình. Tiếp sau đó, rút thăm vô cùng thuận lợi, mười sáu gã tuyển thủ hạt giống không ngừng được rút ra, mà mấy tên tuyển thủ hạt giống này cũng không ngừng tiến lên rút đối thủ cho chính mình. Tần Vô Song thực là hy vọng có thể được đấu với một tuyển thủ hạt giống thử xem sao, nhưng đáng tiếc là hắn trước sau cũng không có bị rút ra, liên tục mười sáu tuyển thủ đã rút ra đối thủ, nhưng hắn vẫn ở vị trí như cũ, không hề có được rút ra. Điều định trước như thế này, vòng thứ hai của hắn là không có cơ hội gặp tuyển thủ hạt giống. - Như vậy cũng tốt, tốt nhất thì cũng không phải gặp tuyển thủ hạt giống nhất mạch của sư phụ. Tần Vô Song tự mình an ủi như vậy, thẻ số thứ tự của hắn sau đó cũng bị rút ra. Còn lại ba mươi hai gã Đệ tử Trung tâm bình thường cũng là bị rút ra. Đối thủ ở vòng này của Tần Vô Song, lại không phải là nhất mạch Ngũ Điện chủ mà là một gã đệ tử của Pháp vương. Cũng là kẻ mạnh trong số sáu mươi bốn hạng đầu, thực lực cũng tiếp cận những gã tài giỏi là môn hạ Đệ tử Trung tâm của các Điện chủ. Số thứ tự này có thể nói là sự bốc thăm đối thủ tốt nhất. Đương nhiên đối với Tần Vô Song mà nói điều này cũng không đủ để khiến hắn vui mừng, cũng không đủ để khiến hắn lo lắng. Một khi kết quả rút thăm đã như thế này, hắn trừ phi dựa theo quy tắc mà hành sự ra, cũng không có bất cứ kết quả nào khác. Dù sao, ba mươi hai trận chiến đấu của vòng đấu thứ hai vẫn còn cách xa thời khắc phấn khích, tuyệt vời nhất. Đối với Tần Vô Song mà nói, trận đấu thứ hai này cơ hồ là làm lại như vòng thứ nhất. Lại lên Diễn võ đài, Tần Vô Song lần này quyết định dùng đối thủ này để luyện Tử Dương Kiếm. Trong khoảng thời gian, hắn cũng luôn không bỏ qua cơ hội lĩnh ngộ kiếm ý. Kiếp trước một bộ Độc Cô Cửu Kiếm ở trong đầu hắn đã thôi diễn không dưới ngàn lần. Hắn quyết định, cửa này thao luyện kiếm pháp một chút. Bộ Độc Cô Cửu Kiếm này có thể nói là kiếm kỹ vô cùng thần diệu, tinh tế một cái kiếm ý "vô chiêu thắng hữu chiêu". Tên là Cửu Kiếm nhưng kỳ thật lại không chỉ có một kiếm mà lại có hàng ngàn vạn kiếm cùng xuất. Vô cùng kỳ diệu!