Một trong hai người đang tiến tới lại chính là Tam Tông chủ của Thiên Cơ Tông, Chúc Đại Trung! Sắc mặt có phần ảo não, hắn đang đi theo phía sau một người trẻ tuổi.
Tên trẻ tuổi đó mặt mày cũng không vui vẻ gì, đến gần đại sảnh hắn quét mắt nhìn một lượt, ánh mắt chỉ sượt qua chỗ Tần Vô Song một chút, rồi hắn đi vào trong sảnh.
Lão giả vừa tiếp đón Tần Vô Song vừa khéo cũng đi ra, mỉm cười đầy vẻ chuyên nghiệp:
- Nhị vị, ta có thể giúp được gì?
Tên trẻ tuổi nói:
- Bọn ta muốn vào Chi Tế Sơn.
Tần Vô Song vốn định mau chóng rời đi nhưng lúc này lại chú ý. Chúc Đại Trung hắn muốn đến Chi Tế Sơn làm gì? Tần Vô Song bèn đi sang một phía đại sảnh, vừa giả vờ lật giở tài liệu xem, vừa thầm nghe ngóng xem có đầu mối gì không.
Cũng may tu dưỡng chức nghiệp của lão giả đó rất tốt, tuy thấy hai người này bảo cũng muốn đến Chi Tế Sơn, trong lòng thấy lạ nhưng không nhìn sang chỗ Tần Vô Song, lão nói:
- Nhị vị có phải võ giả của Đế quốc Cửu Ô hay Đế quốc Thiên Hành không?
Tên trẻ tuổi có vẻ nôn nóng:
- Không phải không phải, tại sao Chi Tế Sơn chỉ cho phép người hai quốc gia đó vào chứ? Đế quốc Xích Long bọn ta cũng là Đế quốc Thượng phẩm, sao lại không được vào?
Lão giả kia cũng chẳng chấp hắn, chỉ cười:
- Địa vị mỗi nước không giống nhau, mỗi nước đều có lĩnh vực, đặc quyền riêng. Các hạ đã đến từ Đế quốc Xích Long, Mộng Hoan Thiên Trì ở phương Nam là cấm địa thuộc về đặc quyền của Đế quốc Xích Long, đây cũng cùng đạo lý đó.
Tên trẻ tuổi vẫn không thoải mái miệng làu bàu:
- Ngươi nói đi, có cách gì để ta có thể vào Chi Tế Sơn nhanh nhất có thể?
Lại là nhanh nhất, lão gia dường như đã quen rồi, không thấy lạ nữa, rồi nói lại những lời lúc nãy nói với Tần Vô Song.
- Giá trị cống hiến?
Tên trẻ tuổi không vui nói:
- Ta là người của Đế quốc Xích Long lại cống hiến cho Đế quốc Cửu Ô các ngươi, thiên hạ này lấy đâu ra cái đạo lý ấy?
- Nếu các hạ cảm thấy thiệt thòi thì có thể rời khỏi đây. Đế quốc Cửu Ô trước nay luôn trọng lễ nghĩa, tuyệt đối không cưỡng ép.
Lão giả ung dung, chậm rãi nói.
Tuy bất mãn nhưng tên trẻ tuổi đó cũng biết đây là địa bàn của người khác. Chúc Đại Trung ở bên cạnh nói nhỏ:
- Triệu công tử, nhập gia tùy tục, chúng ta cứ làm theo quy định đi!
Chúc Đại Trung nhanh nhạy hơn tên trẻ tuổi kia nhiều, hắn biết đây là địa bàn của Cửu Ô Thần Miếu, chưa đến lượt bọn chúng làm mình làm mẩy. Nếu ra vẻ ở đây kết thúc chắc chắn sẽ là kết cục thảm hại của bọn chúng.
- Ngươi làm, ngươi làm đi!
Tên trẻ tuổi đó hệt như một viên pháo vậy, vừa đốt là nổ, hỏa khí dường như cũng rất lớn:
- Dù sao họa này cũng là do các ngươi gây ra, kéo ta đến nơi xa tít mù này, lãng phí thời gian!
Chúc Đại Trung đường đường là một Tông chủ một phái lại bị tên trẻ tuổi đó quát mắng mà không dám nói nửa lời. Hắn biết hỏa khí của tên trẻ tuổi này đang bốc cao, cãi cọ chỉ có tự chuốc vạ vào thân thôi, bèn cười trừ:
- Lão nhân gia, cứ làm theo quy định của các ngươi đi!
Lão giả đó rõ ràng rất bất mãn với thái độ ngạo mạn của tên trẻ tuổi kia, nụ cười chuyên nghiệp không còn được tươi như trước, chỉ lạnh lùng nói:
- Một người hay hai người tiến vào?
- Đương nhiên là cả hai, không thì cùng đến đây làm gì?
Tên trẻ tuổi nói.
- Vậy thì các ngươi phải có hai phần giá trị cống hiến, tất cả là hai trăm đơn vị cống hiến.
- Có nhiệm vụ nào có luôn được hai trăm đơn vị không?
Tên trẻ tuổi hỏi. Lão giả thản nhiên nói:
- Có!
- Là gì?
- Hủy diệt Cửu Cung Phái!
Ngữ điệu của lão giả có phần giễu cợt. Quả nhiên tên trẻ tuổi trừng mắt giận dữ:
- Ngươi có ý gì?
Lão giả cười ha ha:
- Đùa thôi. Không có nhiệm vụ nào có được ngay hai trăm đơn vị giá trị cống hiến. Nhiều nhất là một nhiệm vụ đổi một trăm đơn vị mà thôi.
Lời vừa rồi của lão giả rõ ràng là thăm dò tên thanh niên kia. Vừa thử là biết ngay hắn là người Cửu Cung Phái. Chỉ là lão không hiểu, người bên cạnh kia rõ ràng tu vi cao hơn, sao lại sợ sệt tên trẻ tuổi này như vậy?
Tần Vô Song nghĩ bụng, quả nhiên là người Cửu Cung Phái, lại còn họ Triệu, lẽ nào tên tiểu tử này có quan hệ gì với Triệu Hằng? Nếu không thì Chúc Đại Trung theo tới đây làm gì? Việc gì phải khép nép như thế?
Tần Vô Song có vô số nghi vấn, không ngừng suy đoán, dần có được một vài ý nghĩ:
- Lẽ nào mũi tên đó của mình đã làm tổn thương đan điền của Triệu Hằng? Hai kẻ này cũng đi Chi Tế Sơn để tìm Thần Anh Quả?
Nghĩ vậy Tần Vô Song thêm phần lo lắng, nhưng cũng có phần mong đợi. Nếu thật là vậy thì cũng là việc tốt. Nếu có thể nhân cơ hội này giết hai kẻ này ở Chi Tế Sơn, thần không biết quỷ không hay, như vậy cũng là tạm thời xả hận cho sư phụ. Tuy kẻ chủ mưu Triệu Hằng chưa chết, Cao Nhạc cũng chưa bị xử lý, nhưng tên Chúc Đại Trung này tội không thể tha. Hôm đó trên sơn đạo biên giới Đế quốc Đại La, Tần Vô Song suýt chút thì bị hắn ám hại, rồi hắn còn tham dự vào trận chiến ở Tinh La Điện… Bất cứ điểm nào cũng đủ để hắn phải chết mười lần!
Nghĩ đến đây, Tần Vô Song trở nên bình tĩnh, hắn biết lúc này không được hoảng loạn, càng không được để lộ ra chút chú ý nào. Nếu không, để lão gian xảo Chúc Đại Trung phát giác được chuyện gì, cục diện sẽ khó mà sắp xếp được. Nếu đối kháng trực diện, dù thế nào thì Tần Vô Song hắn cũng không thể địch lại Cao Linh võ giả Chúc Đại Trung hắn. Hi vọng duy nhất chính là ám toán!
Nghĩ vậy, Tần Vô Song càng chuyên chú việc giả vờ xem tư liệu, mắt không hề nhìn về phía đó. Dù Chúc Đại Trung thỉnh thoảng có nhìn xung quanh nhưng vẫn chưa phát hiện ra Tần Vô Song có gì lạ.
Sau khi trao đổi xong, Chúc Đại Trung theo lão giả kia vào trong chọn nhiệm vụ. Một lát sau Chúc Đại Trung cầm hai nhiệm vụ cấp cao nhất ra, nói nhỏ với tên trẻ tuổi kia:
- Triệu công tử, nhiện vụ đã chọn xong, hai người chúng ta mỗi người làm một việc hay công tử đợi ta ở Đế quốc Cửu Ô?
Tên Triệu công tử nói:
- Một mình ngươi làm cần bao nhiêu thời gian?
Chúc Đại Trung nghĩ một lúc rồi nói:
- Có một nhiệm vụ cần đi đường dài, cả đi cả về ít nhất cũng cần một tháng, còn cả thời gian làm nhiệm vụ, có lẽ mất hai tháng.
- Hai tháng? Làm sao ta đợi được?
Chúc Đại Trung bất lực nói:
- Vậy ta thực hiện nhiệm vụ xa, Triệu công tử thực hiện nhiệm vụ gần. Nhưng nghĩ đến vấn đề an toàn, tốt nhất là chúng ta cùng đi, hoặc là Triệu công tử ở lại Đế đô đợi ta.
Trên Triệu công tử nói:
- Mỗi người làm một cái đi.
Hai kẻ đó cũng không ở lại, liền đi ngay ra ngoài.
Tần Vô Song cũng không vội đi theo, đợi chúng đi một lúc rồi mới để tư liệu xuống, thản nhiên đi ra.
Ra khỏi đại sảnh, từ xa thấy bóng hai kẻ đó đi về phía Bắc. Tần Vô Song rất muốn đi theo nhưng cuối cùng cũng không đi.
Lúc này nhiệm vụ hàng đầu là tìm Thần Anh Quả, giết Chúc Đại Trung và tên Triệu công tử đó báo thù là việc tiếp theo. Thứ tự chính phụ này không được nhầm lẫn.
Tần Vô Song xem tư liệu về Thiết Phiến Môn, rồi đi về hướng Tây Đế đô. Hắn nhất định phải nắm được đủ đầu mối và tin tình báo rồi mới đến Đế quốc Xích Long thực hiện nhiệm vụ vô cùng gian nan này.
Ngoài cách đó ra hắn căn bản không thể vào được Chi Tế Sơn. Ngay cả người của Cửu Cung Phái muốn vào Chi Tế Sơn cũng phải làm theo quy định huống hồ là người phiêu bạt như hắn.
Lại nói Chúc Đại Trung và tên Triệu công tử ra khỏi phân đà của Cửu Ô Thần Miếu, tên Triệu công tử vẫn liên tục càm ràm:
- Tinh La Điện đáng chết, rốt cuộc chúng làm thế nào mà đả thương được gia gia của ta vậy? Một đệ tử Trung Linh võ giả lại đả thương được gia gia ta là Linh Võ Đại viên mãn? Chúc Đại Trung, Thiên Cơ Tông các ngươi cũng đúng là chuyên gây tai họa. Nếu không phải các ngươi chạy đến Cửu Cung Phái thì đâu có nhiều chuyện thị phi như vậy?
Chúc Đại Trung chỉ đành cười trừ, nói:
- Triệu công tử, đây quả thực là ngoài ý muốn. Hằng lão thủ đoạn cao, nhưng Tinh La Điện lại giở trò ám toán, vũ khí thi triển cũng vượt qua cấp Linh Võ Cảnh mới đả thương được Hằng lão một chút.
Tên Triệu công tử nhổ toẹt mội cái:
- Còn nói bị thương một chút? Đan điền bị vỡ cả rồi? Còn nói là một chút? Chúc Đại Trung, ngươi bị thương một chút đó cho ta xem nào!
Chúc Đại Trung cười khổ nói:
- Lúc đó bọn ta thấy Hằng lão đã đỡ được mũi tên đó, ai ngờ nó có ám kình thâm độc đến vậy, lại có thể vô hình làm tổn thương đan điền!
Tên Triệu công tử hầm hầm nói:
- Ta không quan tâm nhiều như vậy. Nói chung, tiểu thiếu gia ta phải đi chuyến này đều là tại Thiên Cơ Tông các ngươi. Khi về Thiên Cơ Tông các ngươi phải đền bù tổn thất tinh thần cho ta!
Chúc Đại Trung cười trừ:
- Triệu công tử muốn bọn ta đền bù tổn thất tinh thần, đó là vinh hạnh của bọn ta. Nhưng giờ chúng ta phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, sớm vào Chi Tế Sơn. Nếu tìm được Thần Anh Quả thì thật là may mắn lớn!
Tên Triệu công tử cũng rất quan tâm thương thế của Triệu Hằng, không làm mình làm mẩy nữa, gật đầu nói:
- Chúng ta chia ra hành động, tranh thủ trong ba tháng hoàn thành nhiệm vụ rồi tập hợp tại Đế đô. Sau đó cùng đến Chi Tế Sơn.
- Được!
Chúc Đại Trung gật đầu.
Nói đến Tần Vô Song, sau khi đi khoảng nửa giờ, cuối cùng cũng đến khu vực phía Đông Đế đô. Vùng này địa thế rộng rãi, Thiếp Phiến Môn chính là ở đây.
Tần Vô Song có tư liệu, rất dễ dàng tìm được Thiết Phiên Môn. Đến trước tông môn của Thiết Phiến Môn thì bị lính canh bốn phía chặn lại.
Tần Vô Song cũng không nói nhiều, lấy ra lệnh bài Chấp pháp. Đối phương xem một lát thì lập tức cung kính hành lễ với Tần Vô Song, nói:
- Các hạ hãy theo ta!
Tên đệ tử Thiết Phiến Môn đó đưa Tần Vô Song đến nội viện của Thiết Phiến Môn. …
Minh chủ đã được chọn ra. Hội Liên minh đã lên đến cao trào. Dưới sự dẫn dắt của Minh chủ, các thế lực cùng cắt máu ăn thề, lập ra minh ước. Sau khi định ra minh ước, Tinh La Điện tổ chức đại yến chiêu đãi khách từ bốn phương, không khí trở nên náo nhiệt vô cùng.
Sau vài tháng chuẩn bị, kết quả của Đại hội Đồng minh lần này khiến trên dưới Tinh La Điện hết sức hài lòng. Không những trở thành Minh chủ một cách thuận lợi mà còn khiến Tinh La Điện để lại được ấn tượng sâu sắc.
Bước đi này thuận lợi đã tạo nền tảng vững chắc cho việc Đế quốc Đại La thăng cấp trở thành Đế quốc Thượng phẩm. Tinh La Điện đã hoàn thành Đại hội Đồng minh, tiếp theo thăng cấp Đế quốc Thượng phẩm thì phải tiến hành với danh nghĩa của Hoàng thất Đế quốc Đại La. Cơ hội chín muồi thì mọi việc sẽ thuận lợi, Đế quốc Đại La bắt đầu thực hiện những bước chuẩn bị cuối cùng.
Trong các quốc gia nhân loại, Đế quốc Thượng phẩm là cấp cao nhất, vì thế cái gọi là thăng cấp cũng chỉ là tự phong mà thôi.
Đương nhiên cái tự phong này cũng phải có điều kiện chứ không phải muốn phong là phong được. Ít nhất, muốn có được địa vị Đế quốc Thượng phẩm thì phải được sự công nhận của ba Đế quốc Thượng phẩm khác. Khi đã được chấp nhận thì nghi thức tự phong mới được tổ chức. Nếu không thì sẽ chỉ dẫn đến những ánh nhìn thù địch của các Đế quốc Thượng phẩm, thậm chí còn bị liên thủ chinh phạt. Vì thế mà trước tiên phải thăm dò phản ứng của ba Đế quốc Thượng phẩm, đó là điều tất yếu.
Trong ba nước đó, cuộc đại chiến với Cửu Cung Phái của Đế quốc Xích Long vừa chấm dứt, đương nhiên không cần phải xem phản ứng của bọn chúng rồi.
Trọng điểm là Đế quốc Thiên Hành và Đế quốc Cửu Ô. Đế quốc Đại La một mặt phái sứ thần đi đến hai Đế quốc Thượng phẩm này. Mặt khác cũng gấp rút chuẩn bị cho việc thăng cấp.
Tần Vô Song hiếm khi được rỗi rãi, cùng Bao Bao và Tử Điện Phần Diệm Thú tiềm tâm tu luyện.
Tần Vô Song hiện nay đã có địa vị cực cao ở Tinh La Điện, vì thế hắn có thể thoải mái sử dụng bất cứ bãi tu luyện nào của Tinh La Điện.
Hôm nay Bao Bao và Tử Điện Phần Diệm Thú đang trao đổi kinh nghiệm hăng say, bỗng Bao Bao dừng lại:
- Cô Đơn ca, dừng chút đã!
Tử Điện Phần Diệm Thú khựng lại, kêu lên:
- Bao Bao, đang đánh hăng ngươi dừng lại làm cái gì hả?
Bao Bao ngồi xuống đất:
- Khí tức trong người ta đang cuộn trào, hình như là dấu hiệu đột phá.
Tử Điện Phần Diệm Thú hét lên:
- Không thể nào, Bao Bao, không phải ngươi nói mới lên Linh Võ Đại viên mãn không lâu sao? Làm sao mà lại sắp đột phá nữa rồi?
Bao Bao cười hì hì:
- Đây chính là lợi ích của huyết thống Thái cổ Thần vượn đó.
Tần Vô Song tiến lại:
- Bao Bao, ngươi có dấu hiệu đột phá thật sao?
Bao Bao gật đầu:
- Vô Song lão đại, đúng thế, có phải là hơi nhanh quá không?
Tần Vô Song vốn nghĩ tốc độ tăng cấp của mình đã là nhanh, nhưng Bao Bao này chưa đến nửa năm đã lại đột phá. Mà lần này không phải đột phá bình thường, mà là vào một lĩnh vực mới hoàn toàn - Hư Võ Cảnh!
Tử Điện Phần Diệm Thú lầu bầu:
- Đáng ghét, Bao Bao, trước khi bị phong ấn ta đã ở trạng thái đỉnh phong của Linh Võ Đại viên mãn rồi. Bây giờ vẫn chưa có dấu hiệu đột phá. Ngươi mà đột phá thì thể diện của Cô Đơn ca ta đây biết để đi đâu chứ?
Bao Bao đắc ý:
- Cô Đơn ca, không phải ngươi đố kỵ với ta đấy chứ?
Tử Điện Phần Diệm Thú giận dữ:
- Đố kỵ cái mông ngươi! Cô Đơn ca ta cũng bế quan tu luyện, tranh thủ sớm đột phá, không thể để nhóc con nhà ngươi vứt lại đằng sau được!
Tần Vô Song biết Tử Điện Phần Diệm Thú và Bao Bao đều là Linh thú Thiên phú hiếm có. Mà Bao Bao lại có huyết thống của Thái cổ Thần vượn, còn được ăn thánh vật vạn năm Thánh Tượng Quả.
Thánh Tượng Quả đánh thức huyết mạch Thái cổ Thần vượn, trong cảnh giới Linh Võ, đột phá là chuyện vặt vãnh. Nếu Bao Bao mới là Sơ Linh Võ Cảnh thì cũng có khả năng nhảy vọt lên Linh Võ Đại viên mãn. Thăng vượt cấp còn được huống hồ chỉ là thăng một cấp.
- Vô Song lão đại, vậy thiệt thòi cho huynh phải làm hộ pháp cho ta rồi.
Bao Bao làm mặt quỷ. Tần Vô Song cười ha ha:
- Được, chuyện nhỏ. Ở địa bàn của Tinh La Điện thì sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn đâu. Nhưng ta vẫn quyết định làm hộ pháp cho các ngươi.
Bao Bao cười tít mắt nói với Tử Điện Phần Diệm Thú:
- Cô Đơn ca, ngươi định bế quan trong bao lâu?
Tử Điện Phần Diệm Thú hét:
- Mười ngày… không, một tháng. Không không, ba đến năm tháng. Haizzz, ngươi bảo ta bao lâu đây?
Bao Bao cười:
- Cô Đơn ca, thế đâu gọi là bế quan, rõ ràng là giận dỗi mà. Ta chỉ cần một tháng, nhiều nhất là một tháng, nhanh thì nửa tháng. Hay là chúng ta thi đi?
Tử Điện Phần Diệm Thú giận dữ:
- Thi thì thi!
- Được, Cô Đơn ca, hạn là một tháng, được chứ? Nếu sau một tháng ngươi chưa đột phá mà ta đột phá thì ngươi phải phục dịch ta miễn phí, đấm lưng bóp vai cho ta ba năm, không được trốn tránh, thế nào?
Tử Điện Phần Diệm Thú cười kỳ quái:
- Ngươi không sợ ta bóp nát ngươi ra thì chúng ta thi.
Tần Vô Song nói:
- Hai bảo vật sống các ngươi đừng gây chuyện nữa. Nghiêm túc bế quan đi. Thời hạn một tháng, không cần miễn cưỡng. Sau một tháng ta nghĩ chuyện Đế quốc Đại La thăng cấp lên Đế quốc Thượng phẩm cũng sẽ rõ ràng thôi. Nếu trong các ngươi có được một người thăng lên Hư Võ Cảnh thì đúng là vui ngoài mong đợi.
Bao Bao cười:
- Vô Song lão đại, huynh cứ đợi đi!
Tần Vô Song nói:
- Đi đi!
Lúc đó hai bảo vật sống mới không gây sự nữa, tự đi tìm nơi bế quan.
Tần Vô Song một mình ở ngoài cũng không nhàn rỗi. Từ sau khi hấp thụ linh lực của Triệu Hằng và Đao Hải Đường, đan điền của hắn dù vẫn chưa đến gần mức đột phá Linh Võ Đại viên mãn nhưng cũng có chút dấu hiệu mơ hồ nào đó. Chỉ cần cứ tu luyện với tốc độ này thì đột phá là chuyện sớm muộn.
- Nay Bao Bao và Cô Đơn đều tiến bộ vượt bậc, mình không thể để tụt lại phía sau quá nhiều.
Tần Vô Song nghĩ:
- Xem ra mình cần phải nỗ lực hơn nữa!
Có Bao Bao và Tử Điện Phần Diệm Thú làm động lực, Tần Vô Song không dám chậm trễ trong việc tu luyện. Hắn biết mình cũng có một ưu thế về tu luyện. Đó chính là thể xác chắc chắn. Dù có hấp thu linh lực thế nào thì cũng không sợ linh lực phản phệ. Hắn biết tất cả là nhờ hai lần Thần quang Tẩy lễ của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận. Từ sau khi vào Đệ tam hoàn, Tần Vô Song càng hiếu kỳ với Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận. Đệ tứ hoàn lại ở Hiên Viên Khâu.
- Rốt cuộc thì chủ nhân của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận là ai? Đằng sau nó có ẩn giấu bí mật gì?
Bất giác Tần Vô Song lại có nhiều sự mong đợi hơn:
- Hôm đó Mộ Dung tiểu thư từng nói, Hiên Viên Khâu cũng có một Tần gia. Rốt cuộc tổ tiên Tần gia trấn Đông Lâm của ta có quan hệ gì với Tần gia ở Hiên Viên Khâu không?
Hắn còn nhớ phụ thân từng nói với mình về cơ mật tổ huấn, nói trong tổ đường gia tộc Tần gia trấn Đông Lâm có một cơ quan, nhưng phải là cường giả Linh Võ Đại viên mãn mới có thể mở được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Linh Võ Đại viên mãn đã là cấp bậc mạnh nhất ở các quốc gia nhân loại mà cũng chỉ là mới có tư cách khởi động cơ quan này. Có thể thấy nếu Tần gia có Tông môn thật thì ít nhiều cũng có quan hệ với Hiên Viên Khâu.
Dù không có thì Tông môn Tần gia chắc chắn cũng rất lợi hại. Nhưng theo sự phân tích tổ huấn mà phụ thân nói thì có lẽ Tông môn Tần gia đã gặp phải nguy cơ gì đó. Nếu không thì sao lại phải điều bớt thế lực đến đây?
Những đầu mối vụn vặt, Tần Vô Song không nghĩ tiếp nữa. Việc cần gấp bây giờ là phải tăng thực lực lên cấp Linh Võ Đại viên mãn, rồi đến căn phòng của tổ đường Tần gia xem rốt cuộc cái cơ quan đó có huyền cơ gì.
- Linh Võ Đại viên mãn!
Mục tiêu của Tần Vô Song chưa bao giờ rõ ràng đến thế, ánh mắt lấp lánh sự cuồng dã:
- Tả Thiên Tứ đã trở về Hiên Viên Khâu tu luyện chuyên sâu, sớm muộn gì cũng thăng cấp lên Hư Võ Cảnh. La Thiên Đạo Trường không đích thân nhúng tay vào thì nhưng cũng có thể nâng cao thực lực cho Tả Thiên Tứ, cho hắn một vài vũ khí mạnh. Đến lúc đó, Tả Thiên Tứ vẫn là một đại họa. Không làm thì thôi, đã làm phải làm đến nơi đến chốn. Tên Tả Thiên Tứ này vẫn nên diệt cỏ diệt tận gốc mới được!
Tần Vô Song suy nghĩ:
- Chỉ có điều, hạ thủ phải cẩn thận một chút. Phải cho hắn chết không rõ ràng, khiến La Thiên Đạo Trường không tìm được nửa dấu vết nào mới được.
Tả Thiên Tứ lúc này đang ở trong một biệt viện nào đó của La Thiên Đạo Trường. Toàn thân hắn lúc này đang tỏa ra một niềm vui sướng, ánh mắt đầy phấn chấn, nhìn có vẻ đã bước ra được cái bóng đen việc Cửu Cung Phái bị đánh bại.
- Tinh La Điện, Trác Bất Đàn, Truân Trung Trì, còn hai con nghiệt súc kia nữa, cứ đợi đấy! Ngày Tả mỗ rời khỏi Hiên Viên Khâu chính là ngày ta trở lại. Hừ, thăng cấp Đế quốc Thượng phẩm sao? Cứ cho các ngươi ôm ảo tưởng đẹp đẽ đó mà xuống cửu tuyền địa ngục đi!
Tả Thiên Tứ nghĩ.
Đúng lúc đó, cửa một gian phòng trong biệt viện mở ra, từ bên trong đi ra một lão giả râu tóc bạc trắng vẫy tay về phía Tả Thiên Tứ:
- Thiên Tứ, lại đây!
Tả Thiên Tứ hớn hở tiến lại:
- Cậu, thế nào?
Lão giả đó nói:
- Coi như ngươi vận khí tốt. Lục Pháp vương đã đồng ý cho ngươi một linh thú Hư Võ Cảnh. Thiên Tứ, nếu lần này còn thất bại nữa thì người cậu ta cũng không giúp được gì ngươi nữa đâu.
Tả Thiên Tứ vội vàng nói:
- Cậu, lần này con có linh thú Hư Võ Cảnh, cộng với việc con đã là Hư Võ Cảnh, nếu không tiêu diệt được Tinh La Điện nữa, đừng nói cậu, ngay cả con cũng không thể tha thứ cho chính mình.
Lão giả đó chính là cậu ruột của Tả Thiên Tứ, ở La Thiên Đạo Trường là một Trưởng lão, có địa vị không tệ. Mà Trưởng lão ở La Thiên Đạo Trường chỉ thấp hơn Pháp vương và Đạo tôn mà thôi.
La Thiên Đạo Trường có bốn vị Đạo tôn, chín vị Pháp vương. Trưởng lão thì khá nhiều, có đến bốn, năm chục người.
Vì thế cậu ruột của Tả Thiên Tứ tuy là Trưởng lão nhưng cũng không phải muốn làm gì thì làm. Kỳ thực lần này vì Tả Thiên Tứ mà lão cũng đã mất mặt rồi.
Mà La Thiên Đạo Trường suýt chút nữa vì chuyện của Cửu Cung Phái mà vi phạm quy định vạn năm của các Cấm địa của Thần. Nếu bị kẻ đối đầu nắm lấy chuyện này thì rất bất lợi cho tiền đồ của La Thiên Đạo Trưởng ở Hiên Viên Khâu.
Vì thế La Thiên Đạo Trường không thể ra mặt cho Cửu Cung Phái được nữa. Giúp được Tả Thiên Tứ đến mức này, người cậu La Dương này cũng đã cố gắng hết sức rồi.