Nghe liên tiếp có tiếng kêu thảm thiết vang lên, Tần Vô Song biết Bao Bao đã thành công rồi. Quả nhiên, từ phía xa Bao Bao kêu lên:
- Lão Đại giết được mấy tên?
Tần Vô Song cười:
- Ta tấn công hai lượt, tổng cộng mười lăm tên.
Bao Bao cười:
- Ta tính toán không giỏi, hình như là hai mươi bảy tên, cộng lại là bao nhiêu?
- Vừa đúng bốn mươi hai!
Bao Bao hớn hở:
- Vậy thì không sai rồi!
Bao Bao quay lại chỗ Tần Vô Song, nó cười:
- Lão Đại, tiếp theo chúng ta đi đâu?
- Đến sơn môn Thiên Cơ Tông!
Tần Vô Song khẩu khí kiên định.
Tin về trận tàn sát trong Đế quốc Thiên Trì cuối cùng cũng lan truyền tới khắp các nước lớn nhỏ ở khu vực phía Đông.
Tuy nhiên chẳng ai biết rốt cuộc Thiên Cơ Tông đã động vào thế lực nào mà gặp phải thảm họa như vậy, nhưng tất cả đều biết đó là do Thiên Cơ Tông tự chuốc họa vào thân mà thôi.
Trong khu vực phía Đông, ngoài ba nước Đế quốc Trung phẩm ra còn một vài Đế quốc Hạ phẩm, và rất nhiều Vương quốc, Công quốc… Những nước này đều có hệ thống tình báo riêng của mình, đều biết được ngọn nguồn của chuyện này.
Thiên Cơ Tông dẫn sói vào nhà, câu kết Cửu Cung Phái.Hơn một năm trước, Phó Chưởng môn Cửu Cung Phái là Triệu Hằng đem theo hai Tông chủcủa Thiên Cơ Tông đánh đến Tinh La Điện, đả thương Nhị Điện chủTruân Trung Trì. Tuy Tinh La Điện không tuyên bố tin tức về cái chết của Truân Trung Trì nhưng theo suy đoán thì Truân Trung Trì có lẽ đã mất mạng.
Các nước phía Đông tuy không đồng tình với hành động của Thiên Cơ Tông nhưng lại không dám can thiệp. Dù là Thiên Cơ Tông hay Cửu Cung Phái thì đều là thế lực mà họ không thể đắc tội. Nguồn truyện:
Còn lần này, Cửu Cung Phái khí thế hừng hực nhằm thẳng vào Tinh La Điện, các nước khác vẫn sợ hãi, không dám chi viện, bao gồm cả Long Hổ Môn.
Đến nay, Thiên Cơ Tông gặp phải thảm họa này, đương nhiên không nhận được chút thông cảm nào mà ngược lại chỉ nhận được thái độ vui sướng vì kẻ khác gặp họa của những nước khác.Chỉ là, sau khi vui sướng thì tất cả lại nghĩ:
- Rốt cuộc là thế lực phương nào mà có thể giết sạch tinh anh của Thiên Cơ Tông? Thế lực này thật đáng sợ!
Phải biết là Thiên Cơ Tông là một trong ba đại thế lực mạnh nhất của baĐế quốc Trung phẩm ở phía Đông, sánh ngang với Tinh La Điện và Long Hổ Môn! Lẽ nào Cửu Cung Phái đánh xong Tinh La Điện, tiện tay diệt luôn Thiên Cơ Tông? Lúc này các nước đều đang thu thập tin tức.
Đặc biệt là Long Hổ Môn, chúng đang vô cùng bất an. Trong đại điện Long Hổ Môn lúc này. Năm vị Môn chủ của Long Môn và Hổ Môn đều có mặt, thảo luận về những thay đổi gần đây. Long Môn có ba người đứng đầu là Đại Long đầu, Nhị Long đầu và Tam Long đầu. Hổ Môn thì chỉ có hai người, Đại Hổ đầu và Nhị Hổ đầu.
Đại Long đầuThời Thừa Long sắc mặt nghiêm trọng, đang xem một bản báo cáo tình báo. Một lúc lâu sau mới đặt xuống nói:
- Chư vị, cục diện phía Đông ngày một loạn rồi.
- Đại Long đầu, có tin gì từ Đế quốc Đại La không?
Thời Thừa Long cười khổ nói:
- Chẳng có tin tức gì. Rốt cuộc thì Cửu Cung Phái có tấn công Tinh La Điện không, giờ đó vẫn là một câu hỏi. Theo tin tình báo thì xung quanh Tinh La Điện không hề xảy ra cuộc đại chiến nào! Có lẽ Cửu Cung Phái căn bản không hề ra quân…
Nhị Long đầu không cho là vậy:
- Không thể nào, Cửu Cung Phái đến Thiên Cơ Tông lâu như vậy, với phong cách của mình, Thiên Cơ Tông không thể nào lại nhẫn nhịn đến giờ không xuất quân. Lẽ nào chúng có âm mưu gì?
Thời Thừa Long thở dài:
- Thế thì ta mới nói cục diện ngày càng hỗn loạn!
Đại Hổ đầu nói:
- Đại Long đầu, vậy ngươi nói xem việc Thiên Cơ Tông bị tập kích là sao?
Thời Thừa Long nói:
- Tình báo chỉ cho biết, Thiên Cơ Tông thương vong nặng nề, nhưng rốt cuộc bị thế lực phương nào tấn công thì không chút manh mối. Nhưng có thể khẳng định, tinh anh của Thiên Cơ Tông đã bị tiêu diệt hoàn toàn. Người ta còn thấy cả xác của Tứ và Ngũ Tông chủ. Trừ Cao Nhạc và Bạch Cốt Kinh ra thì tinh anh của Thiên Cơ Tông cơ bản đã chết hết!
Tuy Long Hổ Môn rất hận Thiên Cơ Tông, rất coi thường hành động dẫn sói vào nhà của chúng nhưng một đại tông môn tranh đấu với Long Hổ Môn nghìn năm nay bỗng gặp tai họa, Long Hổ Môn cũng không thấy vui được mà ngược lại có phần thương cảm.
Đó không phải bởi Long Hổ Môn có tình cảm gì với Thiên Cơ Tông, mà là Long Hổ Môn thấy, nếu Thiên Cơ Tông đã dễ dàng bị tiêu diệt như vậy thì Long Hổ Môn liệu cũng gặp phải chuyện đó không?
Sự khủng hoảng, sợ hãi trước một thế lực chưa biết đến khiến Long Hổ Môn không thể vui được.
Tam Long đầu bỗng lên tiếng:
- Đại Long đầu, Thiên Cơ Tông dẫn Cửu Cung Phái đến, theo lý, nếu có tin Tinh La Điện bị diệt thì còn hợp tình hợp lý. Nhưng sao lại là Thiên Cơ Tông? Mọi người nói xem mọi chuyện có phải do Tinh La Điện giở trò không? Liệu có phải Tinh La Điện mới là kẻ thực sự câu kết với Cửu Cung Phái?
Suy luận này khiến bốn người còn lại phải giật mình:
- Không thể nào! Nếu thế thật thì lẽ nào Triệu Hằng lại giết chết Truân Trung Trì?
- Truân Trung Trì rốt cuộc đã chết chưa còn chưa biết mà! Hơn nữa, đã là kế sách thì khổ nhục kế này đương nhiên phải diễn cho giống chứ?
Tam Long đầu càng nghĩ càng thấy chuyện này đáng ngờ.
- Tam Long đầu, ta thấy Trác Bất Đàn là kẻ có nguyên tắc, hắn không thể nào lại câu kết với Cửu Cung Phái. Hơn nữa số người Tinh La Điện đi Vô Tận Đông Hải là nhiều nhất, chúng chẳng có lý do gì phải mượn thế lực Cửu Cung Phái.
Thời Thừa Long thở dài.
- Đại Long đầu, cái này chính là biết người, biết mặt mà không biết lòng. Càng nhìn có vẻ không thể thì càng có khả năng xảy ra.
Tam Long đầu kiên quyết với "giả thiết âm mưu" của mình.
Thời Thừa Long thở dài nói:
- Chúng ta cũng không phải đoán già đoán non nữa. Bốn ngươi ở lại bảo vệ sơn môn. Ta quyết định phải đi Tinh La Điện xem rốt cuộc là sao.
- Đại Long đầu, không được đâu. Lúc này cục thế nguy hiểm, chẳng may gặp phải Cửu Cung Phái thì không phải tự chui đầu vào lưới sao?
Đại Hổ đầu phản đối.
Thời Thừa Long kiên quyết:
- Tình thế nguy hiểm thì chúng ta càng cần phải chủ động ứng phó. Nếu cứ ngồi chờ tin tức, vạn nhất Cửu Cung Phái kéo quân đến thì Long Hổ Môn làm sao ứng phó kịp?
Tất cả thấy Đại Long đầu ý đã quyết, đành nói:
- Đại Long đầu, vậy thì hãy cẩn thận một chút!
Thời Thừa Long nói:
- Ta sẽ thận trọng không để lộ thân phận. Nếu khai chiến ta sẽ lặng lẽ quay về rồi tính sau. Nếu không khai chiến ta sẽ xem tình hình rồi quyết liệu có nên đến Tinh La Điện không.
- Như vậy cũng được, Đại Long đầu đi thuận buồm xuôi gió!
- Thuận buồm xuôi gió!
Trước sơn môn Thiên Cơ Tông, Cao Nhạc và Bạch Cốt Kinh hoảng hốt nhảy ra từ trong khu rừng bên đường, hai bên nhìn nhau mà cảm thấy hổ thẹn vô cùng.
Cuối cùng cũng về sơn môn rồi. Chỉ cần vào trong là mọi chuyện sẽ thay đổi. Trong sơn môn Thiên Cơ Tông có trận pháp hộ sơn. Khi khởi động nó, trừ phi là Hư Võ Cảnh cường giả, nếu không thì tuyệt đối không thể phá vỡ.
Tuy lần này Thiên Cơ Tông thương vong nghiêm trọng nhưng chỉ cần căn cơ không đứt thì cơ hội phục hưng của Thiên Cơ Tông vẫn còn.
- Lão Nhị, khi về không được nhắc lại trận thảm bại này. Hai chúng ta bỏ mặc môn hạ mà chạy chẳng phải chuyện hay ho gì.
Bạch Cốt Kinh cười khổ:
- Lão Đại, lẽ nào Bạch Cốt Kinh ta lại không hiểu? Ta chỉ đang bức bối, rốt cuộc hắn là kẻ nào lại có thể sai khiến được hai con linh thú Linh VõĐại viên mãn?
Cao Nhạc uể oải nói:
- Chúng là ai không quan trọng nữa, Cửu Cung Phái thảm bại, gần như toàn quân bị tiêu diệt, Thiên Cơ Tông chúng ta thì có thể làm gì chứ?
Bạch Cốt Kinh thở dài:
- Ta đang nghĩ, chắc Tinh La Điện không thể có thực lực đó phải không?
Cao Nhạc hậm hực nói:
- Tinh La Điện, tất cả tai họa đều từ Tinh La Điện mà ra. Bản tọa không tin Tinh La Điện lại có bản lĩnh ấy. Việc lần này chắc chắn đã gây động đến thế lực nào đó chưa biết. Muốn trách chỉ trách Cửu Cung Phái quá nghênh ngang. Nếu theo kế hoạch của chúng ta thì đâu có kết quả như hôm nay? Chắc chắn vì khí thế Cửu Cung Phái quá lớn, gây bất mãn cho thế lực lớn mạnh khác, nên mới dẫn đến tai họa này!
Theo kế hoạch của Thiên Cơ Tông, chúng chỉ muốn Cửu Cung Phái giúp chúng có được quyền bình đẳng đi Vô Tận Đông Hải, rồi chia một nửa cho Cửu Cung Phái.Ai ngờ Cửu Cung Phái lại tham lam, không khống chế được dã tâm, mưu đồ thôn tính cả khu vựcphía Đông, từ đó trở thành Đệ nhất Đế quốc. Nhưng đáng tiếc mọi kế hoạch đã sụp đổ.
Hai người chạy hết tốc lực, chốc lát đã đến con đường sơn đạo trước sơn môn. Đang đi bỗng Cao Nhạc dừng lại, sắc mặt thảm hại, nháy mắt mà như già đi cả chục tuổi.
Nhìn về phía trước thì thấy một con linh thú khổng lồ đang uể oải nằm giữa đường, vẻ mặt cổ quái, nửa cười nửa không nhìn chúng. Vẻ mặt đó rõ ràng là sự giễu cợt khi con mồi tự tìm đến.
- Là nó!
Bạch Cốt Kinh sao có thể quên cơn ác mộng của bọn họ, con hung thú đã xé Ngũ Tông chủ ra làm đôi!
Cao Nhạc cười méo xẹp:
- Mấy lần tập kích trước không có nó… Thì ra nó đã chờ chúng ta ở đây lâu rồi.
Bạch Cốt Kinh lóe lên sự hung tợn:
- Sơn môn ngay trước mắt rồi, chúng ta cứ xông vào. Chỉ cần vào được sơn môn là mọi chuyện sẽ do chúng ta quyết định.
Cao Nhạc bất lực, sao hắn lại không biết lợi ích khi vào sơn môn chứ? Nhưng thực lực của con hung thú bày ra đó,hai người bọn họ dù có liên thủ thì cũng chưa chắc qua được. Sơn đạo này nhỏ hẹp, dễ thủ khó công, tình hình hiện nay có thể nói là cực kỳ nguy hiểm.
- Không nên đánh với nó, chúng ta rút lui. Dù phải đi đường vòng, vào từ sau núi thì cũng vẫn hơn phải liều với nó!
Cao Nhạc nói nhỏ.Bạch Cốt Kinh gật đầu:
- Đi thôi!
Hai bọn chúng vội vàng quay đầu chạy xuống bậc thang. Tử Điện Phần Diệm Thú cười ha ha:
- Các ngươi đi đâu đấy? Ta có đuổi đâu chạy nhanh thế làm gì?
Tiếng nói nhân loại này Tử Điện Phần Diệm Thú học từ chỗ của Bao Bao. Vốn Bao Bao nói đã ngọng ngịu, nay không cần nghĩ cũng biết giọng của Tử Điện Phần Diệm Thú nghe sẽ chói tai đến mức nào.
Cao Nhạc và Bạch Cốt Kinh trong đầu đều thét lên, hung thú này biết tiếng người?
Đang chạy thì phía trước vang lên một tràng cười lạnh lùng. Phía dưới sơn đạo, một người một thú nhảy ra chặn đường rút lui của chúng.
Người này đương nhiên là Tần Vô Song và Bao Bao, ở đây để cắt được tháo chạy của bọn Cao Nhạc!
Tử Điện Phần Diệm Thú sau khi đột phá có vẻ vô cùng hưng phấn, ở trên triền núi, không ngừng bay lượn, nhảy nhót. Đây là đột phá muộn đến mấy ngàn năm, là hưng phấn Tử Điện Phần Diệm Thú kiềm chế mấy ngàn năm qua.
Giờ phút này, cuối cùng nó cũng đột phá được trói buộc của Linh Võ Cảnh, chân chính tiến nhập Hư Võ Cảnh!
Tử quang bao trùm lên Tử Điện Phần Diệm Thú, giống như một đoàn hỏa diễm tử sắc vậy.
Bên trong tử quang, thân hình của Tử Điện Phần Diệm Thú, cũng đang kịch liệt biến hóa. Hình dạng bên trong tử quang cũng không ngừng huyễn hóa, không ngừng biến ảo.
Xa xa, Tần Vô Song và Bao Bao đều đang dừng chân quan sát.
- Hắc hắc, chân không luyện hình. Không biết lần này Cô Đơn sẽ luyện ra hình dáng như thế nào?
Bao Bao đối với chân không luyện hình vẫn rất hài lòng. Nó luyện ra hình thể nhân loại, là một thiếu niên thanh tú, ai thấy cũng yêu, ngay cả tỷ tỷ của Vô Song lão đại cũng từng khen ngợi. Hiện tại nó rất hiếu kỳ, Tử Điện Phần Diệm Thú sẽ biến ra bộ dạng như thế nào? Trong lòng không tránh khỏi tự chủ, sản sinh một loại tâm lý đối lập, nhìn không chớp mắt.
Vù!
Trong giây lát, luồng tử quang bao trùm trên người Tử Điện Phần Diệm Thú ngút trời mà dậy. Tiếp theo, tử quang trên người Cô Đơn, cũng chậm rãi ảm đạm xuống, giống như con tằm chui ra khỏi kén, không ngừng bị kéo ra. Màu sắc càng ngày càng nhạt, hào quang cũng càng ngày càng mơ hồ.
- Gào?
Tử Điện Phần Diệm Thú rống to một tiếng, từ trên sườn núi sải bước xuống, miệng cười to ha ha:
- Lão Đại, Bao Bao, mau tới đây xem hình dáng của ta như thế nào?
Thanh âm hào sảng, vang vọng khắp sơn cốc. Tần Vô Song và Bao Bao vội vàng bay vọt tới, đã nhìn thấy một thân hình cường tráng, một đại hán trẻ tuổi thân hình như tòa tháp chạy ra.
- Cô Đơn ca, đây là ngươi sao?
Bao Bao lập tức ngây dại, lập tức không kìm được vò đầu bứt tai nở nụ cười:
- Ngươi nhìn hình dáng này, ha ha, Lão Đại, Cô Đơn, hắn đang cưa sừng làm nghé!
Tử Điện Phần Diệm Thú lần đầu tiên hóa ra hình dáng nhân loại, cũng có chút không tự tin, vò vò đầu, xấu hổ cười:
- Lão Đại, thật sự vô cùng khó coi như vậy sao?
Tạo hình nhân loại của Tử Điện Phần Diệm Thú, mày rậm mắt to, khuôn mặt chữ điền, có vẻ ngay thẳng nghiêm túc. Ánh mắt trừng lên, càng có vẻ rất nhiều uy nghiêm.
Chỉ là nó chọn tạo hình nhân loại nhìn ngang nhìn dọc cũng không vượt quá hai mươi lăm tuổi. Có vẻ tuổi tác không khác biệt lắm với Tần Vô Song. Suy nghĩ đến nó là linh thú mấy ngàn năm trước, vì vậy Bao Bao mới nói là nó cưa sừng làm nghé.
Tần Vô Song thật ra cảm thấy tạo hình này không tệ, ít nhất cả người lẫn khí vô hại, khiến người ta nhìn sẽ không cảm thấy có quá nhiều địch ý, lập tức mỉm cười nói:
- Hình tượng này không tệ. Ngươi đừng nghe Bao Bao nói.
Tử Điện Phần Diệm Thú nghe Tần Vô Song nói như vậy, lúc này mới yên tâm một chút, cười ha ha nói:
- Lão Đại nói không tệ, vậy thì khẳng định là không tệ. Bao Bao, nói thành thật, có phải ngươi ghen tỵ ta trở nên đẹp trai hơn ngươi không.
Bao Bao cười to:
- Ngươi tự khen ngươi đẹp thì có, hình tượng này của ngươi, đẹp có khác gì sào tre đâu chứ?
Hai kẻ dở hơi đấu võ mồm đó là chuyện bình thường, Tần Vô Song thật ra thấy nhưng không thể trách.
- Cô Đơn, chúc mừng ngươi, cuối cùng cũng đã bước vào Hư Võ Cảnh.
Tần Vô Song từ đáy lòng thật sự cảm thấy vui mừng cho nó.
Tử Điện Phần Diệm Thú cũng cảm khái vô cùng:
- Hư Võ Cảnh… Ha ha, tiến nhập Hư Võ Cảnh, tâm kết của ta cũng được giải trừ rồi.
- Giải trừ rồi?
Tần Vô Song mỉm cười nói:
- Không còn hận thù người trước đây phong ấn ngươi sao?
Tử Điện Phần Diệm Thú kỳ thực luôn không chứa nhiều thù hận, chẳng qua nó vô cùng sĩ diện. Ngoài miệng luôn nói không chịu buông tha, trên thực tế nó cũng biết, nếu không có phong ấn của người đó, có lẽ thời gian mấy ngàn năm trôi qua, nó sớm đã hóa thành một đống xương trắng rồi. Dù sao, không phải cường giả Thần đạo, thân thể có thể sống qua ba ngàn năm tuổi, thực sự rất ít rất ít.
Mà nó lại có thể hít thở không khí của mấy ngàn năm sau, đến bây giờ có thể còn sống, nghĩ kỹ, trái lại cũng không tệ.
Trước kia, trong lòng nó luôn có hòn đá, từ tình cảm không tiếp nhận nổi hiện thực bị phong ấn. Hôm nay một khi đột phá, tiến nhập Hư Võ Cảnh, tâm kết này đương nhiên cũng được giải trừ.
- Cô Đơn, Bao Bao, chuyện ở Chi Tế Sơn đã tạm ổn rồi. Hôm nay, ta dự định tới Hiên Viên Khâu, tới Thiên Đế Sơn. Đây là chọn lựa của cá nhân ta. Các ngươi đi hay không đi, ta đều không ép buộc.
Cô Đơn là người đầu tiên kêu lên:
- Lão Đại, từ sau khi ta bị phong ấn, liền bị nguyền rủa, chỉ cần giải được phong ấn, từ nay về sau chính là Linh thú Khế ước của ngươi. Ta đương nhiên phải đi cùng ngươi rồi. Mặc dù ta có ý kiến đối với người phong ấn ta, nhưng đối với người giải cứu ta, trái lại thật tâm ủng hộ. Hơn nữa con người Lão Đại ngươi rất tốt. Các phương diện đều rất phù hợp với khẩu vị của ta, cũng không có đem ta trở thành Chiến linh thú nô lệ, không có hèn hạ sai khiến ta. Lời khách khí ta sẽ không nói, nhưng từ ngày ta thoát khỏi vòng vây đó, ngươi chính là Lão Đại của ta. Vì ngươi mà sống, vì ngươi mà chết, Cô Đơn ta quyết không hối hận!
Bao Bao nghe thấy những lời của Cô Đơn, cũng huyết dịch sôi trào, xúc động nói:
- Đúng vậy, Lão Đại, trong những nhân loại mà ta đã gặp qua, ngươi là người thú vị nhất, cũng là người xuất sắc nhất! Ta cảm thấy cùng đi với các ngươi, bất kể là rèn luyện cũng tốt, đổ máu chiến đấu cũng tốt, lúc nào cũng phong phú. Cho nên, ta cũng nhất định đi cùng Lão Đại, các ngươi muốn đuổi ta đi, ta cũng không đi!
Tần Vô Song lộ vẻ cảm động, nhìn hai đồng bọn.
- Lão Đại, nhân loại các ngươi thường xuyên nói đồng sinh cộng khổ gì đó. Những chuyện này, Thú Tộc chúng ta đều không làm. Nhưng Cô Đơn ta, nhất định sẽ đồng sinh cộng khổ với Lão Đại!
- Ta cũng vậy, có đánh thì cùng đánh, đổ máu thì cùng đổ, cùng sinh cùng diệt!
Bao Bao hưng phấn quát lên:
- Ta cũng không tin ba người chúng ta, thật sự không bằng những kẻ sinh ra từ Cấm địa của Thần! Bọn chúng lẽ nào thật sự xuất sắc hơn chúng ta sao? Không phải chính vì hoàn cảnh sinh ra tốt hơn một chút sao? Lão Đại, ba người chúng ta, nhất định phải ở Đại lục Thiên Huyền náo loạn tạo nên thành tựu một phen, khiến mọi ngóc ngách của Đại lục Thiên Huyền, đều phải lan truyền tên tuổi của chúng ta.
- Bao Bao, mặc dù bình thường ngươi rất ngây thơ, nhưng những lời này, Cô Đơn ta tán thành mười phần! Lão Đại, Cấm địa của Thần thì thế nào chứ? Bất cứ ai khi sinh ra, đều là cường giả Thần đạo sao? Ba người chúng ta, liên thủ trùng kích vào Vô thượng Thần đạo! Không chỉ là Hiên Viên Khâu, ba người chúng ta sẽ có một ngày phải khiến toàn bộ Đại lục Thiên Huyền run rẩy vì chúng ta!
Hai kẻ gia hỏa, kẻ này kích động hơn kẻ kia, hiển nhiên, đột phá trên tu luyện, khiến lòng tự tin của Tử Điện Phần Diệm Thú cũng bành trướng dị thường.
Lòng nhiệt huyết của Tần Vô Song cũng bị bọn họ kích động, sôi trào trong cơ thể. Trên thực tế, Tần Vô Song từ trước đến nay không thiếu lòng tự tin, hắn lúc nào cũng cảm thấy, hắn không thua kém bất cứ người nào!
Cho dù sinh ra ở các quốc gia nhân loại, tất cả tồn tại của thế lực của Cấm địa của Thần, đều nhìn hắn bằng ánh mắt nhỏ bé không đáng nói đến. Nhưng Tần Vô Song cũng không thiếu tự tin, hắn tin chắc, một ngày nào đó hắn đồng dạng có thể đạt được thành công ở Cấm địa của Thần. Nguồn:
Hắn có thể ở các quốc gia nhân loại quật khởi rất nhanh, tự tin ở Cấm địa của Thần đồng dạng kéo dài mà ra.
- Được, ba người chúng ta, sẽ liên thủ đại náo Hiên Viên Khâu?
Tần Vô Song vươn tay phải ra, Bao Bao và Cô Đơn đều lần lượt thò lòng bàn tay, hiểu ý cùng cười, tất cả ẩn ý đều không nằm trong lời nói.
Thực hiện xong ước định, từ trên sườn núi đi xuống. Tần Vô Song nói:
- Ta dự định xuất phát trong năm ngày! Bao Bao, ngươi đi cùng với ta, phải nói câu gì đó với Ngân Hầu Vương!
- Lão Đại, yên tâm đi, Ngân Hầu Vương sẽ không ngăn cản ta đâu.
Bao Bao rất có tự tin nói.
Ba ngày sau, Tần Vô Song lại tìm được Lâm Điển. Hiệu suất làm việc của Lâm Điển quả nhiên rất cao, trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, liền tìm kiếm được bảy người, bốn người trong đó là bằng hữu tâm phúc trước đó của hắn. Còn có ba người, lại là những cường giả khác họ tới từ lãnh địa khác với hắn.
Lâm Điển đem bọn họ tập trung lại một chỗ, cười nói:
- Chư vị, ta tìm mọi người cùng đến đây, là muốn hỏi mọi người. Có đồng ý cùng xông xáo với Lâm Điển ta không!
- Lâm đại ca, chúng ta đang lo không có chỗ nào để tham gia, nếu có Lâm đại ca đồng ý làm thủ lĩnh, dẫn chúng ta lang bạt, mấy huynh đệ chúng ta, đồng ý dâng tặng Lâm đại ca chức thủ lĩnh!
- Đúng vậy, Lâm đại ca, mấy người chúng ta đều nghe lời ngươi!
Lâm Điển nhàn nhạt cười, xua tay nói:
- Mọi người đừng vội, ta hỏi các ngươi, nếu ta đã tìm được một nơi để đi, các ngươi có nguyện ý cùng đi theo không?
- Đương nhiên đồng ý! Lâm đại ca, nếu ngươi tìm được chỗ, chúng ta tuyệt đối yên tâm. Ở chỗ con cháu Bát Đại Khấu đó, chúng ta không được coi trọng, nhất định có nơi nào đó để chúng ta phát triển kế hoạch lớn!
- Đúng vậy, Lâm đại ca, ngươi nói đi, đi đâu!
Lâm Điển nghiêm mặt nói:
- Lâm Điển ta nói lời thô tục trước. Bất kể tham gia vào nơi nào, nghèo hèn hay là phú quý, các ngươi đều nguyện ý cùng lang bạt với ta, nguyện ý cùng dốc sức sau này chứ?
- Lâm đại ca, không cần hỏi, chúng ta đều đồng ý?
Bảy người, bảy ánh mắt, đều vô cùng kiên định, không có nửa phần do dự.
Hiển nhiên, bọn họ đối với Lâm Điển vô cùng tin phục. Bất kể là thực lực, hay là mị lực nhân cách, Lâm Điển ở trong đám người này, đều có uy tín tuyệt đối.
Lâm Điển nhìn chăm chú hồi lâu, quét mắt nhìn qua tất cả những người trước mặt, lúc này mới gật gật đầu:
- Được, ta vì các huynh đệ tìm được một nơi gửi gắm. Mọi người theo ta đi lên trên, ta dẫn các ngươi đi gặp một người.
Khi bảy người đang kinh ngạc, phía sau sườn núi truyền đến một tiếng cười khẽ:
- Không cần đi, ta đến đây.
Tần Vô Song dẫn theo hai đồng bọn, hiện thân lướt qua.
- Tần Vô Song?
Bảy người đó đều giật mình kinh ngạc.
Lâm Điển ha ha cười to:
- Các huynh đệ, tên tuổi của Tần Vô Song, Tần công tử, các ngươi đều không xa lạ chứ?
Bất kể là trước đây, hay là chiến đấu lần này, Tần Vô Song cũng mang tới cho người ta ấn tượng sâu sắc, bọn họ đương nhiên không thể lạ lẫm.
- Tần công tử thực lực cao cường, xưng bá các quốc gia nhân loại, tên tuổi này, chúng ta sớm đã nghe thấy rồi. Lần này nghe tên không bằng gặp mặt. Ngay cả Diệp Vấn Thông cũng bị hắn tiêu diệt, làm sao không biết cho được?
Tần Vô Song ung dung mỉm cười, đi xuống phía dưới:
- Lâm Điển, bảy người này, đều có thể sao?
- Tuyệt đối có thể?
Khẩu khí của Lâm Điển vô cùng khẳng định.
Tần Vô Song xem kỹ một lát, thản nhiên cười nói:
- Được, ta liếc mắt nhìn, liền công nhận phán đoán của ngươi.
Lâm Điển chỉ vào Tần Vô Song nói:
- Các huynh đệ, nhờ có Tần Vô Song Tần công tử không tính toán chuyện trước đây, có ý giới thiệu chúng ta tham gia vào thế lực Tinh La Điện của Đế quốc Đại La, thành lập Hộ Pháp Viện, tám huynh đệ chúng ta, là nhóm Hộ pháp đầu tiên. Địa vị chỉ dưới năm vị Điện chủ Tinh La Điện! Các ngươi, có đồng ý hay không?
Tần Vô Song mỉm cười, chỉ nhìn những người này, cũng không vội mời chào. Hắn muốn xem xem phản ứng của mọi người.
Bảy người này có chút kinh ngạc, nhưng lập tức hiểu ra gì đó, liếc mắt nhìn nhau, đều lần lượt gật đầu:
- Một khi Lâm đại ca đã đồng ý, chứng tỏ Tinh La Điện ắt có chỗ hơn người, mấy người chúng ta, hiện giờ đều là tán tu không nơi quay về, có nơi để về, hà cớ không làm? Đều đi đều đi!
Lâm Điển cũng nói:
- Tinh La Điện như thế nào, Lâm Điển ta tạm thời vẫn chưa biết. Nhưng Tần Vô Song Tần công tử, khí phách hơn người, không phải vật tầm thường trong ao. Ta vì hắn mà dốc sức, tiền đồ tương lai, tất nhiên sáng lạn.
Bao Bao đứng bên cạnh Tần Vô Song ngạo nghễ nói:
- Lâm Điển, xem như ngươi có nhãn quang, Lão Đại nhà ta, một ngày nào đó, cho dù là Cấm địa của Thần, cũng phải vì hắn mà run rẩy. Các ngươi cứ chờ mà xem!