Đồng hương gặp nhau đương nhiên sẽ có niềm vui đặc biệt. Trong lòng Đồng Ngôn cũng thấy ấm áp dễ chịu. Vô Song Hầu nay đã là người có địa vị cao nhất Tinh La Điện rồi mà vẫn bình dị như trước chứ không lên mặt khi là cường giả như những người khác khiến Đồng Ngôn rất bội phục. Thật sự chẳng có ai cởi mở tự nhiên được như Tần Vô Song!
Nhập môn ba năm, thiếu niên Bách Việt Quốc năm đó đến nay đã trở thành thanh niên, Đồng Ngôn cũng vậy:
- Đồng huynh, cố nhân Bách Việt Quốc vẫn khỏe chứ?
Đồng Ngôn nghe Tần Vô Song nói vậy, sắc mặt có phần ảm đạm:
- Trong những người tiến vào hồi đó, có hai người không còn tại thế nữa rồi.
- Cái gì?
Tần Vô Song kinh ngạc:
- Sao lại như vậy?
- Họ đều chết vì gặp bất trắc trong khi tu luyện trong núi. Nguồn truyện:
Đồng Ngôn nói có phần nuối tiếc:
- Nay chỉ còn ta, Tây Môn Tinh, Hạ Tử Trọng và Vạn Kim Bằng. Hai người chết đều là đệ tử của nhà Hạ gia, Vương tộc Bách Việt Quốc.
Tần Vô Song đều có ấn trượng với hai đệ tửVương tộc đó, trong lòng thở dài.
Nhiều người tưởng rằng vào Tinh La Điện có nghĩa là đến thánh địa tu luyện, tiền đồ cả đời sẽ rộng mở, chứ nào có biết tu luyện ở Tinh La Điện tiền đồ đương nhiên xán lạn nhưng con đường đi cũng khúc khuỷu gập ghềnh. Không cẩn thận một chút là có thể mất mạng. Bất luận là trong quá trình tu luyện hay chinh chiến bên ngoài, chấp hành nhiệm vụ hay luyện tập mạo hiểm, đều có cả nguy hiểm lẫn cơ hội.
Ví như việc khám phá Vô Tận Đông Hải, nói thì là cơ hội cực lớn, nhưng thực tế, tỷ lệ tử vong cao đến mức khiến người ta kinh hãi.
Từ thời của Trác Bất Đàn đến đời Tần Vô Song, hai mươi năm một lần đã truyền thừa năm sáu lần, nhưng kết quả ra sao? Năm sáu lượt đệ tử này chẳng có một người trở về! Tất cả đã thất bại, thất bại có nghĩa là chết!
- Vô Song Hầu, sư phụ ta, Pháp vương Ly Hỏa thường xuyên nhắc tới ngươi. Ngươi bảo đến nghe sư phụ giảng giải đan đạo, nhưng tổng cộng chưa đến được mười lần.
Đồng Ngôn cười, đổi chủ đề.Tần Vô Song thở dài:
- Là ta thất lễ rồi, xin hãy thay ta tạ tội với Pháp vương.
- Hà hà, lão nhân gia cũng nói vậy. Sư phụ cũng biết Vô Song Hầu là người bận rộn, đại sự của môn phái đang đợi ngươi xử lý, không sao.
Đồng Ngôn cười.Tần Vô Song thấy Đồng Ngôn gương mặt tươi cười suốt, nói:
- Đồng huynh, có phải có chuyện gì vui không? Ta thấy huynh rất phấn khởi.
- Hắc hắc, Vô Song Hầu nhãn lực tốt thật! Lần này quay về sư phụ ta đồng ý cho ta dùng Cực phẩm Sơ Linh Đan. Như thế thì ta cũng có cơ hội như tỷ tỷ thử thách với cảnh giới Tiên Thiên rồi.
- Lệnh tỷ…
Tần Vô Song bỗng nhớ ra mình từng đưa cho sư phụ một viên Cực phẩm Sơ Linh Đan, liền cảm thấy mừng cho Đồng Dao:
- Đồng Dao tiểu thư thăng cấp lên cảnh giới Tiên Thiên rồi sao? Thật là đáng mừng! Chỉ trong hai năm mà đã được như vậy, tin về Bách Việt Quốc thì đúng là đại hỉ sự!
- Đúng thế, Bách Việt Quốc chúng ta giờ đã đứng đầu trong các Công quốc. Vô Song Hầu, Vương phủ Tần gia trừ ngươi ra còn có hai Tiên Thiên cường giả nữa. Thành tựu này đủ để khiến các Công quốc khác phải hổ thẹn.
Đồng Ngôn cảm thán.
Tần Vô Song tim run lên, hai Tiên Thiên cường giả? Như vậy là phụ thân cũng đột phá rồi? Nghĩ một chút hắn cũng hiểu. Có Thúy Ngọc Băng Tâm Quả trợ giúp, thực lựcTần gia chắc chắn không tầm thường, đột phá cảnh giới Tiên Thiên giờ đã không phải là điều mà Tần gia theo đuổi nữa.
Tần Vô Song gật đầu:
- Đồng huynh, nhân Đại hội Đồng minh lần này, đồng hương Bách Việt Quốc chúng ta tìm lúc nào đótụ hội đi. Qua thời gian này ta lại có nhiệm vụ. Chia tay lần này không biết bao giờ mới gặp lại.
Đồng Ngôn mừng rỡ:
- Vô Song Hầu, ta đến cũng là có ý này. Vậy chúng ta quyết định rồi nhé. Hai ngày nữa tỷ tỷ ta cũng về.
Tần Vô Song nói:
- Quyết định thời gian rồi nói ta biết nhé.
Đồng Ngôn gật đầu:
- Được, chắc chắn thế!
Đế đô của Đế quốc Đại La, thời gian này trở nên thật nhộn nhịp. Các thế lực đến tham gia Đại hội Đồng minh đều phải ở lại Đế đô trước, sau khi Đại hội Đồng minh chính thức bắt đầu mới vào Tinh La Điện.
Tần Vô Song và các đệ tử phụng mệnh tiềm phục ở Đế đô giám sát các thế lực, duy trì trật tự, tránh việc gây rối.
Trong một quán trọ nào đó của Đế đô, năm người đứng đầu của Long Hổ Môn và các Đệ tử Trung tâm đang tụ họp.
Những người này ai nấy sắc mặt đều nặng nề như gặp phải đại địch. Có thể thấy được chúng có phần bất lực trước cục diện hiện tại.
Hôm đó, Thời Thừa Long lén lút bỏ đi khỏi Tinh La Điện, cũng là có hai ý định. Thứ nhất, Tinh La Điện bị cường giả Hư Võ Cảnh đó tiêu diệt. Long Hổ Môn sẽ tùy cơ hành động. Thứ hai, Tinh La Điện đứng vững, Long Hổ Môn sẽ không tranh giành gì nữa. Nay khả năng thứ hai đã xảy ra.
- Đại Long đầu, Tinh La Điện nay đã lột bỏ cái mặt nạ giả dối, xưng bá phía Đông. Đại hội Đồng minh chỉ là giả, ta thấy chúng muốn độc bá thì có!
Tam Long đầu nổi giận đùng đùng nói.
Thời Thừa Long thở dài:
- Hôm đó ta đến Tinh La Điện, Truân Trung Trì nói có ẩn ý bên trong, ta cũng đã hoài nghi. Hắn nói cục diện phía Đông sẽ sớm sáng sủa thôi. Thì ra Tinh La Điện đã có ý đồ này từ lâu! Hắn lại nói Long Hổ Môn chúng ta không chịu kết đồng minh từ đó quan hệ hai bên không thể được như trước.
- Lời nói chó chết gì vậy? Dù có kết đồng minh với chúng, đánh lui Cửu Cung Phái, chúng vẫn có thể trở mặt, chỉ cần tìm một cái cớ khác là được. Nói đi nói lại nắm đấm của chúng lớn!
Nhị Hổ đầu của Hổ Môn cũng bất mãn, nhưng đồng thời cũng cảm thấy bất lực.
Cục diện trước mắt rõ ràng đã hình thành một dòng chảy lớn bị Tinh La Điện khống chế, không thể chảy ngược lại nữa. Long Hổ Môn bất lực không thể làm gì, các nước khác thì càng không cần nói.
Nhị Long đầu thở dài:
- Muốn trách, chỉ trách sao Tinh La Điện lại đột nhiên biến thành cái lò bùng nổ? Nói ra, Đại hội So tài Đông Tam quốc cũng qua chưa lâu, chỉ trong hai năm ngắn ngủi, Tinh La Điện sao có thể tiến bộ nhanh như vậy? Ta vẫn nghi ngờ có phải chúng cố ý che giấu thực lực!
Ta một câu, ngươi một câu, tất cả bắt đầu suy đoán, nhưng chẳng có chút manh mối nào.
Thời Thừa Long nói:
- Chư vị có phát hiện sự vùng lên của Tinh La Điện trước sau đều gắn với một người không?
- Ai?
Tất cả đều hỏi.
- Các ngươi đoán xem!
- Trác Bất Đàn?
- Truân Trung Trì?
Thời Thừa Long lắc đầu cười khổ:
-Người này không phải cấp Điện chủ, mà là một Đệ tử Trung tâm. Hắn tên là Tần Vô Song. Ba năm trước, chư vị có nghe đến cái tên Tần Vô Song không?
Ba năm trước? Tất cả hồi tưởng lại, đều lắc đầu. Cái tên Tần Vô Song thật sự để lại ấn tượng thì phải đến Đại hội So tài Đông Tam quốc.
Nhưng mà, tuy rằng biểu hiện của Tần Vô Song trong cuộc thi cũng không tệ nhưng không đến mức yêu nghiệt, sao lại có liên quan đến hắn? Lẽ nào là vì mũi tên đó?
- Nghe nói, Cửu Cung Phái lần đầu tiên phái Triệu Hằng đến gây chuyện đã bị Tần Vô Song bắn trúng đan điền. Một Trung Linh võ giả khiến một Linh Võ Đại viên mãn bị thương, đây là cái lạ đầu tiên! Truân Trung Trì bị Triệu Hằng đánh vỡ đan điền, nay lại bình an vô sự, đây là cái lạ thứ hai! Theo tin đồn, khi Truân Trung Trì bị thương, Tần Vô Song đã đến Đế quốc Cửu Ô và vào Chi Tế Sơn tìm Thần Anh Quả! Mà đánh lui Cửu Cung Phái, nghe hai Trưởng lão may mắn sống sót thì Tần Vô Song cũng tham gia. Một đệ tử Trung Linh Võ Cảnh tham gia đối kháng Cửu Cung Phái, đây lại là một điều lạ nữa. Tiêu diệt Thiên Cơ Tông, có tin là một người hai thú. Mà người này, theo rất nhiều tư liệu vẫn là Tần Vô Song! Một đệ tử trẻ tuổi sao lại có thể yêu nghiệt như thế. Mọi người cảm thấy mọi sự thay đổi của Tinh La Điện lẽ nào không có liên quan đến Tần Vô Song?
Sau sự phân tích của Thời Thừa Long, tất cả đều gật gù suy nghĩ.
Đại Hổđầu trầm ngâm:
- Tên Tần Vô Song không biết rốt cuộc có lai lịch thế nào?
Thời Thừa Long cười khổ:
- Ta đã điều tra không biết bao nhiêu lần. Tần Vô Song hắn là người của một gia tộc của mộtCông quốcthuộc Đế quốc Đại La. Hơn nữa trongCông quốc đó, gia tộc này còn là quý tộc cấp thấp nhất, gần như đã rơi vào kết cục mất luôn địa vị quý tộc. Nhưng sau khi hắn bị trọng thương sau một lần quyết đấu với một Võ đồng thì gần như đã biến thành một người khác, thăng tiến với tốc độ chóng mặt!
- Điều này thì kỳ lạ thật! Lẽ nào được thần linh phò trợ?
Đại Hổ đầu nói đùa.
Thời Thừa Long thở dài:
- Chư vị, chúng ta quay lại chủ đề chính, rốt cuộc Đại hội Đồng minh này chúng ta làm thế nào? Thần phục hay chống đối?
- Tinh La Điện nay đã có bốn Linh Võ Đại viên mãn, nếu Long Hổ Môn chúng ta chống đối thì chúng ta chính là vật thí nghiệm cho chúng xử lý nêu gương điển hình. Theo ta, với sự lớn mạnh hiện nay của Tinh La Điện, chúng ta cứ chịu thiệt thòi trước rồi nâng cao thực lực, khi thực lực đã đủ chúng ta sẽ lật lại chúng, lập lại cục diện cũng không muộn.
Đây là ý kiến của Nhị Long đầu.
Tam Long đầu kêu lên:
- Như thế không phải là thỏa hiệp sao? Cúi đầu thần phục Tinh La Điện? Việc uất ức như thế Long Hổ Môn chúng ta chưa bao giờ làm!
Nhị Long đầu nói:
- Thiên Cơ Tông trước cũng chưa từng làm như thế, lần này chúng luồn cúi Cửu Cung Phái, kết quả thế nào? Cửu Cung Phái gạt chúng ra một bên, Tinh La Điện tiêu diệt chúng!
Tam Long đầu giận đùng đùng:
-Nhị Long đầu, rốt cuộc ngươi là người Long Hổ Môn hay Tinh La Điện? Sao cứ nói cho Tinh La Điện?
Nhị Long đầu lắc đầu cười khổ không nói gì. Hắn biết lúc này mọi người đều đang rất ức chế, tranh luận căn bản không có ý nghĩ gì mà ngược lại dễ làm tổn thương nghĩa khí đồng môn.
Đại Hổ đầu vội hòa giải:
- Tam Long đầu, ta thấy không phải Nhị Long đầu giúp Tinh La Điện mà ngược lại, lời hắn nói chính là con đường duy nhất của Long Hổ Môn chúng ta lúc này.
Nói rồi hắn nhìn Thời Thừa Long. Thời Thừa Long thở dài:
- Mọi người đừng hành động theo cảm tính, hiện nay Tinh La Điện khí thế lớn mạnh, cục diện bây giờ Long Hổ Môn chúng ta không thể xoay chuyển được nữa. Lúc này mà đối nghịch với Tinh La Điện là rất không thông minh. Nếu Tinh La Điện bá đạo, nhân cơ hội này đánh đổ Long Hổ Môn ta thì Tinh La Điện vừa khéo để chúng xưng bá!
Đang nói, bỗng từ bên ngoài vang lên tiếng bước chân của một đệ tử, hắn gõ cửa rồi nói:
- Đại Long đầu, có một kẻ kỳ lạ nói muốn gặp Đại Long đầu. Hắn nói nếu chúng ta không gặp hắn chắc chắn sẽ hối hận cả đời!
Thời Thừa Long nhíu mày, có kẻ dám nói những lời này sao?
Tô Tổng quản cũng không muốn nghe những lời thì thầm nhảm nhí của bọn họ.
- Các bằng hữu có hứng thú thì hãy đến Công hội Liên minh Tán tu báo danh, nhưng phải nói trước, không đủ năng lực thì đừng đến đó làm phiền.
Cả quảng trường lớn như vậy Luyện Hư Cảnh cường giả lại không có mấy người. Nhưng những tán tu Linh Võ Đại viên mãn và Cao Linh Võ Cảnh cũng có khá nhiều.
Những người này đang xem xét được mất, trong lòng do dự không biết có nên đi báo danh hay không. Thù lao như vậy không còn vấn đề gì, rất có sức hấp dẫn lại rất công bằng. Nhưng nhiệm vụ lần này tuy rằng rất sôi động, nhưng rất nhiều người có thể phân tích ra cái được mất trong đó.
Tấn công Tần gia châu Bách Diệp cũng có nghĩa là đối nghịch với Tần gia Thiên Đế Sơn. Tần gia Thiên Đế Sơn đã từng là Thiên Đế tại Thiên Đế Sơn. Dù hôm nay thực lực giảm sút, nhưng côn trùng trăm chân, chết mà không tuyệt. Sức mạnh của Tần gia vẫn có thể bảo đảm họ đứng vững trong tám môn Thiên Đế Sơn, ngàn năm nay luôn bị cô lập, bị đả kích nhưng vẫn đứng vững, không có ai thay thế được. Do vậy, không ai có thể bảo đảm Tần gia Thiên Đế Sơn sau này không thể quật khởi.
Quan trọng nhất là mấy ngàn năm nay trong Hiên Viên Khâu, cứ năm trăm năm một lần, không biết đã thay đổi bao nhiêu đời Thiên Đế, cũng có thể nói vị trí Thiên Đế kia chính là thay phiên mà làm. Nhưng mà nhiều đời Thiên Đế trải qua như vậy, tổng thể mà nói, chỉ có lúc Tần gia quân lâm làm Thiên Đế là thời đại hưng thịnh nhất, thế cục ổn định nhất của Hiên Viên Khâu.
Tuy hôm nay Tần gia thất thế, nhưng đánh giá tổng thể về các mặt, thì vẫn còn được rất nhiều người của Hiên Viên Khâu nể trọng.
Tần gia trong lúc còn làm Thiên Đế, họ cũng không ỷ mạnh hiếp yếu, xử lý công minh, tuy thủ đoạn hành sự nghiêm khắc, nhưng chưa từng hỗn loạn, chưa từng thỏa hiệp với thế lực độc ác.
Cũng chính vì Tần gia Thiên Đế Sơn quá cương chính, ngay thẳng quá mức thì sẽ gãy đổ, ngược lại khiến cho căn cơ của Tần gia không ngừng dao động, từ đó bắt đầu xuống dốc, rơi vào thế diện ngày hôm nay.
Nhưng phong cách Tần gia trăm ngàn năm nay vẫn để lại ấn tượng sâu sắc, truyền lại đến từng đệ tử các chi mạch. Bọn họ đối với Tần gia Thiên Đế Sơn, phàm là có huyết mạch Tần gia, từ trước tới giờ đều không rời bỏ, đâu sợ cái chết, cũng tuyệt đối không từ bỏ niềm tự hào là một đệ tử Tần gia.
Giống như Tần Quan, giống như Tần Chiếu.
Tần Vô Song có chút đồng cảm. Tần Quan kiên nghị, che chở muội muội, quyết không phản lại Tần gia. Tần Chiếu lại có ngạo khí bất khuất.
Trên thực tế, truyền thừa đến thế hệ Tần Vô Song, coi như huyết mạch của Tần gia thì quan hệ cũng đã quá xa, có thể bỏ qua không tính. Nhưng sự xa cách thế hệ không thể hủy diệt khí chất này, ngược lại, khí chất thuộc Tần gia lại làm cho đệ tử Tần gia đều bất giác phát sinh ra một loại cảm giác cộng minh.
- Lão Đại, chúng ta có đi báo danh không?
Bao Bao truyền âm hỏi.
- Đi! Chúng ta về quán trọ trước, khôi phục hình dạng ban đầu.
Tần Vô Song mỉm cười:
- Đừng vội, chúng ta chia nhau ra về!
- Được!
Về đến quán trọ, Tần Vô Song cảm thấy thoải mái rất nhiều. Tần Chiếu được người ta cứu, Tần Vô Song không cần phải mâu thuẫn và lo lắng nữa.
- Lão Đại, thực lực gã thanh niên của Cửu Phương gia đó vô cùng mạnh, đừng tưởng miệng lưỡi Tô tổng quan đó ghê gớm, thực sự nếu tiếp tục đánh, hắn cũng không phải là đối thủ của Cửu Phương Vân Phi.
Bao Bao nhìn ngang nhìn dọc cũng không thấy vừa mắt tên Tô Tổng quản đó.
Cô Đơn cũng cùng quan điểm với Bao Bao:
- Đúng vậy, Lão Đại, kỹ năng ngự kiếm phi hành của Cửu Phương Vân Phi vô cùng thành thục, trong nháy mắt đã bay lên không trung, thực lực như vậy, e rằng đến Động Hư Cảnh cường giả cũng không làm gì được hắn.
- Ngự kiếm phi hành!
Tần Vô Song nói:
- Cũng phải có một thanh phi kiếm tốt lấy thần thức bản mệnh ra chế luyện mới được. Ta thấy thanh kiếm mà hắn sử dụng rất hòa hợp với Cửu Phương Vân Phi, hình như thanh kiếm chính là sinh mạng của hắn vậy.
Bao Bao cười nói:
- Lão Đại, huynh cũng đừng ngưỡng mộ hắn nữa, đợi huynh tiến nhập cảnh giới Hư Võ Cảnh, Âm Dương Tử Vân Dực sẽ có thể tiến hóa, sẽ thuộc về chính thân thể của huynh, có tác dụng hơn bất kỳ đồ vật ngoại giới nào. Vỗ cánh một cái liền bay xa ngàn dặm, một ngày mấy vạn dặm, không phải là càng phong cách hơn sao?
Tần Vô Song nói:
- Ngân Hầu Vương từng nói, Âm Dương Tử Vân Dực phải tiến hóa vài lần mới có thể đạt được hiệu quả như vậy. Chỉ vừa mới tiến nhập Hư Võ Cảnh, chắc chắn không có yêu nghiệt lắm đâu.
- Hắc hắc, nhưng chắc chắn cũng sẽ nhanh hơn ngự kiếm phi hành chứ. Phi kiếm, bất luận thế nào cũng phải dựa vào tốc độ của kiếm, lấy pháp lực thôi động phi kiếm, so sánh với một bộ phận thân thể của bản thân mình, khẳng định là phải kém hơn rồi. Lão Đại huynh thấy thế nào?
Tần Vô Song nói:
- Hy vọng là như vậy.
Cô Đơn thở dài:
- Đợi sau khi huynh tiến nhập Hư Võ Cảnh, Luyện Hư Cảnh bình thường không thể bay lượn được, tuyệt đối không thể đánh lại được huynh. Thông thường Hóa Hư Cảnh mới là giai đoạn nhập môn của kỹ năng phi hành, nếu huynh chỉ mới là Luyện Hư Cảnh đã có thể bay, như vậy thì khởi đầu của huynh đã cao hơn người bình thường gấp trăm lần rồi. Tuyệt đối là chuyện tốt.
Bao Bao cũng vô cùng tán thành:
- Đúng vậy, Lão Đại, chờ đến khi huynh đạt đến cảnh giới Hư Võ Cảnh, như vậy huynh tuyệt đối là ngôi sao sáng trẻ tuổi tại Hiên Viên Khâu rồi!
Tần Vô Song lại không bị những lời nói này làm mê hoặc, theo hắn, việc chưa thực hiện đều là chuyện không nên nói trước. Trong suy nghĩ của hắn, tất cả đều có thể xảy ra, không được lạc quang mù quáng. Hắn đứng dậy:
- Mọi người chuẩn bị một chút, chúng ta sẽ đi báo danh, Tô Tổng quản đó có tính đa nghi, chỉ sợ không dễ đăng ký như vậy. Thân phận của ba huynh đệ chúng ta, nhất định phải được chuẩn bị tuyệt đối hoàn mỹ, đừng để hắn thấy sơ hở.
- Ừm, lần báo danh này khẳng định sẽ phải xét duyệt, chắc chắc sẽ không ồ ạt như ong vỡ tổ. Lão Đại, huynh đã nghĩ ra lai lịch thân phận cho chúng ta chưa?
- Tô Tổng quản là người của Bài Sơn Phủ. Với tu vi Hóa Hư Cảnh của hắn cũng không thể đi khắp bảy mươi hai Phủ của Hiên Viên Khâu. Thân phận của chúng ta là ba huynh đệ Võ gia của Đại Qua Bích, Thiên Thủy Phủ. Đại Qua Bích, Thiên Thủy Phủ là nơi đất đai khô cằn, cách xa Bài Sơn Phủ, khá ngăn cách với thế giới bên ngoài. Chúng ta nói đến từ nơi đó, hắn có nghi ngờ cũng không thể đi xác minh được.
Sau đó, Tần Vô Song thống nhất một số vấn đề quan trọng, nghĩ câu trả lời cho những câu hỏi có thể hỏi, thống nhất các câu trả lời với nhau, tránh việc Tô Tổng quản sẽ hỏi từng người.
Làm xong công tác ứng phó với tất cả chuyện ngoài ý muốn, Tần Vô Song hài lòng, cười nói:
- Lần này, cho dù Tô Tổng quản đó tra hỏi đến mười tám đời tổ tiên chúng ta, chúng ta cũng có thể trả lời hắn. Hãy nhớ, nếu tên đó có hỏi ra ngoài mấy vấn đề trên thì giả bộ giận dữ, đừng để hắn tiếp tục hỏi nữa. Chúng ta càng tức giận, ngược lại càng khiến hắn tin tưởng. Tô Tổng quản này là một con cáo già, phải phản công đến cùng, không được để hắn nắm được nhược điểm, hỏi dồn dập.
- Ân, Lão Đại nói có lý.
Sau khi bàn bạc xong, ba người mới đi thẳng đến Công hội Liên minh Tán tu. Đến cửa, có người dẫn họ vào trong.
Nghe nói họ đến báo danh, người chịu trách nhiệm cho người vào thông báo, có một người từ trong đi ra, chính là người mặc áo đen đi cùng Tô Tổng quản lúc trước.
- Các ngươi đến báo danh?
Người áo đen liếc nhìn ba người Tần Vô Song, hiển nhiên là muốn dò xét.
- Sao? Đây không phải là nơi báo danh sao?
Cô Đơn nhíu mày nhìn lên, thân hình cao to tuấn tú của hắn vừa tiến lên một bước đã oai nghiêm như mãnh hổ, làm người khác không dám coi thường.
Người mặc áo đen lạnh lùng cười:
- Ngươi vội cái gì? Có bản lĩnh còn sợ bỏ ngươi ra ngoài sao? Chỉ cần ngươi thông qua mọi xét duyệt, thì dễ vào thôi.
Nói xong vung tay:
- Đi theo ta!
Ba người bọn Tần Vô Song đi theo hắn, qua một hành lang đi vào trong, không lâu sau, đến một đình viện phía sau, lúc này, đã có mười mấy người đến báo danh trước đó.
Tô Tổng quản đứng trước cửa viện, cao giọng nói:
- Các vị lần này ta tuyển người, chỉ tuyển mười lăm người. Luyện Hư Cảnh không quá ba người, Linh Võ Đại viên mãn không quá năm người, còn lại là Cao Linh Võ Cảnh.
Thì ra, tấn công tòa thành Tần gia châu Bách Diệp lần này, bốn vị Tổng quản phụ trách tuyển người, mỗi người chỉ có hai mươi danh ngạch.
Năm người trong đó được Tô Tổng quản điều động người thân cận, mười lăm người còn lại thì thu nạp bên ngoài. Tính lại thù lao, nếu cả hai mươi người của mỗi Tổng quản đều hoàn thành nhiệm vụ, một triệu hoàng tinh thạch đã mất đi bảy tám phần.
Nếu như vậy, Trần Thống lĩnh và các Tổng quản cũng sẽ không lời được bao nhiêu. Nhưng họ đã tính toán, tấn công Tần gia châu Bách Diệp, không thể không có tổn thất gì, đi bảy tám mươi người, có thể trở về một nửa đã là may mắn rồi. Mà bị chết trong khi làm nhiệm vụ, bên tổ chức sẽ không chịu bất cứ trách nhiệm gì.
- Tô Tổng quản, lại có ba người nữa đến!
Tô Tổng quản liếc sang bên này, gật đầu, dặn dò:
- Đưa họ đi kiểm tra thực lực trước, đủ thực lực thì đến xét duyệt.
- Vâng!
Tên mặc áo đen trả lời, quay đầu nói với bọn Tần Vô Song:
- Đi theo ta, kiểm tra thực lực của các ngươi trước.
Tần Vô Song và bọn Bao Bao đã bàn bạc kỹ rồi, Tần Vô Song lấy năng lực Linh Võ Đại viên mãn đi báo danh, không che dấu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Bao Bao và Cô Đơn lấy năng lực Cao Linh Võ Cảnh để báo danh. Vì chúng là Thú Tộc, sau khi chân không luyện hình, có thể dễ dàng che dấu thực lực. Dù là Hóa Hư Cảnh cường giả như Tô Tổng quản, cũng không thể nhận ra sự huyền bí của chúng, trừ phi chúng chủ động để lộ sơ hở.
Kiểm tra thực lực vô cùng đơn giản, Tần Vô Song là người từng trải, tự nhiên dễ dàng vượt qua. Cô Đơn và Bao Bao cũng không xảy ra điều gì ngoài ý muốn, đều theo đúng kế hoạch ban đầu, thuận lợi vượt qua cửa ải này.
Sau khi hoàn thành kiểm tra thực lực, tên áo đen nói:
- Một Linh Võ Đại viên mãn, hai Cao Linh Võ Cảnh, đúng vậy không?
- Không sai!
- Đến từ Đại Qua Bích, Thiên Thủy Phủ?
Tên mặc áo đen tiếp tục hỏi.
- Ngươi phụ trách xét duyệt sao?
Cô Đơn lạnh lùng hỏi.
- Ta không phụ trách xét duyệt, xét duyệt là do đích thân Tô Tổng quản tự mình làm.
Tên áo đen khi nhắc đến Tô Tổng quản, vẻ mặt vô cùng kính trọng.
- Ngươi không phụ trách xét duyệt thì hỏi chuyện này làm gì?
Cô Đơn tỏ vẻ khó chịu nói.