Dù gậy của Bao Bao không giáng xuống thì Tả Thiên Tứ cũng chắn chắn chết, nhưng cây gậy vẫn giáng xuống không chút nương tay.
Đây chính là hung tính của Thái cổ Thần vượn phát tác. Gậy này Bao Bao đập xuống Tả Thiên Tứ nhưng lại là để cho hai vị của Cửu Ô Thần Miếu và Đế Thích Cung nhìn. Mục đích không cần nói cũng biết, đương nhiên là trấn áp.
Quả nhiên hai người đó nhìn cây gậy đập xuống mà toàn thân như có người cầm roi quất vào, cảm xúc cực kỳ hỗn loạn.
Ngay cả Trác Bất Đàn và Truân Trung Trì cũng kinh hãi vì hành động của Bao Bao. Tần Vô Song nhanh chóng tiến lại, nhấc người Tả Thiên Tứ lên ngầm dùng Bắc Minh Đại Pháp hấp thụ linh lực đang phát tán của Tả Thiên Tứ.
Tả Thiên Tứ là Hư Võ Cảnh cường giả, tuy đã chết nhưng linh lực cũng không tầm thường, không phải thứ mà Đao Hải Đường hay Triệu Hằng có thể so sánh.
Tần Vô Song bề ngoài trấn tĩnh, gọi từ xa:
- Đại Điện chủ, sư phụ, Tả Thiên Tứ đã chết!
Nói rồi hắn gọi Bao Bao và Tử Điện Phần Diệm Thú rồi nói với Trác Bất Đàn và Truân Trung Trì:
- Đệ tử đem thi thể Tả Thiên Tứ về Đế đô để cho mọi người thấy uy thế của Tinh La Điện chúng ta!
Hắn nói vậy, những người khác không thể nghi ngờ điều gì, đương nhiên càng không biết Tần Vô Song còn có huyền cơ khác.
Tần Vô Song nhảy lên lưng Tử Điện Phần Diệm Thú:
- Cô Đơn, tốc độ của ngươi nhanh, hôm nay làm tọa kỵ cho ta một lần!
Tử Điện Phần Diệm Thú đắc ý:
- Được thôi!
Rồi Tử Điện Phần Diệm Thú chạy về hướng Đế đô. Bao Bao cũng đuổi theo, tốc độ của nó cũng không hề thua kém Tử Điện Phần Diệm Thú.
Trác Bất Đàn và Truân Trung Trì nhìn nhau, rõ ràng là vẫn chưa tỉnh lại sau sự chấn động về cái chết của Tả Thiên Tứ, chứ đừng nói nghi ngờ Tần Vô Song có huyền cơ gì.
- Lão Nhị, Tả Thiên Tứ, chết rồi!
Trác Bất Đàn nghĩ lại vẫn thấy rùng mình, nghĩ lại uy năng trước đó của Tả Thiên Tứ, nghĩ lại sự đáng sợ của Hư Võ Cảnh cường giả, trận chiến vừa rồi hai người họ gần như chỉ là người đứng ngoài, tuy có phát huy chút tác dụng, nhưng không có tính quyết định cho việc giết chết Tả Thiên Tứ.
Truân Trung Trì lúc này thì phấn khích đã vượt qua sự kinh ngạc. Tần Vô Song với hai mũi tên bắn chết Tả Thiên Tứ ngay tại chỗ khiến Truân Trung Trì cảm thấy tất cả như cơn mơ.
Tần Vô Song cuối cùng cũng tỏa ra những vầng sáng mà nó nên có!
Còn hai người Đại Thần tông và Chu Đồng lúc này mới chầm chậm tiến lại, nhìn cảnh chiến trường kinh hoàng, nghĩ lại vẫn thấy rùng mình. Họ cũng nhìn ra được, rõ ràng Tả Thiên Tứ đã là Hư Võ Cảnh cường giả nhưng vẫn bị Tinh La Điện giết chết.
Phải biết là hai người họ thực lực trước đó cũng chỉ tương đương Tả Thiên Tứ, thậm chí Đại Thần tông còn mạnh hơn một chút. Nhưng Tả Thiên Tứ nhanh chân hơn đã lên đến Hư Võ Cảnh.
Nay hắn cũng nhanh một bước, bỏ mạng xuống hoàng tuyền. Sự chấn động này khiến trong lòng như có con sóng lớn cuộn trào. Họ biết Tinh La Điện mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh đến mức này, Tả Thiên Tứ đã thăng cấp Hư Võ Cảnh mà vẫn bị bỏ mạng nơi này.
Hơn nữa, nhìn Tần Vô Song giết Tả Thiên Tứ một cách quyết đoán không chút chần chừ do dự, hiển nhiên là đã hạ quyết tâm, dù có đắc tội với La Thiên Đạo Trường cũng không tiếc. Chỉ với dũng khí, với sát ý đó thôi cũng khiến hai người họ phải nhìn với con mắt khác. Mà hung tính mà Bao Bao thể hiện ở đòn cuối cùng thì càng triệt để trấn áp hết mọi ý nghĩ của họ.
Bất luận thế nào cũng không thể đối địch với Tinh La Điện. Từ tận sâu trong thâm tâm, họ càng kiên định điều này.
- Trác Điện chủ, Truân Điện chủ, chúc mừng Tinh La Điện các ngài! Cửu Cung Phái còn không địch được, Tinh La Điện các ngài đã trở thành thế lực chủ lưu của các quốc gia nhân loại, không còn bất cứ dị nghị nào nữa. Đế quốc Đại La thăng cấp lên Đế quốc Thượng phẩm là điều không cần nghi ngờ. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Những lời của Đại Thần tông lúc này là xuất phát từ tận đáy lòng.
Cũng may thái độ trước đó của Đại Thần tông là ủng hộ Tinh La Điện vì thế giờ nói như vậy cũng không tỏ ra là cố ý lấy lòng Tinh La Điện.
Chu Đồng cũng cảm thán:
- Nói thật, ban đầu Chu mỗ còn có phần hoài nghi về thực lực của Tinh La Điện. Lúc này nghĩ lại thì đúng là Chu mỗ có tầm nhìn thật hạn hẹp. Ha ha…
Trác Bất Đàn cung tay:
- Được hai vị đến chứng kiến, trận chiến hôm nay là Tinh La Điện ta bị ép buộc phải tự vệ. Đã giết chết Tả Thiên Tứ, mọi trách nhiệm Tinh La Điện ta xin gánh vác. Nhị vị, mời cùng bọn ta trở về Đế đô tham dự nghi lễ.
- Được!
Lại nói đến Tần Vô Song, suốt dọc đường trở về Đế đô, ngồi trên lưng Tử Điện Phần Diệm Thú hắn toàn tâm tập trung hấp thụ linh lực từ Tả Thiên Tứ. Linh lực của Hư Võ Cảnh cường giả là thứ dồi dào Tần Vô Song chưa từng gặp. Tuy bị mất đi rất nhiều nhưng cũng đã được Tần Vô Song hấp thụ được năm sáu phần. Khi đến cổng thành thì linh lực của Tả Thiên Tứ đã bị hút cạn.
Tần Vô Song cũng cảm thấy đan điền mình như đang sôi sục lên. Rõ ràng là lần hấp thụ này đã vượt xa nhiều so với lần trước, trực tiếp thúc đẩy hắn bước từ Cao Linh Võ Cảnh lên Linh Võ Đại viên mãn.
Vốn dĩ Tần Vô Song chỉ cách Linh Võ Đại viên mãn một bước, vì thế sau khi hấp thụ linh lực của Tả Thiên Tứ, tác dụng của nó không chỉ đơn giản là giúp Tần Vô Song thăng lên Linh Võ Đại viên mãn, mà có thể nói một cách không hề khoa trương là đã giúp Tần Vô Song đi được hai phần ba con đường Linh Võ Đại viên mãn. Linh lực của Hư Võ Cảnh cường giả đâu phải tầm thường!
Tử Điện Phần Diệm Thú bước qua cổng thành đến thẳng nơi diễn ra lễ sắc phong. Tần Vô Song dùng cây roi Nộ Giao Chi Hồn quấn lấy thi thể Tả Thiên Tứ.
Từ xa tất cả mọi người cảm nhận được một khí thế mạnh mẽ đang tới, quay đầu lại nhìn thì thấy Tử Điện Phần Diệm Thú đang chậm rãi đến gần.
Tần Vô Song vứt thi thể Tả Thiên Tứ lên trên đài, nói cao giọng:
- Tả Thiên Tứ mê muội không tỉnh ngộ, nay đã bị giết!
Hành động đó cộng với lời tuyên bố dõng dạc của Tần Vô Song lập tức khiến tất cả im lặng như tờ.
Tả Thiên Tứ đã chết?
Tả Thiên Tứ vừa rồi xuất hiện uy phong đến mức nào, bá đạo đến mức nào, gần như có thể nói là trấn áp tất cả, nhưng mới có nửa ngày mà đã chết rồi?
Cái tên Tả Thiên Tứ từng đại diện cho quyền uy vô thượng ở các quốc gia nhân loại, đại diện cho thực lực không gì sánh được, đại diện cho sức mạnh, cho sát phạt!
Nhân vật đứng đầu của một trong ba Tông môn lớn nhất của ba Đế quốc Thượng phẩm, có thể nói là đứng trong số ba nhân vật đứng đầu tại các quốc gia nhân loại, chỉ trong nửa ngày đã thành một thi thể vô hồn?
- Tinh La Điện ta hành sự trước nay đều có lý do, không chủ động khiêu khích người khác, nhưng cũng không bỏ qua cho kẻ nào đến khiêu chiến. Trước có Thiên Cơ Tông, nay có Cửu Cung Phái. Đều là chúng chủ động xâm lược Đế quốc Đại La ta, Tinh La Điện mới bắt buộc phải phản kích!
Tần Vô Song lúc này đã hút được linh lực của Tả Thiên Tứ nên cũng có phần hưng phấn, hắn nói lớn:
- Tả Thiên Tứ tự cho rằng mình lên Hư Võ Cảnh là có thể hoành hành ở Đế quốc Đại La ta! Hư Võ Cảnh cường giả thì sao chứ? Thực lực có mạnh thế nào đi nữa liệu có mạnh hơn thiên đạo pháp tắc không? Ta chỉ nghe nói "có đức vạn người theo, thất đức bị cô lập"! Tả Thiên Tứ hành sự ngược ý trời, hoành hành bá đạo, dù thực lực có mạnh nhưng cuối cùng cũng không thoát khỏi báo ứng! Chèn ép Đế quốc Đại La ta, chèn ép Tinh La Điện ta, Thiên Cơ Tông, Cửu Cung Phái chính là ví dụ! Đế quốc Đại La ta ở khu vực phía Đông mọi việc đều tự chủ. Tuyệt đối không cho phép bất cứ thế lực nào can thiệp vào nội bộ!
Tần Vô Song cảm khái nói.
Nếu đổi là Tần Vô Song trước đây có lẽ sẽ chẳng có tí sức thuyết phục nào. Nhưng lúc này hai bên hắn là một con linh thú hùng mạnh, mà cây roi hắn vứt ra là thi thể Tả Thiên Tứ. Hàng loạt những hành động đó khiến mỗi chữ hắn nói ra đều vô cùng xuyên thấu, vô cùng thuyết phục!
Tần Vô Song dứt lời, từ phía xa vang lên tiếng vỗ tay. Trác Bất Đàn và Truân Trung Trì đã bay về tới nơi. Truân Trung Trì nói:
- Vô Song nói rất đúng, xâm lược Đế quốc Đại La ta, Thiên Cơ Tông và Cửu Cung Phái chính là vết xe đổ!
Đại Thần tông và Chu Đồng cũng xuất hiện phía sau. Từ vẻ mặt của họ có thể đoán được rằng, trận chiến Hồng Vân Sơn thật sự đã kết thúc!
Lập tức, tất cả những người có mặt không còn chút hoài nghi nào nữa. Có chăng chỉ là sự khâm phục thành tâm. Thế lực có thể tiêu diệt được cả Tả Thiên Tứ, một Hư Võ Cảnh cường giả, còn cần sức thuyết phục nào khác sao?
Lễ sắc phong Đế quốc Thượng phẩm, nếu nói trước khi Tả Thiên Tứ xuất hiện mọi người còn có hoài nghi, chưa tâm phục khẩu phục hoàn toàn, thì khi Tả Thiên Tứ xuất hiện, giữa một sống một chết, đã khiến cả sự kiện mất đi mọi nghi ngờ, dị nghị. Tất cả sự hoài nghi, sự bất phục đều tan theo mây khói!
Đúng vào lúc cả Đế quốc Đại La chìm trong niềm vui sướng thì Tần Vô Song lặng lẽ rút lui, hắn nhất định phải tranh thủ thời gian để ứng phó với sự thay đổi của đan điền.
Hắn có dự cảm là lần này không chỉ đơn giản là đột phá mà có khả năng giúp hắn dễ dàng đi trên con đường từ Linh Võ Đại viên mãn lên Hư Võ Cảnh! Tần Vô Song đem theo Bao Bao và Tử Điện Phần Diệm Thú quay lại Lăng Vân Phong.
- Lão Đại, sao lại vội vàng đưa bọn ta đến đây vậy? Lễ sắc phong cũng không tham dự đến hết sao?
Bao Bao là người thích náo nhiệt nên có phần luyến tiếc. Nhưng Tử Điện Phần Diệm Thú lại nói:
- Cái lễ đó thì có gì vui, lại còn không có đánh nhau. Lão Đại rời khỏi đó, ta mong còn không được.
Tần Vô Song nói:
- Ta rời khỏi đó là vì mơ hồ có dấu hiệu đột phá. Hai ngươi lần này phải giúp ta làm hộ pháp rồi.
- Lão Đại sắp đột phá rồi?
Tử Điện Phần Diệm Thú khẩu khí cổ quái. Bao Bao thì rất phấn khích:
- Tốt quá, Vô Song lão đại, huynh mà không đột phá thì sẽ bị bọn ta bỏ lại phía sau đó!
Tần Vô Song trịnh trọng nói:
- Nói ít thôi. Hai ngươi không được lơ là trách nhiệm đâu đấy. Lần bế quan này có lẽ sẽ mất nhiều thời gian một chút.
Tần Vô Song không phải nói bừa, mà quả thực hắn cảm thấy lần bế quan này có thể khác so với mấy lần trước. Một là hấp thụ linh lực của Tả Thiên Tứ, quá dồi dào, cần nhiều thời gian dung hợp tiêu hóa. Hai là hắn cũng nghĩ, sau khi đột phá nên tranh thủ củng cố cảnh giới Linh Võ Đại viên mãn, bước một bước dài về phía Hư Võ Cảnh!
Đổng Thiên đúng là kẻ giang hồ từng trải, hiểu được nặng nhẹ chẳng lẽ còn không biết lựa chọn thế nào. Liếc nhìn Trần Thông rồi thúc vật cưỡi hóa thành đạo quang mang quay đầu đi, biến mất vào trong hư không. Khoảnh khắc không còn tin tức bay vào u tối.
Trần Thông mặt biến sắc, hiển nhiên cũng ý thức được nguy hiểm. Thúc kiếm quang hướng không trung vút đi.
Tần Thắng đối phó với một đối thủ bậc thấp Hóa Hư Cảnh ắt không cần phải sử dụng Thần Tú Cung. Cũng lẳng lặng bay lên, một đạo quang mang chợt lóe sáng trong tay giống như một thanh liêm đao bình thường cắt qua hư không, giống như quái thú hung mãnh có thể xé rách hư không mà nuốt tới.
Xuy xuy!
Âm thanh lanh lảnh sau lưng khiến cho Trần Thông căn bản không kịp phản ứng gì, cả người bị ánh quang đao hủy người hai đoạn.
Huyết quang hướng trời, huyết vụ bay đầy trời. Tần Vô Song cùng Bao Bao và mọi người đang quan chiến bên dưới trố mắt há miệng kinh ngạc. Đây là thực lực, tuyệt đối là thực lực.
Chẳng cần sử dụng Thần Tú Cung, trước mặt Động Hư Cảnh cường giả tất cả như quá nhỏ bé. Hơn nữa Tần Thắng giết Trần Thông làm cho bọn Tần Vô Song ý thức được ở Hiên Viên Khâu này chênh lệch một cấp bậc có khi lại như ngàn sông vạn thác.
Ý nghĩa sinh tử!
Sau khi Tần Thắng giết chết Trần Thông lại không hề có một chút đắc ý, giống như làm thịt một con gà, không thèm để ý hạ xuống dưới.
Tần Thắng mặt mày vui sướng, đem Thần Tú Cung đưa tới trước mặt Tần Vô Song:
- Vô Song công tử, thần vật này hoàn về chủ, trả lại cho ngươi. Hôm nay dù không động tới Thần cung nhưng vẫn âm thầm thúc giục linh lực, mượn dùng thần lực của nó mà tăng mạnh khí tràng cho cuộc nói chuyện, khiến cho tên Thương Vân Đạo Trường kia hoảng sợ chạy mất.
Thần Tú Cung này chính là sự trang bị của Tần Vô Song, không khách khí nhận trở về mỉm cười, nói:
- Tần Thắng tiền bối, nguy cơ của Tần gia châu Bách Diệp đến giờ đã được giải trừ. Chỉ là cái phần thưởng kia ắt sẽ không làm cho kẻ khác hết dã tâm. Sau này Tần gia châu Bách Diệp vẫn cần phải đề phòng.
Tần Thắng gật đầu:
- Đây là điều tự nhiên, đối phó với Tần gia ta đâu phải là điều dễ dàng. Nếu thực là vì đoạt cơ nghiệp nhà ta thì kết quả dù cho bọn ta có không chống cự được thì đối phương cũng sẽ không được gì. Tần gia châu Bách Diệp chúng ta có thể dựng lên cơ nghiệp, khai sáng mọi thứ thì cũng có thể hủy diệt được hết cơ nghiệp này.
Tần Vô Song trong lòng chợt động, nhìn Tần Thắng, ánh mắt có chút giật mình. Tần gia châu Bách Diệp quả nhiên là có khẩu khí nghĩa liệt, hiển nhiên có sự chuẩn bị.
Cùng lắm thì ngọc nát đá tan, cho dù Tần gia châu Bách Diệp bị diệt thì cũng không thể để cho kẻ ngoài chiếm được.
Tần Thắng ha hả cười:
- Hôm nay không nói mấy chuyện mất hứng đó, Vô Song công tử đối với Tần gia châu Bách Diệp chúng ta ơn nặng như núi, không thể không chiêu đãi lớn, mời theo Tần gia ta đi một chuyến.
Tất cả nguy cơ đã hoàn toàn được giải trừ. Trên dưới Tần gia châu Bách Diệp ai ai cũng vui mừng khôn xiết.
Lần lo lắng này bao phủ lên đầu toàn bộ Tần gia châu Bách Diệp, có rất nhiều đệ tử của Tần gia đều có sự chuẩn bị làm ngọc nát đá tan, nhưng không nghĩ tới trận nguy cơ này lại dễ dàng hóa giải như vậy.
Bởi vậy Tần Vô Song chính là đại ân nhân, bọn họ ắt hữu hảo đãi khách. Dù cho hắn không cùng nhất mạch của Tần gia nhưng trong bản chất vẫn là huyết mạch của Tần gia Thiên Đế Sơn.
Ở tại tòa thành của Tần gia hai ngày, Tộc trưởng Tần Bá Long đích thân mang theo đồng hạ dẫn Tần Vô Song còn thăm quặng mỏ tinh thạch của Tần gia châu Bách Diệp.
Mặt sau của tòa thành Tần gia kéo dài tới vài tòa tận sâu bên trong, đều là nơi sản xuất quặng mỏ tinh thạch. Tuy rằng ở đây đều là mỏ khoáng sản nhưng tỷ lệ sản xuất ra tinh thạch là nhiều nhất ở Bài Sơn Phủ.
Nếu không phải là Tần gia châu Bách Diệp sau lưng có Thiên Đế Sơn che chở thì sản xuất quặng mỏ to như thế này quả thật không biết sẽ rước lấy bao nhiêu con mắt đố kỵ.
- Vô Song công tử, Tần gia Thiên Đế Sơn ngày ngày chi trả phí tổn để tu luyện những tinh thạch tốt nhất. Ít nhất là ba thành đều là do Tần gia châu Bách Diệp bọn ta cung cấp.
- Tinh thạch cũng có thể dùng cho tu luyện sao?
Tần Vô Song vô cùng tò mò.
Tần Bá Long kiên nhẫn giải thích nói:
- Phần lớn tinh thạch đều không thể dùng cho tu luyện. Nhưng tinh thạch ngoài việc là tiền lại còn có nhiều tư chất tốt, có thể dùng đề luyện khí với luyện chế phù. Quả thật là một vật liệu tuyệt hảo. Ngươi xem chúng ta vào mỏ bên trong. Bên ngoài có ít nhất ba đạo trận pháp phòng ngự. Một khi có kẻ thù công phá thành Tần gia thì bọn ta sẽ khởi động phòng đại trận này. Nếu trận pháp này không thể ngăn cản được địch thì bọn ta sẽ khởi động một trận pháp hủy diệt cuối cùng, trong khoảnh khắc tất cả đều được san phẳng, phá hủy tất cả cơ nghiệp! Mấy cái trận pháp này đều là Tổng bộ Thiên Đế Sơn phái cường giả tới bố trí.
Tần Vô Song nghe vậy vô cùng say mê, trong lòng thầm sợ hãi than không hổ danh là Tần gia Thiên Đế Sơn, làm việc quyết đoán chính xác, chính mình nếu không thể bảo tồn thì cũng tuyệt không để rơi vào tay địch nhân!
Bao Bao cũng tán thưởng nói:
- Nói như vậy nếu tên Trần Sâm kia có khai hỏa, cho dù là có công phá được tòa thành của Tần gia châu Bách Diệp thì cũng không làm gì được các ngươi. Tất cả các đệ tử đều có thể trốn vào bên trong mỏ. Trận pháp phòng ngự này sẽ bảo vệ bọn họ!
Tần Bá Long khẽ thở dài:
- Tòa thành Tần gia châu Bách Diệp cũng là cơ nghiệp của bọn ta. Cũng là nơi phòng ngự đầu tiên. Vạn bất đắc dĩ mới vậy chứ ai muốn hy sinh tòa thành đó đâu? Nếu thật sự là nó bị công phá thì tất cả đệ tử của Tần gia sẽ vì gia tộc mà chết cùng.
Tần Vô Song gật gật đầu:
- Nói chung mỏ quặng này là cơ mật, cũng chỉ có số ít người mới biết?
Tần Bá Long kinh ngạc hiển nhiên không nghĩ tới Tần Vô Song có thể đoán ra những chuyện này.
- Vô Song công tử quả thật trí tuệ hơn người, quả thật là có chuyện đó. Địa điểm mỏ này chỉ có sáu vị Trưởng lão cao cấp mới biết được. Bình thường đệ tử của Tần gia châu Bách Diệp căn bản không thể biết.
- Hắc hắc, vậy là các ngươi còn cho Lão Đại nhà ta biết, không sợ bọn ta nói ra bên ngoài sao?
Bao Bao trêu ghẹo nói.
- Ha ha, Vô Song công tử nào phải là hạng người như vậy, Tần gia châu Bách Diệp ta trên dưới kẻ nào không biết, không hiểu ư?
Tần Vô Song mỉm cười đáp:
- Tộc trưởng đại nhân, Vô Song không phải là kẻ lắm chuyện. Tài nguyên này đối với Tần gia Thiên Đế Sơn quan trọng như vậy bảo mật cũng là chuyện đương nhiên. Nếu để kẻ ngoài biết được ắt sinh lắm chuyện, không khỏi nghĩ cách đối phó với mấy trận pháp này. Chỉ cần người ngoài không biết nó thì dù cho có kẻ thù xâm lấn thì trận pháp ắt có tác dụng, thứ nữa cũng có thể tranh thủ thời gian đợi Tổng bộ Tần gia Thiên Đế Sơn phái cao thủ gấp rút đến tiếp viện.
Tần Bá Long thấy Tần Vô Song gặp một hiểu mười trong lòng vô cùng vui mừng. Hắn có sự cảm tuy Tần Vô Song đến từ các quốc gia nhân loại nhưng qua thời gian quen biết hắn thấy rằng hắn đủ khả năng giúp sức mạnh cho Thiên Đế Sơn.
Cho dù cùng đệ tử trẻ tuổi Thiên Đế Sơn so sánh thì cũng không hề thua kém!
Đi thăm mỏ lại mất thêm thời gian ba ngày. Tần Vô Song trải qua năm sáu ngày trong lòng thấp thỏm liền xin cáo từ. Tần gia châu Bách Diệp cũng không tiện giữ lại quá trớn.
Trước khi đi, không thiếu việc thiết yến tiệc mời khách, lại trì hoãn thêm hai ba ngày. Lúc này mới có thể để Tần Vô Song rời đi.
- Vô Song công tử, cùng là đệ tử của Tần gia, đại ân đại đức không lời nào cảm tạ hết. Ân đức của ngươi đối với bọn ta trên dưới Tần gia khó lòng quên được.
Tần Bá Long ngữ khí chân thành.
Khoát tay, đằng sau liền bưng đến một cái khay, trên đó có cái khăn đỏ phủ lên. Tần Bá Long cởi bỏ khăn đỏ, bên trong hào quang của tinh thạch sáng óng ánh.
Đủ loại màu sắc khiến cho mắt người không kịp nhìn.
- Tần công tử, mấy khối tinh thạch này là một phần tâm ý của Tần gia châu Bách Diệp. Ngàn vạn lần không nên cự tuyệt.
Tần Bá Long ánh mắt chân thành nhìn Tần Vô Song.
Tần Vô Song chưa kịp mở miệng thì Tử Điện Phần Diệm Thú cười lên:
- Tốt, Lão Đại chúng ta lúc trước còn khó xử vì tiền tài, giờ tốt rồi, không cần tìm hiệu cầm đồ ven đường lấy gia sản đổi tiền. Ha ha ha. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Tần Bá Long nghe Tử Điện Phần Diệm Thú nói như vậy nở nụ cười:
- Vô Song công tử từ các quốc gia nhân loại bất chợt tới Hiên Viên Khâu. Hiên Viên Khâu không biết vàng bạc mà chỉ biết tinh thạch?
- Lại chả thế. Làm hại Lão Đại chúng ta còn phải bán đi gia sản.
Bao Bao nhớ lại lần đó lại cười.
Tần Bá Long nghiêm mặt nói:
- Vô Song công tử, trăm khối lục bảo thạch này có giá bằng một vạn hoàng tinh thạch. Có mấy viên tinh thạch này đảm bảo các vị chi tiêu mười năm cũng không thành vấn đề. Còn có ba khối tử tinh thạch giá trị tương đương với ba trăm khối lục tinh thạch.
Vốn dĩ ở Hiên Viên Khâu mấy thứ địa phương là Cấm địa của Thần, tiền thông dụng có bốn cấp bậc. Ngân tinh thạch, hoàng tinh thạch, lục tinh thạch và cuối cùng mới là tử tinh thạch.
Một viên tử tinh thạch tương đương với một trăm khối lục tinh thạch. Một khối lục tinh thạch lại trương đương với một trăm khối hoàng tinh thạch, mà một khối hoàng tinh thạch lại tương đương với một trăm khối ngân tinh thạch.
Tính ra lên tới một viên tử tinh thạch liền tương đương với trăm vạn ngân tinh thạch.
Phải biết rằng bình thường mỗi lần ở khách điếm, ăn một bữa cơm cùng lắm là mấy chục ngân tinh thạch. Ba khối tử tinh thạch liền tương đương với trăm vạn ngân tinh thạch. Giờ trong túi của Tần Vô Song mà nói thực là vô cùng giàu có.
Trong khay ít nhất cũng có ba trăm viên tinh thạch khác nhau. Ngoài bốn loại tiền tệ thì những viên khác đều thuộc loại tu luyện tinh thạch.
- Vô Song công tử, mấy khối tinh thạch này ắt hiệu dụng. Tinh thạch màu lam nếu thêm vào trận pháp Thủy hệ có thể làm cho trận pháp càng thêm hoàn mỹ, phát huy càng nhiều uy lực. Tinh thạch màu nâu này lại dùng cho trận pháp Thổ hệ. Tòa thành này của bọn ta cũng là dùng tinh thạch này, chẳng những càng củng cố kiến trúc lại có thể dùng bố trí trận pháp, tăng cường cảm độ… Còn có loại màu đỏ như máu này chính là tinh thạch chu sa. Là vật liệu thượng đẳng. Các loại thầy bùa chú có thể nói là vô cùng thèm khát loại tinh thạch này. Còn nữa, loại tinh thạch ngăm đen này thoạt nhìn thì không khác hòn đá là mấy, nhưng trên thực tế cùng rèn với vũ khí thì thật tuyệt hảo. Cho dù là các loại binh khí bình thường nếu nạp thêm một ít tinh thạch loại này thì có thể tạo ra sự thần kỳ. Nếu là tạo ra binh khí Hư Võ Cảnh thì loại màu đen này tuyệt đối không thể ít được.
Tần Bá Long kiên nhẫn giới thiệu, đem mấy công dụng đại khái của tinh thạch này nói qua một lượt. Tần Vô Song âm thầm lưu tâm song không gật đầu.
Mấy cái tinh thạch này hiệu dụng vô cùng. Tần Vô Song từ chối thì thật bất kính.