Công dụng kỳ diệu của Tử Vân Quả này, khiến Tần Vô Song thổn thức không thôi, cảm thấy sự kỳ diệu của tạo hóa tự nhiên, quả thực không thể dùng ngôn ngữ để hình dung. Bao Bao thấy Ngân Hầu Vương dùng ánh mắt thành kính nhìn Tần Vô Song, trong lòng cũng hy vọng Tần Vô Song có được Tử Vân Thần Quả này, thúc giục nói: - Vô Song lão đại, ngươi là đại ân nhân của Hầu Tộc chúng ta. Tử Vân Thần Quả này, ta thay ngươi quyết định, nhận lấy đi! Ngân Hầu Vương cũng thành tâm thành ý: - Tần công tử, không cần phải khách khí! Tần Vô Song thấy tâm ý của bọn họ vô cùng chân thành, không thể chối từ, thở dài: - Vô Song nhận đại lễ này, thật sự là hổ thẹn. Ngân Hầu Vương cười to ha ha: - Tần công tử, chính vì khí phách của ngươi như vậy, mới nhận được đại lễ như vậy của chúng ta. Trong nhân loại, người tham lam thì nhiều, người khiêm tốn giống như Tần công tử, thật sự hiếm có. Bao Bao, ngươi tự mình mang tới đưa tận tay Tần công tử đi! Bao Bao cười hắc hắc: - Được! Liền nâng bình ngọc đó lên, mang tới trước mặt Tần Vô Song: - Lão Đại, ngươi không nhận lấy. Chính là xem thường trên dưới Hầu Tộc chúng ta. Những Trưởng lão Hầu Tộc khác cũng đều sôi nổi gật đầu: - Đúng vậy, nhận lấy đi. Lần này nếu không phải nhờ sự tương trợ to lớn của Tần công tử, Hầu Tộc chúng ta đều không bảo toàn được rồi, chứ đừng nói đến bảo bối. Tần Vô Song nói: - Vậy Vô Song đành mặt dày nhận lấy vậy. Đem bình ngọc đó cầm trong tay. Bình ngọc này cũng không phải trong suốt, Tần Vô Song căn bản không nhìn thấy vật ở bên trong, cũng không biết Tử Vân Thần Quả này rốt cuộc là như thế nào. Ngân Hầu Vương cười nói: - Tần công tử, Thần quả này một khi đã hái xuống, bất cứ lúc nào cũng có thể dùng. Ngươi dùng ngay tức khắc, là tốt nhất. Tần Vô Song liền lấy nắp bình của bình ngọc đó xuống. Nắp bình vừa tháo ra, bình ngọc đó nhất thời phun ra một luồng tử khí mờ mịt, trong nháy mắt, toàn bộ không gian đều bị tử khí này bao trùm, có vẻ cát tường vô cùng. - Lão Đại dùng đi, nếu không thần lực của thần vật sẽ biến mất. Bao Bao thúc giục nói. Tần Vô Song gật gật đầu, miệng liền thổi ra một đạo chân khí ở cửa bình, giống như cá voi hút nước vậy, một luồng hấp lực hút vào trong miệng, nhất thời hóa thành quang mang màu tím, bị Tần Vô Song hút vào bên trong yết hầu. Luồng tử khí này vừa vào họng, đã giống như hấp thu một vật trơn nhẵn, vào miệng liền biến hóa, trơn nhẵn chui vào bên trong tim phổi. Tần Vô Song nhất thời cảm thấy vui tươi thoải mái, chỉ cảm thấy trước mặt một vùng tử khí điềm lành, toàn thân bị một loại sức mạnh thần diệu nâng lên, tựa hồ lâng lâng muốn bay lên cao vậy. Trong đầu, mây mù dày đặc, phảng phất đã đặt mình bay lượn trong đám mây mù vậy. Tần Vô Song tùy ý để ý niệm này rong ruổi. Rất lâu sau, mới kết thúc tâm trạng này, chậm rãi áp chế khí lưu lưu chuyển toàn thân, đem từng luồng sức mạnh thần kỳ dẫn nhập vào bên trong đan điền. Mở mắt ra, bốn phía vẫn là cảnh tượng lúc trước, chỉ khác là tất cả cường giả Hầu Tộc đều dùng một loại ánh mắt kỳ dị quan sát hắn, phảng phất giống như đang nhìn chuyện gì ngạc nhiên cổ quái vậy. - Lão Đại, cảm giác như thế nào? Bao Bao là người đầu tiên lên tiếng hỏi. - Cảm giác rất bay bổng, giống như đặt mình vào trong đám mây vậy. Tần Vô Song thành thực trả lời. Ngân Hầu Vương cười ha ha: - Đó là tự nhiên, Tử Vân Thần Quả này sau khi dùng xong. Âm Dương Tử Vân Dực một khi sinh ra, bay lượn chân trời, là chuyện khỏi phải nói. Tục truyền, Âm Dương Tử Vân Dực, là hình thái cuối cùng. Nếu muốn tiến hóa trạng thái của Âm Dương Tử Vân Dực, bên trong có rất nhiều đường dài phải đi. Nghe nói, bên trong có mấy quá trình. Mỗi một quá trình tiến hóa, đôi cánh đều sẽ biến hóa màu sắc một lần. Cho đến khi biến thành màu tím, mới là hình thái cuối cùng! Bao Bao đột nhiên nghĩ đến một vấn đề: - Lão Đại, nếu sau này sau lưng ngươi mọc ra một đôi cánh, không phải rất hù dọa mọi người sao? Ha ha ha. Ngân Hầu Vương cũng cười nói: - Bao Bao, ngươi thật là lo lắng uổng công. Loại vật Thần đạo này, toàn bộ thao tác chỉ cần một ý niệm, muốn thu thì thu, muốn phóng thì phóng. Làm sao để lộ ra ngoài được? Bao Bao lè lè lưỡi: - Thần kỳ như vậy à. Tần Vô Song nghe Ngân Hầu Vương nói thần kỳ như vậy, lòng cũng nảy sinh sự mê mẩn: - Hầu Vương bệ hạ, không biết đôi cánh này lúc nào sẽ dài ra? Ngân Hầu Vương nói: - Đợi ngươi tiến nhập Hư Võ Cảnh, luyện thành trạng thái chân không luyện hình, thần vật trong cơ thể tự nhiên sẽ sản sinh cảm ứng, từ đó mà dài ra. Đôi cánh này, cũng cần ngươi thường xuyên thao luyện. Tần Vô Song nghiêm mặt nói: - Vô Song hiểu rõ rồi, đa tạ Hầu Vương chỉ giáo. Ngân Hầu Vương cười ha ha nói: - Hôm nay tìm Tần công tử đến, chính là vì chuyện này. Tần Vô Song, Bổn vương chúc ngươi sớm ngày tiến nhập Hư Võ Cảnh, chân không luyện hình, trở thành một cường giả trẻ tuổi chân chính! Bao Bao cười nói: - Hầu Vương, Vô Song lão đại, hiện tại đã là cường giả trẻ tuổi chân chính rồi! Ngân Hầu Vương gật gật đầu: - Không sai, với tuổi của Tần công tử, có tu vi như hiện nay, cộng thêm trang bị trên người, ở Hiên Viên Khâu này, cũng xem là tồn tại tương đối xuất sắc. Nhưng nếu muốn chân chính có đầy đủ lực cạnh tranh ở Hiên Viên Khâu, cũng cần phải cố gắng thêm! Tần Vô Song không kìm được hỏi: - Hầu Vương bệ hạ, ở Hiên Viên Khâu, tu vi của những người trẻ tuổi, lấy tiêu chuẩn như thế nào để đánh giá? Ngân Hầu Vương suy nghĩ một lát, mới trả lời: - Ở Hiên Viên Khâu, nếu là Tông môn bất nhập lưu, đệ tử trẻ tuổi cũng chẳng qua là Trung Linh Võ Cảnh hoặc là Cao Linh Võ Cảnh. Loại Tông môn bất nhập lưu hoặc thế lực địa phương, ở Hiên Viên Khâu nhiều như lông bò. Tỷ như một tiểu trấn, một thôn trại, một bộ lạc. Thế lực cấp bậc này, không tiến nhập được vào thế lực chủ lưu của Hiên Viên Khâu, nhưng số lượng này lại nhiều nhất. Tần Vô Song chăm chú lắng nghe, hắn đến lúc này vẫn chưa có một nhận thức mang tính hệ thống về thực lực cụ thể của Cấm địa của Thần. Ngân Hầu Vương gặp nhiều biết rộng, vô cùng hiểu biết về Hiên Viên Khâu, thực sự là một đạo sư rất tốt. - Ngoài những thế lực bất nhập lưu ra, còn có một số thế lực tam lưu. Đệ tử của thế lực tam lưu, kiệt xuất một chút chính là cấp bậc Linh Võ Đại viên mãn. Thậm chí còn có đệ tử kiệt xuất Luyện Hư Cảnh. Ngân Hầu Vương mỉm cười nói: - Thế lực tam lưu, ở Hiên Viên Khâu cũng không nhiều, hai ba trăm nhà bao giờ cũng có! Bao Bao nghe đến đây, không tránh khỏi có chút uể oải: - Nói như vậy, thực lực của ta, mới chỉ có thể xếp vào hàng ngũ đệ tử kiệt xuất thế lực tam lưu sao? Ngân Hầu Vương cười nói: - Bao Bao, không phải so sánh như vậy. Ngươi đừng nóng vội nghe ta nói xong trước đã. Sau thế lực tam lưu, chính là những thế lực nhị lưu. Thế lực nhị lưu, ở Hiên Viên Khâu, ước chừng có bốn năm mươi nhà. Đệ tử kiệt xuất của bọn họ bình thường đều là Luyện Hư Cảnh, thiên phú cao hơn một chút, còn lại là Hóa Hư Cảnh. Một số ít, thậm chí có thể luyện tới Động Hư Cảnh! Đương nhiên, rất ít có đệ tử trẻ tuổi của thế lực nhị lưu tiến nhập vào Động Hư Cảnh. Nếu có, tuyệt đối có thể gọi là số một của thế hệ những người trẻ tuổi ở Hiên Viên Khâu. Phía trên thế lực nhị lưu, đỉnh cao nhất, chính là thế lực nhất lưu. Ở Hiên Viên Khâu, thế lực nhất lưu, không vượt quá mười nhà. Đại bộ phận trong số bọn họ, đều chiếm cứ ở Thiên Đế Sơn. Đệ tử kiệt xuất của thế lực nhất lưu, chí ít là Hóa Hư Cảnh. Đối với thế lực nhất lưu, so đấu giữa bọn họ, chính là xem đệ tử trẻ tuổi Động Hư Cảnh của nhà nào nhiều hơn. Nhiều thì hai mươi ba mươi người, ít thì tuyệt đối cũng không ít hơn mười người! Bao Bao cũng hồ nghi: - Tại sao thế hệ người trẻ tuổi của thế lực nhất lưu, Động Hư Cảnh lại nhiều như vậy? Lẽ nào thật sự có nhân tố truyền thừa của huyết thống huyết mạch sao? - Truyền thừa huyết mạch là một chuyện, chiếm cứ vị trí của Thiên Đế Sơn, mới là quan trọng nhất. Thiên Đế Sơn là khu vực thống trị trung tâm của Hiên Viên Khâu, là nơi tập hợp linh lực của Hiên Viên Khâu. Đào tạo ra nhân tài dễ dàng nhất. Trong thế lực nhất lưu, thế hệ người trẻ tuổi, càng có một số ít tiến nhập vào Hư Võ Đại viên mãn! Bao Bao nghe đến đây, cũng tấm tắc lấy làm kỳ lạ: - Xem ra, so với những tên biến thái của Hiên Viên Khâu đó, chúng ta còn cần cố gắng. Ngân Hầu Vương cười nói: - Điều đó là đương nhiên, Bao Bao, núi cao vẫn có núi cao hơn. Ngươi vĩnh viễn không nên cảm thấy thiên phú của bản thân mạnh thì có vốn liếng lên mặt! Tần Vô Song im lặng nghiền ngẫm những lời của Ngân Hầu Vương, kết hợp với những lời chỉ bảo của tiền bối Vân Tuyết Trần trước đó, đối với tình hình của Hiên Viên Khâu, lại có thêm nhận thức mới. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn Nói như vậy, Tần gia sống ở Thiên Đế Sơn, cũng được xem là thế lực nhất lưu. Có lẽ, Tần gia nhiều năm như vậy vẫn cố chấp không vứt bỏ, cũng chính vì tên tuổi của thế lực nhất lưu. Vứt bỏ vị trí của Thiên Đế Sơn, cũng chính là vứt bỏ tiền đồ. Bao Bao lại đột nhiên hỏi: - Ngân Hầu Vương, La Thiên Đạo Trường đó, được tính là thế lực cấp mấy? - La Thiên Đạo Trường, được xem là thế lực nhị lưu. Nhưng ở trong thế lực nhị lưu, cũng xem là thực lực hàng đầu. Nghe nói, La Thiên Đạo Trường có bốn vị Đạo tôn, có hai vị Đạo tôn, đã đột phá hư không, vượt khỏi trói buộc của Hư Võ Cảnh, hình thần câu diệu, hợp chân với đại đạo, tiến nhập vào Kỳ Diệu Huyền Cảnh, cách Thần đạo, cũng chỉ có một bước mà thôi. - Kỳ Diệu Huyền Cảnh? Đây là lần đầu tiên Tần Vô Song nghe thấy danh từ này. - Đúng vậy, Kỳ Diệu Huyền Cảnh! Ngân Hầu Vương nghiêm mặt nói: - Xác thực mà nói, Kỳ Diệu Huyền Cảnh kỳ thực cũng không xem là một đại cảnh giới tu luyện. Nhưng người tu luyện bất cứ theo đuổi Vô thượng Thần đạo gì, cũng không cách nào vòng qua được cảnh giới này. - Vô thượng Thần đạo? Bao Bao không kìm được hỏi: - Nói như vậy, sau này nếu ta muốn theo đuổi Thần đạo, cần phải tiến nhập vào Kỳ Diệu Huyền Cảnh trước sao? - Đó là điều đương nhiên! Ngân Hầu Vương thở dài: - Kỳ Diệu Huyền Cảnh, có thể xem là bậc thang cuối cùng ngăn cách giữa nhân loại và Thần đạo. Đột phá được huyền cảnh này, chính là Vô thượng Thần đạo, từ nay về sau Thần hồn đại thành. Cho dù cơ thể bị hủy diệt, Thần hồn cũng có thể trốn đến tam giới, không nhập vào ngũ hành. Chỉ cần tìm được một khối cơ thể, vẫn có thể khôi phục được sinh mệnh mới! Tần Vô Song lắng nghe vô cùng chăm chú, thở dài: - Không thẹn là Vô thượng Thần đạo, thật sự vô cùng kỳ diệu. Bao Bao cười nói: - Cũng chính là nói, sau khi tiến vào Thần đạo, có thể trường sinh bất tử sao? - Ha ha, cũng không nhất định là vậy. Thần đạo, chỉ có bất diệt về mặt lý luận, nhưng trên thực tế, cường giả Thần đạo, hai bên đều có thể tiến hành công kích Thần hồn. Một khi Thần hồn bị đánh nát, hồn bay phách lạc, đồng dạng cũng sẽ biến mất. Thần đạo, chỉ là đột phá quy tắc của nhân loại, áp đảo quy tắc của nhân loại, nhưng bản thân Thần đạo, lại không cách nào sáng tạo ra quy tắc. Ngân Hầu Vương nghiêm mặt nói: - Chỉ có kẻ sáng tạo ra quy tắc, mới có tư cách khiêu chiến cảnh giới của trường sinh bất tử! Nói đến đây, khẩu khí của Ngân Hầu Vương, cũng tràn đầy say mê. Áp đảo quy tắc, chỉ là có nhiều thêm một chút đặc quyền so với nhân loại, nhưng dù sao không phải là người sáng tạo ra quy tắc. Tần Vô Song nghe đến đây, trong lòng lại khẽ chấn động. Nghe Ngân Hầu Vương nói như vậy, lẽ nào trên Thần đạo, còn có cảnh giới cao hơn? Ngân Hầu Vương nhìn mặt đoán ý, nhìn ra vẻ nghi hoặc của Tần Vô Song, mỉm cười gật đầu: - Tần công tử, đúng như ngươi đang suy đoán, trên Thần đạo, còn có sự tồn tại của cảnh giới cao hơn, chỉ là cảnh giới này rốt cuộc là gì? Bổn vương không cách nào trả lời, ta tin rằng, toàn bộ Đại lục Thiên Huyền, cũng không có mấy người có thể đưa ra câu trả lời chuẩn xác!
Thần thức cảm ứng một hồi, Tần Vô Song có thể cảm nhận được, đối phương rất có khả năng cố ý ẩn nấp không ra. Tần Vô Song tâm tư cẩn mật, suy nghĩ:
- Đối phương tránh né không ra, có lẽ định mượn ưu thế địa lý âm thầm đánh lén. Người này thủ đoạn có lẽ không mạnh nhưng vẫn phải đề phòng cổ độc của hắn.
Có những chuẩn bị tâm lý này, Tần Vô Song bắt đầu tìm kiếm tứ phía. Quan sát một hồi, Tần Vô Song tìm kiếm mãi mà vẫn chưa thấy chút manh mối nào.
Tần Vô Song mở rộng hai cánh, bay lên không trung, lượn một vòng xung quanh Quy Vương Sơn. Thần thức xuyên thấy sơn thể, không ngừng thăm dò bên trong.
Đột nhiên, thần thức của Tần Vô Song nhất động. Dồn về vị trí bên phải ngọn núi, phía dưới một vách đá, nơi đó chợt phát ra một tia cảm giác kỳ dị. Vì vậy, hắn dùng thần thức trong cơ thể, quét qua một lượt, đột nhiên quét được một cảm giác vô cùng quen thuộc. Cảm giác này gần như một kiểu cộng minh thần kỳ.
Kể cũng kỳ lạ, cảm giác này vừa sản sinh đã khiến huyết dịch toàn thân Tần Vô Song như sôi trào, nguyên thần trong cơ thể cũng bắt đầu có những dao động rất khó diễn tả. Một cảm giác vô cùng quen thuộc.
Tần Vô Song chỉ cảm thấy hình như mình vừa nắm bắt được một chút manh mối gì đó. Nhưng manh mối này một giờ ba khắc chưa thể trở nên rõ ràng được khiến hắn cảm thấy vừa xa lại vừa gần. Hắn biết tất cả những thứ này nhất định có liên quan đến địa hình của Quy Vương Sơn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tần Vô Song lẳng lặng ngồi xuống, chuyên chú quan sát địa hình xung quanh, không bỏ qua bất cứ dấu vết nào dù là nhỏ nhất.
- Cảm giác này quen lắm, gần như là… là cái gì nhỉ?
Tần Vô Song bắt đầu hồi tưởng lại tất cả những gì mà mình đã trải qua, từng chuyện một. Nghĩ cho đến chuyện Bích Phù Sơn giữa Đế quốc Đại La và Đế quốc Thiên Trì thì đột nhiên giật mình. Bích Phù Sơn, sơn động đó, cái hố lớn đó, lần trải nghiệm cửu tử nhất sinh đó.
Liền sau đó, ý thức của hắn lại xuyên qua Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, đến tầng thứ hai, cũng chính là trận pháp Đệ nhị hoàn sâu trong Đại Thương Sơn. Sau đó là Đệ tam hoàn của Đế quốc Xích Long.
Địa hình của mỗi hoàn đều có những điểm tương đồng. Mặc dù địa hình không phải hoàn toàn giống nhau nhưng sau khi trải qua ba hoàn trận pháp của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, Tần Vô Song cũng am hiểu không ít trận pháp này.
- Không lẽ, Quy Vương Sơn này chính là Đệ tứ hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận?
Nghĩ đến đây, tự nhiên huyết dịch trong người Tần Vô Song đột nhiên sôi sục. Nếu như đúng là như vậy mọi chuyện không phải quá trùng hợp sao.
- Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận vốn dĩ đã là sự thần kỳ của tạo hóa, Đại lục Thiên Huyền rộng lớn vậy, vậy mà mọi thứ cứ rơi hết xuống đầu ta. Chứng tỏ ta rất có duyên với trận pháp này. Nếu thế, Quy Vương Sơn này đúng là Đệ tứ hoàn của trận pháp, vừa hay ta gặp được, chuyện này hoàn toàn có khả năng.
Nghĩ đến đây, Tần Vô Song không còn nghi hoặc nữa mà bắt đầu tìm kiếm lối vào. Có ý tưởng này trong đầu, sự tìm kiếm của hắn không còn là tìm kiếm mù quáng không mục đích nữa mà chú trọng vào những manh mối có tính chính xác.
Đệ tam hoàn và Đệ nhất hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận đều có một lối vào nhỏ, lối vào này rất hẹp, rất kín, cực kỳ khó tìm.
Còn một lối vào khác thì phải thông qua ba bốn tầng cơ quan mới tìm ra được. Ví dụ như Đệ nhị hoàn của Đại Thương Sơn. Lần đầu tiên Tần Vô Song bước vào là vào trong cửa hang dưới vách núi của Đệ nhị hoàn. Nhưng trên thực tế dưới chân núi cũng có một lối vào, có thể thông qua cơ quan trực tiếp tiến vào. Tần Vô Song đã nói về cơ quan bên trong của lối vào Đại Thương Sơn cho phụ thân biết.
- Nếu như Quy Vương Sơn đúng là đúng Đệ tứ hoàn thật thì ta phải tìm cho ra lối vào Đệ tứ hoàn, không nên vào theo lối dưới vách đá, chỉ có thể thông qua cơ quan của lối vào đó, vào bằng lối đó thuận tiện hơn. Nếu như trong sơn động có người thì lại càng khiến kẻ đó mất cảnh giác.
Tần Vô Song biết, nếu đây đã là Đệ tứ hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, cho dù đã có người tìm ra sơn động đó thì hắn cũng hoàn toàn không lo. Bởi vì trận pháp này được thiết trí vô cùng xảo diệu. Nếu như chưa từng qua Đệ nhất hoàn và Đệ nhị hoàn mà đã vào những hoàn khác thì cũng coi như bỏ. Không thể phá vỡ được sự cấm chế của hoàn đó, cũng không thể khởi phát trận pháp. Chỉ có Tần Vô Song nhận được hai lần thần lực tẩy lễ của Đệ nhất hoàn và Đệ nhị hoàn thì mới đủ tư cách mở trận pháp này.
Đương nhiên, Tần Vô Song bây giờ cùng lắm cũng chỉ vào được Đệ tứ hoàn. Bởi vì cơ sở khởi động Đệ tứ hoàn là Luyện Hư Cảnh. Mà tu vi của Tần Vô Song cũng chính là Luyện Hư Cảnh.
Bởi vậy, nếu như bây giờ Tần Vô Song tìm ra Đệ ngũ hoàn thì hắn cũng chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn mà thôi. Với thực lực của hắn không thể phá vỡ nổi bất cứ cấm chế nào của Đệ ngũ hoàn.
Dựa vào kinh nghiệm với ba hoàn trước, lối vào hầu như đều là dưới chân núi, lối vào này cũng thường rất khó tìm.
Thuận theo suy nghĩ này, Tần Vô Song bắt đầu tìm kiếm bên dưới chân núi Quy Vương Sơn. Trời cũng không phụ người có lòng, chạng vạng ngày hôm đó, Tần Vô Song đã tìm ra một manh mối vô cùng khả nghi.
Lần theo manh mối này, Tần Vô Song theo vào từng tầng, quả nhiên lòng vòng uốn lượn. Xuyên qua tầng tầng cách trở, Tần Vô Song càng tin vào dự cảm của mình hơn.
- Quả nhiên vô cùng xảo diệu, xem ra Quy Vương Sơn này chính là nơi có Đệ tứ hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận!
Trái tim bắt đầu đập dồn dập trong ngực Tần Vô Song. Cuối cùng, hắn cũng nhìn thấy cơ quan thứ nhất!
Bố trí của những cơ quan này như được tạo ra bởi một người, thủ pháp hoàn toàn tương đồng, chỉ có điều độ khó của cơ quan sẽ được nâng dần theo thực lực của người sở hữu trận pháp.
Yêu cầu của Đệ tứ hoàn là Luyện Hư Cảnh, vậy thì độ khó của cơ quan này sẽ chỉ Luyện Hư Cảnh mới có thể thuận lợi mở ra. Tần Vô Song đã từng có kinh nghiệm mở cơ quan nên những lúc như thế này đương nhiên là dễ dàng đạt được.
Sau khi mở được cơ quan thứ nhất, trong lòng Tần Vô Song không còn bất cứ chút băn khoăn nghi hoặc nào nữa. Hắn biết Quy Vương Sơn này chính là Đệ tứ hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận.
- Quả nhiên như chủ nhân trận pháp nói, mặc dù có được Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận nhưng bước nào cũng cần phải vô cùng cẩn trọng. Tuy rằng từng hoàn từng hoàn liên tiếp nhau nhưng dù sao cũng là những cá thể tương đối độc lập. Những cá thể này đều rất có thể bị người ta phát hiện ra. Bây giờ, sơn động của Đệ tứ hoàn có lẽ đã bị người ta phát giác, thập phần nguy hiểm.
Nghĩ vậy, Tần Vô Song lại tự nhủ bản thân mình phải cẩn thận đề phòng hơn nữa. Hắn chỉ đang nghĩ:
- Người đó nhất định đã vào được bên trong sơn động, nhìn thấy quy mô bên trong trận pháp, nếu không sao lại cứ lẩn trốn bên trong, nhất định là nhìn thấy những bảo vật bị phong ấn trong trận pháp Đệ tứ hoàn nên mới không muốn rời đi!
Phỏng đoán của Tần Vô Song cũng là có căn cứ.
Qua được cơ quan thứ nhất, sau đó sẽ dễ dàng hơn nhiều. Tần Vô Song cứ thế tiến lên với thế thuận lợi vô cùng, rất nhanh đã tới cơ quan thứ hai và cũng phá giải nhanh chóng.
Phá giải cơ quan thứ hai xong, Tần Vô Song càng trở nên cẩn thận hơn. Hắn biết, qua được cơ quan thứ hai là đã vào đến lòng núi, là đã rất gần khu vực trung tâm sơn động. Chỉ cần qua cơ quan thứ ba là đã gần như đối diện trực tiếp với trung tâm trận pháp.
Nghĩa là cả hai chỉ còn cách nhau một cơ quan thứ ba nữa mà thôi.
Cả quãng đường đi vào, Tần Vô Song không thấy bất cứ động tĩnh gì. Đứng trước cơ quan thứ ba, hắn im lặng lắng tai nghe ngóng. Hắn biết, chỉ cần cơ quan này mở ra, hắn sẽ vào được trung tâm trận pháp, nếu như người đó vẫn đứng gần cơ quan thì có nghĩa là hai người sẽ nhất thời gặp nhau.
Nhưng theo căn cứ của Tần Vô Song, dù người đó có ở trong sơn động thì chắc chắn cũng không biết những cơ quan này. Bởi vì chỉ có người mở được trận pháp cấm chế mới có thể biết được vị trí cụ thể của cơ quan qua lời nhắn của những cấm chế đó.
Hết tám chính phần, kẻ đó có thể vào được sơn động này, thì có lẽ cũng chỉ là vô tình đi qua cái cửa sơn động ở bên trên vách đá mà thôi. Nếu như người đó muốn áp dụng biện pháp phòng ngự thì giờ này nhất định đang canh phòng ở gần cửa động trên vách đá đó.
Lối ra đó và lối ra cơ quan này là hai đầu của một trận pháp, cách nhau xa nhất. Hay cũng có thể nói, nếu như người đó đang đứng canh gần cửa động kia thật, việc hắn mở những cơ quan này, đối phương không hề hay biết.
Tần Vô Song đã khắc phục được cảm giác căng thẳng trước đây, theo những suy diễn lặp đi lặp lại của hắn thì hắn tin rằng người đó đang đứng gần lối ra và không hề hay biết nội tình bên trong, nếu biết có người là đột nhập vào, hắn nhất định sẽ đứng canh ở lối vào có thể dễ dàng phát hiện ra nhất.
Mà không có khả năng canh giữ ở vị trí lối vào cơ quan mà hắn không biết này.
Nói chính xác hơn một chút, nghe qua là rất nguy hiểm, nhưng thực tế Tần Vô Song từ nói này đi vào, cũng là cách xa nguy hiểm nhất.
Một khi để Tần Vô Song tiến vào được trận pháp, bản thân hắn quen thuộc với Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, tự nhiên cũng không cần lo lắng đối phương có lợi thế về địa lợi nữa.
Tần Vô Song móc ra Thần Tú Cung, lên dây sẵn mà không bắn, yên lặng niệm động chú nghĩ, đem đạo cơ quan thứ ba chậm rãi mở ra. Hắn tận lực đem tất cả năng lượng ba động do cơ quan phát ra ngăn chặn lại, không để cho đối phương phát hiện.
Ngay tại thời khắc cái cơ quan thứ ba hoàn toàn mở ra, Tần Vô Song nhanh chóng nhảy vào trong, giống như một u linh, nhanh chóng ẩn giấu thân ảnh, đồng thời trong lòng cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Vào được bên trong sơn động, tình cảnh của hắn càng có lợi hơn một chút. Quả nhiên không ngoài sự dự đoán của Tần Vô Song, sơn động của trận pháp Đệ tứ hoàn này cũng không khác biệt bao nhiêu so với ba hoàn trước đó. Hơn nữa lại rất giống với Đệ tam hoàn. Tần Vô Song căn cứ vào sự phỏng đoán đối với địa thế, thần thức chậm rãi kéo dài, chậm rãi bắt đầu dò xét ra ngoài.
Hết thảy đều nằm trong sự tính toán của Tần Vô Song, thần thức của hắn vừa mới tiếp cập đến động khẩu của lối vào thứ hai bên trên vách đá, thần thức của gã kia cũng chợt ba động lên một chút.
Thần thức của Tần Vô Song lập tức đình chỉ lại. Đương nhiên hắn cũng biết, đối phương cũng sẽ không nghĩ đến chuyện hắn đã tiến vào bên trong sơn động rồi.
Quả nhiên, tên hắc y nhân kia thần thức vừa ba động lên một cái, đã nhanh chóng cầm chặt cây gậy đen trong tay lại. Thân hình hắn nháy mắt áp nhanh lên trên vách đá phía trên sơn động. Cây pháp trượng màu đen trên tay hắn có hình dáng vô cùng khủng bố, phần trên có tạo dáng giống hệt như một cái đầu lâu khô quắt. Tất cả những chỗ thủng trên cái đầu lâu kia đều là một mảnh đen âm u, không ngừng phát ra khí tức vô cùng yêu tà, phảng phất bên trong cất dấu vô số tội ác kinh người.
- Người này quả nhiên cường đại…
Tên áo đen trong lòng thầm nghĩ, ý niệm cảm thấy có chút phức tạp:
- Nhanh như vậy, thần thức liền tìm đến được chỗ này rồi. Nếu như bị hắn phát hiện ra lối vào sơn động này, hắn nhất định sẽ chạy đến đây. Chỉ cần hắn tiếp cận sơn động, ta liền phát động một kích trí mạng ngay!
Trong lòng hạ quyết tâm, bàn tay cầm cây pháp trượng màu đen của gã áo đen càng siết chặt thêm một chút, thế nhưng toàn thân đều toát mồ hôi đầm đìa. Hôm nay tất cả những kẻ tu luyện khôi lỗi của hắn cũng đều bị tiêu diệt sạch, điều này khiến cho hắn ít nhiều có chút cảm giác lo lắng bất an.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Công dụng kỳ diệu của Tử Vân Quả này, khiến Tần Vô Song thổn thức không thôi, cảm thấy sự kỳ diệu của tạo hóa tự nhiên, quả thực không thể dùng ngôn ngữ để hình dung. Bao Bao thấy Ngân Hầu Vương dùng ánh mắt thành kính nhìn Tần Vô Song, trong lòng cũng hy vọng Tần Vô Song có được Tử Vân Thần Quả này, thúc giục nói: - Vô Song lão đại, ngươi là đại ân nhân của Hầu Tộc chúng ta. Tử Vân Thần Quả này, ta thay ngươi quyết định, nhận lấy đi! Ngân Hầu Vương cũng thành tâm thành ý: - Tần công tử, không cần phải khách khí! Tần Vô Song thấy tâm ý của bọn họ vô cùng chân thành, không thể chối từ, thở dài: - Vô Song nhận đại lễ này, thật sự là hổ thẹn. Ngân Hầu Vương cười to ha ha: - Tần công tử, chính vì khí phách của ngươi như vậy, mới nhận được đại lễ như vậy của chúng ta. Trong nhân loại, người tham lam thì nhiều, người khiêm tốn giống như Tần công tử, thật sự hiếm có. Bao Bao, ngươi tự mình mang tới đưa tận tay Tần công tử đi! Bao Bao cười hắc hắc: - Được! Liền nâng bình ngọc đó lên, mang tới trước mặt Tần Vô Song: - Lão Đại, ngươi không nhận lấy. Chính là xem thường trên dưới Hầu Tộc chúng ta. Những Trưởng lão Hầu Tộc khác cũng đều sôi nổi gật đầu: - Đúng vậy, nhận lấy đi. Lần này nếu không phải nhờ sự tương trợ to lớn của Tần công tử, Hầu Tộc chúng ta đều không bảo toàn được rồi, chứ đừng nói đến bảo bối. Tần Vô Song nói: - Vậy Vô Song đành mặt dày nhận lấy vậy. Đem bình ngọc đó cầm trong tay. Bình ngọc này cũng không phải trong suốt, Tần Vô Song căn bản không nhìn thấy vật ở bên trong, cũng không biết Tử Vân Thần Quả này rốt cuộc là như thế nào. Ngân Hầu Vương cười nói: - Tần công tử, Thần quả này một khi đã hái xuống, bất cứ lúc nào cũng có thể dùng. Ngươi dùng ngay tức khắc, là tốt nhất. Tần Vô Song liền lấy nắp bình của bình ngọc đó xuống. Nắp bình vừa tháo ra, bình ngọc đó nhất thời phun ra một luồng tử khí mờ mịt, trong nháy mắt, toàn bộ không gian đều bị tử khí này bao trùm, có vẻ cát tường vô cùng. - Lão Đại dùng đi, nếu không thần lực của thần vật sẽ biến mất. Bao Bao thúc giục nói. Tần Vô Song gật gật đầu, miệng liền thổi ra một đạo chân khí ở cửa bình, giống như cá voi hút nước vậy, một luồng hấp lực hút vào trong miệng, nhất thời hóa thành quang mang màu tím, bị Tần Vô Song hút vào bên trong yết hầu. Luồng tử khí này vừa vào họng, đã giống như hấp thu một vật trơn nhẵn, vào miệng liền biến hóa, trơn nhẵn chui vào bên trong tim phổi. Tần Vô Song nhất thời cảm thấy vui tươi thoải mái, chỉ cảm thấy trước mặt một vùng tử khí điềm lành, toàn thân bị một loại sức mạnh thần diệu nâng lên, tựa hồ lâng lâng muốn bay lên cao vậy. Trong đầu, mây mù dày đặc, phảng phất đã đặt mình bay lượn trong đám mây mù vậy. Tần Vô Song tùy ý để ý niệm này rong ruổi. Rất lâu sau, mới kết thúc tâm trạng này, chậm rãi áp chế khí lưu lưu chuyển toàn thân, đem từng luồng sức mạnh thần kỳ dẫn nhập vào bên trong đan điền. Mở mắt ra, bốn phía vẫn là cảnh tượng lúc trước, chỉ khác là tất cả cường giả Hầu Tộc đều dùng một loại ánh mắt kỳ dị quan sát hắn, phảng phất giống như đang nhìn chuyện gì ngạc nhiên cổ quái vậy. - Lão Đại, cảm giác như thế nào? Bao Bao là người đầu tiên lên tiếng hỏi. - Cảm giác rất bay bổng, giống như đặt mình vào trong đám mây vậy. Tần Vô Song thành thực trả lời. Ngân Hầu Vương cười ha ha: - Đó là tự nhiên, Tử Vân Thần Quả này sau khi dùng xong. Âm Dương Tử Vân Dực một khi sinh ra, bay lượn chân trời, là chuyện khỏi phải nói. Tục truyền, Âm Dương Tử Vân Dực, là hình thái cuối cùng. Nếu muốn tiến hóa trạng thái của Âm Dương Tử Vân Dực, bên trong có rất nhiều đường dài phải đi. Nghe nói, bên trong có mấy quá trình. Mỗi một quá trình tiến hóa, đôi cánh đều sẽ biến hóa màu sắc một lần. Cho đến khi biến thành màu tím, mới là hình thái cuối cùng! Bao Bao đột nhiên nghĩ đến một vấn đề: - Lão Đại, nếu sau này sau lưng ngươi mọc ra một đôi cánh, không phải rất hù dọa mọi người sao? Ha ha ha. Ngân Hầu Vương cũng cười nói: - Bao Bao, ngươi thật là lo lắng uổng công. Loại vật Thần đạo này, toàn bộ thao tác chỉ cần một ý niệm, muốn thu thì thu, muốn phóng thì phóng. Làm sao để lộ ra ngoài được? Bao Bao lè lè lưỡi: - Thần kỳ như vậy à. Tần Vô Song nghe Ngân Hầu Vương nói thần kỳ như vậy, lòng cũng nảy sinh sự mê mẩn: - Hầu Vương bệ hạ, không biết đôi cánh này lúc nào sẽ dài ra? Ngân Hầu Vương nói: - Đợi ngươi tiến nhập Hư Võ Cảnh, luyện thành trạng thái chân không luyện hình, thần vật trong cơ thể tự nhiên sẽ sản sinh cảm ứng, từ đó mà dài ra. Đôi cánh này, cũng cần ngươi thường xuyên thao luyện. Tần Vô Song nghiêm mặt nói: - Vô Song hiểu rõ rồi, đa tạ Hầu Vương chỉ giáo. Ngân Hầu Vương cười ha ha nói: - Hôm nay tìm Tần công tử đến, chính là vì chuyện này. Tần Vô Song, Bổn vương chúc ngươi sớm ngày tiến nhập Hư Võ Cảnh, chân không luyện hình, trở thành một cường giả trẻ tuổi chân chính! Bao Bao cười nói: - Hầu Vương, Vô Song lão đại, hiện tại đã là cường giả trẻ tuổi chân chính rồi! Ngân Hầu Vương gật gật đầu: - Không sai, với tuổi của Tần công tử, có tu vi như hiện nay, cộng thêm trang bị trên người, ở Hiên Viên Khâu này, cũng xem là tồn tại tương đối xuất sắc. Nhưng nếu muốn chân chính có đầy đủ lực cạnh tranh ở Hiên Viên Khâu, cũng cần phải cố gắng thêm! Tần Vô Song không kìm được hỏi: - Hầu Vương bệ hạ, ở Hiên Viên Khâu, tu vi của những người trẻ tuổi, lấy tiêu chuẩn như thế nào để đánh giá? Ngân Hầu Vương suy nghĩ một lát, mới trả lời: - Ở Hiên Viên Khâu, nếu là Tông môn bất nhập lưu, đệ tử trẻ tuổi cũng chẳng qua là Trung Linh Võ Cảnh hoặc là Cao Linh Võ Cảnh. Loại Tông môn bất nhập lưu hoặc thế lực địa phương, ở Hiên Viên Khâu nhiều như lông bò. Tỷ như một tiểu trấn, một thôn trại, một bộ lạc. Thế lực cấp bậc này, không tiến nhập được vào thế lực chủ lưu của Hiên Viên Khâu, nhưng số lượng này lại nhiều nhất. Tần Vô Song chăm chú lắng nghe, hắn đến lúc này vẫn chưa có một nhận thức mang tính hệ thống về thực lực cụ thể của Cấm địa của Thần. Ngân Hầu Vương gặp nhiều biết rộng, vô cùng hiểu biết về Hiên Viên Khâu, thực sự là một đạo sư rất tốt. - Ngoài những thế lực bất nhập lưu ra, còn có một số thế lực tam lưu. Đệ tử của thế lực tam lưu, kiệt xuất một chút chính là cấp bậc Linh Võ Đại viên mãn. Thậm chí còn có đệ tử kiệt xuất Luyện Hư Cảnh. Ngân Hầu Vương mỉm cười nói: - Thế lực tam lưu, ở Hiên Viên Khâu cũng không nhiều, hai ba trăm nhà bao giờ cũng có! Bao Bao nghe đến đây, không tránh khỏi có chút uể oải: - Nói như vậy, thực lực của ta, mới chỉ có thể xếp vào hàng ngũ đệ tử kiệt xuất thế lực tam lưu sao? Ngân Hầu Vương cười nói: - Bao Bao, không phải so sánh như vậy. Ngươi đừng nóng vội nghe ta nói xong trước đã. Sau thế lực tam lưu, chính là những thế lực nhị lưu. Thế lực nhị lưu, ở Hiên Viên Khâu, ước chừng có bốn năm mươi nhà. Đệ tử kiệt xuất của bọn họ bình thường đều là Luyện Hư Cảnh, thiên phú cao hơn một chút, còn lại là Hóa Hư Cảnh. Một số ít, thậm chí có thể luyện tới Động Hư Cảnh! Đương nhiên, rất ít có đệ tử trẻ tuổi của thế lực nhị lưu tiến nhập vào Động Hư Cảnh. Nếu có, tuyệt đối có thể gọi là số một của thế hệ những người trẻ tuổi ở Hiên Viên Khâu. Phía trên thế lực nhị lưu, đỉnh cao nhất, chính là thế lực nhất lưu. Ở Hiên Viên Khâu, thế lực nhất lưu, không vượt quá mười nhà. Đại bộ phận trong số bọn họ, đều chiếm cứ ở Thiên Đế Sơn. Đệ tử kiệt xuất của thế lực nhất lưu, chí ít là Hóa Hư Cảnh. Đối với thế lực nhất lưu, so đấu giữa bọn họ, chính là xem đệ tử trẻ tuổi Động Hư Cảnh của nhà nào nhiều hơn. Nhiều thì hai mươi ba mươi người, ít thì tuyệt đối cũng không ít hơn mười người! Bao Bao cũng hồ nghi: - Tại sao thế hệ người trẻ tuổi của thế lực nhất lưu, Động Hư Cảnh lại nhiều như vậy? Lẽ nào thật sự có nhân tố truyền thừa của huyết thống huyết mạch sao? - Truyền thừa huyết mạch là một chuyện, chiếm cứ vị trí của Thiên Đế Sơn, mới là quan trọng nhất. Thiên Đế Sơn là khu vực thống trị trung tâm của Hiên Viên Khâu, là nơi tập hợp linh lực của Hiên Viên Khâu. Đào tạo ra nhân tài dễ dàng nhất. Trong thế lực nhất lưu, thế hệ người trẻ tuổi, càng có một số ít tiến nhập vào Hư Võ Đại viên mãn! Bao Bao nghe đến đây, cũng tấm tắc lấy làm kỳ lạ: - Xem ra, so với những tên biến thái của Hiên Viên Khâu đó, chúng ta còn cần cố gắng. Ngân Hầu Vương cười nói: - Điều đó là đương nhiên, Bao Bao, núi cao vẫn có núi cao hơn. Ngươi vĩnh viễn không nên cảm thấy thiên phú của bản thân mạnh thì có vốn liếng lên mặt! Tần Vô Song im lặng nghiền ngẫm những lời của Ngân Hầu Vương, kết hợp với những lời chỉ bảo của tiền bối Vân Tuyết Trần trước đó, đối với tình hình của Hiên Viên Khâu, lại có thêm nhận thức mới. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn Nói như vậy, Tần gia sống ở Thiên Đế Sơn, cũng được xem là thế lực nhất lưu. Có lẽ, Tần gia nhiều năm như vậy vẫn cố chấp không vứt bỏ, cũng chính vì tên tuổi của thế lực nhất lưu. Vứt bỏ vị trí của Thiên Đế Sơn, cũng chính là vứt bỏ tiền đồ. Bao Bao lại đột nhiên hỏi: - Ngân Hầu Vương, La Thiên Đạo Trường đó, được tính là thế lực cấp mấy? - La Thiên Đạo Trường, được xem là thế lực nhị lưu. Nhưng ở trong thế lực nhị lưu, cũng xem là thực lực hàng đầu. Nghe nói, La Thiên Đạo Trường có bốn vị Đạo tôn, có hai vị Đạo tôn, đã đột phá hư không, vượt khỏi trói buộc của Hư Võ Cảnh, hình thần câu diệu, hợp chân với đại đạo, tiến nhập vào Kỳ Diệu Huyền Cảnh, cách Thần đạo, cũng chỉ có một bước mà thôi. - Kỳ Diệu Huyền Cảnh? Đây là lần đầu tiên Tần Vô Song nghe thấy danh từ này. - Đúng vậy, Kỳ Diệu Huyền Cảnh! Ngân Hầu Vương nghiêm mặt nói: - Xác thực mà nói, Kỳ Diệu Huyền Cảnh kỳ thực cũng không xem là một đại cảnh giới tu luyện. Nhưng người tu luyện bất cứ theo đuổi Vô thượng Thần đạo gì, cũng không cách nào vòng qua được cảnh giới này. - Vô thượng Thần đạo? Bao Bao không kìm được hỏi: - Nói như vậy, sau này nếu ta muốn theo đuổi Thần đạo, cần phải tiến nhập vào Kỳ Diệu Huyền Cảnh trước sao? - Đó là điều đương nhiên! Ngân Hầu Vương thở dài: - Kỳ Diệu Huyền Cảnh, có thể xem là bậc thang cuối cùng ngăn cách giữa nhân loại và Thần đạo. Đột phá được huyền cảnh này, chính là Vô thượng Thần đạo, từ nay về sau Thần hồn đại thành. Cho dù cơ thể bị hủy diệt, Thần hồn cũng có thể trốn đến tam giới, không nhập vào ngũ hành. Chỉ cần tìm được một khối cơ thể, vẫn có thể khôi phục được sinh mệnh mới! Tần Vô Song lắng nghe vô cùng chăm chú, thở dài: - Không thẹn là Vô thượng Thần đạo, thật sự vô cùng kỳ diệu. Bao Bao cười nói: - Cũng chính là nói, sau khi tiến vào Thần đạo, có thể trường sinh bất tử sao? - Ha ha, cũng không nhất định là vậy. Thần đạo, chỉ có bất diệt về mặt lý luận, nhưng trên thực tế, cường giả Thần đạo, hai bên đều có thể tiến hành công kích Thần hồn. Một khi Thần hồn bị đánh nát, hồn bay phách lạc, đồng dạng cũng sẽ biến mất. Thần đạo, chỉ là đột phá quy tắc của nhân loại, áp đảo quy tắc của nhân loại, nhưng bản thân Thần đạo, lại không cách nào sáng tạo ra quy tắc. Ngân Hầu Vương nghiêm mặt nói: - Chỉ có kẻ sáng tạo ra quy tắc, mới có tư cách khiêu chiến cảnh giới của trường sinh bất tử! Nói đến đây, khẩu khí của Ngân Hầu Vương, cũng tràn đầy say mê. Áp đảo quy tắc, chỉ là có nhiều thêm một chút đặc quyền so với nhân loại, nhưng dù sao không phải là người sáng tạo ra quy tắc. Tần Vô Song nghe đến đây, trong lòng lại khẽ chấn động. Nghe Ngân Hầu Vương nói như vậy, lẽ nào trên Thần đạo, còn có cảnh giới cao hơn? Ngân Hầu Vương nhìn mặt đoán ý, nhìn ra vẻ nghi hoặc của Tần Vô Song, mỉm cười gật đầu: - Tần công tử, đúng như ngươi đang suy đoán, trên Thần đạo, còn có sự tồn tại của cảnh giới cao hơn, chỉ là cảnh giới này rốt cuộc là gì? Bổn vương không cách nào trả lời, ta tin rằng, toàn bộ Đại lục Thiên Huyền, cũng không có mấy người có thể đưa ra câu trả lời chuẩn xác!