Tử Điện Phần Diệm Thú sau khi đột phá có vẻ vô cùng hưng phấn, ở trên triền núi, không ngừng bay lượn, nhảy nhót. Đây là đột phá muộn đến mấy ngàn năm, là hưng phấn Tử Điện Phần Diệm Thú kiềm chế mấy ngàn năm qua. Giờ phút này, cuối cùng nó cũng đột phá được trói buộc của Linh Võ Cảnh, chân chính tiến nhập Hư Võ Cảnh! Tử quang bao trùm lên Tử Điện Phần Diệm Thú, giống như một đoàn hỏa diễm tử sắc vậy. Bên trong tử quang, thân hình của Tử Điện Phần Diệm Thú, cũng đang kịch liệt biến hóa. Hình dạng bên trong tử quang cũng không ngừng huyễn hóa, không ngừng biến ảo. Xa xa, Tần Vô Song và Bao Bao đều đang dừng chân quan sát. - Hắc hắc, chân không luyện hình. Không biết lần này Cô Đơn sẽ luyện ra hình dáng như thế nào? Bao Bao đối với chân không luyện hình vẫn rất hài lòng. Nó luyện ra hình thể nhân loại, là một thiếu niên thanh tú, ai thấy cũng yêu, ngay cả tỷ tỷ của Vô Song lão đại cũng từng khen ngợi. Hiện tại nó rất hiếu kỳ, Tử Điện Phần Diệm Thú sẽ biến ra bộ dạng như thế nào? Trong lòng không tránh khỏi tự chủ, sản sinh một loại tâm lý đối lập, nhìn không chớp mắt. Vù! Trong giây lát, luồng tử quang bao trùm trên người Tử Điện Phần Diệm Thú ngút trời mà dậy. Tiếp theo, tử quang trên người Cô Đơn, cũng chậm rãi ảm đạm xuống, giống như con tằm chui ra khỏi kén, không ngừng bị kéo ra. Màu sắc càng ngày càng nhạt, hào quang cũng càng ngày càng mơ hồ. - Gào? Tử Điện Phần Diệm Thú rống to một tiếng, từ trên sườn núi sải bước xuống, miệng cười to ha ha: - Lão Đại, Bao Bao, mau tới đây xem hình dáng của ta như thế nào? Thanh âm hào sảng, vang vọng khắp sơn cốc. Tần Vô Song và Bao Bao vội vàng bay vọt tới, đã nhìn thấy một thân hình cường tráng, một đại hán trẻ tuổi thân hình như tòa tháp chạy ra. - Cô Đơn ca, đây là ngươi sao? Bao Bao lập tức ngây dại, lập tức không kìm được vò đầu bứt tai nở nụ cười: - Ngươi nhìn hình dáng này, ha ha, Lão Đại, Cô Đơn, hắn đang cưa sừng làm nghé! Tử Điện Phần Diệm Thú lần đầu tiên hóa ra hình dáng nhân loại, cũng có chút không tự tin, vò vò đầu, xấu hổ cười: - Lão Đại, thật sự vô cùng khó coi như vậy sao? Tạo hình nhân loại của Tử Điện Phần Diệm Thú, mày rậm mắt to, khuôn mặt chữ điền, có vẻ ngay thẳng nghiêm túc. Ánh mắt trừng lên, càng có vẻ rất nhiều uy nghiêm. Chỉ là nó chọn tạo hình nhân loại nhìn ngang nhìn dọc cũng không vượt quá hai mươi lăm tuổi. Có vẻ tuổi tác không khác biệt lắm với Tần Vô Song. Suy nghĩ đến nó là linh thú mấy ngàn năm trước, vì vậy Bao Bao mới nói là nó cưa sừng làm nghé. Tần Vô Song thật ra cảm thấy tạo hình này không tệ, ít nhất cả người lẫn khí vô hại, khiến người ta nhìn sẽ không cảm thấy có quá nhiều địch ý, lập tức mỉm cười nói: - Hình tượng này không tệ. Ngươi đừng nghe Bao Bao nói. Tử Điện Phần Diệm Thú nghe Tần Vô Song nói như vậy, lúc này mới yên tâm một chút, cười ha ha nói: - Lão Đại nói không tệ, vậy thì khẳng định là không tệ. Bao Bao, nói thành thật, có phải ngươi ghen tỵ ta trở nên đẹp trai hơn ngươi không. Bao Bao cười to: - Ngươi tự khen ngươi đẹp thì có, hình tượng này của ngươi, đẹp có khác gì sào tre đâu chứ? Hai kẻ dở hơi đấu võ mồm đó là chuyện bình thường, Tần Vô Song thật ra thấy nhưng không thể trách. - Cô Đơn, chúc mừng ngươi, cuối cùng cũng đã bước vào Hư Võ Cảnh. Tần Vô Song từ đáy lòng thật sự cảm thấy vui mừng cho nó. Tử Điện Phần Diệm Thú cũng cảm khái vô cùng: - Hư Võ Cảnh… Ha ha, tiến nhập Hư Võ Cảnh, tâm kết của ta cũng được giải trừ rồi. - Giải trừ rồi? Tần Vô Song mỉm cười nói: - Không còn hận thù người trước đây phong ấn ngươi sao? Tử Điện Phần Diệm Thú kỳ thực luôn không chứa nhiều thù hận, chẳng qua nó vô cùng sĩ diện. Ngoài miệng luôn nói không chịu buông tha, trên thực tế nó cũng biết, nếu không có phong ấn của người đó, có lẽ thời gian mấy ngàn năm trôi qua, nó sớm đã hóa thành một đống xương trắng rồi. Dù sao, không phải cường giả Thần đạo, thân thể có thể sống qua ba ngàn năm tuổi, thực sự rất ít rất ít. Mà nó lại có thể hít thở không khí của mấy ngàn năm sau, đến bây giờ có thể còn sống, nghĩ kỹ, trái lại cũng không tệ. Trước kia, trong lòng nó luôn có hòn đá, từ tình cảm không tiếp nhận nổi hiện thực bị phong ấn. Hôm nay một khi đột phá, tiến nhập Hư Võ Cảnh, tâm kết này đương nhiên cũng được giải trừ. - Cô Đơn, Bao Bao, chuyện ở Chi Tế Sơn đã tạm ổn rồi. Hôm nay, ta dự định tới Hiên Viên Khâu, tới Thiên Đế Sơn. Đây là chọn lựa của cá nhân ta. Các ngươi đi hay không đi, ta đều không ép buộc. Cô Đơn là người đầu tiên kêu lên: - Lão Đại, từ sau khi ta bị phong ấn, liền bị nguyền rủa, chỉ cần giải được phong ấn, từ nay về sau chính là Linh thú Khế ước của ngươi. Ta đương nhiên phải đi cùng ngươi rồi. Mặc dù ta có ý kiến đối với người phong ấn ta, nhưng đối với người giải cứu ta, trái lại thật tâm ủng hộ. Hơn nữa con người Lão Đại ngươi rất tốt. Các phương diện đều rất phù hợp với khẩu vị của ta, cũng không có đem ta trở thành Chiến linh thú nô lệ, không có hèn hạ sai khiến ta. Lời khách khí ta sẽ không nói, nhưng từ ngày ta thoát khỏi vòng vây đó, ngươi chính là Lão Đại của ta. Vì ngươi mà sống, vì ngươi mà chết, Cô Đơn ta quyết không hối hận! Bao Bao nghe thấy những lời của Cô Đơn, cũng huyết dịch sôi trào, xúc động nói: - Đúng vậy, Lão Đại, trong những nhân loại mà ta đã gặp qua, ngươi là người thú vị nhất, cũng là người xuất sắc nhất! Ta cảm thấy cùng đi với các ngươi, bất kể là rèn luyện cũng tốt, đổ máu chiến đấu cũng tốt, lúc nào cũng phong phú. Cho nên, ta cũng nhất định đi cùng Lão Đại, các ngươi muốn đuổi ta đi, ta cũng không đi! Tần Vô Song lộ vẻ cảm động, nhìn hai đồng bọn. - Lão Đại, nhân loại các ngươi thường xuyên nói đồng sinh cộng khổ gì đó. Những chuyện này, Thú Tộc chúng ta đều không làm. Nhưng Cô Đơn ta, nhất định sẽ đồng sinh cộng khổ với Lão Đại! - Ta cũng vậy, có đánh thì cùng đánh, đổ máu thì cùng đổ, cùng sinh cùng diệt! Bao Bao hưng phấn quát lên: - Ta cũng không tin ba người chúng ta, thật sự không bằng những kẻ sinh ra từ Cấm địa của Thần! Bọn chúng lẽ nào thật sự xuất sắc hơn chúng ta sao? Không phải chính vì hoàn cảnh sinh ra tốt hơn một chút sao? Lão Đại, ba người chúng ta, nhất định phải ở Đại lục Thiên Huyền náo loạn tạo nên thành tựu một phen, khiến mọi ngóc ngách của Đại lục Thiên Huyền, đều phải lan truyền tên tuổi của chúng ta. - Bao Bao, mặc dù bình thường ngươi rất ngây thơ, nhưng những lời này, Cô Đơn ta tán thành mười phần! Lão Đại, Cấm địa của Thần thì thế nào chứ? Bất cứ ai khi sinh ra, đều là cường giả Thần đạo sao? Ba người chúng ta, liên thủ trùng kích vào Vô thượng Thần đạo! Không chỉ là Hiên Viên Khâu, ba người chúng ta sẽ có một ngày phải khiến toàn bộ Đại lục Thiên Huyền run rẩy vì chúng ta! Hai kẻ gia hỏa, kẻ này kích động hơn kẻ kia, hiển nhiên, đột phá trên tu luyện, khiến lòng tự tin của Tử Điện Phần Diệm Thú cũng bành trướng dị thường. Lòng nhiệt huyết của Tần Vô Song cũng bị bọn họ kích động, sôi trào trong cơ thể. Trên thực tế, Tần Vô Song từ trước đến nay không thiếu lòng tự tin, hắn lúc nào cũng cảm thấy, hắn không thua kém bất cứ người nào! Cho dù sinh ra ở các quốc gia nhân loại, tất cả tồn tại của thế lực của Cấm địa của Thần, đều nhìn hắn bằng ánh mắt nhỏ bé không đáng nói đến. Nhưng Tần Vô Song cũng không thiếu tự tin, hắn tin chắc, một ngày nào đó hắn đồng dạng có thể đạt được thành công ở Cấm địa của Thần. Hắn có thể ở các quốc gia nhân loại quật khởi rất nhanh, tự tin ở Cấm địa của Thần đồng dạng kéo dài mà ra. - Được, ba người chúng ta, sẽ liên thủ đại náo Hiên Viên Khâu? Tần Vô Song vươn tay phải ra, Bao Bao và Cô Đơn đều lần lượt thò lòng bàn tay, hiểu ý cùng cười, tất cả ẩn ý đều không nằm trong lời nói. Thực hiện xong ước định, từ trên sườn núi đi xuống. Tần Vô Song nói: - Ta dự định xuất phát trong năm ngày! Bao Bao, ngươi đi cùng với ta, phải nói câu gì đó với Ngân Hầu Vương! - Lão Đại, yên tâm đi, Ngân Hầu Vương sẽ không ngăn cản ta đâu. Bao Bao rất có tự tin nói.
Ba ngày sau, Tần Vô Song lại tìm được Lâm Điển. Hiệu suất làm việc của Lâm Điển quả nhiên rất cao, trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, liền tìm kiếm được bảy người, bốn người trong đó là bằng hữu tâm phúc trước đó của hắn. Còn có ba người, lại là những cường giả khác họ tới từ lãnh địa khác với hắn. Lâm Điển đem bọn họ tập trung lại một chỗ, cười nói: - Chư vị, ta tìm mọi người cùng đến đây, là muốn hỏi mọi người. Có đồng ý cùng xông xáo với Lâm Điển ta không! - Lâm đại ca, chúng ta đang lo không có chỗ nào để tham gia, nếu có Lâm đại ca đồng ý làm thủ lĩnh, dẫn chúng ta lang bạt, mấy huynh đệ chúng ta, đồng ý dâng tặng Lâm đại ca chức thủ lĩnh! - Đúng vậy, Lâm đại ca, mấy người chúng ta đều nghe lời ngươi! Lâm Điển nhàn nhạt cười, xua tay nói: - Mọi người đừng vội, ta hỏi các ngươi, nếu ta đã tìm được một nơi để đi, các ngươi có nguyện ý cùng đi theo không? - Đương nhiên đồng ý! Lâm đại ca, nếu ngươi tìm được chỗ, chúng ta tuyệt đối yên tâm. Ở chỗ con cháu Bát Đại Khấu đó, chúng ta không được coi trọng, nhất định có nơi nào đó để chúng ta phát triển kế hoạch lớn! - Đúng vậy, Lâm đại ca, ngươi nói đi, đi đâu! Lâm Điển nghiêm mặt nói: - Lâm Điển ta nói lời thô tục trước. Bất kể tham gia vào nơi nào, nghèo hèn hay là phú quý, các ngươi đều nguyện ý cùng lang bạt với ta, nguyện ý cùng dốc sức sau này chứ? - Lâm đại ca, không cần hỏi, chúng ta đều đồng ý? Bảy người, bảy ánh mắt, đều vô cùng kiên định, không có nửa phần do dự. Hiển nhiên, bọn họ đối với Lâm Điển vô cùng tin phục. Bất kể là thực lực, hay là mị lực nhân cách, Lâm Điển ở trong đám người này, đều có uy tín tuyệt đối. Lâm Điển nhìn chăm chú hồi lâu, quét mắt nhìn qua tất cả những người trước mặt, lúc này mới gật gật đầu: - Được, ta vì các huynh đệ tìm được một nơi gửi gắm. Mọi người theo ta đi lên trên, ta dẫn các ngươi đi gặp một người. Khi bảy người đang kinh ngạc, phía sau sườn núi truyền đến một tiếng cười khẽ: - Không cần đi, ta đến đây. Tần Vô Song dẫn theo hai đồng bọn, hiện thân lướt qua. - Tần Vô Song? Bảy người đó đều giật mình kinh ngạc. Lâm Điển ha ha cười to: - Các huynh đệ, tên tuổi của Tần Vô Song, Tần công tử, các ngươi đều không xa lạ chứ? Bất kể là trước đây, hay là chiến đấu lần này, Tần Vô Song cũng mang tới cho người ta ấn tượng sâu sắc, bọn họ đương nhiên không thể lạ lẫm. - Tần công tử thực lực cao cường, xưng bá các quốc gia nhân loại, tên tuổi này, chúng ta sớm đã nghe thấy rồi. Lần này nghe tên không bằng gặp mặt. Ngay cả Diệp Vấn Thông cũng bị hắn tiêu diệt, làm sao không biết cho được? Tần Vô Song ung dung mỉm cười, đi xuống phía dưới: - Lâm Điển, bảy người này, đều có thể sao? - Tuyệt đối có thể? Khẩu khí của Lâm Điển vô cùng khẳng định. Tần Vô Song xem kỹ một lát, thản nhiên cười nói: - Được, ta liếc mắt nhìn, liền công nhận phán đoán của ngươi. Lâm Điển chỉ vào Tần Vô Song nói: - Các huynh đệ, nhờ có Tần Vô Song Tần công tử không tính toán chuyện trước đây, có ý giới thiệu chúng ta tham gia vào thế lực Tinh La Điện của Đế quốc Đại La, thành lập Hộ Pháp Viện, tám huynh đệ chúng ta, là nhóm Hộ pháp đầu tiên. Địa vị chỉ dưới năm vị Điện chủ Tinh La Điện! Các ngươi, có đồng ý hay không? Tần Vô Song mỉm cười, chỉ nhìn những người này, cũng không vội mời chào. Hắn muốn xem xem phản ứng của mọi người. Bảy người này có chút kinh ngạc, nhưng lập tức hiểu ra gì đó, liếc mắt nhìn nhau, đều lần lượt gật đầu: - Một khi Lâm đại ca đã đồng ý, chứng tỏ Tinh La Điện ắt có chỗ hơn người, mấy người chúng ta, hiện giờ đều là tán tu không nơi quay về, có nơi để về, hà cớ không làm? Đều đi đều đi! Lâm Điển cũng nói: - Tinh La Điện như thế nào, Lâm Điển ta tạm thời vẫn chưa biết. Nhưng Tần Vô Song Tần công tử, khí phách hơn người, không phải vật tầm thường trong ao. Ta vì hắn mà dốc sức, tiền đồ tương lai, tất nhiên sáng lạn. Bao Bao đứng bên cạnh Tần Vô Song ngạo nghễ nói: - Lâm Điển, xem như ngươi có nhãn quang, Lão Đại nhà ta, một ngày nào đó, cho dù là Cấm địa của Thần, cũng phải vì hắn mà run rẩy. Các ngươi cứ chờ mà xem!
Giọng nói đó rõ ràng là muốn cho Tần Vô Song có chút thời gian để tiêu hóa, đợi cho tâm trạng của hắn bình tĩnh lại mới mỉm cười, tiếp tục nói:
- Mười hai cuốn phong ấn này không giống với Tử Điện Phần Diệm Thú. Tử Điện Phần Diệm Thú là linh thú thật sự, có máu có thịt, chứ không phải vũ khí chiến đấu. Nhưng linh thú trong mười hai cuốn phong ấn này căn bản không thể nảy sinh bất cứ tình cảm nào với ngươi, bọn chúng đơn thuần chỉ là vũ khí chiến đấu. Hơn nữa, tu vi của chúng cũng hơn Tử Điện Phần Diệm Thú rất nhiều. Phần lớn bọn chúng là linh thú đến từ Thiên Hỏa Nam Cương, còn số ít được bắt ra từ Vô Tận Đông Hải. Trong bọn chúng, kém nhất cũng có lực chiến đấu của Hóa Hư Cảnh còn mạnh nhất, ha ha, dưới cấp bậc Thần đạo là vô địch!
Dưới cấp bậc Thần đạo là vô địch!
Tám chữ này nhất thời khiến Tần Vô Song ngây ngẩn cả người. Nếu như trước đây, hắn sẽ không hiểu khái niệm này. Nhưng bây giờ, hắn đã hiểu quá rõ cấp bậc tu luyện. Biết được dưới cấp bậc Thần đạo ý nghĩa là cái gì.
Ở Đại lục Thiên Huyền, Thần đạo cường giả có thể không hiếm, nhưng cũng tuyệt đối không xuất hiện nhan nhản khắp nơi như chó mèo.
Nói cách khác, Thần đạo vô địch chi hạ chí ít cũng phải là cấp độ bán thần. Dưới Thần đạo, là Kỳ Diệu Huyền Cảnh.
Ở Hiên Viên Khâu, người có được thực lực này tuyệt đối không nhiều. Ví dụ như hai vị Đạo tôn của La Thiên Đạo Trường, ví dụ người mới gặp mấy hôm trước, chủ nhân của Phiêu Tuyết Lâu, Mộ Dung Thiên Cực.
- Dưới cấp bậc Thần đạo là vô địch!
Tần Vô Song cứ nhắc đi nhắc lại mấy chữ này, tâm trạng nhất thời trở nên bình tĩnh:
- Nếu như đúng là vậy thật thì ta chẳng còn phải sợ bị La Thiên Đạo Trường truy sát trong Hiên Viên Khâu này nữa. Còn hai tên Ô Lực Hổ và Yến Thanh Vân cũng tuyệt đối không để chúng tiêu diêu lâu nữa…
Đúng lúc tâm thần Tần Vô Song bắt đầu trở nên nhộn nhạo thì giọng nói đó cất lên kịp thời như dội một gáo nước lạnh:
- Người may mắn, đừng vội vui mừng quá sớm, mười hai cuốn Phong ấn Đồ quyển này không phải ngươi muốn triệu hồi là triệu hồi chúng ra được đâu. Muốn triệu hồi chúng, ngươi phải có điều kiện nhất định. Nếu như, ngươi bây giờ mới chỉ là Luyện Hư Cảnh cường giả thì cùng lắm ngươi chỉ triệu hồi được hai cấp bậc Linh thú Phong ấn là Hóa Hư Cảnh và Động Hư Cảnh. Nếu như ngươi vào được Hóa Hư Cảnh thì cao nhất có thể triệu hồi Linh thú Phong ấn cấp bậc Hư Võ Đại viên mãn. Nói tóm lại, Linh thú Phong ấn mà ngươi triệu hồi chỉ được vượt quá hai cấp cảnh giới. Đấy là ngươi đã từng được được ta sắp xếp cho thần lực tẩy lễ. Nếu không mười hai cuốn Phong ấn Đồ quyển này mà rơi vào tay kẻ khác thì người đó cùng lắm chỉ có thể triệu hồi ra linh thú cùng cấp bậc với mình. Kiểu sắp đặt này cũng là mức độ bảo hộ lớn nhất cho chủ nhân của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận. Đề phòng ngộ nhỡ mười hai cuốn Phong ấn Đồ quyển rơi vào tay kẻ khác, có thể làm suy yếu tác dụng của nó.
Tần Vô Song đương nhiên hiểu những đạo lý này. Nếu như triệu hồi đồng cảnh giới thì nhiều nhất cũng chỉ là triệu hồi ra một trợ thủ đồng cảnh giới, có thể thay đổi một hồi cục diện chiến đấu nhưng ý nghĩa cũng không được lớn. Nhưng trong tay hắn, có thể triệu hồi vượt cấp, hơn nữa còn là vượt hai cấp, ý nghĩa hoàn toàn không giống nhau. Nghĩ vậy, Tần Vô Song không còn thấy chán nản nữa.
- Mười hai cuốn Phong ấn Đồ quyển này được sắp xếp theo mười hai con giáp. Mười hai chiến thú lần lượt là: Thâu Thiên Yển Thử, Tử Đồng Thiên Ngưu, Phần Thiên Bạo Hổ, Thiềm Cung Ngọc Thố, Thôn Thiên Lục Ngô, Hắc Bối Huyền Xà, Độc Giác Thần Mã, Liệt Địa Ma Dương, Hồng Hoang Cự Hầu, Khiếu Nhật Thiên Phượng, Huyễn Vân Thần Khuyển, Tịnh Đàn Bảo Trư. Tổng cộng mười hai Phong ấn Linh thú có hai Hóa Hư Cảnh, ba Động Hư Cảnh, ba Hư Võ Đại viên mãn, hai Động Huyền Cảnh, hai Thông Huyền Cảnh. Còn mười hai linh thú, con nào ở cảnh giới nào, ngươi triệu hồi rồi tự khắc sẽ biết. Chỉ cần chúng không chiến đấu, linh lực bản thân sẽ không bị tiêu hao. Nhớ kỹ, sau khi chiến đấu, phải triệu hồi chúng về Phong ấn Đồ quyển trong thời gian nhanh nhất. Có như vậy mới kéo dài được mức độ kỳ hạn tiêu hao của chúng. Nhắc lại một lần nữa, Linh thú Phong ấn chỉ là công cụ chiến đấu, không thể nảy sinh bất cứ tình cảm nào với chủ nhân. Lúc cần thiết, chúng có thể trở thành con khôi lỗi hi sinh thay cho chủ nhân. Nếu như không nhìn ra được điểm này, nói không chừng Phong ấn Đồ quyển này sẽ mang lại vận rủi cho ngươi!
Tần Vô Song yên lặng gật đầu, ghi nhớ lời dặn này vào trong tim.
- Đây là bảo vật thứ hai. Có thể ngươi sẽ cảm thấy có chút thất vọng, bởi vì mười hai cuốn Phong ấn Đồ quyển này là vật phẩm tổn hao, không phải lúc nào cũng có thể triệu hồi, cũng không phải dùng mãi không hết. Nhưng bây giờ ta sẽ tặng ngươi bảo vật thứ ba, chính một kiểu bổ sung cho bảo vật thứ hai. Hơn nữa, kiểu bổ sung này vô cùng hoàn mỹ, tên của nó là Chân Linh Chuyên. Cái gì được gọi là Chân Linh Chuyên? Nói trắng ra, chính là một cây bút, nhưng không phải phàm vật, mà dùng để họa phù kết sát, là loại bút chân linh để thâu nhập linh lực. Có cây thần bút công tham tạo hóa này, chỉ cần ngươi có đầy đủ linh lực bổ sung thì có thể không ngừng cung cấp linh lực cho mười hai cuốn Phong ấn Đồ quyển bất cứ lúc nào, bổ sung linh lực cho Phong ấn Linh thú, duy trì một sức chiến đấu mãi mãi không hết. Đương nhiên, linh lực bổ sung cho mười hai cuốn phong ấn, mười hai con Linh thú Phong ấn cần rất kinh người, số lượng tinh thạch năng lượng cần cũng vô cùng lớn.
Tần Vô Song biết, tác dụng của tinh thạch rất nhiều, phân loại cũng nhiều. Nhưng chỉ có loại tinh thạch năng lượng mới có thể dùng để tu luyện, dùng để chế tạo linh phù, kiến tạo các loại trận pháp.
Nhưng mà, Tần Vô Song lấy được một ít ở Tần gia châu Bách Diệp, cũng lấy được một ít khi tiêu diệt Tô tổng quản, lúc nãy tiêu diệt gã áo đen lại lấy được một ít. Trong đám tinh thạch đó cũng có không ít tinh thạch năng lượng, có lẽ đủ để cung cấp cho những bổ sung tất yếu.
Chỉ có điều những cuốn Phong ấn Đồ quyển đó cần bao nhiêu tinh thạch năng lượng thì Tần Vô Song vẫn chưa biết. Nhưng có Chân Linh Chuyên này, sau này trên con đường hành tẩy tiếp theo, Tần Vô Song có thể tiếp tục thu thập thêm nhiều tinh thạch năng lượng, cung cấp năng lượng chi viện cho Phong ấn Đồ quyển.
Tần Vô Song đương nhiên cũng biết, mặc dù phương pháp tu luyện của tinh thạch năng lượng rất rộng, nhưng không phải tinh thạch năng lượng nào cũng trực tiếp hấp thu.
Bởi vì tinh thạch năng lượng tồn tại một lượng lớn tạp chất. Những tạp chất này nếu như không thể chiết xuất mà trực tiếp hấp thu vào cơ thể thì tu vi không thể nâng cao mà thậm chí còn xuất hiện hiệu quả ngược lại. Nhưng dùng để chế tác linh phù và trận pháp thì yêu cầu của những tinh thạch năng lượng này sẽ thấp đi một chút. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Nếu muốn dùng để tu luyện, hoặc là phải chiết xuất tinh thạch năng lượng, hoặc là bản thân tinh thạch phải thật tinh khiết mới thích hợp dùng để tu luyện trực tiếp.
Chí ít, ở Đại lục Thiên Huyền, dùng tinh thạch tu luyện, mặc dù rất thường gặp nhưng tuyệt đối không phải phương thức tu luyện chủ lưu. Bởi vì trong giới tự nhiên, nguồn hấp thu linh lực rất nhiều, quan trọng nhất là phải có câu thông với tự nhiên để nâng cao cảnh giới nguyên thần. Dùng nguồn linh lực loại vật chất giống như tinh thạch là một phương thức tu luyện vô cùng lý tưởng.
Tần Vô Song đợi một lát, giọng nói đó mới nói:
- Kẻ may mắn, ba tặng phẩm này đủ để ngươi giải quyết rất nhiều vấn đề trong Hiên Viên Khâu. Chỉ cần vận may của ngươi không tệ đến cực điểm. Ta tin rằng phần lớn cục diện đều có thể ứng phó được. Tặng phẩm thứ tư, đương nhiên, sẽ giống như tặng phẩm của Đệ tam hoàn. Là một phần bản đồ. Nhưng, phần bản đồ này không phải của Hiên Viên Khâu mà là bản đồ của Vô Tận Đông Hải.
- Vô Tận Đông Hải?
Tần Vô Song sửng sốt:
- Sao lại cho bản đồ của Vô Tận Đông Hải? Không lẽ Đệ ngũ hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận là ở Vô Tận Đông Hải?
Quả nhiên, giọng nói kia lập tức đưa ra đáp án:
- Người may mắn, có lẽ ngươi đã đoán ra rồi. Không sai, Đệ ngũ hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận ở Vô Tận Đông Hải. Ở thế giới đáy biển tràn ngập kỳ ngộ thần kỳ đó. Nói một cách không khách sáo, thực lực của Vô Tận Đông Hải có thể không mạnh bằng Hiên Viên Khâu, nhưng thế cục của Vô Tận Đông Hải hỗn loạn, thảm liệt hơn Hiên Viên Khâu nhiều. Là võ đài rèn luyện tốt nhất cho tu luyện giả. Đương nhiên, ngươi phải nhớ, ta thiết trí Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận là có thâm ý của ta. Đến cuối cùng, ngươi tự nhiên sẽ hiểu được ước nguyện ban đầu của ta. Nhớ lấy… từ Đệ tứ hoàn đến Đệ ngũ hoàn, cần ngươi phải vào được Động Hư Cảnh mới có thể thôi động trận pháp.
Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, bắt đầu từ Đệ tam hoàn đã có Truyền Tống Trận hai chiều. Cũng có thể nói, nếu như giờ này khắc này, Tần Vô Song trở về các quốc gia nhân loại, chỉ cần thông qua trận pháp này, chỉ cần khởi động trận pháp là có thể trở về các quốc gia nhân loại, trở về Đệ tam hoàn ở Thần Long Lĩnh, Đế quốc Xích Long. Rồi thông qua trận pháp Đệ tam hoàn, lại có thể quay trở về Đệ nhị hoàn ở Đại Thương Sơn.
Nói cách khác, Tần Vô Song có thể thông qua trận pháp, nhanh chóng trở về trấn Đông Lâm.
Đối với Tần Vô Song mà nói, đây quả là một tin tức tốt.
- Được rồi, chàng trai trẻ, đừng suy nghĩ chuyện của Đệ ngũ hoàn nữa. Hãy hưởng thụ cho tốt thế giới Hiên Viên Khâu đi. Ta tin rằng, ngươi sẽ được mở rộng tầm mắt. Ha ha ha, có được Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, nếu như không thể lột xác ở Đại lục Thiên Huyền thì… Người may mắn, ta chỉ có thể nói, ngươi đừng phụ sự mong đợi của ta.
Nói xong, giọng nói từ từ tan ra rồi cuộc tế ngộ của Đệ tứ hoàn cũng kết thúc không một tiếng động.
Tâm trạng Tần Vô Song lúc này vẫn còn chút kích động. Thu hoạch của Đệ tứ hoàn này vượt quá sức tưởng tượng của hắn. Nhất là mười hai cuốn Phong ấn Đồ quyển khiến Tần Vô Song cảm thấy như được nắm giữ một con át chủ bài vô cùng mạnh.
Lần này, tâm trạng Tần Vô Song không còn được bình tĩnh như Đệ tam hoàn, cảm giác vui sướng khi mở cấm chế Đệ tam hoàn suy yếu đi rất nhiều. Tất cả những điều này, đương nhiên đều là vì sự thất lạc của Bao Bao và Cô Đơn. Thâm tâm hắn không hề muốn thừa nhận bọn Bao Bao đã gặp nạn. Nhưng không ngờ việc này, lại khiến lòng hắn nhói lên từng cơn, từng cơn.
Đứng lên từ trận nhãn, tâm trạng Tần Vô Song dần dần hồi phục lại bình tĩnh, ngồi sang một bên, định lại tâm thần, dự định sẽ trở lại Cuồng Diễm Nhai xem xét đến cùng.
Nhưng bây giờ, hắn lại quyết định nghiên cứu xem túi gấm trữ vật mà Tần Thời Tốn trịnh trọng giao lại cho hắn rốt cục là đựng những thứ gì.
Sau khi mở túi hương trữ vật, bên trong quả nhiên ngọc quý tràn ngập, vô cùng phong phú. Vật đầu tiên đập vào mắt là một đống lớn tinh thạch. Đám tinh thạch này ẩn chứa năng lượng cực kỳ phong phú, tỏa ra ba động nồng liệt, rõ ràng là tinh thạch thượng phẩm.
Những thứ này, khiến tâm thần Tần Vô Song nhất thời chấn động.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Tử Điện Phần Diệm Thú sau khi đột phá có vẻ vô cùng hưng phấn, ở trên triền núi, không ngừng bay lượn, nhảy nhót. Đây là đột phá muộn đến mấy ngàn năm, là hưng phấn Tử Điện Phần Diệm Thú kiềm chế mấy ngàn năm qua. Giờ phút này, cuối cùng nó cũng đột phá được trói buộc của Linh Võ Cảnh, chân chính tiến nhập Hư Võ Cảnh! Tử quang bao trùm lên Tử Điện Phần Diệm Thú, giống như một đoàn hỏa diễm tử sắc vậy. Bên trong tử quang, thân hình của Tử Điện Phần Diệm Thú, cũng đang kịch liệt biến hóa. Hình dạng bên trong tử quang cũng không ngừng huyễn hóa, không ngừng biến ảo. Xa xa, Tần Vô Song và Bao Bao đều đang dừng chân quan sát. - Hắc hắc, chân không luyện hình. Không biết lần này Cô Đơn sẽ luyện ra hình dáng như thế nào? Bao Bao đối với chân không luyện hình vẫn rất hài lòng. Nó luyện ra hình thể nhân loại, là một thiếu niên thanh tú, ai thấy cũng yêu, ngay cả tỷ tỷ của Vô Song lão đại cũng từng khen ngợi. Hiện tại nó rất hiếu kỳ, Tử Điện Phần Diệm Thú sẽ biến ra bộ dạng như thế nào? Trong lòng không tránh khỏi tự chủ, sản sinh một loại tâm lý đối lập, nhìn không chớp mắt. Vù! Trong giây lát, luồng tử quang bao trùm trên người Tử Điện Phần Diệm Thú ngút trời mà dậy. Tiếp theo, tử quang trên người Cô Đơn, cũng chậm rãi ảm đạm xuống, giống như con tằm chui ra khỏi kén, không ngừng bị kéo ra. Màu sắc càng ngày càng nhạt, hào quang cũng càng ngày càng mơ hồ. - Gào? Tử Điện Phần Diệm Thú rống to một tiếng, từ trên sườn núi sải bước xuống, miệng cười to ha ha: - Lão Đại, Bao Bao, mau tới đây xem hình dáng của ta như thế nào? Thanh âm hào sảng, vang vọng khắp sơn cốc. Tần Vô Song và Bao Bao vội vàng bay vọt tới, đã nhìn thấy một thân hình cường tráng, một đại hán trẻ tuổi thân hình như tòa tháp chạy ra. - Cô Đơn ca, đây là ngươi sao? Bao Bao lập tức ngây dại, lập tức không kìm được vò đầu bứt tai nở nụ cười: - Ngươi nhìn hình dáng này, ha ha, Lão Đại, Cô Đơn, hắn đang cưa sừng làm nghé! Tử Điện Phần Diệm Thú lần đầu tiên hóa ra hình dáng nhân loại, cũng có chút không tự tin, vò vò đầu, xấu hổ cười: - Lão Đại, thật sự vô cùng khó coi như vậy sao? Tạo hình nhân loại của Tử Điện Phần Diệm Thú, mày rậm mắt to, khuôn mặt chữ điền, có vẻ ngay thẳng nghiêm túc. Ánh mắt trừng lên, càng có vẻ rất nhiều uy nghiêm. Chỉ là nó chọn tạo hình nhân loại nhìn ngang nhìn dọc cũng không vượt quá hai mươi lăm tuổi. Có vẻ tuổi tác không khác biệt lắm với Tần Vô Song. Suy nghĩ đến nó là linh thú mấy ngàn năm trước, vì vậy Bao Bao mới nói là nó cưa sừng làm nghé. Tần Vô Song thật ra cảm thấy tạo hình này không tệ, ít nhất cả người lẫn khí vô hại, khiến người ta nhìn sẽ không cảm thấy có quá nhiều địch ý, lập tức mỉm cười nói: - Hình tượng này không tệ. Ngươi đừng nghe Bao Bao nói. Tử Điện Phần Diệm Thú nghe Tần Vô Song nói như vậy, lúc này mới yên tâm một chút, cười ha ha nói: - Lão Đại nói không tệ, vậy thì khẳng định là không tệ. Bao Bao, nói thành thật, có phải ngươi ghen tỵ ta trở nên đẹp trai hơn ngươi không. Bao Bao cười to: - Ngươi tự khen ngươi đẹp thì có, hình tượng này của ngươi, đẹp có khác gì sào tre đâu chứ? Hai kẻ dở hơi đấu võ mồm đó là chuyện bình thường, Tần Vô Song thật ra thấy nhưng không thể trách. - Cô Đơn, chúc mừng ngươi, cuối cùng cũng đã bước vào Hư Võ Cảnh. Tần Vô Song từ đáy lòng thật sự cảm thấy vui mừng cho nó. Tử Điện Phần Diệm Thú cũng cảm khái vô cùng: - Hư Võ Cảnh… Ha ha, tiến nhập Hư Võ Cảnh, tâm kết của ta cũng được giải trừ rồi. - Giải trừ rồi? Tần Vô Song mỉm cười nói: - Không còn hận thù người trước đây phong ấn ngươi sao? Tử Điện Phần Diệm Thú kỳ thực luôn không chứa nhiều thù hận, chẳng qua nó vô cùng sĩ diện. Ngoài miệng luôn nói không chịu buông tha, trên thực tế nó cũng biết, nếu không có phong ấn của người đó, có lẽ thời gian mấy ngàn năm trôi qua, nó sớm đã hóa thành một đống xương trắng rồi. Dù sao, không phải cường giả Thần đạo, thân thể có thể sống qua ba ngàn năm tuổi, thực sự rất ít rất ít. Mà nó lại có thể hít thở không khí của mấy ngàn năm sau, đến bây giờ có thể còn sống, nghĩ kỹ, trái lại cũng không tệ. Trước kia, trong lòng nó luôn có hòn đá, từ tình cảm không tiếp nhận nổi hiện thực bị phong ấn. Hôm nay một khi đột phá, tiến nhập Hư Võ Cảnh, tâm kết này đương nhiên cũng được giải trừ. - Cô Đơn, Bao Bao, chuyện ở Chi Tế Sơn đã tạm ổn rồi. Hôm nay, ta dự định tới Hiên Viên Khâu, tới Thiên Đế Sơn. Đây là chọn lựa của cá nhân ta. Các ngươi đi hay không đi, ta đều không ép buộc. Cô Đơn là người đầu tiên kêu lên: - Lão Đại, từ sau khi ta bị phong ấn, liền bị nguyền rủa, chỉ cần giải được phong ấn, từ nay về sau chính là Linh thú Khế ước của ngươi. Ta đương nhiên phải đi cùng ngươi rồi. Mặc dù ta có ý kiến đối với người phong ấn ta, nhưng đối với người giải cứu ta, trái lại thật tâm ủng hộ. Hơn nữa con người Lão Đại ngươi rất tốt. Các phương diện đều rất phù hợp với khẩu vị của ta, cũng không có đem ta trở thành Chiến linh thú nô lệ, không có hèn hạ sai khiến ta. Lời khách khí ta sẽ không nói, nhưng từ ngày ta thoát khỏi vòng vây đó, ngươi chính là Lão Đại của ta. Vì ngươi mà sống, vì ngươi mà chết, Cô Đơn ta quyết không hối hận! Bao Bao nghe thấy những lời của Cô Đơn, cũng huyết dịch sôi trào, xúc động nói: - Đúng vậy, Lão Đại, trong những nhân loại mà ta đã gặp qua, ngươi là người thú vị nhất, cũng là người xuất sắc nhất! Ta cảm thấy cùng đi với các ngươi, bất kể là rèn luyện cũng tốt, đổ máu chiến đấu cũng tốt, lúc nào cũng phong phú. Cho nên, ta cũng nhất định đi cùng Lão Đại, các ngươi muốn đuổi ta đi, ta cũng không đi! Tần Vô Song lộ vẻ cảm động, nhìn hai đồng bọn. - Lão Đại, nhân loại các ngươi thường xuyên nói đồng sinh cộng khổ gì đó. Những chuyện này, Thú Tộc chúng ta đều không làm. Nhưng Cô Đơn ta, nhất định sẽ đồng sinh cộng khổ với Lão Đại! - Ta cũng vậy, có đánh thì cùng đánh, đổ máu thì cùng đổ, cùng sinh cùng diệt! Bao Bao hưng phấn quát lên: - Ta cũng không tin ba người chúng ta, thật sự không bằng những kẻ sinh ra từ Cấm địa của Thần! Bọn chúng lẽ nào thật sự xuất sắc hơn chúng ta sao? Không phải chính vì hoàn cảnh sinh ra tốt hơn một chút sao? Lão Đại, ba người chúng ta, nhất định phải ở Đại lục Thiên Huyền náo loạn tạo nên thành tựu một phen, khiến mọi ngóc ngách của Đại lục Thiên Huyền, đều phải lan truyền tên tuổi của chúng ta. - Bao Bao, mặc dù bình thường ngươi rất ngây thơ, nhưng những lời này, Cô Đơn ta tán thành mười phần! Lão Đại, Cấm địa của Thần thì thế nào chứ? Bất cứ ai khi sinh ra, đều là cường giả Thần đạo sao? Ba người chúng ta, liên thủ trùng kích vào Vô thượng Thần đạo! Không chỉ là Hiên Viên Khâu, ba người chúng ta sẽ có một ngày phải khiến toàn bộ Đại lục Thiên Huyền run rẩy vì chúng ta! Hai kẻ gia hỏa, kẻ này kích động hơn kẻ kia, hiển nhiên, đột phá trên tu luyện, khiến lòng tự tin của Tử Điện Phần Diệm Thú cũng bành trướng dị thường. Lòng nhiệt huyết của Tần Vô Song cũng bị bọn họ kích động, sôi trào trong cơ thể. Trên thực tế, Tần Vô Song từ trước đến nay không thiếu lòng tự tin, hắn lúc nào cũng cảm thấy, hắn không thua kém bất cứ người nào! Cho dù sinh ra ở các quốc gia nhân loại, tất cả tồn tại của thế lực của Cấm địa của Thần, đều nhìn hắn bằng ánh mắt nhỏ bé không đáng nói đến. Nhưng Tần Vô Song cũng không thiếu tự tin, hắn tin chắc, một ngày nào đó hắn đồng dạng có thể đạt được thành công ở Cấm địa của Thần. Hắn có thể ở các quốc gia nhân loại quật khởi rất nhanh, tự tin ở Cấm địa của Thần đồng dạng kéo dài mà ra. - Được, ba người chúng ta, sẽ liên thủ đại náo Hiên Viên Khâu? Tần Vô Song vươn tay phải ra, Bao Bao và Cô Đơn đều lần lượt thò lòng bàn tay, hiểu ý cùng cười, tất cả ẩn ý đều không nằm trong lời nói. Thực hiện xong ước định, từ trên sườn núi đi xuống. Tần Vô Song nói: - Ta dự định xuất phát trong năm ngày! Bao Bao, ngươi đi cùng với ta, phải nói câu gì đó với Ngân Hầu Vương! - Lão Đại, yên tâm đi, Ngân Hầu Vương sẽ không ngăn cản ta đâu. Bao Bao rất có tự tin nói.
Ba ngày sau, Tần Vô Song lại tìm được Lâm Điển. Hiệu suất làm việc của Lâm Điển quả nhiên rất cao, trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, liền tìm kiếm được bảy người, bốn người trong đó là bằng hữu tâm phúc trước đó của hắn. Còn có ba người, lại là những cường giả khác họ tới từ lãnh địa khác với hắn. Lâm Điển đem bọn họ tập trung lại một chỗ, cười nói: - Chư vị, ta tìm mọi người cùng đến đây, là muốn hỏi mọi người. Có đồng ý cùng xông xáo với Lâm Điển ta không! - Lâm đại ca, chúng ta đang lo không có chỗ nào để tham gia, nếu có Lâm đại ca đồng ý làm thủ lĩnh, dẫn chúng ta lang bạt, mấy huynh đệ chúng ta, đồng ý dâng tặng Lâm đại ca chức thủ lĩnh! - Đúng vậy, Lâm đại ca, mấy người chúng ta đều nghe lời ngươi! Lâm Điển nhàn nhạt cười, xua tay nói: - Mọi người đừng vội, ta hỏi các ngươi, nếu ta đã tìm được một nơi để đi, các ngươi có nguyện ý cùng đi theo không? - Đương nhiên đồng ý! Lâm đại ca, nếu ngươi tìm được chỗ, chúng ta tuyệt đối yên tâm. Ở chỗ con cháu Bát Đại Khấu đó, chúng ta không được coi trọng, nhất định có nơi nào đó để chúng ta phát triển kế hoạch lớn! - Đúng vậy, Lâm đại ca, ngươi nói đi, đi đâu! Lâm Điển nghiêm mặt nói: - Lâm Điển ta nói lời thô tục trước. Bất kể tham gia vào nơi nào, nghèo hèn hay là phú quý, các ngươi đều nguyện ý cùng lang bạt với ta, nguyện ý cùng dốc sức sau này chứ? - Lâm đại ca, không cần hỏi, chúng ta đều đồng ý? Bảy người, bảy ánh mắt, đều vô cùng kiên định, không có nửa phần do dự. Hiển nhiên, bọn họ đối với Lâm Điển vô cùng tin phục. Bất kể là thực lực, hay là mị lực nhân cách, Lâm Điển ở trong đám người này, đều có uy tín tuyệt đối. Lâm Điển nhìn chăm chú hồi lâu, quét mắt nhìn qua tất cả những người trước mặt, lúc này mới gật gật đầu: - Được, ta vì các huynh đệ tìm được một nơi gửi gắm. Mọi người theo ta đi lên trên, ta dẫn các ngươi đi gặp một người. Khi bảy người đang kinh ngạc, phía sau sườn núi truyền đến một tiếng cười khẽ: - Không cần đi, ta đến đây. Tần Vô Song dẫn theo hai đồng bọn, hiện thân lướt qua. - Tần Vô Song? Bảy người đó đều giật mình kinh ngạc. Lâm Điển ha ha cười to: - Các huynh đệ, tên tuổi của Tần Vô Song, Tần công tử, các ngươi đều không xa lạ chứ? Bất kể là trước đây, hay là chiến đấu lần này, Tần Vô Song cũng mang tới cho người ta ấn tượng sâu sắc, bọn họ đương nhiên không thể lạ lẫm. - Tần công tử thực lực cao cường, xưng bá các quốc gia nhân loại, tên tuổi này, chúng ta sớm đã nghe thấy rồi. Lần này nghe tên không bằng gặp mặt. Ngay cả Diệp Vấn Thông cũng bị hắn tiêu diệt, làm sao không biết cho được? Tần Vô Song ung dung mỉm cười, đi xuống phía dưới: - Lâm Điển, bảy người này, đều có thể sao? - Tuyệt đối có thể? Khẩu khí của Lâm Điển vô cùng khẳng định. Tần Vô Song xem kỹ một lát, thản nhiên cười nói: - Được, ta liếc mắt nhìn, liền công nhận phán đoán của ngươi. Lâm Điển chỉ vào Tần Vô Song nói: - Các huynh đệ, nhờ có Tần Vô Song Tần công tử không tính toán chuyện trước đây, có ý giới thiệu chúng ta tham gia vào thế lực Tinh La Điện của Đế quốc Đại La, thành lập Hộ Pháp Viện, tám huynh đệ chúng ta, là nhóm Hộ pháp đầu tiên. Địa vị chỉ dưới năm vị Điện chủ Tinh La Điện! Các ngươi, có đồng ý hay không? Tần Vô Song mỉm cười, chỉ nhìn những người này, cũng không vội mời chào. Hắn muốn xem xem phản ứng của mọi người. Bảy người này có chút kinh ngạc, nhưng lập tức hiểu ra gì đó, liếc mắt nhìn nhau, đều lần lượt gật đầu: - Một khi Lâm đại ca đã đồng ý, chứng tỏ Tinh La Điện ắt có chỗ hơn người, mấy người chúng ta, hiện giờ đều là tán tu không nơi quay về, có nơi để về, hà cớ không làm? Đều đi đều đi! Lâm Điển cũng nói: - Tinh La Điện như thế nào, Lâm Điển ta tạm thời vẫn chưa biết. Nhưng Tần Vô Song Tần công tử, khí phách hơn người, không phải vật tầm thường trong ao. Ta vì hắn mà dốc sức, tiền đồ tương lai, tất nhiên sáng lạn. Bao Bao đứng bên cạnh Tần Vô Song ngạo nghễ nói: - Lâm Điển, xem như ngươi có nhãn quang, Lão Đại nhà ta, một ngày nào đó, cho dù là Cấm địa của Thần, cũng phải vì hắn mà run rẩy. Các ngươi cứ chờ mà xem!