Giọng nói đó rõ ràng là muốn cho Tần Vô Song có chút thời gian để tiêu hóa, đợi cho tâm trạng của hắn bình tĩnh lại mới mỉm cười, tiếp tục nói:
- Mười hai cuốn phong ấn này không giống với Tử Điện Phần Diệm Thú. Tử Điện Phần Diệm Thú là linh thú thật sự, có máu có thịt, chứ không phải vũ khí chiến đấu. Nhưng linh thú trong mười hai cuốn phong ấn này căn bản không thể nảy sinh bất cứ tình cảm nào với ngươi, bọn chúng đơn thuần chỉ là vũ khí chiến đấu. Hơn nữa, tu vi của chúng cũng hơn Tử Điện Phần Diệm Thú rất nhiều. Phần lớn bọn chúng là linh thú đến từ Thiên Hỏa Nam Cương, còn số ít được bắt ra từ Vô Tận Đông Hải. Trong bọn chúng, kém nhất cũng có lực chiến đấu của Hóa Hư Cảnh còn mạnh nhất, ha ha, dưới cấp bậc Thần đạo là vô địch!
Dưới cấp bậc Thần đạo là vô địch!
Tám chữ này nhất thời khiến Tần Vô Song ngây ngẩn cả người. Nếu như trước đây, hắn sẽ không hiểu khái niệm này. Nhưng bây giờ, hắn đã hiểu quá rõ cấp bậc tu luyện. Biết được dưới cấp bậc Thần đạo ý nghĩa là cái gì.
Ở Đại lục Thiên Huyền, Thần đạo cường giả có thể không hiếm, nhưng cũng tuyệt đối không xuất hiện nhan nhản khắp nơi như chó mèo.
Nói cách khác, Thần đạo vô địch chi hạ chí ít cũng phải là cấp độ bán thần. Dưới Thần đạo, là Kỳ Diệu Huyền Cảnh.
Ở Hiên Viên Khâu, người có được thực lực này tuyệt đối không nhiều. Ví dụ như hai vị Đạo tôn của La Thiên Đạo Trường, ví dụ người mới gặp mấy hôm trước, chủ nhân của Phiêu Tuyết Lâu, Mộ Dung Thiên Cực.
- Dưới cấp bậc Thần đạo là vô địch!
Tần Vô Song cứ nhắc đi nhắc lại mấy chữ này, tâm trạng nhất thời trở nên bình tĩnh:
- Nếu như đúng là vậy thật thì ta chẳng còn phải sợ bị La Thiên Đạo Trường truy sát trong Hiên Viên Khâu này nữa. Còn hai tên Ô Lực Hổ và Yến Thanh Vân cũng tuyệt đối không để chúng tiêu diêu lâu nữa…
Đúng lúc tâm thần Tần Vô Song bắt đầu trở nên nhộn nhạo thì giọng nói đó cất lên kịp thời như dội một gáo nước lạnh:
- Người may mắn, đừng vội vui mừng quá sớm, mười hai cuốn Phong ấn Đồ quyển này không phải ngươi muốn triệu hồi là triệu hồi chúng ra được đâu. Muốn triệu hồi chúng, ngươi phải có điều kiện nhất định. Nếu như, ngươi bây giờ mới chỉ là Luyện Hư Cảnh cường giả thì cùng lắm ngươi chỉ triệu hồi được hai cấp bậc Linh thú Phong ấn là Hóa Hư Cảnh và Động Hư Cảnh. Nếu như ngươi vào được Hóa Hư Cảnh thì cao nhất có thể triệu hồi Linh thú Phong ấn cấp bậc Hư Võ Đại viên mãn. Nói tóm lại, Linh thú Phong ấn mà ngươi triệu hồi chỉ được vượt quá hai cấp cảnh giới. Đấy là ngươi đã từng được được ta sắp xếp cho thần lực tẩy lễ. Nếu không mười hai cuốn Phong ấn Đồ quyển này mà rơi vào tay kẻ khác thì người đó cùng lắm chỉ có thể triệu hồi ra linh thú cùng cấp bậc với mình. Kiểu sắp đặt này cũng là mức độ bảo hộ lớn nhất cho chủ nhân của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận. Đề phòng ngộ nhỡ mười hai cuốn Phong ấn Đồ quyển rơi vào tay kẻ khác, có thể làm suy yếu tác dụng của nó.
Tần Vô Song đương nhiên hiểu những đạo lý này. Nếu như triệu hồi đồng cảnh giới thì nhiều nhất cũng chỉ là triệu hồi ra một trợ thủ đồng cảnh giới, có thể thay đổi một hồi cục diện chiến đấu nhưng ý nghĩa cũng không được lớn. Nhưng trong tay hắn, có thể triệu hồi vượt cấp, hơn nữa còn là vượt hai cấp, ý nghĩa hoàn toàn không giống nhau. Nghĩ vậy, Tần Vô Song không còn thấy chán nản nữa.
- Mười hai cuốn Phong ấn Đồ quyển này được sắp xếp theo mười hai con giáp. Mười hai chiến thú lần lượt là: Thâu Thiên Yển Thử, Tử Đồng Thiên Ngưu, Phần Thiên Bạo Hổ, Thiềm Cung Ngọc Thố, Thôn Thiên Lục Ngô, Hắc Bối Huyền Xà, Độc Giác Thần Mã, Liệt Địa Ma Dương, Hồng Hoang Cự Hầu, Khiếu Nhật Thiên Phượng, Huyễn Vân Thần Khuyển, Tịnh Đàn Bảo Trư. Tổng cộng mười hai Phong ấn Linh thú có hai Hóa Hư Cảnh, ba Động Hư Cảnh, ba Hư Võ Đại viên mãn, hai Động Huyền Cảnh, hai Thông Huyền Cảnh. Còn mười hai linh thú, con nào ở cảnh giới nào, ngươi triệu hồi rồi tự khắc sẽ biết. Chỉ cần chúng không chiến đấu, linh lực bản thân sẽ không bị tiêu hao. Nhớ kỹ, sau khi chiến đấu, phải triệu hồi chúng về Phong ấn Đồ quyển trong thời gian nhanh nhất. Có như vậy mới kéo dài được mức độ kỳ hạn tiêu hao của chúng. Nhắc lại một lần nữa, Linh thú Phong ấn chỉ là công cụ chiến đấu, không thể nảy sinh bất cứ tình cảm nào với chủ nhân. Lúc cần thiết, chúng có thể trở thành con khôi lỗi hi sinh thay cho chủ nhân. Nếu như không nhìn ra được điểm này, nói không chừng Phong ấn Đồ quyển này sẽ mang lại vận rủi cho ngươi!
Tần Vô Song yên lặng gật đầu, ghi nhớ lời dặn này vào trong tim.
- Đây là bảo vật thứ hai. Có thể ngươi sẽ cảm thấy có chút thất vọng, bởi vì mười hai cuốn Phong ấn Đồ quyển này là vật phẩm tổn hao, không phải lúc nào cũng có thể triệu hồi, cũng không phải dùng mãi không hết. Nhưng bây giờ ta sẽ tặng ngươi bảo vật thứ ba, chính một kiểu bổ sung cho bảo vật thứ hai. Hơn nữa, kiểu bổ sung này vô cùng hoàn mỹ, tên của nó là Chân Linh Chuyên. Cái gì được gọi là Chân Linh Chuyên? Nói trắng ra, chính là một cây bút, nhưng không phải phàm vật, mà dùng để họa phù kết sát, là loại bút chân linh để thâu nhập linh lực. Có cây thần bút công tham tạo hóa này, chỉ cần ngươi có đầy đủ linh lực bổ sung thì có thể không ngừng cung cấp linh lực cho mười hai cuốn Phong ấn Đồ quyển bất cứ lúc nào, bổ sung linh lực cho Phong ấn Linh thú, duy trì một sức chiến đấu mãi mãi không hết. Đương nhiên, linh lực bổ sung cho mười hai cuốn phong ấn, mười hai con Linh thú Phong ấn cần rất kinh người, số lượng tinh thạch năng lượng cần cũng vô cùng lớn.
Tần Vô Song biết, tác dụng của tinh thạch rất nhiều, phân loại cũng nhiều. Nhưng chỉ có loại tinh thạch năng lượng mới có thể dùng để tu luyện, dùng để chế tạo linh phù, kiến tạo các loại trận pháp.
Nhưng mà, Tần Vô Song lấy được một ít ở Tần gia châu Bách Diệp, cũng lấy được một ít khi tiêu diệt Tô tổng quản, lúc nãy tiêu diệt gã áo đen lại lấy được một ít. Trong đám tinh thạch đó cũng có không ít tinh thạch năng lượng, có lẽ đủ để cung cấp cho những bổ sung tất yếu.
Chỉ có điều những cuốn Phong ấn Đồ quyển đó cần bao nhiêu tinh thạch năng lượng thì Tần Vô Song vẫn chưa biết. Nhưng có Chân Linh Chuyên này, sau này trên con đường hành tẩy tiếp theo, Tần Vô Song có thể tiếp tục thu thập thêm nhiều tinh thạch năng lượng, cung cấp năng lượng chi viện cho Phong ấn Đồ quyển.
Tần Vô Song đương nhiên cũng biết, mặc dù phương pháp tu luyện của tinh thạch năng lượng rất rộng, nhưng không phải tinh thạch năng lượng nào cũng trực tiếp hấp thu.
Bởi vì tinh thạch năng lượng tồn tại một lượng lớn tạp chất. Những tạp chất này nếu như không thể chiết xuất mà trực tiếp hấp thu vào cơ thể thì tu vi không thể nâng cao mà thậm chí còn xuất hiện hiệu quả ngược lại. Nhưng dùng để chế tác linh phù và trận pháp thì yêu cầu của những tinh thạch năng lượng này sẽ thấp đi một chút. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Nếu muốn dùng để tu luyện, hoặc là phải chiết xuất tinh thạch năng lượng, hoặc là bản thân tinh thạch phải thật tinh khiết mới thích hợp dùng để tu luyện trực tiếp.
Chí ít, ở Đại lục Thiên Huyền, dùng tinh thạch tu luyện, mặc dù rất thường gặp nhưng tuyệt đối không phải phương thức tu luyện chủ lưu. Bởi vì trong giới tự nhiên, nguồn hấp thu linh lực rất nhiều, quan trọng nhất là phải có câu thông với tự nhiên để nâng cao cảnh giới nguyên thần. Dùng nguồn linh lực loại vật chất giống như tinh thạch là một phương thức tu luyện vô cùng lý tưởng.
Tần Vô Song đợi một lát, giọng nói đó mới nói:
- Kẻ may mắn, ba tặng phẩm này đủ để ngươi giải quyết rất nhiều vấn đề trong Hiên Viên Khâu. Chỉ cần vận may của ngươi không tệ đến cực điểm. Ta tin rằng phần lớn cục diện đều có thể ứng phó được. Tặng phẩm thứ tư, đương nhiên, sẽ giống như tặng phẩm của Đệ tam hoàn. Là một phần bản đồ. Nhưng, phần bản đồ này không phải của Hiên Viên Khâu mà là bản đồ của Vô Tận Đông Hải.
- Vô Tận Đông Hải?
Tần Vô Song sửng sốt:
- Sao lại cho bản đồ của Vô Tận Đông Hải? Không lẽ Đệ ngũ hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận là ở Vô Tận Đông Hải?
Quả nhiên, giọng nói kia lập tức đưa ra đáp án:
- Người may mắn, có lẽ ngươi đã đoán ra rồi. Không sai, Đệ ngũ hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận ở Vô Tận Đông Hải. Ở thế giới đáy biển tràn ngập kỳ ngộ thần kỳ đó. Nói một cách không khách sáo, thực lực của Vô Tận Đông Hải có thể không mạnh bằng Hiên Viên Khâu, nhưng thế cục của Vô Tận Đông Hải hỗn loạn, thảm liệt hơn Hiên Viên Khâu nhiều. Là võ đài rèn luyện tốt nhất cho tu luyện giả. Đương nhiên, ngươi phải nhớ, ta thiết trí Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận là có thâm ý của ta. Đến cuối cùng, ngươi tự nhiên sẽ hiểu được ước nguyện ban đầu của ta. Nhớ lấy… từ Đệ tứ hoàn đến Đệ ngũ hoàn, cần ngươi phải vào được Động Hư Cảnh mới có thể thôi động trận pháp.
Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, bắt đầu từ Đệ tam hoàn đã có Truyền Tống Trận hai chiều. Cũng có thể nói, nếu như giờ này khắc này, Tần Vô Song trở về các quốc gia nhân loại, chỉ cần thông qua trận pháp này, chỉ cần khởi động trận pháp là có thể trở về các quốc gia nhân loại, trở về Đệ tam hoàn ở Thần Long Lĩnh, Đế quốc Xích Long. Rồi thông qua trận pháp Đệ tam hoàn, lại có thể quay trở về Đệ nhị hoàn ở Đại Thương Sơn.
Nói cách khác, Tần Vô Song có thể thông qua trận pháp, nhanh chóng trở về trấn Đông Lâm.
Đối với Tần Vô Song mà nói, đây quả là một tin tức tốt.
- Được rồi, chàng trai trẻ, đừng suy nghĩ chuyện của Đệ ngũ hoàn nữa. Hãy hưởng thụ cho tốt thế giới Hiên Viên Khâu đi. Ta tin rằng, ngươi sẽ được mở rộng tầm mắt. Ha ha ha, có được Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, nếu như không thể lột xác ở Đại lục Thiên Huyền thì… Người may mắn, ta chỉ có thể nói, ngươi đừng phụ sự mong đợi của ta.
Nói xong, giọng nói từ từ tan ra rồi cuộc tế ngộ của Đệ tứ hoàn cũng kết thúc không một tiếng động.
Tâm trạng Tần Vô Song lúc này vẫn còn chút kích động. Thu hoạch của Đệ tứ hoàn này vượt quá sức tưởng tượng của hắn. Nhất là mười hai cuốn Phong ấn Đồ quyển khiến Tần Vô Song cảm thấy như được nắm giữ một con át chủ bài vô cùng mạnh.
Lần này, tâm trạng Tần Vô Song không còn được bình tĩnh như Đệ tam hoàn, cảm giác vui sướng khi mở cấm chế Đệ tam hoàn suy yếu đi rất nhiều. Tất cả những điều này, đương nhiên đều là vì sự thất lạc của Bao Bao và Cô Đơn. Thâm tâm hắn không hề muốn thừa nhận bọn Bao Bao đã gặp nạn. Nhưng không ngờ việc này, lại khiến lòng hắn nhói lên từng cơn, từng cơn.
Đứng lên từ trận nhãn, tâm trạng Tần Vô Song dần dần hồi phục lại bình tĩnh, ngồi sang một bên, định lại tâm thần, dự định sẽ trở lại Cuồng Diễm Nhai xem xét đến cùng.
Nhưng bây giờ, hắn lại quyết định nghiên cứu xem túi gấm trữ vật mà Tần Thời Tốn trịnh trọng giao lại cho hắn rốt cục là đựng những thứ gì.
Sau khi mở túi hương trữ vật, bên trong quả nhiên ngọc quý tràn ngập, vô cùng phong phú. Vật đầu tiên đập vào mắt là một đống lớn tinh thạch. Đám tinh thạch này ẩn chứa năng lượng cực kỳ phong phú, tỏa ra ba động nồng liệt, rõ ràng là tinh thạch thượng phẩm.
Những thứ này, khiến tâm thần Tần Vô Song nhất thời chấn động.
Toàn bộ hư không, nhất thời tràn ngập cảm giác tiêu điều, những hắc mang này, giống như những thanh chiến đao sát phạt, bén nhọn vô cùng.
- Là cương phong!
Tần Vô Song hô lên một tiếng:
- Mọi người cẩn thận!
Khởi động Bộ giáp Trạm Lam, toàn thân hào quang mãnh liệt, triển khai một tầng bảo hộ.
Cô Đơn cũng cười lớn:
- Tới hay lắm, để xem xem cương phong này rút cuộc có bao nhiêu lợi hại.
Vù!
Lời còn chưa nói hết cương phong giống như đao mang đó đã luồng này tiếp luồng kia không ngừng bắn tới. Còn chưa đánh đến người bọn họ, loại sát ý nóng rát này đã khiến lông tóc bọn họ đều dựng đứng cả lên.
- Nằm xuống.
Tần Vô Song thấy Cô Đơn và Bao Bao đều có ý tứ cậy mạnh, vội vàng quát lên.
Giữa lúc quát lớn, thân hình Tần Vô Song giống như cá nhảy, trực tiếp đẩy ngã hai kẻ dở hơi kia xuống đất. Bên tai tiếng gió gào thét, giống như thần chú của ác ma, không ngừng gào rít, không ngừng tàn sát bừa bãi.
Trận gió này thổi qua, giống như một trận hủy diệt không chút kiêng kỵ, cây cỏ đổ rạp, đá bay tán loạn, khắp nơi đều là một cảnh hỗn độn.
Cũng không biết là thổi bao lâu, cương phong này mới dần dần bình ổn lại, tiếng gào rít bên tai cũng dần dần yên bình trở lại.
Bao Bao và Cô Đơn trong lòng vẫn còn nỗi khiếp sợ, nếu chỉ cần là một hai luồng cương phong, bọn chúng thật sự còn chống đỡ được. Nhưng trăm ngàn luồng cương phong cùng đến, trong giây lát đã giống như đại dương mênh mông, sóng lớn không ngừng, hết đợt này đến đợt khác, khiến bọn chúng căn bản không có thời gian phản ứng.
- Nguy hiểm quá.
Bao Bao lè lè đầu lưỡi, nhìn cảnh tượng giống như ngày tận thế xung quanh, nghĩ lại còn khiếp sợ, may mà không sao.
- Hắc hắc, Lão Đại, ngươi không sao chứ?
Cô Đơn gãi gãi đầu, giống như một đứa trẻ phạm lỗi, nhãn thần có chút sợ hãi nhìn Tần Vô Song.
Tần Vô Song cười khổ nói:
- Hai người các ngươi, cũng quá sơ suất. Đừng quên Cửu Luyện Huyền Phong Cốc này không phải là nơi bình thường.
- Chẳng trách tên của cốc này có một chữ "Phong", trận gió vừa rồi, quả thực là yêu phong quá đáng sợ. Nếu thật sự bị sức gió cuốn đi, hàng ngàn hàng vạn cương phong đập vào người, chẳng phải là chẳng khác gì bị hàng ngàn hàng vạn món binh khí thay nhau công kích sao?
Bao Bao cũng rất là xấu hổ, không dám nhìn thẳng vào nhãn thần của Tần Vô Song.
- Các ngươi không sao là tốt rồi, lần sau đừng chủ quan như vậy nữa.
Tần Vô Song cũng không có cách nào trách phạt bọn chúng, dù sao hai tên này là Thú Tộc, trời sinh trong gân cốt có một loại tính cách không sợ trời, không sợ đất. Đây là loại điên cuồng chỉ có Thú Tộc mới có.
Trận phong ba bất ngờ này, vô cùng nguy hiểm, nhưng thật ra lại nhắc nhở bọn người Tần Vô Song. Ở nơi này, tuyệt đối không thể chủ quan, một khi có loại suy nghĩ này, nói không chừng đã một chân bước vào quỷ môn quan.
Cứ như vậy, bọn người Tần Vô Song, càng thêm cẩn thận. Bao Bao và Cô Đơn cũng quét sạch phong cách cười đùa cợt nhả trước đó, chân thật quan sát.
- Lão Đại, các ngươi nói cốc này tại sao lại được gọi là Cửu Luyện Huyền Phong Cốc. Hai chữ "Huyền Phong", chúng ta xem như đã lĩnh giáo rồi, vậy còn hai chữ "Cửu Luyện", thì giải thích như thế nào chứ?
Bao Bao vẫn không kìm được tính cách thích lảm nhảm của nó.
- Cửu Luyện, có phải có liên quan đến thí luyện không? Không nghe thấy La Dương nói gì sao? Cửu Luyện Huyền Phong Cốc, đệ tử bình thường căn bản không có tư cách tiến vào, chỉ có Đệ tử Trung tâm, mới có được cơ hội như vậy. Có lẽ Cửu Luyện Huyền Phong Cốc chính là đại diện cho chín lần cơ hội thí luyện?
Cô Đơn làm ra vẻ thông minh giải thích.
- Không có khả năng, làm gì có cách giải thích như vậy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Bao Bao khịt mũi dè bỉu cách giải thích của Cô Đơn.
Cô Đơn đại khái cũng biết giải thích này có chút gượng ép, cười cười, nhìn Tần Vô Song, hiển nhiên là muốn nghe xem cao kiến của Tần Vô Song.
Tần Vô Song nói:
- Cái tên này, có thể có không gian tưởng tượng rất lớn. Chúng ta mặc kệ tên này có ý nghĩa gì trước đã, mấu chốt nhất là, trong Cửu Luyện Huyền Phong Cốc này, rút cuộc có cất giấu những gì. Lỗ Tiên Lâu tiền bối chỉ dẫn không rõ ràng cho chúng ta đến đây, khẳng định là có nguyên nhân.
- La Dương không phải nói rồi sao? Trong này phong ấn hai con yêu linh Thần đạo. Lỗ Tiên Lâu tiền bối, khẳng định là muốn chúng ta phá hủy Trấn Ma Thạch Bia, thả hai con yêu linh Thần đạo ra?
Bao Bao hỏi với vẻ không chắc chắn lắm.
Tần Vô Song lắc lắc đầu:
- Trước mắt còn chưa xác định, La Dương cũng nói, đó chỉ là nghe đồn. Cụ thể có thật hay không, trước mắt La Thiên Đạo Trường chỉ có La Thông Thiên mới biết chân tướng.
Bao Bao kiên định nói:
- Bất kể là có phong ấn yêu linh Thần đạo hay không, Trấn Ma Thạch Bia đó, khẳng định là nơi mấu chốt.
Tần Vô Song gật đầu:
- Đúng vậy, bất luận như thế nào, chúng ta hãy tìm tấm Trấn Ma Thạch Bia trước rồi hãy nói.
Giữa lúc nói chuyện, bọn họ đã xuyên qua rừng thông rậm rạp. Địa thế phía trước, lại phát hiện ra một mặt dốc cao, dốc cao này mây mù che phủ, tầm nhìn vô cùng không rõ ràng.
Cũng may Phụ Đồng Thuật của Bao Bao đã luyện đến cảnh giới Hỏa Nhãn Thông Thần, tầm nhìn của nó, đã có thể xuyên thấu sương mù, nhìn thấy nơi xa hơn.
Mặc dù không thể nhìn ra xa không chút cản trở giống như bình thường, nhưng nơi mà tầm nhìn có thể nhìn thấy, so với tầm nhìn của bọn Tần Vô Song rộng lớn hơn nhiều.
- Bao Bao, có thấy chỗ nào khả nghi không?
- Trên đường lên của dốc cao này, thạch đá lởm chởm, ngoài ra cũng không có gì đặc biệt cả.
Bao Bao nói.
- Lên trên xem xem.
Tần Vô Song cũng không trì hoãn, hướng lên phía trên mà đi.
Hiện tại đối với bọn họ mà nói, thời gian gấp gáp, tựa hồ có thể nói là giành giật từng phút từng giây. Hơi có chút chậm chạp, rất có thể khiến kế hoạch sụp đổ.
Mắt thấy mục tiêu càng ngày càng gần, Tần Vô Song đương nhiên không thể để con vịt béo đến miệng lại bay mất. Vừa nhớ tới tin dữ của Tinh La Điện, sự tức giận trong ngực Tần Vô Song, liền như thủy triều dâng lên.
Khi lướt qua sườn núi này, bám vào đỉnh núi, Bao Bao nhìn về phía xa, mừng rỡ hô lớn:
- Lão Đại, đó là cái gì?
Xa xa, trong sương mù lượn lờ, một tấm bia đá cao ngất trời mây, đâm thẳng lên bầu trời, tạo cho người ta một cảm giác vô cùng đồ sộ, Tần Vô Song trong lòng mừng rỡ:
- Trấn Ma Thạch Bia?
- Đúng vậy, khẳng định là nó.
Bao Bao và Cô Đơn đều hoan hô nhảy nhót.
Vui mừng phóng tới phía dưới. Tấm Trấn Ma Thạch Bia, ở chỗ cao đối diện triền núi. Cái gọi là thấy núi ngay trước mặt, đi chết ngựa vẫn chưa tới, chính là đạo lý này. Nhìn ngay đối mặt, nhưng lên dốc, xuống dốc, lại có chút khó khăn.
Bởi vì cấm chế của Cửu Luyện Huyền Phong Cốc này vô cùng lợi hại, bọn họ căn bản không cách nào ngự không phi hành, cũng phải nhất định rẽ qua mấy đường vòng.
Qua mấy đường dốc, trèo lên mấy đường dốc, cuối cùng tới được trên sườn núi có tấm Trấn Ma Thạch Bia. Cơ thể ở đây, càng cảm nhận được khí thế ngút trời của tấm Trấn Ma Thạch Bia.
- Chúng ta qua đi.
Tần Vô Song cũng vô cùng mừng rỡ, sắp tới mục tiêu, hắn cũng vô cùng vui sướng.
Bao Bao và Cô Đơn hoan hô nhảy nhót, nhanh chóng lao về phía trước. Đột nhiên giữa lúc đó, Tần Vô Song cảm nhận được một luồng sát ý lạnh buốt, vội vàng quát:
- Chậm đã!
Thân hình vội xông tới, song song ngăn cản hai người Bao Bao và Cô Đơn.
Tựa hồ cùng như đồng thới, xung quanh tấm Trấn Ma Thạch Bia, bắn ra vạn đạo kim quang, giống như một kiếm trận cực đại đột nhiên khởi động, bắn ra kim quang vạn đạo, giống như kim khâu không ngừng bắn ra.
Nguy hiểm lại càng thêm nguy hiểm.
Tần Vô Song và bọn Bao Bao thuận theo sườn núi lăn xuống, cuối cùng cũng tránh được công kích của đám kim quang này. Xa xa nhìn biểu hiện của tấm Trấn Ma Thạch Bia, một tầng kim quang nhàn nhạt, vẫn bám vào trên mặt, phát ra quang hoa khiến người ta lóa mắt. Nếu vừa rồi tiếp cận thêm một trượng, rất có thể, Bao Bao và Cô Đơn rất có khả năng bị kim quang đó bắn xuyên qua.
- Lão Đại, ngươi lại cứu chúng ta thêm một lần.
Bao Bao và Cô Đơn tìm được đường sống trong chỗ chết, cũng cảm thấy may mắn vô cùng.
Tần Vô Song lắc đầu không nói, chỉ là chăm chú nhìn lên tấm bia đá cao ngất phía trên. Trên tấm bia đá, trơn nhẵn, cũng không lưu lại văn tự gợi ý gì.
Chỉ nhìn từ bên ngoài, cũng không thấy có bất cứ manh mối gì.
Tần Vô Song vòng quanh tấm bia đá, ở ngoại vi mấy vòng, rút cuộc không nhìn ra đầu mối gì. Tấm bia đá nay, giống như từ xưa tới nay được đặt ở đây vậy, vô thanh vô tức, nhưng tràn đầy cảm giác trang nghiêm.
- Lão Đại, lẽ nào ở đây, thật sự trấn áp yêu linh Thần đạo gì sao?
Bao Bao vẻ mặt lộ vẻ hiếu kỳ, nhìn tấm bia đá, trong lòng cũng có chút chấn động.
Cô Đơn cũng nói:
- Lão Đại, bất kể nó có phải là bia đá phong ấn hay không, một khi đã ở La Thiên Đạo Trường, khẳng định có quan hệ lợi ích với La Thiên Đạo Trường. Chúng ta bất kể mọi việc, phá hủy đã rồi hãy nói.
- Đúng vậy, Lỗ Tiên Lâu tiên sinh một khi đã chỉ dẫn chúng ta đến đây, khẳng định là hướng tới tấm Trấn Ma Thạch Bia này mà tới. Lão Đại, nếu không thì, bắt đầu đi.
Bao Bao cũng cổ động theo nói.
Trong lòng Tần Vô Song có chút do dự, hắn có thể xác định, nơi này và La Thiên Đạo Trường, căn bản có quan hệ chặt chẽ, bất kể có phải là tấm Trấn Ma Thạch Bia hay không, nơi này, nhất định là nơi quan trọng của La Thiên Đạo Trường. Từ độ khó khi tiến nhập vào nơi này có thể chứng minh, tấm bia đá này, rất có thể thật sự như lời Lỗ Tiên Lâu đã nói, quan hệ mật thiết với La Thiên Đạo Trường.
- La Dương đã từng nói, nếu phá hủy tấm bia đá này, nhất định cần phải nắm giữ lực Thần đạo mới được.
Tần Vô Song hiển nhiên vẫn có rất nhiều băn khoăn.
- Lão Đại, ngươi có Thần Tú Cung, bản thân chính là vũ khí Thần đạo rồi sao?
Cô Đơn hỏi.
- Đúng vậy, còn có năm tấm Thần Đạo Ngũ Hành Phù, khẳng định là Lỗ Tiên Lâu tiền bối đặc biệt cố ý để lại cho ngươi. Lão Đại, đừng do dự nữa. Nghĩ lại đi, người của La Thiên Đạo Trường, có lẽ bây giờ còn đang đại đồ sát ở các quốc gia nhân loại.
Trong mắt Tần Vô Song sát khí bùng lên, suy nghĩ nói:
- Chỉ dẫn của Lỗ Tiên Lâu tiên sinh, đến tấm Trấn Ma Thạch Bia thì hoàn toàn chấm dứt. Xem ra, Trấn Ma Thạch Bia này, chính là nơi mục đích chỉ dẫn của Lỗ Tiên Lâu. Trải qua vô vàn khắc khổ mới tới được nơi này, bất kể kết quả như thế nào, bất kể tấm bia đá này có phải có quan hệ mật thiết với La Thiên Đạo Trường hay không. Ta đã không còn chọn lựa nào khác.
Kỳ thật sự băn khoăn ở sâu thẳm nội tâm Tần Vô Song, cũng không phải gì khác, mà là hắn đột nhiên nhớ tới trải nghiệm của bản thân ở Bích Phù Sơn.
Bích Phù Sơn là nơi tiếp giáp của Đế quốc Thiên Trì và Đế quốc Đại La của các quốc gia nhân loại, cũng là nơi ở của Đệ nhất hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận.
Lúc ấy sau, khi Tần Vô Song tiến nhập vào sơn động, ngã vào trong Truyền Tống Trận, đã dẫn động cơ quan, khiến toàn bộ Bích Phù Sơn toàn bộ biến thành bình địa.
Trải nghiệm một lần đó, thực sự ấn tượng quá sâu sắc. Lo lắng trước mắt của Tần Vô Song là sợ rằng một màn đó lại diễn ra một lần nữa. Nếu phát sinh màn đó, đối với La Thiên Đạo Trường quả thực là đả kích mang tính hủy diệt, nhưng bản thân bọn chúng, cũng khó tránh khỏi táng thân chỗ này.
Do dự như vậy cũng không kéo dài quá lâu, một lát sau, Tần Vô Song tâm ý đã quyết. Một khi đã đến nơi này, một khi đã chọn lựa cùng La Thiên Đạo Trường khai chiến, có cơ hội như vậy, bất kể kết cục như thế nào, hắn cũng phải nếm thử. Đây cũng là chọn lựa duy nhất đối kháng trước mắt của hắn đối với La Thiên Đạo Trường