Đệ tử Trung tâm, hiển nhiên cũng nhận được những lệnh triệu tập này, đều ồn ào hướng đến Chính Khí Đường mà đến. Tần Lam mỉm cười đi tới trước sân của Tần Vô Song, gọi:
- Lão đệ, tới Chính Khí Đường thôi. Ngươi không nhận được thông báo sao?
Tần Vô Song ngây người ngạc nhiên:
- Tới Chính Khí Đường sao?
- Ngươi không nhận được Linh phù Truyền thức của Chưởng môn sao?
Tần Lam ngây người.
Tần Vô Song lúc này mới nhớ tới, thân phận Đệ tử Trung tâm của mình vẫn chưa được phê chuẩn. Linh phù Truyền thức, đương nhiên cũng không biết nói từ đâu.
Cười khổ sờ sờ mũi, đúng lúc đang định kêu Tần Lam đi trước một bước, đột nhiên trên sườn núi thân ảnh của Trưởng lão Quan Kỳ đã hạ xuống, sải bước đi tới:
- Vô Song, ta đang lo lắng không biết ngươi đã quay về chưa. Chưởng môn nhân phát linh phù triệu tập, tất cả tộc nhân Tần gia từ cấp bậc Đệ tử Trung tâm trở lên, toàn bộ tập trung.
- Trưởng lão Quan Kỳ?
Tần Lam có chút giật mình nhìn Trưởng lão Quan Kỳ, tựa hồ không ngờ rằng, Trưởng lão Quan Kỳ lại có thể đích thân tới Thăng Long Pha này?
Trưởng lão Quan Kỳ mỉm cười nói:
- Tần Lam, ngươi và Vô Song ở cạnh nhau, sau này phải quan tâm chiếu cố lẫn nhau một chút.
Tần Lam cười nói:
- Điều này là đương nhiên, ngươi không thấy ta đang mời hắn cùng tới Chính Khí Đường sao?
- Vô Song, đi thôi, Chưởng môn nhân đang chờ rồi.
Tần Vô Song lúc này mới biết, bản thân mình cũng có phần. Gật gật đầu, cùng đi với bọn Quan Kỳ.
Tới Chính Khí Đường, rất nhiều Đệ tử Trung tâm đều đã đến. Ngoài một số ít bộ phận đang ở bên ngoài không cách nào quay về, tựa hồ tất cả đều đã tập hợp đầy đủ.
Lần này, trận doanh to lớn thần kỳ. Mười hai Tôn giả, toàn bộ đều đến. Trên trăm gã Trưởng lão, hai đến ba trăm Đệ tử Trung tâm.
Mấy trăm người này, cấu thành tầng lớp trung tâm của Tổng bộ Tần gia Vấn Đỉnh Sơn, cũng chính là kim tự tháp tinh anh cao cấp. Đến nỗi hạng Hộ pháp bên dưới, thậm chí ngay cả tư cách bước vào Chính Khí Đường cũng không có.
Quan Kỳ sau khi sắp xếp cho Tần Vô Song ở bên trận doanh Đệ tử Trung tâm, lúc này mới quay về trong trận doanh Trưởng lão của hắn. Quan Phong cũng ở trong trận doanh Trưởng lão, nhìn thấy Tần Vô Song tiến vào, khẽ mỉm cười với hắn, gật gật đầu. Sau đó lại theo bản năng nhìn về phía Trưởng lão Quan Hà.
Ánh mắt của hai bên, đều có vẻ hàm xúc sâu xa như vậy.
Tần Vô Song mặc dù biết ở đây có chút điển cố, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh, làm bộ giống như không nhìn thấy.
Trưởng lão Quan Kỳ hiển nhiên có chút giống như thân phận quản gia của Chính Khí Đường, sau khi đợi mấy người cuối cùng tới, Quan Kỳ kiểm kê một chút đầu người, đến giữa phòng, cất cao giọng nói:
- Chư vị, mọi người hầu như đã đến đủ rồi. Nhị vị Chưởng môn, cũng sắp tới. Mọi người yên lặng một chút.
Trưởng lão Quan Kỳ vừa nói xong, ngoài Chính Khí Đường, đã truyền đến tiếng nói chuyện sang sảng của Tần Vân Nhiên:
- Ha ha, lâu rồi không quay lại Chính Khí Đường, xem ra tinh thần mọi người đều rất phấn chấn, tốt lắm tốt lắm.
Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương hai đại thủ lĩnh, dắt tay nhau cùng tiến vào.
Hai đại Thần đạo cường giả, cho dù khí tức thần lực của bọn họ đã hoàn toàn áp chế, nhưng khí thế bọn họ dắt tay nhau mà đến cũng đủ để tẩy trừ nơi này rồi.
Tất cả mọi người đang thì thầm nói chuyện trước đó, đều chủ động tự giác dừng lại câu chuyện của mình, nhìn theo hai đại Chưởng môn đi lên bảo tọa Chưởng môn.
Sau khi ngồi vào chỗ của mình, Tần Vân Nhiên khoát khoát tay:
- Mọi người đều ngồi xuống đi, không cần câu nệ.
Tất cả mọi người lúc này mới ngồi xuống. Tần Trọng Dương từ khi mới bước vào, lông mày vẫn ở trạng thái hơi cau lại, đứng lên nói:
- Chư vị, lần này triệu tập chư vị đến đây, một là có một vấn đề cần mọi người biểu quyết. Thứ hai, cũng là thông báo một chút hoạt động quan trọng của Thiên Đế Sơn gần đây.
Tần Trọng Dương lời ít mà ý nhiều, ánh mắt nhìn về phía Tần Vô Song, vẫy vẫy tay:
- Vô Song, ngươi ra đây.
Tần Vô Song đi lên.
- Vô Song, ngươi vừa mới đến, ở đây có rất nhiều đồng môn, vẫn chưa biết ngươi. Hôm nay vừa vặn mượn cơ hội này, làm quen một chút.
Tần Vô Song cung tay làm lễ.
Người có vai vế cao, đều gật đầu biểu thị, còn người cùng vai vế, cũng đều cung tay làm lễ.
Tần Trọng Dương cười nói:
- Cái tên Tần Vô Song, phỏng chừng rất nhiều người trong các ngươi đều biết rồi. Còn sự tích của hắn, tin tức linh thông, có thể cũng nghe nói rồi. Hôm nay triệu tập các ngươi đến, chính là muốn mọi người biểu quyết một chút, về chuyện trao tặng Tần Vô Song danh hiệu Đệ tử Trung tâm. Chư vị có đề nghị gì, đều có thể nói ra. Nhất mạch Tần gia chúng ta, tuyệt đối không độc đoán, ai cũng có tư cách phát biểu ý kiến.
Nói xong, mỉm cười đưa đề tài chuyển cho mọi người.
- Tam Chưởng môn, ta thấy ý kiến của mọi người đối với chuyện này đều không sai biệt lắm, công lao mà Tần Vô Song làm nên, sợ rằng đại đa số mọi người trong chúng ta đều không thể hoàn thành. Cho nên, hắn tiến nhập vào Đệ tử Trung tâm, cá nhân ta hoàn toàn tán thành. Cho dù đặc biệt đề bạt lên vị trí Tôn giả, địa vị ngang hàng với ta, ta cũng không phản đối, ha ha.
Người nói câu này, là Tôn giả Tri Tùng, là một Tôn giả có tính cách ngay thẳng.
Lời nói của Tôn giả Tri Tùng, nhận được rất nhiều lời tán đồng. Rất nhiều Đệ tử Trung tâm, còn chưa nhận được tình báo kịp thời, đều sôi nổi hỏi thăm. Sau khi nghe giải thích, mới biết Tần Vô Song đã làm được chuyện yêu nghiệt lớn cỡ nào, tất cả đều hít một ngụm lãnh khí, biểu tình nhìn Tần Vô Song tuyệt nhiên khác nhau.
- Tam Chưởng môn, ta thấy không cần phải trưng cầu ý kiến gì cả? Ý kiến lần này của mọi người, tương đối là nhất trí.
Một gã Tôn giả Tri Dương khác, cũng kêu lên.
Tần Trọng Dương cười cười:
- Không có ý kiến khác sao?
Trên khóe miệng Trưởng lão Quan Hà mặc dù ẩn chứa nụ cười, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía Tôn giả Tri Hòe.
Tôn giả Tri Hòe khẽ ho một tiếng:
- Tam Chưởng môn, ta thật sự có mấy câu muốn nói.
- A? Cứ nói đừng ngại.
Tri Hòe sau khi nhận được sự cho phép của Tần Trọng Dương, trịnh trọng kỳ lạ nói:
- Tên tuổi của Tần Vô Song, ta đã nghe nói rồi. Những việc hắn đã làm, nếu là thật sự, xác thực cũng vô cùng khó có được. Nhưng nếu trao tặng danh hiệu Đệ tử Trung tâm, theo lệ cũ từ xưa đến nay, nên có thời gian khảo sát thực tế. Mặc dù năng lực của Tần Vô Song không có gì đáng nghi ngờ, nhưng xuất thân của hắn, lai lịch của hắn, nội tình của hắn, đều phải hoàn toàn trải qua khảo nghiệm mới được. Bằng không trao tặng danh hiệu Đệ tử Trung tâm, vạn nhất xảy ra sơ sót, đả kích đối với nhất mạch Tần gia ta là vô cùng lớn.
Những lời này của Tri Hòe, khiến cho mấy Tôn giả lão luyện thành thục khẽ gật đầu. Mấy Trưởng lão khác, cũng đều gật đầu.
Mặc dù số người tán đồng Tri Hòe không nhiều, nhưng dù sao cũng có một bộ phận như vậy.
Một gã Trưởng lão đứng bên cạnh Quan Hà cũng mở miệng nói:
- Tôn giả Tri Hòe nói rất có lý. Ta cũng cảm thấy, mọi người không nên bị một loại tình tự cuồng nhiệt chi phối. Theo tiêu chuẩn thu nạp Đệ tử Trung tâm của Tổng bộ Tần gia trước đây, cần phải khảo sát ít nhất ba năm, nhiều chí ít cũng là mười năm hai mươi năm. Dù sao, đệ tử chi mạch Tần gia, không ở dưới mí mắt của Vấn Đỉnh Sơn, phương diện nền tảng, vẫn không rõ lắm.
- Đúng vậy, Tần Vô Song tới từ các quốc gia nhân loại, là một nơi càng thêm hẻo lánh. Từ trước đến nay vốn không có tin tức qua lại với Tổng bộ Tần gia, đột nhiên xuất hiện, ít nhiều cũng có chút đột ngột. Cẩn thận khảo sát một chút, ta cảm thấy vẫn vô cùng cần thiết.
Tần Vô Song im lặng không lên tiếng, hắn thân là người liên quan, lúc này đương nhiên không tiện tự biện hộ. Mấu chốt nhất là, hắn đối với danh hiệu Đệ tử Trung tâm, cũng không phải vô cùng ham thích.
Lúc này, cái mà hắn nghĩ đến nhiều nhất, ngược lại là những lời dặn dò của Trưởng lão Quan Phong và những lời của Tần Lam, xem ra, Tần gia Thiên Đế Sơn, xác thực không đoàn kết hài hòa như biểu hiện bên ngoài nhìn thấy.
Tần Trọng Dương đang muốn nói câu gì đó, Trưởng lão Quan Phong đột nhiên đứng lên, trực tiếp bước tới bên cạnh Tần Vô Song, sắc mặt kìm nén có chút đỏ lên.
- Tôn giả Tri Hòe, còn có mấy vị Trưởng lão, nếu các ngươi muốn nói đến quy củ thu nhận Đệ tử Trung tâm, theo lý nên khảo hạch một thời gian, ta thật ra không phản đối. Nhưng nếu nói về xuất thân, lai lịch, nguồn gốc gì đó, Quan Phong ta không thể không đứng lên nói một câu. Tổ tiên Tần Vũ của Tần Vô Song, năm đó là người có giao tình tốt nhất với Quan Phong ta. Lòng trung thành của Tần Vũ đối với Tần gia Thiên Đế Sơn, trời đất chứng giám. Hôm nay con cháu đời sau của hắn quay về Thiên Đế Sơn, nếu lấy chuyện lai lịch và xuất thân ra nói, vậy không khỏi có chút khiến người ta đau lòng.
Tôn giả Tri Hòe thản nhiên nói:
- Tần Vũ, ở đây có rất nhiều người đương nhiên đều nhớ. Nhưng Tần Vũ rời khỏi Tần gia Thiên Đế Sơn, không phải cũng không đường đường chính chính rời đi sao? Không ai có thể nói rõ, hắn rốt cuộc đã đi đâu, xuất phát từ động cơ gì mà rời khỏi Vấn Đỉnh Sơn.
Khuôn mặt của Quan Phong càng đỏ, gân xanh trên trán đều nhanh chóng nổi lên, thở phì phì nói:
- Tôn giả Tri Hòe, chức vụ của ngươi cao hơn ta, không phải ta muốn chống đối ngươi. Tần Vũ lúc trước tại sao rời khỏi Vấn Đỉnh Sơn, người khác không rõ, Tôn giả Tri Hòe ngươi không thể không biết rõ chứ. Tần Vũ đối với Tần gia Thiên Đế Sơn như thế nào, vuốt lương tâm nói một câu. Là Tần gia phụ hắn, hay là Tần Vũ hắn phụ Tần gia?
- Nói như vậy, ngươi cảm thấy Tần gia Thiên Đế Sơn có lỗi với Tần Vũ?
Quan Phong lớn tiếng nói:
- Ta chỉ biết, đệ tử Tần gia, nếu có được khí phách của Tần gia hãy nói chuyện làm người, nếu có được lương tâm thiên địa. Quan Phong ta bản lĩnh không lớn, nhưng vẫn có lương tâm. Nếu Tần Vũ có vấn đề, Tần Vô Song có vấn đề, ta nguyện lấy tính mạng ra để bảo đảm.
Lời này đã có chút hỏa khí, cũng có chút bộ dạng tranh cãi.
Nhưng hai đại Chưởng môn cũng không ngăn cản, không phân biệt ai đúng sai. Bọn họ từ trước tới giờ đều không ngăn cản bất cứ thanh âm nào. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Mấy Trưởng lão đi lại tương đối thân thiết với Quan Phong, đều đi lên, làm người hòa giải:
- Trưởng lão Quan Phong, chuyện cũ đã trôi qua mấy trăm năm rồi, không cần nhắc đến chứ? Tránh làm tổn thương hòa khí.
Tính cách của Quan Phong vô cùng ôn hòa thành thật, có thể khiến người thành thật như hắn phát hỏa, có thể thấy cơn tức giận mà hắn tích tụ mãnh liệt cỡ nào.
Tần Vô Song hít một hơi thật sâu, nói:
- Chư vị, xin cho Vô Song nói một câu. Ta không quản ngại vất vả mệt nhọc, từ xa tới Tần gia Thiên Đế Sơn, chính là vì ngưỡng mộ khí khái của Tần gia. Hôm nay nếu vì chuyện của Vô Song, khiến mọi người phân tranh, thực sự không phải là điều ta muốn. Danh hiệu Đệ tử Trung tâm này, Vô Song cũng không nhất định phải có. Ta thấy, chỉ cần trong phạm vi năng lực của ta có thể đạt được, vì Tần gia mà bỏ ra hết thảy cống hiến, một chút hư danh, căn bản không đáng nói đến. Lòng dạ của Tần Vô Song ta cũng không đến nỗi không dung nạp được danh hiệu Đệ tử Trung tâm. Xin mọi người dừng tranh cãi ở đây. Thời gian sẽ chứng minh tất cả, không phải sao?
Dáng vẻ này của Tần Vô Song, thực sự đều nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
Tần Vân Nhiên nãy giờ không nói gì, đột nhiên cười lớn:
- Tất cả các ngươi, tranh cãi đến đỏ mặt tía tai, thật sự là không bằng sự độ lượng của một người trẻ tuổi. Được rồi, ta muốn nói một câu. Danh hiệu Đệ tử Trung tâm của Tần Vô Song, có thể hoãn lại một thời gian. Nhưng ta lấy thân phận Chưởng môn nhân, đặc biệt ban thưởng cho hắn quyền lực đồng đẳng với Đệ tử Trung tâm, ra vào Chính Khí Đường và Thăng Long Pha, như nhau không trở ngại.
Lời này nói ra, chẳng khác nào mở ra giấy thông hành cho Tần Vô Song, không ai có tư cách hoài nghi. Nhị Chưởng môn Tần Vân Nhiên có tư cách này
Một kiếp xa, bọn người Tần Vô Song có chút khó hiểu, nói tới một kiếp này, là chuyện như thế nào?
Tần Vân Nhiên biết mấy gã thanh niên này đối với cảnh giới Thần đạo biết không nhiều lắm, cười nói:
- Các ngươi vẫn luôn nghĩ thấy, Thần đạo là trường sinh bất tử, chẳng sợ thân thể rơi xuống và bị thiêu cháy, thần hồn cũng có thể trường tồn suốt đời. Có đúng không?
- Chẳng lẽ không phải là như vậy sao?
Tần Hạo nghi hoặc hỏi, bọn họ khát khao đối với cảnh giới Thần đạo như thế, đó chính là hướng về cái cảnh giới trường sinh bất lão kia.
- Nếu Thần đạo không thể trường sinh, mọi người tội gì liều mạng đi tu luyện Thần đạo như vậy?
- Ha ha, đây chỉ là một loại hiểu lầm của ngoại giới đối với Thần đạo mà thôi. Thần đạo thực sự, tuy rằng lý luận thật là thần hồn bất diệt, Thần đạo bất tử. Nhưng Thần đạo, cũng có tai kiếp, thậm chí tai kiếp mà Thần đạo phải đối mặt, còn mạnh hơn rất nhiều so với tu luyện giả bình thường có thể nghĩ tới. Các ngươi nghe nói qua thuyết pháp Thiên Nhân Cửu Kiếp chưa? Đại ý đó là như thế. Mỗi một tầng cảnh giới của Thần đạo, đều có các tai kiếp. Lấy Ngưng Thần Đạo làm ví dụ, bên trong có ba tiểu kiếp, ba trung kiếp, ba đại kiếp. Phía trước sáu kiếp, thật còn chưa đáng nói đến. Ba đại kiếp nạn này, lại là vô cùng khó khăn. Ngươi không đi tìm nó, nó sẽ tự tìm đến ngươi. Ta hiện tại, là Ngưng Thần Đạo tám kiếp, còn Tam Chưởng môn, còn lại là Ngưng Thần Đạo sáu kiếp.
Lời giải thích này, lại là vô cùng rõ ràng. Bọn người Tần Vô Song một mực hiểu rõ, có hiểu biết đại khái như vậy.
- Ngưng Thần Đạo, chỉ có điều là thần hồn sơ tụ, cũng không củng cố nhiều. Mỗi một kiếp, đều sẽ là một lần củng cố đối với thần hồn. Cho nên, thực lực chênh lệch mỗi một kiếp trong lúc đó, cũng là tồn tại giới hạn mà thôi. Còn ta nếu vượt qua kiếp thứ chín, cũng chính là một kiếp cuối cùng trong ba đại kiếp, sẽ tấn chức thành Hóa Thần Đạo! Cảnh giới thần hồn của Hóa Thần Đạo, liền vô cùng kiên cố, bắt đầu có thể bước đầu lấy thần hồn diễn hóa, mượn thần hồn giết người. Cho nên, cái gọi là "thần hồn giết người", Thần đạo cường giả cấp bậc Ngưng Thần Đạo, là không cần nghĩ tới. Bao gồm cả Ngưng Thần Đạo tám kiếp của ta! Hóa Thần Đạo, cũng có chín kiếp giống như vậy, hơn nữa cũng chia làm ba cái giai đoạn, ba tiểu kiếp, ba trung kiếp, ba đại kiếp. Sau khi vượt qua chín kiếp Hóa Thần Đạo, đó là Chân Thần Đạo! Đương nhiên, cảnh giới của Chân Thần Đạo, là cảnh giới mà cả ta đều không thể tưởng tượng được. Chỉ sợ cũng là tồn tại tối cường trước mắt của Đại lục Thiên Huyền.
- Chân Thần Đạo, tối cường?
Mọi người nghe được hai chữ mẫn cảm "tối cường" này, đều là tâm thần rùng mình, trong thế giới của tu luyện giả, đối với thuyết pháp "tối cường", đều là thập phần chú ý.
- Đúng vậy, bởi vì trên Chân Thần Đạo, đó là Thiên Thần Đạo. Thiên Thần Đạo, có thể giải khai khỏi sự trói buộc của Đại lục Thiên Huyền, thực sự đứng trên tất cả các quy tắc của Đại lục Thiên Huyền, Khí Trùng Tinh Hà!
- Khí Trùng Tinh Hà?
Tần Vô Song nhịn không được ngẩng đầu hướng nhìn ra bầu trời bao la đêm ngoài cửa sổ, đầy những ngôi sao kia, là thâm thúy như thế, huyền ảo như thế.
- Nhưng mà, Thiên Thần Đạo, cũng chỉ là đứng trên quy tắc của Đại lục Thiên Huyền mà thôi, tinh không, mới là cực hạn của bọn hắn! Vô Song, Thái Trùng, các ngươi đều nghe rõ đây. Trong cái vũ trụ này, ngôi sao, tinh vực có vô số. Trong mỗi một ngôi sao, cũng chỉ là một cái vị diện bình thường mà thôi. Ví dụ như Đại lục Thiên Huyền chúng ta, kỳ thật cũng chỉ là một ngôi sao trong bầu trời, chỉ là một hạt bụi nhỏ nhoi góp phần làm đẹp vũ trụ mà thôi. Cho nên, cho dù là Chân Thần Đạo, ở Đại lục Thiên Huyền là tồn tại đỉnh cao, nhưng chân chính hướng tới vũ trụ lộng lẫy, Chân Thần Đạo đến tột cùng tính là chuyện thế nào? Thẳng thắn mà nói, ta cũng căn bản nói không rõ.
Tần Vân Nhiên nói đến đây, có chút khỏa lấp cười cười, nói:
- Đương nhiên, mọi người cũng đừng suy nghĩ nhiều, với trí tuệ của chúng ta, muốn tính toán sự rộng lớn bao la trong toàn cõi vũ trụ, khẳng định là vô cùng buồn cười. Giống như ếch ngồi đáy giếng, không biết thiên địa có bao nhiêu cái giếng rộng lớn. Ta đối với nhóm các ngươi kỳ vọng thật không phải mỗi kẻ đều phải Khí Trùng Tinh Hà. Ta chỉ hy vọng các ngươi, có thể trong lúc theo đuổi cảnh giới Thần đạo, thêm một chút cơ trí, bớt một chút tâm ma, Tần gia nhất định có thể đoạt lại vị trí Thiên Đế! Nếu không, tiền đồ của Tần gia, cuối cùng cũng thật ảm đạm!
Đây mới là thứ thực chất nhất, cái gì mà Khí Trùng Tinh Hà, cách bọn họ cũng rất xa xôi. Ngay cả cảnh giới Thần đạo cũng chưa từng tiến vào, càng đừng đi nghĩ muốn đạt tới Chân Thần Đạo, thậm chí Thiên Thần Đạo.
Chiếu theo sự suy tính này, phía trên Thiên Thần Đạo, tất nhiên còn có phân chia cấp bậc. Chỉ có điều phân chia cấp bậc kia, liền không có tồn tại bên trng khái niệm của Đại lục Thiên Huyền bọn hắn. Có suy nghĩ đến thì cũng chỉ là uổng phí tâm tư, căn bản không có đáp án gì.
Những lời này của Tần Vân Nhiên, thật giống như mở ra một cánh cửa lớn cho Tần Vô Song, lại giống như chỉ ra một mảnh thiên địa vô cùng sáng sủa, khiến cho nhãn giới của Tần Vô Song nhất thời mở rộng ra. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Tần Hạo lại hỏi:
- Nhị Chưởng môn, Thiên Đế bệ hạ của Thiên Đế Sơn, tu vi lại là như thế nào?
Đây cũng là một vấn đề mà tất cả mọi người quan tâm, bình thường mỗi ngày Thiên Đế bệ hạ cao cao tại thượng, mọi người trong lòng còn là có chút kính sợ phát ra từ nội tâm.
- Thiên Đế bệ hạ?
Tần Vân Nhiên cười cười:
- Tu vi của Thiên Đế bệ hạ, cũng không phải là cường giả Ngưng Thần Đạo bình thường có thể so sánh được. Thiên Đế bệ hạ, ít nhất là Hóa Thần Đạo bảy, tám kiếp.
- Như vậy chẳng phải là nói, Thiên Đế bệ hạ rất có thể tấn chức Chân Thần Đạo sao?
- Đúng là rất có thể, nhưng cũng chỉ là rất có thể mà thôi. Tới Hóa Thần Đạo, đột phá mỗi một kiếp cũng vô cùng khó khăn, nghĩ muốn tăng lên, tuyệt đối là thiên nan vạn khổ. Có đột phá được hay không, phải nhìn vận khí Tân Thiên Vấn của hắn như thế nào. Chẳng qua nếu thật sự là đột phá, tiến vào Chân Thần Đạo, vị trí Thiên Đế Môn của Tân gia, chỉ sợ cũng càng khó lay động.
Tần Vân Nhiên nói tới đây, cũng là có chút xúc động, nhưng mà hắn chung quy là trời sanh tính phóng khoáng, thổi thổi râu dài, cười nói:
- Mọi người cũng không phải tự coi nhẹ mình, Tần gia chúng ta cũng là tông môn truyền thừa từ thời Thái cổ, cũng có được đại vận thế. Tuy rằng tạm thời bị vây quanh dưới thung lũng, nhưng thiên đạo luân hồi, việc thịnh suy, bất cứ thế lực gì cũng có một lần rơi xuống thung lũng. Nhưng sau khi ra khỏi cái thung lũng đó khẳng định sẽ phát triển trở lại. Nếu Tần gia chúng ta nhận được thiên đạo chiếu cố, tất sẽ có đại nhân vật xuất hiện, tất sẽ có đại vận thế xuất hiện. Một khi xuất hiện, cho dù là Chân Thần Đạo thì sao chứ?
Đại nhân vật, đại vận thế!
Mấy chữ, nặng nề mà đánh vào tâm khảm mọi người. Tất cả mọi người là thiên kiêu chi tử của Tần gia, ở chỗ sâu trong nội tâm, cũng hy vọng bản thân mình chính là đại nhân vật kia, nhận được đại phúc duyên kia, đại vận thế kia, là chân mệnh thiên tử của Tần gia trong tương lai, là thiên tài tuyệt thế dẫn dắt Tần gia đi tới huy hoàng.
Tần Vô Song, cũng không ngoại lệ. Chẳng qua, Tần Vô Song cũng không có hiển lộ ra, chỉ giữ ý niệm của hắn ở trong đầu, ở trong lòng tuy rằng động tâm như vậy nhưng cũng là có bằng chứng xác thực.
- Ta nếu có thể đem Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận nắm giữ toàn bộ, trận pháp kia đã từng nói, kẻ nắm giữ Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, liền có cơ hội đứng trên đỉnh cao của Đại lục Thiên Huyền. Cũng có nghĩa là, độ cao của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, so với độ cao của Thiên Đế Sơn còn cao hơn rất nhiều, có thể cùng cấp bậc với Đồ Đằng Tộc, thậm chí có thể còn cao hơn nữa. Dù sao, Đồ Đằng Tộc tuy rằng cường đại, cũng không cường đại đến mức hoàn toàn bao trùm lên quy tắc của Đại lục Thiên Huyền, thế lực Đồ Đằng của năm đại Cấm địa của Thần, đôi bên còn có kiềm chế lẫn nhau!
Tần Vô Song suy nghĩ trong lòng như vậy, đột nhiên trong lúc đó, nội tâm sản sinh một luồng động lực giao tranh mãnh liệt, sản sinh ước muốn đánh sâu vào đối với cảnh giới Thần đạo kia.
Cái gì gọi là bao trùm phía trên quy tắc, thì phải là không nhìn tất cả quy tắc, nhất cử nhất động cũng có thể không nhìn đến sự tồn tại bất kỳ của kẻ nào khác, cho dù là Đồ Đằng Tộc cũng vậy. Nếu không, dùng cái gì mà xưng là bao trùm Đại lục Thiên Huyền? Bao trùm Đại lục Thiên Huyền, liền ý nghĩa, có thể Khí Trùng Tinh Hà, có thể thăm dò đến những vị diện cao cấp nhất!
Nghĩ tới đây, Tần Vô Song nội tâm kỳ thật cũng vô cùng hiếu kỳ, rốt cuộc chủ nhân của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận là ai? Chẳng lẽ địa vị của hắn, đã vượt qua sự tồn tại của Đồ Đằng Tộc.
Tần Vô Song trong đầu tràn ngập nghi vấn, lại thủy chung không được giải. Chẳng qua hắn cũng không cố chấp đi suy nghĩ, dù sao trận pháp cũng đã nằm ở trong tay hắn.
Hôm nay hắn đã là Động Hư Cảnh cường giả, đã đầy đủ tư cách tiến vào Đệ ngũ hoàn. Hắn quyết định, đợi lần này đi Mộng Huyễn Thiên Trì trở về, liền đi thăm dò Đệ ngũ hoàn của trận pháp!
Đệ ngũ hoàn, ở Vô Tận Đông Hải! Là một cái Cấm địa của Thần phức tạp nhất, thần bí nhất, rộng lớn nhất toàn bộ Đại lục Thiên Huyền! Là địa phương mà Tần Vô Song mong ngóng đã lâu.
Tần Vân Nhiên đột nhiên ha ha cười:
- Nói nhiều như vậy, chúng ta tựa hồ có có chút lạc đề rồi à. Ta tìm các ngươi đến đây, tựa hồ là phải nói với các ngươi về chuyện của Mộng Huyễn Thiên Trì à.
Vấn đề nối tiếp vấn đề, quả nhiên là làm biến đổi đi mục tiêu chính của vấn đề.
Tần Thái Trùng cười nói:
- Đúng vậy, Nhị Chưởng môn, chúng ta đi Mộng Huyễn Thiên Trì, Côn Lôn Tiên Tông này, lại là chuyện như thế nào, cùng so sánh với Hiên Viên Tộc thì ai mạnh hơn?
- Đồ Đằng Tộc ai mạnh ai yếu, đừng nói là ngươi, ngay cả ta cũng nói không rõ. Cho dù chính thế lực Đồ Đằng, cũng nói không rõ. Đúng là bởi vì nói không rõ, trong các thế lực Đồ Đằng, cũng có minh tranh ám đấu, tranh giành uy phong. Côn Lôn Tiên Tông của Mộng Huyễn Thiên Trì, từng xuất hiện cường giả chạy đến khiêu chiến Hiên Viên Tộc của Hiên Viên Khâu.
Nói tới đây, Tần Vân Nhiên liếc mắt nhìn Tần Vô Song, cười nói:
- Đương nhiên, ngoại giới thịnh truyền, khiêu chiến này là bởi vì chuyện khúc mắc tình yêu, không phải là chiến tranh về khí phách. Được rồi, đây không phải là đề tài chính, chúng ta không nói nữa. Ta gọi các ngươi đến, chủ yếu là dặn dò các ngươi. Đi Mộng Huyễn Thiên Trì lần này, các ngươi nhất định phải nhớ kỹ một vấn đề, một cái vấn đề quan trọng nhất.
- Vấn đề gì?
Tất cả mọi người đều rất tò mò.
- Nhớ kỹ, bất kể các ngươi gặp được nữ tử khiến các ngươi động tâm cỡ nào, chuyện ngày xưa còn đó, cũng không phải đã quên, không được cùng bất cứ nữ tu luyện giả Mộng Huyễn Thiên Trì nào nảy sinh tình cảm. Đệ tử Đồ Đằng Tộc Côn Lôn Tiên Tông, tất nhiên là không thể đụng tới được. Mặt khác, sáu đệ tử tông môn khác, cũng không được đụng tới. Sáu đại Đạo Trường lớn kia, tương đương với tám môn Thiên Đế Sơn của Hiên Viên Khâu chúng ta. Cơ hồ đều thuần là nữ tu luyện giả giống nhau. Các ngươi ai nếu cùng nữ đệ tử của Mộng Huyễn Thiên Trì nảy sinh tình cảm rối rắm, vậy có nghĩa là gặp phải đại phiền toái!
Mấy kẻ đệ tử trẻ tuổi này, đều là ha hả cười lên đến, Tần Vô Song lại vô cùng thản nhiên. Hắn đã có Mộ Dung Nhạn, tự nhiên không có khả năng có tình cảm gì nữa.
Những người khác, tạm thời đều không có trải qua cảm tình gì, cuộc sống cùng khổ hạnh giống nhau, cũng căn bản không biết chuyện nam nữ.
Cũng chính là bởi vì thế, Tần Vân Nhiến mới có thể cố ý dặn dò. Bởi vì càng là kẻ không có trải qua tình cảm, càng dễ dàng lâm vào bên trong lốc xoáy tình cảm. Hơn nữa một khi lâm vào, sẽ càng điên cuồng, không thể dứt ra.
Tần Hạo cười nói:
- Nhị Chưởng môn, cái này ta cũng không hiểu. Một khi bọn họ đều là các tông môn lấy nữ tu luyện giả làm chủ đạo, như vậy chính là rất thích hợp cùng ngoại giới kết hôn ước, đôi bên liên hôn à. Tại sao lại ngược lại có đại phiền toái?
- Rất đơn giản, tu luyện giả của Mộng Huyễn Thiên Trì, đều là trì giới. Các nàng căn bản sẽ không giống như thế tục nam nữ giống nhau tham dự hôn phối. Ai nếu làm hỏng đi sự trong sạch của nữ đệ tử trong Mộng Huyễn Thiên Trì, vậy chờ họa sát thân đi.
Tần Vân Nhiên tuyệt đối không phải là đang hù dọa.
Tần Hạo lóe lóe đầu lưỡi:
- Nghiêm trọng như vậy sao?
- Tuyệt đối là nghiêm trọng như vậy, đám nữ nhân kia, vô cùng điên cuồng. Hơn nữa điểm chết người chính là, các nàng chán ghét hôn phối, chán ghét nam nhân, nhưng lại sẽ chủ động trêu chọc nam nhân, làm cho người ta cầm lòng không được.
- Hử… Cái này không phải không giống tự nhiên sao chứ?
Tần Hạo ngạc nhiên nói.
- Bọn họ chính là không giống như tự nhiên như vậy. Bởi vì đám nữ đệ tử các nàng, đều phải vượt qua cửa ải chữ tình, cửa ải chữ tình liền tương đương với vật cản của các nàng trong tu luyện. Các nàng sẽ tìm nam nhân mà vượt qua cửa ải này, lấy việc này để mà khảo nghiệm tâm tính của mình. Nhưng đừng quên, các nàng này chỉ có xuất phát từ mục đích lợi dụng để tu luyện mà thôi, tuyệt đối không có chân tình!
Tần Vân Nhiên nói lên việc này, khẩu khí không hề tếu táo vui vẻ, mà là trịnh trọng lạ thường, ân cần nhắc nhở, một chút ý tứ vui đùa đều không có.
Tần Vô Song nghe Nhị Chưởng môn miêu tả hình tượng, đột nhiên trong lúc đó, trong đầu lại toát ra vài đạo cái bóng. Ở Oản Tử Cốc lần đó trải qua một hồi không chút vui vẻ, lại một lần nữa hiện lên trong lòng hắn.
Trong đầu bỗng nhiên hiện lên một cái ý niệm:
- Chẳng lẻ… Chẳng lẻ thiếu phụ cung trang kia chính là một nhân vật của Mộng Huyễn Thiên Trì sao?