Có thể nói La Thiên Đạo Trường là kẻ thù không đội trời chung đầu tiên mà Tần Vô Song gặp phải ở Hiên Viên Khâu, hơn nữa lại là loại không đến chết không thôi.
Ý đồ tiêu diệt Tần gia của La Thiên Đạo Trường vẫn chưa dứt hẳn, Tần Vô Song vẫn luôn đề cao cảnh giác. Nay La Thiên Đạo Trường sai đến mấy lượt người đến Mộng Huyễn Thiên Trì, sao Tần Vô Song có thể không nghi ngờ?
- Có phải còn muốn thử cảm giác vừa rồi không?
Tần Vô Song thấy La Trung không nói gì, giọng nói liền có phần sắc lạnh hơn.
Thân thể La Trung run lên, hắn biết nếu thêm một lần nữa thì cái mạng của hắn sẽ chẳng còn nữa, vội vàng nói:
- Thông tin là từ cơ quan tình báo cấp dưới của La Thiên Đạo Trường.
- Cơ quan tình báo cấp dưới?
Tần Vô Song nhíu mày:
- Tình báo của La Thiên Đạo Trường các ngươi kéo dài đến tận Mộng Huyễn Thiên Trì sao?
- Không, cái gọi là cơ quan tình báo cấp dưới này thật ra là một vài thế lực cấp dưới mà La Thiên Đạo Trường ngầm ủng hộ. Những thế lực này chuyên thu thập tin tình báo cho La Thiên Đạo Trường. Tin tức này thật ra có được do tình cờ. Mạng lưới tình báo của bọn ta đương nhiên không thể bao phủ được Mộng Huyễn Thiên Trì. Nhưng trong một cơ hội tình cờ lại có được tin mật này.
- Cụ thể là có được như thế nào?
Tần Vô Song thấy hắn nói năng vòng vo không rõ ràng, nghiêm giọng hỏi.
La Trung vội nói:
- Là từ mạng lưới tình báo của các quốc gia nhân loại.
- Các quốc gia nhân loại?
Tin này càng khiến Tần Vô Song bất ngờ hơn. Sao lại có thể là các quốc gia nhân loại?
- Đúng thế, La Thiên Đạo Trường bọn ta có ủng hộ một đại thế lực ở đó, tên là Cửu Cung Phái. Các tu luyện giả chuyên thu thập tin tình báo cho La Thiên Đạo Trường của Cửu Cung Phái thực lực không cao, nhưng dùng thân phận là tán tu đi lại ở các vùng Cấm địa của Thần. Tin tình báo này là một kẻ tình cờ có được. Những lời này nghe có vẻ bất ngờ nhưng Tần Vô Song khó tìm được sơ hở nào. Nguồn truyện:
Cửu Cung Phái? Cao thủ của Cửu Cung Phái đều đã bị Tần Vô Song và Tinh La Điện tiêu diệt tan tác cả, ít nhất thì ba gã Chưởng môn đều đã bị Tần Vô Song hắn giết chết!
Cửu Cung Phái còn có thể gây sóng gió gì đây? Lại còn tìm kiếm thông tin cho La Thiên Đạo Trường? Tuy có nghi ngờ nhưng Tần Vô Song không nhìn được sở hở nào từ nét mặt của La Trung.
- La Thiên Đạo Trường các ngươi lần này có mấy người đến?
- Năm… năm người.
- Là những ai?
La Trung lúc này đã sợ vỡ mật:
- La Nghị sư huynh vừa đi, còn có ta. Phía sau còn có ba người cao tầng. Là Tam Đạo tôn Điền Minh Sơn, Pháp vương Trùng Quang và Pháp vương Ngân Hoàn.
Tần Vô Song gật gù, biết phòng tuyến tâm lý của tên La Trung này đã hoàn toàn bị phá vỡ, không thể nói dối được nữa, hắn hỏi tiếp:
- Các ngươi liên hệ với nhau thế nào?
La Trung chỉ mong lúc này đừng có xảy ra chuyện gì, chứ đâu còn có thể lo nghĩ liệu mình có phản bội tông môn hay không, liền nói hết:
- Trước đó, La Nghị sư huynh và ba vị cao tầng liên lạc qua Ngọc bài Truyền thức. Giờ La Nghị sư huynh đi rồi, ta phụ trách đợi ba vị kia ở đây.
- Ngươi không có Ngọc bài Truyền thức sao?
Tần Vô Song không tin lắm.
- Ta… ta thật là không có. Ta đi cùng La Nghị sư huynh, vốn không có tư cách liên lạc với cao tầng, vì thế họ không trang bị Ngọc bài cho ta.
La Trung giải thích.
Tần Vô Song nhìn chằm chằm vào mắt La Trung xem hắn có giả bộ gì không. Trong đầu nghĩ, quả nhiên Ngọc bài của chúng vẫn dùng được mà của mình lại không được. Nhất định là phi thuyền Tiên Diệp đã làm cái gì đó. Chuyện này có tiếp tục nghĩ cũng chẳng có manh mối gì, xem ta phải đến Côn Luân Tiên Tông mới biết được đáp án.
Nhưng La Thiên Đạo Trường đã có mưu đồ thì không thể để kẻ khác biết được. Tần Vô Song trừng mắt nhìn La Trung lạnh lùng hỏi:
- Tình báo của các ngươi có nói bảo vật là gì không?
- Nghe… nghe nói đó là một động huyệt của một linh thú Thần đạo. Con linh thú đó mỗi một trăm năm tu luyện lại ngủ vùi mười năm. Giờ đang là thời kỳ nó chìm vào giấc ngủ. Trong động của con linh thú đó có mọc một loài cây có lẽ là sinh ra từ huyết mạch của linh thú, khi dùng quả của nó sẽ trợ giúp cường giả Thông Huyền Cảnh đỉnh phong thăng cấp lên Thần đạo cường giả.
- Thăng cấp lên Thần đạo?
Tim Tần Vô Song khẽ rung lên, nếu quả thật có thứ tốt như vậy thì La Thiên Đạo Trường chắc chắn dù có phải dốc cạn sức lực cũng phải giành được nó.
Thần đạo cường giả … Giờ La Thiên Đạo Trường chỉ thiếu một Thần đạo cường giả. Một khi La Thiên Đạo Trường xuất hiện một Thần đạo cường giả thì đó là cục diện vô cùng bất lợi cho Tần gia.
- Đại… đại nhân. Những gì có thể nói ta đã nói hết rồi. Xin đại nhân tha cho tiểu nhân một con đường sống!
La Trung van nài khổ sở.
- Ngươi muốn sống?
Tần Vô Song cười hung tợn.
- Vâng, đại nhân, tha cho tiểu nhân! Loại sâu kiến như tiểu nhân không gây nguy hại được gì cho đại nhân đâu…
Tần Vô Song khẽ mỉm cười:
- Ngươi muốn sống, rất đơn giản, cho ngươi sống! Nhưng không phải là không có giá phải trả?
- Giá phải trả?
La Trung ánh mắt đầy khủng hoảng.
Tần Vô Song cười nhạt:
- Yên tâm, không khiến ngươi mất tay mất chân gì đâu. Việc ngươi cần làm là làm chó của ta, hiểu không?
Toàn thân La Trung run lên, nhưng lúc sinh tử hắn đâu dám nói không làm? Chỉ cắn răng:
- Tiểu nhân là người của La Thiên Đạo Trường, làm chó của đại nhân e là La Thiên Đạo Trường không đồng ý.
- La Thiên Đạo Trường? Ngươi yên tâm đi.
Tần Vô Song nói lạnh lùng:
- Không lâu nữa La Thiên Đạo Trường sẽ không còn tồn tại nữa đâu.
La Trung kinh hãi:
- Không… không còn tồn tại?
Bỗng La Trung thấy trước mắt lóe sáng, một tia sáng bắn thẳng vào trán hắn, rồi có cảm giác như bị đinh găm chặt lại vậy, sau đó tất cả trở nên mơ hồ, toàn thân trở nên mềm nhũn, rồi hắn mất dần ý thức.
Sau một thời gian dài luyện tập, Tần Vô Song đã thành thạo Khôi Lỗi Thuật, không cần Thiềm Cung Ngọc Thố thao tác, tự hắn cũng có thể thi triển Khôi Lỗi Thuật, hơn nữa cùng với sự nâng cao của cảnh giới tu vi, Khôi Lỗi Thuật hắn thi triển cũng thành thạo hơn Thiềm Cung Ngọc Thố.
La Thiên Đạo Trường chỉ có năm người đến, La Nghị đã rời đi, còn lại ba người là Điền Minh Sơn và hai Pháp vương.
Đáng tiếc… Tần Vô Song thầm cảm thấy đáng tiếc. Hắn rất muốn nhân cơ hội này tiêu diệt hết La Thiên Đạo Trường, nhưng tiếc là La Thông Thiên không có ở đây.
Nếu La Thông Thiên đến thì Tần Vô Song tuyệt đối không ngại lập tức luyện hóa Thâu Thiên Đan, thăng cấp Hư Võ Đại viên mãn, triệu hồi hai Linh thú Phong ấn cuối cùng tiêu diệt luôn La Thông Thiên.
Giờ đáng sợ nhất chính là La Thông Thiên đang trong trạng thái điên cuồng. Hắn đã phát điên thật sự. Một khi để tên điên cuồng đó trở thành Thần đạo cường giả thì nguy hại cho Tần gia sẽ vô cùng lớn.
La Trung khẽ tỉnh lại, nhìn thấy Tần Vô Song, hắn giờ đã bị tẩy não hoàn toàn, khẽ nói:
- Chủ nhân!
Tần Vô Song nói:
- La Trung, từ bây giờ, La Thiên Đạo Trường chính là kẻ thù của ngươi. Nếu ngươi giúp ta trừ bỏ La Thiên Đạo Trường thì ngươi mới có đường sống, hiểu không?
- Vâng thưa chủ nhân!
Người bị Khôi Lỗi Thuật khống chế không có bất cứ ý thức phản kháng nào, nếu không, thần thức hắn bùng lên, phá vỡ nguyên thần khiến hắn chết ngay tức khắc.
- Nếu Điền Minh Sơn đến, ngươi hãy giữ chúng lại, nói là La Nghị bảo chúng đợi ở đây, hiểu chưa?
- Vâng, chủ nhân!
Sau khi sắp xếp xong, Tần Vô Song theo đường cũ đi về chỗ dốc núi. Cửu Phương Vân Phi vẫn đang đợi ở đó. Người rõ ràng ít hơn nhiều, hội Tân Vô Kỵ đã bỏ đi.
- Chúng đâu?
Tần Vô Song thấy lạ.
- Vào trong rồi, Vạn Hoa Cốc đã mở rồi mà.
Cửu Phương Vân Phi cười:
- Bọn chúng tranh nhau chen vào, sợ không báo danh được.
Tần Vô Song cười:
- Ngay Tân Vô Kỵ cũng đi sao?
Cửu Phương Vân Phi nói:
- Chúng ta cũng đi xem sao?
Tần Vô Song đang bận tâm chuyện về La Thiên Đạo Trường, nói với Cửu Phương Vân Phi:
- Huynh vào trước đi, nhưng nhớ đừng hành sự theo cảm tính. Dù có thấy hồng nhan tri kỷ cũng đừng kích động!
Cửu Phương Vân Phi là người thông minh đương nhiên biết điều lợi điều hại:
- Yên tâm đi, ta biết mà. Huynh có việc khác phải làm à?
- La Thiên Đạo Trường là mối họa lớn, không trừ bỏ đại họa này ta thấy bất an.
Tần Vô Song khẩu khí kiên quyết, vỗ vỗ vai Cửu Phương Vân Phi nói:
- Cửu Phương huynh, ta không vào cùng huynh nữa. Sau này rảnh rỗi ra sẽ đến gặp huynh.
Cửu Phương Vân Phi nói:
- Không cần ta giúp sao?
Tần Vô Song đương nhiên không có ý xem thường Cửu Phương Vân Phi, cười đầy tự tin:
- Yên tâm, ba kẻ đó ta đối phó được!
Cửu Phương Vân Phi gật đầu:
- Được, vậy ta yên tâm rồi. Vô Song huynh, bảo trọng!
- Bảo trọng!
Sau khi chia tay, Tần Vô Song không vội đi ngay mà dạo vòng quanh đó một vòng rồi mới rời đi. Khi rời đi hắn triệu hồi Thiềm Cung Ngọc Thố ra:
- Trên con đường này nếu có kẻ khả nghi, đặc biệt là bọn Tân Vô Kỵ nhất định phải thông báo trước cho ta!
Phong ấn Đồ quyển có một ưu điểm là giúp Tần Vô Song luôn có đủ tay chân, tuy không được mang theo Linh thú Khế ước nhưng trong đó Tần Vô Song có đến mười hai đầu linh thú có thể sử dụng. Ngoài hai con lợi hại nhất ra, những con khác đều có thể xuất ra chiến đấu bất cứ lúc nào.
Tần Vô Song nhanh chóng thi triển thân pháp đi về sơn động trước đó. Chưa đến gần sơn động, bước chân Tần Vô Song bỗng đột ngột dừng lại, bên tai vang lên vô số tiếng không khí phát nổ. Bên trong cốc địa phía trước có người đang giao đấu!
Cốc địa đó chỉ cách sơn động vài chục dặm. Khi Tần Vô Song đi còn rất yên tĩnh, sao giờ đã có trận chiến kịch liệt như vậy?
Tần Vô Song không dám chậm trễ, đây không phải ở Hiên Viên Khâu, đây là Mộng Huyễn Thiên Trì, hắn không muốn vì sự chần chừ của mình mà rơi vào phiền phức vô tận.
Tần Vô Song dùng thuật ẩn thân, ẩn mình trong hư không, từ từ tiếp cận cốc địa, hắn muốn xem có những kẻ nào đang giao chiến.
Điền Minh Sơn và hai Pháp vương thủ hạ đang chiến đấu kịch liệt với hai gã áo đen.
Tốc độ của hai gã áo đen này vô cùng nhanh, tu vi cũng rất cao. Nhưng dưới sự bao vây tấn công của Điền Minh Sơn và hai Pháp vương cũng không có được bao nhiêu ưu thế.
Hai bên đang trong tình trạng giằng co quyết liệt.
Tần Vô Song sững người, hai gã áo đen kia là ai mà lại động vào La Thiên Đạo Trường? Lẽ nào là người của Nga Mi Đạo Trường? Nhìn rõ ràng là nam tử, cũng không giống với nữ tu luyện giả Nga Mi Đạo Trường.
Tần Vô Song đã quá thông thuộc địa hình nơi đây, lại có Âm Dương Tử Vân Dực nên dù Lôi Việt có đuổi theo nhanh cỡ nào thì vẫn chậm hơn một bước.
Thân hình Tần Vô Song lóe lên giữa hư không rồi biến mất không chút dấu vết.
Tần Vông Song vừa chui vào thông đạo bí mật, Tần Trọng Dương liền mở ngay cấm chế, Tần Vô Song mới đi vào, cầm chế đã lập tức đóng lại.
- Ha ha, Vô Song, thế nào?
Tần Trọng Dương đứng ở bên cạnh đạo cấm chế, bởi vì có một khúc quanh nên bị che tầm mắt, không quan sát được tình hình, liên tục hỏi.
Tần Vô Song cười nói:
- Về Tổng bộ nói sau!
Tần Trọng Dương thấy Tần Vô Song sắc mặt vui vẻ, biết thu hoạch không tệ, mừng rỡ quá đỗi. Một lát sau đã về tới được Tổng bộ.
Tần Vân Nhiên thấy Tần Vô Song quay về nhanh như vậy, nghĩ là chuyện không thành nhưng lúc nãy ông đã nhìn thấy bên Thần đạo cường giả hình như có chút hỗn loạn, có lẽ là phản ứng sau khi bị công kích âm thầm phía sau nên tạm thời có chút hồ nghi bất định.
Tần Vô Song lộ ra vẻ vui mừng chiến thắng, cười nói:
- Chư vị, lần này chỉ thiếu mỗi việc tru sát Thần đạo cường giả nữa thôi, đám tôm binh cua tướng đều tử thương thảm trọng! Chí ít cũng có mười lăm tên Thông Huyền Cảnh đỉnh phong thiệt mạng, còn đám tu luyện giả bình thường chết và bị thương không dưới hai trăm!
- Nhiều vậy sao?
Ánh mắt mọi người lộ rõ vẻ khó tin.
Tần Vô Song mỉm cười nói:
- Không ngờ cửu tinh liên châu xạ kích của Thần Tú Cung lại có uy lực mạnh đến vậy, trực tiếp hình thành một cơn lốc công kích, bao vây tất cả đám Thông Huyền Cảnh đỉnh phong cường giả vào bên trong, đan kết lại, biến bọn chúng thành tro mịn. Thần Tú Cung quả nhiên uy lực kinh nhân. Còn những người khác là do hai con linh thú trong Phong ấn Đồ quyển giải quyết. Bọn chúng đều là linh thú truyền thừa, có bí kỹ thần thông truyền thừa nên giết người dễ như nhổ cỏ, mới chỉ tổn hao một phần năm thể lực thần thông mà đã giết chết hơn một nửa Thông Huyền Cảnh đỉnh phong!
Tần Trọng Dương cười nói:
- Ta nghe thấy ngươi nói lớn: những kẻ trợ hổ làm ác, những kẻ hôm nay làm tay sai cho Tân gia, Tần gia nhất định phải giết toàn gia, tuyệt không tha cho! Diệt sát tuyệt đối. Kết hợp với lời uy hiếp của ngươi, e là càng có sức thuyết phục hơn! Ta tin là những tông môn trung lập sẽ hối hận vì sự lựa chọn của mình.
Tần Vô Song nói:
- Chỉ hy vọng những tông môn trung lập có thể tỉnh ngộ, rút khỏi chiến đoàn!
Tần Vân Nhiên cười vang, nói:
- Tốt, cho dù bọn chúng không rút lui thì khẳng định cũng đã bị uy hiếp rồi. Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, đó là tinh anh cốt cán của các tông môn đó. Dù có là Thiên Đế Môn thì thiệt hại cũng rất đáng kể. Thần đạo cường giả có mấy người? Tám môn Thiên Đế Sơn gộp lại cũng chỉ có khoảng hai mươi người. Thông Huyền Cảnh đỉnh phong cũng là đẳng cấp nòng cốt, ta thấy có thể chúng đã bị tổn hao khá nhiều rồi!
Tần Thái Trùng ha ha cười lớn:
- Vô Song sư đệ, ngu huynh không biết phải hình dung đệ như thế nào, đệ đúng là một đại yêu nghiệt. Gần như mỗi giờ mỗi khắc đều đang tiến bộ, hơn nữa tốc độ tiến bộ quá nhanh. Thông Huyền Cảnh đỉnh phong chỉ trong chớp mắt đã bị đệ giết chết mười mấy người, thật quá đáng sợ.
Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, nhìn một cách tổng quát Tần gia cũng chỉ có bốn người. Mười hai vị Tôn giả, bốn người là Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, tám người là Động Huyền Cảnh.
Ngay cả Tần Thái Trùng và Tần Vô Song hôm nay cũng mới chỉ là Động Huyền Cảnh, vẫn chưa đến được Thông Huyền Cảnh đỉnh phong!
Có thể thấy, Thông Huyền Cảnh đỉnh phong cũng vô cùng đáng quý. Con trai Thiên Đế Tân Vô Kỵ thanh danh cao là thế mà cũng chỉ là Thông Huyền Cảnh đỉnh phong mà thôi!
Một lúc giết chết mười mấy Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, những Thông Huyền Cảnh đỉnh phong khác còn bị dư âm của kim quang làm cho bị thương nặng, đối với bên Thiên Đế Môn mà nói, đả kích này quả thực quá lớn!
Tần Vân Nhiên cười nói:
- Ngay cả một Ngưng Thần Đạo tám kiếp như ta cũng không dám chắc có thể giết được nhiều Thông Huyền Cảnh đỉnh phong như vậy. Vô Song, ta tin rằng sau này ngươi sẽ trở thành một nhân vật khiến Tân Thiên Vấn phải đau đầu!
Bây giờ ngay cả những người trước đây đã từng hoài nghi Tần Vô Song cũng không còn cảm thấy hoài nghi gì nữa. Ánh mắt nhìn Tần Vô Song lúc này đã tràn đầy vẻ sùng bái và công nhận.
Sự công nhận này chỉ có trải qua khảo nghiệm sinh tử, chỉ có chứng minh bằng thực lực tuyệt đối mới có thể đạt được!
- Vô Song, bộ cung tiễn của ngươi quả thật quá lợi hại, có thể cho ta xem một lát không?
Tần Thái Trùng đột nhiên hỏi:
- Có lẽ Đại Chưởng môn có thể dùng nó để đối phó với Tân Thiên Vấn!
Tần Vô Song cũng không hẹp hòi, cầm Thần Tú Cung ra tay, kim quang lấp lánh tràn ra tứ phía, quang mang lóa mắt khiến mọi ngươi muốn mở to mắt cũng khó.
Tần Trọng Dương nhận lấy Thần Tú Cung, vừa vào tay ông bỗng trở nên nặng tựa ngàn cân, một sự uy áp vô hạn, một tính công kích vô hạn khiến Tần Trọng Dương cảm thấy Thần hồn của mình cũng đang rung động. Mới nhìn một lát mà đã tâm phiền khí não, nặng nề khó chịu.
- Sao thế này? Sao thế này?
Thần thực của Tần Trọng Dương xuất hiện bao nhiêu ý thức đáng sợ, vô số bạch cốt, âm hồn trùng trùng không ngừng phiêu động trong thần thức của ông, toàn thân ông nhất thời như vừa rơi xuống địa ngục.
- Lão Tam, sao vậy?
Tần Vân Nhiên thấy có vẻ không ổn, vội vàng giằng Thần Tú Cung lại.
Lúc đó Tần Trọng Dương mới định lại thần, nhìn Thần Tú Cung mà Tần Vân Nhiên đang cầm trong tay, vội vàng quát:
- Lão Nhị, đừng động vào Thần Tú Cung, bỏ nó xuống, đừng đùng thần thức quan sát nó!
Tần Vân Nhiên lúc đó cũng đã toàn thân lạnh băng, nghe Tần Trọng Dương nói vậy mới giật mình, bỏ ngay Thần Tú Cung xuống.
- Như vậy là sao?
Tần Vân Nhiên cũng giật mình, kinh ngạc nhìn Thần Tú Cung, bộ cung tiễn này trước đây ông đã từng cầm qua nhưng không nghĩ rằng bây giờ nó lại đáng sợ đến như vậy.
Tần Vô Song cũng cảm thấy khó hiểu, cầm Thần Tú Cung lên nhưng căn bản không thấy có điều gì dị thường.
- Vô Song, Thần Tú Cung này sao lại có khí tức giết chóc mạnh như vậy. Lúc nãy, suýt chút nữa nó đã nuốt chửng Thần hồn của ta rồi.
Tần Trọng Dương vẫn chưa hết kinh sợ. Nguồn truyện: Truyện FULL
Tần Vân Nhiên cũng không giải thích nổi:
- Vô Song, thế này là sao?
- Nhị vị Chưởng môn, ta không có cảm giác đó. Nhưng từ sau khi ta có được Xạ Nhật Tiễn, mỗi lúc chiến đấu ta đều cảm nhận được khí tức sát lục rất rõ ràng. Khí tức này cũng không biết phát ra từ Xạ Nhật Tiễn hay Thần Tú Cung.
Tần Vân Nhiên suy nghĩ một lát, gật đầu nói:
- Đúng vậy, trước đây khi chúng ta nhìn thấy Thần Tú Cung, không hề có cảm giác này, nhất định là Xạ Nhật Tiễn đã đánh thức năng lượng cường đại bên trong Thần Tú Cung. Vô Song là chủ nhân của Thần Tú Cung nên không cảm nhận được, chúng ta chạm vào liền bị khí tức sát lục đó xâm nhập.
Tần Trọng Dương gật gật đầu:
- Đúng rồi, nói như vậy Thần Tú Cung vô hình chung đã biết nhận chủ?
Tần Vô Song trong lòng nhất động, từ sau khi có được Thần Tú Cung, hắn luôn cảm thấy Thần Tú Cung như một kho tàng khổng lồ ẩn chứa một biển khí tức cường đại.
Ban đầu, hắn chỉ có thể dùng nhiều nhất một nửa số năng lượng đó nhưng đã có thể giết chết rất nhiều đối thủ có thực lực mạnh hơn bản thân. Nhớ lại năm đó khi hắn bắn chết Quỷ Đồng Tử, cứ nghĩ là bản thân đã khai phá không ít năng lượng của Thần Tú Cung. Bây giờ nghĩ lại mới thấy năng lượng lúc đó đúng là kém cỏi đến mức buồn cười.
Còn hiện tại, từ sau khi Xạ Nhật Tiễn xuất hiện, Thần Tú Cung như vừa tỉnh lại sau một giấc ngủ dài. Mặc dù Tần Vô Song cảm thấy vẫn còn rất nhiều uy lực chưa được khám phá nhưng đúng là đã hoàn toàn khác hẳn trước đây.
- Được rồi, Thần Tú Cung càng thần bí thì càng chứng minh nó cường đại, nếu không nó đâu phải là thần vật mà Đồ Đằng cường giả sử dụng? Vô Song, Thần Tú Cung này xem ra đã nhận chủ nhân rồi, ta và Tam Chưởng môn đều không dùng được, không biết Đại Chưởng môn có thể khống chế được nó không.
- Nếu như ngay cả Đại Chưởng môn cũng không thể khống chế thì Thần Tú Cung quả thực quá cường đại.
Tần Trọng Dương thở dài.
Tần Vô Song còn nhớ rất rõ lần Tinh La Điện gặp nguy hiểm, hắn đã từng cho Đại Điện chủ mượn dùng Thần Tú Cung để đối phó với Cửu Cung Phái. Khi đó, Thần Tú Cung không hề có biểu hiện bài xích người ngoài. Bây giờ nghĩ lại có lẽ là sau khi Xạ Nhật Tiễn xuất hiện, Thần Tú Cung mới có biểu hiện bài xích.
- Bất luận thế nào, bây giờ đối với Tần gia mà nói, Thần Tú Cung là một chuyện tốt, chứ không phải chuyện xấu. Tần Vô Song, ngươi phải tăng cường tu luyện, tranh thủ vào cảnh giới Thần đạo sớm. Nếu như ngươi có thể vào được Thần đạo, kết hợp với Thần Tú Cung và Xạ Nhật Tiễn thì chuyện tru sát Thần đạo đơn giản chẳng khác gì dẫm chết một con kiến.
Tần Vân Nhiên cười sang sảng, bước lên phía trước:
- Mọi người đừng nghĩ linh tinh nữa, cùng xem chiến sự bên Đại Chưởng môn và Tân Thiên Vấn thế nào đi!
Đại Chưởng môn và Tân Thiên Vấn hai người bây giờ đã đấu đến như hỏa như đồ, trải qua mấy trăm hiệp mà vẫn bất phân cao thấp.
Hai người đều dùng thần thức quan sát tình hình chiến đấu bên dưới. Mặc dù bên Thiên Đế Môn đã phá được một cấm chế của Tần gia, nhưng lại bị Tần Vô Song tru sát rất nhiều người, trận tuyến đại loạn, đã bắt đầu xuất hiện khe hở, bản thân Tân Thiên Vấn cũng cảm thấy lo lắng.
Tần Khiếu Thiên thấy cứ tiếp tục chiến đấu thế này cũng không ổn nên có ý muốn rút lui. Hai người đọ thêm vài chiêu rồi nhất loạt thối lui, song song hồi trận.
Đại Chưởng môn sau khi hồi trận, nghe nói về tình hình chiến đấu yêu nghiệt của Tần Vô Song cũng bắt đầu có hứng thú với Thần Tú Cung, nhưng vừa cầm lên, mới cảm ứng qua đã có cùng cảm nhận như hai người kia.
Vận khí Thần hồn chi lực, tiếp xúc với khí tức giết chóc của Thần Tú Cung. Chỉ một lát sau Đại Chưởng môn đã phải mở trừng mắt, cười khổ trả lại Thần Tú Cung.
- Vô Song, khí tức của Thần Tú Cung vẫn chưa được khai phá hết. Nhưng dù như vậy thì ta cùng lắm cũng chỉ giằng co được với nó mà thôi. Khí tức cường đại của nó căn bản không tuân phục, e rằng ngay cả ta cũng không thể điều khiển được nó.
Rồi thở dài một tiếng, trả lại Thần Tú Cung cho Tần Vô Song, cổ vũ nói:
- Không sao đâu, những thần vật kiểu này, có lẽ là cấp bậc Thiên Thần Đạo, có linh tính tự thân, nó đã nguyện theo ngươi chưa chắc đã phải chuyện xấu.
Tần Vô Song gật gật đầu, trịnh trọng nhận lại.
Tần Khiếu Thiên vui vẻ nói:
- Vô Song hoành không sát xuất, tru sát mười mấy Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, nhất định đã khiến bên chúng xuất hiện vết nứt, thậm chí phân hóa. Chúng ta tạm thời nghỉ ngơi đôi chút, quan sát tình hình. Tân Thiên Vấn nếu như không thể nghĩ ra cách nào tốt hơn thì sẽ mất hết uy tín. Chỉ cần những tông môn đó rời khỏi cuộc chiến là Tần gia sẽ có cơ hội!
Đám người Tần gia ban đầu nhìn thấy mười mấy Thần đạo cường giả xông đến, ít nhiều cũng có chút lo lắng. Bây giờ thấy chiến cục tiến triển thế này thì càng tự tin hơn vào tương lai Tần gia. Tần gia có một truyền nhân kiệt xuất như Tần Vô Song, chỉ cần qua được cửa này, tương lai sẽ vô cùng sáng lạn!
Bên dưới Vấn Đỉnh Sơn, bên Thiên Đế và sáu đại tông môn tạm thời rút lui một ngàn dặm hạ trại. Tân Thiên Vấn nổi trận lôi đình, quát:
- Tham công mạo tiến, không hiểu chiến thuật, không có tổ chức! Bị một đệ tử trẻ tuổi đánh lén từ phía sau, các ngươi còn xứng với danh hiệu tám môn Thiên Đế Sơn không?
Cũng khó trách được Tân Thiên Vấn, sai lầm kiểu này đúng là ngây ngô đến cực điểm. Nếu như không phải bọn chúng quá khinh địch, nghĩ Tần gia đã là con cá trong ao rồi thì sao có thể sơ ý đến vậy?
Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông còn đỡ, ba tông môn trung lập bây giờ chẳng còn biết kêu vào đâu. Bọn họ lần này tổn thất nghiêm trọng, mỗi bên mất đến hai ba Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, những cao thủ chỉ mạnh sau Thần đạo gần như đều đã chết trong trận chiến này.
Bảy tám Thông Huyền Cảnh đỉnh phong sống sót tất cả đều là người của Thiên Đế Môn và Thiên Phạt Sơn Trang, Lôi Đình Tông nên ba tông môn trung lập cảm thấy rất phẫn uất.
Bọn chúng chẳng có thù oán gì với Tần gia nhưng lại bị kéo xuống nước, tổn thất bây giờ không nói, còn bị Tần gia đe dọa tiêu diệt cả nhà mới là chuyện đáng sợ!
Tần gia cường đại thế nào chỉ cần nhìn Đại Chưởng môn của Tần gia và gã thanh niên yêu nghiệt kia là thấy. Nghĩ đến đây, ba đại tông môn không khỏi có ý muốn rút lui.
Tân Thiên Vấn phóng ánh mắt âm trầm về phía bọn họ:
- Trận tiếp theo, ta đi phá hủy cấm chế, các ngươi đứng phía sau quan sát! Chỉ có một cái cấm chế mà phải cần đến mười mấy người động thủ?
Nói đoạn, Thiên Đế Chi Dực nhất chiêu, hóa thành một đạo quang mang, bay lên Vấn Đỉnh Sơn!