Tần Thái Trùng là Đại sư huynh, thực lực dẫn đầu, địa vị cũng cao, suất của hắn chẳng ai có thể có ý kiến gì. Suất còn lại chọn giữa Tần Vô Song, Tần Chi Trữ, Tần Hạo và Tần Hồng Nhạn. Nếu là trước đây có lẽ Tần Chi Trữ sẽ có ý cạnh tranh. Nhưng những chiến tích gần đây của Tần Vô Song thực sự là quá yêu nghiệt. Ngay Tân Vô Kỵ cũng bị hắn giết, tuy có tự tin nhưng Tần Chi Trữ cũng biết suất còn lại chắc chắn thuộc về Tần Vô Song. Ba người họ mà tranh giành thì là không hiểu đại cục rồi.
Tần Chi Trữ nghĩ vậy, liền lên tiếng:
- Nhị Chưởng môn, Đại sư huynh Thái Trùng thực lực siêu quần, đương nhiên nên có một suất.
Ý kiến này Tần Hạo và Tần Hồng Nhạn cũng không thể phản đối, đều gật đầu tán đồng.
Tần Chi Trữ cười:
- Vô Song sư đệ tuy đến sau, nhưng con trai của Thiên Đế, Tân Vô Kỵ đã cũng chết trong tay đệ ấy. Ta không nghĩ ra được, trừ đệ tử của thế lực Đồ Đằng ra thì còn ai trong số các đệ tử trẻ tuổi có thế so sánh được với Vô Song sư đệ. Vì thế suất còn lại chỉ có thể thuộc về Vô Song sư đệ. Về công lẫn tư, Chi Trữ đều không có ý định tranh giành. Vô Song sư đệ hãy nhận đi.
Tính cách của Tần Chi Trữ khá lãnh đạm, không thích nói nhiều. Bình thường nói chuyện với Tần Vô Song cũng không nhiều, nhưng lúc này lại đứng ra ủng hộ khiến Tần Vô Song cảm thấy bất ngờ.
Tần Vân Nhiên cười ha ha, nhìn Tần Hạo và Tần Hồng Nhạn:
- Hai ngươi thấy thế nào?
Hai người họ còn có một khoảng cách kém Tần Chi Trữ, thấy Tần Chi Trữ nói vậy thì càng không có tham vọng gì nữa, đành nói:
- Vô Song sư đệ có chiến tích sáng ngời như vậy, dù ta có muốn cạnh tranh, chỉ e là thực lực không đủ, đương nhiên là nên để Vô Song sư đệ đi rồi.
Tần Thái Trùng cười:
- Được, ta thấy như vậy cũng được. Vô Song sư đệ, ngay cả Tân Vô Kỵ cũng không địch lại được đệ, sư huynh ta đúng là hổ thẹn.
Tần Vô Song cười:
- Thái Trùng sư huynh, khi giao chiến với Tân Vô Kỵ cũng là đệ may mắn thôi. Nếu luận thực lực thực sự thì đệ vẫn còn kém Tân Vô Kỵ.
Tần Thái Trùng cười thoải mái:
- Vô Song sư đệ không phải an ủi ngu huynh. Ngu huynh tư chất kém cỏi, nhưng rất độ lượng. Thấy đệ vượt qua ta, chắc chắn ta sẽ vỗ tay chúc mừng đệ. Tần gia chúng ta nên có thêm vài thiên tài. Vô Song sư đệ, có lòng tin giành Quán quân không? Phần thưởng lớn lắm đó!
Phần thưởng đúng là hấp dẫn thật. Phần thưởng cho Quán quân là hai trái Thần Đạo Quả, còn cả một bộ chiến y Thần đạo, một kiện vũ khí Thần đạo.
Phần thưởng quả thực cực kỳ hấp dẫn, ngay cả ba người Tần Chi Trữ ánh mắt cũng đầy thèm muốn.
Tần Vân Nhiên cười:
- Vô Song, Thái Trùng, các ngươi cũng nói xem mình có tham vọng gì? Tần gia chúng ta đều là đại nam nhi, có suy nghĩ gì phải dũng cảm nói ra.
Ánh mắt tất cả đều dừng lại ở Tần Vô Song và Tần Thái Trùng.
- Thái Trùng, ngươi là Đại sư huynh, nói trước đi!
Tần Vân Nhiên nói.
Tần Thái Trùng cảm thán:
- Đệ tử có thiên phú siêu tuyệt ở năm đại Cấm địa của Thần rất nhiều. Mục tiêu thấp nhất của đệ tử là lọt vào mười hạng đầu, nỗ lực vào bốn hạng đầu!
Tần Thái Trùng đặc biệt nhấn mạnh bốn hạng đầu là vì bốn vị trí đầu đều có Thần Đạo Quả.
Nói thật là tông môn truyền thừa từ Thái cổ như Tần gia chắc chắn có nhiều Thần đạo chiến y và vũ khí Thần đạo hơn mấy tông môn như Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông. Vì thế thân là Đại sư huynh của Tần gia, Tần Thái Trùng đương nhiên không quá chú tâm đến Thần đạo chiến y và vũ khí Thần đạo. Cho nên mục tiêu cao nhất của hắn là vào bốn hạng đầu để lấy được một trái Thần Đạo Quả.
Đương nhiên, tuy là thiên phú của Tần Thái Trùng siêu tuyệt nhưng ba mươi bảy thế lực, cường giả nhiều như lá mùa thu, cũng không ít kẻ có thiên phú trác tuyệt. Cùng cấp bậc như Tần Thái Trùng ít nhất cũng có mười đến mười lăm người. Hơn nữa còn có kẻ lợi hại hơn Tần Thái Trùng, ví dụ như cấp bậc của Tân Vô Kỵ.
Tuy Tân Vô Kỵ là người đứng đầu dưới Thần đạo ở Hiên Viên Khâu đã chết, nhưng những Cấm địa của Thần khác không phải không có kẻ như Tân Vô Kỵ. Vì thế mục tiêu cạnh tranh bốn hạng đầu của Tần Thái Trùng vẫn rất khó khăn.
Tần Vân Nhiên cười:
- Thái Trùng, hãy cố gắng hết sức. Tính cách của con cởi mở, không tính toán được mất. Có thể sẽ có thu hoạch bất ngờ cũng chưa biết chừng. Nhưng dù có vào bốn hạng đầu cũng không phải thua, được vào mười hạng đầu đã là đại thắng lợi rồi!
Bảy mươi bốn người, có thể vào mười hạng đầu đương nhiên là thành tích rất tuyệt. Điều đó có nghĩa gì? Nghĩa là ngoài thế lực Đồ Đằng ra, là mười người đứng đầu trong lứa thanh niên của Đại lục Thiên Huyền! Đương nhiên là cực kỳ vinh dự!
Tần Thái Trùng cười:
- Vô Song sư đệ, đệ thì sao?
Tần Vô Song thấy mọi người đều nhìn mình, biết là không nói gì không được, bèn nói:
- Mục tiêu của đệ cũng gần như Đại sư huynh, nói chung là dốc hết sức. Cứ nỗ lực hết mình, thành tích thế nào chỉ là thứ yếu!
Tần Vô Song trải qua rất nhiều trận chiến đấu lớn nhỏ, tâm thái đã rất tốt, đương nhiên không quá tính toán được mất trong trường hợp thế này.
Tuy vũ đài này rất lớn, nhưng kiểu diễn võ mang tính chất luyện tập này cũng chẳng có sự uy hiếp về tính mạng, có thể khiến Tần Vô Song dao động mới lạ.
Tần Vân Nhiên biết tính cách Tần Vô Song khác với Tần Thái Trùng, Tần Thái Trùng thì thẳng thắn thoải mái, còn Tần Vô Song lại khá kín đáo. Từ ánh mắt hắn có thể thấy hắn rất có hoài bão nhưng không biểu lộ ra ngoài, chỉ biểu đạt một cách rất kín đáo.
Tần Vân Nhiên cũng không ép hắn, cười động viên:
- Thôi được rồi, dù thế nào, lần này Tần gia chúng ta dù không vì phần thưởng thì cũng nên vì danh tiếng mà chiến đấu. Trận chiến này ta không yêu cầu có nhiều phần thưởng, chỉ có một mong mỏi!
- Ồ?
Tần Thái Trùng nhướng mày:
- Nhị Chưởng môn nói đi.
Tần Vân Nhiên cất đi vẻ mặt tươi cười, nghiêm nghị nói:
- Tám môn Thiên Đế Sơn vẫn luôn cạnh tranh không ngừng. Ta chỉ hy vọng, trong trận chiến này các ngươi có thể chứng minh cho ngoại giới biết rằng Tần gia chúng ta vẫn là người đứng đầu tám môn Thiên Đế Sơn! Nếu có thể, nhất định phải dìm Tân gia và Vân gia dưới chân mình!
Hắn chỉ nhắc Tân gia và Vân gia chứ không có thế lực khác, rõ ràng là trong mắt Tần Vân Nhiên, các thế lực khác không thể sánh ngang với Tần gia.
Tần Vân Nhiên thấy mỗi người một vẻ mặt, cười nói:
- Đừng nhìn ta với ánh mắt hồ nghi như thế. Không sai, đây chính là kỳ vọng của ta với các ngươi. Vân gia quan hệ với Tần gia chúng ta không tệ, ít nhất thì cũng không phải thế lực đối địch. Nhưng sự cạnh tranh này không thể nhún nhường. Nếu có thể ép được Vân gia thì có thể chứng minh được rằng Tần gia không giống như bên ngoài vẫn nói là đời sau không bằng đời trước. Hiểu không?
Tần Thái Trùng và Tần Vô Song nhìn nhau, gương mặt cùng tỏ ra đã lãnh hội được. Một cảm giác mang sứ mệnh, cảm giác vinh dự khiến nét mặt họ thêm nghiêm túc và trang trọng.
Tần gia, đúng là đã đến lúc chứng minh thực lực rồi! Tâm trạng Tần Vô Song có phần dâng trào.
Mộng Huyễn Thiên Trì, một nơi như mộng ảo, đây cũng là lần đầu tiên Tần Vô Song tiếp xúc bí cảnh Đồ Đằng thần bí, ít nhiều cũng khiến Tần Vô Song mong chờ.
Tần Vân Nhiên cảm thán:
- Vô Song, giờ mọi người đều biết ngươi đã giết Tân Vô Kỵ, ngươi cũng không cần cảm thấy quá áp lực. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Tần Vô Song cười:
- Yên tâm, căn bản là ta không lo nghĩ đến những vấn đề ấy.
- Được, vậy chúng ta đi báo danh! Trận chiến này phải thể hiện được khí thế của Tần gia. Cho ngoại giới biết rằng Tần gia Thiên Đế Sơn chúng ta là truyền thừa bất bại!
Ánh mắt Tần Vân Nhiên lấp lánh ánh sáng, hiển nhiên lần diễn võ này cũng khiến hắn có cảm giác mong chờ mạnh mẽ.
Rất nhanh đã báo danh xong. Danh sách bảy mươi bốn người của ba mươi bảy tông môn rất nhanh cũng đã có. Danh sách này về cơ bản cũng chẳng có nhiều bất ngờ. Kẻ chán nản nhất chẳng phải ai khác chính là Tân gia. Tân Vô Kỵ mạnh nhất của chúng đã chết, vì thế những đệ tử phái đi căn bản chẳng có ưu thế gì so với Tần gia.
Trong đó có Tân Vô Ưu cũng tương đương Tần Thái Trùng, thậm chí có chút kém hơn. Một người khác là Tân Vô Phong, tương đương Tần Chi Trữ.
Nhóm này tuy cũng khá sáng chói nhưng so với Tần gia thì hơi kém đôi chút.
Những thế lực khác của tám môn Thiên Đế Sơn, ngoài Vân gia có không ít điểm sáng thì năm tông môn còn lại thực lực so sánh đều có phần kém hơn.
Đặc biệt là Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông, tuy đệ tử kiệt xuất nhất không tổn hại gì nhưng mất Yến Thiên Tùy và Lôi Oanh cũng khiến chúng tổn thất không ít.
Hai đệ tử của Vân gia là Vân Trung Dã và Vân Trung Hạc, thực lực cũng rất nổi bật. So ra thì cũng uy hiếp được Tân gia.
Không còn nghi ngờ gì nữa, trong tám môn Thiên Đế Sơn, do thiếu Tân Vô Kỵ nên thực lực của Tân gia đã không còn sáng láng bằng Tần gia và Vân gia nữa. Vì thế, danh tiếng cao nhất không phải Thiên Đế Môn mà là hai thế lực già là Vân gia và Tần gia!
Đặc biệt là Tần gia, tông môn vẫn bị cho rằng đang trượt dốc, lần này lại có một nhân vật yêu nghiệt, giết Tân Vô Kỵ, con trai của Thiên Đế. Các thế lực dưới Đồ Đằng, bất cứ ai cũng không thể không coi trọng Tần Vô Song, đồng thời coi hắn là một kẻ địch âm thầm!
Dưới sự dẫn dắt của Đồ Đằng cường giả, bảy mươi bốn tuyển thủ đến thông đạo Truyền Tống. Chưởng môn Tuyết Thiền nói:
- Truyền Tống Trận này khởi động sẽ đưa mọi người đến hòn đảo đầu tiên. Hòn đảo này cũng là giai đoạn nhập môn, độ khó là thấp nhất, ta tin là sẽ không có vấn đề gì lớn. Nhưng sau đó, mỗi hòn đảo sẽ tăng dần độ khó. Vì thế các ngươi không được chủ quan! Bây giờ mỗi người đều tiến lên đây nhận Ngọc bài Truyền tống. Khi gặp lúc sinh tử, cảm thấy mình không thể cố gắng được nữa, lập tức khởi động Ngọc bài Truyền tống, sẽ có Thần quang Truyền tống đưa các ngươi đi! Đương nhiên, khi đã khởi động nó thì có nghĩa là hành trình của các ngươi đã kết thúc!
Mọi người đều đã biết rõ quy tắc, cũng không phải nói nhiều đều lên nhận Ngọc bài Truyền tống. Khi Tần Vô Song bước lên thì cảm nhận được rất nhiều ánh mắt tập trung vào mình, đặc biệt là có bốn năm tia nhìn rất sắc lạnh và mạnh mẽ. Tần Vô Song biết chúng nhất định là của những người có tham vọng giành Quán quân!
Họ coi Tần Vô Song hắn là đối thủ tiềm tại.
Giá chào hàng này, đối với Tần Vô Song mà nói, kỳ thật đã gần đường giới hạn cuối rồi. Dù sao Linh Lực Nguyên Châu, đối với kẻ sắp sửa trùng kích vào Thần đạo như hắn mà nói, đã sắp gần vô dụng rồi.
Mặc dù thứ tốt, có thể để lại cho người khác dùng, nhưng Tần Vô Song đến đây, đương nhiên là vì ở đây có thứ mà hắn bức thiết cần hơn. Vì vậy, Tần Vô Song quyết định, tiếp tục trả giá.
- Ly Vẫn Cốt Thiết và Long Tức Phong Ấn, ở chỗ các ngươi, căn bản không khó tìm được. Linh Lực Nguyên Châu của ta, chỉ có ở đây, tạm thời vẫn chưa nhìn thấy ở chỗ nào khác.
Tần Vô Song cũng trả giá tại chỗ.
Vân Khanh nói:
- Dưỡng Thần Châu, quả quyết là không thể gia nhập báo giá. Trừ phi, các hạ có thể lấy ra Thần đạo Chiến y, chúng ta mới có thể vứt bỏ Dưỡng Thần Châu.
- Thần đạo Chiến y? Bản thân ta còn muốn nữa là.
Tần Vô Song cười ha ha nói:
- Vậy đợi các hạ có mức giá khiến ta động lòng, chúng ta sẽ nói chuyện tiếp. Có lẽ mấy chục năm sau, ta lại mới đến Thần Long Bảo Các.
Vân Khanh thấy Tần Vô Song đứng dậy muốn đi, vội nói:
- Các hạ, thương lượng xong đã. Ngươi còn muốn thứ khác chứ? Chúng ta có thể dùng thứ khác bù vào. Ngoài Dưỡng Thần Châu, bất kể ngươi mở miệng cần thứ gì, chỉ cần chúng ta có, chúng ta nhất định sẽ chắp tay nhượng lại.
- Ngoài Dưỡng Thần Châu, những thứ khác, đối với ta không có lực hấp dẫn gì cả.
Tần Vô Song thở dài.
- Dưỡng Thần Châu đổi Linh Lực Nguyên Châu, nếu ngươi muốn trao đổi, ta có thể giúp ngươi xin một chút. Muốn hơn hai thứ khác, chuyện đó khẳng định là không được.
Thái độ của Vân Khanh xuất hiện một chút nới lỏng.
Tần Vô Song thản nhiên cười nói:
- Ta muốn ba thứ đó cùng đóng gói, như vậy mới thể hiện được giá trị của Linh Lực Nguyên Châu.
Vân Khanh là người làm ăn, cái giá này khẳng định là hắn tiếp nhận không được. Tính thế nào, đều là mua bán lỗ vốn. Nhưng hắn xác thực không muốn vứt bỏ Linh Lực Nguyên Châu.
Món đồ chơi này nếu thuộc về Thần Long Bảo Các, tuyệt đối là sự tồn tại có thể cùng Dưỡng Thần Châu song tinh chiếu rọi. Châu liên bích hợp, trở thành chiêu bài của Thần Long Bảo Các.
Vân Khanh chính vì xuất phát từ suy nghĩ này, cho nên mới có thái độ cuồng nhiệt như vậy.
- Các hạ, nếu ngươi có thành ý thì nên biết, cái giá mà ngươi đưa ra, chúng ta quá thiệt thòi. Thần Long Bảo Các kinh doanh mấy ngàn năm nay, mua bán lỗ vốn khẳng định sẽ không làm.
Tần Vô Song cười nói:
- Vậy nếu ta chỉ đổi Ly Vẫn Cốt Thiết và Long Tức Phong Ấn, khẳng định là ta chịu thiệt. Thứ không chút tiêu hao, đổi thứ có thể tiêu hao, ta không phải thiệt thòi chết đi sao?
Khóe miệng Vân Khanh khẽ giật giật, nhất thời cũng không biết nên ra giá như thế nào. Ngoài Dưỡng Thần Châu ra, cái giá mà bọn họ đưa ra, tựa hồ không thích hợp với đối phương.
- Vậy thì, ta có thể tăng thêm một món vũ khí Thần đạo.
Vân Khanh cắn răng một cái, tăng vật trao đổi.
- Ha ha, báo giá này thật ra không tệ. Nhưng mà, vũ khí Thần đạo, ta đâu có cần. Ta còn muốn chuyển nhượng một món vũ khí Thần đạo cho ngươi cơ.
Tần Vô Song đột nhiên nói:
- Được rồi, vì thể hiện thành ý của ta, ta tăng thêm một vật trao đổi, thêm một chiếc áo giáp. Áo giáp vô địch dưới Thần đạo, so với Thần đạo Chiến y, chỉ kém hơn một bậc. Áo giáp cộng thêm Linh Lực Nguyên Châu, đổi ba thứ của ngươi, thế nào hả?
- Áo giáp gì, lấy ra giám định một chút.
Vân Khanh trầm ngâm một lát, rồi mới nói.
Tần Vô Song cũng không già mồm cãi láo, đem áo giáp Trạm Lam mà hắn đã không dùng lấy ra. Món đồ này mặc dù không phải là Thần đạo Chiến y, nhưng toàn bộ chiếc áo giáp ẩn chứa một vẻ xanh thẳm thâm thúy, vẻ ngoài vô cùng lóa mắt, so với hình thái bên ngoài của Thần đạo Chiến y còn tốt hơn mấy phần.
Vừa lấy ra, Vân Khanh cũng hít một ngụm lãnh khí, thưởng thức chiếc áo giáp Trạm Lam, bất giác cũng liếc nhìn Tần Vô Song mấy lần. Trong lòng cũng liên tục đặt câu hỏi:
- Người trẻ tuổi này rút cuộc từ đâu đến, sao trên người lại có nhiều thứ tốt như vậy? Đáng tiếc người thanh niên này quá khôn khéo, nói về giá cả, thực sự rất ngoan cố.
- Vân huynh, thấy như thế nào, thành hay là không thành, chỉ cần nói một câu.
Tần Vô Song cười sang sảng:
- Các hạ là người thẳng thắn, chỉ mua bán một lần!
Vân Khanh nói:
- Các hạ, chuyện này, ta không dám tự tiện, để ta xin chỉ thị một chút, thế nào hả?
Tần Vô Song cười nói:
- Đợi đã, ta lại mở thêm một phần báo giá cho ngươi, ta dùng chiếc áo giáp này đổi Ly Vẫn Cốt Thiết của ngươi. Nhân tiện, các ngươi giúp ta thu thập bốn món đồ khác. Nếu có thể thu thập đủ, ta liền lấy chiếc áo giáp này trao đổi với các ngươi.
- Ồ? Là món đồ gì, ngươi nói đi.
Vân Khanh vừa tính toán, tư chất hảo hạng của chiếc áo giáp này, đổi Ly Vẫn Cốt Thiết, vẫn đủ.
Xác thực như đối phương đã nói, chiếc áo giáp là món phòng ngự mạnh nhất dưới Thần đạo. Nếu có Thần đạo cường giả tăng thêm một chút tân trang, chấp nửa Thần đạo Chiến y sợ rằng cũng không thành vấn đề.
Tần Vô Song cầm lấy bút mực, viết lên một tờ giấy trắng.
- Phù Tang Chi Mộc, Hoàng Tinh Chi Nhưỡng, Thiên Nhất Chi Thủy, Xích Viêm Chi Hỏa…
Vân Khanh không kìm lòng nổi lau lau mồ hôi, bốn thứ này, đều không phải thứ bình thường. Một hai thứ trong số đó trong cửa hàng bọn họ có, những thứ khác, căn bản không có.
- Các hạ, Hoàng Tinh Chi Nhưỡng, Thiên Nhất Chi Thủy, hai thứ này tương đối dễ có, có thể cung cấp. Hai thứ khác, ha ha, tiểu điếm căn bản không kiếm được. Không giấu gì ngươi, có hai thứ này, trừ phi ngươi lấy Thần đạo Chiến y ra trao đổi, bằng không, căn bản không thể đổi được.
Trong lòng Tần Vô Song trầm xuống:
- Khó như vậy sao?
Vân Khanh thở dài:
- Các hạ, ngươi không phải ngay cả thứ này cái gì cũng không biết chứ?
Tần Vô Song thật sự chỉ biết vỏ bọc bên ngoài, không biết giá trị thật sự bên trong. Hắn chỉ theo đơn bốc thuốc, đối với lai lịch và xuất xứ của mấy món đồ này, thật sự là không có hiểu biết gì.
- Được rồi, có hai thứ này, cũng có thể!
Tần Vô Song nhượng bộ một bước.
Vân Khanh nghiêm mặt nói:
- Giao dịch này, ta còn phải xin chỉ thị cấp trên một chút, xin đợi cho.
Vân Khanh đi vào bên trong, không bao lâu sau, lại đi ra, nói với Tần Vô Song:
- Giao dịch này, ta đã xin chỉ thị của Đại Các chủ, lão nhân gia hắn sẽ đích thân tới, lập tức tới ngay, xin các hạ kiên nhẫn chờ một chút.
Tần Vô Song có một chút đề phòng liếc nhìn Vân Khanh.
Vân Khanh là người làm ăn, gặp nhiều biết rộng, đoán ý qua sắc mặt liền biết nghi ngờ của Tần Vô Song, vội cười giải thích nói:
- Chuyện này xin cứ yên tâm, Thần Long Bảo Các chúng ta buôn bán lớn như vậy, từ trước tới nay không bao giờ có hành động ác ý hãm hại lừa gạt người khác. Ngươi có thứ tốt, chúng ta chỉ có thiện ý thu mua, sẽ không xuất hiện tình huống cưỡng ép mua bán.
Tần Vô Song nhàn nhạt cười:
- Như vậy là tốt nhất. Gây ra xung đột, chỉ sợ sẽ tạo thành trò cười thôi.
Vân Khanh thấy đối phương vui vẻ không sợ, bình thản ung dung, trái lại không dám khinh thường, trong lòng càng tấm tắc lấy làm kỳ lạ, phỏng đoán Tần Vô Song rút cuộc là đệ tử nhà nào.
Không bao lâu sau, một lão giả râu tóc bạc trắng, nhanh chóng từ dưới lầu đi lên. Người này cước bộ nhẹ nhàng, mỗi một bước đi, đều có tư thế giống rồng bay phượng múa, dời non lấp biển, Long Tức trên người, càng biểu thị thực lực siêu cường của hắn. Dù sao cũng là tồn tại mạnh nhất dưới Thần đạo.
Long uy này, cũng biểu thị thân phận Long Tộc của lão giả. Nhưng mà, Tần Vô Song tựa như ngoảnh mặt làm ngơ, long uy này, đương nhiên không hù dọa nổi hắn.
Nghĩ tới ma nữ Mễ Già của Cầu Long Tộc, cũng không cách nào lay động được Tần Vô Song. Lão giả này, còn chưa tiến nhập Thần đạo, đương nhiên càng không lọt vào mắt Tần Vô Song.
- Vân Khanh, ngươi lui ra!
Lão giả đó khoát khoát tay, quát Vân Khanh lui ra, rồi đặt mông ngồi trước mặt Tần Vô Song.
Tần Vô Song nhàn nhạt cười:
- Lão tiên sinh, giao dịch này, còn làm được sao?
- Không biết tiểu huynh đệ tới từ đâu?
Lão giả vẻ mặt ngưng trọng hỏi.
- Mỗi một người khách đến, lão tiên sinh đều hỏi tới từ đâu sao?
Tần Vô Song lạnh nhạt hỏi, hoàn toàn không muốn trả lời.
- Thật ra không phải!
Lão giả lắc lắc đầu:
- Cái giá này của ngươi, hắc hắc, có chút ý tứ. Nếu ta đoán không lầm, đây là nguyên liệu chế tác Ma Tượng Đại Khôi Lỗi?
Trong lòng Tần Vô Song khẽ động, lãnh đạm nhìn lão giả đó:
- Lão tiên sinh, ta chỉ hỏi, giao dịch này, làm hay không làm, nếu không làm, vậy ta xin cáo từ.
- Làm chứ, đương nhiên là làm. Tiểu huynh đệ, thật ra ở đây lão già cổ hủ này có một cái giá. Không cần Nguyên Châu của ngươi, cũng không cần áo giáp của ngươi. Nếu ngươi có thể đem bí tịch chế tác Ma Tượng Đại Khôi Lỗi kia chép cho ta một bản, vậy ba vật trấn các chi bảo kia, ngươi có thể mang đi toàn bộ. Hơn nữa, chúng ta còn miễn phí đưa ngươi hai món vật liệu Thiên Nhất Chi Thủy, Hoàng Tinh Chi Nhưỡng.
- Phù Tang Chi Mộc và Xích Viêm Chi Hỏa thì sao?
Tần Vô Song lãnh đạm hỏi.
- Cái đó thật sự rất xin lỗi, đừng nói là chúng ta không có, lãnh địa Long Tộc khác, chỉ sợ cũng không có. Trừ phi Tổ Long Tộc có cất chứa.
Tần Vô Song trầm ngâm nói:
- Phương pháp chế tác này, chính là bí mật không truyền. Ta vẫn lấy áo giáp ra đổi Ly Vẫn Cốt Thiết và hai món chất liệu phụ tá kia.
Lão giả đó thản nhiên lắc đầu:
- Vậy thì không đổi!
Tần Vô Song trừng mắt, nhìn lão giả.
Lão giả mỉm cười tự nhiên:
- Mặc dù Ly Vẫn Cốt Thiết không phải là vật nghịch thiên gì, nhưng ngoài Ly Vẫn Long Tộc ra, những lãnh địa Long Tộc khác, vật này căn bản chỉ thấy được chứ không có được. Theo như ta biết, luyện chế Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, rất nhiều long cốt đều có thể, nhưng duy nhất chỉ có Ly Vẫn Cốt Thiết là thích hợp nhất, không biết lý giải như vậy có đúng không? Hơn nữa Ly Vẫn Cốt Thiết là vật liệu chủ. Tiểu huynh đệ, chí khí không nhỏ. Tuổi còn trẻ, mà đã chuẩn bị tiến vào cảnh giới Thần đạo rồi. Ma Tượng Đại Khôi Lỗi này, không phải Vô thượng Thần đạo, căn bản không dễ khống chế?
Tần Vô Song hừ nhẹ nói:
- Lão tiên sinh, đây là ngươi lên giá tại chỗ sao?
- Ngươi có thể lý giải như vậy. Vừa rồi ngươi báo giá với Vân Khanh, không phải cũng là lên giá tại chỗ sao?
Bộ dạng cười ha ha của lão giả, thể hiện biểu tình thay đổi tùy theo người nói chuyện.
Tần Vô Song mỉm cười quỷ dị:
- Được, vậy thì đổi cho ngươi. Nhưng phải nói rõ, không có Phù Tang Chi Mộc và Xích Viêm Chi Hỏa, bí tịch ta đưa cho ngươi, cũng chỉ có thể thiếu bí pháp luyện chế hai thứ này. Nếu ngươi có thể cung cấp được hai thứ này, ta có lẽ sẽ cân nhắc, đem toàn bộ bí tịch nói lại cho ngươi tất cả. Nguồn:
Lão giả nhất thời ngây người, một hồi lâu mới thở dài nói:
- Tiểu huynh đệ, ngươi thật là một chút chịu thiệt cũng không chịu. Ly Vẫn Cốt Thiết là vật liệu chủ yếu, mặt khác các loại vật liệu phụ tá, nhiều hơn một loại vật liệu phụ tá, tư chất của Ma Tượng Đại Khôi Lỗi sẽ càng tốt hơn một chút. Khôi Lỗi có bốn loại phụ tá tập hợp đầy đủ và hai loại phụ tá luyện chế, tính chất có thể có khác biệt rất lớn.
- Vậy cũng không có cách nào, tiền nào của nấy. Hiện giờ báo giá của ngươi nhiều như vậy, thứ mà ta có thể đưa ra, cũng chỉ có thể nhiều như vậy.
- Không thể chịu nợ sao?
Lão giả cười tủm tỉm hỏi.
- Chịu nợ, vậy xem ngươi có đủ uy tín tốt đẹp không, và xác định có năng lực hoàn lại. Hai thứ đó, theo như ngươi nói, Tổ Long Tộc cũng chưa chắc có cất chứa, Thần Long Bảo Các ngươi, cũng không biết đến lúc nào mới có thể có được. Năng lực hoàn trả này, đáng phải thảo luận. Cho nên, các hạ không tiếp nhận được món nợ nguy hiểm lớn như vậy.
Bộ dạng của Tần Vô Song trong lúc thương lượng rất kiên định. Thủ pháp chế tác Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, Lỗ Tiên Lâu không biết có được từ đâu, Tần Vô Song cũng không ngờ, lại đáng giá như vậy. Nhưng đối với Tần Vô Song mà nói, hắn vốn không có ý làm ăn, tính như thế nào, bản thân đều là có lợi vô hại.