Lần này, người bị loại là cường giả của Thiên Hỏa Nam Cương, cùng cấp như Tần Thái Trùng, người này đương nhiên là đứng thứ sáu.
Thấy người bị loại không phải người của Tần gia, bên Tân gia kẻ nào kẻ nấy đều tím tái mặt mày. Tân Thiên Thần thì tim như rỉ máu, nghĩ tức tối:
- Tần gia tự nhiên có một kẻ yêu nghiệt như vậy, cứ để hắn phát triển với tốc độ này là không thể được. Giờ chỉ còn năm ngươi, dù thế nào thì Tần gia cũng giành được một vị trí trong bốn hạng đầu. Chúng mà vào bốn hạng đầu là được một trái Thần Đạo Quả. Nếu Thần Đạo Quả của Nga Mi Đạo Trường mà bị Tần Vô Song cướp thì Tần gia sẽ có một lúc ba bốn Thần Đạo Quả, hậu quả không thể tưởng tượng!
Tân Thiên Thần giận dữ như muốn phát điên. Thần Đạo Quả bình thường vài trăm năm cũng khó gặp một lần. Ít nhất thì tám môn Thiên Đế Sơn nghìn năm nay cũng chưa gặp được loại Thần Đạo Quả này! Nhưng chuyến đi Mộng Huyễn Thiên Trì này liên tục xuất hiện Thần Đạo Quả, điều này khiến thần kinh Tân Thiên Thần phải chịu thử thách lớn. Điều khiến hắn ức chế nhất là sau khi Thần Đạo Quả xuất hiện, mỗi lần tranh đoạt, kẻ sứt đầu mẻ trán lại là Tân gia hắn, thậm chí Tân Vô Kỵ còn mất đi mạng sống! Còn Tần gia thì lại thu lợi liên tiếp, điều này càng khiến Tân Thiên Thần vô cùng bất mãn.
Cảm giác nguy hiểm không ngừng xuất hiện khiến tâm trạng Tân Thiên Thần cũng biến đổi liên tục. Nhất định phải giành được Thần Đạo Quả về tay!
Tân Thiên Thần biết Thần Đạo Quả không thể để cho người Tần gia dùng, nếu không, sau khi chúng phát huy hiệu quả, cục diện tám môn Thiên Đế Sơn sẽ có sự thay đổi lớn lao.
Ngồi yên xem Tần gia trở nên mạnh lên sao? Đương nhiên là Tân gia không muốn! Đặc biệt là ngày hội chọn Thiên Đế năm trăm năm một lần đã sắp đến gần rồi, dù thế nào thì cũng không thể để Tần gia có cơ hội làm tình hình hỗn loạn lên được.
Nghĩ vậy, Tân Thiên Thần âm thầm rời khỏi Mộng Huyễn Thiên Trì đến một nơi kín đáo khởi động Ngọc bài Truyền thức liên lạc với Thiên Đế bệ hạ.
- Thiên Thần, tình hình bên đó thế nào? Đã kết thúc cuộc thi chưa?
Thiên Đế Tân Thiên Vấn hỏi một cách lãnh đạm.
- Bệ hạ, cũng sắp hạ màn rồi. Nhưng cục diện rất bất lợi cho chúng ta.
Tân Thiên Thần gần như nghiến răng nghiến lợi.
- Hử?
- Tần gia lại có tận hai người vào năm người đứng đầu. Bốn vị trí đầu đền có phần thưởng là Thần Đạo Quả. Hai bọn chúng dù thành tích kém nhất thì ít nhất cũng có một kẻ đứng thứ tư, chắc chắn có một trái Thần Đạo Quả! Bệ hạ, Thiên Đế Sơn chuẩn bị thế nào rồi?
Tân Thiên Vấn nghe được điều đó tim cũng rung lên, nhưng dù gì cũng là người có vị trí tối cao, cũng không quá kích động, rồi nói:
- Thiên Thần, bên ngươi đừng có động tĩnh gì vội, cứ để tự nhiên. Sau này sẽ có sắp xếp. Hừ hừ, Thần Đạo Quả… chúng có càng nhiều trẫm càng vui…
- Bệ hạ, ý người là?
Tân Thiên Thần mừng rỡ, như thế nghĩa là Thiên Đế bệ hạ đã dự liệu hết rồi.
- Thiên Thần, không được rút dây động rừng.
Tân Thiên Vấn nói:
- Cũng không được để Tần gia phát hiện ra sơ hở gì, biết chưa?
- Vâng, bệ hạ!
Tân Thiên Thần đáp, rồi lại hỏi:
- Bệ hạ, có tin gì của Vô Kỵ không?
Đã mấy tháng qua đi rồi, nếu vẫn không có tin tức gì thì có lẽ Tân Vô Kỵ đã chết thật.
Tân Thiên Vấn khẩu khí bỗng nặng nề nói:
- Thiên Thần, chuyện của Vô Kỵ ngươi không cần hỏi, cũng đừng nói ra bên ngoài. Ta chỉ có thể nói là nó chưa chết. Nhưng tin này ngươi không được nói cho bất cứ ai!
- Vô Kỵ chưa chết?
Tân Thiên Thần mừng rỡ:
- Bệ hạ, Trợ Ngưng Thần Chân Hồn Bảo Triện mà người ban cho hắn chắc chắn đã phát huy tác dụng, ha ha! Bệ hạ, thật là tốt!
Tân Thiên Vấn khẽ hừ một tiếng:
- Vẫn còn chút rắc rối. Thôi chuyện này khi về ngươi sẽ biết thôi.
Thì ra sau khi đoạt xác của Nhược Bình Tiên Tử, Tân Vô Kỵ lặng lẽ trở về Thiên Đế Sơn, khi Tân Thiên Vấn nhìn thấy đứa con yêu quý của mình xuất hiện trong bộ dạng đó thì mừng vui lẫn lộn.
Khi rời khỏi Thiên Đế Sơn còn là thân nam nhi người cao bảy thước giờ lại biến thành một thiếu nữ yểu điệu. Có điều, cuối cùng thì con trai vẫn chưa chết, ngoài sự phẫn nộ Tân Thiên Vấn cũng cảm thấy vui mừng, chuyện thân xác có thể từ từ nghĩ cách. Vì vậy hắn an ủi Tân Vô Kỵ:
- Vô Kỵ, con đừng ảo não nữa. Nay con hãy tu luyện thật tốt sớm ngày xung kích cảnh giới Thần đạo. Sau khi Thần hồn đại thành, cha sẽ tạo cho con một thể xác nam nhi lý tưởng, cơ thể này lúc đó con hủy đi là được.
Tân Vô Kỵ đầy oán hận nói:
- Phụ thân đại nhân, tên Tần Vô Song đó hại hài nhi đến mức này. Không diệt Tần gia, lòng hài nhi sẽ mãi mãi có chướng ngại trong lòng, rất khó xung kích cảnh giới Thần đạo.
Muốn xung kích Vô thượng Thần đạo nhất thiết phải giải quyết mọi tâm ma. Cũng giống như Tôn giả Tri Hòe của Tần gia, trong lòng có tâm ma, mấy trăm năm cũng không thể đột phá cảnh giới Thần đạo.
Tân Thiên Vấn đương nhiên biết điều này, gật đầu nói:
- Vô Kỵ yên tâm đi, cha sẽ không để con đợi ngày đó quá lâu đâu!
- Vâng, phụ thân, nhất định hài nhi sẽ bắt sống Tần Vô Song cho hắn nếm mùi vị biến thành nữ nhân!
Năm người còn lại trong trận chiến đang có mặt trên Truyền Tống Trận của hòn đảo thứ tám. Bao gồm cả Lăng Thiên Chí, ba người khác đều nhìn Tần Vô Song và Tần Thái Trùng với ánh mắt kinh ngạc.
Còn lại năm người? Sao lại không có Chúc Vân Viêm? Hiển nhiên là ba người này đều cảm thấy kỳ lạ. Nếu cuối cùng còn năm người thì phải có Chúc Vân Viêm mới đúng. Tại sao không có Chúc Vân Viêm mà lại là hai người của Tần gia? Lẽ nào Cường giả như Chúc Vân Viêm cũng bị loại? Ai đã loại hắn?
Ba người kia nhìn nhau đều thấy ánh mắt đối phương chứa đầy nghi hoặc, trong lòng bỗng giật mình, lẽ nào Chúc Vân Viêm vị huynh đệ Tần gia loại sao?
Thực lực của Chúc Vân Viêm họ đều biết, cùng cấp bậc tương đương họ, đều là Thông Huyền Cảnh đỉnh phong. Hơn nữa Chúc Vân Viêm sở trường là biến hóa, là người có khả năng tranh giành chức vị Quán quân nhất. Nếu Chúc Vân Viêm bị song hùng Tần gia loại một cách thầm lặng như vậy, thế thì…
Ánh mắt ba người lập tức trở nên phức tạp, gườm gườm nhìn Tần Vô Song và Tần Thái Trùng, trong lòng bỗng có sự giao hẹn ngầm mà trước nay chưa từng có. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Tuyệt đối không thể để song hùng Tần gia liên thủ. Bất luận thế nào cũng phải tách chúng ra, loại bỏ một trong hai. Nếu không, hai người này mà liên thủ thì rất có ưu thế so với việc họ một mình chiến đấu!
Ba người kia nhìn nhau đã đạt được giao hẹn ngầm. Tần Vô Song vẻ mặt bình thản nhưng trong lòng đang nổi sóng. Ba người kia đã có giao hẹn ngầm rồi!
Đúng như Tần Vô Song dự liệu, hòn đảo thứ chín mới là chiến trường chính của họ, mọi việc đều trong sự tính toán của hắn!
Chỉ có điều, Truyền Tống Trận vốn là truyền tống ngẫu nhiên, giữa hai người bọn họ vẫn có một khoảng thời gian phân tách.
Vì thế, giờ Tần Vô Song cũng không dám đảm bảo mười phần là có thể gặp được Tần Thái Trùng sư huynh trước ba người kia. Thực lực của Thái Trùng sư huynh không vấn đề gì, nhưng ba đối thủ còn lại đều là cấp bậc như Tân Vô Kỵ.
Lăng Thiên Chí đến từ Cực Bắc Tuyết Vực!
Khương Quỳ đến từ Quỳ Long Tộc của Vô Tận Đông Hải.
Và Lục Thanh Xuyên đến từ Phi Hồng Đạo Trường của Mộng Huyễn Thiên Trì.
Ba người này đều là niềm kiêu hãnh của các tông môn, hơn nữa cũng là cường giả lứa người trẻ tuổi mạnh nhất đứng dưới thế lực Đồ Đằng. Sánh ngang cũng với Tân Vô Kỵ và Chúc Vân Viêm, được gọi là Thiên Huyền Ngũ Kiệt.
Đương nhiên cái tên này cũng là người đời gán cho mà thôi. Thế lực Đồ Đằng không ra mặt đương nhiên họ có tư cách xưng hùng. So với đệ tử kiệt xuất của Đồ Đằng Tộc thì Thiên Huyền Ngũ Kiệt khó tránh khỏi việc thấy kém cỏi. Đặt trong thế lực của Đồ Đằng Tộc thì thực lực của Thiên Huyền Ngũ Kiệt cùng lắm chỉ là cấp trung lưu mà thôi.
Còn lúc này, ba người đó chính là đại địch của huynh đệ Tần gia.
Tần Vô Song truyền âm với Tần Thái Trùng:
- Thái Trùng sư huynh, ba người này đã đạt được giao hẹn ngầm. Đến hòn đảo thứ chín, nếu chúng ta gần nhau, đệ sẽ đi tìm huynh, nếu xa thì huynh bằng mọi cách đừng để bị chúng truy sát!
Tần Vô Song biết nếu khoảng cách quá xa thì chưa đợi Tần Vô Song kịp đến có lẽ Thái Trùng sư huynh đã bị người khác nhằm vào trước rồi. Vì thế tình hình ở hòn đảo thứ chín này vô cùng nhạy cảm.
Theo Tần Vô Song thì quan trọng là hai người đều phải ở bốn hạng đầu, vào bốn hạng đầu rồi dù Thái Trùng sư huynh có bị loại cũng có phần thưởng là Thần Đạo Quả.
Còn vị trí thứ hai hay thứ bốn thì khoảng cách cũng chỉ là một bộ Thần đạo chiến y và một kiện vũ khí Thần đạo mà thôi. Dù Tần gia không nhiều nhưng đệ tử cấp bậc như Tần Thái Trùng cũng không thiếu những thứ đó.
Vì thế mục tiêu của Tần Vô Song là giúp Thái Trùng sư huynh vào bốn hạng đầu. Chỉ cần vào bốn hạng đầu, dù Tần Vô Song hắn không được Quán quân thì cũng đảm bảo Tần gia có được hai trái Thần Đạo Quả!
Nếu Tần Vô Song hắn giành Quán quân thì là ba trái Thần Đạo Quả rồi!
Tần Vô Song biết, cơ hội thay đổi vận mệnh Tần gia ở ngay trước mặt đây! Chỉ phải xem liệu có giơ tay ra mà bắt được không thôi. Nếu chuyến đi Mộng Huyễn Thiên Trì này đem về được năm trái Thần Đạo Quả thì với Tần gia đó là một cơ hội chuyển mình vô cùng lớn lao!
Phải biết là năm trái Thần Đạo Quả có lẽ là cơ ngộ lớn mà vài nghìn năm cũng khó gặp được. Như Đồ Đằng cường giả thì mỗi nhà cũng chỉ có một Thần Đạo Quả mà thôi! Có thể thấy vật này quý giá đến mức nào!
- Nhất định, nhất định phải giúp Thái Trùng sư huynh vào bốn hạng đầu! Hai trái Thần Đạo Quả là giới hạn thấp nhất!
Tần Vô Song thầm lập chí.
Vút! Vút! Vút! Vút! Vút!
Truyền Tống Trận khởi động năm bóng người cùng bay về hòn đảo thứ chín, càng về sau các hòn đảo càng lớn hơn, địa hình cũng phức tạp hơn. Hòn đảo thứ chín này có diện tích gấp đến năm lần hòn đảo thứ nhất.
Vào lúc truyền tống mỗi người đều nghe thấy tiếng nói:
- Môi trường của hòn đảo này sẽ có đủ sự uy hiếp với các ngươi. Linh thú cùng cấp với các ngươi sẽ rất nhiều. Đương nhiên, nếu các ngươi có thể vượt qua thuận lợi, đến tầng thứ tư các ngươi sẽ có thể sẽ phải đối mặt với linh thú Thần đạo!
Thật ra không phải Tần Vô Song bụng dạ hẹp hòi, vì một câu nói mà đi báo thù, mà là sau khi hắn suy nghĩ sâu xa, cảm thấy trận chiến này không thể tránh khỏi.
Bất kể như thế nào, năm người này đã phát hiện ra thân phận của hắn, nhất định là dính chặt không tha. Cho dù hắn chọn lựa lùi bước, cũng không có đường sống quay về.
Nếu để đối thủ gắt gao bám lấy, vậy chi bằng hạ thủ vi cường.
Giết chết năm người này, cho dù đắc tội với ba nhà Long Tộc, chí ít có thể hù dọa một chút những tên gia hỏa đang rục rịch ngóc đầu dậy, ở một trình độ nhất định, cũng chưa chắc là chuyện xấu.
Tần Vô Song đã chịu đủ loại cục diện bị đánh bị động, từ sau khi có được Xạ Nhật Tiễn, Tần Vô Song cảm thấy bản thân về mặt tính tình phảng phất đã có nhiều hơn mấy phần quyết đoán sát phạt, một loại công kích chủ động vô cùng mãnh liệt, rục rịch nổi dậy trong cơ thể hắn.
Mễ Già mặc dù có biệt hiệu là ma nữ, nhưng hành động lớn mật như vậy vẫn là lần đầu tiên trong đời. Trong lòng đã có mấy phần cảm giác bất an, lại có mấy phần xung động, nhưng nhiều hơn vẫn là một loại cảm giác kích thích.
Với tính cách không an phận của nàng, cho dù biết hậu quả sau khi giết chết năm người này có thể rất nghiêm trọng, cũng không suy nghĩ quá nhiều.
Huống hồ, năm kẻ khốn khiếp đó vừa rồi liên tiếp nói "con tiện nhân", sớm đã xúc phạm đến nghịch lân của nàng.
Mấu chốt nhất là, Mễ Già tìm thấy một loại khí chất còn ngang bướng hơn cả bản thân nàng trên người Tần Vô Song. Đổi lại là bất cứ một đệ tử trẻ tuổi nào của Vô Tận Đông Hải, đối diện với năm đại Thần đạo, có thể giữ được bình tĩnh, còn có thể chủ động công kích, sợ rằng không có một ai.
Nói tóm lại, một loại tâm lý kích thích đuổi theo, khiến Mễ Già vô cùng mong đợi chuyện sắp sửa xảy ra.
- Đến rồi!
Trong lòng Tần Vô Song khẽ động, truyền thức nói với Mễ Già.
Mễ Già hiểu ngầm trong lòng, thầm nhủ đề phòng.
Năm người đó một đường đuổi theo, thở gấp hổn hển, ngoài miệng vẫn không ngừng oán giận.
- Con tiện nhân Mễ Già, cũng không biết là coi trọng tên trai tơ đó, hay là muốn độc chiếm Thần Tú Cung?
- Mặc kệ, bọn chúng chạy không còn xa nữa. Đuổi theo bọn chúng, tiêu diệt tất cả. Có thể lấy được Thần Tú Cung, cho dù đắc tội với Cầu Long Tộc cũng có gì phải sợ chứ?
- Đúng, con tiện nhân mê trai đó, rơi vào trong tay lão tử ta, nhất định phải chơi đùa một chút.
- Hắc hắc, ngươi còn phải nói, thân hình của con tiện nhân đó, thật sự là tuyệt vời, muốn mông có mông, muốn ngực có ngực…
Trong lòng Tần Vô Song cười thầm, mấy tên gia hỏa này, chết đến nơi rồi, mà lòng hám sắc vẫn không ngừng trỗi dậy.
Đến gần rồi, ánh mắt Tần Vô Song nheo lại thành một đường, Thần Tú Cung chậm rãi mở ra, khí thế đột nhiên thúc giục.
Âm Dương Tử Vân Dực đột nhiên mở ra, xông thẳng về phía trước, hóa thành một đạo quang mang giống như lưu tinh. Thần Tú Cung giống như trăng tròn, toàn bộ mở ra, tản phát một loại lực thôn tính mang tính sát phạt cực mạnh.
Vù! Vù! Vù! Vù!
Xạ Nhật Tiễn cũng liên tiếp mà ra, tinh chuẩn giống như khống chế hỏa tiễn, tốc độ cực nhanh, quả thực khiến người ta căn bản phản ứng không kịp.
Năm người đó đều có một đoạn khoảng cách, nhưng uy áp của Thần Tú Cung một khi thúc giục, phạm vi bao trùm vô cùng rộng lớn, trực tiếp bao trùm lên khu vực của đối phương, trong phạm vi công kích của Thần Tú Cung, toàn là một vùng khí tức giết chóc.
Xạ Nhật Tiễn, như trường long tập kích bất ngờ, như hổ đói tấn công. Khí thế khoáng đạt, sát ý đầy trời, tựa hồ như muốn dừng mọi hình ảnh trong không gian.
Giết!
Trong đầu Tần Vô Song chỉ có một ý niệm này.
Trong một đám sương mù màu hồng, phong mang của Xạ Nhật Tiễn không thể nào khống chế, đã bắn tới.
Một tên, hai tên, ba tên, bốn tên…
Tổng cộng bốn mũi tên, mục tiêu chuẩn xác, chia ra tấn công hai người.
- Không hay rồi, mau tản ra!
- Khốn khiếp, đánh lén à?
Trong một đám hỗn loạn, năm tên gia hỏa này phản ứng cũng cực nhanh. Thân ảnh nhoáng lên, mạnh mẽ vọt lên trời. Nhưng thời gian phản ứng thứ hai, rút cuộc vẫn không thể so sánh với thời gian phản ứng đầu tiên.
Huống hồ, Thần Tú Cung sau khi được giao cho linh tính, năng lực truy kích của Xạ Nhật Tiễn, căn bản không thể lệch khỏi quỹ đạo, mang theo năng lực theo gót cường đại, trước sau đánh đến.
- A!
- Là Thần Tú Cung!
Tiếng kêu thảm thiết vừa dứt, Xạ Nhật Tiễn đã bắn trúng thần quang hộ thể của hai người trong số đó. Mũi tên đầu tiên, chỉ là xông tới như vậy, phá vỡ thần quang hộ thể, mũi tên thứ hai, thế đạo đuổi theo.
Hai mũi tên liên tiếp công kích.
Ầm! Ầm!
Kim quang nổ tan xác, cơ thể vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ, một chút lo lắng cũng không kịp có. Còn lại Thần hồn, cũng không kịp chạy trốn, liền bị Xạ Nhật Tiễn đánh trúng, trực tiếp xé thành mảnh vụn.
Tần Vô Song mừng rỡ, bốn mũi tên giết chết hai người, chuyện này còn dễ dàng hơn trong tưởng tượng. Cũng là năm gã gia hỏa đó khinh địch, không có đề phòng. Dưới sự tập kích bất ngờ, quả nhiên có được kết quả kỳ diệu.
Tần Vô Song cười to ha ha, chỉ bằng một động tác tay, đã đem bốn mũi tên Xạ Nhật Tiễn gọi trở về. Thần Tú Cung lắc lư ở xa xa, mắt lạnh nhìn ba người còn lại.
Ba người đó lúc này mới nhận biết được thế trận, ánh mắt ít nhiều có chút hoảng sợ. Dưới sự đột kích bất ngờ, hai gã đồng đạo vừa rồi còn sinh khí dồi dào, dáng vẻ nói cười, lúc này, đã hóa thành tro bụi.
Cho dù bọn chúng là Ngưng Thần Đạo cường giả, cũng bị một trận sởn tóc gáy. Nhìn cung tiễn tràn đầy khí tức giết chóc trong tay Tần Vô Song, biểu tình của tất cả đều vô cùng hoảng sợ.
- Thần Tú Cung… Quả nhiên là Thần Tú Cung!
- Ba chúng ta cùng xông lên, tiêu diệt hắn, không thể để hắn có cơ hội công kích từ xa được.
Thần đạo cường giả phản ứng tới, dồn dập gào thét. Ba người không hẹn mà gặp cùng rống lên một tiếng, phân biệt làm ba phương vị, bao vây lại.
Đúng lúc này, một luồng thân ảnh màu đỏ đột nhiên xuất hiện, trường tiên vung lên, đập ra một luồng khí xoáy hồng sắc vặn vẹo hư không, cuốn tới, trực tiếp bao trùm lên một người trong đó.
- Tiện nhân, lại là ngươi!
Người đó thân hình dữ tợn, chính là tên gia hỏa vừa rồi tự xưng là muốn bắt sống Mễ Già để chơi đùa sảng khoái.
Mễ Già châm chọc nói:
- Vừa rồi không phải ngươi nói muốn chơi đùa sảng khoái một chút sao? Bổn tiểu thư sẽ để ngươi sảng khoái một trận.
Nói xong, cây roi giống như phong ma, không ngừng quất tới. Trong nháy mắt, cây roi giống như hồng long bay múa, cuốn tới từng luồng quang mang hồng sắc, đan xen tạo thành một mạng lưới công kích, gắt gao cuốn lấy tên gia hỏa đó.
Hai người còn lại nhìn thấy đồng bạn bị Mễ Già vây khốn, đồng thời đưa mắt ra hiệu, quát lên:
- Hai người bao vây, tiêu diệt tên tiểu tử đó trước rồi hãy nói.
Đúng lúc đang nói, sắc mặt của tên gia hỏa lân giáp màu xanh biến đổi, ánh mắt hoảng sợ nhìn đồng bạn bên cạnh, quát lớn:
- Lão Ngũ, cẩn thận phía sau!
Tên đồng bạn đó kinh ngạc giật nảy người, còn chưa kịp phản ứng xem là chuyện gì. Sau lưng đột nhiên hào quang phát tác, hai luồng khí tức cường đại, giống như đầu sóng phun trào. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hai luồng khí tức vừa phóng xuất ra, giống như hồng thủy vỡ đê, giống như mãnh thú vừa thoát khỏi nhà giam. Giống như thịt kẹp, kẹp vào hai bên, trực tiếp kẹp người này vào giữa.
- Long Tức Phong Ấn!
Tên gia hỏa lân giáp màu xanh sắc mặt đại biến, quát lớn:
- Nhanh sử dụng Long Tức Phong Ấn đối kháng.
Chờ bọn chúng phản ứng lại, thúc giục Long Tức Phong Ấn, hiển nhiên là không kịp. Hai luồng Long Tức Phong Ấn, vô cùng bá đạo, trực tiếp đè ép xuống.
Hai luồng quang mang với tốc độ mắt thường không thể nào quan sát được, trực tiếp đập vào nhau. Thần đạo cường giả đó trực tiếp bị hai luồng Long Tức Phong Ấn đó nuốt chửng.
Giống như hai bức tường đột nhiên đụng vào nhau, dưới sự dung hợp hoàn mỹ, tên Thần đạo cường giả trực tiếp bị kẹp thành bánh thịt. Thần hồn phát ra một tiếng kêu thảm thiết:
- Tam Ca, chạy mau!
Tiếng kêu thảm thiết của đồng bạn sắp chết, khiến tên gia hỏa lân giáp màu xanh đột nhiên tỉnh ngộ, dậm chân, hoàn toàn không để ý đến gã đồng bạn bị Mễ Già cuốn lấy.
Hóa thành một luồng sáng xanh, hướng về phía không trung cực xa chạy trốn.
Trong giây lát, phương hướng chạy trốn của hắn, đột nhiên xuất hiện một nanh vuốt, cắt ngang qua, năm đường mũi nhọn vô cùng oanh liệt, mang theo một luồng khí tức dày đặc, chộp tới trước mặt hắn.
- Chạy đi đâu?
Tên gia hỏa lân giáp màu xanh trừng mắt, lại nhìn thấy một cái đầu, phảng phất xuất thân là Long Thú vừa mới nở ra cách đây không lâu, đôi mắt trong veo như nước như đang trừng mắt nhìn hắn.
- Ái Ty Mạt, làm cho sạch sẽ vào!
Tần Vô Song gào thét tới, cười to ha ha. Khẩu khí mang theo một loại ý tứ giống như đang phán xét:
- Các hạ, muốn có Thần Tú Cung, đúng không?
Tên gia hỏa lân giáp màu xanh thấy đường đi bị chặn, Tần Vô Song lại đang đuổi theo, sắc mặt phát lạnh, ngưng thanh nói:
- Tiểu tử, ngươi dám giết ta, bảo đảm ngươi không thoát được khỏi Vô Tận Đông Hải này.
Tần Vô Song chậc chậc than nhẹ, thản nhiên nói:
- Ta nhớ, những lời tương tự thế này, ở Mộng Huyễn Thiên Trì có người cũng đã nói qua, ở Hiên Viên Khâu cũng có người đã nói qua. Kết quả thế nào chứ, không có bất cứ ngoại lệ nào, những kẻ đó, đều bị ta tiêu diệt. Ngươi cảm thấy, uy hiếp của ngươi, có nhiều sức nặng hơn bọn chúng sao?
Gã lân giáp màu xanh thở dồn dập, đồng tử kịch liệt co rút:
- Tiểu tử, thực lực của Giao Long Tộc ta, ngươi không thể tưởng tượng được đâu.
- Vậy thì thế nào? Ta sớm đã nhắc nhở ngươi trước rồi, đừng hỏi thân phận của ta, đã hỏi rồi thì có người sẽ chết. Lời hay ngươi không nghe, bây giờ tự tìm đường chết, còn trách ai được nữa?
Sắc mặt của tên gia hỏa lân giáp màu xanh kinh hãi bất định, bàn tay dưới tay áo, lại làm một động tác rất nhỏ.
Ái Ty Mạt đột nhiên cất lên thanh âm trẻ con nói:
- Ba ba, tay của hắn đang động!
Tần Vô Song cười ha ha:
- Yên tâm đi, hắn đang muốn thúc giục Long Tức Phong Ấn, ta đảm bảo, tốc độ của hắn không nhanh bằng tên của ta đâu.
Sắc mặt của tên gia hỏa lân giáp màu xanh đại biến, trừng mắt nhìn Tần Vô Song, khàn giọng hỏi:
- Ngươi nói đi, làm thế nào mới tha cho sinh mạng của ta? Muốn bảo vật, hay là thứ gì khác? Cứ mở miệng. Ta có thể bảo đảm, chuyện hôm nay, ta tuyệt đối sẽ không truy cứu, Giao Long Tộc, cũng tuyệt đối không truy cứu.
Mễ Già đứng bên cạnh kêu lên:
- Vô Song tiểu tử, ngươi đừng tin những lời ma quỷ của hắn.
Tần Vô Song nhàn nhạt cười nói:
- Nói về chuyện bảo đảm, ta cảm thấy, vẫn là bảo đảm của người chết là đáng tin cậy nhất. Thần Tú Cung, đang ở đây, hoặc là ngươi cầm đi. Hoặc là, ngươi chết dưới Thần Tú Cung. Bản thân ngươi hãy tự lựa chọn đi.
- Tiểu tử, đi chết đi!
Trong mắt tên gia hỏa lân giáp màu xanh hung quang chợt hiện, tay áo giương lên, đột nhiên vung mạnh, một luồng Long Tức Phong Ấn xuất ra.
Tần Vô Song cười to ha ha:
- Đến đây!
Thần quang thúc giục, ba mũi tên Xạ Nhật Tiễn cùng xuất phát, khí thế vô cùng, hướng về phía khí tức phong ấn phun ra ầm ầm phóng tới. Đây là đối kháng cứng rắn!
Tần Vô Song vào lúc này, lại tự tin vô cùng, muốn lấy Thần Tú Cung, để đối kháng với phong ấn của đối phương. Hai bên khó thể nhường nhịn, kẻ dũng cảm sẽ là kẻ chiến thắng.
Xạ Nhật Tiễn, giống như lợi khí không gì có thể ngăn cản, không đợi phong ấn kia hoàn toàn mở ra, phát sau mà tới trước, ầm ầm phá hủy phong ấn đó.
Tên gia hỏa lân giáp màu xanh thấy tình hình như vậy, mặt giống như tro tàn, đầu liền hướng xuống dưới đất chạy trốn. Trong mắt Tần Vô Song hiện ra một vẻ khinh thường.
Âm Dương Tử Vân Dực thúc giục, lại đem Thần Tú Cung treo lên, năm ngón tay cùng động, từng luồng kiếm khí từ trong tay hắn mọc lên bắn ra.
Kiếm khí đủ mọi màu sắc, đâm vỡ khoảng cách hư không, giống như viên đạn liên tục phát ra, không ngừng đánh trúng sau lưng của tên gia hỏa lân giáp màu xanh.