Nếu như Tần Vô Kỵ không biết sự lợi hại của Thần Tú Cung, bảo toàn tính mạng cho các vị Trưởng lão thì tất cả đám cốt cán của Tân gia này đều đã trở bị Thần Tú Cung biến thành oan hồn hết cả rồi!
Tần Vô Song đột phá hư không, nhưng vẫn phải dùng Ngọc bài Truyền thức liên lạc với Tần Trọng Dương:
- Tam Chưởng môn, xin hãy bảo Đại Chưởng môn nhanh chóng giữ chân Tân Thiên Vấn.
Tần Vô Song báo cáo lại thông tin đại náo Thiên Đế Môn của mình, Tần Trọng Dương nghe xong cũng giật mình, trong lòng thoáng vui mừng nhưng ngữ khí thì vẫn thâm trầm:
- Vô Song, Đại Chưởng môn tạm thời không thể ra cầm chân Tân Thiên Vấn được.
- Vì sao?
Tần Vô Song sửng sốt.
- Tân Thiên Vấn không biết kiếm được ở đâu một món vũ khí Thần đạo, vô cùng bá đạo. Có thể phá hoại linh nguyên của đại trận hộ sơn Tần gia. Bởi vậy Đại Chưởng môn dùng Thần hồn chi lực phong ấn món vũ khí Thần đạo đó, kiềm chế món vũ khí Thần đạo đó, bảo hộ linh nguyên. Nhưng vũ khí Thần đạo có đó có lẽ là Đồ Đằng chi vật nên nếu dùng Thần hồn chi lực để phong ấn nó thì cũng chỉ có thể làm giảm uy lực chứ không thể phong ấn hoàn toàn!
Tần Vô Song tâm đầu kịch chấn, ngơ ngơ ngác ngác, niềm vui đại náo Thiên Đế Môn lập tức bị quét sạch không chút dấu vết.
- Vô Song, ngươi đừng lo lắng, Đại Chưởng môn nói rồi. Người dù phải chết thì cũng phải cầm chân vũ khí Thần đạo này, cầm chân nó đủ mười sáu năm, không để đại trận hộ sơn của Tần gia bị hủy! Ngươi mau rời khỏi Thiên Đế Sơn! Mau!
- Tam Chưởng môn, vậy mọi người cũng phải bảo trọng!
Tần Vô Song biết, lúc này có thương cảm cũng là thừa nên thu lại thần thức, không do dự nữa, thông báo cho Hắc Bối Huyền Xà và Thôn Thiên Lục Ngô rời đi.
Tần Vô Song không cảm thấy hoảng sợ, Tân Thiên Vấn dù có biết tính toán thì cũng không thể tính được tiếp theo Tần Vô Song sẽ đến Quy Vương Sơn.
Chỉ cần lộ trình chạy trốn không bị bại lộ, Tần Vô Song căn bản không lo lắng.
Chỉ có điều, thực lực của Tần Vô Song sao bằng được một Thần đạo cường giả nên hắn cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng bay tới địa điểm đã hẹn.
Nếu như Hắc Bối Huyền Xà và Thôn Thiên Lục Ngô đến kịp thì bọn họ có thể gặp nhau ở địa điểm tập kết thứ nhất. Nếu như không gặp được thì sẽ gặp nhau ở Quy Vương Sơn.
Chỉ cần đến được Quy Vương Sơn, khởi động Truyền Tống Trận, dù Tân Thiên Vấn đích thân xuất mã cũng chỉ có thể nhìn theo thở dài, vô kế khả thi.
- Nhược Bình Tiên Tử đó lấy Thủy Nhược Lan ra uy hiếp ta có lẽ chỉ là muốn bảo toàn tính mạng. Tên Lão yêu bà Diệu Vân đó, nếu như yêu quý Thủy Nhược Lan như vậy thì có lẽ cũng không làm hại cô ấy đâu. Bây giờ ta đang mang nhiệm vụ của Tần gia trên người, nếu như cân nhắc nặng nhẹ việc này đương nhiên không cần phải hỏi. Đợi hôm khác có thời gian, ta sẽ đi một chuyến đến Mộng Huyễn Thiên Trì xem sao.
Nghĩ đến đây, đột nhiên một ý niệm kỳ dị lóe lên trong thần thức Tần Vô Song, hắn cứ cảm thấy chuyện này có điều gì không đúng.
Nhưng cụ thể không đúng ở đâu thì nhất thời hắn chưa nghĩ ra được.
Tân Thiên Vấn nhận được thông tin năm vị Trưởng lão bị giết cảm thấy kinh ngạc vô cùng. Rồi liên tiếp nghe thêm hai ba tin xấu, lúc này hắn mới ngộ ra, hang ổ đã bị đối phương tấn công.
Hơn nữa, kẻ tấn công hang ổ của chúng chính là Tần Vô Song!
Tân Thiên Vấn cảm thấy không thể nào thở nổi, nghiến răng ken két chuẩn bị đội ngũ chuẩn bị quay về. Ngênh đón hắn chỉ là một đống hỗn độn và một danh sách thương vong.
Mặc dù những Trưởng lão cốt cán đều chưa chết cả nhưng Tân Thiên Hồng mà hắn tín nhiệm nhất thì đã thiệt mạng. Đây là nhân tài có hy vọng trở thành Thần đạo cường giả nhất của Tân gia!
Trái tim Tân Thiên Vấn đang nhỏ máu. Đám đệ tử trẻ tuổi tử thương cũng không ít. Mặc dù không phải là những kẻ kiệt xuất nhất nhưng cũng tuyệt đối khiến nguyên khí Tân gia đại thương, nhân tài đoạn tuyệt là điều tất nhiên.
Chí mạng nhất là Tổ đường Tân gia đã bị hủy! Đó chính là thần thánh chi địa của anh linh tổ tiên đời đời Tân gia. Vậy mà bây giờ chỉ còn là một đống phế tích.
Nhìn thấy đống phế tích này, mặt Tân Thiên Vấn tím lại, đột nhiên ngửa cổ lên trời thét lên một tiếng dài, chấn động vân tiêu. Hắn gào thét với tất cả sức lực, như một con dã thú hung dữ.
- Tần gia, nếu không diệt được Tần gia, ta thề không làm người! Tần Vô Song, Trẫm không biến được ngươi thành tro bụi thì sao có thể hả được nỗi hận của Trẫm!
Trái tim Tân Thiên Vấn đang nhỏ máu, chỉ chết có vài người cũng không đến nỗi khiến Tân Thiên Vấn cảm thấy thất bại. Nhưng Tổ đường đã bị hủy, đây sẽ trở thành trò cười cho cả Hiên Viên Khâu!
Địa vị và tôn nghiêm của Tân gia, sự kiêu ngạo và vinh quang của Thiên Đế Môn, trong giờ phút này đều đã bị Tần Vô Song đạp dưới chân hết. Tất cả thể diện đều mất hết rồi!
Gần như cùng lúc đó, Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông cũng nhận được tin dữ, cùng là một kiểu đãi ngộ, một kiểu tai nạn.
Những kẻ công kích bọn chúng lại là hai con linh thú Thông Huyền Cảnh đỉnh phong. Hai con linh thú tàn bạo không hứng thú lắm với chuyện phá hủy kiến trúc. Nhưng sự bạo ngược của chúng cũng không hề thua kém bởi vì chúng chỉ thích giết người!
Trong lúc Thiên Đế Môn bị công kích thì nhân sĩ lưu thủ của hai tông môn này gần như gặp phải một trận đồ sát vô nhân đạo.
Chỉ trong khoảng thời gian nửa ngày mà số lượng tử thương đã vượt qua con số năm trăm. Hơn nữa mãnh thú giết người căn bản không lựa chọn, nhìn thấy ai là giết người đó nên gần như không sót mạng nào!
Thiên Đế Môn, Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông tổn thất thảm trọng!
Bây giờ thì ai cũng rõ đây là đòn phản kích của Tần gia, là sự trả thù của Tần gia.
Tần gia đã từng nói, tất cả những tông môn đứng về phía Thiên Đế Môn Tân gia sẽ tiêu diệt tất cả, xem ra đây không phải một câu hư ngôn!
Nếu như nói Thiên Vũ Tông, Diệu Hóa Tông và Bách Lý Gia Tộc ba tông môn trung lập ban đầu may mắn thì giờ này phút này, nhìn thấy tình cảnh của Thiên Đế Môn, Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông, bọn họ chợt ngộ ra một đạo lý. Tần gia nói được là làm được!
Hơn nữa, rõ ràng là hiện nay Tần gia đã có người thoát ra ngoài. Nhất là Tần Vô Song cường đại thế nào thì mọi người đều đã tận mắt chứng kiến. Hắn diệt sát một Thần đạo cường giả như Lôi Minh nhẹ nhàng vô cùng.
Nhân vật thế này nếu như để cho hắn trưởng thành thêm một khoảng thời gian nữa, đợi thực lực hắn đại thành, vào được Vô thượng Thần đạo quay lại, lúc đó chỉ có một cục diện duy nhất là huyết vũ tinh phong.
Đến lúc đó, dù có là Thiên Đế Môn cũng không ngăn cản được bước chân của kẻ sát môn!
Nghĩ đến đây, người người đều cảm thấy bất an. Nhất là ba tông môn trung lập, bây giờ nghĩ lại Tần gia vẫn còn để cho con đường sống, đối phó với thủ ác trước. Nếu còn lần sau, rất có khả năng sẽ là ba thế lực bọn họ.
Thiên Đế Môn bị đả kích vẫn còn cơ hội hồi phục chứ ba tông môn bọn họ nội tình không được dày như Tân gia, một khi bị công kích, có thể hồi phục nguyên khí hay không vẫn chưa nói trước được.
Ngộ nhỡ không cẩn thận bị Tần gia giết hết Thần đạo cường giả thì chẳng khác gì xóa tên khỏi tám môn Thiên Đế Sơn, nghĩ đến đây, cả ba tông môn đều cảm thấy run lên.
Lúc này bọn họ cảm thấy hối hận vô cùng, đáng lẽ ban đầu không nên để Thiên Đế trấn áp. Nếu như ban đầu cố gắng kiên định, kiên quyết trung lập như Vân gia thì ít nhất vẫn có thể đoàn kết xung quanh Vân gia, ôm chân Vân gia. Với thực lực của ba nhà bọn họ, kết hợp với Vân gia sợ gì không đọ nổi Thiên Đế Môn.
Bây giờ thì tốt rồi, hai bên đều không được lòng, đắc tội với Tần gia, còn chưa lấy lòng được Thiên Đế mà cả hai bên đều không phải tầm thường.
Tân Thiên Vấn nộ khí bộc phát, đang lúc tức giận thì Tân Vô Kỵ cầu kiến. Bất luận giận dữ như thế nào, với cậu con trai bảo bối, Tân Thiên Vấn chẳng bao giờ thiếu kiên nhẫn.
Nghe xong những gì Tân Vô Kỵ nói, Tân Thiên Vấn thở dài nói:
- Thiên Hồng đáng trách, bình thường túc trí đa mưu vậy mà lúc đó lại không biết phân biệt đúng sai, bị người ta lừa ra ngoài. Vô Kỵ, con làm tốt lắm, đại trượng phu biết co biết duỗi. Con có thể qua mặt được tên tiểu tử đó bảo vệ Thiên Đế Môn không phải chịu công kích lớn hơn cũng là một công lao.
Tân Vô Kỵ đau khổ lắc đầu:
- Phụ thân, trong lòng hài nhi không biết bao nhiêu đau khổ. Nhìn tên tiểu tử đó giễu võ dương oai mà bản thân chẳng thể làm gì, còn phải khúm núm cầu xin. Hài nhi chỉ hận không thể nuốt sống hắn, uống máu hắn!
- Vô Kỵ, không phải phiền não, Phụ hoàng nhất định sẽ làm chủ cho con. Tần Vô Song đã ra khỏi cấm chế của Tần gia, ta đảm bảo sẽ giết chết hắn!
- Phụ hoàng, Tần Vô Song gian ngoan như quỷ, nhưng cũng vẫn mắc bẫy của hài nhi. Lúc hài nhi khom lưng trước hắn, đã ngầm cho hắn một cái Truy Tung Phù mà hắn không hề hay biết. Truy Tung Phù này có hiệu quả trong vòng mười đến mười lăm ngày. Hài nhi thấy, hắn không hề quay lại Tần gia.
Tân Thiên Vấn mừng rỡ, trầm ngâm một lúc, truyền thức nói:
- Thiên Vũ, mau đến gặp ta!
Tân Thiên Vũ lập tức xuất hiện trước mặt Tân Thiên Vấn:
- Bệ hạ, Thiên Vũ bái kiến!
- Thiên Vũ, ngươi cùng Lôi Việt, mang theo La Thông Thiên và Vô Kỵ đi truy sát Tần Vô Song, không được để hắn chạy thoát! Vô Kỵ đã hạ một cái Truy Tung Phù lên người hắn, các ngươi đi theo Truy Tung Phù với tốc độ nhanh nhất. Phải đuổi kịp tên tiểu tử đó trước khi Truy Tung Phù mất hiệu lực!
- Mau đi mau về, đề phòng Thần Tú Cung. Bất luận thế nào, sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Ngoài ra, Thần Tú Cung nhất định phải cầm về, không được để mất!
Tân Thiên Vũ nói:
- Bệ hạ yên tâm, Thần Tú Cung đó giết chết được Lôi Minh chỉ là may mắn, Thiên Vũ và Lôi Việt đều là Hóa Thần Đạo cường giả, sao có thể thua được tên tiểu tử đó?
Tân Thiên Vấn thản nhiên nói:
- Không được khinh địch, đi đi!
Nhìn bọn Tân Thiên Vũ rời đi, Tân Thiên Vấn mới lấy lại được tinh thần, đi vào trong Thần Điện. Lúc này bọn Tân Thiên Vũ, Lôi Việt và La Thông Thiên đều đã đi khỏi. Ở đây chỉ còn sót lại Tân Thiên Thần, Tân Thiên Trọng hai Thần đạo cường giả Tân gia cùng hai huynh đệ Yến Bắc Phi và Yến Quy Nam.
Ba tông môn còn lại đều đang đứng ngoài Thiên Đế Thần Điện, không ai đi vào.
Tân Thiên Vấn khẽ nhíu mày:
- Bọn họ đâu?
- Bệ hạ, ba thế lực đó hình như đã có chút dao động.
Tân Thiên Thần sắc mặt có vẻ lo lắng.
- Dao động? Chuyện đã tới nước này, bọn chúng nghĩ là vẫn còn đường lui sao? Bây giờ là rút lui Tần gia không cảm kích, Trẫm có thể tha cho sao?
Đang nói đến đây, sáu Thần đạo cường giả của thế lực ba tông môn kia lập cập chạy vào, tới trước mặt Tân Thiên Vấn, quỳ mọp xuống.
- Bệ hạ, xin bệ hạ hãy tha cho bọn ta!
- Bệ hạ, ba tông môn chúng ta không thể theo nổi nữa đâu!
- Thỉnh bệ hạ để chúng ta quay về sơn môn!
Tân Thiên Vấn mặt đanh lại, quát lớn:
- Các ngươi đang làm gì vậy? Rút lui, các ngươi nghĩ là còn có thể rút lui sao? Tần gia, sẽ cảm kích? Còn Tân gia bọn ta có thể dễ dàng bỏ qua cho tội đào thoát, nhu nhược phản bội sao?
- Bệ hạ!
- Không cần phải nói thêm nữa, Tần gia đã sắp tàn rồi. Trong vòng mười năm, Tần gia tất phá! Các ngươi không cần phải lo lắng chuyện báo thù của Tần gia. Tần Vô Song đã có Thiên Vũ và Lôi Việt truy sát, khó tránh khỏi cái chết, không nổi sóng được nữa đâu!
Tần Vô Song lúc này đang dốc hết sức lực chạy đến Quy Vương Sơn. Tâm tư của hắn lúc này đã bay đến chỗ Đệ ngũ hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận. Không biết kỳ ngộ ở đó sẽ như thế nào?