Tân Thiên Vấn sốt ruột muốn tru sát Tần Vô Song đến nỗi ngay cả Chân Thần Lục Binh cũng mang ra. Vật này Tân Thiên Vấn chưa bao giờ chia sẻ với thuộc hạ.
Tân Thiên Vũ nhận xong Diệt Thần Cung, đang định xuất phát thì Tân Thiên Thần đột nhiên nói:
- Gượm đã!
- Thiên Thần, ngươi còn gì muốn nói sao?
Tân Thiên Vũ nhìn với vẻ hoài nghi.
- Thiên Vũ, khi ngươi và Lôi Việt truy kích Tần Vô Song, Vô Kỵ không phải đã nói Tần Vô Song có một món đồ gọi là Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn? Nếu hắn có thứ đó thì ngươi có mai phục cũng chẳng tiếp cận được. Bởi vậy, nếu ngươi muốn đi thì phải thay đổi một chút thần thức khí tức.
- Cái này… cũng đúng!
Tân Thiên Vũ thở dài:
- Tên tiểu tử đó có Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn, đúng là không thể mai phục hắn.
Tân Thiên Vấn cười lạnh nói:
- Cái này thì dễ thôi, nói sao thì cũng chỉ là thuật tìm kiếm thần thức. Thiên Vũ, ta ban cho ngươi một tấm Ẩn Thần Phù, đeo nó lên người bảo đảm sẽ làm mất đi toàn bộ thần thức của ngươi. Hắn sao có thể còn tìm ra được?
Tân Thiên Vũ mừng rỡ nói:
- Nếu đã như vậy, chỉ cần Tần Vô Song rơi vào tay Thiên Vũ ta, ta nhất định phải bắt hắn đền tội!
- Ừm, đi đi!
Tân Thiên Vấn điểm một cái vào không gian, quét ra một đường quang mang hoàng thổ hình vòng cung, gắn vào người Tân Thiên Vũ.
Tân Thiên Vũ sau khi bái tạ, lập tức xuất phát bay về phía các quốc gia nhân loại.
- Bệ hạ, chuyện của Vô Kỵ người phải nén bi thương. Bây giờ Tần gia khẳng định đang vui vẻ nhìn cục diện bên chúng ta đại loạn. Bởi vậy, bất luận thế nào chúng ta cũng không thể để loạn trận tuyến, mọi kế hoạch đều phải được tiến hành vô cùng cẩn thận. Tân Vô Song chỉ cần chưa ra khỏi Hiên Viên Khâu thì chúng ta chẳng sợ hắn chạy đi đâu. Chỉ cần hắn xuất hiện, chúng ta sẽ vây sát hắn! Sáu đại tông môn, ngoài Thiên Đế Môn chúng ta ra, mỗi môn đều có một Hóa Thần Đạo, quá thừa nhân lực để vây sát Tần Vô Song.
Tân Thiên Thần trong chuyến đi đến Mộng Huyễn Thiên Trì đã bị Tần Vô Song dạy cho một bài học sâu sắc. Nhưng bản thân Tân Thiên Thần cũng là kẻ thông minh, khá tinh thông trong phương diện mưu lược nên rất được Thiên Đế tín nhiệm. Lúc này cũng chỉ có hắn mới dám đứng nói chuyện trước mặt Thiên Đế.
Tân Thiên Vấn hít nhẹ một hơi, gật đầu nói:
- Truy sát Tần Vô Song, chúng ta có lẽ phải thay đổi sách lược. Truy sát một cách công khai, trận thế quá lớn, ngược lại càng dễ khiến hắn biết được. Truy sát ngầm, khiến hắn không kịp trở tài. Bí mật trải mạng lưới tình báo khắp Hiên Viên Khâu, trừ phi hắn không xuất hiện, chỉ cần hắn xuất hiện lập tức không để hắn chạy đi đâu!
- Bệ hạ anh minh!
Tân Thiên Thần mừng rỡ nói:
- Hiện nay, bên Vấn Đỉnh Sơn không được để bọn chúng kiêu ngạo quá lâu. Nguồn truyện:
- Ừm, truyền hiệu lệnh của Trẫm, giờ thìn ngày mai, tiến công Vấn Đỉnh Sơn lần hai! Không diệt được Tần gia, Trẫm thề không thu binh! Mặc dù Lôi Minh và La Thông Thiên hai Thần đạo cường giả đều đã chết, cả một đám Kỳ Diệu Huyền Cảnh cường giả nữa. Nhưng chủ lực bên Thiên Đế Môn chúng ta thì không hề bị thương gân động cốt.
Tân Thiên Vấn, Tân Thiên Thần, Tân Thiên Trọng là ba kiệt xuất của Tân gia, Lôi Việt là Hóa Thần Đạo cường giả của Lôi Đình Tông. Vẫn còn hai huynh đệ Yến Bắc Phi và Yến Quy Nam của Thiên Phạt Sơn Trang nữa.
Ba tông môn còn lại, trước tình cảnh bị Tân Thiên Vấn sử dụng biện pháp cứng rắn vẫn chưa rút lui thành công nên cũng biết bản thân với Thiên Đế Môn bây giờ chẳng khác gì một bầy châu chấu cùng đậu trên một sợi dây.
Bên trong Tần gia, bởi vì duyên cớ của Đại Chưởng môn, không khí có vẻ nặng nề và bi tráng.
Chỉ có điều, gần nửa tháng nay, tình hình của Đại Chưởng môn rất tốt. Bởi vì Tịch Diệt Thiên Lê không thôi động thần lực mà lại nằm trong trạng thái im lìm nên căn bản không tiêu hao chút Thần hồn chi lực nào của Đại Chưởng môn. Cho nên, Đại Chưởng môn có thể nghỉ ngơi, hồi phục một chút nguyên khí và có được một chút tu chỉnh.
Giờ phút này, tất cả tộc nhân Tần gia đều đã tụ hội đầy đủ trong Chính Khí Đường.
Tôn giả Trí Tùng nóng tính nhất, hỏi thẳng:
- Tam Chưởng môn, Đại Chưởng môn vẫn ổn chứ?
- Tạm thời là rất ổn định. Thời gian nửa tháng, Thần hồn đã hồi phục được bảy tám phần, vấn đề không lớn. Mọi người cứ yên tâm. Thần thông của Đại Chưởng môn cao hơn mọi người nghĩ rất nhiều.
- Ừm, vậy thì tốt, Thiên Đế Môn lúc đánh lúc không, cũng không biết đang định giở trò gì.
Tôn giả Trí Tùng lớn tiếng mắng:
- Tốt nhất là tên Tân Thiên Vấn đó chết bất đắc kỳ tử đi. Ha ha, như vậy thì hoàn mỹ quá.
- Người tốt không trường mệnh, kẻ họa sống ngàn năm. Với những tên kiêu hùng như Tân Thiên Vấn, trước khi vận số của hắn tận thì hắn không chết dễ dàng như thế đâu.
Tri Hòe lạnh lùng nói.
- Không chết? Sớm muộn gì hắn chẳng rơi vào tay Tần gia!
Tần Trọng Dương nói:
- Chư vị, lần này mọi người không cần phải lo lắng Tân gia sẽ giở trò gì. Vô Song công kích Thiên Đế Sơn, đại náo Tân gia, Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông. Nhất định đã khiến cho những tông môn đó điên đầu. Chúng nhất định sẽ phải mất một khoảng thời gian giải quyết hậu quả. Sau đó, sẽ phái người đi truy sát Vô Song. Sự trì trệ này sẽ là rõ ràng là một sự đả kích với sĩ khí của chúng. Cho dù Tân Thiên Vấn có thể dùng Thiên Đế uy nghiêm khống chế cục diện thì ý chí chiến đấu của năm tông môn kia cũng không còn được dâng trào như trước kia nữa. Cuộc kỳ tập của Tần Vô Song có hiệu quả hơn chúng ta tưởng tượng rất nhiều, đúng là một niềm vui bất ngờ.
- Đúng vậy, quá bất ngờ. Lúc hắn rời đi căn bản không hề nói sẽ đi công kích Thiên Đế Môn. Quả đúng là sáng ý, hơn nữa cũng rất to gan. Đúng là nghé con mới sinh không sợ hổ. Mấy lão già chúng ta không muốn phục cũng không được. Thiên hạ bây giờ đã là của những con người trẻ tuổi rồi. Tân Vô Song lúc này đã an toàn chưa? Sẽ không bị đám hỗn đản Thiên Đế Môn bắt được chứ?
- Yên tâm đi, Vô Song làm chuyện gì cũng có chừng mực. Giờ phút này có lẽ đã thoát khỏi nguy hiểm rồi.
Tần Trọng Dương nghiêm mặt nói:
- Mọi người chuẩn bị sẵn sàng cho lần chiến đấu tiếp theo. Tân gia đối phó Vô Song không thành sẽ chuyển hết nộ hỏa sang Vấn Đỉnh Sơn. Cuộc chiến này mới chỉ bắt đầu thôi.
- Đúng, bọn Vô Song ở ngoài làm tốt lắm, chúng ta ở lại trông nhà cũng không thể để hỏng chuyện được. Nếu không, sau này bọn Tần Vô Song quay lại, thật có lỗi với chúng.
Thời gian ba ngày chớp mắt đã qua. Tần Vô Song ở đây ba ngày chủ yếu vẫn là tu luyện Thần Tú Cung. Không ngờ, Thần Tú Cung ngoài việc rèn luyện thần thức ra còn giúp đỡ giúp nâng cao tu vi. Vô hình trung, Tần Vô Song đã bắt đầu có dấu hiệu chạm đến Thông Huyền Cảnh đỉnh phong.
Đương nhiên, Tần Vô Song không quá vội vàng. Hắn biết, tu luyện của Thần Tú Cung với thần thức là một quá trình rất tốt, tạo cho hắn một cơ sở kiên cố để tiến vào Thần đạo.
Vô thượng Thần đạo, cảnh giới Thần hồn vô cùng quan trọng. Một Thần hồn cường đại quyết định độ cao và độ rộng của cảnh giới Thần đạo. Muốn bước được xa hơn ở trên con đường Vô thượng Thần đạo thì một cảnh giới Thần hồn cường đại vô cùng quan trọng!
Một nhóm hai người hai thú bước vào cuộc hành trình Vô Tận Đông Hải.
Với tu vi của Tần Vô Song, ở Vô Tận Đông Hải, chỉ cần không đụng phải Hóa Thần Đạo cường giả, trên cơ bản là không có đối thủ.
Cho nên, cuộc hành trình này dù hung hiểm nhưng trên cơ bản chỉ cần không gặp phải biến thái siêu cấp của Vô Tận Đông Hải, vấn đề cũng không lớn.
Linh thú bình thường dưới Thần đạo, Tần Vô Song triệu hồi Hắc Bối Huyền Xà và Thôn Thiên Lục Ngô ra mở đường là cho sạch sẽ.
Cũng giống như Hiên Viên Khâu, Thần đạo cường giả không dễ dàng gì rời khỏi tông môn nên cũng không thể đi lung tung khắp nơi.
Cho nên chuyến đi này của bọn Tần Vô Song mặc dù mỗi ngày đều gặp phải vấn đề này hay vấn đề kia nhưng hầu như đều có thể giải quyết, không gặp phải khó khăn gì.
Chừng nửa tháng sau, cuối cùng bọn Tần Vô Song cũng tới được Lạc Bảo Uyên.
Thương Dạ nhận được truyền thức của Tần Vô Song, sớm đã đích thân ra biên cảnh Lạc Bảo Uyên chờ nghênh đón.
Các đại tông tộc của Vô Tận Đông Hải thường không tự tiện xâm phạm vào các lãnh địa khác. Phạm vi mà Thương Dạ có thể nghênh đón, chỉ có thể nằm trong Lạc Bảo Uyên. Đến Lạc Bảo Uyên rồi, với thân phận con rể của Bàn Long Tộc, mọi chuyện cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Hai huynh đệ gặp lại nhau, Thương Dạ cười lớn nói:
- Huynh đệ, ta không nghĩ là đệ đến sớm như vậy. Ai ngờ, đúng là đệ đến thật. Được! Lần này, nếu không ở chỗ ta đủ ba, năm năm, ta tuyệt đối không cho đệ về.
Tần Vô Song gặp lại Thương Dạ, thấy tính cách của huynh ấy trở nên vui vẻ như vậy trong lòng cũng thấy mừng.
- Vị này nhất định là đệ muội rồi, ha ha!
- Thương Dạ đại ca, chào huynh!
Mộ Dung Nhạn gật gật đầu, nho nhã nói.
- Tốt, tốt! Ha ha, huynh đệ, đệ muội nhìn qua đã biết là thục nữ có tu dưỡng. Không tệ, hợp với tính cách của huynh đệ lắm.
Tô Mật đứng bên cạnh trêu chọc:
- Thương Dạ ca ca, huynh nói tính cách hai ta không hợp nhau á? Hay là huynh trách tính cách của người ta không thục nữ?
Thương Dạ sờ sờ mũi, cười khổ sở:
- Tô nhi, ta không có ý đó. Tính cách của nàng cũng rất hợp với ta. Ha ha, nếu không sao ta có được nhân duyên hôm nay?
Tô Mật trợn mắt, cười hì hì kéo tay Mộ Dung Nhạn:
- Mộ Dung muội muội, hai tỷ muội chúng ta qua bên kia nói chuyện, không thèm ngồi với đám đại nam nhân này nữa.
- Ha ha, Tô Mật tỷ tỷ đúng là rất xứng với Thương Dạ đại ca.
Mộ Dung Nhạn cũng mỉm cười nói.
- Ha ha, tên ngốc đó cũng chỉ có tỷ tỷ ta để mắt đến hắn thôi.
Tô Mật cười khanh khách, hỏi:
- Đệ muội, đến Vô Tận Đông Hải lần này, sao không thông báo cho chúng ta trước một tiếng.
- Mọi chuyện đường đột quá, Tô tỷ tỷ.
- Ừ, đến đây rồi thì cứ coi như nhà mình. Mộ Dung muội muội. Vô Tận Đông Hải so với Hiên Viên Khâu của mọi người thế nào?
- Phong cảnh mỗi nơi mỗi khác, đều rất đẹp!
Bên kia, Tần Vô Song cũng đang nói chuyện với Thương Dạ. Thương Dạ nghe Tần Vô Song kể lại mọi chuyện, mày kiếm dựng ngược, quát lớn:
- Thiên Đế Môn đó thật không biết xấu hổ!
- Đại ca, Thiên Đế Môn không biết xấu hổ cũng đúng thôi. Điều đệ lo lắng nhất bây giờ là Đồ Đằng cường giả cũng can thiệp vào. Như vậy sẽ rắc rối to.
Thương Dạ thở dài:
- Huynh đệ, thế cục của Tần gia gian nan như vậy, cũng là đấu tranh nội bộ của Hiên Viên Khâu. Đại ca ta cũng không dám ứng thừa lung tung. Nhưng có một điểm, nếu như tương lai Tần gia không ở lại Hiên Viên Khâu thì các huynh đệ cứ đến Bảo Lạc Uyên, Bàn Long Tộc ta sẽ không từ chối đâu, huynh đệ nhất định sẽ có nơi lập thân!
Có được một lời hứa như vậy, Tần Vô Song cũng cảm thấy mừng.
Dù sao thế lực của Bàn Long Tộc nhiều lắm cũng chỉ bằng Thiên Đế Môn, không thể đối kháng với Đồ Đằng Tộc. Cho nên, có thể nói lời này đã rất biết ơn rồi.
- Đại ca, lần này đệ đến là muốn bái kiến Tổ Long Tộc.
Tần Vô Song nói thẳng ra ý định của mình.
Bích Mộc Uyên thập phần bí ẩn, trận pháp này tự nhiên người khác không có khả năng phát hiện. Tần Vô Song xác định không còn sự dòm ngó nào nữa, lúc này mới tiến vào trong Đệ ngũ hoàn. Tất cả mọi bài trí vẫn giống như trước!
Tần Vô Song không chậm trễ, trực tiếp đi đến trước trận pháp, trong lòng thầm nhủ:
- Chủ nhân trận pháp đã từng cảnh cáo ta, Đệ lục hoàn ở Thiên Hỏa Nam Cương, ta thực lực chưa đến Thần đạo, không được tiến vào Đệ lục hoàn. Hôm nay ta đã là Hóa Thần Đạo, điều kiện cũng đủ, không bằng nhìn xem thử Đệ lục hoàn thế nào. Khoan xem Thiên Hỏa Nam Cương có phải là hoàn tiếp theo hay không, nhưng Đệ lục hoàn này có kỳ ngộ gì thì phải xem.
Tần Vô Song tâm niệm vừa động, liền có chủ ý.
Tần Vô Song đạt đến Thần đạo cũng đã nhiều năm, Hóa Thần Đạo ba kiếp, tự nhiên có tư cách tiến vào trận pháp Đệ lục hoàn.
Trận pháp Đệ lục hoàn này, cũng có một cái hạch tâm như Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận. Đệ lục hoàn, là vòng cảnh giới Thần đạo, thành lập dựa trên nền tảng Thần đạo. Mà Đệ thất hoàn, là trung tâm cuối cùng của trận pháp này. Tần Vô Song nhớ rõ, thời điểm bản thân tiến vào Đệ tam hoàn, chủ nhân trận pháp đã từng lưu lại lời cảnh cáo, Đệ tứ hoàn đến Đệ lục hoàn của trận pháp, là ở Cấm địa của Thần. Còn Đệ thất hoàn, thanh âm của chủ nhân trận pháp lưu lại là một dấu chấm hỏi không có giải đáp rõ ràng.
Tần Vô Song nhớ rất rõ ràng, lúc ấy thanh âm đó thập phần quỷ dị. Đối với Đệ thất hoàn của trận pháp cũng không nói rõ, chỉ nói rằng đến Đệ lục hoàn mới công bố.
Hiện nay, từ Đệ tứ hoàn đến Đệ lục hoàn, đều đã thực hiện, quả thực từ Đệ tứ hoàn bắt đầu, trận pháp phân biệt là Hiên Viên Khâu, Vô Tận Đông Hải, cùng với Thiên Hỏa Nam Cương đều đã chính xác.
Như vậy xem ra, Đệ thất hoàn hắn là so với Cấm địa của Thần còn thần bí hơn. Rốt cuộc là nơi nào? Tần Vô Song rất tò mò muốn biết.
Cầm trong tay Ngọc bài Truyền thức, thầm nghĩ:
- Có nên liên lạc với người nhà và tông môn trước không?
Lập tức liền bác bỏ ý tưởng đó, một khi liên lạc với người nhà, nếu có cao thủ đại thần thông nào đó, có khi sẽ nắm bắt được thần thức dao động mà đoán ra vị trí của hắn. Điều này, lúc trước Đại Chưởng môn Tần Khiến Thiên đã từng cảnh cáo.
Nếu là ở nơi khác, thì thật hoàn hảo, nhưng vào đến trong trận pháp rồi thì không thể để bại lộ thân phận. Dù sao, trận pháp này mỗi một hoàn đều vô cùng quan trọng, mỗi hoàn đều liên hệ với nhau. Nếu như có một hoàn nào đó bị người khác phát hiện, khó tránh khỏi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nếu là bị người khác phát hiện khi nói, phá hủy mất một hoàn trong đó thì liền không thể tiến lùi tự nhiên nữa. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hiện nay mỗi hoàn đều là một trạm trung chuyển tất yếu. Tuy rằng bảo vật bên trong và những tạo hóa cũng đều bị Tần Vô Song lấy đi. Nhưng mà, sự tồn tại của trạm trung chuyển này mang ý nghĩa vô cùng quan trọng. Chỉ cần mỗi hoàn trong trận pháp này không bị phá hỏng, thì có thể tự do qua lại các Cấm địa của Thần dễ dàng.
Một khi một hoàn nào đó bị phá hỏng, liền không thể tự nhiên qua lại nữa. Đối với Tần Vô Song mà nói, dịch chuyển không gian giữa mỗi một Cấm địa của Thần và không gian của các quốc gia nhân loại, ý nghĩa rất lớn. Cho nên, Tần Vô Song biết rằng, giữ kín bí mật về trận pháp này là quan trọng hơn hết.
Trong trận pháp, Tần Vô Song trong lòng có chút thất vọng, ở hoàn trước đây hắn đã dẫn theo hôn thê Mộ Dung Nhạn và bọn Bao Bao đi cùng, vậy mà bây giờ, mỗi người một nơi.
- Ừm, tranh thủ nắm bắt thời gian đi Đệ lục hoàn. Nhìn tình huống, tìm xem chỗ huyền bí của trung tâm Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận ở đâu. Dù sao, hiện nay ta muốn đối phó với Thiên Đế Môn, mỗi một cái tạo hóa và kỳ ngộ đều là một cơ hội. Ta hiện nay tuy rằng là Hóa Thần Đạo ba kiếp, nhưng chưa chắc đã chống lại được Tân Thiên Vấn, cũng chưa chắc có được ưu thế gì. Thiên Đế Chi Dực của Tân Thiên Vân, tốc độ cũng không chậm hơn ta. Dùng Thần Tú Cung tấn công từ xa cũng chưa hẳn sẽ chiếm lợi thế.
Tần Vô Song nghĩ vậy, bắt đầu thúc dục trận pháp, hướng về Đệ lục hoàn xuất phát.
Vẫn như trước là thứ ánh sáng ngũ sắc quen thuộc, chỉ có điều, để khởi động một hoàn này cần có lực lượng Thần đạo, bởi vậy hào quang càng thêm chói mắt, uy thế cũng càng mãnh liệt hơn.
Vù!
Truyền tống thông đạo mang theo Tần Vô Song tiến vào trong không gian truyền tống.
Loại Truyền Tống Trận này, hiện nhiên là thập phần nghịch thiên. Cường giả bình thường căn bản không thể tạo ra.
Mỗi hoàn của Thất Tuyệt Liên Hòa Trận, đều phải vượt qua một vài nơi, khoảng cách ít nhất cũng phải vài trăm vài ngàn vạn dặm, loại truyền tống này, bản thân Tần Vô Song thật sự không dám tưởng tượng, rốt cuộc cần bao nhiêu thần thông và tài năng mới có thể tạo ra loại trận pháp nghịch thiên như vậy. Ít nhất, hắn hoàn toàn tự tin, Chân Thần Đạo đỉnh phong cũng không thể làm được.
Chân Thần Đạo đỉnh phong, có thể tạo dựng được một không gian, chế tạo được một vài Truyền Tống Trận có cự ly ngắn. Ví dụ như Truyền Tống Trận của Tần gia, loại truyền tống được trong phạm vi nhỏ vài ngàn dặm, có lẽ cũng không khó.
Thế nhưng, loại truyền tống ngàn vạn dặm như vậy, hoàn toàn không thể tính được khoảng cách, hiển nhiên đã vượt qua quy tắc của Đại lục Thiên Huyền, thậm chí còn đứng trên quy tắc của Đại lục Thiên Huyền nữa.
Loại cường giả đứng trên quy tắc này, không thể nghi ngờ, khẳng định là còn hơn hẳn những cường giả đỉnh phong hiện tại của Đại lục Thiên Huyền này.
Tần Vô Song lúc này có thể xác nhận một điều, chủ nhân của trận pháp này, quả thật so với Chân Thần Đạo còn mạnh hơn gấp nhiều lần.
Nghe nói, người thừa kế trận pháp có thể ngự trị Đại lục Thiên Huyền, cũng không hẳn chỉ là truyền thuyết.
Tần Vô Song giờ phút này, cũng trở nên tự tin hơn bất cứ lúc nào khác. Suy tính tiếp theo là, nếu như bản thân có thể tìm ra sự huyền ảo của Đệ thất hoàn, lúc đó đừng nói là Tân Thiên Đạo mới chỉ đạt đến cảnh giới Chân Thần Đạo mười mấy năm, cho dù là Đồ Đằng cường giả, thậm chí là cường giả cực mạnh như cường giả Chân Thần Đạo đỉnh phong Kim Quang Long Vương, Vương Thiền Chân Nhân cùng với Hiên Viên Dương, hắn cũng có thể tự tin vượt qua.
Nếu có thể tìm hiểu được hoàn thàn Đệ thất hoàn của trận pháp, có lẽ so với những cường giả đỉnh cấp đó càng nghịch thiên hơn.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là lý thuyết, để thực hiện được điều đó, cũng không phải ngày một ngày hai là có thể hoàn thành. Tần Vô Song biết rõ đạo lý này, nên hiện tại hắn cũng không quá quan tâm đến những chuyện này lắm.
Đường, phải bước từng bước một. Cơm, phải ăn từng ngụm nhỏ!
Tần Vô Song lập tức xác định mục tiêu là trước hết phải tìm hiểu Đệ lục hoàn, biết thông tin về Đệ thất hoàn. Hy vọng tạo hóa và kỳ ngộ có thể khiến hắn đủ vốn liếng để đối kháng với Tân Thiên Vấn.
Trước mắt mà nói, chỉ cần đối phó với những thủ đoạn của Tân Thiên Vấn là đủ rồi.
Trong lúc suy nghĩ, Truyền Tống Trận đã hoàn thành quá trình truyền tống. Lúc Tần Vô Song đặt chân xuống đã là Đệ lục hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận rồi! Vô cùng mừng rỡ, Tần Vô Song tiến đến quan sát Đệ lục hoàn của trận pháp.
Đệ lục hoàn của trận pháp, từ bố cục đến tạo hình cùng với vài hoàn trước không có gì khác biệt. Nhưng rất rõ ràng, trong Đệ lục hoàn này, màn phòng ngự tràn ngập khí tức của Thần đạo, cấm chế nghiêm mật cũng là Thần đạo. Nếu người không biết gì xâm nhập vào đây, chỉ sợ chỉ cần đi nhầm một bước, đã bị vô số cấm chế Thần đạo trực tiếp oanh sát thành tro bụi rồi.
Tần Vô Song giống như xe nhẹ đi đường quen, nhìn chung quanh xem xét một hồi, cảm thấy địa hình so với suy nghĩ không khác biệt lắm, trở lại cạnh pháp trận, thầm nghĩ:
- Đệ lục hoàn này, xem ra có không ít tạo hóa!
Khởi động trận pháp, đưa thần lực vào, âm thanh quen thuộc kia lại vang lên lần nữa:
- Người may mắn, đầu tiên chúc mừng người đã tiến vào Vô thượng Thần đạo, tiến vào cảnh giới thượng tầng của Đại lục Thiên Huyền. Chỉ có điều, tiến vào Thần đạo, chẳng qua chỉ là mới bắt đầu. Đừng nói là vượt trội cường giả đỉnh phong của Đại lục Thiên Huyền, ngay cả ngang ngửa cường giả đỉnh phong thì vẫn có chênh lệch không ít. Thế nhưng, Đệ lục hoàn này, lại có thể khiến ngươi bù đắp được chênh lệch này. Đạt đến Đệ lục hoàn của trận pháp, nếu thực sự tìm hiểu được hết mọi thứ của hoàn này, nội trong vòng mười năm, có thể khiến tu vi của ngươi ngang bằng với cường giả mạnh nhất của Đại lục Thiên Huyền! Trừ phi có Thiên Thần Đạo cường giả, nếu không, không có kẻ nào có thể đánh bại ngươi!
Tần Vô Song trong lòng chợt động, tìm hiểu Đệ lục hoàn, liền có thể trở thành bất bại ở Đại lục Thiên Huyền, cái này so với dự đoán của mình còn khoa trương hơn a.
Chưa đến Đệ thất hoàn mà đã có thể cùng cường giả mạnh nhất đối kháng mà vẫn không thua!
- Đương nhiên, bọn họ không đánh bại ngươi. Nhưng ngươi cũng rất ít khả năng đánh bại họ. Nếu muốn đánh bại Chân Thần Đạo đỉnh phong cường giả thì phải đạt được kỳ ngộ của Đệ thất hoàn.
Tần Vô Song giật mình, có thể chống lại bọn họ cùng với việc đánh bại bọn họ là hai việc khác nhau.
Đánh bại, đó là phải có tính áp đảo ưu thế. Tần Vô Song cũng không quá khát vọng điều này lắm. Hắn biết mình tuổi còn trẻ, tuổi trẻ chính là vốn liếng.
- Người trẻ tuổi, trước không vội nói cho ngươi Đệ lục hoàn có bao nhiêu kỳ ngộ, tạo ra bao nhiêu tạo hóa. Tới Đệ lục hoàn, con đường tu luyện của ngươi, sẽ là một mảng chông gai nữa, bị người xung quanh đuổi giết. Ngươi phải biết càng nhiều điều huyền bí, tiến vào một cảnh giới khác biệt.
Tần Vô Song sửng sốt, chẳng lẽ chủ nhân trận pháp đã sớm đoán ra mình sẽ bị đuổi giết vô tận?
- Ha ha, ngươi nhất định sẽ nghĩ rằng, chẳng lẽ ta biết tiên tri, có thể đoán ra ngươi sẽ bị đuổi giết vô tận? Không sai, Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận này mặc dù vô số kỳ ngộ, nhưng ẩn ngầm bên trong tạo hóa vô cùng. Tạo hóa này, có thể khiến ngươi trở nên xuất chúng, mặc kệ ít giao tiếp thế nào, cũng không thể tránh khỏi những ánh mắt chú ý. Cái đó gọi là, cây cao trong rừng, gió lớn tất gãy! Kẻ kế thừa trận pháp này, trời không đố kỵ thì người đố kỵ. Thiên đạo tạo hóa phù hộ ngươi, nhưng ở bên trong thế tục, cũng không cho phép có một người vĩ đại như thế. Cho nên, ngươi nếu không bị đuổi giết thì đó mới chính là điều kỳ quái!
Tần Vô Song cảm thấy có chút kỳ diệu. Trong lòng thầm sinh ra một loại cảm giác kính sợ thiên đạo tạo hóa. Xem ra, thiên đạo mênh mông, không phải là hoàn toàn không tìm ra dấu vết. Thuận lòng trời thì người sống, nghịch thiên thì người ắt chết. Lòng người có thể che giấu, nhưng thiên đạo thì luôn không đổi.
- Địch nhân của ta điên cuồng dùng mọi biện pháp đối phó ta. Mà thiên đạo cũng thầm che chở phù hộ ta. Chẳng lẽ cái đó gọi là, trời không đố kỵ thì người đố kỵ sao?
Trong lúc Tần Vô Song suy nghĩ thì âm thanh đó lại vang lên:
- Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận này chính là do lão phu ở Đại lục Thiên Huyền xây dựng một cánh cửa. Bên trong cánh cửa, có bảy trận pháp, tạo ra một số thứ gọi là tạo hóa kỳ ngộ. Mà bên ngoài của trận pháp, chính là vũ trụ mênh mông, ngân hà vô tận, tạo hóa thiên đạo. Đại lục Thiên Huyền, người có thể Khí Trùng Tinh Hà, mấy vạn năm qua vô cùng thưa thớt, gần như là không có. Tại sao lại như vậy? Chờ đến khi ngươi đến Đệ thất hoàn, hết thảy mọi chuyện sẽ rõ ràng. Mà Đệ thất hoàn, không đạt đến tu vi Chân Thần Đạo, tuyệt đối không thể tiến vào. Tốt nhất, chờ đến khi người đạt đến Chân Thần Đạo đỉnh phong, có được tư chất Khí Trùng Tinh Hà, lúc đó đi cũng không muộn!
Thanh âm đưa ra lời khuyên, thậm chí còn là một lời cảnh cáo.
Tần Vô Song trong lòng nghiêm túc, hắn biết lời của chủ nhân trận pháp không phải nói suông.