Thật ra không phải Tần Vô Song bụng dạ hẹp hòi, vì một câu nói mà đi báo thù, mà là sau khi hắn suy nghĩ sâu xa, cảm thấy trận chiến này không thể tránh khỏi. Bất kể như thế nào, năm người này đã phát hiện ra thân phận của hắn, nhất định là dính chặt không tha. Cho dù hắn chọn lựa lùi bước, cũng không có đường sống quay về. Nếu để đối thủ gắt gao bám lấy, vậy chi bằng hạ thủ vi cường. Giết chết năm người này, cho dù đắc tội với ba nhà Long Tộc, chí ít có thể hù dọa một chút những tên gia hỏa đang rục rịch ngóc đầu dậy, ở một trình độ nhất định, cũng chưa chắc là chuyện xấu. Tần Vô Song đã chịu đủ loại cục diện bị đánh bị động, từ sau khi có được Xạ Nhật Tiễn, Tần Vô Song cảm thấy bản thân về mặt tính tình phảng phất đã có nhiều hơn mấy phần quyết đoán sát phạt, một loại công kích chủ động vô cùng mãnh liệt, rục rịch nổi dậy trong cơ thể hắn. Mễ Già mặc dù có biệt hiệu là ma nữ, nhưng hành động lớn mật như vậy vẫn là lần đầu tiên trong đời. Trong lòng đã có mấy phần cảm giác bất an, lại có mấy phần xung động, nhưng nhiều hơn vẫn là một loại cảm giác kích thích. Với tính cách không an phận của nàng, cho dù biết hậu quả sau khi giết chết năm người này có thể rất nghiêm trọng, cũng không suy nghĩ quá nhiều. Huống hồ, năm kẻ khốn khiếp đó vừa rồi liên tiếp nói "con tiện nhân", sớm đã xúc phạm đến nghịch lân của nàng. Mấu chốt nhất là, Mễ Già tìm thấy một loại khí chất còn ngang bướng hơn cả bản thân nàng trên người Tần Vô Song. Đổi lại là bất cứ một đệ tử trẻ tuổi nào của Vô Tận Đông Hải, đối diện với năm đại Thần đạo, có thể giữ được bình tĩnh, còn có thể chủ động công kích, sợ rằng không có một ai. Nói tóm lại, một loại tâm lý kích thích đuổi theo, khiến Mễ Già vô cùng mong đợi chuyện sắp sửa xảy ra. - Đến rồi! Trong lòng Tần Vô Song khẽ động, truyền thức nói với Mễ Già. Mễ Già hiểu ngầm trong lòng, thầm nhủ đề phòng. Năm người đó một đường đuổi theo, thở gấp hổn hển, ngoài miệng vẫn không ngừng oán giận. - Con tiện nhân Mễ Già, cũng không biết là coi trọng tên trai tơ đó, hay là muốn độc chiếm Thần Tú Cung? - Mặc kệ, bọn chúng chạy không còn xa nữa. Đuổi theo bọn chúng, tiêu diệt tất cả. Có thể lấy được Thần Tú Cung, cho dù đắc tội với Cầu Long Tộc cũng có gì phải sợ chứ? - Đúng, con tiện nhân mê trai đó, rơi vào trong tay lão tử ta, nhất định phải chơi đùa một chút. - Hắc hắc, ngươi còn phải nói, thân hình của con tiện nhân đó, thật sự là tuyệt vời, muốn mông có mông, muốn ngực có ngực… Trong lòng Tần Vô Song cười thầm, mấy tên gia hỏa này, chết đến nơi rồi, mà lòng hám sắc vẫn không ngừng trỗi dậy. Đến gần rồi, ánh mắt Tần Vô Song nheo lại thành một đường, Thần Tú Cung chậm rãi mở ra, khí thế đột nhiên thúc giục. Âm Dương Tử Vân Dực đột nhiên mở ra, xông thẳng về phía trước, hóa thành một đạo quang mang giống như lưu tinh. Thần Tú Cung giống như trăng tròn, toàn bộ mở ra, tản phát một loại lực thôn tính mang tính sát phạt cực mạnh. Vù! Vù! Vù! Vù! Xạ Nhật Tiễn cũng liên tiếp mà ra, tinh chuẩn giống như khống chế hỏa tiễn, tốc độ cực nhanh, quả thực khiến người ta căn bản phản ứng không kịp. Năm người đó đều có một đoạn khoảng cách, nhưng uy áp của Thần Tú Cung một khi thúc giục, phạm vi bao trùm vô cùng rộng lớn, trực tiếp bao trùm lên khu vực của đối phương, trong phạm vi công kích của Thần Tú Cung, toàn là một vùng khí tức giết chóc. Xạ Nhật Tiễn, như trường long tập kích bất ngờ, như hổ đói tấn công. Khí thế khoáng đạt, sát ý đầy trời, tựa hồ như muốn dừng mọi hình ảnh trong không gian. Giết! Trong đầu Tần Vô Song chỉ có một ý niệm này. Trong một đám sương mù màu hồng, phong mang của Xạ Nhật Tiễn không thể nào khống chế, đã bắn tới. Một tên, hai tên, ba tên, bốn tên… Tổng cộng bốn mũi tên, mục tiêu chuẩn xác, chia ra tấn công hai người. - Không hay rồi, mau tản ra! - Khốn khiếp, đánh lén à? Trong một đám hỗn loạn, năm tên gia hỏa này phản ứng cũng cực nhanh. Thân ảnh nhoáng lên, mạnh mẽ vọt lên trời. Nhưng thời gian phản ứng thứ hai, rút cuộc vẫn không thể so sánh với thời gian phản ứng đầu tiên. Huống hồ, Thần Tú Cung sau khi được giao cho linh tính, năng lực truy kích của Xạ Nhật Tiễn, căn bản không thể lệch khỏi quỹ đạo, mang theo năng lực theo gót cường đại, trước sau đánh đến. - A! - Là Thần Tú Cung! Tiếng kêu thảm thiết vừa dứt, Xạ Nhật Tiễn đã bắn trúng thần quang hộ thể của hai người trong số đó. Mũi tên đầu tiên, chỉ là xông tới như vậy, phá vỡ thần quang hộ thể, mũi tên thứ hai, thế đạo đuổi theo. Hai mũi tên liên tiếp công kích. Ầm! Ầm! Kim quang nổ tan xác, cơ thể vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ, một chút lo lắng cũng không kịp có. Còn lại Thần hồn, cũng không kịp chạy trốn, liền bị Xạ Nhật Tiễn đánh trúng, trực tiếp xé thành mảnh vụn. Tần Vô Song mừng rỡ, bốn mũi tên giết chết hai người, chuyện này còn dễ dàng hơn trong tưởng tượng. Cũng là năm gã gia hỏa đó khinh địch, không có đề phòng. Dưới sự tập kích bất ngờ, quả nhiên có được kết quả kỳ diệu. Tần Vô Song cười to ha ha, chỉ bằng một động tác tay, đã đem bốn mũi tên Xạ Nhật Tiễn gọi trở về. Thần Tú Cung lắc lư ở xa xa, mắt lạnh nhìn ba người còn lại. Ba người đó lúc này mới nhận biết được thế trận, ánh mắt ít nhiều có chút hoảng sợ. Dưới sự đột kích bất ngờ, hai gã đồng đạo vừa rồi còn sinh khí dồi dào, dáng vẻ nói cười, lúc này, đã hóa thành tro bụi. Cho dù bọn chúng là Ngưng Thần Đạo cường giả, cũng bị một trận sởn tóc gáy. Nhìn cung tiễn tràn đầy khí tức giết chóc trong tay Tần Vô Song, biểu tình của tất cả đều vô cùng hoảng sợ. - Thần Tú Cung… Quả nhiên là Thần Tú Cung! - Ba chúng ta cùng xông lên, tiêu diệt hắn, không thể để hắn có cơ hội công kích từ xa được. Thần đạo cường giả phản ứng tới, dồn dập gào thét. Ba người không hẹn mà gặp cùng rống lên một tiếng, phân biệt làm ba phương vị, bao vây lại. Đúng lúc này, một luồng thân ảnh màu đỏ đột nhiên xuất hiện, trường tiên vung lên, đập ra một luồng khí xoáy hồng sắc vặn vẹo hư không, cuốn tới, trực tiếp bao trùm lên một người trong đó. - Tiện nhân, lại là ngươi! Người đó thân hình dữ tợn, chính là tên gia hỏa vừa rồi tự xưng là muốn bắt sống Mễ Già để chơi đùa sảng khoái. Mễ Già châm chọc nói: - Vừa rồi không phải ngươi nói muốn chơi đùa sảng khoái một chút sao? Bổn tiểu thư sẽ để ngươi sảng khoái một trận. Nói xong, cây roi giống như phong ma, không ngừng quất tới. Trong nháy mắt, cây roi giống như hồng long bay múa, cuốn tới từng luồng quang mang hồng sắc, đan xen tạo thành một mạng lưới công kích, gắt gao cuốn lấy tên gia hỏa đó. Hai người còn lại nhìn thấy đồng bạn bị Mễ Già vây khốn, đồng thời đưa mắt ra hiệu, quát lên: - Hai người bao vây, tiêu diệt tên tiểu tử đó trước rồi hãy nói. Đúng lúc đang nói, sắc mặt của tên gia hỏa lân giáp màu xanh biến đổi, ánh mắt hoảng sợ nhìn đồng bạn bên cạnh, quát lớn: - Lão Ngũ, cẩn thận phía sau! Tên đồng bạn đó kinh ngạc giật nảy người, còn chưa kịp phản ứng xem là chuyện gì. Sau lưng đột nhiên hào quang phát tác, hai luồng khí tức cường đại, giống như đầu sóng phun trào. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm. Hai luồng khí tức vừa phóng xuất ra, giống như hồng thủy vỡ đê, giống như mãnh thú vừa thoát khỏi nhà giam. Giống như thịt kẹp, kẹp vào hai bên, trực tiếp kẹp người này vào giữa. - Long Tức Phong Ấn! Tên gia hỏa lân giáp màu xanh sắc mặt đại biến, quát lớn: - Nhanh sử dụng Long Tức Phong Ấn đối kháng. Chờ bọn chúng phản ứng lại, thúc giục Long Tức Phong Ấn, hiển nhiên là không kịp. Hai luồng Long Tức Phong Ấn, vô cùng bá đạo, trực tiếp đè ép xuống. Hai luồng quang mang với tốc độ mắt thường không thể nào quan sát được, trực tiếp đập vào nhau. Thần đạo cường giả đó trực tiếp bị hai luồng Long Tức Phong Ấn đó nuốt chửng. Giống như hai bức tường đột nhiên đụng vào nhau, dưới sự dung hợp hoàn mỹ, tên Thần đạo cường giả trực tiếp bị kẹp thành bánh thịt. Thần hồn phát ra một tiếng kêu thảm thiết: - Tam Ca, chạy mau! Tiếng kêu thảm thiết của đồng bạn sắp chết, khiến tên gia hỏa lân giáp màu xanh đột nhiên tỉnh ngộ, dậm chân, hoàn toàn không để ý đến gã đồng bạn bị Mễ Già cuốn lấy. Hóa thành một luồng sáng xanh, hướng về phía không trung cực xa chạy trốn. Trong giây lát, phương hướng chạy trốn của hắn, đột nhiên xuất hiện một nanh vuốt, cắt ngang qua, năm đường mũi nhọn vô cùng oanh liệt, mang theo một luồng khí tức dày đặc, chộp tới trước mặt hắn. - Chạy đi đâu? Tên gia hỏa lân giáp màu xanh trừng mắt, lại nhìn thấy một cái đầu, phảng phất xuất thân là Long Thú vừa mới nở ra cách đây không lâu, đôi mắt trong veo như nước như đang trừng mắt nhìn hắn. - Ái Ty Mạt, làm cho sạch sẽ vào! Tần Vô Song gào thét tới, cười to ha ha. Khẩu khí mang theo một loại ý tứ giống như đang phán xét: - Các hạ, muốn có Thần Tú Cung, đúng không? Tên gia hỏa lân giáp màu xanh thấy đường đi bị chặn, Tần Vô Song lại đang đuổi theo, sắc mặt phát lạnh, ngưng thanh nói: - Tiểu tử, ngươi dám giết ta, bảo đảm ngươi không thoát được khỏi Vô Tận Đông Hải này. Tần Vô Song chậc chậc than nhẹ, thản nhiên nói: - Ta nhớ, những lời tương tự thế này, ở Mộng Huyễn Thiên Trì có người cũng đã nói qua, ở Hiên Viên Khâu cũng có người đã nói qua. Kết quả thế nào chứ, không có bất cứ ngoại lệ nào, những kẻ đó, đều bị ta tiêu diệt. Ngươi cảm thấy, uy hiếp của ngươi, có nhiều sức nặng hơn bọn chúng sao? Gã lân giáp màu xanh thở dồn dập, đồng tử kịch liệt co rút: - Tiểu tử, thực lực của Giao Long Tộc ta, ngươi không thể tưởng tượng được đâu. - Vậy thì thế nào? Ta sớm đã nhắc nhở ngươi trước rồi, đừng hỏi thân phận của ta, đã hỏi rồi thì có người sẽ chết. Lời hay ngươi không nghe, bây giờ tự tìm đường chết, còn trách ai được nữa? Sắc mặt của tên gia hỏa lân giáp màu xanh kinh hãi bất định, bàn tay dưới tay áo, lại làm một động tác rất nhỏ. Ái Ty Mạt đột nhiên cất lên thanh âm trẻ con nói: - Ba ba, tay của hắn đang động! Tần Vô Song cười ha ha: - Yên tâm đi, hắn đang muốn thúc giục Long Tức Phong Ấn, ta đảm bảo, tốc độ của hắn không nhanh bằng tên của ta đâu. Sắc mặt của tên gia hỏa lân giáp màu xanh đại biến, trừng mắt nhìn Tần Vô Song, khàn giọng hỏi: - Ngươi nói đi, làm thế nào mới tha cho sinh mạng của ta? Muốn bảo vật, hay là thứ gì khác? Cứ mở miệng. Ta có thể bảo đảm, chuyện hôm nay, ta tuyệt đối sẽ không truy cứu, Giao Long Tộc, cũng tuyệt đối không truy cứu. Mễ Già đứng bên cạnh kêu lên: - Vô Song tiểu tử, ngươi đừng tin những lời ma quỷ của hắn. Tần Vô Song nhàn nhạt cười nói: - Nói về chuyện bảo đảm, ta cảm thấy, vẫn là bảo đảm của người chết là đáng tin cậy nhất. Thần Tú Cung, đang ở đây, hoặc là ngươi cầm đi. Hoặc là, ngươi chết dưới Thần Tú Cung. Bản thân ngươi hãy tự lựa chọn đi. - Tiểu tử, đi chết đi! Trong mắt tên gia hỏa lân giáp màu xanh hung quang chợt hiện, tay áo giương lên, đột nhiên vung mạnh, một luồng Long Tức Phong Ấn xuất ra. Tần Vô Song cười to ha ha: - Đến đây! Thần quang thúc giục, ba mũi tên Xạ Nhật Tiễn cùng xuất phát, khí thế vô cùng, hướng về phía khí tức phong ấn phun ra ầm ầm phóng tới. Đây là đối kháng cứng rắn! Tần Vô Song vào lúc này, lại tự tin vô cùng, muốn lấy Thần Tú Cung, để đối kháng với phong ấn của đối phương. Hai bên khó thể nhường nhịn, kẻ dũng cảm sẽ là kẻ chiến thắng. Xạ Nhật Tiễn, giống như lợi khí không gì có thể ngăn cản, không đợi phong ấn kia hoàn toàn mở ra, phát sau mà tới trước, ầm ầm phá hủy phong ấn đó. Tên gia hỏa lân giáp màu xanh thấy tình hình như vậy, mặt giống như tro tàn, đầu liền hướng xuống dưới đất chạy trốn. Trong mắt Tần Vô Song hiện ra một vẻ khinh thường. Âm Dương Tử Vân Dực thúc giục, lại đem Thần Tú Cung treo lên, năm ngón tay cùng động, từng luồng kiếm khí từ trong tay hắn mọc lên bắn ra. Kiếm khí đủ mọi màu sắc, đâm vỡ khoảng cách hư không, giống như viên đạn liên tục phát ra, không ngừng đánh trúng sau lưng của tên gia hỏa lân giáp màu xanh.
Tục ngữ nói, ngay cả người ngang ngược cũng phải sợ người không muốn sống.
Tân Thiên Vũ và Lôi Việt thiêu đốt Thần hồn để chiến đấu, loại phương thức chiến đấu này cho dù là Chân Thần Đạo cường giả, cũng sẽ ít nhiều có chút kiêng kỵ, dù sao, ai cũng không muốn gặp phải loại đối thủ giống như kẻ lỗ mãng. Loại đấu pháp không cần mạng này, đả thương địch thủ một ngàn, thì cũng làm mình bị thương tám trăm!
Thậm chí đồng thời tự tổn hại tám trăm, còn chưa nhất định có thể đả thương địch thủ.
Tần Vô Song không dám chậm trễ, Thiên Vương Kiếm đánh trả, Cửu Long Trọng Viêm dẫn xuất, một đoàn biển lửa trực tiếp phóng đi, ngăn chặn khí thế tiến tới của Lôi Việt và Tân Thiên Vũ.
Cùng như đồng thời, tay trái của Tần Vô Song giương ra, thủ quyết liên tục, một đạo thủ ấn từ trong lòng bàn tay hắn đánh ra. Sau khi thủ ấn này đánh ra, trực tiếp hóa thành hai đạo quang mang nhất Khô nhất Vinh. Hai đạo quang mang này, phảng phất giống như chúa tể hai thế giới, rất có cảm giác âm dương chia cắt.
Vù!
Thủ ấn này đón gió trướng lên, áp về phương hướng của Tân Thiên Trọng và Yến Quy Nam.
Thủ ấn cực đại đè xuống, giống như một đỉnh núi lớn. Trước mặt Tân Thiên Trọng và Yến Quy Nam, nhất thời có một loại cảm giác sụp đổ xuống.
Khô Vinh Ấn này, chính là tầng thứ hai Mộc thuộc tính huyền ảo trong Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn. Mộc thuộc tính, cũng là một môn thuộc tính huyền ảo mà Tần Vô Song sở trường nhất trước mắt.
Mặc dù là lần đầu tiên thi triển, nhưng công kích bá đạo của Khô Vinh Ấn, lại không thể xem thường. Trong nhất Khô nhất Vinh, có đại cảnh giới. Mơ hồ bên trong, đã dung hợp sức mạnh của quy tắc.
Đại thủ ấn này đánh xuống, ngay cả những Hóa Thần Đạo cường giả, cũng là không nhìn thấu nông sâu. Nhưng một luồng trực giác của cường giả, lại nói với bọn họ, công kích này không thể xem thường.
Tân Thiên Thần quát to:
- Thiên Trọng, Quy Nam, không thể địch lại được! Nhanh chóng rút lui!
Tiếng gọi này tuyên truyền giác ngộ, khiến Tân Thiên Trọng và Yến Quy Nam đang bị dọa ngây người giật mình hiểu ra, giữa lúc sinh tử, vội vàng thúc giục các bùa bảo mệnh hộ thân của mình.
Thần quang nhộn nhạo, trên đỉnh đầu hai người, lập tức xuất hiện hai đạo thần quang hộ thể hình dạng khác nhau, một đạo thần quang giống như hoa sen nở rộ, một đạo thần quang khác lại giống như một chiếc lá cây cực lớn. Gắt gao bám chặt trên đỉnh đầu, chống lại một đạo thủ ấn đang áp chế xuống của Tần Vô Song.
Nhất Khô nhất Vinh của Khô Vinh Ấn, phân biệt là khô hoàng sắc và xanh lục sắc, hai luồng màu sắc tuyệt nhiên khác nhau, lại ngưng tụ ra một đại thủ ấn đáng sợ, khí thế vô cùng không ngừng ép xuống, đè ép không gian bảo hộ của hai tầng thần quang.
Tần Vô Song vốn tưởng rằng Khô Vinh Ấn này một khi thi triển ra, tiêu diệt hai tên Ngưng Thần Đạo cường giả khẳng định không thành vấn đề, nhưng không ngờ, lại gặp phải trở ngại.
Thần đạo cường giả, quả nhiên không phải là hư danh. Trong tay mỗi người đều có những át chủ bài hộ thân. Còn bản thân trước kia có thể dễ dàng giết chết Thần đạo cường giả, thứ nhất là tốc độ quá nhanh, thứ hai là uy lực của Thần Tú Cung quá mạnh, công kích đột ngột mà tới, khiến đối phương lập tức không còn cách nào thi triển ra tất cả át chủ bài.
Tần Vô Song liên tục thúc giục ba lần, thêm vào uy lực của Khô Vinh Ấn, sức mạnh Thần đạo của Mộc thuộc tính, hình thành một đạo sóng gợn màu xanh biếc, giống như một thác nước xanh biếc nước phi thẳng xuống, có thể nói là vô cùng nguy nga, tráng lệ.
Đại thủ ấn này áp xuống, mặc dù có thần quang hộ thể, hai người đó vẫn là cảm thấy gân cốt đều muốn bẻ gãy, hao lực vô cùng.
Cũng may, Tân Thiên Vũ và Lôi Việt đồng thời lao đến, ánh mắt đỏ bừng, rất có tư thế muốn liều mạng với Tần Vô Song. Tần Vô Song mặc dù không sợ Tân Thiên Vũ và Lôi Việt, nhưng ít nhiều cũng có chút kiêng kỵ. Vạn nhất hai tên gia hỏa này không muốn sống, tự bạo Thần hồn để công kích hắn, cũng là chuyện chịu không nổi.
Vì vậy, Tần Vô Song tận lực duy trì khoảng cách nhất định với hai tên điên cuồng này.
Chỉ là, muốn duy trì khoảng cách, đương nhiên phải kéo dài công kích đối với Tân Thiên Trọng và Yến Quy Nam, cũng tự nhiên mà chịu ảnh hưởng.
Tần Vô Song tiếng lòng ai oán, thực lực của bản thân chung quy vẫn là chưa đủ, giữa mấy tên Thần đạo cường giả vẫn có thể chu toàn, đứng ở thế bất bại, nhưng muốn công phá vòng phòng ngự giữa Thần đạo cường giả, khó khăn vẫn là vô cùng lớn.
Tân Thiên Vũ và Lôi Việt lấy đấu pháp liều mạng, chiến thuật vây Ngụy cứu Triệu, để Tân Thiên Trọng và Yến Quy Nam có được cơ hội tạm nghỉ.
Trước hộ thể thần quang bị Khô Vinh Ấn cắn nuốt, hai đạo thân ảnh hóa thành lưu quang, xa xa chạy trốn ra khỏi vòng tròn. Còn Yến Bắc Phi và Tân Thiên Thần, cũng xuất ra thủ đoạn toàn thân, đem Thần thú Bao Bao đánh văng ra, ngược lại bao vây tấn công về phía Tần Vô Song.
Tần Vô Song thấy Tân Thiên Thần và Yến Bắc Phi lao tới, liền biết chiến thuật của bọn chúng là muốn đóng đinh một mình mình. Bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả vây đánh, Tần Vô Song cũng không ngốc đến mức đi mạnh mẽ đối đầu.
Âm Dương Tử Vân Dực rung lên, thân thể giống như mũi tên lên không, nhanh chóng vọt lên cao, bàn tay liên phách, ba ba ba ba, liên tiếp bốn đại thủ ấn áp ra.
Bốn bàn tay cực lớn, phân làm hai màu Khô Vinh âm dương, hướng về phía bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả chụp tới.
Thân thể của Tần Vô Song, vọt lên không trung, mạnh mẽ co lại, chuyển hóa thành một đạo khói xanh, hướng về phương hướng chạy trốn của Yến Quy Nam và Tân Thiên Trọng đuổi theo.
Không chịu buông tha, Tần Vô Song chỉ muốn giết chết Thần đạo cường giả để lập uy!
Bao Bao, Hỏa Lân và Tử Điện Phần Diệm Thú đều biết thủ đoạn của Tần Vô Song, nhìn thấy hắn dưới sự bao vây của bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả, vẫn thoải mái tự nhiên chạy ra khỏi vòng như vậy, đều cảm thấy vô cùng bội phục.
Tuyệt đối không cho Hóa Thần Đạo cường giả cơ hội, cũng là ùa đến phương hướng mà Yến Quy Nam và Tân Thiên Trọng chạy trốn đuổi theo.
Tần Vô Song cười lớn một tiếng, thân thể đột nhiên dang rộng. Thiên Vương Kiếm nắm trên tay, long uy lẫm liệt tung hoành trong không trung, nói với Bao Bao:
- Hai con chuột lớn đó, giao lại cho các ngươi!
Bao Bao và Tử Điện Phần Diệm Thú đều là tràn ngập sát ý chiến đấu, đều lên tiếng trả lời đuổi theo. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Một đòn này của Tần Vô Song, vô cùng vững chắc, kéo dài qua hư không, đem bốn đại Hóa Thần Đạo hoàn toàn ngăn cách với Yến Quy Nam và Tân Thiên Trọng.
Bốn đại Hóa Thần Đạo thấy Tần Vô Song như vậy, lập tức biết dã tâm của Tần Vô Song, đều quát:
- Tiểu tử, cút ngay!
Bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả, bốn đạo khí lưu công kích cường đại, dâng lên mà đến, hình thành sóng công kích hết đợt này đến đợt khác, ầm ầm đẩy tới.
Lực hợp kích của bốn đại Hóa Thần Đạo, tuyệt đối không thua kém một kích của Chân Thần Đạo cường giả, cho dù là Tần Vô Song, cũng không dám sơ suất.
Âm Dương Tử Vân Dực cấp tốc kích động, Thiên Vương Kiếm bảo vệ yếu điểm quanh người, ánh mắt sắc bén nhìn chăm chú về phía bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả đang có ý đồ trùng kích phía trước.
Giống như con sóng nhỏ trong cơn sóng biển điên cuồng, thân đặt trong sóng công kích giống như sóng biển, toàn thân lay động, cố gắng tránh né mỗi một cơn sóng đánh tới, nhưng mặt khí thế lại không mảy may yếu đi một phần, mà là gắt gao tập trung xác định thân hình của bốn người này, không để tránh ra một bước.
- Tiểu tử, xem ra ngươi không thấy quan tài không đổ lệ!
Tân Thiên Thần quát lớn một tiếng:
- Toàn lực vây công, tiêu diệt tiểu tử này, chính là cơ hội tốt.
Sự ăn ý của bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả, tuyệt đối không phải thổi phồng. Tiến công Vấn Đỉnh Sơn mười năm nay, mặc dù không có đánh vào khu vực trung tâm của Tần gia. Nhưng mười năm nay bọn chúng cũng không phải uổng phí thời gian. Ngoài cố gắng đề thăng tu vi của bản thân, bọn họ cũng không ngừng thao luyện các loại chiến thuật. Nhất là chiến thuật liên thủ.
Loại chiến thuật này, cũng là Tân Thiên Vấn có ý rèn luyện. Bởi vì, hắn muốn bảo đảm, nếu Tần Khiếu Thiên muốn bỏ chạy, Hóa Thần Đạo cường giả thủ hạ của mình sẽ tạo thành thế liên hợp công kích, mặc dù không thể đánh gục Tần Khiếu Thiên, cũng có thể tạo thành hiệu quả ngăn cản hắn.
Hiện giờ, Tần Khiếu Thiên còn chưa đối phó, ngược lại đã làm trước với Tần Vô Song. Chỉ có điều, khi bọn họ thao luyện chiến thuật hợp kích này, làm sao có thể ngờ đến, một đệ tử trẻ tuổi của Tần gia, lại có thể khiến bọn họ dùng chiến thuật hợp kích này mới có thể miễn cưỡng kiềm chế.
Bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả, dù sao không phải là bùn nặn gỗ khắc. Liên thủ lại, chiến thuật hỗ trợ và hợp tác sau khi tiến vào quỹ đạo, Tần Vô Song muốn đạt được thượng phong, hiển nhiên là không có nhiều khả năng.
Chỉ có điều, Tần Vô Song lúc này, căn bản không có lòng dạ tranh giành khí thế với bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả. Mục tiêu chiến lược của hắn rất rõ ràng, chính là kiềm chế bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả này, để bốn đại Thần thú Bao Bao có đủ thời gian đi truy sát Tân Thiên Trọng và Yến Quy Nam.
Giết Hóa Thần Đạo cường giả, bốn đại Thần thú trước mắt còn chưa có đủ thực lực này, nhưng nếu nói truy sát hai Ngưng Thần Đạo cường giả, với thiên phú Thần thú của bọn chúng, lấy ưu thế về số lượng, tuyệt đối là có chắc chắn vô cùng lớn.
Tân Thiên Thần sao lại không nhìn ra ý đồ của Tần Vô Song, gào thét liên tục:
- Thiên Vũ, Lôi Việt nhị vị đạo hữu, theo quy củ cũ, các ngươi bám trụ tiểu tử này. Bắc Phi đạo hữu, chúng ta đi đối phó với mấy con Thần thú biến thái đó.
Tần Vô Song ha ha cười lớn:
- Tân Thiên Thần, ngươi đi được sao?
Nói xong, trong tay nhoáng lên, Thiên Vương Kiếm đã liên tiếp đánh ra mấy chục kiếm, mỗi một đạo kiếm quang giống như dã thú tàn bạo, nhe nanh múa vuốt, lao thẳng đến chỗ hiểm của Tân Thiên Thần.
Tân Thiên Thần nghiến răng nghiến lợi:
- Tần Vô Song, Tần gia ngươi giống như gần đất xa trời, ngươi tưởng rằng ngươi còn có thể ngang ngược được bao lâu?
Ngoài miệng mặc dù nói mạnh mẽ như vậy, nhưng trong lòng cũng không dám chậm trễ, miễn cưỡng hóa giải thế tấn công của Tần Vô Song, thân hình căn bản không dừng lại, trực tiếp đuổi theo về phía trước.
Thiên Vương Kiếm trong tay Tần Vô Song quẳng ra, trực tiếp lấy thần quang thúc giục, bay ra khỏi lòng bàn tay, hướng về phía Tân Thiên Thần đuổi theo. Thiên Vương Kiếm trong không trung không ngừng huyễn hóa hình dạng, giống như một con Thần Long tàn sát bừa bãi, bay múa khắp trời, tốc độ cực nhanh, khiến Tân Thiên Thần cũng cảm thấy từng trận ngạt thở.
Thần hồn ngự kiếm, đối với Thần đạo cường giả mà nói, một chút cũng không lạ lẫm. Tần Vô Song lấy Thần hồn thúc giục, thanh Thiên Vương Kiếm này quả thực còn linh hoạt hơn lúc cầm trên tay.
Hoặc là trùng kích, hoặc là bổ ra, hoặc là gọt ngang, hoặc là đâm xiên. Các loại thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, khiến Tân Thiên Thần và Yến Bắc Phi chống đỡ vô cùng tốn sức.
Tân Thiên Vấn và Lôi Việt thấy Tần Vô Song phóng kiếm ra, liếc nhìn nhau, phảng phất như nhìn thấy đại tiên nghi, song song thúc giục vũ khí, liên thủ tấn công về phía Tần Vô Song.
Tần Vô Song khóe miệng nhếch lên, cười lạnh nói:
- Khinh dễ ta không có binh khí sao?
Trong tay túm lại, lại túm ra một thanh vũ khí kéo dài, chính là Địa Hoàng Thương một trong ba đại thần binh Chân Thần Đạo chín kiếp. Chỗ bá đạo của Địa Hoàng Thương này, còn hơn Thiên Vương Kiếm.
Nếu nói Thiên Vương Kiếm là vương giả trong thần binh, vậy thì Địa Hoàng Thương, không nghi ngờ gì chính là bá chủ trong thần binh!
Giữa nhất chiêu nhất thức, đều tràn ngập khí phách bá đạo!
Tần Vô Song trước đó dùng Bá Vương Phá Trận Thương truyền thừa của gia tộc, đối với thương pháp cực kỳ có nghiên cứu, hiện giờ lại kiêm tập Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, tay không có thể thi triển không ngừng, suy diễn đến bên trong binh khí, uy lực càng sâu. Vì vậy Địa Hoàng Thương này vừa lấy ra, cũng là trợ thủ tâm đắc.
Một đường thương pháp đánh tới, đánh cho Lôi Việt và Tân Thiên Vũ giật mình không thôi.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Thật ra không phải Tần Vô Song bụng dạ hẹp hòi, vì một câu nói mà đi báo thù, mà là sau khi hắn suy nghĩ sâu xa, cảm thấy trận chiến này không thể tránh khỏi. Bất kể như thế nào, năm người này đã phát hiện ra thân phận của hắn, nhất định là dính chặt không tha. Cho dù hắn chọn lựa lùi bước, cũng không có đường sống quay về. Nếu để đối thủ gắt gao bám lấy, vậy chi bằng hạ thủ vi cường. Giết chết năm người này, cho dù đắc tội với ba nhà Long Tộc, chí ít có thể hù dọa một chút những tên gia hỏa đang rục rịch ngóc đầu dậy, ở một trình độ nhất định, cũng chưa chắc là chuyện xấu. Tần Vô Song đã chịu đủ loại cục diện bị đánh bị động, từ sau khi có được Xạ Nhật Tiễn, Tần Vô Song cảm thấy bản thân về mặt tính tình phảng phất đã có nhiều hơn mấy phần quyết đoán sát phạt, một loại công kích chủ động vô cùng mãnh liệt, rục rịch nổi dậy trong cơ thể hắn. Mễ Già mặc dù có biệt hiệu là ma nữ, nhưng hành động lớn mật như vậy vẫn là lần đầu tiên trong đời. Trong lòng đã có mấy phần cảm giác bất an, lại có mấy phần xung động, nhưng nhiều hơn vẫn là một loại cảm giác kích thích. Với tính cách không an phận của nàng, cho dù biết hậu quả sau khi giết chết năm người này có thể rất nghiêm trọng, cũng không suy nghĩ quá nhiều. Huống hồ, năm kẻ khốn khiếp đó vừa rồi liên tiếp nói "con tiện nhân", sớm đã xúc phạm đến nghịch lân của nàng. Mấu chốt nhất là, Mễ Già tìm thấy một loại khí chất còn ngang bướng hơn cả bản thân nàng trên người Tần Vô Song. Đổi lại là bất cứ một đệ tử trẻ tuổi nào của Vô Tận Đông Hải, đối diện với năm đại Thần đạo, có thể giữ được bình tĩnh, còn có thể chủ động công kích, sợ rằng không có một ai. Nói tóm lại, một loại tâm lý kích thích đuổi theo, khiến Mễ Già vô cùng mong đợi chuyện sắp sửa xảy ra. - Đến rồi! Trong lòng Tần Vô Song khẽ động, truyền thức nói với Mễ Già. Mễ Già hiểu ngầm trong lòng, thầm nhủ đề phòng. Năm người đó một đường đuổi theo, thở gấp hổn hển, ngoài miệng vẫn không ngừng oán giận. - Con tiện nhân Mễ Già, cũng không biết là coi trọng tên trai tơ đó, hay là muốn độc chiếm Thần Tú Cung? - Mặc kệ, bọn chúng chạy không còn xa nữa. Đuổi theo bọn chúng, tiêu diệt tất cả. Có thể lấy được Thần Tú Cung, cho dù đắc tội với Cầu Long Tộc cũng có gì phải sợ chứ? - Đúng, con tiện nhân mê trai đó, rơi vào trong tay lão tử ta, nhất định phải chơi đùa một chút. - Hắc hắc, ngươi còn phải nói, thân hình của con tiện nhân đó, thật sự là tuyệt vời, muốn mông có mông, muốn ngực có ngực… Trong lòng Tần Vô Song cười thầm, mấy tên gia hỏa này, chết đến nơi rồi, mà lòng hám sắc vẫn không ngừng trỗi dậy. Đến gần rồi, ánh mắt Tần Vô Song nheo lại thành một đường, Thần Tú Cung chậm rãi mở ra, khí thế đột nhiên thúc giục. Âm Dương Tử Vân Dực đột nhiên mở ra, xông thẳng về phía trước, hóa thành một đạo quang mang giống như lưu tinh. Thần Tú Cung giống như trăng tròn, toàn bộ mở ra, tản phát một loại lực thôn tính mang tính sát phạt cực mạnh. Vù! Vù! Vù! Vù! Xạ Nhật Tiễn cũng liên tiếp mà ra, tinh chuẩn giống như khống chế hỏa tiễn, tốc độ cực nhanh, quả thực khiến người ta căn bản phản ứng không kịp. Năm người đó đều có một đoạn khoảng cách, nhưng uy áp của Thần Tú Cung một khi thúc giục, phạm vi bao trùm vô cùng rộng lớn, trực tiếp bao trùm lên khu vực của đối phương, trong phạm vi công kích của Thần Tú Cung, toàn là một vùng khí tức giết chóc. Xạ Nhật Tiễn, như trường long tập kích bất ngờ, như hổ đói tấn công. Khí thế khoáng đạt, sát ý đầy trời, tựa hồ như muốn dừng mọi hình ảnh trong không gian. Giết! Trong đầu Tần Vô Song chỉ có một ý niệm này. Trong một đám sương mù màu hồng, phong mang của Xạ Nhật Tiễn không thể nào khống chế, đã bắn tới. Một tên, hai tên, ba tên, bốn tên… Tổng cộng bốn mũi tên, mục tiêu chuẩn xác, chia ra tấn công hai người. - Không hay rồi, mau tản ra! - Khốn khiếp, đánh lén à? Trong một đám hỗn loạn, năm tên gia hỏa này phản ứng cũng cực nhanh. Thân ảnh nhoáng lên, mạnh mẽ vọt lên trời. Nhưng thời gian phản ứng thứ hai, rút cuộc vẫn không thể so sánh với thời gian phản ứng đầu tiên. Huống hồ, Thần Tú Cung sau khi được giao cho linh tính, năng lực truy kích của Xạ Nhật Tiễn, căn bản không thể lệch khỏi quỹ đạo, mang theo năng lực theo gót cường đại, trước sau đánh đến. - A! - Là Thần Tú Cung! Tiếng kêu thảm thiết vừa dứt, Xạ Nhật Tiễn đã bắn trúng thần quang hộ thể của hai người trong số đó. Mũi tên đầu tiên, chỉ là xông tới như vậy, phá vỡ thần quang hộ thể, mũi tên thứ hai, thế đạo đuổi theo. Hai mũi tên liên tiếp công kích. Ầm! Ầm! Kim quang nổ tan xác, cơ thể vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ, một chút lo lắng cũng không kịp có. Còn lại Thần hồn, cũng không kịp chạy trốn, liền bị Xạ Nhật Tiễn đánh trúng, trực tiếp xé thành mảnh vụn. Tần Vô Song mừng rỡ, bốn mũi tên giết chết hai người, chuyện này còn dễ dàng hơn trong tưởng tượng. Cũng là năm gã gia hỏa đó khinh địch, không có đề phòng. Dưới sự tập kích bất ngờ, quả nhiên có được kết quả kỳ diệu. Tần Vô Song cười to ha ha, chỉ bằng một động tác tay, đã đem bốn mũi tên Xạ Nhật Tiễn gọi trở về. Thần Tú Cung lắc lư ở xa xa, mắt lạnh nhìn ba người còn lại. Ba người đó lúc này mới nhận biết được thế trận, ánh mắt ít nhiều có chút hoảng sợ. Dưới sự đột kích bất ngờ, hai gã đồng đạo vừa rồi còn sinh khí dồi dào, dáng vẻ nói cười, lúc này, đã hóa thành tro bụi. Cho dù bọn chúng là Ngưng Thần Đạo cường giả, cũng bị một trận sởn tóc gáy. Nhìn cung tiễn tràn đầy khí tức giết chóc trong tay Tần Vô Song, biểu tình của tất cả đều vô cùng hoảng sợ. - Thần Tú Cung… Quả nhiên là Thần Tú Cung! - Ba chúng ta cùng xông lên, tiêu diệt hắn, không thể để hắn có cơ hội công kích từ xa được. Thần đạo cường giả phản ứng tới, dồn dập gào thét. Ba người không hẹn mà gặp cùng rống lên một tiếng, phân biệt làm ba phương vị, bao vây lại. Đúng lúc này, một luồng thân ảnh màu đỏ đột nhiên xuất hiện, trường tiên vung lên, đập ra một luồng khí xoáy hồng sắc vặn vẹo hư không, cuốn tới, trực tiếp bao trùm lên một người trong đó. - Tiện nhân, lại là ngươi! Người đó thân hình dữ tợn, chính là tên gia hỏa vừa rồi tự xưng là muốn bắt sống Mễ Già để chơi đùa sảng khoái. Mễ Già châm chọc nói: - Vừa rồi không phải ngươi nói muốn chơi đùa sảng khoái một chút sao? Bổn tiểu thư sẽ để ngươi sảng khoái một trận. Nói xong, cây roi giống như phong ma, không ngừng quất tới. Trong nháy mắt, cây roi giống như hồng long bay múa, cuốn tới từng luồng quang mang hồng sắc, đan xen tạo thành một mạng lưới công kích, gắt gao cuốn lấy tên gia hỏa đó. Hai người còn lại nhìn thấy đồng bạn bị Mễ Già vây khốn, đồng thời đưa mắt ra hiệu, quát lên: - Hai người bao vây, tiêu diệt tên tiểu tử đó trước rồi hãy nói. Đúng lúc đang nói, sắc mặt của tên gia hỏa lân giáp màu xanh biến đổi, ánh mắt hoảng sợ nhìn đồng bạn bên cạnh, quát lớn: - Lão Ngũ, cẩn thận phía sau! Tên đồng bạn đó kinh ngạc giật nảy người, còn chưa kịp phản ứng xem là chuyện gì. Sau lưng đột nhiên hào quang phát tác, hai luồng khí tức cường đại, giống như đầu sóng phun trào. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm. Hai luồng khí tức vừa phóng xuất ra, giống như hồng thủy vỡ đê, giống như mãnh thú vừa thoát khỏi nhà giam. Giống như thịt kẹp, kẹp vào hai bên, trực tiếp kẹp người này vào giữa. - Long Tức Phong Ấn! Tên gia hỏa lân giáp màu xanh sắc mặt đại biến, quát lớn: - Nhanh sử dụng Long Tức Phong Ấn đối kháng. Chờ bọn chúng phản ứng lại, thúc giục Long Tức Phong Ấn, hiển nhiên là không kịp. Hai luồng Long Tức Phong Ấn, vô cùng bá đạo, trực tiếp đè ép xuống. Hai luồng quang mang với tốc độ mắt thường không thể nào quan sát được, trực tiếp đập vào nhau. Thần đạo cường giả đó trực tiếp bị hai luồng Long Tức Phong Ấn đó nuốt chửng. Giống như hai bức tường đột nhiên đụng vào nhau, dưới sự dung hợp hoàn mỹ, tên Thần đạo cường giả trực tiếp bị kẹp thành bánh thịt. Thần hồn phát ra một tiếng kêu thảm thiết: - Tam Ca, chạy mau! Tiếng kêu thảm thiết của đồng bạn sắp chết, khiến tên gia hỏa lân giáp màu xanh đột nhiên tỉnh ngộ, dậm chân, hoàn toàn không để ý đến gã đồng bạn bị Mễ Già cuốn lấy. Hóa thành một luồng sáng xanh, hướng về phía không trung cực xa chạy trốn. Trong giây lát, phương hướng chạy trốn của hắn, đột nhiên xuất hiện một nanh vuốt, cắt ngang qua, năm đường mũi nhọn vô cùng oanh liệt, mang theo một luồng khí tức dày đặc, chộp tới trước mặt hắn. - Chạy đi đâu? Tên gia hỏa lân giáp màu xanh trừng mắt, lại nhìn thấy một cái đầu, phảng phất xuất thân là Long Thú vừa mới nở ra cách đây không lâu, đôi mắt trong veo như nước như đang trừng mắt nhìn hắn. - Ái Ty Mạt, làm cho sạch sẽ vào! Tần Vô Song gào thét tới, cười to ha ha. Khẩu khí mang theo một loại ý tứ giống như đang phán xét: - Các hạ, muốn có Thần Tú Cung, đúng không? Tên gia hỏa lân giáp màu xanh thấy đường đi bị chặn, Tần Vô Song lại đang đuổi theo, sắc mặt phát lạnh, ngưng thanh nói: - Tiểu tử, ngươi dám giết ta, bảo đảm ngươi không thoát được khỏi Vô Tận Đông Hải này. Tần Vô Song chậc chậc than nhẹ, thản nhiên nói: - Ta nhớ, những lời tương tự thế này, ở Mộng Huyễn Thiên Trì có người cũng đã nói qua, ở Hiên Viên Khâu cũng có người đã nói qua. Kết quả thế nào chứ, không có bất cứ ngoại lệ nào, những kẻ đó, đều bị ta tiêu diệt. Ngươi cảm thấy, uy hiếp của ngươi, có nhiều sức nặng hơn bọn chúng sao? Gã lân giáp màu xanh thở dồn dập, đồng tử kịch liệt co rút: - Tiểu tử, thực lực của Giao Long Tộc ta, ngươi không thể tưởng tượng được đâu. - Vậy thì thế nào? Ta sớm đã nhắc nhở ngươi trước rồi, đừng hỏi thân phận của ta, đã hỏi rồi thì có người sẽ chết. Lời hay ngươi không nghe, bây giờ tự tìm đường chết, còn trách ai được nữa? Sắc mặt của tên gia hỏa lân giáp màu xanh kinh hãi bất định, bàn tay dưới tay áo, lại làm một động tác rất nhỏ. Ái Ty Mạt đột nhiên cất lên thanh âm trẻ con nói: - Ba ba, tay của hắn đang động! Tần Vô Song cười ha ha: - Yên tâm đi, hắn đang muốn thúc giục Long Tức Phong Ấn, ta đảm bảo, tốc độ của hắn không nhanh bằng tên của ta đâu. Sắc mặt của tên gia hỏa lân giáp màu xanh đại biến, trừng mắt nhìn Tần Vô Song, khàn giọng hỏi: - Ngươi nói đi, làm thế nào mới tha cho sinh mạng của ta? Muốn bảo vật, hay là thứ gì khác? Cứ mở miệng. Ta có thể bảo đảm, chuyện hôm nay, ta tuyệt đối sẽ không truy cứu, Giao Long Tộc, cũng tuyệt đối không truy cứu. Mễ Già đứng bên cạnh kêu lên: - Vô Song tiểu tử, ngươi đừng tin những lời ma quỷ của hắn. Tần Vô Song nhàn nhạt cười nói: - Nói về chuyện bảo đảm, ta cảm thấy, vẫn là bảo đảm của người chết là đáng tin cậy nhất. Thần Tú Cung, đang ở đây, hoặc là ngươi cầm đi. Hoặc là, ngươi chết dưới Thần Tú Cung. Bản thân ngươi hãy tự lựa chọn đi. - Tiểu tử, đi chết đi! Trong mắt tên gia hỏa lân giáp màu xanh hung quang chợt hiện, tay áo giương lên, đột nhiên vung mạnh, một luồng Long Tức Phong Ấn xuất ra. Tần Vô Song cười to ha ha: - Đến đây! Thần quang thúc giục, ba mũi tên Xạ Nhật Tiễn cùng xuất phát, khí thế vô cùng, hướng về phía khí tức phong ấn phun ra ầm ầm phóng tới. Đây là đối kháng cứng rắn! Tần Vô Song vào lúc này, lại tự tin vô cùng, muốn lấy Thần Tú Cung, để đối kháng với phong ấn của đối phương. Hai bên khó thể nhường nhịn, kẻ dũng cảm sẽ là kẻ chiến thắng. Xạ Nhật Tiễn, giống như lợi khí không gì có thể ngăn cản, không đợi phong ấn kia hoàn toàn mở ra, phát sau mà tới trước, ầm ầm phá hủy phong ấn đó. Tên gia hỏa lân giáp màu xanh thấy tình hình như vậy, mặt giống như tro tàn, đầu liền hướng xuống dưới đất chạy trốn. Trong mắt Tần Vô Song hiện ra một vẻ khinh thường. Âm Dương Tử Vân Dực thúc giục, lại đem Thần Tú Cung treo lên, năm ngón tay cùng động, từng luồng kiếm khí từ trong tay hắn mọc lên bắn ra. Kiếm khí đủ mọi màu sắc, đâm vỡ khoảng cách hư không, giống như viên đạn liên tục phát ra, không ngừng đánh trúng sau lưng của tên gia hỏa lân giáp màu xanh.