Tên đó xác thực cũng tài giỏi, toàn thân lân giáp màu xanh phát ra quang mang chói mắt, ngăn chặn tận gốc tất cả những kiếm khí này.
Tần Vô Song dù sao còn chưa tiến vào Thần đạo, Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm mặc dù cũng là công pháp cường đại, nhưng không có sức mạnh Thần đạo làm chỗ dựa, muốn phá vỡ lân giáp mạnh mẽ này, hiển nhiên có chút khó khăn.
Tần Vô Song liên tục công kích, ngược lại khiến hán tử lân giáp màu xanh một trận phấn chấn, quát:
- Tần Vô Song, không có Thần Tú Cung, ngươi chỉ là một kẻ chẳng ra gì, có gan thì bỏ Thần Tú Cung xuống, chiến với ta một trận thử xem?
Tần Vô Song thản nhiên cười, lãnh đạm nói:
- Vậy sẽ như ngươi mong muốn!
Treo Thần Tú Cung lên lưng, trong tay nắm lấy một cái, lâu rồi chưa sử dụng Nộ Giao Chi Hồn, trực tiếp lấy ra. Món vũ khí này vừa lấy ra, tên hán tử lân giáp màu xanh nhất thời sắc mặt đại biến.
Trong mắt phát ra sắc thái ghen tỵ và phẫn nộ:
- Tiểu tử, ngươi… sao ngươi lại dùng loại vũ khí này?
Tần Vô Song ngây người sửng sốt, lập tức đột nhiên tỉnh ngộ, thật là khéo sắp đặt.
Hán tử này là cường giả của Giao Long Tộc. Và cây Nộ Giao Chi Hồn mà hắn đang sử dụng, nghe nói chính là dùng cơ bắp của Giao Long để luyện chế thành. Cũng khó trách tên gia hỏa này đột nhiên như phát điên.
Tần Vô Song vung cây roi lên, thúc giục thần lực trong cơ thể, rất có khí thế nuốt núi sông, tùy ý cuốn lại, chính là một đạo lốc xoáy cực lớn, tạo thành một cái lưới, hướng về phía hán tử đó quấn tới.
Trong mắt hán tử kia lộ ra một chút nụ cười ác độc, thầm nghĩ:
- Tiểu tử này đúng là non nớt, bị một câu nói của ta kích tướng, liền buông Thần Tú Cung ra đối địch với ta, đây là bản thân hắn tự tìm đến cái chết. Không dùng đến Thần Tú Cung, xem hắn lấy cái gì để đấu với ta? Đợi ta phát động sấm chớp tấn công, đánh chết hắn, đoạt lấy Thần Tú Cung, tiện tay cùng bắn chết tên đại ngốc kia và con tiện nhân Mễ Già, một mình ta độc chiếm Thần Tú Cung, đúng là kế hoạch hay.
Nghĩ đến đây, hán tử đó cười sang sảng:
- Hảo tiểu tử, ta sẽ lĩnh giáo một chút, xem xem ngươi có bao nhiêu yêu nghiệt?
Nói xong, thân thể nhoáng lên, một hình dạng Giao Long lập tức huyễn hóa ra, phụt lên mây mù, chớp động trong không trung, khí thế hung hăng xông về phía Tần Vô Song. Nanh vuốt vung lên, hướng về phía chiếc roi của Tần Vô Song túm lấy.
Tần Vô Song thuận thế quấn lấy, không thối lui ngược lại còn cuốn lấy nanh vuốt hung hãn đó.
Hán tử kia mừng rỡ:
- Tiểu tử này đúng là bản thân muốn chết, một tu luyện giả dưới Thần đạo giống như hắn, dám so đấu với Ngưng Thần Đạo cường giả là ta, cây Nộ Giao Chi Hồn đó, làm sao trói buộc được ta?
Nghĩ đến đây, hét dài một tiếng, nanh vuốt nổi lên một đoàn sáng xanh, trực tiếp hướng về phía chiếc roi da chộp tới.
Tần Vô Song không dùng Thần Tú Cung, thật ra không phải chủ quan sơ suất. Giống như hắn đối địch với Mễ Già trước đó vậy, hắn chẳng qua là muốn mượn lực của tên gia hỏa này, rèn luyện một chút lực thực chiến, lĩnh hội một chút loại cảm giác tác chiến cận thân của Thần đạo cường giả.
Mễ Già thấy Tần Vô Song vứt bỏ Thần Tú Cung, lại chơi giáp la cà với đối phương, vừa tức vừa lo. Nhưng nàng bị tên gia hỏa mặt đầy dữ tợn quấy lấy, nhiều nhất cũng chỉ có thể chiến hòa nhau.
Cũng may Ái Ty Mạt ở bên cạnh trông coi, lại cộng thêm hai con linh thú triệu hoán Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, cũng ở bên cạnh trấn thủ. Hai con linh thú đều có một tấm Phong Ấn Long Tức, nên thật sự cũng không lo lắng kẻ địch bỏ trốn.
Giao Long lân giáp màu xanh đó quả nhiên lợi hại, bị Nộ Giao Chi Hồn của Tần Vô Song quét trúng, thanh quang chợt lóe, nhưng vẫn bình yên vô sự.
Giao Long đó cười to ha ha:
- Ngươi lấy roi Giao Long ra công kích ta, sao có thể làm ta bị thương được chứ?
Cổ tay chuyển động, trực tiếp cuốn lấy Nộ Giao Chi Hồn. Long Tức toàn thân thúc giục, thuận theo Nộ Giao Chi Hồn, phun trào ra, một luồng thanh quang mãnh liệt lan tràn mà tới, giống như điện giật.
Tần Vô Song phảng phất giống như hoàn toàn không phát giác ra, giả vờ túm lấy trong tay, sắc mặt khẽ biến đổi.
Giao Long đó cười gằn nói:
- Tiểu tử, ngươi còn tưởng rằng, đi được hay sao?
Long Tức liên tục thúc giục, thuận theo Nộ Giao Chi Hồn, không ngừng lan tràn ra.
Khóe miệng Tần Vô Song chợt hiện ra một nụ cười quái dị:
- Ta nói muốn đi lúc nào?
Lời nói vừa dứt, Bắc Minh Đại Pháp liền thúc giục, đan điền mở rộng ra, từng đạo công kích giống như điện lưu, không ngừng hội tụ tới.
Bắc Minh Đại Pháp thuận thế mà hút, đem Long Tức giống như điện lưu đó cuốn nhập vào trong đan điền của Tần Vô Song cuồn cuộn không ngừng.
Giao Long đó thấy Tần Vô Song lại có thể hấp thu Long Tức, cười rộ lên:
- Tiểu tử, đây là ngươi ngại bản thân mình dài mệnh sao? Nếu đã thích, vậy đi chết đi.
Nói xong, điên cuồng thúc giục Long Tức, gia tăng thêm tốc độ hướng về phía Tần Vô Song tiến tới.
- Ngươi dám nuốt Long Tức của ta? Ha ha, vậy ta sẽ dồn cho nổ tung đan điền của tên nhân loại khốn khiếp nhà ngươi, chết đi.
Từng đường gân xanh trên trán của tên Giao Long nứt to ra, bộ mặt vô cùng dữ tợn.
Đan điền của Tần Vô Song, vốn không phải là thứ mà Giao Long này có thể tưởng tượng. Giao Long thúc giục càng nhanh, hắn càng cảm thấy sảng khoái.
Giao Long đó liên tiếp thúc giục mười mấy cái, mơ hồ cảm nhận được một điều gì đó không ổn. Lại nhìn Tần Vô Song, mặt không có biểu tình, phảng phất giống như đại dương tĩnh lặng, căn bản không nhìn ra mức độ.
Còn Long Tức của hắn, mặc dù giống như sông lớn chảy xiết ra biển, khí thế hào hùng, nhưng đan điền của đối phương, lại giống như một cái động không đáy, bất luận bọn chúng thúc giục như thế nào, phảng phất căn bản giống như không nhìn thấy đáy vậy.
- Sao có thể như vậy?
Giao Long bắt đầu có chút giật mình, trong lòng thầm thấy hồ nghi:
- Đan điền của tên này, lẽ nào là động không đáy, không làm sao đổ đầy được sao?
Dáng vẻ bình thản của Tần Vô Song, khiến tên Giao Long thầm cảm thấy một luồng bất an.
- Không được, tiểu tử này khẳng định đang ngấm ngầm mưu tính ám hại ta!
Giao Long vừa nghĩ đến đây, cái đuôi lắc lư, muốn rút lui. Khi đang muốn túm thân mà chạy, trái tim của Giao Long đột nhiên trầm xuống, vì hắn phát hiện, cây roi của đối phương, giống như có một ma lực đặc thù, gắt gao túm chặt lấy hắn.
- Gặp quỷ rồi sao?
Giao Long hồn phi phách tán, nhưng lại phát hiện, bản thân căn bản không có thúc giục Long Tức, nhưng Long Tức trong cơ thể, lại vẫn từng luồng tràn ra bên ngoài, giống như bị người ta mạnh mẽ kéo ra vậy.
Tần Vô Song thấy Giao Long như vậy, biết đối phương đã phát hiện, đương nhiên là thừa thắng truy kích, Bắc Minh Đại Pháp tiếp tục thúc giục, hấp thu sức mạnh cường đại, giống như nuốt chửng thiên địa vậy, gắt gao bám trụ lấy Giao Long đó.
Giao Long lúc này mới ý thức đuợc tình hình không ổn, điên cuồng rống to lên, lân giáp toàn thân dựng đứng toàn bộ, quát:
- Tiểu tử, ngươi đang sử dụng yêu pháp gì vậy?
Tần Vô Song giả vờ như không nghe thấy, bất kể Giao Long giãy dụa như thế nào, hắn có Âm Dương Tử Vân Dực trên người, theo sự đong đưa của Giao Long, lắc lư trên không trung, vẫn gắt gao không buông tay.
Giao Long vùng vẫy khắp trời, cái đuôi lắc lư, mưu đồ công kích Tần Vô Song, để hắn từ bỏ quyền chủ động. Tần Vô Song sao có thể bị cái đuôi của nó đánh trúng? Một cánh tay khác, điều khiển Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm, không ngừng bắn tới.
Ngay từ đầu, kiếm khí của Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm không tổn hại được đến Giao Long, nhưng lúc này, Giao Long sau khi tiêu hao sức lực lâu như vậy, rõ ràng khí lực có chút yếu ớt. Ở dưới sự tập kích của kiếm khí khoáng đạt, bắt đầu từ từ có chút không chống đỡ nổi. Lực phòng ngự của lân giáp kia, hiển nhiên cũng đang không ngừng giảm xuống.
Sự cường đại của Long Tộc nằm ở Long Tức, Long Tức tương đương như sức mạnh Thần đạo của Thần đạo cường giả. Theo sự không ngừng suy yếu của Long Tức, bất kể là lực công kích hay là lực phòng ngự, đương nhiên là suy giảm cực lớn.
- Tiểu tử, ngươi sẽ phải hối hận, ngươi nhất định sẽ hối hận!
Giao Long đó sử dụng đủ mọi thủ đoạn, vẫn giống như một con diều, bị Tần Vô Song gắt gao túm chặt lấy, dần dần đã bắt đầu có chút lực bất tòng tâm, chỉ còn lại sự uy hiếp yếu ớt.
Tần Vô Song căn bản không khoan dung, khí thế của Bắc Minh Đại Pháp càng tăng thêm, đem Long Tức của Giao Long, hấp thu từng luồng sạch sẽ.
Giao Long đó bị hấp thu sạch, ngay cả Thần hồn trong cơ thể muốn chạy trốn cũng không kịp.
Tần Vô Song vung Nộ Giao Chi Hồn lên:
- Thôn Thiên, giao lại cho ngươi!
Thôn Thiên Lục Ngô nhìn thấy cơ thể của Giao Long Thần đạo, đương nhiên là vô cùng vui mừng, phóng lên cao, mở rộng miệng, trực tiếp cắn nuốt.
Nhấm nháp từng ngụm từng ngụm, Giao Long Thần đạo đó sau khi bị hút sạch Long Tức, ngay cả thân thể mang Thần hồn, đều bị Thôn Thiên Lục Ngô nghiền thành mảnh vụn, nuốt vào trong bụng.
Thôn Thiên Lục Ngô rất đỗi thỏa nguyện, điên cuồng hét lên một tiếng, sức mạnh toàn thân càng sung túc. Nếu không phải có cấm chế phong ấn, sợ rằng đại bổ lần này, cũng đủ giúp nó trực tiếp trùng kích Thần đạo thành công.
Tần Vô Song thúc giục Âm Dương Tử Vân Dực, nhàn nhã tới gần khu vực Mễ Già đang chiến đấu, thản nhiên cười nói:
- Mễ Già tiểu thư, có cần giúp đỡ không?
Mễ Già thấy Tần Vô Song có thể không dùng Thần Tú Cung mà có thể tiêu diệt được Giao Long đó, cũng có chút giật mình. Lập tức nhở tới tình hình khi bản thân đối chiến với hắn, biết toàn thân Tần Vô Song trên dưới đầy sự cổ quái, cũng không kinh sợ khi thấy chuyện quái dị. Kêu nhỏ một tiếng:
- Ngươi không giúp, ta cũng không bảo đảm sẽ không thả hắn đi đâu!
Tần Vô Song thấy nữ nhân này không có cách nào, lấy Thần Tú Cung ra, cười tủm tỉm nói:
- Nếu nhớ không lầm, tên gia hỏa này, vừa rồi hình như nói muốn lấy ngươi ra làm cái gì đó?
Mễ Già thật ra không để bụng, cười nói:
- Tên gia hỏa say mê sắc đẹp này là kẻ khốn khiếp nhất. Ngươi đừng bắn hắn chết trước, bổn tiểu thư phải thiến hắn.
Tên gia hỏa đó tốt xấu gì cũng là một Ngưng Thần Đạo cường giả, trong lĩnh vực của mình, luôn hoành hành bá đạo, tựa hồ chưa bao giờ chật vật như vậy?
Hôm nay, lại giống như một con kiến, chuyện sinh tử giống như do người khác quyết định vậy, làm sao có thể không tức giận? Rống to liên tục:
- Tiện nhân, ngươi ăn cây táo, rào cây sung, phản bội Long Tộc. Lão tử phải ăn thịt ngươi.
Nói xong, thân hình nhoáng lên, đã lắc thân biến thành một con Ly Long, thân thể vô cùng khổng lồ, trực tiếp hướng về phía Mễ Già cắn nuốt.
Ánh mắt Tần Vô Song nhíu lại, giương mắt nhìn chằm chằm vào con Ly Long, Thần Tú Cung lại một lần nữa được khởi động, miệng khẽ quát:
- Đi!
Xạ Nhật Tiễn giống như ác ma của địa ngục, trực tiếp bắn về phía đầu của con Ly Long.
Vù!
Xạ Nhật Tiễn trực tiếp bắn trúng đôi mắt của Ly Long, vào bên trái, ra bên phải.
Mễ Già mừng rỡ, cây roi trên tay quấn lại, quấn thân hình của Ly Long giống như một cái bánh chưng, không ngừng quấn vào, miệng lẩm bẩm, kêu lên:
- Đại Thiết Cát Thuật!
Phía trên cây roi, nhất thời phun ra mười đạo lưỡi dao chủy thủ, không ngừng cắt lên khắp thân hình Ly Long.
Trong nháy mắt, máu thịt bay ra, thân hình của Ly Long đó giống như bị con kiến cắn đục, không bao lâu, chỉ còn lại một cái xác ở ngoài.
Tần Vô Song nhìn thấy tràng diện huyết tinh này, cũng khẽ rùng mình.
Thủ đoạn này của Mễ Già, có chỗ nào giống một nữ nhân chứ, rõ ràng giống như là một ác ma tàn nhẫn hơn.
Mễ Già thấy Tần Vô Song có chút bộ dạng ngu ngốc, đắc ý mỉm cười, túm lấy cái xác ở trong tay, đôi lông mày lá liễu nhướng lên, miệng kênh kiệu:
- Lân giáp của Ly Long này, trong Chân Long Cửu Tộc là thứ cứng cỏi, cũng là thứ dày dặn nhất. Bộ da này nếu lấy đi chế tác giáp trụ, tuyệt đối có thể luyện chế thành một bộ Thần đạo Chiến y.
Tần Vô Song lúc này mới giật mình hiểu ra, biết thủ đoạn của Mễ Già tại sao lại như vậy.
Địa Hoàng Thương trong tay Tần Vô Song, lúc mở lúc hợp, so với dùng Thiên Vương Kiếm còn tăng thêm mấy phần khí phách, thương pháp rầm rộ, mơ hồ đã có khí độ của một đại tông sư.
Bất luận là Tân Thiên Vũ, hay là Lôi Việt, ở Hiên Viên Khâu đều được xem là tồn tại của cấp bậc tông sư, ngoài số ít mấy tồn tại đỉnh phong như Tân Thiên Vấn và Tần Khiếu Thiên. Cũng chỉ có cường giả của Đồ Đằng Tộc, mới có thể uy hiếp được bọn họ.
Nhưng lúc này, dưới thế tấn công dũng mãnh của Tần Vô Song, tay chân mềm yếu, gân cốt rã rời, khí phách và phong thái của tông sư, chỉ còn lại một loại hành hạ gian khổ và giãy dụa bất đắc dĩ.
Trước mặt Tần Vô Song, bọn họ thậm chí có thể nói là mất hết uy nghiêm!
Hoàng mang cuồn cuộn, giống như cát vàng vô tận cuộn bay trong không trung, cả hư không, giống như một đại sa mạc lập thể, gió lốc điên cuồng, gió bay cát chạy.
Uy lực của Địa Hoàng Thương mặc dù còn chưa khai phá đến một nửa, nhưng dưới thương thức bá đạo đó của Tần Vô Song, lại vẫn mang theo đại khí thế mạnh mẽ hào hùng, thiên địa biến sắc, núi non ẩn hình.
- Đáng giận!
Tân Thiên Vũ và Lôi Việt bao lâu rồi mới nếm qua thua thiệt như vậy. Tức giận mắng không ngừng, không khỏi tránh né.
Tần Vô Song lấy Địa Hoàng Thương gọi lên khí lưu giống như là Hoàng Long. Đạo khí lưu này, lấy Địa Hoàng Thương làm môi giới dẫn dắt, dẫn động đại kiếp thiên địa tứ phương, hình thành một đại Độc Long, khuấy động không gian, va chạm vào nhau, ma sát liên tục. Uy lực to lớn, chỉ nhìn tiếng khí bạo của đại khí lưu xung quanh, liền có thể thấy rõ.
Tần Vô Song múa thương như long xà, khí trùm càn khôn. Mỗi bước đạp xuống, đều có long hổ đi cùng. Nguồn:
Và ở sâu bên trong Thần hồn của hắn, vẫn là điều khiển Thiên Vương Kiếm, gắt gao quấn chặt lấy hai người Tân Thiên Thần và Yến Bắc Phi.
Mặc dù không thể duy trì đại áp lực như vậy với Tân Thiên Vấn và Lôi Việt, nhưng cũng khiến Tân Thiên Thần và Yến Bắc Phi cảm thấy vô cùng hao sức.
Loại phương pháp chiến đấu này, đương nhiên cũng là dung hợp tâm pháp Nhất Tâm Nhị Dụng, nếu không phải Tần Vô Song thiên tài như vậy, há lại có thể đem các loại tuyệt học dung hợp lại một chỗ, phát huy ra lực chiến đấu cường đại nhất?
Thiên Vương Kiếm, Địa Hoàng Thương, vốn là hai đại thần binh Chân Thần Đạo chín kiếp ngang vai ngang vế, lại có thể được Tần Vô Song đồng thời thúc giục, một cái Thần hồn điều khiển, một cái thao tác trong tay.
Tình hình chiến đấu liên tục không ngừng, khiến những tàn dư của tu luyện giả ẩn náu ở dưới Vấn Đỉnh Sơn không kìm được thò đầu lên nhìn. Loại chiến đấu cấp bậc này, cho dù liều mạng gặp cảnh tai bay vạ gió, cũng không thể bỏ qua được.
Thiên Đế Môn cũng vậy, Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông cũng vậy, những tu luyện giả bình thường, lúc này tất cả đều như ngừng hô hấp, hiển nhiên là bị loại tình hình chiến đấu đẹp mắt này làm cho hoàn toàn chấn động.
Bọn họ khiếp sợ không chỉ là sự hoa lệ của chiến đấu, cũng có hoảng sợ và bất an đối với cục diện. Một đệ tử trẻ tuổi xuất ra ngang trời của Tần gia lại có thể khiến sáu đại Thần đạo cường giả, tất cả đều giống như đối mặt với đại địch, thậm chí còn vô cùng chật vật, ngay cả trận hình cũng không cách nào duy trì.
Mắt thấy Tần Vô Song đem Tân Thiên Vấn và Lôi Việt đánh đến thảm hại không chịu nổi, mà Tân Thiên Thần và Yến Bắc Phi mặc dù tình huống có tốt hơn một chút, nhưng cũng là nhất thời khó có thể thoát thân.
Tần Vô Song cũng không hài lòng, không ngừng thúc giục hai đại thần binh. Hắn cũng biết, cứ tiếp tục kéo dài, tình hình sẽ chỉ càng có lợi cho kẻ địch. Bởi vì, Tân Thiên Vấn đang trên đường chạy về.
Tân Thiên Thần và Yến Bắc Phi dù sao cũng là Hóa Thần Đạo cường giả, cùng Thiên Vương Kiếm chu toàn một trận, liền nhận ra trọng tâm công kích của Tần Vô Song cũng không phải trên người bọn họ, sau khi tìm được một chút không gian, đang muốn xông về chỗ của bốn đại Thần thú đuổi theo.
Đột nhiên trong tai liên tục nghe được hai tiếng kêu thảm.
Không hay rồi!
Trong lòng bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả đồng thời dâng lên một dự cảm điềm xấu. Tiếng kêu thảm này, chính là từ Tân Thiên Thần và Yến Quy Nam phát ra.
Tiếng kêu thảm này, chấn động mây xanh, khiến bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả đồng thời tâm thần chấn động. Thanh âm này có ý nghĩa gì? Đáp án không nói mà biết!
- Làm sao có thể?
Tân Thiên Thần và Yến Bắc Phi đưa mắt nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra quang mang ngạc nhiên nghi ngờ, trong ngạc nhiên nghi ngờ này, thậm chí còn có mấy phần sợ hãi.
Cho dù là bốn đại Thần thú cùng nhau hợp kích, làm sao có thể trong thời gian ngắn như vậy, đánh chết hai Ngưng Thần Đạo cường giả được chứ?
Tân Thiên Trọng và Yến Quy Nam mặc dù thực lực yếu hơn một chút, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có nửa phần lực chống cự.
- Thiên Thần, Thiên Vũ, đi mau!
- Đại ca, đi mau!
Thanh âm yếu ớt mà mỏng manh, không ngừng từ phía trước truyền đến, túm chặt trái tim của bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả. Quả nhiên, ngay sau đó, tiếng hô càng thêm thảm thiết, không ngừng truyền đến.
Vốn dĩ, Thần đạo cường giả đối chiến, cho dù bị truy sát, cũng không đến mức phát ra tiếng kêu thảm thiết như vậy. Thanh âm này, hiển nhiên là cảnh báo đồng bạn chạy trốn!
Quả nhiên, xa xa truyền đến một tiếng cười sang sảng:
- Bọn tặc tử của Tân gia, đè ép Tần gia chúng ta hơn mười năm rồi, cũng nên trả giá một chút chứ!
Thanh âm này, rõ ràng là của Nhị Chưởng môn Tần Vân Nhiên của Tần gia.
Vốn là bên trong Tần gia nhìn thấy tình hình chiến đấu bên ngoài, nhìn thấy có cơ hội thừa dịp, Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương từ trong địa đạo bí mật rời khỏi bên trong cấm chết Tần gia, vòng đến phía trước, phát động tập kích về phương vị chạy trốn của Tân Thiên Trọng và Yến Quy Nam, trực tiếp đánh trọng thương hai kẻ này.
Sau khi bốn đại Thần thú đuổi tới, đối mặt với Thần đạo cường giả bị trọng thương, bọn chúng căn bản không biết cái gì gọi là phong độ, cũng căn bản không có một chút do dự ôn hòa của nhân loại, trực tiếp đem thân thể bọn chúng oanh kích thành mảnh vụn, sau đó đem Thần hồn thúc giục bức ra, vây quanh Thần hồn, ngược đãi đến chết.
Cũng là Bao Bao mưu ma chước quỷ, cố ý ngược đãi Thần hồn của hai kẻ này, lấy lực Thần đạo Hỏa Phách của Hỏa Lân và Tử Điện Phần Diệm Thú thiêu đốt Thần hồn hai kẻ đó.
Thử nghĩ một chút, Hỏa Phách của Thần đạo kinh hồn, uy lực bá đạo đến cỡ nào. Dùng để đốt cháy Thần hồn, quả thực là một trong những đại hình tàn nhẫn nhất trên thế giới, đương nhiên khiến hai đạo Thần hồn thống khổ không chịu nổi, phát ra từng trận gào thét.
Bao Bao dụng ý như vậy, hiển nhiên là muốn phân tán tinh thần của bốn đại Hóa Thần Đạo, để Tần Vô Song có thể thừa cơ giết chết một hai Hóa Thần Đạo cường giả.
Không gặp hơn mười năm, Tần Vân Nhiên Ngưng Thần Đạo tám kiếp, cũng có được đột phá về chất, cũng không biết là vận mệnh của Tần gia kích thích hắn, hay là thời thế tạo anh hùng. Tần Vân Nhiên lại có thể một hơi tiến vào Hóa Thần Đạo hai kiếp, hơn nữa cách Hóa Thần Đạo ba kiếp cũng chỉ là một bước nữa mà thôi.
Tần Vân Nhiên nhìn thấy Bao Bao và Cô Đơn, hiển nhiên là vô cùng quen thuộc, gọi Tần Trọng Dương đi tới.
Bao Bao giới thiệu một chút, Hỏa Lân và Ái Ti Mạt mặc dù đều là Thần thú kiệt ngạo bất tuân, nhưng cũng biết đây là Chưởng môn của Tần gia, có quan hệ không thể xem thường với Tần Vô Song, không dám chậm trễ.
- Chưởng môn, Lão Đại nhà ta đang ở bên kia, chúng ta qua đó trợ uy!
Bao Bao đề nghị nói.
Tần Vân Nhiên vung tay áo, hai đạo thần quang dâng lên mà ra, trực tiếp bắn vào trên Thần hồn của Tân Thiên Trọng và Yến Quy Nam. Tiếng nổ vang thảm thiết, nhất thời đem hai đạo Thần hồn này đánh vỡ thành mảnh vụn.
Tần Vân Nhiên nhìn cũng không thèm nhìn, gọi Tần Trọng Dương nói:
- Lão Tam, ngươi quay về tông môn trước đi. Ta và mấy vị Thần thú bằng hữu, đi tiếp ứng cho bọn Tần Vô Song.
Chính vào lúc này, Tần Thái Trùng và Tần Thiếu Hồng cũng từ phía sau vọt tới. Nhìn thấy hai vị Chưởng môn, cũng là buồn vui lẫn lộn. Gặp lại sau kiếp nạn của Tần gia, cảm giác đương nhiên là hoàn toàn khác nhau.
Chính vào lúc này, Tần Vô Song đột nhiên cười lớn một tiếng:
- Nhị vị Chưởng môn, các ngươi ra đây tiếp ứng, Vô Song tốt xấu gì cũng phải giết một hai tên Hóa Thần Đạo để tạo uy phong mới được!
Bốn đại Hóa Thần Đạo cường giả, lúc này đều là bi phẫn không thôi, nhưng lường trước được chủ lực phía bên Tần gia đã phá cửa mà ra, còn lực công kích của bốn đại Thần thú lại đáng sợ như vậy. Cộng thêm một đám quân đầy đủ sức lực của Tần gia, đối với bọn họ mà nói, chiến cuộc đã phát sinh biến hóa long trời lở đất, nếu ham chiến, rất có thể Hóa Thần Đạo cường giả cũng có khả năng ngã xuống.
Trong lòng mặc dù bi thống, nhưng dưới sự ngăn cản cực lực của Tân Thiên Thần, Yến Quy Nam cuối cùng không bị cái chết của Yến Quy Nam làm u mê đầu óc, hướng về phương hướng của Tân Thiên Vấn và Lôi Việt mà bay đi.
Lúc này, bọn chúng cũng biết rất rõ, duy có chỗ này, mới có cơ hội đảo ngược tình thế.
- Chư vị, mọi người không cần kinh hoảng, Thiên Đế bệ hạ sắp tới rồi, Tần gia đắc ý không được bao lâu đâu!
Tân Thiên Thần cổ động nói.
Chính vào lúc này, sắc mặt Tần Vô Song đột nhiên khẽ biến đổi, hiển nhiên hắn đã cảm giác được khí tức hào hùng của Thiên Đế Tân Thiên Vấn, tựa hồ đã tới trước sơn môn của Vấn Đỉnh Sơn.
Khiến hắn cảm thấy giật mình chính là, bên cạnh Tân Thiên Vấn, lại có một đạo khí thế ngút trời, mang theo một loại khí tức thần bí mà cổ xưa, như hình với bóng cuốn tới.
Tần Vô Song trong lòng vừa động, quát:
- Chưởng môn nhân, mọi người mau rút lui, tiến vào trong sơn môn. Không thể địch lại được, Tân Thiên Vấn tựa hồ đi cầu viện quay về rồi!
Trong tiếng gào thét giận dữ của Tần Vô Song, một luồng tức giận dâng lên mà ra. Thiên Vương Kiếm và Địa Hoàng Thương dưới sự thúc giục Thần hồn của hắn, giống như bay loạn khắp nơi, các loại thế tấn công hoa mắt, giống như điên cuồng bay múa.
Tần Vô Song tựa hồ lấy tốc độ sét đánh không kịp che tai, hai tay mở rộng, Thần Tú Cung đã cầm trên tay, trong mắt lộ ra khí tức giết chóc.
Tốc độ quay về của Tân Thiên Vấn, còn nhanh hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của Tần Vô Song. Hơn nữa, lại còn mang theo viện thủ, đáng sợ nhất là, viện thủ này thực lực tựa hồ cũng không kém hơn Tân Thiên Vấn. Tổ hợp cường đại như vậy, khiến Tần Vô Song trong lòng cũng cảm thấy vô cùng rung động.
Lẽ nào con đường phục hưng của Tần gia, chú định phải gian nan như vậy? Lẽ nào sau khi san bằng từng đạo nhấp nhô, từng đạo sóng gợn lại một lần nữa sống lại?
Một loại cảm giác bất mãn và không cam lòng mãnh liệt, khiến sát khí của Tần Vô Song đột nhiên bùng nổ. Thần Tú Cung mang theo khí thế kinh người từ trước tới nay chưa từng có, phảng phất giống như ác ma thức tỉnh từ giấc ngủ say, lộ ra răng nanh lành lạnh.
- Là Thần Tú Cung, mọi người mau rút!
Tân Thiên Thần là kẻ biết phân biệt hàng tốt xấu, khi nhìn thấy Tần Vô Song giống như thiên thần giá lâm như vậy, liền biết tình huống không ổn.
- Muốn chạy trốn sao?
Tần Vô Song ánh mắt mơ màng, trong mắt che phủ một tầng sương mù lạnh lẽo, Thần Tú Cung dưới sự thúc giục của hắn, trong nháy mắt đã đạt tới trạng thái đỉnh phong.
Thần Tú Cung, phảng phất cũng vì phải đối phó với Hóa Thần Đạo cường giả mà có vẻ hưng phấn không thôi, dây cung cũng tản phát ra sức mạnh cường đại.
Tần Vô Song liên tiếp bắn ra ba mũi tên, trong nháy mắt Xạ Nhật Tiễn giãy thoát khỏi dây cung Thần Tú Cung, giống như ba con ác ma từ địa ngục đào thoát, mang theo khí thế khủng bố, hướng về phía Tân Thiên Vấn nhe nanh múa vuốt vọt tới.
Ba đạo cường quang, tựa hồ ngưng tụ thành một đại khí lưu thô to trong không trung, xé rách tất cả cản trở của không gian, ầm ầm đánh về sau lưng của Tân Thiên Vũ.
- Chết!
Tần Vô Song bạo quát một tiếng, kim quang đó đã tập trung sau lưng Tân Thiên Vũ. Kim quang nở rộ ra tia sáng kỳ dị hoa lệ, đột nhiên mở rộng, ầm ầm nổ tung.
Không có tàn sát nào dứt khoát hơn, cũng không có sát hại nào quyết đoán hơn cái này!
Đường đường là Hóa Thần Đạo cường giả, trước đó còn không ai sánh nổi, nhưng ở trước mặt Thần Tú Cung, Tân Thiên Vũ giống như một phàm nhân bất lực, trực tiếp bị cắn nuốt thành mảnh nhỏ, theo kim quang đó nghiền nát thành bột mịn.
Chính vào lúc này, trong hư không truyền đến một tiếng rống to tức giận:
- Tần Vô Song, xem như ngươi to gan! Dám xuống tay phạm thượng, giết chết Thần đạo cường giả của Thiên Đế Môn ta!
Thiên Đế Tân Thiên Vấn, rút cuộc đã chạy tới.
Chỉ tiếc, hắn vẫn đến muộn một bước!