Bên trong doanh trướng, thời gian dường như đang dừng lại. Biểu tình của tất cả mợi người đều hoàn toàn ngưng trọng, mà không gian cũng dường như đang bị đông cứng. Vù! Một đạo thanh phong bay vào, phá vỡ sự ngưng trệ của hư không, luồng khí từ bốn phía dường như cũng đã khôi phục lại trạng thái bình thường, chuyển động nhẹ nhàng. Thần hồn của Tân Thiên Vấn giống như đã bị lấy mất, trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi vô tận: - Thời Không Ngưng Trệ? Mặc dù phép Thời Không Ngưng Trệ này có lẽ chỉ là một loại huyễn tượng, nhưng cho dù như thế, phép thần thông này đã vượt xa ra ngoài sức tưởng tượng của hắn. Hai đạo lực lượng khống chế của Tân Thiên Vũ, đột nhiên vang lên những tiếng xèo xèo chói tai, khí tức trên hai đạo khí lưu không ngừng bắn ra, phát ra những ánh sáng sặc sỡ. Hai luồng lực lượng khống chế Thần đạo cường đại, không ngờ lại có thể dưới hình thái mắt thường có thể nhìn thấy được, không ngừng bị tiêu giải mất, giống như một chiếc áo bằng tơ đang bị ai đó từng sợi từng sợi tuột ra mất. Bí văn của Thần đạo không ngừng phát tán ra ngoài, hai đạo lực lượng đã trở nên tan nát. Còn Vi Dực và Triệu Mục Chi thì giống như có một lực đạo vô hình nào đó, đang nhẹ nhàng lôi bọn họ ra phía ngoài. Tân Thiên Vũ nổi giận quát: - Kẻ nào giả thần giả quỷ? Lập tức tay vung ra một trảo, một đạo tử điện hóa thành trường xà, từ lòng bàn tay bà ta bắn thẳng ra ngoài, cuốn về phía sau Triệu Mục Chi và Vi Dực. Tân Thiên Vấn đột nhiên trong lòng trầm xuống, quát: - Thiên Vũ không được lỗ mãng! Lời nói chưa dứt, tử điện trường xà kia rầm một tiếng, như gặp phải một đám khí vô hình, trực tiếp bắn ngược trở lại, với tốc độ tăng gấp mười lần hướng về phía Tân Thiên Vũ bay tới. Điện xà cuốn một cái, Tân Thiên Vũ đã bị cuộn chặt lấy, xiết chặt một cái, nhục thân của Tân Thiên Vũ phát sinh biến hóa to lớn, đôi mắt như lồi hẳn ra ngoài. - Hừ, tám môn Thiên Đế Sơn, quả nhiên là đời sau không bằng đời trước. Đối phó với tông môn của các quốc gia nhân loại, sát hại phàm nhân tu luyện giả, còn gì mà các ngươi chưa làm nữa? Tân Thiên Vấn cổ họng tắc nghẹn, khó nhọc hỏi: - Các hạ rốt cuộc là ai? - Ta là ai, đợi khi ngươi có cơ hội gặp Hiên Viên Dương hẵng hỏi. Âm thanh kia khẽ hừ một tiếng, đã đem Vi Dực và Triệu Mục Chi kéo ra ngoài doanh trướng rồi. Tân Thiên Vấn như bị một thanh đại chùy tử đập mạnh ba cái, lồng ngực phập phồng bất định, nhãn thần lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa. - Lần đầu cũng là lần cuối, tám môn Thiên Đế Sơn lần sau còn hạ thủ với các quốc gia nhân loại, thế lực Đồ Đằng của Hiên Viên Tộc không quản thì ta sẽ đích thân quản! Nói xong, âm thanh đó đã biến mất rồi, nhưng vẫn còn nghe thấy ngoài trướng tiếng ầm ầm nổi lên, như gió gào mây thét, như núi lở trời long. Vô số thiên tượng không ngừng vùng vẫy trong ý thức hải của mọi người. Đột nhiên, mọi thanh âm mọi thiên tượng đều biến mất, mọi người vội bước ra ngoài doanh trướng, thì thấy vân nhạt phong khinh, nào có lấy nửa điểm khác lạ? Phe Thiên Đế vốn đang đắc ý tự mãn, liền bị đòn đánh bất ngờ này, lập tức từ trên đỉnh cao rơi xuống hẳn vực sâu, sĩ khí vốn đang tăng vọt lập tức tụt xuống đáy vực. Tin về cái chết của Tần Vô Song, viễn cảnh tiêu diệt Tần gia, sau chuyến viếng thăm của vị khách không mời này đã bị mây đen che phủ, tương lai đột nhiên trở nên mù mịt. Nhìn thấy Thiên Đế bệ hạ thường ngày cao cao tại thượng mà hôm nay cũng ngây ngốc như hóa đá, nội tâm vốn đã có chút bình tĩnh của các vị thủ lãnh các tông môn trung lập đột nhiên lại có thêm vài phần lo lắng. - Quay vào đi! Tân Thiên Vấn thở dài một cái, quay vào trong doanh trướng. Mọi người cũng trở vào theo, Tân Thiên Thần sợ hãi hỏi: - Bệ hạ, người vừa rồi rốt cuộc là kẻ nào, nghe khẩu khí thì dường như cường giả tối cao Hiên Viên Đồ Đằng Tộc kẻ đó cũng không kiêng kỵ gì. Có phải đang cố tình phô trương thanh thế không vậy? - Thiên Thần, người này thực lực không nhỏ, dựa vào tu vi của Trẫm cũng không nhìn ra nông sâu. Người này, có thể là Đồ Đằng cường giả, thậm chí rất có thể là cường giả tối cao trong thế lực Đồ Đằng. - Cường giả tối cao của thế lực Đồ Đằng? Bọn người Tân Thiên Thần đều lộ vẻ kinh hãi. - Đúng vậy, đó là suy đoán của ta, tất nhiên cũng không dám chắc mười phần. - Đó là ai chứ? Năm đại Cấm địa của Thần, có sáu thế lực Đồ Đằng. Tối cao nhất trong các Đồ Đằng cường giả cũng chỉ có sáu người. Người này, hiển nhiên không phải cường giả tối cao của Hiên Viên Tộc! - Vô Tận Đông Hải cũng đang sứt đầu mẻ trán, nên cũng không thể là cường giả tối cao của Tổ Long Tộc! - Cường giả tối cao của Vô Tận Đông Hải là Kim Quang Long Vương, bây giờ thế cục của Vô Tận Đông Hải đang rối ren như vậy, Kim Quang Long Vương chắc chắn không thể rời Đông Hải. Vậy thì là ai chứ? Là cường giả tối cao của Mộng Huyễn Thiên Trì, Thiên Hỏa Nam Cương, hay là Huyền Minh Tộc ở Cực Bắc Tuyết Vực? Trên đầu mọi người đều bao phủ một đám mây nghi ngờ. - Có thể là Vương Thiền Chân Nhân của Mộng Huyễn Thiên Trì hay không? Tân Thiên Thần đột nhiên hỏi: - Còn nhớ Tần Vô Song đã kế thừa Thần Tú Cung, mà chủ cũ của Thần Tú Cung chính là Kim Thiền của Mộng Huyễn Thiên Trì, căn cứ vào quan hệ này thì Vương Thiền Chân Nhân rất có thể can dự vào việc này cũng không biết chừng. - Không có nhiều khả năng! Tân Thiên Vấn lắc đầu: - Nếu Tần Vô Song chưa chết thì còn có khả năng, nhưng tin về cái chết của Tần Vô Song đã truyền khắp thiên hạ, những Đồ Đằng cường giả tối cao kia đều rất khôn ngoan, đâu thể ra tay vì một kẻ đã chết. - Dạ, dạ! Các Thần đạo cường giả khác đều cảm thấy có lý. Thế giới của Đại lục Thiên Huyền, bất kỳ nhất cử nhất động nào cũng đều có liên quan đến chữ lợi, không có lợi thì sẽ không làm. Nếu Tần Vô Song đã chết rồi, Vương Thiền còn ra tay làm gì nữa? Thế nhưng, người đó rốt cuộc là ai? Hắn có động cơ gì chứ? Một đám mây đen bao phủ trên đầu tất cả mọi người, làm cho bọn họ không thể thở nổi. Người vừa nãy quả thật uy áp quá mạnh, từ đầu đến cuối không lộ ra hình dạng, mà làm cho bọn họ ngay đến ý nghĩ phản kháng cũng không dám xuất hiện. Lúc này, Yến Quy Nam của Thiên Phạt Sơn Trang đột nhiên nói: - Bệ hạ, tên Tần Vô Song kia… - Tần Vô Song làm sao? Tân Thiên Vấn ý nghĩ chợt lóe lên, nhìn Yến Quy Nam. Yến Quy Nam đột nhiên cảm thấy hô hấp khó khăn, ấp a ấp úng, muốn nói mà chẳng dám nói. Tân Thiên Vấn ngưng giọng nói: - Cứ nói, không sao! - Bệ hạ, thuộc hạ nghĩ, tên Tần Vô Song kia bị khe nứt không gian thôn phệ, chỉ là tin giả do Kim Quang Long Vương cố ý loan ra, hoặc tên Tần Vô Song kia bị rơi vào khe nứt không gian nhưng không chết? - Không thể nào! Tân Thiên Thần kêu lên đầu tiên: - Rơi vào khe nứt không gian, Chân Thần Đạo cường giả cũng chỉ có ba phần sống sót, tên tiểu tử đó đạo hành thế nào chứ? Hơn nữa, Kim Quang Long Vương là một nhân vật lớn, không thể nào vì một kẻ tiểu bối mà đi nói láo được. Yến Quy Nam thở dài trong lòng: - Theo lẽ thường mà nói, lời của Thiên Thần huynh quả thật có lý. Nhưng tên Tần Vô Song đó, từ khi xuất đạo đến nay, có lần nào là có thể dùng lẽ thường để suy tính? Không có lần nào… - Quy Nam, ý ngươi là, tên Tần Vô Song kia có khả năng chưa chết? Tân Thiên Vấn cố gắng kìm nén cảm xúc, chậm rãi hỏi: - Đây chỉ là suy đoán của thuộc hạ, sự thật ra sao còn phải đợi chứng minh. Theo lý mà nói, Kim Quang Long Vương dám nói như vậy, có lẽ phải là sự thật. Nhưng không sợ một vạn, chỉ sợ vạn nhất. Tên Tần Vô Song kia quả thật rất yêu nghiệt, nên khi chưa nhìn thấy thi thể của hắn, thuộc hạ chưa thấy yên tâm. Nguồn truyện: - Cường giả thần bí này, với cái chết của Tần Vô Song có quan hệ gì chứ? Tân Thiên Thần vẫn không phục. - Cho dù tên Tần Vô Song kia may mắn không chết, thì vị cường giả kia, cũng không có khả năng bây giờ liền biết. Ta nghĩ, chuyện vừa rồi chỉ là chuyện ngoài ý muốn, là lời cảnh cáo với việc đối phó với các quốc gia nhân loại của chúng ta mà thôi. Các Thần đạo cường giả khác đều tình nguyện tin tưởng cách nói này, nếu nói, cường giả cỡ đó mà có quan hệ với Tần Vô Song, vậy thì trận chiến Thiên Đế Sơn, người ta chỉ cần tùy tiện động thủ cũng có thể thay đổi chiến cuộc, làm cho Thiên Đế Môn bị diệt trong nháy mắt. Đó cũng là hướng xấu nhất mà họ có thể tưởng tượng ra. Yến Quy Nam nói: - Nếu tên Tần Vô Song kia thừa kế trận pháp Thái cổ, trên người hắn chắc chắn còn rất nhiều quân bài chưa lật, rất nhiều phúc duyên. Người như thế, theo đại vận số mà sinh, suy đoán thông thường chắc chắn không thích hợp. Bệ hạ, việc này, còn phải xin qua chỉ thị của Đồ Đằng Tộc mới phải. Tân Thiên Vấn trong lòng rối bời, sự xuất hiện của cường giả thần bí khi nãy làm cho lòng hắn bị chấn động thật sự là quá lớn. - Thiên Thần, Thiên Trọng, ở đây các ngươi chủ trì một chút. Tên Tần Khiếu Thiên kia đã bị trọng thương, không thể liều chết xông ra nữa. Tần gia hôm nay, có thể uy hiếp các ngươi cũng chẳng còn mấy người. Ta đi bái phỏng Hiên Viên Tộc! - Dạ!
Vi Dực và Triệu Mục Chi bị cỗ lực lượng kia kéo đi, không ngừng bay lên cao, hai cỗ khí nâng bọn họ, hướng đám mây phóng đi. - Đại sư huynh, đây là thế nào? Triệu Mục Chi băn khoăn không hiểu. Vi Dực cười khổ nói: - Có cường giả ra tay cứu chúng ta! Hai người nhìn khắp bốn phía, nhưng chẳng nhìn thấy bóng một ai. - Ha ha, hai tên tiểu tử kia, nhìn kỹ một chút, đây là chiến trường Vấn Đỉnh Sơn. Mở rộng tầm mắt một chút, rồi ta đưa các ngươi trở lại các quốc gia nhân loại. Vi Dực và Triệu Mục Chi nhìn thấy âm thanh này trong hư không, đều rất sửng sốt. - Đừng tìm nữa, các ngươi không thấy ta đâu! - Xin hỏi tôn tính đại danh của tiền bối? Ơn cứu mạng, chúng ta ngày sau còn xin báo đáp. - Báo đáp à? Âm thanh kia vui cười hớn hở: - Báo đáp thì các ngươi khỏi cần, các ngươi chỉ cần biết rằng, lão phu có tình cảm đặc biệt với các quốc gia nhân loại. Nếu cần thêm một lý do, thì mối quan hệ bằng hữu vong niên giữa lão phu và Tần Vô Song có thể coi là một cái. - Vô Song sư đệ? - Ha ha, các ngươi và Tần Vô Song có tình đồng môn, đúng là một trường tạo hóa. Có lẽ sẽ đến một ngày, Tinh La Điện các ngươi thoát ly khỏi các quốc gia nhân loại, gia nhập Hiên Viên Khâu, thậm chí tiến vào tám môn Thiên Đế Sơn cũng sẽ không còn là thần thoại. Cái này còn phải xem tạo hóa sau này sẽ phát triển thế nào đã. - Tiến vào tám môn Thiên Đế Sơn? Vi Dực hít phải một ngụm lãnh khí. Lời nói của vị tiền bối này, khiến người ta nghe mà sợ hãi. Tinh La Điện mấy năm nay, quả thực nhờ sự xuất hiện của Vô Song sư đệ, đã có sự nhảy vọt, quả thực đã có thể tương đương với một vài thế lực tam lưu của Hiên Viên Khâu. Nhưng mà cũng chỉ có vậy mà thôi, cần biết rằng, Tinh La Điện mạnh nhất hiện nay cũng chỉ là Động Hư Cảnh mà thôi, ngay cả Hư Võ Đại viên mãn cũng chưa có một ai, càng không nói tới cường giả cấp bậc Kỳ Diệu Huyền Cảnh nữa. - Ha ha, lão phu không nói thì thôi, đã nói thì chắc chắn là sự thật. Hai người bọn ngươi được ta cứu, cũng có thể coi có chút duyên phận, lão phu dùng thần thông vô thượng, giúp các ngươi tẩy cốt rửa thân, tôi rèn gân cốt. Mười năm sau, các ngươi sẽ biết lời của lão phu hôm nay có phải hư ảo hay không. Nói xong, thân thể của Triệu Mục Chi và Vi Dực đột nhiên bị một đạo ánh sáng năm màu rực rỡ chụp lấy.
Sự tự tin của Tần Vô Song đã đem lại cho Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương một lòng tin rất lớn. Dù là người rất thận trọng như Tần Trọng Dương cũng có vài phần lạc quan. Hắn cảm thấy tuổi trẻ tài cao như Đại Chưởng môn gọi là "tuyệt thế kỳ tài" cũng chẳng quá đáng.
Đã là "tuyệt thế kỳ tài", làm ra những chuyện lớn kinh thiên động địa cũng chẳng phải chuyện gì khoa trương. Vận mệnh của Tần gia vốn gặp nhiều trắc trở, nay Tần Vô Song sinh ra từ vận mệnh, làm nên một tương lai lớn Tần gia, chưa chắc đã không thể!
- Đại Chưởng môn, nếu chúng ta đăng cơ Thiên Đế, lựa chọn tám môn Thiên Đế Sơn cũng cần suy nghĩ nhiều lắm. Tuy Phiêu Tuyết Lâu nổi danh sau, nhưng dù từ giao tình riêng hay thực lực tự thân thì đều có thể giành một chỗ. Ngoài ra còn có rất nhiều thế lực hàng đầu khác nữa. Mấy chục năm nay cũng đã nổi lên rất nhiều thế lực đủ sức để cạnh tranh vị trí tám môn Thiên Đế Sơn. Đến lúc đó chắc chắn sẽ xảy ra việc tăng nhiều mà cháo thì ít. Nên phân chia thế nào chúng ta cũng phải tính toán kỹ. Nếu để những loại khó đối phó leo lên vị trí tám môn Thiên Đế Sơn thì đó là hậu họa.
Vấn đề này đúng là không thể không suy nghĩ.
- Nhị Chưởng môn, ngươi giao thiệp rộng, cũng có uy tín với nhiều tông môn Hiên Viên Khâu. Ngươi có thể đến các thế lực có tư cách cạnh tranh để thăm dò ý tứ, tìm hiểu thực hư. Tốt nhất là những thế lực vào tám môn Thiên Đế Sơn là những thế lực mà Tần gia có thể điều khiển. Ta không muốn sau khi làm Thiên Đế, Tần gia ta vẫn có nhiều chuyện phải lo.
- Rõ!
Theo dặn dò của Tần Vô Song, hôm sau Tần Vân Nhiên lấy danh nghĩa ra ngoài du ngoạn, bắt đầu chuẩn bị.
Ở một vùng thần bí của Thiên Hỏa Nam Cương, Kiếm Nhiêm hóa thành một gã đạo giả, một tia sáng lóe lên rơi xuống gần một sơn động nơi Tân Thiên Vấn bế quan.
- Thiên Vấn đạo hữu, ba năm chỉ búng tay là qua đi. Đã hai năm rồi, cảm giác thế nào rồi?
Kiếm Nhiêm hỏi như cười như không.
Tân Thiên Vấn chầm chầm mở mắt, thần quang lấp lánh trong mắt, rõ ràng là cảnh giới Thần hồn của hắn đã có tiến bộ lớn.
- Kiếm Nhiêm đạo hữu, nhìn ngươi thần thái tươi tỉnh, tu vi lại có tiến bộ rồi. Đáng mừng, đáng mừng!
Tân Thiên Vấn nói lấy lòng.
Kiếm Nhiêm cười nhạt:
- Thiên Vấn đạo hữu, giữa chúng ta không cần phải nói những lời khách khí đó làm gì. Hai năm nay ngươi đã tiến bộ không ít, ta thấy không khó để qua Chân Thần Đạo ba kiếp. Chỉ cần ngươi lên cảnh giới Chân Thần Đạo bốn kiếp, cả Hiên Viên Khâu, trừ Hiên Viên Dương, Đồ Đằng cường giả chí tôn ra thì có ai là địch thủ của ngươi chứ?
Tân Thiên Vấn cũng nổi lên cảm giác kỳ lạ, hồi xưa trước mặt Hiên Viên Uy hắn sợ sệt, rón rén. Nhưng nay dù có gặp Hiên Viên Uy, tuy thực lực vẫn chưa bằng nhưng sẽ không đến mức cách nhau một trời một vực như trước, dẫn đến không dám ho he gì cả.
- Kiếm Nhiêm đạo hữu, cái khác không nói, ân tình này coi như Tân Thiên Vấn ta đã nợ ngươi.
Tâm trạng Tân Thiên Vấn rất tốt, lời nói chẳng mất tiền mua đương nhiên hắn sẽ không ki bo.
Cũng là vận khí của Tân Thiên Vấn tốt, hắn cùng Thần thú Kiếm Nhiêm đến Thiên Hỏa Nam Cương, vào sâu trong vùng hoang sơn chi địa, trải qua bao hiểm nguy tìm được một Thái cổ Thần Miếu.
Thái cổ Thần Miếu này rõ ràng là của quần tộc Thần thú thời kỳ Thái cổ. Ngoài một lượng lớn phong ấn Thần hồn Thần thú ra còn có một vài thủ đoạn thần thông của Thú Tộc. Thần thông của Thú Tộc chỉ dùng một số chữ đặc thù để thể hiện, tuyệt đối không liên quan đến văn tự, không thành văn bản.
Tân Thiên Vấn không hiểu chữ của Thú Tộc, nhưng Kiếm Nhiêm thì hiểu. Với sự giúp đỡ của Kiếm Nhiêm, Tân Thiên Vấn phát hiện thủ đoạn thần thông của Thần thú Thái cổ Tộc lại lợi hại đến vậy.
Đương nhiên, dù gì Tân Thiên Vấn cũng là tông sư một đời, không phải đám thanh niên không biết kiềm chế, hắn chỉ chọn ra hai môn để tu luyện.
Một là Khống Thú Thuật, có thể thao túng Thần hồn phong ấn của Thần thú. Thủ đoạn này không phải tầm thường. Phong ấn Thần hồn của Thần thú ở đây thật ra chính là phong ấn Thú đan của Thú hồn, có thể triệu hồi Thú hồn Thần thú để tấn công, vô cùng có uy lực.
Ngôi Thái cổ Thần Miếu này chỉ riêng Phong ấn Thú hồn cũng có đến sáu quyển. Kiếm Nhiêm cũng rộng rãi, chia đôi với Tân Thiên Vấn, mỗi người ba quyển.
Với Tân Thiên Vấn mà nói thì thứ này đúng là như hổ thêm cánh. Hắn đang buồn phiền vì Thiên Đế Môn không có tay sai. Thú hồn của Phong ấn Thần thú này một khi gọi ra có thể ngưng tụ lại thực thể Thần thú, biến thành hình người. Khống chế nó không khác gì có trong tay một đám tay sai thực lực không tệ.
Khống Thú Thuật đương nhiên là thủ đoạn về mặt Thần hồn. Cảnh giới Thần hồn của Tân Thiên Vấn vô cùng lợi hại, tu luyện thứ này rất có ngộ tính.
Cái thứ hai là Bách Biến Thiên Yêu Thú Hồn Kỹ. Môn này khiến Tân Thiên Vấn dung hợp huyết mạch của Thần thú. Sau khi tu luyện nó thành công thì có thể biến thành hình dạng của những yêu thú này, thi triển thủ đoạn thần thông của Thần thú, uy lực rất lớn.
Quan trọng nhất là thủ đoạn này biến hóa khó lường, khiến người khác không thể đề phòng. Nếu đột ngột biến hình thành Thần thú để tấn công thì hiệu quả sẽ rất lớn.
Hai môn thần thông này cũng là cái Tân Thiên Vấn chú trọng tu luyện. Tân Thiên Vấn biết đạo lý tham thì thâm, vì thế việc lựa chọn thần thông cũng là rất có tính mục đích.
Điều này là để giải quyết vấn đề Tân gia hiện đang thiếu người, còn về tính mục đích, chính là nhằm vào cường giả mạnh nhất của Tần gia và Vân gia. Tu luyện loại thủ đoạn biến hóa khôn lường sẽ rất có uy lực. Trong tình huống cao thủ giao đấu, có kỳ binh sẽ có cơ hội thắng cao.
Tân Thiên Vấn bế quan hai năm nay, cảnh giới tu vi cố nhiên đã nâng cao như diều gặp gió. Hai môn thủ đoạn này cũng có dấu hiệu sẽ thành công lớn. Vì thế hắn mới mời Kiếm Nhiêm đến cùng bàn bạc việc trở về Thiên Đế Sơn.
Kiếm Nhiêm cũng không phản đối, trầm ngâm nói:
- Nay cũng chỉ còn mấy tháng nữa là đến Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế. Trở về chuẩn bị một chút để tránh việc để Tần gia quá ngông nghênh.
- Hừ, Tần gia!
Tân Thiên Vấn nói hai chữ đó mà nghiến răng nghiến lợi. Thù hận của hắn với Tần gia đúng là thứ tâm lý biến thái được tích tụ rất nhiều ngày.
- Thiên Vấn đạo hữu, ta nhiều lời một câu, Tân gia ngươi muốn tiếp tục duy trì vị trí Thiên Đế, khó khăn không chỉ đến từ Tần gia. Nếu ngươi chỉ chú tâm vào Tần gia mà quên mất Vân gia thì đó là sai lầm lớn.
- Vân gia gió chiều nào che chiều ấy, cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì.
Hiển nhiên là Tân Thiên Vấn cũng chẳng có thiện cảm gì với Vân gia, đặc biệt là trước khi chinh phạt Tần gia, thái độ Vân gia kiên quyết không hợp tác khiến Tân gia Thiên Đế Môn không xuống nước được. Nếu không phải Vân gia tìm đủ cớ thoái thác thì giờ đâu còn Tần gia?
- Ừm, việc không thể chậm trễ, chúng ta mau trở về Thiên Đế Sơn chuẩn bị một chút. Tiện thể tìm hiểu động tĩnh của Tần gia và Vân gia. Các tông môn Thiên Đế Sơn cũng cần sự xoa dịu của ngươi.
- Kiếm Nhiêm đạo hữu nói có lý.
Tân Thiên Vấn thầm cảm thấy lạ, Kiếm Nhiêm đạo hữu trước đây toàn nói chuyện cùng hắn với khẩu khí trả ân tình, không hề có nhiều hứng thú với việc Tân gia tranh giành vị trí Thiên Đế, nhưng giờ lại nhiệt tình như vậy, chắc là cũng lo Tần Vô Song tìm nó báo thù?
Tân Thiên Vấn cũng không nghĩ nhiều, có trợ thủ như Kiếm Nhiêm, dù nhìn từ góc độ nào cũng rất có lợi.
Lúc này, Tân Thiên Vấn đã hoàn toàn lấy lại sự tự tin như trước khi chinh phạt Tần gia.
Khi cùng Kiếm Nhiêm khám phá Thần Miếu Thiên Hỏa Nam Cương, thập tử nhất sinh, Tân Thiên Vấn cảm thấy việc chinh phạt Tần gia không thành công không phải trách nhiệm của hắn mà do thủ hạ không làm việc đâu ra đấy.
Có câu nói thế này, không sợ đối thủ dữ như sói, chỉ sợ đồng đội ngu như lợn.
Đám thủ hạ đó tuy là rất nhiều người, thanh thế không thể nói là không lớn, nhưng nói cho cùng đều không thể tự làm được việc gì, vào lúc quan trọng không thể chia sẻ gánh nặng cùng Tân Thiên Vấn hắn.
Lần này Tân Thiên Vấn lại vô cùng tự tin là vì hắn cảm thấy thực lực bản thân đã được nâng cao không ít, lại có Kiếm Nhiêm và số Thú hồn của Phong ấn Thần thú trợ giúp, chắc chắn khống chế cục diện Thiên Đế Sơn dễ như trở bàn tay.
- Thiên Vấn đạo hữu, lần này chúng ta tìm ra được di chỉ của Thái cổ Thần Miếu có thể nói là vô cùng may mắn. Ta thấy ngươi phải chắc đến bảy phần có thể giữ vững được vị trí Thiên Đế. Nhưng ta có chuyện này muốn hỏi, nếu ngươi ngồi lên vị trí Thiên Đế thì định phân phối số tám môn Thiên Đế Sơn thế nào?
- Hừ, nếu Tân gia ta vẫn tiếp tục vững trên vị trí Thiên Đế thì nhất định phải đá Tần gia ra khỏi Thiên Đế Môn. Còn cả ba thế lực phản đồ kia cũng không thể giữ lại. Còn Vân gia thì phải nghĩ tiếp.
Kiếm Nhiêm cười, khóe miệng hiện lên nụ cười cổ quái.
Tân Thiên Vấn nhìn được, biết nó không cho là vậy, hắn cười:
- Kiếm Nhiêm đạo hữu có phải có cao kiến gì không? Xin hãy chỉ giáo!
- Cao kiến thì không dám nói. Thực lực Tần gia hùng hậu, cứ cho là Tân gia giành được ngôi vị Thiên Đế nhưng muốn đá Tần gia đi cũng phải có thế lực tương đương thay thế. Dù gì số lượng trong tám môn Thiên Đế Sơn cạnh tranh là dựa vào vũ lực chứ không phải chỉ nói là được. Có thể Tần gia không địch lại được Tân gia nhưng các tông môn khác thì chắc chắn có khả năng. Trên thực tế, trước đây ngươi chinh phạt Tần gia, nếu không phải dựa vào ưu thế số người thì chỉ dựa vào Tân gia e là sẽ bị tối tăm mặt mũi!
Đây là lời nói thật, Tân Thiên Vấn cũng biết vậy, Tần gia thực lực thâm hậu, khiêu chiến riêng với Tân gia cũng có bốn đến sáu phần thắng.
Tân Thiên Vấn bị chạm vào chỗ đau, nhưng trước mặt Kiếm Nhiêm không tiện biểu hiện gì, chỉ nói:
- Nếu không đá Tần gia ra khỏi Thiên Đế Sơn thì sự thống trị của Tân gia ta mãi mãi không thể ổn định. Hai nhà Tân gia và Tần gia không đội trời chung, trước đây còn có thể miễn cưỡng chứ giờ không thì hoàn toàn không thể. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Ừm, vì thế, muốn đá Tần gia đi nhất định phải chú trọng sách lược. Trong cuộc tranh giành này phải ra tay mạnh khiến Tần gia đại thương nguyên khí. Chỉ có vậy mới khiến chúng trong cuộc cạnh tranh tám môn Thiên Đế Sơn bị kẻ khác khiêu chiến rồi loại ra khỏi cuộc. Chỉ cần chúng bị đá ra khỏi tám môn Thiên Đế Sơn thì sau này ngươi làm Thiên Đế, muốn động đến chúng lúc nào cũng được. Tiện hơn nhiều so với lúc chúng ở Thiên Đế Sơn.
Trong Thiên Đế Sơn, cùng là tám môn Thiên Đế Sơn, nếu không có lý do chính đáng, muốn động binh đao e là sẽ có chút áp lực, cố nhiên sẽ không dễ giải thích với Đồ Đằng Tộc, trước mặt mấy vạn thế lực Hiên Viên Khâu cũng mất đi ưu thế.
Dù sao thì chẳng ai muốn có một Thiên Đế Sơn nhỏ nhen, tàn nhẫn, thù lâu!
Tân Thiên Vấn trở về Thiên Đế Sơn đã gây nên sự chấn động không nhỏ. Vui nhất chẳng phải ai khác chính là Tân gia và Thiên Phạt Sơn Trang cùng Lôi Đình Tông vận mệnh sắp tàn. Tân Thiên Vấn trở về, chúng có hy vọng rồi!
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Bên trong doanh trướng, thời gian dường như đang dừng lại. Biểu tình của tất cả mợi người đều hoàn toàn ngưng trọng, mà không gian cũng dường như đang bị đông cứng. Vù! Một đạo thanh phong bay vào, phá vỡ sự ngưng trệ của hư không, luồng khí từ bốn phía dường như cũng đã khôi phục lại trạng thái bình thường, chuyển động nhẹ nhàng. Thần hồn của Tân Thiên Vấn giống như đã bị lấy mất, trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi vô tận: - Thời Không Ngưng Trệ? Mặc dù phép Thời Không Ngưng Trệ này có lẽ chỉ là một loại huyễn tượng, nhưng cho dù như thế, phép thần thông này đã vượt xa ra ngoài sức tưởng tượng của hắn. Hai đạo lực lượng khống chế của Tân Thiên Vũ, đột nhiên vang lên những tiếng xèo xèo chói tai, khí tức trên hai đạo khí lưu không ngừng bắn ra, phát ra những ánh sáng sặc sỡ. Hai luồng lực lượng khống chế Thần đạo cường đại, không ngờ lại có thể dưới hình thái mắt thường có thể nhìn thấy được, không ngừng bị tiêu giải mất, giống như một chiếc áo bằng tơ đang bị ai đó từng sợi từng sợi tuột ra mất. Bí văn của Thần đạo không ngừng phát tán ra ngoài, hai đạo lực lượng đã trở nên tan nát. Còn Vi Dực và Triệu Mục Chi thì giống như có một lực đạo vô hình nào đó, đang nhẹ nhàng lôi bọn họ ra phía ngoài. Tân Thiên Vũ nổi giận quát: - Kẻ nào giả thần giả quỷ? Lập tức tay vung ra một trảo, một đạo tử điện hóa thành trường xà, từ lòng bàn tay bà ta bắn thẳng ra ngoài, cuốn về phía sau Triệu Mục Chi và Vi Dực. Tân Thiên Vấn đột nhiên trong lòng trầm xuống, quát: - Thiên Vũ không được lỗ mãng! Lời nói chưa dứt, tử điện trường xà kia rầm một tiếng, như gặp phải một đám khí vô hình, trực tiếp bắn ngược trở lại, với tốc độ tăng gấp mười lần hướng về phía Tân Thiên Vũ bay tới. Điện xà cuốn một cái, Tân Thiên Vũ đã bị cuộn chặt lấy, xiết chặt một cái, nhục thân của Tân Thiên Vũ phát sinh biến hóa to lớn, đôi mắt như lồi hẳn ra ngoài. - Hừ, tám môn Thiên Đế Sơn, quả nhiên là đời sau không bằng đời trước. Đối phó với tông môn của các quốc gia nhân loại, sát hại phàm nhân tu luyện giả, còn gì mà các ngươi chưa làm nữa? Tân Thiên Vấn cổ họng tắc nghẹn, khó nhọc hỏi: - Các hạ rốt cuộc là ai? - Ta là ai, đợi khi ngươi có cơ hội gặp Hiên Viên Dương hẵng hỏi. Âm thanh kia khẽ hừ một tiếng, đã đem Vi Dực và Triệu Mục Chi kéo ra ngoài doanh trướng rồi. Tân Thiên Vấn như bị một thanh đại chùy tử đập mạnh ba cái, lồng ngực phập phồng bất định, nhãn thần lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa. - Lần đầu cũng là lần cuối, tám môn Thiên Đế Sơn lần sau còn hạ thủ với các quốc gia nhân loại, thế lực Đồ Đằng của Hiên Viên Tộc không quản thì ta sẽ đích thân quản! Nói xong, âm thanh đó đã biến mất rồi, nhưng vẫn còn nghe thấy ngoài trướng tiếng ầm ầm nổi lên, như gió gào mây thét, như núi lở trời long. Vô số thiên tượng không ngừng vùng vẫy trong ý thức hải của mọi người. Đột nhiên, mọi thanh âm mọi thiên tượng đều biến mất, mọi người vội bước ra ngoài doanh trướng, thì thấy vân nhạt phong khinh, nào có lấy nửa điểm khác lạ? Phe Thiên Đế vốn đang đắc ý tự mãn, liền bị đòn đánh bất ngờ này, lập tức từ trên đỉnh cao rơi xuống hẳn vực sâu, sĩ khí vốn đang tăng vọt lập tức tụt xuống đáy vực. Tin về cái chết của Tần Vô Song, viễn cảnh tiêu diệt Tần gia, sau chuyến viếng thăm của vị khách không mời này đã bị mây đen che phủ, tương lai đột nhiên trở nên mù mịt. Nhìn thấy Thiên Đế bệ hạ thường ngày cao cao tại thượng mà hôm nay cũng ngây ngốc như hóa đá, nội tâm vốn đã có chút bình tĩnh của các vị thủ lãnh các tông môn trung lập đột nhiên lại có thêm vài phần lo lắng. - Quay vào đi! Tân Thiên Vấn thở dài một cái, quay vào trong doanh trướng. Mọi người cũng trở vào theo, Tân Thiên Thần sợ hãi hỏi: - Bệ hạ, người vừa rồi rốt cuộc là kẻ nào, nghe khẩu khí thì dường như cường giả tối cao Hiên Viên Đồ Đằng Tộc kẻ đó cũng không kiêng kỵ gì. Có phải đang cố tình phô trương thanh thế không vậy? - Thiên Thần, người này thực lực không nhỏ, dựa vào tu vi của Trẫm cũng không nhìn ra nông sâu. Người này, có thể là Đồ Đằng cường giả, thậm chí rất có thể là cường giả tối cao trong thế lực Đồ Đằng. - Cường giả tối cao của thế lực Đồ Đằng? Bọn người Tân Thiên Thần đều lộ vẻ kinh hãi. - Đúng vậy, đó là suy đoán của ta, tất nhiên cũng không dám chắc mười phần. - Đó là ai chứ? Năm đại Cấm địa của Thần, có sáu thế lực Đồ Đằng. Tối cao nhất trong các Đồ Đằng cường giả cũng chỉ có sáu người. Người này, hiển nhiên không phải cường giả tối cao của Hiên Viên Tộc! - Vô Tận Đông Hải cũng đang sứt đầu mẻ trán, nên cũng không thể là cường giả tối cao của Tổ Long Tộc! - Cường giả tối cao của Vô Tận Đông Hải là Kim Quang Long Vương, bây giờ thế cục của Vô Tận Đông Hải đang rối ren như vậy, Kim Quang Long Vương chắc chắn không thể rời Đông Hải. Vậy thì là ai chứ? Là cường giả tối cao của Mộng Huyễn Thiên Trì, Thiên Hỏa Nam Cương, hay là Huyền Minh Tộc ở Cực Bắc Tuyết Vực? Trên đầu mọi người đều bao phủ một đám mây nghi ngờ. - Có thể là Vương Thiền Chân Nhân của Mộng Huyễn Thiên Trì hay không? Tân Thiên Thần đột nhiên hỏi: - Còn nhớ Tần Vô Song đã kế thừa Thần Tú Cung, mà chủ cũ của Thần Tú Cung chính là Kim Thiền của Mộng Huyễn Thiên Trì, căn cứ vào quan hệ này thì Vương Thiền Chân Nhân rất có thể can dự vào việc này cũng không biết chừng. - Không có nhiều khả năng! Tân Thiên Vấn lắc đầu: - Nếu Tần Vô Song chưa chết thì còn có khả năng, nhưng tin về cái chết của Tần Vô Song đã truyền khắp thiên hạ, những Đồ Đằng cường giả tối cao kia đều rất khôn ngoan, đâu thể ra tay vì một kẻ đã chết. - Dạ, dạ! Các Thần đạo cường giả khác đều cảm thấy có lý. Thế giới của Đại lục Thiên Huyền, bất kỳ nhất cử nhất động nào cũng đều có liên quan đến chữ lợi, không có lợi thì sẽ không làm. Nếu Tần Vô Song đã chết rồi, Vương Thiền còn ra tay làm gì nữa? Thế nhưng, người đó rốt cuộc là ai? Hắn có động cơ gì chứ? Một đám mây đen bao phủ trên đầu tất cả mọi người, làm cho bọn họ không thể thở nổi. Người vừa nãy quả thật uy áp quá mạnh, từ đầu đến cuối không lộ ra hình dạng, mà làm cho bọn họ ngay đến ý nghĩ phản kháng cũng không dám xuất hiện. Lúc này, Yến Quy Nam của Thiên Phạt Sơn Trang đột nhiên nói: - Bệ hạ, tên Tần Vô Song kia… - Tần Vô Song làm sao? Tân Thiên Vấn ý nghĩ chợt lóe lên, nhìn Yến Quy Nam. Yến Quy Nam đột nhiên cảm thấy hô hấp khó khăn, ấp a ấp úng, muốn nói mà chẳng dám nói. Tân Thiên Vấn ngưng giọng nói: - Cứ nói, không sao! - Bệ hạ, thuộc hạ nghĩ, tên Tần Vô Song kia bị khe nứt không gian thôn phệ, chỉ là tin giả do Kim Quang Long Vương cố ý loan ra, hoặc tên Tần Vô Song kia bị rơi vào khe nứt không gian nhưng không chết? - Không thể nào! Tân Thiên Thần kêu lên đầu tiên: - Rơi vào khe nứt không gian, Chân Thần Đạo cường giả cũng chỉ có ba phần sống sót, tên tiểu tử đó đạo hành thế nào chứ? Hơn nữa, Kim Quang Long Vương là một nhân vật lớn, không thể nào vì một kẻ tiểu bối mà đi nói láo được. Yến Quy Nam thở dài trong lòng: - Theo lẽ thường mà nói, lời của Thiên Thần huynh quả thật có lý. Nhưng tên Tần Vô Song đó, từ khi xuất đạo đến nay, có lần nào là có thể dùng lẽ thường để suy tính? Không có lần nào… - Quy Nam, ý ngươi là, tên Tần Vô Song kia có khả năng chưa chết? Tân Thiên Vấn cố gắng kìm nén cảm xúc, chậm rãi hỏi: - Đây chỉ là suy đoán của thuộc hạ, sự thật ra sao còn phải đợi chứng minh. Theo lý mà nói, Kim Quang Long Vương dám nói như vậy, có lẽ phải là sự thật. Nhưng không sợ một vạn, chỉ sợ vạn nhất. Tên Tần Vô Song kia quả thật rất yêu nghiệt, nên khi chưa nhìn thấy thi thể của hắn, thuộc hạ chưa thấy yên tâm. Nguồn truyện: - Cường giả thần bí này, với cái chết của Tần Vô Song có quan hệ gì chứ? Tân Thiên Thần vẫn không phục. - Cho dù tên Tần Vô Song kia may mắn không chết, thì vị cường giả kia, cũng không có khả năng bây giờ liền biết. Ta nghĩ, chuyện vừa rồi chỉ là chuyện ngoài ý muốn, là lời cảnh cáo với việc đối phó với các quốc gia nhân loại của chúng ta mà thôi. Các Thần đạo cường giả khác đều tình nguyện tin tưởng cách nói này, nếu nói, cường giả cỡ đó mà có quan hệ với Tần Vô Song, vậy thì trận chiến Thiên Đế Sơn, người ta chỉ cần tùy tiện động thủ cũng có thể thay đổi chiến cuộc, làm cho Thiên Đế Môn bị diệt trong nháy mắt. Đó cũng là hướng xấu nhất mà họ có thể tưởng tượng ra. Yến Quy Nam nói: - Nếu tên Tần Vô Song kia thừa kế trận pháp Thái cổ, trên người hắn chắc chắn còn rất nhiều quân bài chưa lật, rất nhiều phúc duyên. Người như thế, theo đại vận số mà sinh, suy đoán thông thường chắc chắn không thích hợp. Bệ hạ, việc này, còn phải xin qua chỉ thị của Đồ Đằng Tộc mới phải. Tân Thiên Vấn trong lòng rối bời, sự xuất hiện của cường giả thần bí khi nãy làm cho lòng hắn bị chấn động thật sự là quá lớn. - Thiên Thần, Thiên Trọng, ở đây các ngươi chủ trì một chút. Tên Tần Khiếu Thiên kia đã bị trọng thương, không thể liều chết xông ra nữa. Tần gia hôm nay, có thể uy hiếp các ngươi cũng chẳng còn mấy người. Ta đi bái phỏng Hiên Viên Tộc! - Dạ!
Vi Dực và Triệu Mục Chi bị cỗ lực lượng kia kéo đi, không ngừng bay lên cao, hai cỗ khí nâng bọn họ, hướng đám mây phóng đi. - Đại sư huynh, đây là thế nào? Triệu Mục Chi băn khoăn không hiểu. Vi Dực cười khổ nói: - Có cường giả ra tay cứu chúng ta! Hai người nhìn khắp bốn phía, nhưng chẳng nhìn thấy bóng một ai. - Ha ha, hai tên tiểu tử kia, nhìn kỹ một chút, đây là chiến trường Vấn Đỉnh Sơn. Mở rộng tầm mắt một chút, rồi ta đưa các ngươi trở lại các quốc gia nhân loại. Vi Dực và Triệu Mục Chi nhìn thấy âm thanh này trong hư không, đều rất sửng sốt. - Đừng tìm nữa, các ngươi không thấy ta đâu! - Xin hỏi tôn tính đại danh của tiền bối? Ơn cứu mạng, chúng ta ngày sau còn xin báo đáp. - Báo đáp à? Âm thanh kia vui cười hớn hở: - Báo đáp thì các ngươi khỏi cần, các ngươi chỉ cần biết rằng, lão phu có tình cảm đặc biệt với các quốc gia nhân loại. Nếu cần thêm một lý do, thì mối quan hệ bằng hữu vong niên giữa lão phu và Tần Vô Song có thể coi là một cái. - Vô Song sư đệ? - Ha ha, các ngươi và Tần Vô Song có tình đồng môn, đúng là một trường tạo hóa. Có lẽ sẽ đến một ngày, Tinh La Điện các ngươi thoát ly khỏi các quốc gia nhân loại, gia nhập Hiên Viên Khâu, thậm chí tiến vào tám môn Thiên Đế Sơn cũng sẽ không còn là thần thoại. Cái này còn phải xem tạo hóa sau này sẽ phát triển thế nào đã. - Tiến vào tám môn Thiên Đế Sơn? Vi Dực hít phải một ngụm lãnh khí. Lời nói của vị tiền bối này, khiến người ta nghe mà sợ hãi. Tinh La Điện mấy năm nay, quả thực nhờ sự xuất hiện của Vô Song sư đệ, đã có sự nhảy vọt, quả thực đã có thể tương đương với một vài thế lực tam lưu của Hiên Viên Khâu. Nhưng mà cũng chỉ có vậy mà thôi, cần biết rằng, Tinh La Điện mạnh nhất hiện nay cũng chỉ là Động Hư Cảnh mà thôi, ngay cả Hư Võ Đại viên mãn cũng chưa có một ai, càng không nói tới cường giả cấp bậc Kỳ Diệu Huyền Cảnh nữa. - Ha ha, lão phu không nói thì thôi, đã nói thì chắc chắn là sự thật. Hai người bọn ngươi được ta cứu, cũng có thể coi có chút duyên phận, lão phu dùng thần thông vô thượng, giúp các ngươi tẩy cốt rửa thân, tôi rèn gân cốt. Mười năm sau, các ngươi sẽ biết lời của lão phu hôm nay có phải hư ảo hay không. Nói xong, thân thể của Triệu Mục Chi và Vi Dực đột nhiên bị một đạo ánh sáng năm màu rực rỡ chụp lấy.