Loại tự tin này khiến Mộ Dung Nhạn an tâm hơn một chút. Sự xuất hiện của Tần Vô Song đã tiếp thêm dũng khí cho nàng, nàng vô cùng tin tưởng, tình lang của mình là lợi hại nhất. Tần Vô Song lại liên hệ với phụ thân, tìm hiểu hiện trạng của Thiên Tứ Vương Phủ. Điều đáng mừng là, tu vi của những người trong nhà đã nâng cao rõ rệt, tác dụng của kỳ thế trân quả Thúy Ngọc Băng Tâm Quả phục dụng lúc trước đã xuất hiện. Ngay cả tỷ tỷ Tần Tụ tính cách yếu đuối, tu vi cũng tăng lên cực nhanh. Tần Vô Song cất Ngọc bài Truyền thức đi, ý niệm trong lòng càng thêm kiên định: - Ta đã có kỳ ngộ nghịch thiên có thể thay đổi số mạng, nhất định phải vì người thân, càng đem đến nhiều kỳ ngộ, để bọn họ cũng có thể tiến vào Vô thượng Thần đạo, hưởng thụ tuổi thọ vĩnh hằng, Thần hồn bất diệt, tính mạng bất diệt! Bên này các quốc gia nhân loại ổn định, khiến Tần Vô Song an tâm hơn, bớt đi một phần lo lắng. Ngọc bài Truyền thức liền chuyển đến Tổng bộ Tần gia.
Lúc này, trong Tần gia đang có một cuộc họp, Tần Trọng Dương biểu tình ngưng trọng, nghiêm nghị nói: - Chư vị, hôm nay có một tin tốt, và một tin xấu muốn nói cho mọi người. Tin tốt là Tôn giả Tri Tùng, Tri Hòe và Tri Bách đều đã tiến nhập Thần đạo! Hiện nay, ba trái Thần Đạo Quả đã có hai trái hoàn toàn được luyện hóa, có hai người đã trở thành Thần đạo. Còn có Tôn giả Tri Đồng, cũng chỉ kém một chút. Tin tức xấu là, Tần Chi Trữ đã xác định là tử vong. Ngọn lửa sinh mệnh thần thức của bọn họ đã tắt. Ba người khác cũng trở nên ảm đạm, nhưng không tắt. Điều đó chứng minh bọn họ có thể còn sống. - Chi Trữ đã chết ư? Các Tôn giả nhìn xoay mặt nhau, trong lòng đều sinh ra một cổ đau thương khôn cùng. Tần Chi Trữ trước đó vốn là cường giả thứ hai trong đám thanh niên Tần gia xếp sau Tần Thái Trùng. Sau này đến khi Tần Vô Song ngang trời xuất thế, Tần Chi Trữ mới xếp thứ ba. Trong Tần gia, Tần Chi Trữ ở trận doanh từ trước đến nay không hề hoảng loạn, không ra vẻ kiêu ngạo, vốn được đông đảo các tiền bối xem trọng. Hôm nay, người trẻ tuổi kiên cường, được Tam Chưởng môn xác định là đã tử vong, sao có thể không khiến cho những cường giả của Tần gia thất vọng đau thương được? Lúc mọi người đang thất vọng chán nản, ngoài Chính Khí Đường, tiếng bước chân của một gã đệ tử vang lên, từ bên ngoài chạy nhanh vào, tốc độ rất nhanh, ngay cả thông báo cũng không kịp đã chạy xông vào bên trong. - Chưởng môn, nhị vị Chưởng môn, đệ tử có tin vui muốn báo cáo! - Là Tần Quỳnh trông coi ngọn lửa sinh mệnh thần thức à, để hắn tiến vào! Tần Quỳnh bước nhanh vào bên trong, sắc mặt hớn hở nói: - Nhị vị Chưởng môn, đệ tử vừa mới kiểm tra, ngọn lửa sinh mệnh của Tần Vô Song sư đệ trở nên rực rỡ hơn! Xem ra, hắn vừa mới khởi động Ngọc bài Truyền thức, cảm ứng ngọn lửa sinh mệnh! - A? Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương đều vô cùng mừng rỡ. Mười năm rồi, ngọn lửa sinh mệnh thần thức của Tần Vô Song vẫn luôn ảm đạm, kéo dài suốt mười năm, dường như đã không còn nhìn rõ nữa, tùy thời đều có thể tắt, chập chờn như muốn biến mất, chỉ còn một đốm sáng nhàn nhạt như hạt đậu mà thôi. Bây giờ, đột nhiên nghe nói ngọn lửa sinh mệnh trở nên dồi dào, vậy cho thấy, Tần Vô Song đã phá tan khốn cảnh, từ trong khe nứt không gian kia thoát ra ngoài! - Tần Quỳnh, ngươi xác định chứ? Tần Vân Nhiên mừng rỡ hỏi. - Đệ tử quan sát một hồi, sau khi xác định mới dám đi thông báo! - Tốt! Tần Vân Nhiên vô cùng vui mừng nói: - Để ta đi xem! Lúc này, Ngọc bài Truyền thức của Tần Vân Nhiên đột nhiên xuất hiện một cổ sóng nhiệt, vội vàng khởi động, mừng rỡ hỏi: - Vô Song? - Nhị Chưởng môn, là ta! Tần Vô Song ngữ khí kích động vội hỏi: - Vấn Đỉnh Sơn thế nào rồi, có tốt không? Tần Vân Nhiên mặt mày hớn hở nhìn những người khác, an ủi nói: - Cũng được, cũng được! Vô Song, ngươi có tốt không? Tần Vô Song vội đáp: - Đệ tử vô cùng mạnh khỏe, hiện nay đang lịch lãm bên ngoài. Nhị Chưởng môn, ta nghe Mộ Dung tiểu thư nói, tình thế ở Tần gia vô cùng gian nan. Đệ tử cả gan hỏi một câu, Tần gia, còn có thể kiên trì được bao lâu? Nếu như gấp rút, đệ tử sẽ lập tức trở về sơn môn để bảo vệ, nhưng trước mắt, vẫn chưa nắm chắc toàn thắng… Tần Vân Nhiên liếc mắt với Tần Trọng Dương phía đối diện, an ủi nói: - Vô Song, ngươi không cần vội. Nếu không nắm chắc thì không cần trở về, Tần gia vẫn còn có thể kiên trì được! Hai vị Chưởng môn này đối với Tần Vô Song đặt niềm tin rất lớn, đều hy vọng Tần Vô Song có thể đem kỳ tích trở về, đánh bại trận doanh Thiên Đế Môn, cứu Tần gia thoát khỏi cơn nguy nan. Thế nhưng, nếu không nắm chắc mà trở về, thì ngoại trừ bồi táng cùng với Tần gia ra, căn bản không có tác dụng gì. Bởi vậy, trong lòng bọn họ đều thống nhất. Nếu Tần gia cuối cùng không thể địch lại trận doanh Thiên Đế Môn thì những đệ tử này không bằng đừng trở về, bảo tồn hương hỏa. Chỉ cần còn một chút huyết mạch của đệ tử trẻ tuổi, thì Tần gia vẫn còn hy vọng. Trở về chết cùng, vốn là vô nghĩa! - Vô Song, nếu Tần gia không kiên trì được, ngươi nhất định không được hành động theo cảm tình, xem thường mạng sống. Nhớ kỹ, nhẫn nhục. Chỉ có bảo vệ được huyết mạch của Tần gia, mới có hy vọng chấn hưng. Nếu ngươi và Thái Trùng đều mất. Tần gia sẽ không còn cơ hội trở mình. Tần Vân Nhiên ân cần nói. Trong lòng Tần Vô Song cảm động, biết rõ tình hình hiện nay của Tần gia là vô cùng nguy ngập, mà Nhị Chưởng môn chỉ an ủi hắn mà thôi, cũng không kêu hắn quay về. - Chưởng môn, trời không tuyệt đường người. Đệ tử trong lòng tự có chừng mực. Đệ tử đáp ứng, nhất định sẽ không để cho Tần gia bị đoạn tuyệt! Tần Vô Song sợ Ngọc bài Truyền thức bị cường giả nghe được, bởi vậy không nói rằng ba năm sau nhất định chém giết trở về, để tránh cho đả thảo kinh xà. Trận doanh Thiên Đế Môn vây công Vấn Đỉnh Sơn, Truyền thức tại Tổng bộ của Tần gia bị cao thủ đại thần thông nghe lén, cũng không phải là chuyện không có khả năng. Cho nên, hắn bây giờ cũng không muốn làm bại lộ con bài tẩy. Đối phó với Tân Thiên Vân, phải để hắn lơ là mất cảnh giác, Tân Thiên Vấn nghĩ Tần Vô Song không có con bài tẩy gì chưa lật, như vậy, đến lúc đó mới tạo được hiệu quả kỳ binh tập kích. Đối phó với Tân Thiên Vấn, đối phó với trận doanh Thiên Đế Môn, phải xuất kỳ bất ý, để bọn hắn chờ đến khi mỏi mệt, bản thân dùng hết thực lực của mình, mới có thể phá được trận doanh Thiên Đế Môn. Quan trọng nhất chính là, nếu để lộ nội tình, các Đồ Đằng cường giả khác biết được, cũng có thể khiến cho các Đồ Đằng cường giả chú ý. Tần Vô Song hiện nay vô cùng cẩn thận. Hắn rất rõ ràng, kỳ ngộ của Đệ lục hoàn này, cho dù là Đồ Đằng cường giả cũng sẽ đỏ mắt vì nó. Nguồn truyện: Cho nên, trước khi có thực lực tuyệt đối, thì không được để bại lộ. Ít khả năng bại lộ thì tốt nhất không bại lộ. - Tốt lắm, Tần Vô Song có thể từ khe nứt không gian thoát ra, tất là người có duyên lớn. Mặc dù Tần gia không địch lại, nhưng có ngươi thì Tần gia vẫn còn hy vọng. Tân Thiên Vấn nếu biết ngươi còn sống, nhất định sẽ không còn tâm tư ăn uống. Ha ha ha! Tần Vân Nhiên vô cùng lạc quan nói. Mặc dù tình cảnh của Tần gia vô cùng nguy ngập, nhưng nghĩ đến tình cảnh Thiên Đế Môn sợ hãi và kiêng kỵ Tần Vô Song, khiến hắn cảm thấy vô cùng sảng khoái. Sống thì sao, chết thì sao? Tần Vân Nhiên sớm đã không còn để tâm, hắn đã sớm có giác ngộ chết theo cùng với Tần gia rồi. - Đúng rồi, Nhị Chưởng môn, đã có tin tức gì về Thái Trùng sư huynh chưa? - Thái Trùng đang ở Thiên Hỏa Nam Cương, tình cảnh tựa hồ không có gì trở ngại. Tần Thiếu Hồng tình cảnh ngược lại vô cùng nguy hiểm. Vô Song, ngươi hiện nay đang ở Vô Tận Đông Hải ư? Tần Vô Song thản nhiên nói: - Nhị Chưởng môn, ta đã đến Thiên Hỏa Nam Cương rồi, đại khái đã biết vị trí của Thái Trùng sư huynh rồi! - Ngươi muốn cùng Thái Trùng hội hợp? Tần Vân Nhiên cả kinh. - Đệ tử đang có ý định này, tốt lắm, Nhị Chưởng môn, đệ tử đi đây. Các người hãy bảo trọng! Tần gia, bảo trọng! Tần Vô Song thanh âm như đao cắt, đóng lại Ngọc bài Truyền thức, đem Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn lấy ra. Nhìn một chút, biết vị trí đại khái của Tần Thái Trùng, không hề che giấu thân hình, Âm Dương Tử Vân Dực thúc dục cực hạn, hướng về phía Tần Thái Trùng phóng đến. Tần Vô Song đã biết, chí tôn cường giả của các thế lực Đồ Đằng hiện đang ở Vô Tận Đông Hải đuổi giết Kim Ô Thú, cho nên mặc dù ở Thiên Hỏa Nam Cương có các Đồ Đằng cường giả khác xuất hiện thì hắn vẫn tự tin, đánh không lại có thể chạy, khẳng định không có vấn đề! - Vị trí của Thái Trùng sư huynh, dường như rất gần Đại Quang Minh Thành, ở Thiên Hỏa Nam Cương, địa vị tương đương với Thiên Đế Môn. Ta nhớ là, lúc ở Mộng Huyễn Thiên Trì, Chúc Vân Viêm đã từng nói qua, đến Đại Quang Minh Thành thì có thể tìm hắn.
Nơi này cách Đại Quang Minh Thành cũng chỉ mấy chục ngàn dặm, tốc độ bay hiện nay của Tần Vô Song, một ngày một đêm, là đến Đại Quang Minh Thành. Đến Đại Quang Minh Thành, Tần Vô Song xác định vị trí cụ thể của Tần Thái Trùng, Tần Vô Song lấy Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn xem vị trí, không ngừng đến gần vị trí của Thái Trùng sư huynh. - Hả? Tần Vô Song đột nhiên dừng bước, ở ngoài một tửu lâu từng lớp Thần đạo cấm chế, vây kín lấy tửu lâu. Mà vị trí của Thái Trùng sư huynh, rõ ràng là ở bên trong tửu lâu. Thái Trùng sư huynh gặp phiền toái rồi! Thảo nào ta tìm đến vị trí của hắn mà hắn vẫn không hề di động, thì ra bị người ta vây ở chỗ này. Tần Vô Song cảm thụ một chút, cấm chế Thần đạo kia cũng không mạnh lắm, tu vi khoảng chừng cảnh giới Ngưng Thần Đạo. Đối với Tần Vô Song hiện nay mà nói, loại cấp bậc cấm chế Thần đạo như vậy, có thể nói là không đáng quan tâm! - Là kẻ nào cấm chế Thái Trùng sư huynh? Tần Vô Song tự hỏi, trong Đại Quang Minh Thành, người có thể giam cầm Thái Trùng sư huynh tuyệt đối không nhiều. Đại Quang Minh Thành, cũng có khoảng năm sáu Thần đạo cường giả. Tần Vô Song bước chân kiên định, hướng về phía tửu lâu đi đến. Đến gần còn khoảng trăm trượng, đột nhiên một đạo hỏa quang trực tiếp phóng tới. - Đứng lại! Đạo hỏa quang đó hư ảo ngưng tụ lại thành một bóng người, đứng trước mặt Tần Vô Song nhìn chằm chằm. - Hừ, chặn đường ngăn cản, muốn gây sự? Tay áo Tần Vô Song tùy ý phất, một trận gió sắc bén quét qua thân hình hư ảo, trực tiếp quét ngã, gần như phụt tắt. Mà bước chân của Tần Vô Song cũng càng thêm lớn hơn, cao giọng quát: - Thái Trùng sư huynh, không có chuyện gì chứ? Tần Thái Trùng vốn đang ngồi trên lầu cao của tửu lâu, tự rót rượu tự uống, bỗng nhiên nghe thấy thanh âm, trong lòng sửng sốt, lập tức mừng rỡ hô: - Vô Song sư đệ? - Ha ha, sư huynh, huynh đắc tội với người nào? Lại bị giam cầm ở đây? Nói xong, Tần Vô Song không chút khách sáo, thân ảnh như điện, giống như chiếc lá cây bị gió thổi, không ngừng đong đưa, không đến một khắc, chín cấm chế Thần đạo xung quanh đã bị quét sạch. Tần Thái Trùng giật mình nhìn động tác vừa rồi của Tần Vô Song, lắp bắp nói: - Sư đệ, ngươi… Tu vi của ngươi? Tần Vô Song thản nhiên nói: - Thái Trùng sư huynh, mười năm không gặp, không ngờ huynh cũng đã đột phá Thần đạo, ha ha, cũng được! Không tệ! Tần Thái Trùng thở dài nói: - Dường như tốc độ của sự đệ còn nhanh hơn ngu huynh một ít a. Tần Vô Song thân thể ngừng lại, ánh mắt như điện, hướng phía Nam vọt tới, khẽ quát: - Là ai, xuất hiện đi?
Trận đấu này thật ra có thể coi là trận quyết đấu sớm giữa Tần gia và Tân gia. Vì hai đối thủ đều là tâm phúc của hai bên.
Phiêu Tuyết Lâu nay đã có quan hệ nhạc gia và chàng rể với Tần gia, quan hệ đương nhiên đã lên mức cực kỳ mật thiết. Còn Thiên Phạt Sơn Trang từ trước tới giờ luôn là cánh tay phải của Tân gia.
Hai thế lực này cũng chẳng có chút tránh né, trước khi danh sách công bố thì Phiêu Tuyết Lâu đã ở cùng Tần gia, Thiên Phạt Sơn Trang cũng ở cùng Tân gia hai bên cùng công khai bàn bạc đối sách.
Tân Thiên Vấn không những cho Yến Bắc Phi mượn một Phong ấn Thần thú Hóa Thần Đạo sáu kiếp, còn cho mượn cả một món vũ khí Hóa Thần Đạo đỉnh phong.
- Bắc Phi, trận này ngươi phải nhìn rõ tình hình. Trận đầu tiên các ngươi không có cơ hội thắng, cứ đánh bừa một lúc rồi từ bỏ. Trận thứ hai mới cần quyết thắng. Chỉ cần giành được trận thứ hai, trận thứ ba, tuy Mộ Dung Thiên Cực có nắm trong tay là vũ khí Chân Thần Đạo nhưng cũng không phải địch thủ của ngươi. Tu vi của hắn kém ngươi quá nhiều!
Mộ Dung Thiên Cực đột phá Thần đạo mới chỉ mười mấy năm, vẫn còn bỡ ngỡ trong lĩnh vực Thần đạo, hiển nhiên là không thế sánh được với Yến Bắc Phi đã là Hóa Thần Đạo sáu kiếp, lên Thần đạo đã nghìn năm nay. Cũng có nghĩa là trận thứ ba, Mộ Dung Thiên Cực hoàn toàn không có khả năng chiến thắng.
Yến Bắc Phi tuy không có đầu óc xuất chúng như Yến Quy Nam nhưng khả năng phân tích cũng không phải kém, hắn gật đầu nói:
- Nhìn bên Phiêu Tuyết Lâu, có lẽ cũng liều trong trận thứ hai. Bao Bao không phải là con con khỉ thối tha bên cạnh Tần Vô Song đó sao?
- Không sai, theo tin tình báo, con khỉ đó cũng chỉ đột phá Thần đạo mới hơn mười băm, nhưng nghe nói nó là huyết mạch Thái cổ Thần vượn. Có điều trong mười mấy năm thì nó có thể mạnh được mức nào chứ? So với Phong ấn Thú hồn Hóa Thần Đạo sáu kiếp còn kém xa.
Yến Bắc Phi cũng rất tự tin:
- Ừm, chúng ta cũng từng thấy con khỉ đó chiến đấu. Tuy phương thức chiến đấu rất hung hãn nhưng kinh nghiệm quá ít. Ta thấy trận này nắm chắc sáu phần thắng!
Sắc mặt Tân Thiên Vấn lạnh tanh:
- Ta cần là cần mười phần. Hồ Khâu Sơn và Bách Kiếm Tông có thể thua, vì chúng là kẻ đi thách thức, thua không mất mặt. Còn các ngươi là tông môn trong tám môn Thiên Đế Sơn, các ngươi không được phép thua.
Yến Bắc Phi toát mồ hôi trán, vội vàng gật đầu dạ vâng, nhưng trong lòng thì có phần khó chịu, không phải lão nhân gia ngài bao vây tấn công Tần gia, không những chẳng được gì lại còn mất đi bao nhiêu Thần đạo cường giả như vậy thì nay đâu có thiếu thốn lực lượng thế này?
Bên Tần gia thì lại vô cùng điềm tĩnh. Trên gương mặt Tần Vô Song luôn nở một nụ cười tự tin.
- Mộ Dung Lâu chủ, trận thứ nhất ngài chỉ cần phụ trách việc giương oai chút thôi. Tin ta đi, ngài không cần phải ta trận mà một suất trong tám môn Thiên Đế Sơn chắc chắn nằm trong túi rồi.
Tần Vô Song nói khiến mấy huynh đệ Mộ Dung Thiên Cực mặt mày tươi rói nhìn nhau.
Ái Ty Mạt cười:
- Cha, Mạt nhi thắng thì có phần thưởng gì không thế?
- Hừm, đến Long Tộc tìm một nhà tốt gả con đi.
Tần Vô Song nói vẻ nghiêm túc.
Mây đen kéo tới trước mặt Ái Ty Mạt, giận dỗi:
- Cha thật quá đáng. Cẩn thận con bắt nạt tiểu đồ đệ của cha đấy!
Vừa nói vừa nháy mắt với Dương Y ở bên cạnh Tần Vô Song.
Mạt Nhi thấy Tần Vô Song cưng chiều đồ đệ mới thu nhận, cũng khó tránh khỏi có ý định tranh giành sự sủng ái.
- Mạt nhi sư tỷ, tiểu muội đâu có làm gì tỷ.
Dương Y chu môi, giận dỗi nói.
- Được rồi, đừng gây ồn nữa, chính sự là quan trọng!
Tần Vô Song trừng mắt một cái là hai cô nhóc ngậm miệng ngay, có thể thấy là Tần Vô Song vẫn còn uy tín.
- Mạt nhi, con là huyết mạch của Long Tộc, giờ phải cho tất cả mọi người biết huyết mạch Thái cổ Yêu long không phải là hư danh, biết chưa?
Mạt nhi vô cùng coi trọng thể diện, giống như đệ tử của Long Tộc, vô cùng tự tôn, cao ngạo. Nghe Tần Vô Song khích như vậy, ưỡn ngực lên nói:
- Cha yên tâm đi, Mạt nhi trong ba chiêu sẽ khiến hắn thảm bại!
- Ừm, Bao Bao, trách nhiệm của ngươi nặng hơn Mạt nhi.
Tần Vô Song nhìn Bao Bao. Bao Bao gãi đầu cười hề hề:
- Lão Đại không cần dặn dò nữa. Huynh đệ nhiều năm như vậy, cùng nhau đánh bao nhiêu trận rồi, chỉ là Phong ấn Thú hồn, Bao Bao đại nhân ta nhất định sẽ cho nó mọc đầy u trên đầu.
Mọi người cùng bật cười, nhưng Tần Vô Song thì nghiêm nghị:
- Bao Bao, luận thực lực, luận huyết mạch ta không nghi ngờ gì. Nhưng ngươi lại có cái tật nói nhiều nhưng làm việc không chắc chắn. Tuổi nhỏ không thận trọng, dễ khinh địch, đây là đại kỵ khi lâm trận. Nguồn:
Bao Bao thè lưỡi:
- Hắc hắc, Lão Đại, ta nhất định sẽ không khinh địch, đối thủ chưa gục ngã ta sẽ không dừng tay.
- Ừm, nhớ kỹ lời ta, đừng loanh quanh với hắn, lên là dùng ngay Càn Khôn Nhất Khí Côn, nhằm vào tử huyệt mà đánh. Dùng cách đánh đập đầu cho mọi người biết thế nào là Càn Khôn Nhất Khí Côn. Càn Khôn Nhất Khí Côn chính là cây côn đánh một mạch biến ngươi thành người chết!
- Ha ha…
Tất cả cùng cười lớn.
Tần Vô Song đùa như vậy, mọi người hiển nhiên đã bớt căng thẳng hơn nhiều.
- Đi đi, đánh cho tốt vào! Đừng cảm thấy gánh nặng gì!
Hai bên lên đài, Mộ Dung Nhạn ở bên cạnh khẽ níu tay Tần Vô Song nói nhỏ:
- Vô Song ca ca, Phiêu Tuyết Lâu nhất định sẽ thắng!
- Ha ha, Nhạn nhi, Phiêu Tuyết Lâu cứ đợi để vào tám môn Thiên Đế Sơn đi!
- Ài, tám môn Thiên Đế Sơn rất tốt nhưng Phiêu Tuyết Lâu đã ở chỗ cũ nhiều năm như vậy, tình cảm rất sâu sắc.
Mộ Dung Nhạn cảm thấy hơi khó xử.
- Nha đầu ngốc, trong tám môn Thiên Đế Sơn, mỗi tông môn quản lý mười vạn dặm địa bàn, tài nguyên hay linh khí đều hơn nhiều lần so với Phiêu Tuyết Lâu. Nếu mọi người không nỡ bỏ Phiêu Tuyết Lâu thì có thể thành lập một chi mạch phụ, chọn một thúc thúc trấn thủ là được mà. Dù sao các thế lực trước đây đều làm vậy cả.
Mộ Dung Nhạn cười cười:
- Cái này gọi là "thỏ đào ba hang" phải không nhỉ?
Tần Vô Song cười ha ha:
- Xem thi đấu đi!
Trên đài, sau khi Hiên Viên Bạt nói vài lời, hai tuyển thủ trận thứ ba lên đài. Ái Ty Mạt là huyết mạch Thái cổ Yêu long biến luôn ra chân thân pháp tướng. Đối thủ là Kỳ Diệu Huyền Cảnh đã bị Long Tức mạnh mẽ dọa cho sợ chết khiếp.
Ái Ty Mạt hiện cũng là Long Tộc Ngưng Thần Đạo đỉnh phong, nếu vận hết Long Tức thì cũng không kém hơn Thần thú Hóa Thần Đạo hai, ba kiếp.
Long Tức ngập tràn không khí khiến đối thủ toàn thân run rẩy, đừng nói phản kích, ngay đứng vững thôi cũng không thể. Cục diện quả thực khiến tất cả phải há hốc mồm.
Tần Vô Song thì thầm khen:
- Mạt nhi giỏi lắm, nha đầu tinh quái giỏi lắm!
Phương thức chiến đấu này đúng là khiến người ta hả hê, trước đó Tần Vô Song cũng không ngờ được. Đây đâu phải chiến đấu? Rõ ràng là tát vào mặt.
Cơ thịt trên mặt Tân Thiên Vấn giật giật liên hồi, hắn chỉ hận không có cái lỗ nào để mà chui xuống, khoảng cách chênh lệch quá lớn mà!
Trong luồng Long Tức dày đặc, chỉ nghe một tiếng gầm rú, tu luyện giả kia đã suy sụp tinh thần, khóc rống lên:
- Ta nhận thua! Ta nhận thua!
Ái Ty Mạt còn chưa động thủ mà đối thủ đã hoàn toàn sụp đổ.
Hàng loạt tiếng xùy xùy vang lên. Đây là trận thi đấu tồi tệ nhất mà họ từng thấy, còn chưa đánh đã khóc lóc xin tha rồi? Tên này không phải là gian tế của Phiêu Tuyết Lâu phái đến cố ý làm Thiên Phạt Sơn Trang mất mặt đấy chứ?
Có điều, người ta đã nhận thua, theo quy tắc không được giết, trừ phi ký cam kết sinh tử thì mới được dùng sát chiêu, không cần để ý hậu quả.
Một tu luyện giả khóc lóc thảm thiết trước mặt, Ái Ty Mạt mềm lòng:
- Ta không giết thì ngươi khóc cái gì chứ? Thiên Phạt Sơn Trang các ngươi thích khóc lắm sao? Học ai thế hả? Tân Thiên Vấn à?
Tân gia lại trở thành chuột chạy qua đường, dường như có cơ hội là phải cạnh khóe vài câu. Bách Lý Nghiễm trước đó và tiểu gia hỏa của Long Tộc này hình như đều có thù với Tân Thiên Vấn vậy.
Ai cũng hiểu, đây là ý của Tần Vô Song.
Trận đấu này kết thúc như trò đùa, Phiêu Tuyết Lâu đã thắng Thiên Phạt Sơn Trang hoàn toàn trong dự kiến, không có chút dị nghị nào.
Trận đấu thứ hai bắt đầu, con Phong ấn Thú hồn được thả ra đem theo yêu khí vừa cổ xưa vừa thần bí, lộ ra chân thân pháp tướng, là một con Hùng Sư. Ngoại hình hung hãn tựa như Tử Điện Phần Diệm Thú.
- Con khỉ thối tha đó đâu, lên đi, bản Thần thú sẽ xé ngươi thành vụn!
Đầu Thần thú đó gầm lên, đám lông trên đầu chuyển động trong gió tạo cảm giác vô cùng uy thế.
Nhưng Bao Bao thì không thèm để ý đến nó, nói với Yến Bắc Phi:
- Yến lão nhi, mau chuẩn bị chuyển địa bàn Thiên Phạt Sơn Trang đi đi. Đừng có đứng ngẩn ra đó nữa! Trận thứ ba ngươi không cần ra đâu!
Nói rồi Bao Bao lộn người nhảy lên Hiên Viên Đài, tay nắm Càn Khôn Nhất Khí Côn, nhìn con sư Thần thú với ánh mắt nhìn con mồi:
- Tên to xác ngốc nghếch kia, đừng tưởng ngươi nhìn có vẻ hung hãn là có thể dọa người! Bao Bao đại nhân ta chuyên trị những kẻ như ngươi đấy!
Thần thú Hùng Sư gầm nhỏ:
- Con khỉ thối tha, đi chết đi!
Linh trí của con Phong ấn Thú hồn này chưa hoàn toàn bình thường nên nói đi nói lại cũng chỉ một câu "con khỉ thối tha".
Bao Bao rất nhớ lời dặn của Tần Vô Song, cười hề hề nhấc Càn Khôn Nhất Khí Côn lên, vặn người một cái, ánh kim quang tỏa sáng khắp trời, ưu thế huyết thống Thái cổ Thần vượn lập tức được thể hiện, ưu thế này không hề thua kém Thần thú Hóa Thần Đạo bốn kiếp.
- Tên to xác, hãy đỡ một gậy của ta!
Bao Bao vung Càn Khôn Nhất Khí Côn lên cao rồi giáng xuống, cây gậy mang theo một khí thế mạnh mẽ như cả một ngọn Thái Sơn ập xuống.
Càn Khôn Nhất Khí Côn, vũ khí Chân Thần Đạo sáu kiếp, uy lực lúc này đã được bộc lộ. Trong hư không là hàng loạt những trận nổ vang trời, từng vòng từng vòng nứt của không khí chạy ra bốn phía, dường như đang nhường đường cho cây gậy kinh thiên động địa này.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Loại tự tin này khiến Mộ Dung Nhạn an tâm hơn một chút. Sự xuất hiện của Tần Vô Song đã tiếp thêm dũng khí cho nàng, nàng vô cùng tin tưởng, tình lang của mình là lợi hại nhất. Tần Vô Song lại liên hệ với phụ thân, tìm hiểu hiện trạng của Thiên Tứ Vương Phủ. Điều đáng mừng là, tu vi của những người trong nhà đã nâng cao rõ rệt, tác dụng của kỳ thế trân quả Thúy Ngọc Băng Tâm Quả phục dụng lúc trước đã xuất hiện. Ngay cả tỷ tỷ Tần Tụ tính cách yếu đuối, tu vi cũng tăng lên cực nhanh. Tần Vô Song cất Ngọc bài Truyền thức đi, ý niệm trong lòng càng thêm kiên định: - Ta đã có kỳ ngộ nghịch thiên có thể thay đổi số mạng, nhất định phải vì người thân, càng đem đến nhiều kỳ ngộ, để bọn họ cũng có thể tiến vào Vô thượng Thần đạo, hưởng thụ tuổi thọ vĩnh hằng, Thần hồn bất diệt, tính mạng bất diệt! Bên này các quốc gia nhân loại ổn định, khiến Tần Vô Song an tâm hơn, bớt đi một phần lo lắng. Ngọc bài Truyền thức liền chuyển đến Tổng bộ Tần gia.
Lúc này, trong Tần gia đang có một cuộc họp, Tần Trọng Dương biểu tình ngưng trọng, nghiêm nghị nói: - Chư vị, hôm nay có một tin tốt, và một tin xấu muốn nói cho mọi người. Tin tốt là Tôn giả Tri Tùng, Tri Hòe và Tri Bách đều đã tiến nhập Thần đạo! Hiện nay, ba trái Thần Đạo Quả đã có hai trái hoàn toàn được luyện hóa, có hai người đã trở thành Thần đạo. Còn có Tôn giả Tri Đồng, cũng chỉ kém một chút. Tin tức xấu là, Tần Chi Trữ đã xác định là tử vong. Ngọn lửa sinh mệnh thần thức của bọn họ đã tắt. Ba người khác cũng trở nên ảm đạm, nhưng không tắt. Điều đó chứng minh bọn họ có thể còn sống. - Chi Trữ đã chết ư? Các Tôn giả nhìn xoay mặt nhau, trong lòng đều sinh ra một cổ đau thương khôn cùng. Tần Chi Trữ trước đó vốn là cường giả thứ hai trong đám thanh niên Tần gia xếp sau Tần Thái Trùng. Sau này đến khi Tần Vô Song ngang trời xuất thế, Tần Chi Trữ mới xếp thứ ba. Trong Tần gia, Tần Chi Trữ ở trận doanh từ trước đến nay không hề hoảng loạn, không ra vẻ kiêu ngạo, vốn được đông đảo các tiền bối xem trọng. Hôm nay, người trẻ tuổi kiên cường, được Tam Chưởng môn xác định là đã tử vong, sao có thể không khiến cho những cường giả của Tần gia thất vọng đau thương được? Lúc mọi người đang thất vọng chán nản, ngoài Chính Khí Đường, tiếng bước chân của một gã đệ tử vang lên, từ bên ngoài chạy nhanh vào, tốc độ rất nhanh, ngay cả thông báo cũng không kịp đã chạy xông vào bên trong. - Chưởng môn, nhị vị Chưởng môn, đệ tử có tin vui muốn báo cáo! - Là Tần Quỳnh trông coi ngọn lửa sinh mệnh thần thức à, để hắn tiến vào! Tần Quỳnh bước nhanh vào bên trong, sắc mặt hớn hở nói: - Nhị vị Chưởng môn, đệ tử vừa mới kiểm tra, ngọn lửa sinh mệnh của Tần Vô Song sư đệ trở nên rực rỡ hơn! Xem ra, hắn vừa mới khởi động Ngọc bài Truyền thức, cảm ứng ngọn lửa sinh mệnh! - A? Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương đều vô cùng mừng rỡ. Mười năm rồi, ngọn lửa sinh mệnh thần thức của Tần Vô Song vẫn luôn ảm đạm, kéo dài suốt mười năm, dường như đã không còn nhìn rõ nữa, tùy thời đều có thể tắt, chập chờn như muốn biến mất, chỉ còn một đốm sáng nhàn nhạt như hạt đậu mà thôi. Bây giờ, đột nhiên nghe nói ngọn lửa sinh mệnh trở nên dồi dào, vậy cho thấy, Tần Vô Song đã phá tan khốn cảnh, từ trong khe nứt không gian kia thoát ra ngoài! - Tần Quỳnh, ngươi xác định chứ? Tần Vân Nhiên mừng rỡ hỏi. - Đệ tử quan sát một hồi, sau khi xác định mới dám đi thông báo! - Tốt! Tần Vân Nhiên vô cùng vui mừng nói: - Để ta đi xem! Lúc này, Ngọc bài Truyền thức của Tần Vân Nhiên đột nhiên xuất hiện một cổ sóng nhiệt, vội vàng khởi động, mừng rỡ hỏi: - Vô Song? - Nhị Chưởng môn, là ta! Tần Vô Song ngữ khí kích động vội hỏi: - Vấn Đỉnh Sơn thế nào rồi, có tốt không? Tần Vân Nhiên mặt mày hớn hở nhìn những người khác, an ủi nói: - Cũng được, cũng được! Vô Song, ngươi có tốt không? Tần Vô Song vội đáp: - Đệ tử vô cùng mạnh khỏe, hiện nay đang lịch lãm bên ngoài. Nhị Chưởng môn, ta nghe Mộ Dung tiểu thư nói, tình thế ở Tần gia vô cùng gian nan. Đệ tử cả gan hỏi một câu, Tần gia, còn có thể kiên trì được bao lâu? Nếu như gấp rút, đệ tử sẽ lập tức trở về sơn môn để bảo vệ, nhưng trước mắt, vẫn chưa nắm chắc toàn thắng… Tần Vân Nhiên liếc mắt với Tần Trọng Dương phía đối diện, an ủi nói: - Vô Song, ngươi không cần vội. Nếu không nắm chắc thì không cần trở về, Tần gia vẫn còn có thể kiên trì được! Hai vị Chưởng môn này đối với Tần Vô Song đặt niềm tin rất lớn, đều hy vọng Tần Vô Song có thể đem kỳ tích trở về, đánh bại trận doanh Thiên Đế Môn, cứu Tần gia thoát khỏi cơn nguy nan. Thế nhưng, nếu không nắm chắc mà trở về, thì ngoại trừ bồi táng cùng với Tần gia ra, căn bản không có tác dụng gì. Bởi vậy, trong lòng bọn họ đều thống nhất. Nếu Tần gia cuối cùng không thể địch lại trận doanh Thiên Đế Môn thì những đệ tử này không bằng đừng trở về, bảo tồn hương hỏa. Chỉ cần còn một chút huyết mạch của đệ tử trẻ tuổi, thì Tần gia vẫn còn hy vọng. Trở về chết cùng, vốn là vô nghĩa! - Vô Song, nếu Tần gia không kiên trì được, ngươi nhất định không được hành động theo cảm tình, xem thường mạng sống. Nhớ kỹ, nhẫn nhục. Chỉ có bảo vệ được huyết mạch của Tần gia, mới có hy vọng chấn hưng. Nếu ngươi và Thái Trùng đều mất. Tần gia sẽ không còn cơ hội trở mình. Tần Vân Nhiên ân cần nói. Trong lòng Tần Vô Song cảm động, biết rõ tình hình hiện nay của Tần gia là vô cùng nguy ngập, mà Nhị Chưởng môn chỉ an ủi hắn mà thôi, cũng không kêu hắn quay về. - Chưởng môn, trời không tuyệt đường người. Đệ tử trong lòng tự có chừng mực. Đệ tử đáp ứng, nhất định sẽ không để cho Tần gia bị đoạn tuyệt! Tần Vô Song sợ Ngọc bài Truyền thức bị cường giả nghe được, bởi vậy không nói rằng ba năm sau nhất định chém giết trở về, để tránh cho đả thảo kinh xà. Trận doanh Thiên Đế Môn vây công Vấn Đỉnh Sơn, Truyền thức tại Tổng bộ của Tần gia bị cao thủ đại thần thông nghe lén, cũng không phải là chuyện không có khả năng. Cho nên, hắn bây giờ cũng không muốn làm bại lộ con bài tẩy. Đối phó với Tân Thiên Vân, phải để hắn lơ là mất cảnh giác, Tân Thiên Vấn nghĩ Tần Vô Song không có con bài tẩy gì chưa lật, như vậy, đến lúc đó mới tạo được hiệu quả kỳ binh tập kích. Đối phó với Tân Thiên Vấn, đối phó với trận doanh Thiên Đế Môn, phải xuất kỳ bất ý, để bọn hắn chờ đến khi mỏi mệt, bản thân dùng hết thực lực của mình, mới có thể phá được trận doanh Thiên Đế Môn. Quan trọng nhất chính là, nếu để lộ nội tình, các Đồ Đằng cường giả khác biết được, cũng có thể khiến cho các Đồ Đằng cường giả chú ý. Tần Vô Song hiện nay vô cùng cẩn thận. Hắn rất rõ ràng, kỳ ngộ của Đệ lục hoàn này, cho dù là Đồ Đằng cường giả cũng sẽ đỏ mắt vì nó. Nguồn truyện: Cho nên, trước khi có thực lực tuyệt đối, thì không được để bại lộ. Ít khả năng bại lộ thì tốt nhất không bại lộ. - Tốt lắm, Tần Vô Song có thể từ khe nứt không gian thoát ra, tất là người có duyên lớn. Mặc dù Tần gia không địch lại, nhưng có ngươi thì Tần gia vẫn còn hy vọng. Tân Thiên Vấn nếu biết ngươi còn sống, nhất định sẽ không còn tâm tư ăn uống. Ha ha ha! Tần Vân Nhiên vô cùng lạc quan nói. Mặc dù tình cảnh của Tần gia vô cùng nguy ngập, nhưng nghĩ đến tình cảnh Thiên Đế Môn sợ hãi và kiêng kỵ Tần Vô Song, khiến hắn cảm thấy vô cùng sảng khoái. Sống thì sao, chết thì sao? Tần Vân Nhiên sớm đã không còn để tâm, hắn đã sớm có giác ngộ chết theo cùng với Tần gia rồi. - Đúng rồi, Nhị Chưởng môn, đã có tin tức gì về Thái Trùng sư huynh chưa? - Thái Trùng đang ở Thiên Hỏa Nam Cương, tình cảnh tựa hồ không có gì trở ngại. Tần Thiếu Hồng tình cảnh ngược lại vô cùng nguy hiểm. Vô Song, ngươi hiện nay đang ở Vô Tận Đông Hải ư? Tần Vô Song thản nhiên nói: - Nhị Chưởng môn, ta đã đến Thiên Hỏa Nam Cương rồi, đại khái đã biết vị trí của Thái Trùng sư huynh rồi! - Ngươi muốn cùng Thái Trùng hội hợp? Tần Vân Nhiên cả kinh. - Đệ tử đang có ý định này, tốt lắm, Nhị Chưởng môn, đệ tử đi đây. Các người hãy bảo trọng! Tần gia, bảo trọng! Tần Vô Song thanh âm như đao cắt, đóng lại Ngọc bài Truyền thức, đem Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn lấy ra. Nhìn một chút, biết vị trí đại khái của Tần Thái Trùng, không hề che giấu thân hình, Âm Dương Tử Vân Dực thúc dục cực hạn, hướng về phía Tần Thái Trùng phóng đến. Tần Vô Song đã biết, chí tôn cường giả của các thế lực Đồ Đằng hiện đang ở Vô Tận Đông Hải đuổi giết Kim Ô Thú, cho nên mặc dù ở Thiên Hỏa Nam Cương có các Đồ Đằng cường giả khác xuất hiện thì hắn vẫn tự tin, đánh không lại có thể chạy, khẳng định không có vấn đề! - Vị trí của Thái Trùng sư huynh, dường như rất gần Đại Quang Minh Thành, ở Thiên Hỏa Nam Cương, địa vị tương đương với Thiên Đế Môn. Ta nhớ là, lúc ở Mộng Huyễn Thiên Trì, Chúc Vân Viêm đã từng nói qua, đến Đại Quang Minh Thành thì có thể tìm hắn.
Nơi này cách Đại Quang Minh Thành cũng chỉ mấy chục ngàn dặm, tốc độ bay hiện nay của Tần Vô Song, một ngày một đêm, là đến Đại Quang Minh Thành. Đến Đại Quang Minh Thành, Tần Vô Song xác định vị trí cụ thể của Tần Thái Trùng, Tần Vô Song lấy Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn xem vị trí, không ngừng đến gần vị trí của Thái Trùng sư huynh. - Hả? Tần Vô Song đột nhiên dừng bước, ở ngoài một tửu lâu từng lớp Thần đạo cấm chế, vây kín lấy tửu lâu. Mà vị trí của Thái Trùng sư huynh, rõ ràng là ở bên trong tửu lâu. Thái Trùng sư huynh gặp phiền toái rồi! Thảo nào ta tìm đến vị trí của hắn mà hắn vẫn không hề di động, thì ra bị người ta vây ở chỗ này. Tần Vô Song cảm thụ một chút, cấm chế Thần đạo kia cũng không mạnh lắm, tu vi khoảng chừng cảnh giới Ngưng Thần Đạo. Đối với Tần Vô Song hiện nay mà nói, loại cấp bậc cấm chế Thần đạo như vậy, có thể nói là không đáng quan tâm! - Là kẻ nào cấm chế Thái Trùng sư huynh? Tần Vô Song tự hỏi, trong Đại Quang Minh Thành, người có thể giam cầm Thái Trùng sư huynh tuyệt đối không nhiều. Đại Quang Minh Thành, cũng có khoảng năm sáu Thần đạo cường giả. Tần Vô Song bước chân kiên định, hướng về phía tửu lâu đi đến. Đến gần còn khoảng trăm trượng, đột nhiên một đạo hỏa quang trực tiếp phóng tới. - Đứng lại! Đạo hỏa quang đó hư ảo ngưng tụ lại thành một bóng người, đứng trước mặt Tần Vô Song nhìn chằm chằm. - Hừ, chặn đường ngăn cản, muốn gây sự? Tay áo Tần Vô Song tùy ý phất, một trận gió sắc bén quét qua thân hình hư ảo, trực tiếp quét ngã, gần như phụt tắt. Mà bước chân của Tần Vô Song cũng càng thêm lớn hơn, cao giọng quát: - Thái Trùng sư huynh, không có chuyện gì chứ? Tần Thái Trùng vốn đang ngồi trên lầu cao của tửu lâu, tự rót rượu tự uống, bỗng nhiên nghe thấy thanh âm, trong lòng sửng sốt, lập tức mừng rỡ hô: - Vô Song sư đệ? - Ha ha, sư huynh, huynh đắc tội với người nào? Lại bị giam cầm ở đây? Nói xong, Tần Vô Song không chút khách sáo, thân ảnh như điện, giống như chiếc lá cây bị gió thổi, không ngừng đong đưa, không đến một khắc, chín cấm chế Thần đạo xung quanh đã bị quét sạch. Tần Thái Trùng giật mình nhìn động tác vừa rồi của Tần Vô Song, lắp bắp nói: - Sư đệ, ngươi… Tu vi của ngươi? Tần Vô Song thản nhiên nói: - Thái Trùng sư huynh, mười năm không gặp, không ngờ huynh cũng đã đột phá Thần đạo, ha ha, cũng được! Không tệ! Tần Thái Trùng thở dài nói: - Dường như tốc độ của sự đệ còn nhanh hơn ngu huynh một ít a. Tần Vô Song thân thể ngừng lại, ánh mắt như điện, hướng phía Nam vọt tới, khẽ quát: - Là ai, xuất hiện đi?