Tần Vô Song ngay từ đầu, cũng không vội để bọn họ thao luyện kiếm trận, mà là rèn luyện độ ăn ý, đồng thời quen thuộc với kiếm mà Tần Vô Song ban cho bọn họ. Đây là kỹ năng cơ bản, hình thành độ ăn ý, hình thành dung hợp với vũ khí Thần đạo, mới có thể tiến vào tu luyện của phân đoạn tiếp theo. Con rối dung hợp với bản thân thanh kiếm, trao đổi và ăn ý giữa con rối, và dung hợp của giữa con rối với chủ nhân Tần Vô Song. Những bài học này, đều là từng bước từng bước đến. Căn bản không thể tồn tại chuyện một bước lên trời. Tần Vô Song thật ra cũng không vội cầu thành, đợi sau khi công việc cơ bản vững chắc, mới bắt đầu truyền thụ cho bọn họ kiếm kỹ, những kiếm kỹ này, không có bất cứ màu sắc rực rỡ nào, đều là kỹ năng chiến đấu thực dụng vô cùng. Mỗi một kiếm, đều chú ý đến phối hợp. Tuyệt đối không phải là công kích cá thể đơn thuần, cũng không có loại chiêu số vô cùng đẹp mắt. Màu sắc rực rỡ, hào hoa mà không thực, trong kiếm trận này, hoàn toàn nhìn không thấy tung tích. Chuẩn xác mà nói, môn kiếm trận này, chính là một môn kiếm trận giết người. Lấy giết người làm mục đích, lấy đánh bại kẻ địch làm tôn chỉ. Tất cả kiếm chiêu, kiếm thức, đều là vì tôn chỉ này mà phục vụ. Tần Vô Song quyết định, để bọn họ đan luyện ba tháng, sau ba tháng, lại bắt đầu hợp luyện kiếm trận. Bài học cơ bản của ba tháng, cũng đầy đủ rồi. Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận này, Tần Vô Song càng nghiên cứu, càng cảm thấy huyền ảo, càng cảm thấy uy lực vô cùng. Cho dù là chín tu luyện giả Ngưng Thần Đạo một kiếp, nếu có thể đem trận pháp này phối hợp tốt, phát huy ăn ý đến trạng thái đỉnh phong, không nói đánh bại Chân Thần Đạo cường giả, đối diện với Hóa Thần Đạo sáu kiếp bình thường, quả thực là không phí nhiều sức lực. Còn về dưới Hóa Thần Đạo sáu kiếp, thậm chí có thể miểu sát! Cứ hai ba tháng, Tần Vô Song sẽ thông qua Truyền Tống Trận, đến lộ diện ở địa giới của Thiên Hỏa Nam Cương, gây ra một số chuyện, nói thẳng ra, chính là tạo ra cảm giác tồn tại ở đây. Nguồn truyện: Mục đích của hành động này đương nhiên chỉ có một, chính là Thiên Đế Môn từ đầu đến cuối vẫn tin rằng hắn ở Thiên Hỏa Nam Cương. Thời gian ra vào xuất quỷ nhập thần của hắn, khiến bên trận doanh Thiên Đế cảm thấy vô cùng không thích ứng.
Trước Vấn Đỉnh Sơn, cao thủ Thần đạo của trận doanh Thiên Đế đều quay về Thiên Đế Sơn. Tân Thiên Vấn bộ mặt âm trầm, hiển nhiên thời gian hơn nửa năm trôi qua như vậy, khiến hắn cảm thấy càng thêm buồn bức, cao thủ phái đi, truy sát xung quanh Thiên Hỏa Nam Cương, căn bản ngay cả cái bóng của đối phương cũng không gặp được. Đợi khi người của bọn chúng rời khỏi, tiểu tử đó lại lay động một chút. Liên tiếp hai ba lần như vậy, lặp đi lặp lại nhiều lần, cuối cùng ngay cả cơ hội giáp mặt cũng không có. Tân Thiên Vấn cảm thấy bản thân bị lường gạt, toàn bộ đồng minh của trận doanh Thiên Đế, đều bị Tần Vô Song dắt mũi. - Bệ hạ, tại sao lại triệu hồi chúng ta về? Nghe nói tiểu tử Tần Vô Song đó, gần đây lại xuất hiện rồi. Nơi hắn ra vào, cũng chính là mấy nơi như vậy. Thuộc hạ cảm thấy… Tân Thiên Vũ ý đồ phát biểu ý kiến. Tân Thiên Vấn lại xua xua tay, ngữ khí vô cùng kiên định: - Được rồi, không cần tìm nữa. - Tại sao? Tân Thiên Vũ vô cùng không cam lòng. - Thiên Vũ đạo hữu… Lôi Việt cười khổ nói: - Rất rõ ràng, tiểu tử đó cố ý lừa gạt chúng ta, thu hút lực chú ý của chúng ta, phân tán binh lực của chúng ta. Để chúng ta không thể hết lòng chuyên tâm vào đối phó Tần gia. - Hừ, phía bên Vấn Đỉnh Sơn, có bệ hạ tự mình chủ trì, chúng ta có ở hay không, đối với cục diện chiến đấu ảnh hưởng cũng không lớn. Tân Thiên Vũ cũng có đạo lý của nàng. Tân Thiên Vấn thản nhiên nói: - Tần Vô Song đó áp dụng loại chiến thuật này, không hề nghi ngờ, chính là muốn phân tán tầm mắt của chúng ta. Còn về rút cuộc động cơ ở đâu, cũng không quan trọng. Chúng ta hiện tại, mấu chốt nhất chính là phá vỡ đại trận hộ sơn của Vấn Đỉnh Sơn. Hiện giờ, linh mạch nền đất của đại trận hộ sơn đã bị Tịch Diệt Thiên Lê cắt ra một lỗ hổng lớn. Nhiều nhất là hai năm, trận pháp của Vấn Đỉnh Sơn tất nhiên phá vỡ! Trong hai năm này, mặc cho Tần Vô Song có tạo ra biến cố thiên đại, chúng ta cũng không để ý tới. - Bệ hạ, chỉ sợ tiểu tử đó xuất quỷ nhập thần, lại đi tập kích bất ngờ những tông môn đồng minh của Thiên Đế Môn chúng ta. Lời này của Tân Thiên Vũ vừa nới ra, ba tông môn trung lập đều là một trận kinh hồn bạt vía, phải nói rằng chuyện mà bọn họ sợ nhất, không phải là sự phản công của Tần gia, mà là loại cao thủ cấp bậc như Tần Vô Song, chuyển minh thành ám. Âm thầm đối phó bọn họ, nhắm vào bọn họ, đả kích bọn họ! Chuyện này khó mà đề phòng cho được. Tân Thiên Thần cười khổ nói: - Thiên Vũ, chuyện này ngươi cũng không cần lo lắng. Hiện tại cả mạng lưới tình báo của Hiên Viên Khâu, có thể nói là toàn diện khởi động, so với thiên la địa võng càng đáng tin cậy hơn. Chỉ cần Tần Vô Song xuất hiện ở Hiên Viên Khâu, cho dù là hóa thành một đạo thanh phong, cũng có dao động dị thường. Yên tâm đi, hắn không thể vô thanh vô tức tới phần giữa Thiên Đế Sơn được. Từ Thiên Hỏa Nam Cương quay về Hiên Viên Khâu cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai. - Ai, để tiểu tử đó nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, ta rút cuộc vẫn không cam lòng. Tân Thiên Vũ thở dài một tiếng, nhưng biết ý chỉ của bệ hạ, nàng cũng không được phạm húy. - Thiên Thần, phía bên Vân gia, ngươi lại đi ban phát một đạo ý chỉ. Nói với bọn họ, Vân gia hiện tại muốn gia nhập vẫn còn kịp. Nếu đợi đến khi Tần Vô Song sắp phá vong, bọn họ muốn gia nhập, cũng đã muộn rồi! Trong khẩu khí của Thiên Đế Tân Thiên Vấn, không mang theo một chút tình cảm nào, lạnh lẽo giống như Ma Vương địa ngục vậy. Tân Thiên Thần mừng khấp khởi: - Đúng vậy, bệ hạ, thuộc hạ sẽ đi ngay! Đây là chuyện hắn cam tâm tình nguyện làm, hàng ngày Vân gia luôn cao ngạo, đối với Thiên Đế Môn bọn họ tựa hồ cũng không quá xem trọng. Thế cục hiện giờ không giống ngày trước. Sức mạnh của Vân gia không đủ ảnh hưởng đến đoàn kết của trận doanh Thiên Đế. Phía bên trận doanh Thiên Đế, có sáu nhà tông môn cường đại. Dưới thế cục hiện giờ, Tần gia đang hấp hối rồi. Vân gia cho dù liên thủ với Tần gia, hiện tại cũng đã mất đi cơ hội tốt nhất. Tần gia và Vân gia, muốn trở mình, hy vọng đã vô cùng xa vời. Cho nên, Tân Thiên Vấn mới do dự ý chí như vậy, đi cảnh báo Vân gia trước, áp đảo tinh thần Vân gia. Trong tám môn Thiên Đế Sơn, ý niệm đầu tiên trong mắt Thiên Đế Môn, đương nhiên là Tần gia, còn Vân gia, chỉ xếp vị trí thứ hai. Hiện giờ Vân gia và Tần gia cho dù liên hợp lại, thực lực cũng kém xa phía bên trận doanh Thiên Đế. Cho nên, sức mạnh của Tân Thiên Vấn vô cùng đầy đủ. Phía bên Vân gia quay về khiến Tân Thiên Vấn nổi trận lôi đình. Tân Thiên Thần đi nửa ngày, mang theo tin tức quay về. Phía bên Vân gia đã phản ứng không mặn không nhạt, phảng phất đối với sự lôi kéo của Thiên Đế Môn, hoàn toàn không có cảm giác gì. - Bệ hạ, Vân gia đó cực kỳ ghê tởm, ngươi biết Vân Tuyết Trần đó nói cái gì không? Tân Thiên Thần thở phì phì nói, hận không thể đem khẩu khí người của Vân gia một hơi ăn tươi nuốt sống. - Hắn nói cái gì? Tân Thiên Vấn lạnh lùng hỏi. - Hắn nói, đợi sau khi Tân gia chúng ta và Tần gia phân ra thắng bại, lại tới Vân gia om sòm cũng không muộn. Hừ, lão tiểu tử đó, thật sự tưởng rằng chúng ta không làm gì được Tần gia chắc? - Ngươi không nói với hắn thế cục trước mắt của Tần gia sao? - Nói chứ! Tân Thiên Thần cảm thấy rất là vô tội: - Ta có thể không nói sao? Nhưng Vân Tuyết Trần đó, căn bản ngay cả mí mắt cũng không nhảy lên cái nào. Nhìn biểu tình của hắn, hắn còn không cảm thấy Tần gia sẽ sụp đổ sao. Tần gia sẽ không sụp đổ? Giữa khuôn mặt Tân Thiên Vấn thoáng hiện lên một ý giết chóc sắc bén, quát: - Truyền hiệu lệnh của trẫm, toàn lực chuẩn bị chiến tranh, trẫm cho dù liều mạng lấy Thần hồn tế luyện Tịch Diệt Thiên Lê, huyết hợp Thần hồn với Tần Khiếu Thiên, cũng phải phá vỡ cấm chế đó! - Vâng! Tất cả Thần đạo cường giả của trận doanh Thiên Đế, đều là ầm ầm tuân mệnh. Đánh vào Vấn Đỉnh Sơn, diệt Tần gia, lợi ích bên trong, đó là không cần phải nói. Thiên Đế Tân Thiên Vấn một khi đã đáp ứng mọi người, sau khi tiến đánh Tần gia, có thể tùy tiện giết, tùy tiện cướp, lực hấp dẫn này là vô cùng lớn.
Chiến thuật của trận doanh Thiên Đế thay đổi, khiến phía bên bọn Tần Vô Song, cũng cảm thấy có chút giật mình. Tần Thiếu Hồng oán hận nói: - Lúc này mới nửa năm, nửa năm mà thôi, bọn chúng đã phát hiện rồi? Nếu là như vậy, chiến thuật của chúng ta hoàn toàn mất hiệu lực rồi. Tần Thái Trùng lại không cho rằng như vậy: - Chiến thuật không có một tầng không thay đổi. Chiến thuật trôi qua rồi, chúng ta vẫn có thể thay đổi. Trận doanh Thiên Đế hiện tại là quyết tâm tiêu diệt Tần gia, tấn công Vấn Đỉnh Sơn. Vô Song, ngươi có diệu kế gì không? Thời gian nửa năm mặc dù không dài, nhưng biến hóa của thời cuộc, lại khiến tình cảnh của Tần gia càng thêm gian nan. Về mặt lý luận, Tần gia nhiều nhất có thể chống đỡ được ba năm. Nhưng hiện tại, nửa năm trôi qua, thế cục tựa hồ càng ngày càng tồi tệ, còn tồi tệ hơn một chút so với trong tưởng tượng. Trầm tư một lát, Tần Vô Song một luồng huyết khí dâng lên trong lòng nói: - Nếu Tân Thiên Vấn không tiếc bất cứ giá nào, đi tế luyện môn Thần khí đó. Lấy Thần hồn huyết hợp với Đại Chưởng môn. Chuyện này cũng chưa chắc là tin xấu! - Sao? - Lẽ nào còn có thể là tin tốt? Thần khí đó nếu lấy Thần hồn tế luyện, cấp tốc đề thăng uy lực trong thời gian ngắn, linh mạch của Tần gia chúng ta có lẽ rất khó chống đỡ lâu dài được. - Không cần chống đỡ quá lâu. Chư vị, nếu Tân Thiên Vấn không tiếc để Thần hồn bị thương, cũng muốn mạnh hơn, vậy chúng ta hà cớ gì phải trốn tránh? Đúng vậy, người mà Tần Vô Song kiêng kỵ, chẳng qua chính là một mình Tân Thiên Vấn mà thôi. Trong trận doanh Thiên Đế, ngoài Tân Thiên Vấn, không có kẻ nào trên Hóa Thần Đạo sáu kiếp. Tồn tại của cấp bậc này, đối với Tần Vô Song đã hoàn toàn không hình thành được uy hiếp gì. Tần Vô Song lần này bế quan ba năm, tất cả những gì đã làm, cũng đều lấy Tân Thiên Vấn làm kẻ địch tưởng tượng. Nếu Tân Thiên Vấn không tiếc để Thần hồn bị thương, Tần Vô Song hà cớ gì phải kiêng kỵ Tân Thiên Vấn nữa? Tân Thiên Vấn mười năm qua, chẳng qua chỉ là vượt qua hai kiếp mà thôi. Chân Thần Đạo hai kiếp, cách Chân Thần Đạo đỉnh phong còn xa. Nếu là chính diện đối kháng, Tần Vô Song khẳng định không có được bao nhiêu phần thắng, nhưng nếu hắn bị thương, Tần Vô Song căn bản không phải sợ nữa. Một Chân Thần Đạo hai kiếp Thần hồn bị thương, uy lực phát huy, sẽ không vượt quá năm thành. Năm thành của Tân Thiên Vấn, Tần Vô Song cho dù không thể chiến mà thắng, nhưng chu toàn khẳng định là không thành vấn đề. Mặc dù ba năm bế quan, còn chưa được nửa năm, nhưng nửa năm này, tu vi của Tần Vô Song cũng là nước đẩy thuyền lên chứ không phải giẫm chân tại chỗ. Sự đề thăng của cảnh giới bản thân đã được rồi, nhất là tu luyện Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn và Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, khiến sức mạnh của Tần Vô Song càng ngày càng sung mãn. Hiện tại bất kể là chính diện đối kháng, hay là tập kích từ xa. Tần Vô Song đều là võ trang tới răng, uy lực cũng là cường đại số một. Đương nhiên, đây chỉ là dự tính của Tần Vô Song. Thời điểm không vạn bất đắc dĩ, Tần Vô Song đương nhiên vẫn có thể bình tĩnh vững vàng. Hắn phải quý trọng thời gian mỗi ngày, mười hai canh giờ của mỗi ngày, hắn chỉ hận không thể cắt làm hai nửa mà dùng. Nếu vậy, lại là thời gian nửa năm trôi qua. Trong nửa năm này, Tần gia mặc dù bấp bênh, dưới sự ngoan cố chống lại của Tần Khiếu Thiên, khiến ngọn nến của Tần gia, vẫn kiên cường đốt cháy như trước, mặc dù không tránh được lay động, nhưng cuối cùng không bị dập tắt. Nửa năm này, cũng khiến tu vi của Tần Vô Song, lại tăng lên một bước, thành công vượt qua Hóa Thần Đạo bốn kiếp, tiến vào trình độ của Hóa Thần Đạo trung kỳ.
Trên Hiên Viên Đài, Sinh Tử Ước đã được ký.
Uỳnh! Uỳnh!
Gần như đồng thời, hai đạo khí lưu mạnh mẽ bắn thẳng lên trời, khí thế mà chúng tạo ra lập tức làm chấn động cả Hiên Viên Đài, nó lan truyền ra xung quanh tận mấy trăm mét.
Linh lực mạnh mẽ khiến nhịp thở của tất cả mọi người đều trở nên gấp gáp. Cái cảm giác như ngày tận thế đã đến khiến người ta phải kinh hoàng.
Trên bầu trời phía đông, Tân Thiên Vấn mở rộng đôi cánh Thiên Đế Chi Dực, cơ thể biến to hơn bình thường đến bốn năm lần. Sau mỗi lần đập cánh của Thiên Đế Chi Dực, vô sô đạo kỳ quang cùng với thứ ánh sáng kỳ dị lan tỏa ra như từng đợt sóng, hết đợt này đến đợt khác, vô cùng chói mắt.
Thiên Đế Chi Dực!
Những người xem phía dưới lại thở gấp thêm lần nữa. Ánh mắt mang đầy sự sùng bái. Thiên Đế Chi Dực trong truyền thuyết quả nhiên danh bất hư truyền. Vừa xuất hiện đã khiến nhật nguyệt như bị lu mờ, cả bầu trời như biến sắc.
Ánh mắt Tân Thiên Vấn lóe lên những tia sáng kỳ lạ, trong cặp mắt hắn xuất hiện vô số ký hiệu kỳ quái không ngừng biến đổi, càng tạo ra cảm giác kỳ dị.
Không hổ là Thiên Đế, vừa ra tay đã đẩy khí thế lên cực điểm. Chân Thần Đạo sắp đón kiếp thứ tư, thực lực dù đặt trong Hiên Viên Tộc cũng đủ để xếp trong tốp năm.
Tần Vô Song có thể kháng cự lại Thiên Đế Tân Thiên Vấn sao?
Lúc này, những người vốn rất tin vào Tần Vô Song cũng mất đi vài phần lạc quan.
Đúng lúc ấy, chân trời phía tây, một luồng sáng nhỏ bé hiện lên, rồi dần dần, những nơi nó đi qua như được đốt cháy, cả bầu trời biến thành một màu tím hoa lệ.
Dường như cố ý cạnh tranh uy thế với Thiên Đế Chi Dực, Âm Dương Tử Vân Dực không hề nhượng bộ Thiên Đế Chi Dực một chút nào, đôi cánh đập mạnh, từng đợt sóng dao động màu tím lan ra hình thành nên những đợt công kích trên không về phía Thiên Đế Chi Dực.
Uỳnh!
Hai luồng sáng đâm oanh kích nhau, ánh sáng chói lòa, bầu trời bắn ra đủ màu sắc rực rỡ, đẹp mắt nhưng lại ẩn đằng sau sát cơ vô tận.
- Chẹp chẹp, đôi cánh trong truyền thuyết của Tần Vô Song quả nhiên bất phàm. Đây đúng là kỳ phùng địch thủ, trận đấu này quả nhiên là trận đấu số mệnh!
Thiên Đế Chi Dực và Âm Dương Tử Vân Dực, hiển nhiên đã khiến hứng thú của tất cả mọi người tăng lên đến cực điểm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Tần Vô Song tuy chỉ là Hóa Thần Đạo bảy kiếp nhưng đôi cánh màu tím đằng sau mang ánh thần quang ngũ sắc khiến khí thế của hắn không hề kém Tân Thiên Vấn, một Chân Thần Đạo ba kiếp.
Tân Thiên Vấn thấy khí thế của Tần Vô Song như vậy cũng phải hít vào một hơi sâu:
- Tiểu súc sinh, quả nhiên thực lực tăng rất nhanh. Xem ra, tuy chưa là Chân Thần Đạo nhưng cảnh giới thần lực cũng không kém ta. Hôm nay không nhân cơ hội giết hắn thì hậu họa khó lường!
Nghĩ vậy Tân Thiên Vấn không chút do dự, tăng tốc độ đập cánh, thanh A Đồ Kiếm cũng vung lên, chém ra một đạo kiếm quang vạn trượng chém từ đông sang tây.
Tần Vô Song cười lớn:
- Đúng lúc lắm!
Thiên Vương Kiếm xuất hiện trên tay!
Tần Vô Song cũng vung Thiên Vương Kiếm lên chém xuống.
Hai đạo kiếm quang tựa như hai con rồng đang nhe nanh múa vuốt gặp nhau trong đường hẹp, không bên nào chịu nhường bên nào!
Uỳnh!
Kiếm thế va chạm, vô số làn sóng xung động tỏa ra. Những đạo kiếm khí bắn ra đã bắn rơi vô số chim bay trên trời.
Cường giả Thần đạo mấy nghìn tuổi Tân Thiên Vấn luận về kinh nghiệm chiến đấu và độ dung hợp vũ khí Chân Thần Đạo đều vượt qua Tần Vô Song.
Nhưng ưu thế của Tần Vô Song là ở phẩm chất Thiên Vương Kiếm mạnh hơn Chân Thần Lục Binh nhiều. Thần binh từng theo cường giả Chân Thần Đạo vượt qua Chân Thần Đạo chín kiếp mới có tư cách được gọi là vũ khí Chân Thần Đạo chín kiếp. Nếu không phải Tần Vô Song vẫn còn thiếu một chút trong cảnh giới Chân Thần Đạo và thời gian dung hợp kém xa Tân Thiên Vấn, thì có món vũ khí Chân Thần Đạo chín kiếp này đã đủ để áp đảo Tân Thiên Vấn rồi.
Điều này không hề khoa trương, dù gì thần binh chín kiếp đó là thứ mà cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc cũng mơ có được. Vũ khí của cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc còn chưa vượt qua được chín kiếp cơ mà.
Một khi vượt qua được chín kiếp thì chính là cảnh giới Khí Trùng Tinh Hà rồi!
Trước đó Tân Thiên Vấn từng thấy Tần Vô Song thi triển Thiên Vương Kiếm, ánh mắt có chút kinh ngạc, nghĩ bụng:
- Vũ khí của tên tiểu tử này thật sự rất lợi hại. Không biết là có cấp bậc thế nào. Chân Thần Lục Binh nếu không phải đã dung hợp với ta hàng nghìn năm nay cộng với cảnh giới bản thân vượt trội so với hắn thì gần như không thể đỡ được thanh kiếm đó của hắn. Tên tiểu tử này quả nhiên là may mắn, thứ thần binh lợi khí đó mà hắn cũng có được! Nếu xử lý được hắn, đoạt đi những trang bị cực phẩm kia thì Đồ Đằng Tộc cũng không thể áp chế được Tân gia ta nữa!
Tân Thiên Vấn rít lên một tiếng dài, dùng A Đồ Kiếm đấu với Tần Vô Song trên không trung.
Tần Vô Song cũng rất hợp tác, cùng đấu với Tân Thiên Vấn.
Tần Khiếu Thiên chau mày, nghĩ bụng:
- Vô Song Đại Chưởng môn có phải hơi sa đà rồi không? Đấu kiếm kỹ với Tân Thiên Vấn thì quá lợi cho hắn rồi!
Kiếm kỹ của Tân Thiên Vấn có một bộ tên là Cửu Sát Kiếm Kỹ, kiếm kỹ biến hóa khôn lường, nhất biến cửu, cửu biến nhất, liên tục cửu chiêu đoạt mệnh.
Cửu Sát Kiếm Kỹ vừa thi triển, A Đồ Kiếm lập tức hóa thân thành ác ma địa ngục, cùng với sát khí mãnh liệt, vô số đạo kiếm khí, như chim bay, như rồng lượn, như sấm chớp, như mưa giông, vô số sát khí dưới đủ mọi hình thái tấn công về phía Tần Vô Song.
Tần Vô Song vô cùng bình tĩnh Âm Dương Tử Vân Dực vỗ với tốc độ cao, dùng Thiên Vương Kiếm múa một bài kiếm pháp tinh diệu tuyệt luân.
Bộ kiếm pháp này thi triển khiến Hiên Viên Bạt cũng giật mình kinh ngạc. Vì bộ kiếm kỹ này của Tần Vô Song không thể gọi là kiếm kỹ.
Nếu Cửu Sát Kiếm Kỹ còn có trình tự quy tắc thì bộ kiếm kỹ của Tần Vô Song chẳng có trật tự gì hết, tựa như một kẻ không biết dùng kiếm đang múa kiếm.
Nhưng cái cao minh là ở chỗ, bộ kiếm kỹ này rõ ràng là không có trình tự quy tắc gì nhưng chiêu nào chiêu nấy đều có thể hóa giải sát chiêu của Tân Thiên Vấn. Không nhiều không ít, dường như nó chuẩn bị riêng để phá giải chiêu của Tân Thiên Vấn vậy.
- Thái thượng Trưởng lão, bộ kiếm kỹ này của Đại Chưởng môn thật cổ quái, Trưởng lão đã nhìn thấy bao giờ chưa?
Tần Trọng Dương không nhịn được hỏi, hắn vẫn còn nghi ngờ cách đánh này.
Tần Khiếu Thiên cười khổ:
- Trọng Dương, nói thật là Đại Chưởng môn đã đến mức ta không thể hiểu được nữa rồi. Hôm nay dù không ký Sinh Tử Ước, nếu Tân Thiên Vấn không thắng được thì sau này mãi mãi không bao giờ có cơ hội thắng nữa!
Tần Trọng Dương và Tần Vân Nhiên nhìn nhau, Thái thượng Trưởng lão đánh giá như vậy khiến họ thấp thỏm.
- Thái thượng Trưởng lão, Đại Chưởng môn có thể thắng Tân Thiên Vấn không?
Tôn giả Tri Tùng hỏi, hắn là người khá thẳng thắn, không biết hỏi vòng vo.
Tần Khiếu Thiên cười không đáp, quay sang hỏi Thiên Tu Truy Vân Thú:
- Truy Vân đạo hữu cảm thấy sao?
Thiên Tu Truy Vân Thú nhún vai, nói ỡm ờ:
- Hiện giờ thì khả năng thắng là năm mươi năm mươi. Hai người không ai làm gì được ai. Nhưng hiển nhiên là cả hai vẫn còn rất nhiều tuyệt chiêu khác chưa thi triển, phải xem họ dùng vũ khí cuối cùng thì mới đoán ra được điều gì đó.
Đúng là bây giờ hai bên vẫn đang giai đoạn thăm dò nhau, chưa dùng đến tuyệt chiêu. Dù có nhãn lực tốt thế nào cũng không thể dự đoán chính xác được. Vì trước mắt thì hai bên vẫn tương đương nhau, điều khác nhau duy nhất là thế tấn công của Tân Thiên Vấn khá mạnh mẽ còn Tần Vô Song thì phòng thủ nhiều hơn.
Bên Kiếm Nhiêm cũng rất bình tĩnh.
Vì tạm thời nó cũng chưa nhìn ra được điều gì, dù là Tân Thiên Thần đã căng thẳng hỏi mấy lần.
Chỉ có điều, ánh mắt Kiếm Nhiêm nhìn Tần Vô Song đôi lúc lóe lên những tia nhìn cổ quái, rồi lại nhìn Hiên Viên Bạt với nét mặt kỳ lạ, cũng không biết nó đang nghĩ gì.
Tân Thiên Vấn vô cùng giận dữ, hắn vô cùng hài lòng với bộ Cửu Sát Kiếm Kỹ này, nhưng nó lại bị Tần Vô Song đánh kiểu không trình tự quy luật kia khắc chế, hoàn toàn không thể thi triển được uy lực của nó.
Tân Thiên Vấn vung thanh A Đồ Kiếm lên, Thiên Lục Mâu cầm trên tay, đồng thời, đôi cánh sau lưng đập mạnh, ánh sáng chói lòa, biến thành bốn cánh tay đan chéo nhau.
Cổ Tân Thiên Vấn nghiêng sang một bên, bên cạnh cổ mọc ra một cái đầu, nghiêng thêm một chút nữa, một cái đầu khác lại mọc ra.
Ba đầu sáu tay!
Tân Thiên Vấn cười hung tợn, sáu cánh tay đều cầm Chân Thần Lục Binh, trông hắn giống như một đại ma thần với gương mặt dữ tợn, xung quanh pháp thân phát ra thứ ánh sáng đủ màu sắc, xung quanh ánh sáng đó lại là vô số những ký hiệu rất đáng sợ.
Điều này cũng khiến Tần Vô Song phải kinh ngạc, nhưng hắn lập tức lấy lại bình tĩnh, rồi cười ha ha, ném Thiên Vương Kiếm lên không trung, rồi ném ra Địa Hoàng Thương, một trái một phải bảo vệ pháp thân.
Tay hắn tóm một cái, một thanh chiến đao hai màu âm dương xuất hiện. Âm Dương Tạo Hóa Đao, thanh đao một nhát phân chia âm dương!
Thanh Âm Dương Tạo Hóa Đao này còn lợi hại hơn Thiên Vương Kiếm và Địa Hoàng Thương một chút. Tần Vô Song tay phải cầm đao, Thần hồn thì điều khiển Thiên Vương Kiếm và Địa Hoàng Thương, cùng đánh với ba đầu sáu tay của Tân Thiên Vấn.
Tân Thiên Vấn có ba đầu sáu tay, nhưng căn bản không thể phá vỡ được sự phòng ngự của Tần Vô Song. Ba món vũ khí Chân Thần Đạo chín kiếp của Tần Vô Song được dùng cùng một lúc, ánh thần quang ngũ sắc phía sau lưng cũng không ngừng tỏa ra.
Tần Vô Song quát lên:
- Tân Thiên Vấn, đừng tưởng ngươi có ba đầu sáu tay là có thể giở được trò gì. Đỡ một đao của ta đây!
Đao quang lóe lên chém ra hai luồng sáng nhật nguyệt. Âm Dương Tạo Hóa Đao không hổ danh nắm được tạo hóa.
Tần Vô Song đã luyện thành Thần đạo Tinh Phách Thủy thuộc tính và Hỏa thuộc tính, có Âm Dương Tạo Hóa Đao trong tay đương nhiên phối hợp rất ăn ý!
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Tần Vô Song ngay từ đầu, cũng không vội để bọn họ thao luyện kiếm trận, mà là rèn luyện độ ăn ý, đồng thời quen thuộc với kiếm mà Tần Vô Song ban cho bọn họ. Đây là kỹ năng cơ bản, hình thành độ ăn ý, hình thành dung hợp với vũ khí Thần đạo, mới có thể tiến vào tu luyện của phân đoạn tiếp theo. Con rối dung hợp với bản thân thanh kiếm, trao đổi và ăn ý giữa con rối, và dung hợp của giữa con rối với chủ nhân Tần Vô Song. Những bài học này, đều là từng bước từng bước đến. Căn bản không thể tồn tại chuyện một bước lên trời. Tần Vô Song thật ra cũng không vội cầu thành, đợi sau khi công việc cơ bản vững chắc, mới bắt đầu truyền thụ cho bọn họ kiếm kỹ, những kiếm kỹ này, không có bất cứ màu sắc rực rỡ nào, đều là kỹ năng chiến đấu thực dụng vô cùng. Mỗi một kiếm, đều chú ý đến phối hợp. Tuyệt đối không phải là công kích cá thể đơn thuần, cũng không có loại chiêu số vô cùng đẹp mắt. Màu sắc rực rỡ, hào hoa mà không thực, trong kiếm trận này, hoàn toàn nhìn không thấy tung tích. Chuẩn xác mà nói, môn kiếm trận này, chính là một môn kiếm trận giết người. Lấy giết người làm mục đích, lấy đánh bại kẻ địch làm tôn chỉ. Tất cả kiếm chiêu, kiếm thức, đều là vì tôn chỉ này mà phục vụ. Tần Vô Song quyết định, để bọn họ đan luyện ba tháng, sau ba tháng, lại bắt đầu hợp luyện kiếm trận. Bài học cơ bản của ba tháng, cũng đầy đủ rồi. Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận này, Tần Vô Song càng nghiên cứu, càng cảm thấy huyền ảo, càng cảm thấy uy lực vô cùng. Cho dù là chín tu luyện giả Ngưng Thần Đạo một kiếp, nếu có thể đem trận pháp này phối hợp tốt, phát huy ăn ý đến trạng thái đỉnh phong, không nói đánh bại Chân Thần Đạo cường giả, đối diện với Hóa Thần Đạo sáu kiếp bình thường, quả thực là không phí nhiều sức lực. Còn về dưới Hóa Thần Đạo sáu kiếp, thậm chí có thể miểu sát! Cứ hai ba tháng, Tần Vô Song sẽ thông qua Truyền Tống Trận, đến lộ diện ở địa giới của Thiên Hỏa Nam Cương, gây ra một số chuyện, nói thẳng ra, chính là tạo ra cảm giác tồn tại ở đây. Nguồn truyện: Mục đích của hành động này đương nhiên chỉ có một, chính là Thiên Đế Môn từ đầu đến cuối vẫn tin rằng hắn ở Thiên Hỏa Nam Cương. Thời gian ra vào xuất quỷ nhập thần của hắn, khiến bên trận doanh Thiên Đế cảm thấy vô cùng không thích ứng.
Trước Vấn Đỉnh Sơn, cao thủ Thần đạo của trận doanh Thiên Đế đều quay về Thiên Đế Sơn. Tân Thiên Vấn bộ mặt âm trầm, hiển nhiên thời gian hơn nửa năm trôi qua như vậy, khiến hắn cảm thấy càng thêm buồn bức, cao thủ phái đi, truy sát xung quanh Thiên Hỏa Nam Cương, căn bản ngay cả cái bóng của đối phương cũng không gặp được. Đợi khi người của bọn chúng rời khỏi, tiểu tử đó lại lay động một chút. Liên tiếp hai ba lần như vậy, lặp đi lặp lại nhiều lần, cuối cùng ngay cả cơ hội giáp mặt cũng không có. Tân Thiên Vấn cảm thấy bản thân bị lường gạt, toàn bộ đồng minh của trận doanh Thiên Đế, đều bị Tần Vô Song dắt mũi. - Bệ hạ, tại sao lại triệu hồi chúng ta về? Nghe nói tiểu tử Tần Vô Song đó, gần đây lại xuất hiện rồi. Nơi hắn ra vào, cũng chính là mấy nơi như vậy. Thuộc hạ cảm thấy… Tân Thiên Vũ ý đồ phát biểu ý kiến. Tân Thiên Vấn lại xua xua tay, ngữ khí vô cùng kiên định: - Được rồi, không cần tìm nữa. - Tại sao? Tân Thiên Vũ vô cùng không cam lòng. - Thiên Vũ đạo hữu… Lôi Việt cười khổ nói: - Rất rõ ràng, tiểu tử đó cố ý lừa gạt chúng ta, thu hút lực chú ý của chúng ta, phân tán binh lực của chúng ta. Để chúng ta không thể hết lòng chuyên tâm vào đối phó Tần gia. - Hừ, phía bên Vấn Đỉnh Sơn, có bệ hạ tự mình chủ trì, chúng ta có ở hay không, đối với cục diện chiến đấu ảnh hưởng cũng không lớn. Tân Thiên Vũ cũng có đạo lý của nàng. Tân Thiên Vấn thản nhiên nói: - Tần Vô Song đó áp dụng loại chiến thuật này, không hề nghi ngờ, chính là muốn phân tán tầm mắt của chúng ta. Còn về rút cuộc động cơ ở đâu, cũng không quan trọng. Chúng ta hiện tại, mấu chốt nhất chính là phá vỡ đại trận hộ sơn của Vấn Đỉnh Sơn. Hiện giờ, linh mạch nền đất của đại trận hộ sơn đã bị Tịch Diệt Thiên Lê cắt ra một lỗ hổng lớn. Nhiều nhất là hai năm, trận pháp của Vấn Đỉnh Sơn tất nhiên phá vỡ! Trong hai năm này, mặc cho Tần Vô Song có tạo ra biến cố thiên đại, chúng ta cũng không để ý tới. - Bệ hạ, chỉ sợ tiểu tử đó xuất quỷ nhập thần, lại đi tập kích bất ngờ những tông môn đồng minh của Thiên Đế Môn chúng ta. Lời này của Tân Thiên Vũ vừa nới ra, ba tông môn trung lập đều là một trận kinh hồn bạt vía, phải nói rằng chuyện mà bọn họ sợ nhất, không phải là sự phản công của Tần gia, mà là loại cao thủ cấp bậc như Tần Vô Song, chuyển minh thành ám. Âm thầm đối phó bọn họ, nhắm vào bọn họ, đả kích bọn họ! Chuyện này khó mà đề phòng cho được. Tân Thiên Thần cười khổ nói: - Thiên Vũ, chuyện này ngươi cũng không cần lo lắng. Hiện tại cả mạng lưới tình báo của Hiên Viên Khâu, có thể nói là toàn diện khởi động, so với thiên la địa võng càng đáng tin cậy hơn. Chỉ cần Tần Vô Song xuất hiện ở Hiên Viên Khâu, cho dù là hóa thành một đạo thanh phong, cũng có dao động dị thường. Yên tâm đi, hắn không thể vô thanh vô tức tới phần giữa Thiên Đế Sơn được. Từ Thiên Hỏa Nam Cương quay về Hiên Viên Khâu cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai. - Ai, để tiểu tử đó nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, ta rút cuộc vẫn không cam lòng. Tân Thiên Vũ thở dài một tiếng, nhưng biết ý chỉ của bệ hạ, nàng cũng không được phạm húy. - Thiên Thần, phía bên Vân gia, ngươi lại đi ban phát một đạo ý chỉ. Nói với bọn họ, Vân gia hiện tại muốn gia nhập vẫn còn kịp. Nếu đợi đến khi Tần Vô Song sắp phá vong, bọn họ muốn gia nhập, cũng đã muộn rồi! Trong khẩu khí của Thiên Đế Tân Thiên Vấn, không mang theo một chút tình cảm nào, lạnh lẽo giống như Ma Vương địa ngục vậy. Tân Thiên Thần mừng khấp khởi: - Đúng vậy, bệ hạ, thuộc hạ sẽ đi ngay! Đây là chuyện hắn cam tâm tình nguyện làm, hàng ngày Vân gia luôn cao ngạo, đối với Thiên Đế Môn bọn họ tựa hồ cũng không quá xem trọng. Thế cục hiện giờ không giống ngày trước. Sức mạnh của Vân gia không đủ ảnh hưởng đến đoàn kết của trận doanh Thiên Đế. Phía bên trận doanh Thiên Đế, có sáu nhà tông môn cường đại. Dưới thế cục hiện giờ, Tần gia đang hấp hối rồi. Vân gia cho dù liên thủ với Tần gia, hiện tại cũng đã mất đi cơ hội tốt nhất. Tần gia và Vân gia, muốn trở mình, hy vọng đã vô cùng xa vời. Cho nên, Tân Thiên Vấn mới do dự ý chí như vậy, đi cảnh báo Vân gia trước, áp đảo tinh thần Vân gia. Trong tám môn Thiên Đế Sơn, ý niệm đầu tiên trong mắt Thiên Đế Môn, đương nhiên là Tần gia, còn Vân gia, chỉ xếp vị trí thứ hai. Hiện giờ Vân gia và Tần gia cho dù liên hợp lại, thực lực cũng kém xa phía bên trận doanh Thiên Đế. Cho nên, sức mạnh của Tân Thiên Vấn vô cùng đầy đủ. Phía bên Vân gia quay về khiến Tân Thiên Vấn nổi trận lôi đình. Tân Thiên Thần đi nửa ngày, mang theo tin tức quay về. Phía bên Vân gia đã phản ứng không mặn không nhạt, phảng phất đối với sự lôi kéo của Thiên Đế Môn, hoàn toàn không có cảm giác gì. - Bệ hạ, Vân gia đó cực kỳ ghê tởm, ngươi biết Vân Tuyết Trần đó nói cái gì không? Tân Thiên Thần thở phì phì nói, hận không thể đem khẩu khí người của Vân gia một hơi ăn tươi nuốt sống. - Hắn nói cái gì? Tân Thiên Vấn lạnh lùng hỏi. - Hắn nói, đợi sau khi Tân gia chúng ta và Tần gia phân ra thắng bại, lại tới Vân gia om sòm cũng không muộn. Hừ, lão tiểu tử đó, thật sự tưởng rằng chúng ta không làm gì được Tần gia chắc? - Ngươi không nói với hắn thế cục trước mắt của Tần gia sao? - Nói chứ! Tân Thiên Thần cảm thấy rất là vô tội: - Ta có thể không nói sao? Nhưng Vân Tuyết Trần đó, căn bản ngay cả mí mắt cũng không nhảy lên cái nào. Nhìn biểu tình của hắn, hắn còn không cảm thấy Tần gia sẽ sụp đổ sao. Tần gia sẽ không sụp đổ? Giữa khuôn mặt Tân Thiên Vấn thoáng hiện lên một ý giết chóc sắc bén, quát: - Truyền hiệu lệnh của trẫm, toàn lực chuẩn bị chiến tranh, trẫm cho dù liều mạng lấy Thần hồn tế luyện Tịch Diệt Thiên Lê, huyết hợp Thần hồn với Tần Khiếu Thiên, cũng phải phá vỡ cấm chế đó! - Vâng! Tất cả Thần đạo cường giả của trận doanh Thiên Đế, đều là ầm ầm tuân mệnh. Đánh vào Vấn Đỉnh Sơn, diệt Tần gia, lợi ích bên trong, đó là không cần phải nói. Thiên Đế Tân Thiên Vấn một khi đã đáp ứng mọi người, sau khi tiến đánh Tần gia, có thể tùy tiện giết, tùy tiện cướp, lực hấp dẫn này là vô cùng lớn.
Chiến thuật của trận doanh Thiên Đế thay đổi, khiến phía bên bọn Tần Vô Song, cũng cảm thấy có chút giật mình. Tần Thiếu Hồng oán hận nói: - Lúc này mới nửa năm, nửa năm mà thôi, bọn chúng đã phát hiện rồi? Nếu là như vậy, chiến thuật của chúng ta hoàn toàn mất hiệu lực rồi. Tần Thái Trùng lại không cho rằng như vậy: - Chiến thuật không có một tầng không thay đổi. Chiến thuật trôi qua rồi, chúng ta vẫn có thể thay đổi. Trận doanh Thiên Đế hiện tại là quyết tâm tiêu diệt Tần gia, tấn công Vấn Đỉnh Sơn. Vô Song, ngươi có diệu kế gì không? Thời gian nửa năm mặc dù không dài, nhưng biến hóa của thời cuộc, lại khiến tình cảnh của Tần gia càng thêm gian nan. Về mặt lý luận, Tần gia nhiều nhất có thể chống đỡ được ba năm. Nhưng hiện tại, nửa năm trôi qua, thế cục tựa hồ càng ngày càng tồi tệ, còn tồi tệ hơn một chút so với trong tưởng tượng. Trầm tư một lát, Tần Vô Song một luồng huyết khí dâng lên trong lòng nói: - Nếu Tân Thiên Vấn không tiếc bất cứ giá nào, đi tế luyện môn Thần khí đó. Lấy Thần hồn huyết hợp với Đại Chưởng môn. Chuyện này cũng chưa chắc là tin xấu! - Sao? - Lẽ nào còn có thể là tin tốt? Thần khí đó nếu lấy Thần hồn tế luyện, cấp tốc đề thăng uy lực trong thời gian ngắn, linh mạch của Tần gia chúng ta có lẽ rất khó chống đỡ lâu dài được. - Không cần chống đỡ quá lâu. Chư vị, nếu Tân Thiên Vấn không tiếc để Thần hồn bị thương, cũng muốn mạnh hơn, vậy chúng ta hà cớ gì phải trốn tránh? Đúng vậy, người mà Tần Vô Song kiêng kỵ, chẳng qua chính là một mình Tân Thiên Vấn mà thôi. Trong trận doanh Thiên Đế, ngoài Tân Thiên Vấn, không có kẻ nào trên Hóa Thần Đạo sáu kiếp. Tồn tại của cấp bậc này, đối với Tần Vô Song đã hoàn toàn không hình thành được uy hiếp gì. Tần Vô Song lần này bế quan ba năm, tất cả những gì đã làm, cũng đều lấy Tân Thiên Vấn làm kẻ địch tưởng tượng. Nếu Tân Thiên Vấn không tiếc để Thần hồn bị thương, Tần Vô Song hà cớ gì phải kiêng kỵ Tân Thiên Vấn nữa? Tân Thiên Vấn mười năm qua, chẳng qua chỉ là vượt qua hai kiếp mà thôi. Chân Thần Đạo hai kiếp, cách Chân Thần Đạo đỉnh phong còn xa. Nếu là chính diện đối kháng, Tần Vô Song khẳng định không có được bao nhiêu phần thắng, nhưng nếu hắn bị thương, Tần Vô Song căn bản không phải sợ nữa. Một Chân Thần Đạo hai kiếp Thần hồn bị thương, uy lực phát huy, sẽ không vượt quá năm thành. Năm thành của Tân Thiên Vấn, Tần Vô Song cho dù không thể chiến mà thắng, nhưng chu toàn khẳng định là không thành vấn đề. Mặc dù ba năm bế quan, còn chưa được nửa năm, nhưng nửa năm này, tu vi của Tần Vô Song cũng là nước đẩy thuyền lên chứ không phải giẫm chân tại chỗ. Sự đề thăng của cảnh giới bản thân đã được rồi, nhất là tu luyện Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn và Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, khiến sức mạnh của Tần Vô Song càng ngày càng sung mãn. Hiện tại bất kể là chính diện đối kháng, hay là tập kích từ xa. Tần Vô Song đều là võ trang tới răng, uy lực cũng là cường đại số một. Đương nhiên, đây chỉ là dự tính của Tần Vô Song. Thời điểm không vạn bất đắc dĩ, Tần Vô Song đương nhiên vẫn có thể bình tĩnh vững vàng. Hắn phải quý trọng thời gian mỗi ngày, mười hai canh giờ của mỗi ngày, hắn chỉ hận không thể cắt làm hai nửa mà dùng. Nếu vậy, lại là thời gian nửa năm trôi qua. Trong nửa năm này, Tần gia mặc dù bấp bênh, dưới sự ngoan cố chống lại của Tần Khiếu Thiên, khiến ngọn nến của Tần gia, vẫn kiên cường đốt cháy như trước, mặc dù không tránh được lay động, nhưng cuối cùng không bị dập tắt. Nửa năm này, cũng khiến tu vi của Tần Vô Song, lại tăng lên một bước, thành công vượt qua Hóa Thần Đạo bốn kiếp, tiến vào trình độ của Hóa Thần Đạo trung kỳ.