Lần đột phá này, không khiến Tần Vô Song cảm thấy đắc chí, vì lần đột phá này, đối với đề thăng lực chiến đấu của bản thân hắn, ảnh hưởng cũng không lớn. Trừ phi hắn có thể cấp tốc vượt qua ba trung kiếp, tiến vào Hóa Thần Đạo sáu kiếp. Tốt nhất là vượt qua một lần đại kiếp, hoàn thành Hóa Thần Đạo bảy kiếp. Nếu có thể hoàn thành cảnh giới của Hóa Thần Đạo bảy kiếp, vậy với trang bị và tất cả những bí tịch tuyệt đẳng tu luyện được trong tay hắn, cho dù là chiến đấu chính diện với Tân Thiên Vấn, căn bản cũng không có bất cứ áp lực gì. Nhưng mà, thời gian thật sự quá gấp gáp. Hóa Thần Đạo bảy kiếp, không có thời gian mười năm, căn bản không đến được cảnh giới đó, chuyện này cũng là không tưởng. Cảnh giới Thần đạo, là một quá trình tích lũy, không thể một bước lên trời. Điểm này, Tần Vô Song cũng là trong lòng biết rõ. Trên con đường tu luyện của hắn, đã có quá nhiều kinh nghiệm đi tắt. Nhưng điều kiện tiên quyết được thành lập khi hắn nhận được thần quang tẩy lễ, các phương diện thiên phú và huyết mạch đều quá xuất sắc. Hiện giờ, sau khi tiến vào Hóa Thần Đạo, mặc dù nói vẫn vô cùng ưu tú, điều kiện các phương diện vẫn vô cùng ưu việt, nhưng trên tiến độ tu luyện, khẳng định sẽ không ngừng chậm lại luồng khí thế điên cuồng đó. Nếu cảnh giới Hóa Thần Đạo cũng có thể tăng lên biến thái giống như Linh Võ Cảnh và Hư Võ Cảnh, đó đương nhiên là điều không thể. Hiện tại, Tần Vô Song có thể nắm chắc không ngừng tăng lên, chính là hai môn bí kỹ. Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn dưới sự luyện tập nhiều lần của Tần Vô Song, Mộc thuộc tính, Kim thuộc tính cũng như Hỏa thuộc tính, ba đại thuộc tính này Tần Vô Song đã hoàn toàn lĩnh ngộ, đồng thời đem ấn pháp của tầng thứ nhất luyện đến vô cùng thành thục. Không được hoàn mỹ chính là Thổ thuộc tính và Thủy thuộc tính, vì Thần Đạo Tinh Phách không có ngưng luyện thành công, khuyết thiếu một bước ngoặt chuyển tiếp, dẫn tới Ngũ Hành Luân Hồi Ấn luôn cảm thấy khuyết thiếu chút gì. Nhưng mặc dù không thể phát huy uy lực siêu cường của Ngũ Hành Luân Hồi, lực công kích của đơn thuộc tính, cũng tuyệt đối đủ khả quan. Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn Nếu muốn theo đuổi uy lực biến hóa lớn nhất, đương nhiên là thuộc tính Ngũ Hành toàn bộ trang bị, năm loại Thần đạo lực lượng thu phát từ tâm, phối hợp ăn ý hoàn mỹ. Hiện giờ Tần Vô Song, tương đương là nắm giữ được ba môn này. Vì vậy, Tần Vô Song trước mắt, bức thiết nhất không phải là cái gì khác, mà là ngưng luyện Thần Đạo Tinh Phách của Thủy thuộc tính và Thần Đạo Tinh Phách của Thổ thuộc tính. Ngưng luyện Thần Đạo Tinh Phách, cũng không khó, cái khó là nằm ở, làm thế nào tìm kiếm được nguồn linh lực khiến hắn ngưng luyện được Thần Đạo Tinh Phách, ví dụ như Xích Viêm Chi Hỏa, ví dụ như Phù Tang Chi Mộc, lại ví dụ như Thất Bảo Hoàng Kim Thụ. - Thủy thuộc tính, theo Ngũ Hành suy tính, phương Bắc chủ thủy. Bình thường những nguồn linh lực của thủy linh lực cực phẩm, đều nằm ở Cực Bắc Tuyết Vực của phương Bắc. Cực Bắc Tuyết Vực, cũng không phải là dễ dàng tiếp xúc như vậy. Còn Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận theo sự đề thăng của cảnh giới, Tần Vô Song cũng bắt đầu bồi dưỡng những Thần đạo Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, rèn luyện năng lực chiến đấu của những Khôi Lỗi này. Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận này, dưới sự thi triển của Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, không ngừng phát huy ra uy lực càng mạnh càng lợi hại. Chín đầu con rối, chín đạo thần thông, hợp thành một loại Thần đạo, hình thành một sóng công kích siêu nhiên của Cửu Cung Quy Nhất. Tần Vô Song ở các quốc gia nhân loại, đương nhiên là không cách nào điều khiển Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận này, cũng không cách nào phát huy hoàn toàn uy lực cực hạn của kiếm trận này. Mỗi lần tu luyện hai môn bí kỹ này, Tần Vô Song đều muốn nghĩ mọi cách, đạt được trợ giúp cửa ngõ. Hiện giờ, Tần Vô Song đang toàn tâm lĩnh ngộ ấn pháp tầng thứ hai của Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, đột nhiên Ngọc bài Truyền thức kịch liệt dao động. Tần Vô Song trong lòng hồi hộp một chút, phảng phất giống như ý thức được gì đó. Quả nhiên, là dao động thần thức của Tổng bộ Tần gia tới, Tần Vân Nhiên dùng một loại khẩu khí cố gắng giả vờ bình tĩnh nói: - Vô Song, ba tháng, nhiều nhất là ba tháng. Tân Thiên Vấn toàn diện thúc giục lực lượng Thần hồn, không tiếc lấy Thần hồn bị thương làm chi phí, cũng muốn liều mạng đổ máu với Tần gia. Đại Chưởng môn cạn kiện sinh lực, đã đến ranh giới sụp đổ rồi. Các ngươi vẫn khỏe cả chứ? Nhớ kỹ, bất kể Tần gia phát sinh chuyện gì, các ngươi cần phải trấn định, cần phải cố gắng tiếp tục sống sót. Cố gắng… Trái tim của Tần Vô Song, phảng phất giống như đột nhiên bị túm chặt lấy vậy. - Cạn kiệt sinh lực? Tần Vô Song tim như chảy máu: - Cuối cùng đã đến bước tuyệt vọng này sao? Tần Vô Song cũng rất là bất đắc dĩ, ngày hôm nay, rút cuộc vẫn là đến trước thời hạn. Hắn muốn có thời gian ba năm, nhưng mới chỉ không đến nửa năm. Nhiều nhất còn có ba tháng, cũng chính là nói, Đại Chưởng môn nguy cấp vô cùng, cho dù là mạnh mẽ chống đỡ, cũng chỉ chống đỡ được ba tháng cuối cùng này. Đây tựa hồ có thể nói là báo hiệu hủy diệt. Nếu ngay cả Đại Chưởng môn cũng đến mức sơn cùng thủy tận, vậy Tần gia đã thật sự đến tuyệt cảnh bấp bênh, không ổn định, bất cứ lúc nào cũng có thể bị hủy diệt. - Ba tháng… chỉ có ba tháng thôi sao? Tần Vô Song đặc biệt không có hoảng loạn, trong đầu ngược lại càng thêm bình tĩnh, hiện tại, tất cả hy vọng đều tan vỡ rồi. Ý niệm kỳ vọng ba năm bế quan này có thể viên mãn, chí ít có thể không đi ôm hy vọng quá lớn. Hiện tại, hiện thực bày ra trước mặt hắn chỉ có một, cục diện chính thức khó khăn, dưới thế cục không ngừng chuyển biến xấu, tìm được kế sách chu toàn, tìm được khe hở sinh tồn. Tần Vô Song biết, lần này, hoàn toàn không giống với bất cứ một lần nguy cơ nào trước đó. Lần này, nguy cơ của Tần gia, chính là nguy cơ triệt để. Ngay cả Đại Chưởng môn thần bí, cũng không thể có át chủ bài nào khác. Không khách khí nói một câu, nếu Tần gia cần phải nói hiện tại còn có át chủ bài nào, có thể có nhân tố có lợi phản bại thành thắng, cũng chỉ có Tần Vô Song hắn, tuyệt đối không còn gì khác. - Tân Thiên Vấn vì tiêu diệt Tần gia ta, không tiếc để Thần hồn bị thương, đây cũng là một cơ hội! Tần Vô Song trong lòng lóe lên một ác niệm trùng động. Quay lại sơn động Đệ nhị hoàn dưới Đại Thương Sơn, Tần Vô Song nói với Tần Thái Trùng và Tần Thiếu Hồng: - Nhị vị sư huynh, thế cục Tần gia, càng ngày càng gian nan. Cơ hội khổ tu ba năm của chúng ta, không thể không bị gián đoạn trước thời hạn rồi. - Như thế nào? Tần Thái Trùng và Tần Thiếu Hồng lúc này trong lòng đều lo lắng, loại khẩu khí này của Tần Vô Song, khiến bọn họ ý thức được mơ hồ bên trong có chút gì không ổn. - Tân Thiên Vấn lấy Thần hồn bạo phát thúc giục Tịch Diệt Thiên Lê, Đại Chưởng môn cạn kiệt sinh lực, không thể tiếp tục được nữa. Linh mạch hộ sơn của Tần gia ta, nhiều nhất chỉ có thể chống đỡ được ba tháng! Nguy cơ tràn đầy! Tần Thái Trùng và Tần Thiếu Hồng đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đều là một vẻ nghiêm nghị. Lập tức, biểu tình của hai người đều trở nên ngưng trọng, một loại biểu tình kiên nghị không hẹn mà gặp, hiện ra trên mặt bọn họ. - Vô Song sư đệ, Tần gia đến thời khắc tồn vong mấu chốt nhất, chúng ta cũng không thể ngồi yên không để ý tới. Cho dù sau này tu luyện đại thành, nếu cơ nghiệp Tần gia không còn, chúng ta còn mặt mũi nào sống trên hậu thế chứ? Tần Thái Trùng cũng là một luồng nhiệt huyết sôi trào, hận không thể vạn dặm lao tới, trực tiếp lao tới trước Vấn Đỉnh Sơn, - Đại sư huynh nói rất đúng, mặc dù, giữ lại huyết mạch, truyền thừa hương khói vô cùng quan trọng. Nhưng mà, kêu chúng ta trơ mắt nhìn Vấn Đỉnh Sơn Tần gia bị công phá, bị giết hại. Trong lòng há có thể yên ổn hay sao? Vô Song sư đệ, chúng ta lẽ nào thật sự không còn kế nào khả thi hay sao? Hai người này huyết khí cuồn cuộn, trong lúc nhất thời cũng là cảm xúc mênh mông. Tần Vô Song có thể cảm nhận được khí tức cuồng dã của hai người này, cũng hoàn toàn có thể lý giải được tâm tình đền đáp gia tộc tông môn của hai người này. Nhưng mà, vì Tần gia xuất lực, cứu vớt Tần gia giữa lúc nguy nan, cũng không phải thiêu thân lao vào lửa, mà là phải nghiên cứu chiến thuật chiến lược. Nếu một chút chiến thuật cũng không có, ba người trực tiếp quay về, không nghi ngờ gì chính là rơi vào ý nguyện của đối phương, đang bố trí thiên la địa võng, đợi bọn họ chui vào. Chỉ cần bọn họ tiến vào cửa túi, trực tiếp buộc chặt miệng túi, trực tiếp bắt bọn họ đi. Đến lúc đó tùy tiện sắp xếp mấy lý do đường đường chính chính, với quyền uy của Thiên Đế Môn đến xét xử bọn họ. Từ đầu đến cuối, đều sẽ là màn kịch một vai của Thiên Đế Môn, bọn họ chắc chắn sẽ chết không phải nghi ngờ gì. Đương nhiên, không thể để Thiên Đế Môn hành động theo tính toán thành công. Tần Vô Song nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của hai vị sư huynh, nói: - Nhị vị sư huynh, Tần gia gặp phải vận mệnh như vậy, ba người chúng ta đương nhiên không thể ngồi yên đứng nhìn. Nhưng cho dù chúng ta muốn đi vào chiến đấu, cũng cần nghiên cứu một sách lược. Nếu không, với lực lượng của ba người chúng ta, ảnh hưởng đối với cục diện chiến đấu chỉ có hạn. - Vô Song sư đệ, đầu óc ngươi linh hoạt, ngươi có chủ ý gì hay, cứ tận sức nói ra. Ta và Thiếu Hồng sẽ làm hai cây thương, ngươi nói đánh đâu, chúng ta sẽ đánh ở đấy. Tần Thái Trùng tự có đại khí thế, quyết chí tiến lên. - Nhị vị sư huynh, nếu đánh bừa, chúng ta chỉ có ba người, cũng chẳng khác nào làm chuyện vô bổ. Ta suy nghĩ, trận doanh Thiên Đế đó chỗ không bền chắc nhất, có lẽ chính là ba đại tông môn trung lập. Cho nên, một khi chúng ta quay về Hiên Viên Khâu, cửa đột phá, nhất định phải đặt ở chuyện phá hủy đại lập trường của trận doanh Thiên Đế. Trận doanh Thiên Đế từ trước đến nay nền tảng không vững. Ba đại tông môn có thể tham dự vào chuyện này, có một nửa là nhân tố là bị ép buộc. Nửa nhân tố còn lại, chính là theo đuổi địa vị và tư lợi. Loại đồng minh không công bằng này, nhất định sẽ có lỗ hổng. Nền tảng không vững, sẽ mang tới cho Tần Vô Song rất nhiều cơ hội thừa dịp. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm. - Nhị vị sư huynh, mời xem. Đây là đại bản đồ của Hiên Viên Khâu. Thiên Vũ Tông, Bách Lý Gia Tộc và Diệu Hóa Môn, đều ở cảnh nội Thiên Đế Sơn, nhưng vị trí cụ thể, cũng không giống nhau. Chúng ta hiện tại, trực tiếp tới Vấn Đỉnh Sơn, chỉ sợ rất khó giải vây. Dùng thủ đoạn "vây Ngụy cứu Triệu", công kích ba đại tông môn trung lập, hư trương thanh thế, đe dọa ba đại tông môn trung lập đó, áp bách khiến cho bọn chúng rút lui, ít nhất, cũng phải gây chuyện khiến nội bộ bọn chúng bất hòa. Mầm mống nội chiến một khi phát sinh, khẳng định sẽ không ngừng lan tràn, hình thành thế lửa cháy lan ra đồng cỏ. Khẩu khí này của Tần Vô Song, xác thực là vô cùng ưu việt. Tần Thái Trùng có chút suy nghĩ, gật đầu nói: - Đúng vậy, Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông, ngàn năm ân oán với Tần gia chúng ta, khẳng định là không chết không hết hận. Tình đồng môn giữa bọn chúng và Thiên Đế Môn, không gì phá nổi. Đồng minh ở, bọn chúng ở. Đồng minh không ở, bọn chúng sao có thể bình yên vô sự? Cho nên bọn chúng quyết tâm mặc chung một cái quần với Tân gia. - Sáu nhà đồng môn, biến thành ba nhà. Đừng thấy vấn đề tựa hồ biến hóa không lớn, mỗi đòn đánh vào sĩ khí của Thiên Đế Môn đều không thể xem nhẹ, quan trọng nhất là, quyền uy của Thiên Đế Môn ở Thiên Đế Sơn, đã hoàn toàn bị phá vỡ. Đối với Tần gia mà nói, tuyệt đối là một cơ hội tuyệt hảo để bắn ngược thế cờ. Dưới chiến thuật đã được xác định, trạm thứ nhất, không phải đi công kích trận doanh Thiên Đế ở Vấn Đỉnh Sơn, mà là chia binh làm ba đường, áp dụng thủ đoạn tập kích bất ngờ, công kích sào huyệt của ba đại tông môn. Công kích này đương nhiên cũng chú ý đến độ cháy, đòn đầu tiên, là công kích thăm dò, mục đích là tạo nên hiệu quả cảnh cáo. Nếu công kích đòn đầu tiên không thể có hiệu quả, đòn thứ hai sẽ tuyệt nhiên không giống Tần Vô Song sẽ lấy thủ đoạn lôi đình vạn quân, hung hăng đả kích một tông môn trong đó, khiến bọn họ phải trả cái giá không thể nào bù đắp được. Thủ đoạn lôi đình vạn quân vừa xuất, ba nhà tông môn trung lập không ngoan ngoãn theo sự chi phối mới là lạ!
Âm Dương Tạo Hóa Đao quả nhiên không phải thổi phồng, khí thế như có thể một nhát chém đứt âm dương. Đao lấp loáng ánh kim quang chói lòa như mặt trời giữa tầng không. Mặt sau lại là ánh ngân quang tựa ánh trăng lạnh lẽo.
Kỳ diệu nhất là thanh Âm Dương Tạo Hóa Đao này dường như vô cùng ăn ý với Âm Dương Tử Vân Dực, nhờ khí thế của Âm Dương Tử Vân Dực mà uy lực mạnh hơn vốn có ba phần.
Đao còn chưa đánh tới trước mặt Tân Thiên Vấn hắn đã vội vàng lộn một vòng tránh đao. Đồng thời ném Bát Ngự Kim Quang Trường về phía đỉnh đầu Tần Vô Song. Chiếc lọng to cỡ cái ô lập tức mở rộng, ánh sáng từ bốn phương tám hướng tỏa ra bao trùm toàn bộ bầu trời trên Hiên Viên Đài.
Tần Vô Song biết sự lợi hại của Bát Ngự Kim Quang Trường, khi thấy Tân Thiên Vấn lấy nó ra đã đề phòng vài phần, Âm Dương Tạo Hóa Đao bay khỏi tay, biến thành một chùm sáng hai cực âm dương bắn về phía Bát Ngự Kim Quang Trường.
Uỳnh!
Chùm sáng khổng lồ bị Âm Dương Tạo Hóa Đao đánh tan, ánh sáng bắn ra làm chói lòa cả không gian.
Uy lực của Bát Ngự Kim Quang Trường còn chưa được thi triển đã bị Âm Dương Tạo Hóa Đao của Tần Vô Song đánh tan!
Như vậy là cuối cùng thì uy lực của vũ khí Chân Thần Đạo chín kiếp cũng được bộc lộ!
Tân Thiên Vấn kinh ngạc, hắn ít khi thi triển Bát Ngự Kim Quang Trường, nhưng một khi đã thi triển thì gần như đều có tác dụng rất lớn. Dù có cường giả chống lại được thì cũng là dựa vào trang bị phòng ngự để chống lại sự ràng buộc của kim quang, không bị sức mạnh của Bát Ngự Kim Quang Trường khống chế.
Cảnh tượng đòn công kích bị phá trừ một cách trực tiếp thế này là lần đầu tiên Tân Thiên Vấn gặp phải kể từ khi xuất đạo đến nay. Không tránh khỏi chửi thầm:
- Đồ quái vật!
Tân Thiên Vấn lập tức dùng Diệt Thần Cung bắn vô số mũi tên theo những tia lưu quang bay về phía Tần Vô Song. Tần Vô Song cười ha ha:
- Hay lắm!
Lưu quang của Âm Dương Tạo Hóa Đao đang đến cực hạn bỗng rơi xuống như chiếc rèm cửa, một màn sáng như lỗ đen trong không gian bao phủ lấy Tần Vô Song. Những mũi tên kia vừa chạm vào màn sáng thì lập tức như rơi vào lò luyện đan, tan ra thành từng mảnh.
Tân Thiên Vấn tức đến hộc máu. Sức phòng ngự của tên tiểu tử này có phải quá biến thái rồi không?
Diệt Thần Cung và Bát Ngự Kim Quang Trường trước nay luôn là sự phối hợp tốt nhất. Bát Ngự Kim Quang Ngự bao trùm lấy đối phương để Diệt Thần Cung tấn công.
Diệt Thần Cung vô cùng hiểm độc, một khi đã bắn trúng nó sẽ như con sâu gặm nhấm hết Thần hồn, rồi hủy diệt cả Thần hồn lẫn nhục thể, uy lực vô cùng kinh người.
Chỉ là, Bát Ngự Kim Quang Trường không trói được Tần Vô Song nên công kích của Diệt Thần Cung bị giảm uy lực.
Uy lực công thủ của Âm Dương Tạo Hóa Đao của Tần Vô Song đã chèn ép được toàn bộ uy lực của Chân Thần Lục Binh, phía dưới đài lập tức vang lên vô vàn tiếng hoan hô, tất cả dường như sắp phát điên.
Quá đẹp mắt! Dù là ai công ai thủ thì độ đẹp mắt của trận đấu này đã vượt xa so với tưởng tượng!
Ngay Hiên Viên Bạt xem trận đấu ở đẳng cấp này cũng phải đắn đo, nếu mình gặp phải đối thủ này thì sẽ có bao nhiêu phần thắng?
Không thể không nói, dù là Hiên Viên Bạt, nếu gặp phải hai đối thủ này căn bản là không có bất cứ sự tự tin nào mình sẽ tất thắng, thậm chí còn có khả năng sẽ thua!
Quá mạnh!
Tân Thiên Vấn, thân là Thiên Đế, trước mặt Hiên Viên Tộc vẫn luôn như đứa trẻ ba tuổi không dám thất lễ, ngông cuồng. Nhưng với các thế lực khác thì hắn chưa bao giờ phục ai.
Nhưng hôm nay cuối cùng hắn đã gặp một miếng xương khó nhằn. Tên Tần Vô Song trẻ tuổi này lại khiến Tân Thiên Vấn đã thành danh hàng nghìn năm nay khó khăn đến vậy!
Tần Vô Song mới chỉ hơn ba mươi tuổi, đây là độ tuổi mà người bình thường chỉ mới bước vào giới tu luyện, ở độ tuổi mà nhiều tu luyện giả vẫn là đệ tử nhập môn thì Tần Vô Song đã có thể đánh ngang bằng với Thiên Đế Tân Thiên Vấn rồi!
Còn có thể nói gì đây? Chỉ hai chữ, yêu nghiệt!
Đúng là yêu nghiệt, ngay Hiên Viên Tộc cũng phải thán phục huống hồ là người khác? Đương nhiên mọi người đều biết, Tần Vô Song có thể ung dung đối phó với Tân Thiên Vấn như vậy là nhờ vào vũ khí mà hắn sử dụng.
Uy danh Chân Thần Lục Binh hầu như mọi người đều biết. Chân Thần Lục Binh gần như là chiêu bài của Tân Thiên Vấn, cũng là vũ khí mạnh nhất của Tân gia năm đó.
Có thể nói một cách không khách khí rằng, nếu Tân Thiên Vấn không có Chân Thần Lục Binh thì năm đó không thể nào đoạt được ngôi vị Thiên Đế từ tay Tần gia. Nguồn truyện: Truyện FULL
Chân Thần Lục Binh chính là vũ khí gây dựng nên Tân gia hiện nay, vậy mà lại bị Tần Vô Song, một người trẻ tuổi của Tần gia áp chế. Nói thế nào thì ưu thế của Tân Thiên Vấn về mặt binh khí đã hoàn toàn biến mất!
Ngược lại, vũ khí đã trở thành điểm yếu của Tân Thiên Vấn. Đây là chuyện không ai có thể tưởng tượng được. Có ai lại ngờ được, trong trận đấu đẳng cấp này Tân Thiên Vấn lại ở thế hạ phong về mặt vũ khí?
- Bên ngoài đồn rằng Đại Chưởng môn Tần gia Tần Vô Song kế thừa trận pháp Thái cổ xem ra không phải tin đồn thất thiệt. Chuyện này xem ra vô cùng chính xác!
- Ồ? Sao ngươi biết?
- Ngươi không biết nhìn à? Vũ khí mà Tần Vô Song sử dụng rõ ràng là có thể áp đảo được Chân Thần Lục Binh. Tần gia có thứ vũ khí mạnh đó từ bao giờ? Không phải từ trận pháp Thái cổ sao? Nếu Tần gia có được vũ khí lợi hại như thế này thì một nghìn năm trước sẽ không thua Tân gia!
- Nói cũng phải. Trước đây Tần gia thua chính là thua Chân Thần Lục Binh mà. Nếu không, những mặt khác của Tân gia còn chưa sánh được với Tần gia và Vân gia.
Phía dưới bắt đầu xuất hiện vô số tiếng bàn tán suy đoán. Nhưng đối với cục diện mà nói thì chẳng có tác dụng gì.
Tân Thiên Vấn vẫn giữ được bình tĩnh, nghĩ bụng:
- Tên Tần Vô Song có vũ khí lợi hại như vậy, muốn phá vỡ sự phòng ngự của hắn tấn công bằng vũ khí thì e là khó chiếm thế thượng phong. Xem ra, ta phải gọi Phong ấn Thú hồn ra thôi. Phong ấn Thú hồn có cách đánh điên cuồng, dù có phải hy sinh, chỉ cần giữ chân Tần Vô Song được trong giây lát là ta có thể bắn chết hắn!
Nghĩ đến đây, Tân Thiên Vấn ném ra một đạo phong ấn, ánh sáng lóe lên, từ trong đám khói mù mịt hai con hung thú tướng mạo vô cùng đáng sợ.
Chín kiếp, là Hóa Thần Đạo chín kiếp!
Tấm Phong ấn Thú hồn này vốn là của Kiếm Nhiêm, khác với hai đầu Phong ấn Thú hồn của Tân Thiên Thần, là Thú hồn Hóa Thần Đạo chín kiếp!
Thật ra Tân Thiên Vấn cũng hơi hối hận vì đánh giá sai kẻ địch. Nếu không phải đánh giá thấp Tần gia thì dù có Thiên Tu Truy Vân Thú hắn cũng nên đưa tấm Phong ấn Thú hồn lợi hại hơn này cho Tân Thiên Thần. Như vậy ít nhất thì cũng có thể chiến đấu với Thiên Tu Truy Vân Thú, thậm chí còn có hy vọng thắng.
Uy lực kết hợp giữa hai con hung thú này không chỉ là một cộng một, mà nó có thể phát huy được bốn thậm chí năm lần uy lực.
Tân Thiên Thần mà có thêm phần thực lực đó thì chưa chắc đã không thể thắng Thiên Tu Truy Vân Thú, nhưng nay nói gì thì cũng muộn rồi.
Tân Thiên Vấn quyết định, dù có phải hy sinh hai con Thú hồn này cũng nhất định phải bắn gục Tần Vô Song. Đánh gục Tần Vô Song đương nhiên giá trị hơn nhiều so với hai con Thú hồn này.
Nghĩ vậy, Tân Thiên Vấn niệm chú, bắt đầu tẩy não hai con Thú hồn. Ở Thiên Hỏa Nam Cương, Tân Thiên Vấn học được hai môn tuyệt học của Thú Tộc. Một là Khống Thú Thuật, khống chế Phong ấn Thú hồn tác chiến, có thể khiến Thú hồn sống chết tùy ý.
Khống Thú Thuật thật ra chính là một biến tướng của Khôi Lỗi Thuật, chỉ có điều đối tượng của nó là Thú hồn, khác với Ma Tượng Đại Khôi Lỗi của Tần Vô Song nhưng về bản chất là giống nhau.
Hai con hung thú rống lên một tiếng rồi lao về Tần Vô Song từ hai phía.
Tân Thiên Vấn cười ác độc, hai bàn tay đánh ra hai luồng thần quang có những ký hiệu cổ quái của Thú Tộc bắn lên người hai con hung thú khiến chúng toàn thân bừng sáng, một luồng khí tức hoang thú cổ xưa bao trùm toàn bộ Hiên Viên Đài.
Grào! Grào!
Hai tiếng rống kinh thiên động địa, hai con hung thú giơ nanh múa vuốt lao đến chỗ Tần Vô Song với tốc độ xé tan hư không.
Tần Vô Song cười kỳ quái, khóe miệng là nụ cười với ý "cuối cùng ngươi cũng dùng tuyệt chiêu". Nụ cười đó tựa như cây kim châm cắm thẳng vào tâm chí vốn rất kiên định của Tân Thiên Vấn:
- Tên tiểu tử, ngươi cười cái gì chứ?
Trong lòng Tân Thiên Vấn dấy lên nghi vấn.
Tạp niệm, lại một tạp niệm nữa. Tân Thiên Vấn là đại cao thủ, đại cao thủ, lẽ nào lại không biết tạo niệm là vết nứt trong tâm trí của mình. Nói giảm thì đó chỉ là một ý nghĩ, nói lớn hơn thì đó là một loại tâm ma ảnh hưởng đến tâm trí.
Tân Thiên Vấn vốn rất tự tin, chưa bao giờ bị bóng đen tâm lý này. Nhưng nay, khi ký Sinh Tử Ước, tâm lý của hắn đã có chút bóng đen, lúc này lại xuất hiện thêm lần nữa.
Liên tiếp hai lần như vậy khiến thần niệm của Tân Thiên Vấn đã xuất hiện một vết rạn nứt thật sự, tâm ma thật sự. Tâm ma này từ lần hắn bị thương đã có rồi. Trừ phi đánh bại được Tần Vô Song, giết chết Tần Vô Song thì tâm ma mới biến mất, nếu không nó sẽ là tâm bệnh mãi mãi.
Tần Vô Song cười:
- Tân Thiên Vấn, hoang thú này có phải ngươi có được từ Thiên Hỏa Nam Cương không? Không tệ, không tệ. Nếu ngươi chẳng có vũ khí gì mới thì sao có tư cách làm đối thủ của ta chứ? Lần này ta sẽ cho ngươi mở rộng tầm mắt với thủ đoạn của ta!
Tiếng cười Tần Vô Song vang vọng trong hư không như sấm rền.
Thân hình Tần Vô Song lắc lư, thần quang ngũ sắc biến ra vô số phân thân Khôi Lỗi giống hệt Tần Vô Song.
Một, hai, ba, bốn…
Chín! Có đến chín Khôi Lỗi! Chín con Khôi Lỗi này không hề là ảnh ảo mà rất thực, Thần đạo Khôi Lỗi có máu có thịt!
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Lần đột phá này, không khiến Tần Vô Song cảm thấy đắc chí, vì lần đột phá này, đối với đề thăng lực chiến đấu của bản thân hắn, ảnh hưởng cũng không lớn. Trừ phi hắn có thể cấp tốc vượt qua ba trung kiếp, tiến vào Hóa Thần Đạo sáu kiếp. Tốt nhất là vượt qua một lần đại kiếp, hoàn thành Hóa Thần Đạo bảy kiếp. Nếu có thể hoàn thành cảnh giới của Hóa Thần Đạo bảy kiếp, vậy với trang bị và tất cả những bí tịch tuyệt đẳng tu luyện được trong tay hắn, cho dù là chiến đấu chính diện với Tân Thiên Vấn, căn bản cũng không có bất cứ áp lực gì. Nhưng mà, thời gian thật sự quá gấp gáp. Hóa Thần Đạo bảy kiếp, không có thời gian mười năm, căn bản không đến được cảnh giới đó, chuyện này cũng là không tưởng. Cảnh giới Thần đạo, là một quá trình tích lũy, không thể một bước lên trời. Điểm này, Tần Vô Song cũng là trong lòng biết rõ. Trên con đường tu luyện của hắn, đã có quá nhiều kinh nghiệm đi tắt. Nhưng điều kiện tiên quyết được thành lập khi hắn nhận được thần quang tẩy lễ, các phương diện thiên phú và huyết mạch đều quá xuất sắc. Hiện giờ, sau khi tiến vào Hóa Thần Đạo, mặc dù nói vẫn vô cùng ưu tú, điều kiện các phương diện vẫn vô cùng ưu việt, nhưng trên tiến độ tu luyện, khẳng định sẽ không ngừng chậm lại luồng khí thế điên cuồng đó. Nếu cảnh giới Hóa Thần Đạo cũng có thể tăng lên biến thái giống như Linh Võ Cảnh và Hư Võ Cảnh, đó đương nhiên là điều không thể. Hiện tại, Tần Vô Song có thể nắm chắc không ngừng tăng lên, chính là hai môn bí kỹ. Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn dưới sự luyện tập nhiều lần của Tần Vô Song, Mộc thuộc tính, Kim thuộc tính cũng như Hỏa thuộc tính, ba đại thuộc tính này Tần Vô Song đã hoàn toàn lĩnh ngộ, đồng thời đem ấn pháp của tầng thứ nhất luyện đến vô cùng thành thục. Không được hoàn mỹ chính là Thổ thuộc tính và Thủy thuộc tính, vì Thần Đạo Tinh Phách không có ngưng luyện thành công, khuyết thiếu một bước ngoặt chuyển tiếp, dẫn tới Ngũ Hành Luân Hồi Ấn luôn cảm thấy khuyết thiếu chút gì. Nhưng mặc dù không thể phát huy uy lực siêu cường của Ngũ Hành Luân Hồi, lực công kích của đơn thuộc tính, cũng tuyệt đối đủ khả quan. Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn Nếu muốn theo đuổi uy lực biến hóa lớn nhất, đương nhiên là thuộc tính Ngũ Hành toàn bộ trang bị, năm loại Thần đạo lực lượng thu phát từ tâm, phối hợp ăn ý hoàn mỹ. Hiện giờ Tần Vô Song, tương đương là nắm giữ được ba môn này. Vì vậy, Tần Vô Song trước mắt, bức thiết nhất không phải là cái gì khác, mà là ngưng luyện Thần Đạo Tinh Phách của Thủy thuộc tính và Thần Đạo Tinh Phách của Thổ thuộc tính. Ngưng luyện Thần Đạo Tinh Phách, cũng không khó, cái khó là nằm ở, làm thế nào tìm kiếm được nguồn linh lực khiến hắn ngưng luyện được Thần Đạo Tinh Phách, ví dụ như Xích Viêm Chi Hỏa, ví dụ như Phù Tang Chi Mộc, lại ví dụ như Thất Bảo Hoàng Kim Thụ. - Thủy thuộc tính, theo Ngũ Hành suy tính, phương Bắc chủ thủy. Bình thường những nguồn linh lực của thủy linh lực cực phẩm, đều nằm ở Cực Bắc Tuyết Vực của phương Bắc. Cực Bắc Tuyết Vực, cũng không phải là dễ dàng tiếp xúc như vậy. Còn Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận theo sự đề thăng của cảnh giới, Tần Vô Song cũng bắt đầu bồi dưỡng những Thần đạo Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, rèn luyện năng lực chiến đấu của những Khôi Lỗi này. Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận này, dưới sự thi triển của Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, không ngừng phát huy ra uy lực càng mạnh càng lợi hại. Chín đầu con rối, chín đạo thần thông, hợp thành một loại Thần đạo, hình thành một sóng công kích siêu nhiên của Cửu Cung Quy Nhất. Tần Vô Song ở các quốc gia nhân loại, đương nhiên là không cách nào điều khiển Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận này, cũng không cách nào phát huy hoàn toàn uy lực cực hạn của kiếm trận này. Mỗi lần tu luyện hai môn bí kỹ này, Tần Vô Song đều muốn nghĩ mọi cách, đạt được trợ giúp cửa ngõ. Hiện giờ, Tần Vô Song đang toàn tâm lĩnh ngộ ấn pháp tầng thứ hai của Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, đột nhiên Ngọc bài Truyền thức kịch liệt dao động. Tần Vô Song trong lòng hồi hộp một chút, phảng phất giống như ý thức được gì đó. Quả nhiên, là dao động thần thức của Tổng bộ Tần gia tới, Tần Vân Nhiên dùng một loại khẩu khí cố gắng giả vờ bình tĩnh nói: - Vô Song, ba tháng, nhiều nhất là ba tháng. Tân Thiên Vấn toàn diện thúc giục lực lượng Thần hồn, không tiếc lấy Thần hồn bị thương làm chi phí, cũng muốn liều mạng đổ máu với Tần gia. Đại Chưởng môn cạn kiện sinh lực, đã đến ranh giới sụp đổ rồi. Các ngươi vẫn khỏe cả chứ? Nhớ kỹ, bất kể Tần gia phát sinh chuyện gì, các ngươi cần phải trấn định, cần phải cố gắng tiếp tục sống sót. Cố gắng… Trái tim của Tần Vô Song, phảng phất giống như đột nhiên bị túm chặt lấy vậy. - Cạn kiệt sinh lực? Tần Vô Song tim như chảy máu: - Cuối cùng đã đến bước tuyệt vọng này sao? Tần Vô Song cũng rất là bất đắc dĩ, ngày hôm nay, rút cuộc vẫn là đến trước thời hạn. Hắn muốn có thời gian ba năm, nhưng mới chỉ không đến nửa năm. Nhiều nhất còn có ba tháng, cũng chính là nói, Đại Chưởng môn nguy cấp vô cùng, cho dù là mạnh mẽ chống đỡ, cũng chỉ chống đỡ được ba tháng cuối cùng này. Đây tựa hồ có thể nói là báo hiệu hủy diệt. Nếu ngay cả Đại Chưởng môn cũng đến mức sơn cùng thủy tận, vậy Tần gia đã thật sự đến tuyệt cảnh bấp bênh, không ổn định, bất cứ lúc nào cũng có thể bị hủy diệt. - Ba tháng… chỉ có ba tháng thôi sao? Tần Vô Song đặc biệt không có hoảng loạn, trong đầu ngược lại càng thêm bình tĩnh, hiện tại, tất cả hy vọng đều tan vỡ rồi. Ý niệm kỳ vọng ba năm bế quan này có thể viên mãn, chí ít có thể không đi ôm hy vọng quá lớn. Hiện tại, hiện thực bày ra trước mặt hắn chỉ có một, cục diện chính thức khó khăn, dưới thế cục không ngừng chuyển biến xấu, tìm được kế sách chu toàn, tìm được khe hở sinh tồn. Tần Vô Song biết, lần này, hoàn toàn không giống với bất cứ một lần nguy cơ nào trước đó. Lần này, nguy cơ của Tần gia, chính là nguy cơ triệt để. Ngay cả Đại Chưởng môn thần bí, cũng không thể có át chủ bài nào khác. Không khách khí nói một câu, nếu Tần gia cần phải nói hiện tại còn có át chủ bài nào, có thể có nhân tố có lợi phản bại thành thắng, cũng chỉ có Tần Vô Song hắn, tuyệt đối không còn gì khác. - Tân Thiên Vấn vì tiêu diệt Tần gia ta, không tiếc để Thần hồn bị thương, đây cũng là một cơ hội! Tần Vô Song trong lòng lóe lên một ác niệm trùng động. Quay lại sơn động Đệ nhị hoàn dưới Đại Thương Sơn, Tần Vô Song nói với Tần Thái Trùng và Tần Thiếu Hồng: - Nhị vị sư huynh, thế cục Tần gia, càng ngày càng gian nan. Cơ hội khổ tu ba năm của chúng ta, không thể không bị gián đoạn trước thời hạn rồi. - Như thế nào? Tần Thái Trùng và Tần Thiếu Hồng lúc này trong lòng đều lo lắng, loại khẩu khí này của Tần Vô Song, khiến bọn họ ý thức được mơ hồ bên trong có chút gì không ổn. - Tân Thiên Vấn lấy Thần hồn bạo phát thúc giục Tịch Diệt Thiên Lê, Đại Chưởng môn cạn kiệt sinh lực, không thể tiếp tục được nữa. Linh mạch hộ sơn của Tần gia ta, nhiều nhất chỉ có thể chống đỡ được ba tháng! Nguy cơ tràn đầy! Tần Thái Trùng và Tần Thiếu Hồng đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đều là một vẻ nghiêm nghị. Lập tức, biểu tình của hai người đều trở nên ngưng trọng, một loại biểu tình kiên nghị không hẹn mà gặp, hiện ra trên mặt bọn họ. - Vô Song sư đệ, Tần gia đến thời khắc tồn vong mấu chốt nhất, chúng ta cũng không thể ngồi yên không để ý tới. Cho dù sau này tu luyện đại thành, nếu cơ nghiệp Tần gia không còn, chúng ta còn mặt mũi nào sống trên hậu thế chứ? Tần Thái Trùng cũng là một luồng nhiệt huyết sôi trào, hận không thể vạn dặm lao tới, trực tiếp lao tới trước Vấn Đỉnh Sơn, - Đại sư huynh nói rất đúng, mặc dù, giữ lại huyết mạch, truyền thừa hương khói vô cùng quan trọng. Nhưng mà, kêu chúng ta trơ mắt nhìn Vấn Đỉnh Sơn Tần gia bị công phá, bị giết hại. Trong lòng há có thể yên ổn hay sao? Vô Song sư đệ, chúng ta lẽ nào thật sự không còn kế nào khả thi hay sao? Hai người này huyết khí cuồn cuộn, trong lúc nhất thời cũng là cảm xúc mênh mông. Tần Vô Song có thể cảm nhận được khí tức cuồng dã của hai người này, cũng hoàn toàn có thể lý giải được tâm tình đền đáp gia tộc tông môn của hai người này. Nhưng mà, vì Tần gia xuất lực, cứu vớt Tần gia giữa lúc nguy nan, cũng không phải thiêu thân lao vào lửa, mà là phải nghiên cứu chiến thuật chiến lược. Nếu một chút chiến thuật cũng không có, ba người trực tiếp quay về, không nghi ngờ gì chính là rơi vào ý nguyện của đối phương, đang bố trí thiên la địa võng, đợi bọn họ chui vào. Chỉ cần bọn họ tiến vào cửa túi, trực tiếp buộc chặt miệng túi, trực tiếp bắt bọn họ đi. Đến lúc đó tùy tiện sắp xếp mấy lý do đường đường chính chính, với quyền uy của Thiên Đế Môn đến xét xử bọn họ. Từ đầu đến cuối, đều sẽ là màn kịch một vai của Thiên Đế Môn, bọn họ chắc chắn sẽ chết không phải nghi ngờ gì. Đương nhiên, không thể để Thiên Đế Môn hành động theo tính toán thành công. Tần Vô Song nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của hai vị sư huynh, nói: - Nhị vị sư huynh, Tần gia gặp phải vận mệnh như vậy, ba người chúng ta đương nhiên không thể ngồi yên đứng nhìn. Nhưng cho dù chúng ta muốn đi vào chiến đấu, cũng cần nghiên cứu một sách lược. Nếu không, với lực lượng của ba người chúng ta, ảnh hưởng đối với cục diện chiến đấu chỉ có hạn. - Vô Song sư đệ, đầu óc ngươi linh hoạt, ngươi có chủ ý gì hay, cứ tận sức nói ra. Ta và Thiếu Hồng sẽ làm hai cây thương, ngươi nói đánh đâu, chúng ta sẽ đánh ở đấy. Tần Thái Trùng tự có đại khí thế, quyết chí tiến lên. - Nhị vị sư huynh, nếu đánh bừa, chúng ta chỉ có ba người, cũng chẳng khác nào làm chuyện vô bổ. Ta suy nghĩ, trận doanh Thiên Đế đó chỗ không bền chắc nhất, có lẽ chính là ba đại tông môn trung lập. Cho nên, một khi chúng ta quay về Hiên Viên Khâu, cửa đột phá, nhất định phải đặt ở chuyện phá hủy đại lập trường của trận doanh Thiên Đế. Trận doanh Thiên Đế từ trước đến nay nền tảng không vững. Ba đại tông môn có thể tham dự vào chuyện này, có một nửa là nhân tố là bị ép buộc. Nửa nhân tố còn lại, chính là theo đuổi địa vị và tư lợi. Loại đồng minh không công bằng này, nhất định sẽ có lỗ hổng. Nền tảng không vững, sẽ mang tới cho Tần Vô Song rất nhiều cơ hội thừa dịp. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm. - Nhị vị sư huynh, mời xem. Đây là đại bản đồ của Hiên Viên Khâu. Thiên Vũ Tông, Bách Lý Gia Tộc và Diệu Hóa Môn, đều ở cảnh nội Thiên Đế Sơn, nhưng vị trí cụ thể, cũng không giống nhau. Chúng ta hiện tại, trực tiếp tới Vấn Đỉnh Sơn, chỉ sợ rất khó giải vây. Dùng thủ đoạn "vây Ngụy cứu Triệu", công kích ba đại tông môn trung lập, hư trương thanh thế, đe dọa ba đại tông môn trung lập đó, áp bách khiến cho bọn chúng rút lui, ít nhất, cũng phải gây chuyện khiến nội bộ bọn chúng bất hòa. Mầm mống nội chiến một khi phát sinh, khẳng định sẽ không ngừng lan tràn, hình thành thế lửa cháy lan ra đồng cỏ. Khẩu khí này của Tần Vô Song, xác thực là vô cùng ưu việt. Tần Thái Trùng có chút suy nghĩ, gật đầu nói: - Đúng vậy, Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông, ngàn năm ân oán với Tần gia chúng ta, khẳng định là không chết không hết hận. Tình đồng môn giữa bọn chúng và Thiên Đế Môn, không gì phá nổi. Đồng minh ở, bọn chúng ở. Đồng minh không ở, bọn chúng sao có thể bình yên vô sự? Cho nên bọn chúng quyết tâm mặc chung một cái quần với Tân gia. - Sáu nhà đồng môn, biến thành ba nhà. Đừng thấy vấn đề tựa hồ biến hóa không lớn, mỗi đòn đánh vào sĩ khí của Thiên Đế Môn đều không thể xem nhẹ, quan trọng nhất là, quyền uy của Thiên Đế Môn ở Thiên Đế Sơn, đã hoàn toàn bị phá vỡ. Đối với Tần gia mà nói, tuyệt đối là một cơ hội tuyệt hảo để bắn ngược thế cờ. Dưới chiến thuật đã được xác định, trạm thứ nhất, không phải đi công kích trận doanh Thiên Đế ở Vấn Đỉnh Sơn, mà là chia binh làm ba đường, áp dụng thủ đoạn tập kích bất ngờ, công kích sào huyệt của ba đại tông môn. Công kích này đương nhiên cũng chú ý đến độ cháy, đòn đầu tiên, là công kích thăm dò, mục đích là tạo nên hiệu quả cảnh cáo. Nếu công kích đòn đầu tiên không thể có hiệu quả, đòn thứ hai sẽ tuyệt nhiên không giống Tần Vô Song sẽ lấy thủ đoạn lôi đình vạn quân, hung hăng đả kích một tông môn trong đó, khiến bọn họ phải trả cái giá không thể nào bù đắp được. Thủ đoạn lôi đình vạn quân vừa xuất, ba nhà tông môn trung lập không ngoan ngoãn theo sự chi phối mới là lạ!