Tần Vô Song thản nhiên cười, lắc đầu nói: - Không, đây là chiến đấu của hiệp thứ nhất, trọng ở uy hiếp, chứ không phải ở sát thương. Đem ý đồ chiến lược đơn giản nói tóm tắt một chút, Bao Bao và Cô Đơn đi theo Tần Vô Song nhiều năm, đã hình thành sự ăn ý vô cùng tốt với Tần Vô Song. Tần Vô Song giải thích như vậy, liền biết ý đồ của Tần Vô Song. Bọn họ luôn xem Tần Vô Song là người lãnh đạo, lực chấp hành cũng là không có bất cứ vấn đề gì. Bao Bao cười tủm tỉm nói: - Lão Đại, chúng ta hiểu rồi. Ý tứ chính là, dùng tất cả thủ đoạn đi hù dọa Diệu Hóa Môn, hình thành đả kích tâm lý, làm cho phòng tuyến tâm lý của bọn chúng bị sụp đổ, đúng không? - Nói rất đúng! Tần Vô Song ha ha cười lên: - Bao Bao, thật không nhìn ra, mười năm này, ngươi thật sự là thành thục lên nhiều rồi! - Rất tốt, có ban thưởng! Trong tay nhoáng lên, trong tay liền hiện ra một cây thiết côn trong suốt màu hoàng kim, miệng nói: - Món vũ khí này, chính là tiếp cận cấp bậc Chân Thần Đạo. Nghe nói là lấy Hắc Ngọc Mạch Thiết, Cực Lục Ngọc Tinh, Long Tiên Kim Thiết hỗn hợp cùng nhau chế tạo ra, uy lực cường đại, không thể xem thường. Ta thấy ngươi luôn không có một món vũ khí tiện tay, món vũ khí này, tặng cho ngươi! - Thật sao? Ánh mắt của Bao Bao nhất thời sáng ngời, chạy tới, đem cây thiết côn khí thế rộng rãi túm ở trong tay, triển khai tư thế, múa vài đường, ha ha cười lớn: - Lão Đại, quá tuyệt vời, món vũ khí này, quả thực là ta mơ ước tha thiết. Lão Đại, cảm tạ. Có lẽ là quan hệ huyết mạch của Thái cổ Thần vượn truyền thừa, Bao Bao từ nhỏ đã thích dùng vũ khí dạng gậy gộc, nhưng nhiều năm qua, vẫn không có một món nào thuận tiện. Hiện giờ cây thiết côn này trong tay, đương nhiên là như hổ thêm cánh. Vừa cầm trên tay, Bao Bao đã yêu thích không muốn rời ra, xem đi xem lại nhiều lần, chỉ hận không thể đùa giỡn ba ngày ba đêm tại chỗ, chọc bầu trời thủng lỗ, đập mặt đất thành hố to. - Hỏa Lân và Cô Đơn, hai người các ngươi, bình thường không cần binh khí. Nhưng các ngươi cũng kết thành Thần Đạo Hỏa Phách, cũng được, ta truyền cho các ngươi một môn tuyệt học, uy lực vô cùng. Thức huyền ảo thứ nhất, tên là Cửu Long Trọng Viêm, nắm bắt cho tốt, nếu luyện được tốt, muốn giết người, không tốn bao nhiều sức lực. Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn cũng không phải là nói chơi, loại tuyệt học này, khắp Đại lục Thiên Huyền sợ rằng cũng không tìm được thứ ngang bằng. Tần Vô Song truyền cho bọn họ Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn này, đương nhiên là vì duyên cớ tâm phúc. Hơn nữa, cũng chỉ là truyền cho bọn họ huyền ảo tầng thứ nhất mà thôi. - Môn tuyệt học này, trọng ở tâm pháp và thủ quyết. Một khi tu luyện thành công, bất kể các ngươi là hình thú hay là hình người, khi thi triển, uy lực đều giống như. Đương nhiên, khi là nguyên hình, điều khiển sẽ linh hoạt hơn một chút, lực sát thương tương đối có lẽ cũng sẽ mạnh hơn một chút. Dù sao, lực chiến đấu chân thân của Thú Tộc khẳng định là mạnh hơn. Khi huyễn hóa hình người, tê dại kẻ địch, đột nhiên xuất ra sát thủ, lực sát thương càng mạnh, đó cũng là duyên cớ vì kỵ binh chiến thắng. - Tạ ơn chủ nhân! - Đa tạ Lão Đại! Ái Ti Mạt nhìn thấy đồng bạn đều có lễ vật và ban thưởng, không kìm được kêu lên: - Phụ thân, lẽ nào không có phần của ta sao? Mạt nhi không ngoan sao? - Làm sao có thể thiếu quỷ linh tinh quái nhà ngươi được chứ? Tần Vô Song cười nói: - Vũ khí, hay là công pháp, ngươi tự nói đi! - Muốn ta tự nói sao? Ái Ti Mạt chớp đôi mắt xinh đẹp: - Vậy ta sẽ nói, chỉ sợ phụ thân không cho người ta thôi. - Ngươi nói trước đi! Tần Vô Song dáng vẻ rất là hào phóng. - Được rồi, lễ vật gì đó, Mạt nhi cũng không ham. Mạt nhi chính là muốn một Long mẫu thân, Long mẫu thân hung hãn lần trước, mặc dù có chút đáng ghét, nhưng Mạt nhi hình như có chút thích cô ta. Phụ thân, nếu ngươi đem một Long mẫu thân cho… - Mạt nhi, dừng lại… Tần Vô Song cười khổ nói: - Yêu cầu này không thể thương lượng. Hơn nữa, ngươi có mẫu thân mà, cô ta cũng không phải mẫu thân của ngươi, chỉ là ấp ngươi ra mà thôi. - Ta có mẫu thân? Ái Ti Mạt chớp ánh mắt, có chút hoang mang hỏi. - Ha ha, đây không phải lời vô nghĩa sao? Ai cũng có mẫu thân, lẽ nào ngươi từ trong tảng đá chui ra sao? Bao Bao đùa cợt nói. - Ngươi mới là từ trong tảng đá chui ra! Ái Ti Mạt tựa hồ cảm thấy, từ tảng đá chui ra, đối với cô ta mà nói là sỉ nhục lớn lao. - Ách, ta nghe nói, thời đại Thái cổ, Hầu Tộc ra có một tổ tiên rất tài giỏi, là từ tảng đá chui ra. Lão Đại, ngươi nói thần kỳ hay không thần kỳ? Tần Vô Song cười khổ, thầm nghĩ, thời đại Thái cổ, lẽ nào cũng có một Tôn Hầu Tử? Hắn hiện tại không có tâm tư đi suy nghĩ chuyện của thời đại Thái cổ. Vì vậy cũng không tiếp tục đề tài này, mà là nói với Ái Ti Mạt: - Mạt nhi, ngươi là huyết mạch của Thái cổ Long Tộc lưu lại. Mẫu thân của ngươi, đã đi về cõi tiên rồi. Nhưng mà, ta biết ngươi có huynh đệ tỷ muội, nếu ngươi không cần lễ vật, vậy ta có thể giúp ngươi tìm huynh đệ tỷ muội. - Đi về cõi tiên? Đó là ý tứ gì? Ái Ti Mạt khó hiểu. - Ha ha ha… Bao Bao không nhịn được cười: - Đi về cõi tiên mà cũng không biết, đó chính là nói… Đột nhiên dừng lại, vì Bao Bao phát hiện, Tần Vô Song đang trừng mắt nhìn nó, bĩu bĩu môi: - Được rồi, Mạt nhi, Lão Đại là nói, mẫu thân của ngươi đã đi tới một thế giới khác rồi. Ngươi không thể gặp lại bà ta. Nhưng mà, có huynh đệ tỷ muội cũng không tệ. Ái Ti Mạt cái đầu nhỏ nghiêng nghiêng, cũng không đi quấy rầy nữa, phảng phất đoán được đi về cõi tiên là chuyện như thế nào, biểu tình có chút bộ dạng buồn bã, đau khổ, một hồi lâu mới hỏi: - Phụ thân, vậy huynh đệ tỷ muội của ta, ở nơi nào? - Mạt nhi, huynh đệ tỷ muội của ngươi, còn chưa sinh ra. Nhưng mà, điều kiện hiện tại, có thể bất cứ lúc nào khiến nó ra đời được. Muốn ấp nở trứng rồng, phải có Long Tộc Thần đạo. Tần Vô Song lúc đầu không có tư bản, xin Mễ Già giúp đỡ, mới có thể ấp nở Ái Ti Mạt ra ngoài. Hiện giờ, huyết mạch Thái cổ Long Tộc trong cơ thể hắn, hoàn toàn kích phát, bất cứ lúc nào cũng có thể Long hóa. Phụt ra Long Tộc, đương nhiên không có vấn đề. Mặc dù hắn không tự mình ra tay, Hỏa Lân cũng có quan hệ họ hàng với Long Tộc, cũng là nhất mạch của Thái cổ Long Tộc truyền thừa lại, rất có thể ấp trứng một quả trứng rồng còn lại. Ái Ti Mạt có chút suy nghĩ, cũng không nói gì nữa. Tần Vô Song tiếp tục chủ đề trước đó, nói: - Bao Bao, ngươi và Cô Đơn đi tới Diệu Hóa Môn. Hỏa Lân và hai vị sư huynh của ta đi Thiên Vũ Tông. Ta mang theo Mạt nhi, còn lại đi đến Bách Lý Gia Tộc. Nhớ kỹ, cần phải cẩn thận che giấu hành tung. Hiện tại cả Hiên Viên Khâu đều bố trí đầy tai mắt. Đương nhiên, với thủ đoạn của các ngươi, nếu cẩn thận hành sự, cần phải bí mật hành tung, vẫn là không có vấn đề. Lấy một tháng làm kỳ hạn. Sau một tháng, nghe hiệu lệnh của ta, tất cả hành sự, thống nhất điều hành! - Vâng! Tần Vô Song quay đầu nói với Tần Thái Trùng và Tần Thiếu Hồng: - Nhị vị sư huynh, Hỏa Lân là Thần thú của Vô Tận Đông Hải, thực lực cường đại, có hắn hộ pháp, đi Thiên Vũ Tông không có vấn đề gì. Cho dù hai gã Thần đạo cường giả của Thiên Vũ Tông ở tông môn, cũng không làm gì được Hỏa Lân đâu. Huống hồ, Thần đạo cường giả của bọn chúng cũng không ở sơn môn! Hỏa Lân, hai vị này là sư huynh của ta, ngươi không được thể hiện dáng vẻ Thần thú trước mặt bọn họ, mọi chuyện đều phải thương lượng mới làm, nghe theo mệnh lệnh của Đại sư huynh ta. - Vâng, chủ nhân! Hỏa Lân biết, mệnh lệnh của chủ nhân, nó chỉ có chấp hành mà thôi. - Được, chia nhau ra xuất phát! Phân phối hoàn tất, binh chia ra làm ba đường, hướng về phía Thiên Đế Sơn xuất phát.
Tần Vô Song mang theo Ái Ti Mạt, có mặt nạ Tâm Tùy Huyễn Tượng yểm trợ, hắn thật ra không lo lắng hành tung bại lộ. Mặc dù cơ sở ngầm của Thiên Đế Môn khắp nơi, chỉ cần Tần Vô Song cố ý ẩn nấp thân hình, khả năng bại lộ vẫn là vô cùng nhỏ. Dù sao, mục tiêu của hắn là thẳng đến Thiên Đế Sơn, dọc đường không tham dự vào bất cứ thị phi liên quan nào. Nếu toàn lực đi đường, với tu vi hiện giờ của hắn, chưa đến mười ngày, liền có thể chạy đến Thiên Đế Sơn. Nhưng hiện giờ vì tránh tai mắt, không thể không giảm bớt tốc độ. Ước chừng sau hai mươi ngày, Tần Vô Song mới đến phụ cận Thiên Đế Sơn, căn cứ vào quan sát của Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn, bọn người Bao Bao chia làm ba đường, cũng đã lục tục đến. Tần Vô Song vì để tránh rút dây động rừng, dứt khoát không đi quan sát thế cục của Vấn Đỉnh Sơn. Ẩn nhẫn mấy ngày nay, Tần Vô Song cũng không lơi lỏng, toàn lực tìm hiểu Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, hiện giờ, hắn ở trên ba đại thuộc tính, Mộc thuộc tính, Hỏa thuộc tính và Kim thuộc tính, bắt đầu tìm hiểu huyền ảo tầng thứ hai. Bạn đang đọc truyện được copy tại Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn tổng cộng có năm tầng cảnh giới. Tầng thứ hai này, uy lực so với tầng thứ nhất, đương nhiên là có chỗ đề thăng, hơn nữa cũng có thêm mấy phần biến hóa. Mộc thuộc tính tầng thứ hai: Khô Vinh Ấn, so sánh với tầng thứ nhất, Khô Vinh Ấn này không phải là thủ quyết có tính chất chữa trị. Ngược lại, uy lực của Khô Vinh Ấn, vô cùng đáng sợ, lực công kích mạnh, tựa hồ có thể nói là chiến thuật bá đạo lập phán sinh tử. Khô Vinh Ấn vừa ra, hoặc là sống, hoặc là chết. Khô, chính là tượng trưng cho tiêu điều, xơ các, tử vong. Còn Vinh, tượng trưng cho sinh mệnh, sức sống. Khô Vinh Ấn này, giữa Khô và Vinh, có đại trí tuệ, đại cảnh giới. Tần Vô Song lĩnh ngộ Khô Vinh Ấn, cũng vì sự huyền ảo của Khô Vinh Ấn cảm thấy kinh ngạc. Khô Vinh Ấn này, rõ ràng đã ngầm chứa một chút triết lý tối cao giữa thiên địa. Nhất Khô nhất Vinh chính là quy luật, quy tắc của vạn vật sinh trưởng. Khô Vinh Ấn này, mặc dù còn chưa nắm bắt được cảnh giới của quy tắc, nhưng kỳ thực đã dung nhập vào bên trong trí tuệ của quy tắc. Vì vậy, Khô Vinh Ấn so với Xuân Phong Hóa Vũ, loại thủ đoạn có tính chất thuần túy chữa trị này, đương nhiên là tăng lên không ít. Tần Vô Song đắm chìm trong tìm hiểu Khô Vinh Ấn, thời gian mười ngày. Hắn cũng không thể đi tìm hiểu thêm về thủ ấn tầng thứ hai của Kim thuộc tính và Hỏa thuộc tính. Chỉ là đại khái hiểu được, thủ ấn tầng thứ hai của Hỏa thuộc tính, tên là Thiên Hỏa Liêu Nguyên, uy lực đương nhiên là cường đại hơn tầng thứ hai rất nhiều. Còn về Kim thuộc tính, thủ ấn tầng thứ hai tên là Bất Phá Kim Cương, thủ ấn kết thành, có thể huyễn hóa ra vô số kim thân pháp thân, lực công kích mạnh, khí thế bá đạo, có thể nói là trong thuộc tính Ngũ Hành, không xếp thứ hai.
Bên trong Bách Lý Gia Tộc, lúc này một vùng yên tĩnh, không ai biết, một trận bão táp đã lặng yên nổi lên, mây đen đã bay tới trên bầu trời của Bách Lý Gia Tộc. Thần đạo cường giả của Bách Lý Gia Tộc, mười năm không về khiến trên dưới gia tộc, ít nhiều có chút buông lỏng, cũng có chút bàng hoàng. Đại Trưởng lão phụ trách nắm giữ toàn cục trong tộc, cũng là có chút oán hận. Tu vi hiện giờ của hắn chính là cảnh giới Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, chính là thời khắc mấu chốt để trùng kích cảnh giới Thần đạo, vậy mà hai vị Tộc trưởng trong tộc lại kêu hắn ra chủ trì đại cục gia tộc, lãng phí thời gian tốt nhất. Phải biết rằng, tuổi tác hiện nay của hắn đã không có ưu thế gì, lãng phí một năm, cơ hội trùng kích Thần đạo càng xa vời, huống hồ là mười năm. Nhưng mà, nhiệm vụ của gia tộc đặt ở trên đầu, hắn muốn từ chối, cũng không từ chối nổi. Vạn bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể vừa oán giận, vừa làm chưởng quản bỏ mặc, đem sự vụ lớn nhỏ của Tộc trưởng phân phối xuống. Lén lút giành một chút không gian thời gian, tiếp tục trùng kích Vô thượng Thần đạo.
Kiếm Nhiêm ở phía dưới mắt nhìn chằm chằm, nó cũng biết đây là cơ hội cuối cùng của Tân Thiên Vấn. Nếu môn bí kỹ truyền thừa của Thú Tộc này cũng không đánh bại được Tần Vô Song thì Tân gia sẽ không còn cơ hội nào nữa!
Bị loại! Đó là kết quả nhẹ nhàng nhất rồi. Sinh Tử Ước đã ký, cái giá phải trả chính là cái chết của Tân Thiên Vấn.
Nói thật lòng, Kiếm Nhiêm không quan tâm lắm đến việc Tân Thiên Vấn sống hay chết. Nhưng việc trọng đại mà nó đã mưu đồ mấy nghìn năm nay, nếu như Tân gia thất bại thì kế hoạch của nó sẽ đổ bể! Dù không đổ bể thì cũng chẳng có nhiều không gian mà thi triển!
Kế hoạch đó nhất định phải được xây dựng trên việc Tân gia giành được ngôi vị Thiên Đế. Nhưng cục diện hiện nay Tân Thiên Vấn có thể thắng không? Kiếm Nhiêm chẳng có chút lạc quan nào.
Nếu bất ngờ thi triển Bách Biến Thiên Yêu Thú Hồn Kỹ thì có thể có hiệu quả nhưng nay tầng phòng ngự của Tần Vô Song đã rất kiên cố, Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận lại khiến Tân Thiên Vấn khổ sở, dù hắn có hàng nghìn thần thông thì cũng chẳng làm gì được.
Sức công kích của Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận vô cùng biến thái, sức phòng ngự cũng rất kinh người. Tân Thiên Vấn đã liên tiếp biến thành ba bốn hình thái, hoặc uy vũ, hoặc linh hoạt, hoặc to lớn, hoặc nhỏ bé. Nhưng những sự biến hóa đó chỉ là phù vân so với Ma Tượng Đại Khôi Lỗi. Chúng dùng bất biến ứng vạn biến, thực hiện kiếm trận rất mạch lạc, không vội vàng, cũng không bảo thủ.
Đứng trước trận pháp vừa chặt chẽ cẩn thận nhưng cũng không thiếu sự biến hóa này, Tân Thiên Vấn sắp phát khóc rồi. Hắn phát hiện mình như thằng hề lao tới lao lui trên Hiên Viên Đài. Ngay cái bóng của Tần Vô Song cũng không sờ đến được, kết quả của trận đấu này còn phải suy nghĩ nữa sao?
Một sự tuyệt vọng dâng lên từ trong sâu thẳm Tân Thiên Vấn.
Than vãn ông trời bất công cũng chẳng làm được gì nữa, Tân Thiên Vấn biết trận chiến này hắn chẳng còn cơ hội thắng nữa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Mà điều quan trọng nhất là, Sinh Tử Ước sờ sờ đằng kia, lúc này hắn có muốn nhận thua cũng chẳng còn cơ hội nữa.
Sinh Tử Ước, nhất định phải có người chết. Trừ phi mặt dày chạy trốn, có lẽ sẽ giữ được tính mạng nhưng danh tiếng một đời sẽ hủy trong một ngày, cơ nghiệp Tân gia cũng vì thế mà kết thúc. Hiên Viên Tộc có truy sát hay không cũng còn chưa thể nói trước được.
- Tần Vô Song, ngươi chỉ biết trốn tránh như vậy thì gọi gì là bản lĩnh?
Tân Thiên Vấn gầm lên.
Giờ hắn nhất định phải khích được Tần Vô Song ra mặt, nếu cứ để Tần Vô Song nấp sau đám Khôi Lỗi kia, không phá được trận pháp này thì không thể thắng được.
Chỉ là Tần Vô Song nay vững như Thái Sơn, lẽ nào lại đối kháng chính diện với Tân Thiên Vấn, hắn cười:
- Tân Thiên Vấn, vừa rồi đối kháng chính diện, cho ngươi cơ hội nhưng ngươi không tận dụng được thì trách được ai? Nay ta dùng Khôi Lỗi, đến một cái kiếm trận ngươi cũng chẳng thể phá được, ngươi có tư cách gì đấu với ta? Hiên Viên Đài hôm nay chính là nơi ngươi phải bỏ mạng!
Khẩu khí ban đầu của Tần Vô Song còn có vẻ giễu cợt nhưng về sau thì vô cùng nghiêm túc, tựa như phán quan phán quyết sinh tử.
Tân Thiên Vấn cười lạnh:
- Muốn giết ta? Ngươi có bản lĩnh đó không?
Tân Thiên Vấn biết hôm nay không thể chiến thắng nhưng nếu bảo Tần Vô Song có thể giết hắn thì hắn không tin!
Thần Tú Cung thì sao chứ? Đã chịu thiệt thòi một lần, Tân Thiên Vấn không thể chịu lần thứ hai.
Tân Thiên Vấn biến thành một con rết trăm chân, cả người cuộn lại thành hình xoáy, định lăn qua chín con Khôi Lỗi tấn công trực tiếp vào Tần Vô Song.
Tần Vô Song cười ha ha:
- Tân Thiên Vấn, dù ngươi có biến thành con sâu cũng đừng hòng qua đây. Thần thông của Thú Tộc đúng là lợi hại nhưng thi triển trên người ngươi thì đúng là lãng phí!
Tân Thiên Vấn tức điên, đúng lúc toàn lực xung kích trận pháp thì Tần Vô Song lại giương Thần Tú Cung lên, quát lớn:
- Tân Thiên Vấn, hãy để ta tiễn ngươi!
Chín mũi Xạ Nhật Tiễn nối tiếp nhau hình thành nên khí thế của chuỗi cửu tinh liên châu bắn ra toàn bộ sức lực của Tần Vô Song.
Khí thế chuỗi cửu tinh liên châu được hình thành, ở giữa lập tức xuất hiện một vòng xoáy ốc giống lao tới Tân Thiên Vấn.
Tân Thiên Vấn biến thân thành một con bạch hạc bay vút đi, biến mất trong tầng mây.
Chạy trốn? Tân Thiên Vấn lại dùng chiến thuật chạy trốn!
Lần này người xem phía dưới cũng kinh ngạc đến sững người. Ngay Tần Vô Song cũng không ngờ Tân Thiên Vấn lại bỏ trốn!
Trên bầu trời rộng vạn dặm, dù gì thì Xạ Nhật Tiễn cũng chỉ có giới hạn, đã để Tân Thiên Vấn thoát được khỏi vòng công kích.
Tần Vô Song than thầm xui xẻo, vỗ mạnh đôi cánh Âm Dương Tử Vân Dực, chín Ma Tượng Đại Khôi Lỗi cùng bay theo sau hắn.
Tần Vô Song hét lớn:
- Tân Thiên Vấn, vừa rồi ai nói bắt ta phải ra mặt mà giờ lại trốn chạy thế kia, tưởng rằng ngươi có thể tránh được cái chết sao? Ta nói cho ngươi biết, có Sinh Tử Ước đây, dù chân trời góc biển cũng không có chỗ cho ngươi dung thân. Ngươi chỉ còn cách ngoan ngoãn mà chịu chết thôi!
Khẩu khí đầy bá khí. Lúc này cũng chẳng có ai nghi ngờ Tần Vô Song liệu có khả năng đó không nữa rồi. Trận đại chiến này, mỗi bên có đấu pháp riêng, thủ đoạn riêng, thần thông riêng, nhưng rất rõ ràng, Tân Thiên Vấn đã đi nhầm một nước mà thua cả ván cờ.
Còn Tần Vô Song thì đã luôn nắm được quyền chủ động, đánh cho Tân Thiên Vấn chỉ còn cách chạy trốn. Điều này, có lẽ ngoài bản thân Tần Vô Song ra, dù là người lạc quan đến mấy cũng không thể ngờ được Tần Vô Song có thể đánh một trận với khí thế áp đảo, đến mức Tân Thiên Vấn phải cúp đuôi chạy trốn!
Nhưng Tân Thiên Vấn hắn có chạy thoát khỏi Sinh Tử Ước được không?
Bầu trời phía trên Hiên Viên Đài, Tần Vô Song dùng Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn tìm kiếm Tân Thiên Vấn. Âm Dương Tử Vân Dực không hề chậm hơn Thiên Đế Chi Dực.
Lúc này Tân Thiên Vấn cũng không thể để ý đến tôn nghiêm nữa, liều mạng chạy trốn. Hắn biết nếu bị kiếm trận đó giữ chân một lần nữa thì Tần Vô Song tuyệt đối sẽ không cho hắn có cơ hội chạy trốn thứ hai.
Tần Vô Song đuổi theo một lúc lâu thấy không thể rút ngắn được khoảng cách, cười một tràng dài:
- Tân Thiên Vấn, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết thế nào là thần thông!
Dứt lời, toàn thân Tần Vô Song tỏa ra ánh kim quang. Từ vai hắn trở xuống mọc ra vô số vảy rồng. Xương cốt toàn thân cũng thay đổi mãnh liệt.
- Ủa, đó là gì vậy?
- Rồng, trên người hắn có vảy rồng! Tần Vô Song không phải đệ tử của Tần gia sao? Sao lại có vảy rồng được?
Đúng là vảy rồng, vảy rồng rất lóa mắt. Cả người Tần Vô Song bao phủ đầy khí tức Thái cổ Long Tộc. Hắn đã hoàn toàn long hóa, uy phong lẫm liệt, tốc độ còn nhanh hơn tia chớp.
Ái Ty Mạt và Niếp Niếp lập tức hò reo cha vạn tuế!
Loại huyết mạch này chính là Long Tức tương đồng với chúng, huyết mạch Thái cổ Yêu long vô cùng thuần khiết, đương nhiên khiến chúng phấn khích.
Bao Bao cũng hét lên:
- Lão Đại thật lợi hại! Đây cũng là huyết mạch Thái cổ a! Hề hề, chả trách mà Lão Đại biến thái như vậy, còn có huyết mạch của Thái cổ Long Tộc, còn lợi hại hơn cả Thái cổ Thần vượn ta!
Riêng Mộ Dung Nhạn biết đây là kỳ ngộ mà Tần Vô Song có được từ phía dưới Hắc Tử Hải ở Phiêu Tuyết Lâu, trong lòng cũng vô cùng tự hào.
Trên võ đài như Hiên Viên Đài, trước hàng vạn con mắt, đánh cho Tân Thiên Vấn phải trốn chạy khắp nơi, trận chiến này từ giờ đã tạo dựng được địa vị cường giả cho Tần Vô Song.
Ít nhất thì, dưới Đồ Đằng cường giả, sẽ không có bất cứ tranh luận nào!
Tân Thiên Vấn còn không địch lại được, những người khác, kể cả Vân gia dựa vào cái gì mà tranh đoạt?
Tân Thiên Vấn bị Tần Vô Song đã long hóa không ngừng rút ngắn khoảng cách, hắn biết còn không chạy xa nữa thì hôm nay e là sẽ gặp kiếp nạn ở đây. Hắn không thể quan tâm gì đến thể diện nữa, gắng sức chạy ra xa.
Tần Vô Song cười ha ha, nắm Âm Dương Tạo Hóa Đao trong tay, quát lớn:
- Tân Thiên Vấn, ta đã nói rồi, ngươi không thể thoát được Sinh Tử Ước đâu. Một đao này sẽ cắt đứt âm dương của ngươi!
Tần Vô Song cùng cây đao biến mất trong hư không. Tần Vô Song dồn toàn bộ sức mạnh vào hai cánh tay, chém ra một đao tuyệt thế. Âm dương tạo hóa là ở đao này đây!
Tân Thiên Vấn không tránh được, bị đao quang chặt trúng, thét lên thảm thiết, cơ thể bị chặt làm đôi, Thần hồn hoảng hốt bay ra khỏi nhục thể.
Tần Vô Song lạnh lùng, hét lớn:
- Tân Thiên Vấn, đao này là để báo thù mười mấy năm trước ngươi chinh phạt Tần gia ta!
Tân Thiên Vấn kêu thảm thiết:
- Kiếm Nhiêm đạo hữu, cứu ta! Bạt đại nhân mau bảo tên tiểu tử này dừng tay lại. Tân gia ta rút khỏi Thiên Đế Sơn, tự động rút lui!
Kiếm Nhiêm sắc mặt bất định, trong hoàn cảnh này nó không thể ra tay, ai ra tay can thiệp vào trận tỷ võ trên Hiên Viên Đài chính là tìm cái chết. Quy định của Hiên Viên Tộc không thể tùy tiện vi phạm.
Hiên Viên Bạt cười khổ:
- Khi ký Sinh Tử Ước, Tân Thiên Vấn ngươi thề thốt thế nào, nay thất bại lại muốn ta cứu ngươi? Sinh Tử Ước này ta không có tư cách giải trừ, trừ phi cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc đích thân đến.
Có điều, Tân Thiên Vấn đã lên tiếng, nghĩ đến sách lược từ trước tới nay của Hiên Viên Tộc, muốn ba thế lực tạo thế ba chân. Nay nếu Tân Thiên Vấn chết, từ giờ Tân gia lụn bại, ba chân sẽ mất một, đây là điều cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc không muốn nhìn thấy.
Hiên Viên Bạt đành lên tiếng:
- Tần Đại Chưởng môn có thể nghe một lời của ta không?
Tần Vô Song đáp:
- Bạt đại nhân, trước mặt Sinh Tử Ước chỉ có sống chết, không có tình người. Ai ngăn cản Sinh Tử Ước thì chính là phá hoại quy tắc mấy vạn năm của Hiên Viên Tộc.
Hiên Viên Bạt lập tức ngậm miệng lại, cái mũ lớn như vậy hắn không thể đội nổi.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Tần Vô Song thản nhiên cười, lắc đầu nói: - Không, đây là chiến đấu của hiệp thứ nhất, trọng ở uy hiếp, chứ không phải ở sát thương. Đem ý đồ chiến lược đơn giản nói tóm tắt một chút, Bao Bao và Cô Đơn đi theo Tần Vô Song nhiều năm, đã hình thành sự ăn ý vô cùng tốt với Tần Vô Song. Tần Vô Song giải thích như vậy, liền biết ý đồ của Tần Vô Song. Bọn họ luôn xem Tần Vô Song là người lãnh đạo, lực chấp hành cũng là không có bất cứ vấn đề gì. Bao Bao cười tủm tỉm nói: - Lão Đại, chúng ta hiểu rồi. Ý tứ chính là, dùng tất cả thủ đoạn đi hù dọa Diệu Hóa Môn, hình thành đả kích tâm lý, làm cho phòng tuyến tâm lý của bọn chúng bị sụp đổ, đúng không? - Nói rất đúng! Tần Vô Song ha ha cười lên: - Bao Bao, thật không nhìn ra, mười năm này, ngươi thật sự là thành thục lên nhiều rồi! - Rất tốt, có ban thưởng! Trong tay nhoáng lên, trong tay liền hiện ra một cây thiết côn trong suốt màu hoàng kim, miệng nói: - Món vũ khí này, chính là tiếp cận cấp bậc Chân Thần Đạo. Nghe nói là lấy Hắc Ngọc Mạch Thiết, Cực Lục Ngọc Tinh, Long Tiên Kim Thiết hỗn hợp cùng nhau chế tạo ra, uy lực cường đại, không thể xem thường. Ta thấy ngươi luôn không có một món vũ khí tiện tay, món vũ khí này, tặng cho ngươi! - Thật sao? Ánh mắt của Bao Bao nhất thời sáng ngời, chạy tới, đem cây thiết côn khí thế rộng rãi túm ở trong tay, triển khai tư thế, múa vài đường, ha ha cười lớn: - Lão Đại, quá tuyệt vời, món vũ khí này, quả thực là ta mơ ước tha thiết. Lão Đại, cảm tạ. Có lẽ là quan hệ huyết mạch của Thái cổ Thần vượn truyền thừa, Bao Bao từ nhỏ đã thích dùng vũ khí dạng gậy gộc, nhưng nhiều năm qua, vẫn không có một món nào thuận tiện. Hiện giờ cây thiết côn này trong tay, đương nhiên là như hổ thêm cánh. Vừa cầm trên tay, Bao Bao đã yêu thích không muốn rời ra, xem đi xem lại nhiều lần, chỉ hận không thể đùa giỡn ba ngày ba đêm tại chỗ, chọc bầu trời thủng lỗ, đập mặt đất thành hố to. - Hỏa Lân và Cô Đơn, hai người các ngươi, bình thường không cần binh khí. Nhưng các ngươi cũng kết thành Thần Đạo Hỏa Phách, cũng được, ta truyền cho các ngươi một môn tuyệt học, uy lực vô cùng. Thức huyền ảo thứ nhất, tên là Cửu Long Trọng Viêm, nắm bắt cho tốt, nếu luyện được tốt, muốn giết người, không tốn bao nhiều sức lực. Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn cũng không phải là nói chơi, loại tuyệt học này, khắp Đại lục Thiên Huyền sợ rằng cũng không tìm được thứ ngang bằng. Tần Vô Song truyền cho bọn họ Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn này, đương nhiên là vì duyên cớ tâm phúc. Hơn nữa, cũng chỉ là truyền cho bọn họ huyền ảo tầng thứ nhất mà thôi. - Môn tuyệt học này, trọng ở tâm pháp và thủ quyết. Một khi tu luyện thành công, bất kể các ngươi là hình thú hay là hình người, khi thi triển, uy lực đều giống như. Đương nhiên, khi là nguyên hình, điều khiển sẽ linh hoạt hơn một chút, lực sát thương tương đối có lẽ cũng sẽ mạnh hơn một chút. Dù sao, lực chiến đấu chân thân của Thú Tộc khẳng định là mạnh hơn. Khi huyễn hóa hình người, tê dại kẻ địch, đột nhiên xuất ra sát thủ, lực sát thương càng mạnh, đó cũng là duyên cớ vì kỵ binh chiến thắng. - Tạ ơn chủ nhân! - Đa tạ Lão Đại! Ái Ti Mạt nhìn thấy đồng bạn đều có lễ vật và ban thưởng, không kìm được kêu lên: - Phụ thân, lẽ nào không có phần của ta sao? Mạt nhi không ngoan sao? - Làm sao có thể thiếu quỷ linh tinh quái nhà ngươi được chứ? Tần Vô Song cười nói: - Vũ khí, hay là công pháp, ngươi tự nói đi! - Muốn ta tự nói sao? Ái Ti Mạt chớp đôi mắt xinh đẹp: - Vậy ta sẽ nói, chỉ sợ phụ thân không cho người ta thôi. - Ngươi nói trước đi! Tần Vô Song dáng vẻ rất là hào phóng. - Được rồi, lễ vật gì đó, Mạt nhi cũng không ham. Mạt nhi chính là muốn một Long mẫu thân, Long mẫu thân hung hãn lần trước, mặc dù có chút đáng ghét, nhưng Mạt nhi hình như có chút thích cô ta. Phụ thân, nếu ngươi đem một Long mẫu thân cho… - Mạt nhi, dừng lại… Tần Vô Song cười khổ nói: - Yêu cầu này không thể thương lượng. Hơn nữa, ngươi có mẫu thân mà, cô ta cũng không phải mẫu thân của ngươi, chỉ là ấp ngươi ra mà thôi. - Ta có mẫu thân? Ái Ti Mạt chớp ánh mắt, có chút hoang mang hỏi. - Ha ha, đây không phải lời vô nghĩa sao? Ai cũng có mẫu thân, lẽ nào ngươi từ trong tảng đá chui ra sao? Bao Bao đùa cợt nói. - Ngươi mới là từ trong tảng đá chui ra! Ái Ti Mạt tựa hồ cảm thấy, từ tảng đá chui ra, đối với cô ta mà nói là sỉ nhục lớn lao. - Ách, ta nghe nói, thời đại Thái cổ, Hầu Tộc ra có một tổ tiên rất tài giỏi, là từ tảng đá chui ra. Lão Đại, ngươi nói thần kỳ hay không thần kỳ? Tần Vô Song cười khổ, thầm nghĩ, thời đại Thái cổ, lẽ nào cũng có một Tôn Hầu Tử? Hắn hiện tại không có tâm tư đi suy nghĩ chuyện của thời đại Thái cổ. Vì vậy cũng không tiếp tục đề tài này, mà là nói với Ái Ti Mạt: - Mạt nhi, ngươi là huyết mạch của Thái cổ Long Tộc lưu lại. Mẫu thân của ngươi, đã đi về cõi tiên rồi. Nhưng mà, ta biết ngươi có huynh đệ tỷ muội, nếu ngươi không cần lễ vật, vậy ta có thể giúp ngươi tìm huynh đệ tỷ muội. - Đi về cõi tiên? Đó là ý tứ gì? Ái Ti Mạt khó hiểu. - Ha ha ha… Bao Bao không nhịn được cười: - Đi về cõi tiên mà cũng không biết, đó chính là nói… Đột nhiên dừng lại, vì Bao Bao phát hiện, Tần Vô Song đang trừng mắt nhìn nó, bĩu bĩu môi: - Được rồi, Mạt nhi, Lão Đại là nói, mẫu thân của ngươi đã đi tới một thế giới khác rồi. Ngươi không thể gặp lại bà ta. Nhưng mà, có huynh đệ tỷ muội cũng không tệ. Ái Ti Mạt cái đầu nhỏ nghiêng nghiêng, cũng không đi quấy rầy nữa, phảng phất đoán được đi về cõi tiên là chuyện như thế nào, biểu tình có chút bộ dạng buồn bã, đau khổ, một hồi lâu mới hỏi: - Phụ thân, vậy huynh đệ tỷ muội của ta, ở nơi nào? - Mạt nhi, huynh đệ tỷ muội của ngươi, còn chưa sinh ra. Nhưng mà, điều kiện hiện tại, có thể bất cứ lúc nào khiến nó ra đời được. Muốn ấp nở trứng rồng, phải có Long Tộc Thần đạo. Tần Vô Song lúc đầu không có tư bản, xin Mễ Già giúp đỡ, mới có thể ấp nở Ái Ti Mạt ra ngoài. Hiện giờ, huyết mạch Thái cổ Long Tộc trong cơ thể hắn, hoàn toàn kích phát, bất cứ lúc nào cũng có thể Long hóa. Phụt ra Long Tộc, đương nhiên không có vấn đề. Mặc dù hắn không tự mình ra tay, Hỏa Lân cũng có quan hệ họ hàng với Long Tộc, cũng là nhất mạch của Thái cổ Long Tộc truyền thừa lại, rất có thể ấp trứng một quả trứng rồng còn lại. Ái Ti Mạt có chút suy nghĩ, cũng không nói gì nữa. Tần Vô Song tiếp tục chủ đề trước đó, nói: - Bao Bao, ngươi và Cô Đơn đi tới Diệu Hóa Môn. Hỏa Lân và hai vị sư huynh của ta đi Thiên Vũ Tông. Ta mang theo Mạt nhi, còn lại đi đến Bách Lý Gia Tộc. Nhớ kỹ, cần phải cẩn thận che giấu hành tung. Hiện tại cả Hiên Viên Khâu đều bố trí đầy tai mắt. Đương nhiên, với thủ đoạn của các ngươi, nếu cẩn thận hành sự, cần phải bí mật hành tung, vẫn là không có vấn đề. Lấy một tháng làm kỳ hạn. Sau một tháng, nghe hiệu lệnh của ta, tất cả hành sự, thống nhất điều hành! - Vâng! Tần Vô Song quay đầu nói với Tần Thái Trùng và Tần Thiếu Hồng: - Nhị vị sư huynh, Hỏa Lân là Thần thú của Vô Tận Đông Hải, thực lực cường đại, có hắn hộ pháp, đi Thiên Vũ Tông không có vấn đề gì. Cho dù hai gã Thần đạo cường giả của Thiên Vũ Tông ở tông môn, cũng không làm gì được Hỏa Lân đâu. Huống hồ, Thần đạo cường giả của bọn chúng cũng không ở sơn môn! Hỏa Lân, hai vị này là sư huynh của ta, ngươi không được thể hiện dáng vẻ Thần thú trước mặt bọn họ, mọi chuyện đều phải thương lượng mới làm, nghe theo mệnh lệnh của Đại sư huynh ta. - Vâng, chủ nhân! Hỏa Lân biết, mệnh lệnh của chủ nhân, nó chỉ có chấp hành mà thôi. - Được, chia nhau ra xuất phát! Phân phối hoàn tất, binh chia ra làm ba đường, hướng về phía Thiên Đế Sơn xuất phát.
Tần Vô Song mang theo Ái Ti Mạt, có mặt nạ Tâm Tùy Huyễn Tượng yểm trợ, hắn thật ra không lo lắng hành tung bại lộ. Mặc dù cơ sở ngầm của Thiên Đế Môn khắp nơi, chỉ cần Tần Vô Song cố ý ẩn nấp thân hình, khả năng bại lộ vẫn là vô cùng nhỏ. Dù sao, mục tiêu của hắn là thẳng đến Thiên Đế Sơn, dọc đường không tham dự vào bất cứ thị phi liên quan nào. Nếu toàn lực đi đường, với tu vi hiện giờ của hắn, chưa đến mười ngày, liền có thể chạy đến Thiên Đế Sơn. Nhưng hiện giờ vì tránh tai mắt, không thể không giảm bớt tốc độ. Ước chừng sau hai mươi ngày, Tần Vô Song mới đến phụ cận Thiên Đế Sơn, căn cứ vào quan sát của Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn, bọn người Bao Bao chia làm ba đường, cũng đã lục tục đến. Tần Vô Song vì để tránh rút dây động rừng, dứt khoát không đi quan sát thế cục của Vấn Đỉnh Sơn. Ẩn nhẫn mấy ngày nay, Tần Vô Song cũng không lơi lỏng, toàn lực tìm hiểu Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, hiện giờ, hắn ở trên ba đại thuộc tính, Mộc thuộc tính, Hỏa thuộc tính và Kim thuộc tính, bắt đầu tìm hiểu huyền ảo tầng thứ hai. Bạn đang đọc truyện được copy tại Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn tổng cộng có năm tầng cảnh giới. Tầng thứ hai này, uy lực so với tầng thứ nhất, đương nhiên là có chỗ đề thăng, hơn nữa cũng có thêm mấy phần biến hóa. Mộc thuộc tính tầng thứ hai: Khô Vinh Ấn, so sánh với tầng thứ nhất, Khô Vinh Ấn này không phải là thủ quyết có tính chất chữa trị. Ngược lại, uy lực của Khô Vinh Ấn, vô cùng đáng sợ, lực công kích mạnh, tựa hồ có thể nói là chiến thuật bá đạo lập phán sinh tử. Khô Vinh Ấn vừa ra, hoặc là sống, hoặc là chết. Khô, chính là tượng trưng cho tiêu điều, xơ các, tử vong. Còn Vinh, tượng trưng cho sinh mệnh, sức sống. Khô Vinh Ấn này, giữa Khô và Vinh, có đại trí tuệ, đại cảnh giới. Tần Vô Song lĩnh ngộ Khô Vinh Ấn, cũng vì sự huyền ảo của Khô Vinh Ấn cảm thấy kinh ngạc. Khô Vinh Ấn này, rõ ràng đã ngầm chứa một chút triết lý tối cao giữa thiên địa. Nhất Khô nhất Vinh chính là quy luật, quy tắc của vạn vật sinh trưởng. Khô Vinh Ấn này, mặc dù còn chưa nắm bắt được cảnh giới của quy tắc, nhưng kỳ thực đã dung nhập vào bên trong trí tuệ của quy tắc. Vì vậy, Khô Vinh Ấn so với Xuân Phong Hóa Vũ, loại thủ đoạn có tính chất thuần túy chữa trị này, đương nhiên là tăng lên không ít. Tần Vô Song đắm chìm trong tìm hiểu Khô Vinh Ấn, thời gian mười ngày. Hắn cũng không thể đi tìm hiểu thêm về thủ ấn tầng thứ hai của Kim thuộc tính và Hỏa thuộc tính. Chỉ là đại khái hiểu được, thủ ấn tầng thứ hai của Hỏa thuộc tính, tên là Thiên Hỏa Liêu Nguyên, uy lực đương nhiên là cường đại hơn tầng thứ hai rất nhiều. Còn về Kim thuộc tính, thủ ấn tầng thứ hai tên là Bất Phá Kim Cương, thủ ấn kết thành, có thể huyễn hóa ra vô số kim thân pháp thân, lực công kích mạnh, khí thế bá đạo, có thể nói là trong thuộc tính Ngũ Hành, không xếp thứ hai.
Bên trong Bách Lý Gia Tộc, lúc này một vùng yên tĩnh, không ai biết, một trận bão táp đã lặng yên nổi lên, mây đen đã bay tới trên bầu trời của Bách Lý Gia Tộc. Thần đạo cường giả của Bách Lý Gia Tộc, mười năm không về khiến trên dưới gia tộc, ít nhiều có chút buông lỏng, cũng có chút bàng hoàng. Đại Trưởng lão phụ trách nắm giữ toàn cục trong tộc, cũng là có chút oán hận. Tu vi hiện giờ của hắn chính là cảnh giới Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, chính là thời khắc mấu chốt để trùng kích cảnh giới Thần đạo, vậy mà hai vị Tộc trưởng trong tộc lại kêu hắn ra chủ trì đại cục gia tộc, lãng phí thời gian tốt nhất. Phải biết rằng, tuổi tác hiện nay của hắn đã không có ưu thế gì, lãng phí một năm, cơ hội trùng kích Thần đạo càng xa vời, huống hồ là mười năm. Nhưng mà, nhiệm vụ của gia tộc đặt ở trên đầu, hắn muốn từ chối, cũng không từ chối nổi. Vạn bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể vừa oán giận, vừa làm chưởng quản bỏ mặc, đem sự vụ lớn nhỏ của Tộc trưởng phân phối xuống. Lén lút giành một chút không gian thời gian, tiếp tục trùng kích Vô thượng Thần đạo.